Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
....
Nhan Khê vẻ mặt bình tĩnh nhìn người phụ nữ trước mắt, nở nụ cười: "Đúng vậy."
Ngụy Hiểu Mạn sắc mặt đại biến, một lúc lâu sau mới cúi đầu, "Thật xin lỗi."
"Tôi nhận lời xin lỗi của cậu, cậu còn gì muốn nói nữa không?" Nhan Khê lễ phép cười nói, "Tôi còn phải cùng đồng nghiệp ăn tối, cậu chặn tôi như vậy, tôi sợ sẽ không biết giải thích thế nào với đồng nghiệp."
Khóe môi Ngụy Hiểu Mạn run rẩy, lặng lẽ đi qua bên cạnh nhường đường.
Không ngờ Ngụy Hiểu Mạn lại phối hợp như vậy, Nhan Khê kinh ngạc nhìn cô ấy một cái. Năm đó cô thật không ngờ Ngụy Hiểu Mạn dám làm ra chuyện khiến người ta phỉ nhổ như vậy, hiện tại cô cũng không ngờ, Ngụy Hiểu Mạn lại đột nhiên tới tìm cô.
Chuyện năm đó làm cho mối quan hệ trở nên khó coi, biết rõ nếu hai người gặp lại nhau cũng sẽ không có cảm giác vui sướng gặp được bạn cũ, cô ấy cần gì phải nghĩ mọi biện pháp để đến gặp cô một lần? Giống như trước đây, mỗi người một cuộc sống, về sau không liên quan đến nhau nữa mới là kết cục tốt nhất.
Trong trí nhớ, Ngụy Hiểu Mạn diện mạo ngọt ngào, làn da tuy trắng, nhưng rất có huyết sắc, sẽ không gầy như vậy.
Nhìn đôi môi đỏ mọng diễm lệ của Ngụy Hiểu Mạn, trong lòng cô có một loại cảm giác kỳ quái khó tả.
Ăn cơm xong với đồng nghiệp, chính thức nhận Trương Hạo làm thầy, Nhan Khê lái xe về nhà.
Tắm rửa xong mở máy tính, bình thường nhóm bạn học rất ít người nói chuyện, thế nhưng lại có rất nhiều lịch sử trò chuyện, cô mở ra lật lại lịch sử, hoá ra là Ngụy Hiểu Mạn sắp kết hôn, chú rể là học đệ thấp hơn bọn họ một khóa, vị học đệ này nhà ở Đế Đô, cho nên lễ cưới cũng được tổ chức tại khách sạn Đế Đô.
Tiểu Như: Không đi.
Mẫn Mẫn: Không đi, không có dư tiền.
Đại Hà: Cả hai cậu vẫn chưa ngủ à?
Tiểu Như: Cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu, ngủ cái gì mà ngủ.
Nhan Khê thấy hai người này rất nhanh chuyển đề tài tán gẫu sang các soái ca mỹ nữ, biết các cô ấy không muốn làm cho mình buồn, cho nên mới thể hiện rõ thái độ như vậy. Cô mỉm cười nói một câu trong nhóm.
Đại Hà: Các cậu thích soái ca mỹ nữ nào, tớ làm trong đài truyền hình, nếu may mắn gặp được, sẽ mặt dày giúp các cậu xin chữ ký.
Tiểu Như: Cũng không đặc biệt thích lắm, gần đây có xem bộ phim 《Cửu Thiên Truyền Thuyết》nam chính rất đẹp trai, hình như tên là Từ Tiểu Sinh, nếu cậu gặp được anh ta, cậu có thể giúp tớ xin chữ ký.
Đang lo không có đề tài để tìm Nguyên Dịch nói chuyện phiếm, Nhan Khê cảm thấy nhờ anh hỏi xin chữ ký của Từ Tiểu Sinh, lý do rất hợp tình hợp lý.
Nguyên Dịch vừa xử lý xong tài liệu trong hòm thư, điện thoại di động của Nhan Khê gọi tới.
"Nhan Tiểu Khê, trễ như vậy còn không ngủ?"
"Ai? Từ Tiểu Sinh... Tôi không biết."
"Nể tình cô cầu xin tôi, tôi sẽ giúp cô hỏi Kiều Sinh một chút." Nguyên Dịch đóng cửa thư phòng lại, nghe người phụ nữ ở đầu dây bên kia lải nhải nói nhận một người làm thầy, áo hôm nay mặc còn bị đụng hàng với một nghệ sĩ, nhưng màu áo của đối phương không đẹp bằng màu áo của cô.
Trước đây cảm thấy phụ nữ cằn nhằn rất nhàm chán, nhưng bây giờ anh phát hiện ra rằng có một số phụ nữ cằn nhằn vẫn rất đáng yêu.
Một người nói, một người nghe, thỉnh thoảng cãi hai câu, bất tri bất giác đã hơn nửa tiếng trôi qua. Sau khi cúp điện thoại, Nguyên Dịch ngây người thật lâu, mới nhớ tới chuyện Nhan Khê nhờ anh.
"Anh Dịch" Từ Kiều Sinh vừa quay xong cảnh đêm, đang chuẩn bị lên xe bảo mẫu nằm một hồi, liền nhận được điện thoại của Nguyên Dịch.
"Nghệ sĩ nhỏ tuyến 28 kia tên là Từ Tiểu Sinh, em có biết không, hắn diễn phim gì vậy?"
"Dạ?"
"Anh Dịch, anh là anh họ của em, nam chính trong 《Cửu Thiên Truyền Thuyết 》 không phải tên là Từ Tiểu Sinh, hắn tên là Từ Kiều Sinh, cũng chính là em họ của anh." Từ Kiều Sinh thật muốn tức giận, "Nói đi, anh tìm em có chuyện gì?"
"Ảnh kèm chữ ký? Ai muốn, có phải chị dâu muốn hay không?"
Từ Kiều Sinh nhất thời hứng thú, "Lần sau chị dâu còn muốn ảnh có chữ ký của em, chỉ cần chị ấy nói với em một tiếng, bảo em ký mười tấm cũng không thành vấn đề."
"Anh nhớ rõ sinh nhật của em sắp đến?" Nguyên Dịch cảm thấy hai chữ "Chị dâu" này rất thuận tai, "Anh đặt cho em đặt một chiếc xe, nửa tháng sau có thể giao đến, coi như quà sinh nhật."
"Cám ơn anh Dịch, anh quả nhiên là anh trai thân yêu của em." Từ Kiều Sinh nhất thời quên mất chuyện Nguyên Dịch không nhớ rõ hắn diễn bộ phim nào, vui vẻ cảm ơn Nguyên Dịch, quay đầu hai mắt sáng quắc nhìn người đại diện, "Vừa rồi đạo diễn không phải muốn tôi quay lại một cảnh sao? Đi, tôi quay lại một lần nữa."
Trợ lý: ???
Giúp Nhan Khê xin chữ ký, Nguyên Dịch lướt danh sách liên lạc trong tay, nhịn không được nhắn tin cho Nhan Khê.
Nếu cô ấy ngủ, cũng sẽ không làm phiền cô ấy.
Tin tức gửi đi không bao lâu, Nhan Khê đã trả lời tin nhắn.
Nhan cẩu độc thân: O (∩_∩) O Cảm ơn.
Nguyên Dịch cảm thấy, biểu hiện mỉm cười cùng với dấu chấm câu, đáng yêu đến mức không thể tả. Sau đó dùng giọng điệu nghiêm túc trả lời đối phương.
【 Không cần cảm ơn.】
"À" Nhan Khê lăn lộn trên giường, gửi tin nhắn trong nhóm bạn bè.
Đại Hà: Chữ ký đang đến, chờ vài ngày giao cho các cậu.
Tiểu Như: Đại Hà, cậu là dòng sông đẹp nhất trong trái tim tớ.
Đại Hà: Muốn cảm ơn tớ, chỉ cần suy nghĩ giúp tớ, tớ cần sự thông thái của các cậu.
Mẫn Mẫn: Chuẩn tấu.
Đại Hà: Làm thế nào để ăn cỏ gần hang?
Tiểu Như: Tớ cảm thấy trước tiên phải xác định anh ta có phản cảm với cậu hay không, nếu anh ta có hứng thú với cậu, nhanh chóng ăn luôn đừng ngần ngại. Nhưng nếu anh ta không có, cậu nên nhanh chóng rút lui, theo đuổi người đàn ông không thích mình, sẽ làm tổn thương cả hai. Cách tốt nhất là, cậu muốn ăn cỏ gần hang, cỏ gần hang phải tự nhảy vào miệng cậu, chỉ chờ cậu mở miệng.
Cỏ gần hang tự nhảy vào miệng...
Nhan Khê sờ sờ mặt, có lý, nếu đúng như vậy thì thật tốt.
(Truyện được dịch và đăng duy nhất tại tài khoản truyenlol.com @SupLoViBacHa)
Mười một giờ đêm, những người thích xem TV đã đi vào giấc mơ, những người không ngủ, sự chú ý của họ cũng nằm trên điện thoại di động hoặc máy tính, vì vậy chương trình chiếu trong khoảng thời gian này, hầu như không ai quan tâm.
《Chuyện quanh ta》dưới tình huống vô danh này chiếu trên kênh vệ tinh Đế Đô, ngoại trừ tài khoản Weibo 《Chuyện quanh ta》cùng tài khoản Weibo MC của Nhan Khê công bố tin tức, ngay cả Weibo chính thức của đài truyền hình Đế Đô cũng không thông báo một câu.
Tiểu Mễ là một tác giả trên internet, đã có thói quen ngày ngủ đêm thức, chờ đến ngày nộp bản thảo. Tối hôm đó cô không có cảm hứng, không viết ra được tình tiết mình mong muốn, ngồi lừ trên sô pha ăn vặt, thuận tiện bật TV.
Nội dung truyền hình đêm khuya, không phải là chương trình không có cảm giác tồn tại, chính là phim truyền hình không có sự chú ý gì, cô ấn một vòng, dừng lại ở đài Đế Đô. Không phải cô trung thành với đài truyền hình Đế Đô, mà là cô phát hiện giọng nói của nữ MC rất dễ nghe, lúc ăn hạt dưa nghe được giọng điệu này tâm tình cũng dễ chịu hơn.
Nào biết tùy tiện nhìn, cô lại sinh ra một chút hứng thú, trong chương trình nam nữ già trẻ gồm sáu người, thói quen sinh hoạt của bọn họ bất đồng, mỗi ngày đối mặt với tình huống cũng khác nhau, có đôi khi hậu kỳ sẽ đem hành động của sáu người cùng một thời gian chỉnh sửa lại, đối lập vô cùng mãnh liệt.
"Mỗi ngày, mỗi người khác nhau nghênh đón một cuộc sống khác nhau. Họ được chia thành nam và nữ, thu nhập cao và thu nhập thấp, có thành tích tốt và có thành tích xấu, nhưng có một điều giống nhau, đó là thời gian họ có mỗi ngày đều trôi qua 24 giờ như nhau, thời gian sẽ không nhanh hơn vì bạn còn trẻ, và cũng không vì bạn đã già mà chậm lại."
"Ánh mặt trời sáng sớm chiếu rọi khắp vùng đất, ông Diêu đã ăn mặc chỉnh tề, ăn xong bữa sáng, ông lái xe ba bánh chở ông bạn già ra đồng."
"Đối với một đứa trẻ mười tuổi mà nói, đi học buổi sáng chính là đang đấu tranh với chiếc giường, Tiểu Lâm mặc đồng phục học sinh rộng rãi và chất vải chóng mài mon, mang bữa sáng gia đình chuẩn bị sẵn lên xe buýt."
Đồng phục học sinh rộng rãi và chất vải chống mài mòn.. Tổ tiết mục này thật sự là phun ra chỗ nào cũng thành tốt, đồng phục vừa xấu vừa dày lại không vừa người với học sinh, ngoại trừ việc chịu được mài mòn thì không còn ưu điểm gì nữa. Nữ MC giúp đối tượng giành chỗ ngồi cũng lưu loát, thậm chí còn không biết xấu hổ nhận lấy nửa ổ bánh mì của người ta.
Chưa bao giờ thấy một người dẫn chương trình không biết xấu hổ như vậy, ngay cả bữa sáng của một đứa trẻ mười tuổi cũng ăn được. May mắn cô ta còn có lương tâm, sau khi xuống xe buýt, mua một chiếc bánh ngọt cho đứa bé này, trong lúc phỏng vấn, cô chờ đứa bé ăn xong bánh ngọt.
Sau khi tiếp tục xem, cô liền phát hiện, chương trình này có rất nhiều khách mời, người dẫn chương trình từng quay qua lần lượt ba người, không biết có phải vì cô thiên vị nữ MC này hay không, cô cảm thấy cách quay tư liệu về ba người này có chút thú vị.
Chương trình lúc này vừa mới chuẩn bị ăn trưa, đã kết thúc, lúc này Tiểu Mễ mới chú ý tới, đây là kỳ đầu tiên, chương trình còn chưa phát sóng xong. Cô có chút tiếc nuối, nhịn không được lấy điện thoại ra đăng Weibo.
Đại miêu không ăn gạo V: Thật không ngờ, tôi sẽ xem một chương trình sinh hoạt cuộc sống từ đầu đến cuối, nhất định là thẩm mỹ của tôi có vấn đề. Phong cách dẫn chương trình thật sự quá lạ, giống như dòng nước tinh khiết chảy trong sự ồn ào diễm lệ.
Cô cũng xem như là một nhà văn mạng tương đối nổi tiếng, Weibo này vừa mới đăng đi, đã có người hỏi cô là chương trình gì. Cô nhiệt tình trả lời một lần, tiết mục thú vị như vậy, người dẫn chương trình thú vị như vậy, không ai chú ý thật sự là quá đáng tiếc.
/Mễ = gạo/
Fans 1: Mễ đại đại, tôi thấy tên của chương trình này có một chút quen thuộc, hình như đã nghe qua ở đâu đó.
Fans 2: Tôi nhớ đài địa phương Đế Đô có một chương trình cũng được gọi bằng cái tên này, trên mạng còn có rất nhiều video của chương trình này, nữ MC mặc dù rất giống tiểu bạch liên, nhưng trong chương trình cũng rất đáng yêu, kỹ năng dẫn chương trình cũng rất bản lĩnh. Đài vệ tinh Đế Đô không phải là thấy chương trình địa phương người ta danh tiếng tốt, đi cướp ý tưởng chứ?
Fans 3: Chương trình tối nay tôi cũng đã xem, không phải bị cướp ý tưởng, là do chương trình này được lên kênh vệ tinh. Khi xem chương trình này trên đài vệ tinh, tôi thật sự rất cao hứng, chị MC cố gắng như vậy, nội dung chương trình cũng rất tận tâm, vì nền tảng của đài Kênh 8 Đế Đê, chỉ có TV địa phương mới xem được, những nơi khác căn bản không tìm thấy đài này. Bây giờ lên đài vệ tinh, cho dù là đêm khuya, cũng là tiến bộ rất lớn.
Tiểu Mễ không ngờ độc giả của mình lại là fan của nữ MC này, cô tìm kiếm trên mạng, tìm ra không ít thông tin của người dẫn chương trình này.
Hóa ra... Cô ấy chính là nữ MC bị đèn trần đập trúng trong lúc phát sóng tin tức trực tiếp?
Lúc tin tức xuất hiện, cô đang bận rộn viết bản thảo, không quan tâm nhiều, không nghĩ tới lại là cô ấy.
(Truyện được dịch và đăng duy nhất tại tài khoản Wa...tt.tp.ad @SupLoViBacHa)
Thức đêm xem thêm hai tập 《 Chuyện quanh ta 》đã chiếu trước đây, Tiểu Mễ càng thêm thích nữ MC này, nhịn không được lại đăng hai Weibo, kêu gọi mọi người nên xem chương trình này.
Trong một loạt các chương trình truyền hình thực tế nổi tiếng, chương trình《Chuyện quanh ta》 này thực sự là quá đặc biệt.
《Chuyện quanh ta》 mới phát sóng hai kỳ, trên mạng đã có một số tài khoản Weibo đề cử chương trình này, mấy bài viết đề cử còn kèm theo ảnh chụp màn hình và video thú vị, khiến không ít cư dân mạng chú ý.
Nhân viên đài vệ tinh Đế Đô nhìn thấy các loại đề cử trên mạng, đều cảm thấy có chút ngoài ý muốn, bọn họ không tốn tiền mua quảng bá, chương trình này làm sao có thể hot lên được? Bọn họ đồng ý để cho chương trình này lên vệ tinh, một là nó trên mạng có độ chú ý nhất định, hai là bởi vì nữ MC xảy ra chuyện ngoài ý muốn, náo loạn cả nước đều biết, tổng đài muốn cho nữ MC một lời giải thích, nhưng bọn họ cũng không coi trọng loại chương trình không có ratings không có đề tài này, làm sao có chuyện bỏ tiền ra mua marketing cho tiết mục?
Nhan Khê cũng bất ngờ như nhân viên đài vệ tinh, trên mạng bỗng nhiên xuất hiện nhiều người khen ngợi chương trình của cô như vậy, tuyệt đối không thể là bởi vì tiết mục của cô tốt đến mức trên trời dưới đất không có, mà là có người bỏ tiền ra mua quảng bá.
Tổ tiết mục sẽ không có khả năng, vì họ nghèo a.
Khả năng là đài vệ tinh cũng không lớn, bọn họ cũng có chương trình gameshow cần đẩy mạnh của mình, sẽ không để ý đến chương trình đêm khuya, phải biết rằng Kênh 8 lúc 8giờ 30 tối đã phát sóng chương trình này, đài vệ tinh trễ hai tiếng rưỡi, tương đương với việc chỉ phát lại trong đài.
Ba cô tuy rằng có tiền mua quảng bá, nhưng ông cũng không có mối quan hệ lớn như vậy, đi đâu mua chứ?
Chẳng lẽ bên cạnh cô có anh trai ốc sên âm thầm giúp đỡ?
"Điều quan trọng nhất của game di động là tính năng và độ bền. Kỳ vọng của các cậu là rất tốt. Có thể thu được lợi nhuận ban đầu nhưng càng về sau càng dễ lộ ra yếu kém." Nguyên Dịch xem xong ý tưởng của tổ lập kế hoạch, mười ngon tay nhanh chóng múa lên bàn phím, "Tôi muốn các cậu biến trò chơi này thành truyền thuyết trong ngành, tôi tin tưởng năng lực của các cậu."
"Xin Nguyên tổng yên tâm, chúng tôi nhất định có thể thiết kế ra phương án hoàn mỹ nhất" Tổ trưởng tổ kế hoạch kích động nhìn thao tác thuần thục của Nguyên Dịch, "Nguyên tổng, ngài cũng thường xuyên chơi trò chơi?"
"Không, trước kia tôi không thích chơi game." Nguyên Dịch gõ xong một chuỗi mã đơn giản, "Thời gian kế tiếp, phải tiếp tục vất vả cho mọi người."
"Rời khỏi tổ kế hoạch game, Nguyên Dịch mở điện thoại di động ra, xem top tìm kiếm trên mạng, mở smart banking, chuyển một khoản tiền ra ngoài. Có thể sử dụng tiền để giải quyết vấn đề, thật đúng là dễ dàng.
Nhan Tiểu Khê dẫn chương trình tốt như vậy, nên để cho nhiều khán giả cùng biết.
Nhan Khê cùng mấy tài khoản Weibo hỏi thăm tin tức, mới biết chuyện này có thể có liên quan đến Nguyên tiểu nhị. Nguyên tiểu nhị giúp cô mua tiếp thị quảng bá lại không nói cho cô biết, thật đúng là anh trai ốc sên việc tốt không hề khoa trương.
Chưa kể cô nàng ốc sên âm thầm chăm sóc chàng thư sinh bởi vì muốn ở bên cạnh chàng thư sinh báo ân, còn hắn là vì cái gì?
Chẳng lẽ cỏ gần hang thật sự muốn nhảy vào miệng cô?
"Ting ting." Phần mềm trò chuyện trên điện thoại vang lên, đây là thông qua chức năng danh thiếp nhóm, cô và đối phương cũng không phải bạn tốt.
Lưu Lưu: Chị Nhan Khê, Hiểu Mạn bị bệnh nặng, hôn lễ này là tôi cố ý vì cô ấy mà tổ chức, chị có thể... Tham gia hôn lễ của tôi và cô ấy không, chỉ cần chị sẵn lòng tham gia, không để Hiểu Mạn tiếc nuối, điều kiện gì tôi cũng đều nguyện ý đáp ứng.
Nhìn thấy tin tức này, Nhan Khê có chút hoảng hốt, trong thời gian ngắn không biết đối phương đang cố ý nói giỡn với cô hay là thật.
Đại Hà, tôi là Tiểu Khê: Những gì cậu nói là sự thật?
Lưu Lưu: Những người khác không biết, Hiểu Mạn vẫn giấu không nói, xin chị hãy giúp tôi.
Nhan Khê ngây người nhìn màn hình điện thoại, trong lòng đột nhiên cảm thấy chính mình nghe không rõ những lời này.
Đó là một trò đùa, phải không?
Hả?
....
/100
|