Trong cạm bẫy, một mảnh mờ mờ, chỉ có vách tường bốn bề màu bạc bắn ra phản quang nhàn nhạt.
Lạc Lạc chỉ cảm thấy nhiệt độ trên môi hình như càng ngày càng cao, không biết là nhiệt độ của hắn, hay là nhiệt độ của nàng.
Khớp trên môi để cho nàng bắt đầu ý thức được thẹn thùng của nữ nhân.
Nàng vốn dĩ chính là một cô gái trưởng thành rồi a, hiện tại………Đây chính là cảm giác hôn môi sao?
Kiều thái của nữ nhi chiếm lấy gian xảo trước sau như một, mặt của nàng từ từ nóng đỏ.
Trong lúc yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng tim đập.
“Thình thịch thình thịch………”
Dưới không khí ái muội, trên người hắn vừa mới tắm xong tản ra vô số hương vị khoan khoái dễ ngửi rót vào bên trong hô hấp của nàng, tim của nàng đập thật nhanh.
Tiếng hít thở có chút trầm vang bên tai hắn, cái tai của nàng cũng đỏ, tư thế môi răng đụng vào nhau khiến nàng bắt đầu không được tự nhiên rồi.
Nàng đỏ mặt, suy nghĩ có chút bối rối.
Không được, tư thế như vậy thật kỳ quái.
Ánh mắt của nàng trái phải nhìn lợi đao hai bên, thật cẩn thận muốn không đụng tới dao găm ngẩng đầu rời khỏi môi của hắn.
Nhưng mà, nàng mới có ý nghĩ, hắn lại sớm hơn nàng một bước vội kêu: “Đừng nhúc nhích!”
Lạc Lạc sửng sốt, trừng mắt nhìn hắn.
“Phía sau đầu ngươi có một thanh dao găm đang chờ ngươi.” Hắn ngay môi của nàng giải thích cho nàng nghe.
Tưởng tượng tình cảnh đầy dao găm hướng về phía cái ót, Lạc Lạc hung hăng hít một hơi khí lạnh.
Nguy hiểm thật!
“Cảm ơn nha!”
Lời vừa ra khỏi miệng, nàng cảm thấy giọng nói của mình hình như quá mức mềm mại, khiến cho cả người nàng có gì đó không đúng.
Hai người lại giương mắt nhìn không hề ra tiếng.
“Thình thịch thình thịch………”
Tiếng tim đập hình như càng lúc càng lớn tiếng, càng ngày càng nhiễu loạn hô hấp của người.
Lạc Lạc không để ý nói chuyện sẽ giống như hôn hắn hay không, nóng lòng tìm chút đề tài để phân tán sự chú ý của mình.
Mồm miệng của nàng có chút gấp gáp mà lên tiếng: “Làm sao đây? Chúng ta hình như bị nhốt rồi.”
Hắn nhắm lại mắt, giọng nói có chút đè nén mà trả lời: “Không sao, rất nhanh sẽ có người đến cứu chúng ta.”
Đang lúc hô hấp, luồng hương thơm nữ ngây thơ trên người nàng rưới vào hơi thở, quấy rầy dòng suy nghĩ của hắn.
Hắn ở trong lòng hung hăng khẽ nguyền rủa, lại không che dấu được nhiệt độ thân thể đang dâng lên, tế bào toàn thân nóng hổi, trên trán hắn thấm ra mồ hôi mỏng, hồ hấp càng thêm nặng nề.
“Thân thể của ngươi dường như rất nóng, ngươi……….Không thoải mái sao? Hay là……..bị thương rồi?” Lạc Lạc có chút lo lắng mà hỏi hắn.
Có lẽ là hoạn nạn gặp chân tình, có lẽ vẫn muốn dựa vào hắn thoát hiểm, tóm lại…….Nàng lại không có vì hắn có lẽ bị thương mà hả hê.
“Không có.” Hắn bức ra âm thanh, trả lời có chút chật vật.
Đừng có nói nữa, nha đầu thối! Phiền toái tinh!
Hắn âm thầm mà khinh bỉ nàng, hy vọng phân tán chính mình không ngừng tập trung lực chú ý trên môi của nàng.
Nàng là đứa nhỏ, một đứa nhỏ lớn mười tuổi, hắn gặp quỷ không thể nào sẽ có phản ứng, hắn cũng không phải bụng đói ăn quàng lạnh không chọn áo, càng không có nghiện luyến đồng!
Ánh mắt của Lạc Lạc lơ đãng nhìn đến gương mặt tuấn tú dường như có hơi hồng đỏ của hắn.
Nàng nghi ngờ nháy nháy mắt, không nhịn được còn nói: “Mặt của ngươi thật là đỏ, vẫn còn đang chảy mồ hôi, ngươi thật không sao?”
Thu lại mí mắt hạ xuống, hắn âm thầm điều chỉnh nhịp tim của mình, cuồn cuộn trong con ngươi đen bị lý trí miễn cưỡng thu hồi.
“Ta không sao, chỉ là không gian quá nhỏ, cảm thấy có hơi nóng.”
Ánh mắt của nàng có chút lóe ra, tùy ý mà phụ họa; “Nha nha, đúng đó, ta cũng cảm thấy có hơi nóng.”
Nghe vậy, hắn nhíu mày nhìn gò má của nàng, hình như cũng hồng hồng.
Nhìn đỏ ửng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, tâm tình của hắn hình như bắt đầu lên men một tia cảm giác may mắn “Người đồng đạo”.
Lạc Lạc chỉ cảm thấy nhiệt độ trên môi hình như càng ngày càng cao, không biết là nhiệt độ của hắn, hay là nhiệt độ của nàng.
Khớp trên môi để cho nàng bắt đầu ý thức được thẹn thùng của nữ nhân.
Nàng vốn dĩ chính là một cô gái trưởng thành rồi a, hiện tại………Đây chính là cảm giác hôn môi sao?
Kiều thái của nữ nhi chiếm lấy gian xảo trước sau như một, mặt của nàng từ từ nóng đỏ.
Trong lúc yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng tim đập.
“Thình thịch thình thịch………”
Dưới không khí ái muội, trên người hắn vừa mới tắm xong tản ra vô số hương vị khoan khoái dễ ngửi rót vào bên trong hô hấp của nàng, tim của nàng đập thật nhanh.
Tiếng hít thở có chút trầm vang bên tai hắn, cái tai của nàng cũng đỏ, tư thế môi răng đụng vào nhau khiến nàng bắt đầu không được tự nhiên rồi.
Nàng đỏ mặt, suy nghĩ có chút bối rối.
Không được, tư thế như vậy thật kỳ quái.
Ánh mắt của nàng trái phải nhìn lợi đao hai bên, thật cẩn thận muốn không đụng tới dao găm ngẩng đầu rời khỏi môi của hắn.
Nhưng mà, nàng mới có ý nghĩ, hắn lại sớm hơn nàng một bước vội kêu: “Đừng nhúc nhích!”
Lạc Lạc sửng sốt, trừng mắt nhìn hắn.
“Phía sau đầu ngươi có một thanh dao găm đang chờ ngươi.” Hắn ngay môi của nàng giải thích cho nàng nghe.
Tưởng tượng tình cảnh đầy dao găm hướng về phía cái ót, Lạc Lạc hung hăng hít một hơi khí lạnh.
Nguy hiểm thật!
“Cảm ơn nha!”
Lời vừa ra khỏi miệng, nàng cảm thấy giọng nói của mình hình như quá mức mềm mại, khiến cho cả người nàng có gì đó không đúng.
Hai người lại giương mắt nhìn không hề ra tiếng.
“Thình thịch thình thịch………”
Tiếng tim đập hình như càng lúc càng lớn tiếng, càng ngày càng nhiễu loạn hô hấp của người.
Lạc Lạc không để ý nói chuyện sẽ giống như hôn hắn hay không, nóng lòng tìm chút đề tài để phân tán sự chú ý của mình.
Mồm miệng của nàng có chút gấp gáp mà lên tiếng: “Làm sao đây? Chúng ta hình như bị nhốt rồi.”
Hắn nhắm lại mắt, giọng nói có chút đè nén mà trả lời: “Không sao, rất nhanh sẽ có người đến cứu chúng ta.”
Đang lúc hô hấp, luồng hương thơm nữ ngây thơ trên người nàng rưới vào hơi thở, quấy rầy dòng suy nghĩ của hắn.
Hắn ở trong lòng hung hăng khẽ nguyền rủa, lại không che dấu được nhiệt độ thân thể đang dâng lên, tế bào toàn thân nóng hổi, trên trán hắn thấm ra mồ hôi mỏng, hồ hấp càng thêm nặng nề.
“Thân thể của ngươi dường như rất nóng, ngươi……….Không thoải mái sao? Hay là……..bị thương rồi?” Lạc Lạc có chút lo lắng mà hỏi hắn.
Có lẽ là hoạn nạn gặp chân tình, có lẽ vẫn muốn dựa vào hắn thoát hiểm, tóm lại…….Nàng lại không có vì hắn có lẽ bị thương mà hả hê.
“Không có.” Hắn bức ra âm thanh, trả lời có chút chật vật.
Đừng có nói nữa, nha đầu thối! Phiền toái tinh!
Hắn âm thầm mà khinh bỉ nàng, hy vọng phân tán chính mình không ngừng tập trung lực chú ý trên môi của nàng.
Nàng là đứa nhỏ, một đứa nhỏ lớn mười tuổi, hắn gặp quỷ không thể nào sẽ có phản ứng, hắn cũng không phải bụng đói ăn quàng lạnh không chọn áo, càng không có nghiện luyến đồng!
Ánh mắt của Lạc Lạc lơ đãng nhìn đến gương mặt tuấn tú dường như có hơi hồng đỏ của hắn.
Nàng nghi ngờ nháy nháy mắt, không nhịn được còn nói: “Mặt của ngươi thật là đỏ, vẫn còn đang chảy mồ hôi, ngươi thật không sao?”
Thu lại mí mắt hạ xuống, hắn âm thầm điều chỉnh nhịp tim của mình, cuồn cuộn trong con ngươi đen bị lý trí miễn cưỡng thu hồi.
“Ta không sao, chỉ là không gian quá nhỏ, cảm thấy có hơi nóng.”
Ánh mắt của nàng có chút lóe ra, tùy ý mà phụ họa; “Nha nha, đúng đó, ta cũng cảm thấy có hơi nóng.”
Nghe vậy, hắn nhíu mày nhìn gò má của nàng, hình như cũng hồng hồng.
Nhìn đỏ ửng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, tâm tình của hắn hình như bắt đầu lên men một tia cảm giác may mắn “Người đồng đạo”.
/122
|