Mặc Tư Bản có chút bực bội ngẩng đầu, phát hiện là thủ tịch linh dược sư Phất Lan Khắc, chỉ có thể đè nén bực bội trong lòng, vội vàng lên tiếng:
- Phất Lan Khắc, ngươi tới thật đúng lúc, gần đây đám linh dược sư hỗn đản trong công tác phường của gia tộc đang làm ầm ĩ quá mức lớn, ngươi là thủ tịch linh dược đại sư của gia tộc, tranh thủ thời gian đi điều giải với bọn chúng.
Phất Lan Khắc không quan tâm tới lời của Mặc Tư Bản, vội vàng lên tiếng nói:
- Mặc Tư Bản tộc trưởng, chuyện đám linh dược sư biến nhác ở công tác phường nói sau...
Nhưng không đợi Phất Lan Khắc nói hết lời, thì Tư Bản tâm tình đang bực bội, thô bạo chen ngang
- Chậm một chút nói sau? Hiện tại lửa cháy tới nơi rồi còn chậm được à, ngươi là thủ tịch linh dược sư của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta nuôi ngươi cũng không phải để cho người suốt ngày đi dạo.
Thời điểm chuyện siêu hiệu trị liệu dược tề của Thải Hồng Tháp xuất hiện, Phất Lan Khắc thân là thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư lại không giúp đỡ được gì, kế hoạch phối chế linh dược tề có độc hãm hại Thải Hồng Tháp đã bị Kiệt Sâm phá vỡ hoàn toàn, kế tiếp thân thân là thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư như hắn, dưới tình huống biết rõ phương pháp phối chế, lại không thể nào điều chế được siêu hiệu trị liệu dược tề cấp thấp, làm cho nội tâm của Mặc Tư Bản vô cùng tức giận.
Nhưng khi Mặc Tư Bản vừa nói xong, trong nội tâm đã biết mình nói sai rồi, dù nói thế nào, Phất Lan Khắc cũng là một gã thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư, thủ tịch linh dược đại sư của gia tộc, cũng không phải là thủ hạ tùy tiện hắn có thể quở trách.
Vì vậy sắc mặt của Mặc Tư Bản co rút lại, vẻ mặt ôn hoà nhìn Phất Lan Khắc uyển chuyển lên tiếng:
- Phất Lan Khắc, ngươi là thất giai linh Dược Hoàng sư, là thủ tịch linh dược đại sư của gia tộc, là đệ nhất linh dược sư của Luân Đa hành tỉnh, đám linh dược sư trong công tác phường của gia tộc đều nghe ngươi ngươi nên đại biểu gia tộc nói chuyện với bọn họ, mặc kệ như thế nào, trước tiên hống bọn chúng ở lại, thay gia tộc làm việc, ngươi cũng biết, gia tộc gần đây đang khó khăn, cần các ngươi tương trợ a...
Phất Lan Khắc gần đây cũng bị thế cục của Bác Nhĩ Đinh gia tộc làm cho tức giận, thanh danh của hắn tại Luân Đa hành tỉnh không lớn bằng lúc trước, Mặc Tư Bản quở trách càng làm cho hắn tức giận, nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra cái gì, chỉ bình tĩnh nói:
- Mặc Tư Bản tộc trưởng, đế quốc linh dược sư viện Hi Mông Tư đại sư và tùy tùng của hắn đã tới, bây giờ đang ở ngoài cửa.
- Cái gì? Hi Mông Tư đại sư đến! Nhanh, nhanh, mau mời bọn họ vào đây, không, không, là ta tự mình đi nghênh tiếp. . .
Mặc Tư Bản có chút sững sờ, lập tức lo lắng lên tiếng.
- Ha ha, không cần làm phiền Mặc Tư Bản tộc trưởng, lão hủ đã đã rồi!
Ở ngoài cửa, một lão giả râu tóc hoa râm đi vào, ở phía sau hắn, một trung niên nhân đạm mạc đi theo.
- Hỏng bét!
Nội tâm của Mặc Tư Bản nhảy dựng lên, nhìn qua Phất Lan Khắc sắc mặt bình tĩnh, rất hiển nhiên, lúc trước mình khuyển trách Phất Lan Khắcđã bị Hi Mông Tư đại sư ở ngoài cửa nghe được rồi.
nhưng dù sao Mặc Tư Bản cũng là tộc trưởng, công phu trở mặt nhanh như lât sách, lúc này phát ra tiếng hét vui vẻ.
- Ai nha, cái này, cái này... Hi Mông Tư đại sư, thật sự là có lỗi, lão đại nhân đã tới, ta lại không thể tiếp đón từ xa, thật sự là...
Mặc Tư Bản lắc đầu, mặt mũi tràn đầy tươi cười, nhiệt tình nghênh đón, sau lưng, Phất Lan Khắc đè nén khó chịu trong lòng, trên mặt cũng cố gắng cười vui vẻ.
Trong đại sảnh Bác Nhĩ Đinh gia tộc.
Mặc Tư Bản, Phất Lan Khắc, Hi Mông Tư, cùng với trung niên nhân đi theo Hi Mông Tư đều ngồi vào vị trí chủ khách của mình.
Bốn người ngồi bên cạnh cái bàn nhỏ, trên bàn bày một đống điểm tâm tinh xảo, nhưng cốc trà có khói bay nghi ngút, có hương thơm ngát bay lên.
- Mặc Tư Bản tộc trưởng, ta nhận được tin tức của Phất Lan Khắc đại sư, nói Bác Nhĩ Đinh gia tộc các ngươi đáp ứng cho ta gốc bát giai Mệnh Tinh Thảo đã bị người khác đoạt đi, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Trong đại sảnh, mọi người hàn huyên vài câu đơn giản, Hi Mông Tư đại sư là người trực tiếp tiến vào chủ đề, đem ánh mắt nhìn vào người Mặc Tư Bản.
- Ai!
Trên mặt Mặc Tư Bản không khỏi lộ ra một tia áy náy, thở dài lên tiếng:
- Chuyện là như thế này...
- Ước chừng một tháng trước, Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta tại phường thị của Thải Hồng Tháp mua sắm mấy bình lục giai trị liệu dược tề...
Mặc Tư Bản suy nghĩ một chút, chậm rãi lên tiếng...
- Hi Mông Tư đại sư, ngươi biết, hộ vệ kia người hầu thân cận với Bố Lạp Đạt con ta, con ta một mực xem bọn họ như thân huynh đệ, nhớ rõ con ta khi còn bé, một lần vào tron Bất Lạc sơn mạch không may bị sói tập kích, chính là hộ vệ này cứu con ta khỏi chết, Bố Lạp Đạt con ta muốn tới phường thị Thải Hồng Tháp mua linh dược tề trị liệu, nhưng thiếu chút nữa bị mất mạng, con mắt đỏ lên, nó tức giận cho nên mang theo hô vệ tới phường thị của Thải Hồng Tháp đòi công đạo.
- Thế nhưng mà Thải Hồng Tháp dã man không nói đạo lý, ỷ vào thực lực cường đại, đem hộ vệ Long La Ni của Bác Nhĩ Đinh gia tộc ta giày vò gần chết, còn đánh con ta trọng thương, phế hai tay của hộ vệ đi theo.
- Lúc ấy ta nhận được tin tức, ngươi biết, ta tức muốn nổ phổi, tâm thần rung động, trong đầu của ta lúc ấy chỉ có một suy nghĩ, ta chỉ có một đứa con này, nếu như hắn xảy ra chuyện gì, sau này ta làm sao dám gặp mặt mẫu thân đã chết của nó...
Nói đến đây, trong đôi mắt của Mặc Tư Bản có lệ quang lập lòe, mang theo tức giận làm người nào nhìn thấy cũng chua xót.
- Vì vậy ta lập tức đi Thải Hồng Tháp, muốn tìm tên Kiệt Sâm hội trưởng phân xử, nhưng mà Kiệt Sâm kia cũng dã man không nói đạo lý, bọn chúng bán linh dược tề kém chất lượng, đả thương thành viên Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta, còn muốn ta bồi thường, ta tự nhiên không muốn.
- Sau khi biết Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta không muốn bồi thường, Kiệt Sâm kia không nói hai lời đạp lên đầu của con ta, máu tươi trên đầu con ta chảy xuống, khi đó, tâm của ta như nhỏ máu...
- Ta bị ép ra tay giải cứu con mình, lúc trước ta thấy hắn chỉ là một thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, nhưng khi ra tay, cứu con ta, bởi vậy cũng không có dùng ra bao nhiêu lực lượng, không nghĩ tới Kiệt Sâm lại nhân cơ hội xuất kỳ bất ý hạ thủ độc ác, ta nhất thời không xem xét kỹ, kết quả như hắn nói...
- Lúc ấy Kiệt Sâm còn muốn hạ sát thủ với ta, vừa vặn bọn người Ngả Âu Lạc Tư thành chủ tới đúng lúc, ta nói cho bọn người Ngả Âu Lạc Tư thành chủ nghe dược tề có vấn đề, không nghĩ tới Kiệt Sâm kia không biết tại đương trường phối chế như thế nào, vì vậy lừa gạt được mọi người, thậm chí ngay cả bọn người Ngả Âu Lạc Tư thành chủ cũng tin tưởng đối phương, nhưng mà gia tộc chúng ta có sản nghiệp chủ yếu là linh dược tề, Phất Lan Khắc đại sư tự mình nghiệm chứng qua. Mà hộ vệ của chúng ta phục dụng dược tề mới bị trúng độc, chuyện này làm sao mà sai được...
- Phất Lan Khắc, ngươi tới thật đúng lúc, gần đây đám linh dược sư hỗn đản trong công tác phường của gia tộc đang làm ầm ĩ quá mức lớn, ngươi là thủ tịch linh dược đại sư của gia tộc, tranh thủ thời gian đi điều giải với bọn chúng.
Phất Lan Khắc không quan tâm tới lời của Mặc Tư Bản, vội vàng lên tiếng nói:
- Mặc Tư Bản tộc trưởng, chuyện đám linh dược sư biến nhác ở công tác phường nói sau...
Nhưng không đợi Phất Lan Khắc nói hết lời, thì Tư Bản tâm tình đang bực bội, thô bạo chen ngang
- Chậm một chút nói sau? Hiện tại lửa cháy tới nơi rồi còn chậm được à, ngươi là thủ tịch linh dược sư của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta nuôi ngươi cũng không phải để cho người suốt ngày đi dạo.
Thời điểm chuyện siêu hiệu trị liệu dược tề của Thải Hồng Tháp xuất hiện, Phất Lan Khắc thân là thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư lại không giúp đỡ được gì, kế hoạch phối chế linh dược tề có độc hãm hại Thải Hồng Tháp đã bị Kiệt Sâm phá vỡ hoàn toàn, kế tiếp thân thân là thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư như hắn, dưới tình huống biết rõ phương pháp phối chế, lại không thể nào điều chế được siêu hiệu trị liệu dược tề cấp thấp, làm cho nội tâm của Mặc Tư Bản vô cùng tức giận.
Nhưng khi Mặc Tư Bản vừa nói xong, trong nội tâm đã biết mình nói sai rồi, dù nói thế nào, Phất Lan Khắc cũng là một gã thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư, thủ tịch linh dược đại sư của gia tộc, cũng không phải là thủ hạ tùy tiện hắn có thể quở trách.
Vì vậy sắc mặt của Mặc Tư Bản co rút lại, vẻ mặt ôn hoà nhìn Phất Lan Khắc uyển chuyển lên tiếng:
- Phất Lan Khắc, ngươi là thất giai linh Dược Hoàng sư, là thủ tịch linh dược đại sư của gia tộc, là đệ nhất linh dược sư của Luân Đa hành tỉnh, đám linh dược sư trong công tác phường của gia tộc đều nghe ngươi ngươi nên đại biểu gia tộc nói chuyện với bọn họ, mặc kệ như thế nào, trước tiên hống bọn chúng ở lại, thay gia tộc làm việc, ngươi cũng biết, gia tộc gần đây đang khó khăn, cần các ngươi tương trợ a...
Phất Lan Khắc gần đây cũng bị thế cục của Bác Nhĩ Đinh gia tộc làm cho tức giận, thanh danh của hắn tại Luân Đa hành tỉnh không lớn bằng lúc trước, Mặc Tư Bản quở trách càng làm cho hắn tức giận, nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra cái gì, chỉ bình tĩnh nói:
- Mặc Tư Bản tộc trưởng, đế quốc linh dược sư viện Hi Mông Tư đại sư và tùy tùng của hắn đã tới, bây giờ đang ở ngoài cửa.
- Cái gì? Hi Mông Tư đại sư đến! Nhanh, nhanh, mau mời bọn họ vào đây, không, không, là ta tự mình đi nghênh tiếp. . .
Mặc Tư Bản có chút sững sờ, lập tức lo lắng lên tiếng.
- Ha ha, không cần làm phiền Mặc Tư Bản tộc trưởng, lão hủ đã đã rồi!
Ở ngoài cửa, một lão giả râu tóc hoa râm đi vào, ở phía sau hắn, một trung niên nhân đạm mạc đi theo.
- Hỏng bét!
Nội tâm của Mặc Tư Bản nhảy dựng lên, nhìn qua Phất Lan Khắc sắc mặt bình tĩnh, rất hiển nhiên, lúc trước mình khuyển trách Phất Lan Khắcđã bị Hi Mông Tư đại sư ở ngoài cửa nghe được rồi.
nhưng dù sao Mặc Tư Bản cũng là tộc trưởng, công phu trở mặt nhanh như lât sách, lúc này phát ra tiếng hét vui vẻ.
- Ai nha, cái này, cái này... Hi Mông Tư đại sư, thật sự là có lỗi, lão đại nhân đã tới, ta lại không thể tiếp đón từ xa, thật sự là...
Mặc Tư Bản lắc đầu, mặt mũi tràn đầy tươi cười, nhiệt tình nghênh đón, sau lưng, Phất Lan Khắc đè nén khó chịu trong lòng, trên mặt cũng cố gắng cười vui vẻ.
Trong đại sảnh Bác Nhĩ Đinh gia tộc.
Mặc Tư Bản, Phất Lan Khắc, Hi Mông Tư, cùng với trung niên nhân đi theo Hi Mông Tư đều ngồi vào vị trí chủ khách của mình.
Bốn người ngồi bên cạnh cái bàn nhỏ, trên bàn bày một đống điểm tâm tinh xảo, nhưng cốc trà có khói bay nghi ngút, có hương thơm ngát bay lên.
- Mặc Tư Bản tộc trưởng, ta nhận được tin tức của Phất Lan Khắc đại sư, nói Bác Nhĩ Đinh gia tộc các ngươi đáp ứng cho ta gốc bát giai Mệnh Tinh Thảo đã bị người khác đoạt đi, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Trong đại sảnh, mọi người hàn huyên vài câu đơn giản, Hi Mông Tư đại sư là người trực tiếp tiến vào chủ đề, đem ánh mắt nhìn vào người Mặc Tư Bản.
- Ai!
Trên mặt Mặc Tư Bản không khỏi lộ ra một tia áy náy, thở dài lên tiếng:
- Chuyện là như thế này...
- Ước chừng một tháng trước, Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta tại phường thị của Thải Hồng Tháp mua sắm mấy bình lục giai trị liệu dược tề...
Mặc Tư Bản suy nghĩ một chút, chậm rãi lên tiếng...
- Hi Mông Tư đại sư, ngươi biết, hộ vệ kia người hầu thân cận với Bố Lạp Đạt con ta, con ta một mực xem bọn họ như thân huynh đệ, nhớ rõ con ta khi còn bé, một lần vào tron Bất Lạc sơn mạch không may bị sói tập kích, chính là hộ vệ này cứu con ta khỏi chết, Bố Lạp Đạt con ta muốn tới phường thị Thải Hồng Tháp mua linh dược tề trị liệu, nhưng thiếu chút nữa bị mất mạng, con mắt đỏ lên, nó tức giận cho nên mang theo hô vệ tới phường thị của Thải Hồng Tháp đòi công đạo.
- Thế nhưng mà Thải Hồng Tháp dã man không nói đạo lý, ỷ vào thực lực cường đại, đem hộ vệ Long La Ni của Bác Nhĩ Đinh gia tộc ta giày vò gần chết, còn đánh con ta trọng thương, phế hai tay của hộ vệ đi theo.
- Lúc ấy ta nhận được tin tức, ngươi biết, ta tức muốn nổ phổi, tâm thần rung động, trong đầu của ta lúc ấy chỉ có một suy nghĩ, ta chỉ có một đứa con này, nếu như hắn xảy ra chuyện gì, sau này ta làm sao dám gặp mặt mẫu thân đã chết của nó...
Nói đến đây, trong đôi mắt của Mặc Tư Bản có lệ quang lập lòe, mang theo tức giận làm người nào nhìn thấy cũng chua xót.
- Vì vậy ta lập tức đi Thải Hồng Tháp, muốn tìm tên Kiệt Sâm hội trưởng phân xử, nhưng mà Kiệt Sâm kia cũng dã man không nói đạo lý, bọn chúng bán linh dược tề kém chất lượng, đả thương thành viên Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta, còn muốn ta bồi thường, ta tự nhiên không muốn.
- Sau khi biết Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta không muốn bồi thường, Kiệt Sâm kia không nói hai lời đạp lên đầu của con ta, máu tươi trên đầu con ta chảy xuống, khi đó, tâm của ta như nhỏ máu...
- Ta bị ép ra tay giải cứu con mình, lúc trước ta thấy hắn chỉ là một thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, nhưng khi ra tay, cứu con ta, bởi vậy cũng không có dùng ra bao nhiêu lực lượng, không nghĩ tới Kiệt Sâm lại nhân cơ hội xuất kỳ bất ý hạ thủ độc ác, ta nhất thời không xem xét kỹ, kết quả như hắn nói...
- Lúc ấy Kiệt Sâm còn muốn hạ sát thủ với ta, vừa vặn bọn người Ngả Âu Lạc Tư thành chủ tới đúng lúc, ta nói cho bọn người Ngả Âu Lạc Tư thành chủ nghe dược tề có vấn đề, không nghĩ tới Kiệt Sâm kia không biết tại đương trường phối chế như thế nào, vì vậy lừa gạt được mọi người, thậm chí ngay cả bọn người Ngả Âu Lạc Tư thành chủ cũng tin tưởng đối phương, nhưng mà gia tộc chúng ta có sản nghiệp chủ yếu là linh dược tề, Phất Lan Khắc đại sư tự mình nghiệm chứng qua. Mà hộ vệ của chúng ta phục dụng dược tề mới bị trúng độc, chuyện này làm sao mà sai được...
/1885
|