- Cút ngay cho ta!
Trong thời khắc nguy cơ hiện tại, Mã Đặc căn bản không để ý tới người trước mặt rốt cục là ai, trong miệng gào thét, thổ hệ linh lực tuôn tràn, một chưởng nhắm ngay hắc sắc thân ảnh trước mặt hung hăng đập tới.
- Oanh long…
Thổ hệ linh lực nguyên tố trong khu vực này lập tức cuồng bạo, đế cấp uy áp khủng bố lan ra, vô số thổ hệ nguyên tố lăng không ngưng tụ thành một cự chưởng nhắm ngay hắc sắc thân ảnh quét tới.
Vô thanh vô tức, cự chưởng đánh ra, bốn phía tràn ngập sóng kình kỳ lạ quỷ dị, phàm là những nơi sóng kình lan tới hư không đều bị nứt vỡ.
Đối mặt một kích giận dữ của đế linh sư bát giai trung cấp, hắc sắc thân ảnh không hề có chút ý tứ muốn tránh né, nhắm ngay cự chưởng của Mã Đặc oanh ra một quyền.
- Oanh!
Trên bầu trời như có tiếng sấm nổ vang.
Trong tiếng sấm vang kịch liệt, nắm đấm của hắc sắc thân ảnh trùng trùng điệp điệp oanh lên cự chưởng thổ hoàng sắc kia.
- Ông!
Phảng phất như viên đá rơi xuống mặt hồ, nắm đấm của hắc sắc thân ảnh tựa hồ thoáng rung lên, cự chưởng của Mã Đặc nhộn nhạo thành từng đạo gợn sóng.
Ngay lập tức không ngừng lắc lư rung động, sau đó hoàn toàn liệt thành nát bấy.
Một quyền, vô thanh vô tức.
Thế nhưng cự chưởng của Mã Đặc ngưng tụ ra hoàn toàn vỡ vụn.
Sát cơ khủng bố thoáng chốc bao phủ Mã Đặc, ngăn trở hành động của hắn.
Chỉ một khắc dừng lại, trên trận quyết đấu Lạc Khố Ân phóng xuất ra thanh sắc quang trụ quét qua thân thể Bố Lỗ Ni.
- Bồng!
Linh sư bào màu vàng trên người Bố Lỗ Ni thoáng chốc rách nát, thân thể bay tung lên cao, máu tươi không ngừng cuồng phun trong miệng hắn, sau đó nặng nề ngã xuống trên lôi đài, đem lôi đài cứng rắn nện thành từng đạo vết rạn.
Trên lôi đài, toàn thân Bố Lỗ Ni đầm đìa máu tươi, xương cốt không biết bị đứt gãy bao nhiêu, thân thể không ngừng co rút lại, vô số máu tươi phun ra tung tóe, rơi vãi khắp mặt đất nhìn thấy mà giật mình.
- Đáng hận!
Trên bầu trời, trong miệng Mã Đặc không nhịn được phát ra tiếng gào rú phẫn nộ, hắn bất chấp để ý tới hắc sắc thân ảnh ngăn trở mình, nhanh như thiểm điện xông về phía lôi đài bế bổng Bố Lỗ Ni vội vàng dò xét thương thế.
Khi hắn cảm nhận được bên trong cơ thể Bố Lỗ Ni còn sót lại tia khí tức, trong nội tâm Mã Đặc chợt vui sướng, nhưng đột nhiên sắc mặt lại trở nên âm trầm.
Kinh mạch trong cơ thể Bố Lỗ Ni bị một kích của Lạc Khố Ân đánh gãy, nói cách khác, tổn thương trên người Bố Lỗ Ni mặc dù chữa trị tốt chỉ sợ cũng sẽ biến thành một phế nhân.
Sát khí từ trên người Mã Đặc thoáng chốc liền tán dật ra, hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng chuyển lên bóng người trên bầu trời.
Nếu như không phải thanh niên tóc đen kia ngăn trở chính mình, mình làm sao lại không kịp cứu Bố Lỗ Ni từ trong tay Lạc Khố Ân.
- Các hạ là ai?
Trong miệng Mã Đặc lạnh băng lên tiếng hỏi, trong lòng hắn tràn đầy lửa giận, ngập tràn sát ý đối với Kiệt Sâm.
- Ta là ai không trọng yếu, nhưng hành động của các hạ không khỏi có chút không công bằng đi, cuộc quyết đấu còn chưa kết thúc, lại một mình xông lên lôi đài, mưu toan quấy nhiễu cuộc quyết đấu tiến hành!
Kiệt Sâm mang theo vẻ mặt cười lạnh:
- Hiện tại ta rốt cục biết vì sao Bố Lỗ Ni kia phải đánh lén người khác, nguyên lai đây là truyền thống của Đường Ni gia tộc các ngươi, mỗi người đều ti tiện như vậy!
Đối với hành động trước đó của Bố Lỗ Ni, trong lòng Kiệt Sâm cũng tràn đầy phẫn nộ, nếu không phải Lạc Khố Ân kịp thời né tránh chỉ sợ đã bị đánh chết vì sự đánh lén của đối phương, vừa rồi Mã Đặc còn muốn nhúng tay vào cuộc quyết đấu đôi bên, Kiệt Sâm làm sao có thể nhẫn nhịn được.
Hai người tranh phong đối chiến lập tức làm cả khán đài đều sôi trào, tất cả mọi người tò mò nhìn lên Kiệt Sâm trên bầu trời, khi nãy Kiệt Sâm một quyền oanh phá công kích của Mã Đặc tộc trưởng làm trong lòng mọi người đều tràn đầy kích động cùng hưng phấn, đồng thời cũng cảm thấy vạn phần hiếu kỳ đối với thân phận của Kiệt Sâm.
- Không công bằng?
Trong đôi mắt Mã Đặc tộc trưởng tràn đầy oán độc, thân thể chậm rãi bay lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Kiệt Sâm:
- Theo tình huống trước đó, con ta đã sớm không còn sức đánh trả, Lạc Khố Ân vẫn muốn hạ sát thủ, thiếu chút nữa đem con ta đánh chết, ha ha, ngươi còn dám nói là không công bằng?
Mã Đặc tộc trưởng điên cuồng cười to, trong mắt lộ ra sát ý.
- Thiếu chút nữa đánh chết con của ngươi?
Trên bầu trời, Kiệt Sâm lắc đầu:
- Đáng tiếc, với nhân phẩm ti tiện của con ngươi, vậy mà không bị giết chết thật sự là đáng tiếc, thứ người như vậy có lưu lại trên thế giới này cũng chỉ là đồ bỏ đi!
- Ngươi…muốn chết!
Trong miệng Mã Đặc tộc trưởng phát ra tiếng gào rú phẫn nộ, lửa giận vô biên bốc lên trong lòng hắn, lần này hắn thật sự nổi giận, toàn thân không tự chủ được nữa, linh lực đáng sợ từ trong cơ thể hắn bộc phát, một đạo thổ hoàng sắc nguyên tố kết giới thoáng chốc bao phủ chung quanh Kiệt Sâm.
Thổ hệ nguyên tố kết giới, vô số thổ hệ nguyên tố nhắm ngay Kiệt Sâm áp bách đến, muốn trói buộc hành động của hắn.
- Xoạt!
Hành động của Mã Đặc tộc trưởng lập tức làm người xem trên khán đài hoàn toàn sôi trào.
Mã Đặc tộc trưởng lại ra tay với người trẻ tuổi kia, Mã Đặc tộc trưởng là ai? Đó là tộc trưởng Đường Ni gia tộc, đế linh sư bát giai trung cấp, mà thanh niên tóc đen thì sao? Mặc dù mọi người cũng không biết thân phận cùng thực lực của hắn, nhưng thanh niên tóc đen có thể dùng một quyền oanh vỡ cự chưởng của Mã Đặc tộc trưởng làm khán giả đều hiểu được thanh niên tóc đen kia tám chín phần mười cũng là một gã đế linh sư bát giai.
Hai đế linh sư bát giai chiến đấu thật sự làm người ta kích động.
- Như thế nào, ngươi còn muốn ta động thủ?
Trên bầu trời, cảm thụ được thổ nguyên tố kết giới không ngừng áp bách tới người mình, khuôn mặt Kiệt Sâm bình tĩnh lạnh lùng nhìn Mã Đặc tộc trưởng.
- Động thủ với ngươi? Hừ, người trẻ tuổi, như thế nào, chẳng lẽ ngươi sợ hãi? Lúc trước khi ngươi ngăn cản ta, ngươi không phải rất hiêu trương càn quấy sao, ta mặc kệ ngươi là ai, để cho tat hay trưởng bối của ngươi giáo huấn ngươi!
Mã Đặc tộc trưởng lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt tràn đầy oán độc nhìn Kiệt Sâm, nếu như khi nãy không phải Kiệt Sâm ngăn trở thì Bố Lỗ Ni cũng sẽ không bị Lạc Khố Ân đánh thành phế nhân, giờ khắc này Mã Đặc đem toàn bộ oán hận trong lòng đều trút xuống người Kiệt Sâm.
- Mã Đặc tộc trưởng, hiện tại là cuộc quyết đấu giữa Bố Lỗ Ni cùng Lạc Khố Ân…
Trên đài hội nghị, Ba Liên Đạt Nhân đại sư cuối cùng mở miệng, còn chưa đợi hắn nói hết lời cũng đã bị Mã Đặc cắt đứt.
- Ba Liên Đạt Nhân đại sư, hiện tại cuộc quyết đấu giữ Bố Lỗ Ni cùng Lạc Khố Ân đã xong, ta thay Bố Lỗ Ni nhận thua, hiện tại là ân oán giữa ta cùng tiểu tử này!
Mã Đặc lạnh lùng nói, lời vừa rơi xuống liền ngang nhiên xuất thủ.
- Bồng!
Mã Đặc bước ra hư không một bước, một cỗ khí tức ngập trời phóng lên không, một hư ảnh cực lớn hiện ra sau lưng hắn, tản mát ra thổ hoàng sắc quang mang bao phủ khắp chung quanh.
Trong thời khắc nguy cơ hiện tại, Mã Đặc căn bản không để ý tới người trước mặt rốt cục là ai, trong miệng gào thét, thổ hệ linh lực tuôn tràn, một chưởng nhắm ngay hắc sắc thân ảnh trước mặt hung hăng đập tới.
- Oanh long…
Thổ hệ linh lực nguyên tố trong khu vực này lập tức cuồng bạo, đế cấp uy áp khủng bố lan ra, vô số thổ hệ nguyên tố lăng không ngưng tụ thành một cự chưởng nhắm ngay hắc sắc thân ảnh quét tới.
Vô thanh vô tức, cự chưởng đánh ra, bốn phía tràn ngập sóng kình kỳ lạ quỷ dị, phàm là những nơi sóng kình lan tới hư không đều bị nứt vỡ.
Đối mặt một kích giận dữ của đế linh sư bát giai trung cấp, hắc sắc thân ảnh không hề có chút ý tứ muốn tránh né, nhắm ngay cự chưởng của Mã Đặc oanh ra một quyền.
- Oanh!
Trên bầu trời như có tiếng sấm nổ vang.
Trong tiếng sấm vang kịch liệt, nắm đấm của hắc sắc thân ảnh trùng trùng điệp điệp oanh lên cự chưởng thổ hoàng sắc kia.
- Ông!
Phảng phất như viên đá rơi xuống mặt hồ, nắm đấm của hắc sắc thân ảnh tựa hồ thoáng rung lên, cự chưởng của Mã Đặc nhộn nhạo thành từng đạo gợn sóng.
Ngay lập tức không ngừng lắc lư rung động, sau đó hoàn toàn liệt thành nát bấy.
Một quyền, vô thanh vô tức.
Thế nhưng cự chưởng của Mã Đặc ngưng tụ ra hoàn toàn vỡ vụn.
Sát cơ khủng bố thoáng chốc bao phủ Mã Đặc, ngăn trở hành động của hắn.
Chỉ một khắc dừng lại, trên trận quyết đấu Lạc Khố Ân phóng xuất ra thanh sắc quang trụ quét qua thân thể Bố Lỗ Ni.
- Bồng!
Linh sư bào màu vàng trên người Bố Lỗ Ni thoáng chốc rách nát, thân thể bay tung lên cao, máu tươi không ngừng cuồng phun trong miệng hắn, sau đó nặng nề ngã xuống trên lôi đài, đem lôi đài cứng rắn nện thành từng đạo vết rạn.
Trên lôi đài, toàn thân Bố Lỗ Ni đầm đìa máu tươi, xương cốt không biết bị đứt gãy bao nhiêu, thân thể không ngừng co rút lại, vô số máu tươi phun ra tung tóe, rơi vãi khắp mặt đất nhìn thấy mà giật mình.
- Đáng hận!
Trên bầu trời, trong miệng Mã Đặc không nhịn được phát ra tiếng gào rú phẫn nộ, hắn bất chấp để ý tới hắc sắc thân ảnh ngăn trở mình, nhanh như thiểm điện xông về phía lôi đài bế bổng Bố Lỗ Ni vội vàng dò xét thương thế.
Khi hắn cảm nhận được bên trong cơ thể Bố Lỗ Ni còn sót lại tia khí tức, trong nội tâm Mã Đặc chợt vui sướng, nhưng đột nhiên sắc mặt lại trở nên âm trầm.
Kinh mạch trong cơ thể Bố Lỗ Ni bị một kích của Lạc Khố Ân đánh gãy, nói cách khác, tổn thương trên người Bố Lỗ Ni mặc dù chữa trị tốt chỉ sợ cũng sẽ biến thành một phế nhân.
Sát khí từ trên người Mã Đặc thoáng chốc liền tán dật ra, hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng chuyển lên bóng người trên bầu trời.
Nếu như không phải thanh niên tóc đen kia ngăn trở chính mình, mình làm sao lại không kịp cứu Bố Lỗ Ni từ trong tay Lạc Khố Ân.
- Các hạ là ai?
Trong miệng Mã Đặc lạnh băng lên tiếng hỏi, trong lòng hắn tràn đầy lửa giận, ngập tràn sát ý đối với Kiệt Sâm.
- Ta là ai không trọng yếu, nhưng hành động của các hạ không khỏi có chút không công bằng đi, cuộc quyết đấu còn chưa kết thúc, lại một mình xông lên lôi đài, mưu toan quấy nhiễu cuộc quyết đấu tiến hành!
Kiệt Sâm mang theo vẻ mặt cười lạnh:
- Hiện tại ta rốt cục biết vì sao Bố Lỗ Ni kia phải đánh lén người khác, nguyên lai đây là truyền thống của Đường Ni gia tộc các ngươi, mỗi người đều ti tiện như vậy!
Đối với hành động trước đó của Bố Lỗ Ni, trong lòng Kiệt Sâm cũng tràn đầy phẫn nộ, nếu không phải Lạc Khố Ân kịp thời né tránh chỉ sợ đã bị đánh chết vì sự đánh lén của đối phương, vừa rồi Mã Đặc còn muốn nhúng tay vào cuộc quyết đấu đôi bên, Kiệt Sâm làm sao có thể nhẫn nhịn được.
Hai người tranh phong đối chiến lập tức làm cả khán đài đều sôi trào, tất cả mọi người tò mò nhìn lên Kiệt Sâm trên bầu trời, khi nãy Kiệt Sâm một quyền oanh phá công kích của Mã Đặc tộc trưởng làm trong lòng mọi người đều tràn đầy kích động cùng hưng phấn, đồng thời cũng cảm thấy vạn phần hiếu kỳ đối với thân phận của Kiệt Sâm.
- Không công bằng?
Trong đôi mắt Mã Đặc tộc trưởng tràn đầy oán độc, thân thể chậm rãi bay lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Kiệt Sâm:
- Theo tình huống trước đó, con ta đã sớm không còn sức đánh trả, Lạc Khố Ân vẫn muốn hạ sát thủ, thiếu chút nữa đem con ta đánh chết, ha ha, ngươi còn dám nói là không công bằng?
Mã Đặc tộc trưởng điên cuồng cười to, trong mắt lộ ra sát ý.
- Thiếu chút nữa đánh chết con của ngươi?
Trên bầu trời, Kiệt Sâm lắc đầu:
- Đáng tiếc, với nhân phẩm ti tiện của con ngươi, vậy mà không bị giết chết thật sự là đáng tiếc, thứ người như vậy có lưu lại trên thế giới này cũng chỉ là đồ bỏ đi!
- Ngươi…muốn chết!
Trong miệng Mã Đặc tộc trưởng phát ra tiếng gào rú phẫn nộ, lửa giận vô biên bốc lên trong lòng hắn, lần này hắn thật sự nổi giận, toàn thân không tự chủ được nữa, linh lực đáng sợ từ trong cơ thể hắn bộc phát, một đạo thổ hoàng sắc nguyên tố kết giới thoáng chốc bao phủ chung quanh Kiệt Sâm.
Thổ hệ nguyên tố kết giới, vô số thổ hệ nguyên tố nhắm ngay Kiệt Sâm áp bách đến, muốn trói buộc hành động của hắn.
- Xoạt!
Hành động của Mã Đặc tộc trưởng lập tức làm người xem trên khán đài hoàn toàn sôi trào.
Mã Đặc tộc trưởng lại ra tay với người trẻ tuổi kia, Mã Đặc tộc trưởng là ai? Đó là tộc trưởng Đường Ni gia tộc, đế linh sư bát giai trung cấp, mà thanh niên tóc đen thì sao? Mặc dù mọi người cũng không biết thân phận cùng thực lực của hắn, nhưng thanh niên tóc đen có thể dùng một quyền oanh vỡ cự chưởng của Mã Đặc tộc trưởng làm khán giả đều hiểu được thanh niên tóc đen kia tám chín phần mười cũng là một gã đế linh sư bát giai.
Hai đế linh sư bát giai chiến đấu thật sự làm người ta kích động.
- Như thế nào, ngươi còn muốn ta động thủ?
Trên bầu trời, cảm thụ được thổ nguyên tố kết giới không ngừng áp bách tới người mình, khuôn mặt Kiệt Sâm bình tĩnh lạnh lùng nhìn Mã Đặc tộc trưởng.
- Động thủ với ngươi? Hừ, người trẻ tuổi, như thế nào, chẳng lẽ ngươi sợ hãi? Lúc trước khi ngươi ngăn cản ta, ngươi không phải rất hiêu trương càn quấy sao, ta mặc kệ ngươi là ai, để cho tat hay trưởng bối của ngươi giáo huấn ngươi!
Mã Đặc tộc trưởng lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt tràn đầy oán độc nhìn Kiệt Sâm, nếu như khi nãy không phải Kiệt Sâm ngăn trở thì Bố Lỗ Ni cũng sẽ không bị Lạc Khố Ân đánh thành phế nhân, giờ khắc này Mã Đặc đem toàn bộ oán hận trong lòng đều trút xuống người Kiệt Sâm.
- Mã Đặc tộc trưởng, hiện tại là cuộc quyết đấu giữa Bố Lỗ Ni cùng Lạc Khố Ân…
Trên đài hội nghị, Ba Liên Đạt Nhân đại sư cuối cùng mở miệng, còn chưa đợi hắn nói hết lời cũng đã bị Mã Đặc cắt đứt.
- Ba Liên Đạt Nhân đại sư, hiện tại cuộc quyết đấu giữ Bố Lỗ Ni cùng Lạc Khố Ân đã xong, ta thay Bố Lỗ Ni nhận thua, hiện tại là ân oán giữa ta cùng tiểu tử này!
Mã Đặc lạnh lùng nói, lời vừa rơi xuống liền ngang nhiên xuất thủ.
- Bồng!
Mã Đặc bước ra hư không một bước, một cỗ khí tức ngập trời phóng lên không, một hư ảnh cực lớn hiện ra sau lưng hắn, tản mát ra thổ hoàng sắc quang mang bao phủ khắp chung quanh.
/1885
|