Sáng sớm toàn bộ Ngọc Linh Thành hoàn toàn cảnh giới, tất cả thành vệ quân đều vào cương vị, mỗi đầu phố, mỗi hẻm nhỏ đều có người túc trực khơi thông đường xe ngựa.
Dòng người dũng mãnh tràn vào phòng đấu giá, Lỗ Nhĩ Tư an bài hộ vệ Thải Hồng Tháp đứng ngoài cửa nhìn chằm chằm mỗi người tiến vào bên trong.
Đầu lĩnh hộ vệ là hoàng linh sư thất giai đê cấp Kiệt Ân.
Nếu như ở ngày thường với thực lực của Kiệt Ân muốn làm thống lĩnh hộ vệ trấn tràng tử là chuyện thật đơn giản, nhưng ở trước mặt vô số cự phách gia tộc, thậm chí có gần mười tỉnh đốc các hành tỉnh, thực lực thất giai đê cấp của Kiệt Ân khó tránh khỏi có chút không đủ nhìn vào trong mắt.
Cửa ra vào phòng đấu giá, nguyên một đám cường giả quần áo hoa lệ, trên người tản ra khí tức kinh người đang lục tục tiến đến.
Những cường giả hoặc trung niên, hoặc lão niên, hoàn toàn không giống nhau, có cao quý, có âm lãnh, có trầm ổn cũng có trương dương, nhưng có một điểm vô cùng nhất trí, đó là cường đại.
Chỉ nói người hầu đi theo bên cạnh họ trong mắt của nhóm người Kiệt Ân cũng đã là thâm sâu khó lường.
Điều này làm nội tâm Kiệt Ân cùng chư vị hộ vệ Thải Hồng Tháp kinh hãi không thôi, nhưng mặc dù là như thế trên mặt Kiệt Ân không hề có chút vẻ e sợ, đôi mắt sắc bén như chim ưng không ngừng đảo qua từng người, không hề bỏ sót một ai, kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ Kiệt Sâm hội trưởng an bài cho hắn.
- Thải Hồng Tháp an bài hộ vệ mạnh nhất chỉ là một hoàng linh sư thất giai đê cấp sao? Thật sự là buồn cười, nếu xảy ra nhiễu loạn thực lực như vậy chỉ sợ ngăn cản người khác một giây thời gian cũng không làm được đi?
Một thanh niên quần áo hoa lệ âm lãnh cười cười, lời nói không chút cố kỵ làm cho Kiệt Ân nghe thật rõ ràng.
- Công tử, Thải Hồng Tháp có thể trong thời gian ngắn như vậy chèn ép Bác Nhĩ Đinh gia tộc thành gia tộc nhị lưu Luân Đa hành tỉnh, nghĩ đến hẳn phải có thực lực, hơn nữa Kiệt Sâm hội trưởng thực lực rất mạnh, buổi đấu giá này cũng đã được Ngải Âu Lạc Tư tỉnh đốc Luân Đa hành tỉnh ủng hộ!
Sợ thiếu gia mình sẽ làm ra điều gì nhiễu loạn, lão bộc đi theo bên cạnh vội vàng lên tiếng nói.
- Được rồi, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không xằng bậy, nhưng Thải Hồng Tháp lần này truyền ra tin tức thần kỳ như vậy, hi vọng đến lúc đó đừng làm cho ta thất vọng!
Thanh niên cười nhạt nói, đi vào phòng đấu giá.
Một màn như vậy thường xuyên phát sinh ngay cửa vào phòng đấu giá, đối diện với lời nghi hoặc cùng ánh mắt khinh thường của những nhân vật kia trong lòng Kiệt Ân chỉ có thể cười khổ. Dù sao với thực lực hoàng linh sư thất giai đê cấp của hắn, ở trong mắt những tỉnh đốc hay những đại gia tộc vốn không đủ xem, những đại nhân vật kia thấp nhất cũng là đế linh sư bát giai đê cấp.
Tuy trong lòng cười khổ, nhưng Kiệt Ân làm việc vẫn vững vàng, không hề bởi vì thân phận hay thực lực cao quý của người khác mà có chút sơ sẩy, nghiêm khắc kiểm tra không hề có chút khiếp nhược.
Bởi vì sau lưng hắn có Thải Hồng Tháp, có Kiệt Sâm hội trưởng, bởi vậy cho dù địa vị của đối phương có lớn Kiệt Ân cũng không sợ hãi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, giờ khai mạc đấu giá cũng tiến tới gần.
Càng ngày càng có nhiều khách nhân đi vào trong phòng đấu giá, đại sảnh vô cùng rộng rãi dần dần bị biển người tràn ngập, toàn là đầu người, liếc nhìn ra cơ hồ không còn một chỗ trống, tiếng ồn ào tụ hội cùng một chỗ nhìn qua như muốn phá tan cả tòa đại sảnh rộng lớn kia.
Những người này đều là những quý tộc đến từ Luân Đa hành tỉnh hoặc những hành tỉnh xung quanh, có phú hào đại thương, về phần dân chúng bình thường tuyệt đối không khả năng đi vào, chỉ nói tới vé vào cửa cũng không phải những bình dân có thể chi trả nổi.
Trên thực tế hội đấu giá lần này bán ra hoàng cấp linh dược tề thất giai hơn nữa đồ vật trao đổi chỉ có thể ngoài thất giai, kể cả tài liệu dược liệu thất giai, bởi vậy hơn 90% người đến thực sự cũng không có thực lực cạnh tranh, tuyệt đại đa số người tốn hao tiền bạc để mua vé vào cửa chỉ là vì muốn được kiến thức một chút buổi đấu giá hoàng cấp linh dược tề trong truyền thuyết.
Đương nhiên cũng có một ít người đem buổi đấu giá này biến thành nơi để xã giao, dù sao hội đấu giá này đã hấp dẫn toàn bộ tỉnh đốc phía nam đế quốc, thậm chí còn mấy chục đại gia tộc có được đế linh sư cao thủ, điều này ở lúc bình thường làm sao có cơ hội nhìn thấy được? Có thể nói là buổi hội tụ rầm rộ trăm năm hiếm thấy.
Cũng chỉ có hoàng cấp linh dược tề mới có được lực hấp dẫn lớn đến như thế, đem những đại nhân vật đều hấp dẫn tới.
Toàn bộ phòng đấu giá chỉ có một tầng, những vị trí tốt nhất tự nhiên là an bài cho những nhân vật có uy tín danh dự của đế quốc, những thủ lĩnh này ngẫu nhiên trò chuyện cùng nhau, ánh mắt nhìn quanh khắp bốn phía, trong nội tâm cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Phiến khu vực kia đều là những người có khả năng tham dự cạnh tranh, gia tộc yếu nhất cũng có được hoàng linh sư thất giai tồn tại, cũng không ít đế linh sư bát giai, thân phận hiển hách làm người vô cùng rung động khó tả.
- Đang!
Bên trong phòng đấu giá đang ầm ĩ đột nhiên vang lên thanh âm tiếng chuông thanh thúy, tiếng ồn ào dần dần yếu bớt, ánh mắt mọi người dần dần tập trung lên đài đấu giá.
Trong ánh mắt quan sát chăm chú của mọi người, thân ảnh Lỗ Nhĩ Tư chậm rãi từ sau đài đi ra, đi tới trung ương đài đấu giá, nhìn đầu người đông nghịt trước mặt cao giọng nói:
- Cảm tạ chư vị hôm nay đến cổ động, tại hạ Lỗ Nhĩ Tư, là chủ quản Thải Hồng Tháp, hôm nay tổ chức hội đấu giá linh dược tề, nếu như có chỗ nào tiếp đón không chu đáo mong chư vị tha thứ!
Trên đài đấu giá, Lỗ Nhĩ Tư cảm giác có vô số đạo linh thức đảo qua người mình, trong đó có linh thức vô cùng cường đại, rất hiển nhiên đều đang tìm hiểu thực lực của Lỗ Nhĩ Tư.
Khi cảm nhận được thực lực hoàng linh sư thất giai cao cấp của Lỗ Nhĩ Tư, không ít đầu lĩnh đều cười lạnh, chẳng lẽ Thải Hồng Tháp an bài Lỗ Nhĩ Tư này toàn quyền chủ trì hội đấu giá? Hoàng linh sư thất giai cao cấp nếu đặt ở nơi bình thường tuyệt đối có thể xem là cường giả trấn áp một phương, nhưng ở nơi này căn bản không đủ xem.
- Được rồi, đừng nói nhiều lời nữa, trực tiếp bắt đầu đi!
Thanh âm tiếng xì xào bàn tán không ngừng vang lên, sau khi cảm nhận được thực lực của Lỗ Nhĩ Tư, có một nam tử ngồi dãy ghế quý tân không chờ đợi được quát lên.
Nghe được tiếng quát, thần tình trên mặt Lỗ Nhĩ Tư không hề thay đổi, tiếp tục nói:
- Ha ha, chư vị, nghĩ tới quy tắc hội đấu giá chư vị đều đã hiểu rõ, lần này đấu giá vật phẩm không ngoại lệ đều là hoàng cấp linh dược tề thất giai, hoàng cấp linh dược tề quý hiếm chư vị đều đã hiểu rõ, ta cũng không cần giới thiệu quá nhiều, dùng linh tệ căn bản không thể cân nhắc được giá trị, chỉ có thể dùng tài liệu linh dược đổi vật, đến lúc đó có vị nào nhìn trúng linh dược tề mình muốn, lớn tiếng hô tài liệu linh dược mình muốn đổi, cuối cùng ai có thể làm cho Thải Hồng Tháp hài lòng, sẽ được trao đổi linh dược tề!
Nghe được lời nói của Lỗ Nhĩ Tư, toàn bộ phòng đấu giá truyền ra thanh âm tiếng nghị luận, ngay cả một ít thế lực lớn cũng xì xào bàn tán.
- Nói như vậy buổi đấu giá căn bản không phải xem giá cả linh dược xuất ra, mà là nhìn xem Thải Hồng Tháp các ngươi có hài lòng hay không, hừ, quy tắc này làm gì còn sự công bình đáng nói?
Đúng lúc này trên dãy ghế quý tân có nam tử lạnh lùng lên tiếng.
Dòng người dũng mãnh tràn vào phòng đấu giá, Lỗ Nhĩ Tư an bài hộ vệ Thải Hồng Tháp đứng ngoài cửa nhìn chằm chằm mỗi người tiến vào bên trong.
Đầu lĩnh hộ vệ là hoàng linh sư thất giai đê cấp Kiệt Ân.
Nếu như ở ngày thường với thực lực của Kiệt Ân muốn làm thống lĩnh hộ vệ trấn tràng tử là chuyện thật đơn giản, nhưng ở trước mặt vô số cự phách gia tộc, thậm chí có gần mười tỉnh đốc các hành tỉnh, thực lực thất giai đê cấp của Kiệt Ân khó tránh khỏi có chút không đủ nhìn vào trong mắt.
Cửa ra vào phòng đấu giá, nguyên một đám cường giả quần áo hoa lệ, trên người tản ra khí tức kinh người đang lục tục tiến đến.
Những cường giả hoặc trung niên, hoặc lão niên, hoàn toàn không giống nhau, có cao quý, có âm lãnh, có trầm ổn cũng có trương dương, nhưng có một điểm vô cùng nhất trí, đó là cường đại.
Chỉ nói người hầu đi theo bên cạnh họ trong mắt của nhóm người Kiệt Ân cũng đã là thâm sâu khó lường.
Điều này làm nội tâm Kiệt Ân cùng chư vị hộ vệ Thải Hồng Tháp kinh hãi không thôi, nhưng mặc dù là như thế trên mặt Kiệt Ân không hề có chút vẻ e sợ, đôi mắt sắc bén như chim ưng không ngừng đảo qua từng người, không hề bỏ sót một ai, kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ Kiệt Sâm hội trưởng an bài cho hắn.
- Thải Hồng Tháp an bài hộ vệ mạnh nhất chỉ là một hoàng linh sư thất giai đê cấp sao? Thật sự là buồn cười, nếu xảy ra nhiễu loạn thực lực như vậy chỉ sợ ngăn cản người khác một giây thời gian cũng không làm được đi?
Một thanh niên quần áo hoa lệ âm lãnh cười cười, lời nói không chút cố kỵ làm cho Kiệt Ân nghe thật rõ ràng.
- Công tử, Thải Hồng Tháp có thể trong thời gian ngắn như vậy chèn ép Bác Nhĩ Đinh gia tộc thành gia tộc nhị lưu Luân Đa hành tỉnh, nghĩ đến hẳn phải có thực lực, hơn nữa Kiệt Sâm hội trưởng thực lực rất mạnh, buổi đấu giá này cũng đã được Ngải Âu Lạc Tư tỉnh đốc Luân Đa hành tỉnh ủng hộ!
Sợ thiếu gia mình sẽ làm ra điều gì nhiễu loạn, lão bộc đi theo bên cạnh vội vàng lên tiếng nói.
- Được rồi, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không xằng bậy, nhưng Thải Hồng Tháp lần này truyền ra tin tức thần kỳ như vậy, hi vọng đến lúc đó đừng làm cho ta thất vọng!
Thanh niên cười nhạt nói, đi vào phòng đấu giá.
Một màn như vậy thường xuyên phát sinh ngay cửa vào phòng đấu giá, đối diện với lời nghi hoặc cùng ánh mắt khinh thường của những nhân vật kia trong lòng Kiệt Ân chỉ có thể cười khổ. Dù sao với thực lực hoàng linh sư thất giai đê cấp của hắn, ở trong mắt những tỉnh đốc hay những đại gia tộc vốn không đủ xem, những đại nhân vật kia thấp nhất cũng là đế linh sư bát giai đê cấp.
Tuy trong lòng cười khổ, nhưng Kiệt Ân làm việc vẫn vững vàng, không hề bởi vì thân phận hay thực lực cao quý của người khác mà có chút sơ sẩy, nghiêm khắc kiểm tra không hề có chút khiếp nhược.
Bởi vì sau lưng hắn có Thải Hồng Tháp, có Kiệt Sâm hội trưởng, bởi vậy cho dù địa vị của đối phương có lớn Kiệt Ân cũng không sợ hãi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, giờ khai mạc đấu giá cũng tiến tới gần.
Càng ngày càng có nhiều khách nhân đi vào trong phòng đấu giá, đại sảnh vô cùng rộng rãi dần dần bị biển người tràn ngập, toàn là đầu người, liếc nhìn ra cơ hồ không còn một chỗ trống, tiếng ồn ào tụ hội cùng một chỗ nhìn qua như muốn phá tan cả tòa đại sảnh rộng lớn kia.
Những người này đều là những quý tộc đến từ Luân Đa hành tỉnh hoặc những hành tỉnh xung quanh, có phú hào đại thương, về phần dân chúng bình thường tuyệt đối không khả năng đi vào, chỉ nói tới vé vào cửa cũng không phải những bình dân có thể chi trả nổi.
Trên thực tế hội đấu giá lần này bán ra hoàng cấp linh dược tề thất giai hơn nữa đồ vật trao đổi chỉ có thể ngoài thất giai, kể cả tài liệu dược liệu thất giai, bởi vậy hơn 90% người đến thực sự cũng không có thực lực cạnh tranh, tuyệt đại đa số người tốn hao tiền bạc để mua vé vào cửa chỉ là vì muốn được kiến thức một chút buổi đấu giá hoàng cấp linh dược tề trong truyền thuyết.
Đương nhiên cũng có một ít người đem buổi đấu giá này biến thành nơi để xã giao, dù sao hội đấu giá này đã hấp dẫn toàn bộ tỉnh đốc phía nam đế quốc, thậm chí còn mấy chục đại gia tộc có được đế linh sư cao thủ, điều này ở lúc bình thường làm sao có cơ hội nhìn thấy được? Có thể nói là buổi hội tụ rầm rộ trăm năm hiếm thấy.
Cũng chỉ có hoàng cấp linh dược tề mới có được lực hấp dẫn lớn đến như thế, đem những đại nhân vật đều hấp dẫn tới.
Toàn bộ phòng đấu giá chỉ có một tầng, những vị trí tốt nhất tự nhiên là an bài cho những nhân vật có uy tín danh dự của đế quốc, những thủ lĩnh này ngẫu nhiên trò chuyện cùng nhau, ánh mắt nhìn quanh khắp bốn phía, trong nội tâm cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Phiến khu vực kia đều là những người có khả năng tham dự cạnh tranh, gia tộc yếu nhất cũng có được hoàng linh sư thất giai tồn tại, cũng không ít đế linh sư bát giai, thân phận hiển hách làm người vô cùng rung động khó tả.
- Đang!
Bên trong phòng đấu giá đang ầm ĩ đột nhiên vang lên thanh âm tiếng chuông thanh thúy, tiếng ồn ào dần dần yếu bớt, ánh mắt mọi người dần dần tập trung lên đài đấu giá.
Trong ánh mắt quan sát chăm chú của mọi người, thân ảnh Lỗ Nhĩ Tư chậm rãi từ sau đài đi ra, đi tới trung ương đài đấu giá, nhìn đầu người đông nghịt trước mặt cao giọng nói:
- Cảm tạ chư vị hôm nay đến cổ động, tại hạ Lỗ Nhĩ Tư, là chủ quản Thải Hồng Tháp, hôm nay tổ chức hội đấu giá linh dược tề, nếu như có chỗ nào tiếp đón không chu đáo mong chư vị tha thứ!
Trên đài đấu giá, Lỗ Nhĩ Tư cảm giác có vô số đạo linh thức đảo qua người mình, trong đó có linh thức vô cùng cường đại, rất hiển nhiên đều đang tìm hiểu thực lực của Lỗ Nhĩ Tư.
Khi cảm nhận được thực lực hoàng linh sư thất giai cao cấp của Lỗ Nhĩ Tư, không ít đầu lĩnh đều cười lạnh, chẳng lẽ Thải Hồng Tháp an bài Lỗ Nhĩ Tư này toàn quyền chủ trì hội đấu giá? Hoàng linh sư thất giai cao cấp nếu đặt ở nơi bình thường tuyệt đối có thể xem là cường giả trấn áp một phương, nhưng ở nơi này căn bản không đủ xem.
- Được rồi, đừng nói nhiều lời nữa, trực tiếp bắt đầu đi!
Thanh âm tiếng xì xào bàn tán không ngừng vang lên, sau khi cảm nhận được thực lực của Lỗ Nhĩ Tư, có một nam tử ngồi dãy ghế quý tân không chờ đợi được quát lên.
Nghe được tiếng quát, thần tình trên mặt Lỗ Nhĩ Tư không hề thay đổi, tiếp tục nói:
- Ha ha, chư vị, nghĩ tới quy tắc hội đấu giá chư vị đều đã hiểu rõ, lần này đấu giá vật phẩm không ngoại lệ đều là hoàng cấp linh dược tề thất giai, hoàng cấp linh dược tề quý hiếm chư vị đều đã hiểu rõ, ta cũng không cần giới thiệu quá nhiều, dùng linh tệ căn bản không thể cân nhắc được giá trị, chỉ có thể dùng tài liệu linh dược đổi vật, đến lúc đó có vị nào nhìn trúng linh dược tề mình muốn, lớn tiếng hô tài liệu linh dược mình muốn đổi, cuối cùng ai có thể làm cho Thải Hồng Tháp hài lòng, sẽ được trao đổi linh dược tề!
Nghe được lời nói của Lỗ Nhĩ Tư, toàn bộ phòng đấu giá truyền ra thanh âm tiếng nghị luận, ngay cả một ít thế lực lớn cũng xì xào bàn tán.
- Nói như vậy buổi đấu giá căn bản không phải xem giá cả linh dược xuất ra, mà là nhìn xem Thải Hồng Tháp các ngươi có hài lòng hay không, hừ, quy tắc này làm gì còn sự công bình đáng nói?
Đúng lúc này trên dãy ghế quý tân có nam tử lạnh lùng lên tiếng.
/1885
|