Hai người đều xuất ra toàn lực, không hề có chút khinh địch hay chủ quan, đây là một cuộc chiến sinh tử, giữa hai người nhất định phải có một người vẫn lạc, không phải ngươi chết thì ta chết.
Cho dù cuộc chiến đấu bên phía Kiệt Sâm càng thêm kịch liệt, nhưng nếu nói về thảm thiết thì Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Áo Đức Mạn càng thêm hung mãnh.
Tạp Tắc Nỗ Tư ôm ấp huyết hải thâm cừu hơn hai mươi năm, hắn đã điên cuồng, hắn biết rõ thực lực bản thân chỉ là thánh linh sư đê cấp, tuy dựa vào thiên phú kinh người có thể chiến ngang tay với thánh linh sư trung cấp, nhưng nếu muốn nhờ vào một mình hắn muốn đánh chết một thánh linh sư trung cấp chỉ dựa vào chiến đấu bình thường căn bản là không thể nào.
Bởi vậy mỗi một lần Tạp Tắc Nỗ Tư công kích đều liều lĩnh, đem sống chết của mình ném ra sau đầu, không cần bảo hộ bản thân mình, chỉ muốn giết địch, dùng tổn thương đổi tổn thương, dùng sinh mạng dốc toàn lực liều mạng.
- Phốc xuy…
Máu tươi bay lả tả trên không trung, trên người Áo Đức Mạn lập tức hiện lên vô số vết thương, mà chính Tạp Tắc Nỗ Tư cũng đầy vết thương khắp người, nhìn qua không sao chịu nổi.
- Chết, ta muốn ngươi chết!
Tạp Tắc Nỗ Tư ngửa mặt lên trời gào thét, ánh mắt đỏ bừng, thần sắc điên cuồng không hề tránh né công kích của Áo Đức Mạn, không ngừng vung kiếm đâm ra, dùng mạng đổi mạng với hắn.
Ngay lúc ban đầu Áo Đức Mạn vẫn liều mạng cùng Tạp Tắc Nỗ Tư, nhưng sau khi nhìn thấy đấu pháp lưỡng bại câu thương của hắn, Áo Đức Mạn lập tức thay đổi sách lược.
Theo công kích điên cuồng của Tạp Tắc Nỗ Tư, thân hình Áo Đức Mạn liên tục thối lui ra sau, tránh né mũi nhọn, thân hình hắn hóa thành cơn gió tránh né công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư.
Áo Đức Mạn biết rõ nếu mình còn tiếp tục dùng cứng chọi cứng với Tạp Tắc Nỗ Tư, chỉ sợ cuối cùng ngay cả bản thân cũng phải vẫn lạc.
- Áo Đức Mạn, có gan thì ngươi đừng trốn, cùng ta đường đường chính chính giao thủ!
Bởi vì Áo Đức Mạn chỉ lo tránh né, Tạp Tắc Nỗ Tư giận dữ trong miệng phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.
- Ha ha, Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi tới đi, ngươi tới mà giết ta, năm đó là ta giết toàn tộc của ngươi, thì như thế nào? Chỉ bằng ngươi bây giờ cũng cho rằng có thể giết được ta sao, quả thực là buồn cười…
Áo Đức Mạn cười lớn, không ngừng kích thích Tạp Tắc Nỗ Tư, chọc giận đối phương, hắn là thánh linh sư phong hệ trung cấp, luận công phu tránh né thánh linh sư bình thường không thể theo kịp hắn, dù Tạp Tắc Nỗ Tư tài giỏi thế nào cũng chỉ là thánh linh sư đê cấp, có thể đánh ngang tay với thánh linh sư trung cấp nhưng nếu muốn giết Áo Đức Mạn thì lòng có dư mà lực chưa đủ.
- Ah…
Nghe được lời khiêu khích của Áo Đức Mạn, thần sắc của Tạp Tắc Nỗ Tư càng thêm điên cuồng, hắn liều lĩnh thúc giục linh lực trong cơ thể, quang ám song hệ linh lực không ngừng xoay tròn hủy diệt hết thảy, từng đạo linh lực kinh người từ trong tay Tạp Tắc Nỗ Tư oanh ra muốn đánh chết Áo Đức Mạn.
Nhưng Áo Đức Mạn không đi ngăn cản công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư, chỉ vận dụng đặc điểm thuộc tính của mình liều mạng chạy trốn, cho dù công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư cường thịnh bao nhiêu nhưng đánh không trúng người cũng chỉ là vô dụng.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng nổ tung kinh người vang lên, Tạp Tắc Nỗ Tư điên cuồng công kích, nhưng không cách nào đánh trúng được Áo Đức Mạn.
- Ha ha, Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi không phải muốn báo thù sao? Bây giờ ta đang ở trước mặt ngươi, ngươi lại làm gì được ta, ha ha…
Vừa chạy thục mạng Áo Đức Mạn vừa càn rỡ cười to.
- Ah…
- Âm Dương Sinh Tử Quyết, sinh tử huyền quan, âm dương luân chuyển, sinh tử do mệnh!
Trong miệng Tạp Tắc Nỗ Tư bỗng dưng phát ra tiếng gào thét vô cùng phẫn nộ, hắc bạch quang mang quanh thân hắn không ngừng lưu chuyển đột nhiên sáng rỡ, linh lực không ngừng phun trào, làn da đỏ bừng, lỗ chân lông chảy ra máu tươi, nét mặt vô cùng điên cuồng, một kiếm chém về phía Áo Đức Mạn.
Nhưng cảm nhận được công kích cường đại của Tạp Tắc Nỗ Tư, Áo Đức Mạn không hề ngăn cản chỉ liều lĩnh bỏ chạy tránh né công kích.
- Oanh!
Trường kiếm trảm trên hư không, hư không vỡ thành một lỗ thủng cực lớn, từng đạo hắc bạch quang mang rung động nhộn nhạo lan tràn, bao trùm phạm vi ngàn thước xung quanh, đồng thời cũng lan tràn tới chỗ Áo Đức Mạn.
- Phốc xuy…
Thân thể Áo Đức Mạn chợt khựng lại, trong miệng lập tức phun ra máu tươi.
Chỉ bị dư âm lan tới Áo Đức Mạn đã bị thương không nhẹ, mà Tạp Tắc Nỗ Tư càng không chịu nổi, trong miệng thở hổn hển, khí tức phập phồng bất định, máu tươi đầm đìa, một kích vừa rồi làm tiêu hao đại lượng linh lực trong cơ thể hắn, đồng thời làm cho hắn bị trọng thương.
- Ha ha, Tạp Tắc Nỗ Tư, tới giết ta ah, nhìn bộ dáng của ngươi ngay cả lực lượng rút kiếm cũng không có đi!
Áo Đức Mạn lau máu tươi nơi khóe miệng điên cuồng cười to, nhưng trên mặt cho dù ra vẻ hung hăng càn quấy vô cùng nhưng trong lòng lại tràn đầy kinh hãi, Tạp Tắc Nỗ Tư cường đại làm hắn nhất thời thật khó thể tiếp nhận.
Trong tưởng tượng của Áo Đức Mạn, nhóm người Kiệt Sâm cho dù có thể đánh chết Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á nhưng bên phía hắn có tới ba thánh linh sư trung cấp, ba thánh linh sư đê cấp, ở tình huống như vậy mà bên hắn lại không cách nào đánh chết được đối phương, không những vậy bên Kiệt Sâm bọn hắn còn chiếm ưu thế, điều này làm trong lòng Áo Đức Mạn vô cùng kinh hãi.
Nhưng trong lúc điên cuồng bỏ chạy, trong lòng Áo Đức Mạn cũng không hề có chút lo lắng, bởi vì hắn biết rõ Khang Bá Ba Kỳ đại nhân bọn họ đã nhận được tin tức, đang trên đường chạy về, đợi khi thánh chủ đại nhân về tới là thời điểm tận thế của đám người Kiệt Sâm.
- Ah…
Nhìn thấy Áo Đức Mạn không ngừng bỏ chạy, Tạp Tắc Nỗ Tư điên cuồng gào thét, nhưng không làm được gì.
- Tiếp tục như vậy không được!
Cách đó không xa, Kiệt Sâm đang đối chiến cùng Lôi Thiết Nhĩ và Mạc Da, chân mày không khỏi nhíu lại, sau một khắc một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.
- Đúng, cứ làm như thế!
Kiệt Sâm cắn chặt răng, trong nội tâm đã làm ra quyết định.
- Sưu!
Kiệt Sâm mạnh mẽ thối lui ra sau, sau một khắc trong tay hắn xuất hiện một bình dược tề tản ra khí tức linh dược kinh người.
Bình dược tề vừa xuất hiện, trong thiên địa tràn ngập linh dược tinh khí nồng đậm, từng đạo linh lực quang hệ cùng ám hệ từ trong bình dược tề phóng lên trời, trên bầu trời huyễn hóa thành từng đạo hắc bạch linh vân sáng ngời.
Đó là một bình đế cấp linh dược tề, hơn nữa còn thuộc quang ám song hệ.
Theo bình đế cấp linh dược tề xuất hiện, tay trái Kiệt Sâm lại nhoáng lên, hai viên hắc bạch linh quả cỡ nắm tay lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Hai linh quả vừa xuất hiện trong không khí, linh lực trên bầu trời lập tức sôi trào, hai viên trái cây không lớn, tản ra hào quang yếu ớt, trận trận hương thơm ngào ngạt không ngừng tản mát ra, huyễn hóa thành từng đạo khí tức pháp tắc.
Đó là Quang Thánh Quả cùng Ám Thánh Quả mà Kiệt Sâm đạt được tại Thất Tinh Đảo bên trong cấm địa Thất Tinh Hải.
Cho dù cuộc chiến đấu bên phía Kiệt Sâm càng thêm kịch liệt, nhưng nếu nói về thảm thiết thì Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Áo Đức Mạn càng thêm hung mãnh.
Tạp Tắc Nỗ Tư ôm ấp huyết hải thâm cừu hơn hai mươi năm, hắn đã điên cuồng, hắn biết rõ thực lực bản thân chỉ là thánh linh sư đê cấp, tuy dựa vào thiên phú kinh người có thể chiến ngang tay với thánh linh sư trung cấp, nhưng nếu muốn nhờ vào một mình hắn muốn đánh chết một thánh linh sư trung cấp chỉ dựa vào chiến đấu bình thường căn bản là không thể nào.
Bởi vậy mỗi một lần Tạp Tắc Nỗ Tư công kích đều liều lĩnh, đem sống chết của mình ném ra sau đầu, không cần bảo hộ bản thân mình, chỉ muốn giết địch, dùng tổn thương đổi tổn thương, dùng sinh mạng dốc toàn lực liều mạng.
- Phốc xuy…
Máu tươi bay lả tả trên không trung, trên người Áo Đức Mạn lập tức hiện lên vô số vết thương, mà chính Tạp Tắc Nỗ Tư cũng đầy vết thương khắp người, nhìn qua không sao chịu nổi.
- Chết, ta muốn ngươi chết!
Tạp Tắc Nỗ Tư ngửa mặt lên trời gào thét, ánh mắt đỏ bừng, thần sắc điên cuồng không hề tránh né công kích của Áo Đức Mạn, không ngừng vung kiếm đâm ra, dùng mạng đổi mạng với hắn.
Ngay lúc ban đầu Áo Đức Mạn vẫn liều mạng cùng Tạp Tắc Nỗ Tư, nhưng sau khi nhìn thấy đấu pháp lưỡng bại câu thương của hắn, Áo Đức Mạn lập tức thay đổi sách lược.
Theo công kích điên cuồng của Tạp Tắc Nỗ Tư, thân hình Áo Đức Mạn liên tục thối lui ra sau, tránh né mũi nhọn, thân hình hắn hóa thành cơn gió tránh né công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư.
Áo Đức Mạn biết rõ nếu mình còn tiếp tục dùng cứng chọi cứng với Tạp Tắc Nỗ Tư, chỉ sợ cuối cùng ngay cả bản thân cũng phải vẫn lạc.
- Áo Đức Mạn, có gan thì ngươi đừng trốn, cùng ta đường đường chính chính giao thủ!
Bởi vì Áo Đức Mạn chỉ lo tránh né, Tạp Tắc Nỗ Tư giận dữ trong miệng phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.
- Ha ha, Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi tới đi, ngươi tới mà giết ta, năm đó là ta giết toàn tộc của ngươi, thì như thế nào? Chỉ bằng ngươi bây giờ cũng cho rằng có thể giết được ta sao, quả thực là buồn cười…
Áo Đức Mạn cười lớn, không ngừng kích thích Tạp Tắc Nỗ Tư, chọc giận đối phương, hắn là thánh linh sư phong hệ trung cấp, luận công phu tránh né thánh linh sư bình thường không thể theo kịp hắn, dù Tạp Tắc Nỗ Tư tài giỏi thế nào cũng chỉ là thánh linh sư đê cấp, có thể đánh ngang tay với thánh linh sư trung cấp nhưng nếu muốn giết Áo Đức Mạn thì lòng có dư mà lực chưa đủ.
- Ah…
Nghe được lời khiêu khích của Áo Đức Mạn, thần sắc của Tạp Tắc Nỗ Tư càng thêm điên cuồng, hắn liều lĩnh thúc giục linh lực trong cơ thể, quang ám song hệ linh lực không ngừng xoay tròn hủy diệt hết thảy, từng đạo linh lực kinh người từ trong tay Tạp Tắc Nỗ Tư oanh ra muốn đánh chết Áo Đức Mạn.
Nhưng Áo Đức Mạn không đi ngăn cản công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư, chỉ vận dụng đặc điểm thuộc tính của mình liều mạng chạy trốn, cho dù công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư cường thịnh bao nhiêu nhưng đánh không trúng người cũng chỉ là vô dụng.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng nổ tung kinh người vang lên, Tạp Tắc Nỗ Tư điên cuồng công kích, nhưng không cách nào đánh trúng được Áo Đức Mạn.
- Ha ha, Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi không phải muốn báo thù sao? Bây giờ ta đang ở trước mặt ngươi, ngươi lại làm gì được ta, ha ha…
Vừa chạy thục mạng Áo Đức Mạn vừa càn rỡ cười to.
- Ah…
- Âm Dương Sinh Tử Quyết, sinh tử huyền quan, âm dương luân chuyển, sinh tử do mệnh!
Trong miệng Tạp Tắc Nỗ Tư bỗng dưng phát ra tiếng gào thét vô cùng phẫn nộ, hắc bạch quang mang quanh thân hắn không ngừng lưu chuyển đột nhiên sáng rỡ, linh lực không ngừng phun trào, làn da đỏ bừng, lỗ chân lông chảy ra máu tươi, nét mặt vô cùng điên cuồng, một kiếm chém về phía Áo Đức Mạn.
Nhưng cảm nhận được công kích cường đại của Tạp Tắc Nỗ Tư, Áo Đức Mạn không hề ngăn cản chỉ liều lĩnh bỏ chạy tránh né công kích.
- Oanh!
Trường kiếm trảm trên hư không, hư không vỡ thành một lỗ thủng cực lớn, từng đạo hắc bạch quang mang rung động nhộn nhạo lan tràn, bao trùm phạm vi ngàn thước xung quanh, đồng thời cũng lan tràn tới chỗ Áo Đức Mạn.
- Phốc xuy…
Thân thể Áo Đức Mạn chợt khựng lại, trong miệng lập tức phun ra máu tươi.
Chỉ bị dư âm lan tới Áo Đức Mạn đã bị thương không nhẹ, mà Tạp Tắc Nỗ Tư càng không chịu nổi, trong miệng thở hổn hển, khí tức phập phồng bất định, máu tươi đầm đìa, một kích vừa rồi làm tiêu hao đại lượng linh lực trong cơ thể hắn, đồng thời làm cho hắn bị trọng thương.
- Ha ha, Tạp Tắc Nỗ Tư, tới giết ta ah, nhìn bộ dáng của ngươi ngay cả lực lượng rút kiếm cũng không có đi!
Áo Đức Mạn lau máu tươi nơi khóe miệng điên cuồng cười to, nhưng trên mặt cho dù ra vẻ hung hăng càn quấy vô cùng nhưng trong lòng lại tràn đầy kinh hãi, Tạp Tắc Nỗ Tư cường đại làm hắn nhất thời thật khó thể tiếp nhận.
Trong tưởng tượng của Áo Đức Mạn, nhóm người Kiệt Sâm cho dù có thể đánh chết Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á nhưng bên phía hắn có tới ba thánh linh sư trung cấp, ba thánh linh sư đê cấp, ở tình huống như vậy mà bên hắn lại không cách nào đánh chết được đối phương, không những vậy bên Kiệt Sâm bọn hắn còn chiếm ưu thế, điều này làm trong lòng Áo Đức Mạn vô cùng kinh hãi.
Nhưng trong lúc điên cuồng bỏ chạy, trong lòng Áo Đức Mạn cũng không hề có chút lo lắng, bởi vì hắn biết rõ Khang Bá Ba Kỳ đại nhân bọn họ đã nhận được tin tức, đang trên đường chạy về, đợi khi thánh chủ đại nhân về tới là thời điểm tận thế của đám người Kiệt Sâm.
- Ah…
Nhìn thấy Áo Đức Mạn không ngừng bỏ chạy, Tạp Tắc Nỗ Tư điên cuồng gào thét, nhưng không làm được gì.
- Tiếp tục như vậy không được!
Cách đó không xa, Kiệt Sâm đang đối chiến cùng Lôi Thiết Nhĩ và Mạc Da, chân mày không khỏi nhíu lại, sau một khắc một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.
- Đúng, cứ làm như thế!
Kiệt Sâm cắn chặt răng, trong nội tâm đã làm ra quyết định.
- Sưu!
Kiệt Sâm mạnh mẽ thối lui ra sau, sau một khắc trong tay hắn xuất hiện một bình dược tề tản ra khí tức linh dược kinh người.
Bình dược tề vừa xuất hiện, trong thiên địa tràn ngập linh dược tinh khí nồng đậm, từng đạo linh lực quang hệ cùng ám hệ từ trong bình dược tề phóng lên trời, trên bầu trời huyễn hóa thành từng đạo hắc bạch linh vân sáng ngời.
Đó là một bình đế cấp linh dược tề, hơn nữa còn thuộc quang ám song hệ.
Theo bình đế cấp linh dược tề xuất hiện, tay trái Kiệt Sâm lại nhoáng lên, hai viên hắc bạch linh quả cỡ nắm tay lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Hai linh quả vừa xuất hiện trong không khí, linh lực trên bầu trời lập tức sôi trào, hai viên trái cây không lớn, tản ra hào quang yếu ớt, trận trận hương thơm ngào ngạt không ngừng tản mát ra, huyễn hóa thành từng đạo khí tức pháp tắc.
Đó là Quang Thánh Quả cùng Ám Thánh Quả mà Kiệt Sâm đạt được tại Thất Tinh Đảo bên trong cấm địa Thất Tinh Hải.
/1885
|