Lúc mới bắt đầu, Kiệt Sâm phi hành còn mãnh liệt, linh lực quanh thân và đại khí ma sát kịch liệt, tiếng sấm vang rền, hư không rung động lawcsl ư, không ngừng nhộn nhạo, giống như một vì sao băng vạch phá chân trời.
Nhưng đến lúc này, đối với tìm hiểu không gian của Kiệt Sâm, cho dù Kiệt Sâm không cách nào ẩn vào hư không như Thánh linh sư cao cấp thì cũng ẩn ẩn có một loại ăn ý với hư không rồi.
Về phương diện tốc độ, Kiệt Sâm cũng không tăng lên bao nhiêu, nhưng động tĩnh phi hành thì càng ngày càng lặng yên, không một tiếng động. Giống như một hắc tuyến vạch phá bầu trời, tốc độ nhanh hơn, hư không cũng không bị rách nữa.
Về phần Khắc Lôi Nhã vẫn như cũ, giống như một hỏa diễm nộ long, không chút che dấu khí tức trên thân, phá không phi hành trong sóng biển, hai người như là hai ma thần xẹt qua phía chân trời.
Bên trong Thiên tế chi hải, tuy rằng ít ai lui tới nhưng linh thú hải dương lại không ít. Thường thường, một ít ngư dân bến cảng phía nam đại lục Tư Đặc Ân ra ngoài đánh cá đều bị thú biển tập kích, mà càng vào sâu trong nước, linh thú biển càng cường đại. Nhưng dưới khí tức khủng bố do Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã phóng thích ra thì những linh thú kia đều ẩn núp, căn bản không dám xuất hiện tập kích.
Thật sự là thực lực của Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã mạnh quá mức, khí tức thánh cấp cửu giai tán ra, hơn nữa trên người Khắc Lôi Nhã ẩn ẩn chứa Chân long chi uy khiến những linh thú kia không có bất luận dũng khí đánh lén nào, chỉ có thể run rẩy ẩn nấp dưới đáy biển.
- Ầm ầm!
Ngày thứ mười Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã tiến vào Thiên Tế chi hải. Trong lúc đó, một cỗ khí tức phô thiên cái địa bàng bạc đập vào mặt, thanh âm khủng bố của sóng biển như thiên lôi nổ vang bên tai hai người.
Thân hình đang bay vút của hai người đều mạnh mẽ dừng lại, nhìn về phía xa xa, chỉ thấy ngoài trăm dwamj, biển cả đang điên cuồng gào thét như phong bạo.
Sóng biển vô tận xoáy lên cao gần trăm trượng, liếc nhìn về phía trước, những vòi rồng này căn bản là vô biên vô hạn. Mà bên trong những làn sóng lớn kia là nguyên một đám vòng xoáy không ngừng xoay tròn, điên cuồng, tản mát ra thiên uy khủng bố.
Từng đợt sóng nước như lợi kiếm đâm rách hư không, tung hoành toàn bộ mặt biển.
- Cuối cùng đã tới Cụ Phong Ma Hải rồi. Căn cứ theo tình báo của Linh dược sư tháp thì cần phải đi qua Cụ Phong Ma Hải này mấy ngày là có thể tới được Thiên Hải đại lục rồi.
Nhìn kỳ khủng kinh khủng của thiên nhiên trước mặt, Kiệt Sâm thì thào lên tiếng.
Cụ Phong Ma Hải này là địa phương nguy hiểm nhất Thiên Tế chi hải. Đoạn hải dương trước kia, cho dù có ẩn chứa linh thú cường đại nhưng chỉ cần có một chiếc thuyền biển viễn dương, đồng thời trên thuyền có một ít hoàng linh sư thất giai, đế linh sư bát giai, chỉ cần không gặp phải linh thú đế cấp bát giai thì chỉ cần đi mấy tháng là có thể đi tới chỗ này.
Những sở dĩ hai đại lục trao đổi cực nhỏ chính là vì sự cách trở của Cụ Phong Ma Hải này, cơ hồi ngăn cách tất cả đội thuyền của hai bên. Dù là Đế linh sư bát giai cũng thể vong mạng bất cứ lúc nào.
Đương nhiên, dùng thực lực hai người Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã, tự nhiên không chút sợ hãi. Nhìn bạo loạn trên mặt biển, hai người liếc nhìn nhau, không chút do dự lướt vào phiến hải dương cuồng bạo này như thiểm điện.
- Xuy! Xuy!
Hai người vừa tiến vào phạm vi Cụ Phong Ma Hải thì liền cảm thấy được trận trận uy lực xé rách từ 4 phương 8 hướng truyền đến, đồng thời bên trong vòng xoáy khổng lồ ở dưới đáy truyền ra một cỗ hấp lực kinh khủng, muốn hút hai người vào trng.
Nếu là hoàng linh sư thất giai bình thường, căn bản khó có thể ngăn cản được cỗ hấp lực này, sẽ bị hút vào bên trong, bị xoắn thành từng mảnh vỡ. Coi như là đế linh sư bát giai cũng phải kiệt lực mới ngăn cản được. Nhưng đối với hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã thì lại không là clg cả.
- Ông!
Ở bên trng Cụ Phong Ma Hải này, Kiệt Sâm thoáng cái căng Thủy không gian thủy linh ngọc ra, bao trùm Khắc Lôi Nhã, lúc này hai người lại hóa thành hai đạo lưu quang, không ngừng bay vút về phương nam.
Từng đạo thủy kiếm có thể đơn giản bổ nát cường giả hoàng linh sư thất giai từ bốn phương tám hướng bay vút đến, tiến vào thủy không gian của KIệt sâm nhưng đều lập tức bị biến thành một chùm hơi nước, biến mất giữa không trng.
Trong lúc bay vút, Kiệt Sâm còn cảm nhận được cơn bạo loạn dưới mặt biển này thỉnh thoảng ẩn ẩn có một cỗ khí tức kinh người tán dật ra, ngẫu nhiên có từng bóng mờ khổng lồ xuất hiện lập lờ dưới đáy biển, vô cùng khủng cmn bố.
Kiệt Sâm biết rõ những cái này đều là những linh thú tiềm phục bên trong cụ phong ma hải, tuyệt đại bộ phận trong đó đều là linh thú biển hoàng cấp thất giai. Còn có một ít là linh thú biển đế cấp bát giai, linh sư tầm thường tiến vào thì đều gặp phải công kích mãnh liệt. Nhưng đối với hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, những linh thú khủng bố dưới đáy biển này đều ẩn núp chứ không dám có chút khinh cử vọng động nào.
Cho dù ngẫu nhiên có linh thú biển không có mắt cả gan đánh lén thì cũng căn bản không làm giảm tốc độ của hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã.
Trong lúc hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã đang bay vút, sau mấy canh giờ, hai nươời đã ra khỏi khu vực kinh khủng nhất của Cụ Phong Lôi Hải, một mảnh mặt biển yên tĩnh lập tức xuất hiện trước mặt hai người.
Kiệt Sâm minh bạch, nếu căn cứ vị trí địa lý đã được phân chia thì lúc này hai người đã tới hải vực Thiên hải đại lục rồi.
- Vèo! Vèo!
Hai đạo lưu quang vạch phá đường chân trời, ba ngày sau, trên mặt biển xa xa đã xuất hiện một đường tuyến màu đen dài, trường tuyến này càng lúc càng rộng, càng lúc càng lớn, từ xa xa nhìn lại thì có thể nhận ra đó chính là một mảnh đại lục rộng lớn.
- Thiên Hải đại lục, cuối cùng cũng tới rồi.
Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều lộ ra một vòng mừng rỡ, trải qua nửa tháng phi hành không ngừng nghỉ, rốt cục hai người cũng đã tới được Thiên Hải đại lục.
- Đi!
Hai đạo lưu quang lại vạch phá chân trời, hăng hái hướng về đại lục to lớn kia.
...
Bầu trời bao la mờ mịt, gió lạnh gào thét mang đến sự giá lạnh vô tận.
Phía dưới đường chân trời thưa thớt màu xanh tự nhiên, cát vàng điên cuồng lăn mình.
Nơi này chính là bình nguyên hoang vu.
Chỉ thấy binh sĩ vô hạn vô biên, rậm rạp chằng chịt phân chia thành hai bên đang giằng co với nhau, mỗi một phương đều có mấy vạn người, cầm trường thương, phác đao, chiến phủ, cự thuẫn trong tay, thiết giáp che đậy thân thể, sát khí trùng thiên, chiến ý ngập trời.
Những binh lính này đều có chút nhỏ yếu, tuyệt đại đa số đều là cấp bậc linh đồ nhất giai, còn có một chút ước chừng là linh sĩ nhị cấp, linh sư tam giai. Trừ những người này ra thì còn có một ít đội trưởng, thủ lĩnh là cường giả Tông linh sư ngũ giai, Tôn linh sư lục giai. Mà đầu lĩnh song phương chính là bấy cường giả cấp bậc hoàng linh sư thất giai đang lạnh lùng giằng co, sát khí nghiêm nghị.
Nhưng đến lúc này, đối với tìm hiểu không gian của Kiệt Sâm, cho dù Kiệt Sâm không cách nào ẩn vào hư không như Thánh linh sư cao cấp thì cũng ẩn ẩn có một loại ăn ý với hư không rồi.
Về phương diện tốc độ, Kiệt Sâm cũng không tăng lên bao nhiêu, nhưng động tĩnh phi hành thì càng ngày càng lặng yên, không một tiếng động. Giống như một hắc tuyến vạch phá bầu trời, tốc độ nhanh hơn, hư không cũng không bị rách nữa.
Về phần Khắc Lôi Nhã vẫn như cũ, giống như một hỏa diễm nộ long, không chút che dấu khí tức trên thân, phá không phi hành trong sóng biển, hai người như là hai ma thần xẹt qua phía chân trời.
Bên trong Thiên tế chi hải, tuy rằng ít ai lui tới nhưng linh thú hải dương lại không ít. Thường thường, một ít ngư dân bến cảng phía nam đại lục Tư Đặc Ân ra ngoài đánh cá đều bị thú biển tập kích, mà càng vào sâu trong nước, linh thú biển càng cường đại. Nhưng dưới khí tức khủng bố do Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã phóng thích ra thì những linh thú kia đều ẩn núp, căn bản không dám xuất hiện tập kích.
Thật sự là thực lực của Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã mạnh quá mức, khí tức thánh cấp cửu giai tán ra, hơn nữa trên người Khắc Lôi Nhã ẩn ẩn chứa Chân long chi uy khiến những linh thú kia không có bất luận dũng khí đánh lén nào, chỉ có thể run rẩy ẩn nấp dưới đáy biển.
- Ầm ầm!
Ngày thứ mười Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã tiến vào Thiên Tế chi hải. Trong lúc đó, một cỗ khí tức phô thiên cái địa bàng bạc đập vào mặt, thanh âm khủng bố của sóng biển như thiên lôi nổ vang bên tai hai người.
Thân hình đang bay vút của hai người đều mạnh mẽ dừng lại, nhìn về phía xa xa, chỉ thấy ngoài trăm dwamj, biển cả đang điên cuồng gào thét như phong bạo.
Sóng biển vô tận xoáy lên cao gần trăm trượng, liếc nhìn về phía trước, những vòi rồng này căn bản là vô biên vô hạn. Mà bên trong những làn sóng lớn kia là nguyên một đám vòng xoáy không ngừng xoay tròn, điên cuồng, tản mát ra thiên uy khủng bố.
Từng đợt sóng nước như lợi kiếm đâm rách hư không, tung hoành toàn bộ mặt biển.
- Cuối cùng đã tới Cụ Phong Ma Hải rồi. Căn cứ theo tình báo của Linh dược sư tháp thì cần phải đi qua Cụ Phong Ma Hải này mấy ngày là có thể tới được Thiên Hải đại lục rồi.
Nhìn kỳ khủng kinh khủng của thiên nhiên trước mặt, Kiệt Sâm thì thào lên tiếng.
Cụ Phong Ma Hải này là địa phương nguy hiểm nhất Thiên Tế chi hải. Đoạn hải dương trước kia, cho dù có ẩn chứa linh thú cường đại nhưng chỉ cần có một chiếc thuyền biển viễn dương, đồng thời trên thuyền có một ít hoàng linh sư thất giai, đế linh sư bát giai, chỉ cần không gặp phải linh thú đế cấp bát giai thì chỉ cần đi mấy tháng là có thể đi tới chỗ này.
Những sở dĩ hai đại lục trao đổi cực nhỏ chính là vì sự cách trở của Cụ Phong Ma Hải này, cơ hồi ngăn cách tất cả đội thuyền của hai bên. Dù là Đế linh sư bát giai cũng thể vong mạng bất cứ lúc nào.
Đương nhiên, dùng thực lực hai người Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã, tự nhiên không chút sợ hãi. Nhìn bạo loạn trên mặt biển, hai người liếc nhìn nhau, không chút do dự lướt vào phiến hải dương cuồng bạo này như thiểm điện.
- Xuy! Xuy!
Hai người vừa tiến vào phạm vi Cụ Phong Ma Hải thì liền cảm thấy được trận trận uy lực xé rách từ 4 phương 8 hướng truyền đến, đồng thời bên trong vòng xoáy khổng lồ ở dưới đáy truyền ra một cỗ hấp lực kinh khủng, muốn hút hai người vào trng.
Nếu là hoàng linh sư thất giai bình thường, căn bản khó có thể ngăn cản được cỗ hấp lực này, sẽ bị hút vào bên trong, bị xoắn thành từng mảnh vỡ. Coi như là đế linh sư bát giai cũng phải kiệt lực mới ngăn cản được. Nhưng đối với hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã thì lại không là clg cả.
- Ông!
Ở bên trng Cụ Phong Ma Hải này, Kiệt Sâm thoáng cái căng Thủy không gian thủy linh ngọc ra, bao trùm Khắc Lôi Nhã, lúc này hai người lại hóa thành hai đạo lưu quang, không ngừng bay vút về phương nam.
Từng đạo thủy kiếm có thể đơn giản bổ nát cường giả hoàng linh sư thất giai từ bốn phương tám hướng bay vút đến, tiến vào thủy không gian của KIệt sâm nhưng đều lập tức bị biến thành một chùm hơi nước, biến mất giữa không trng.
Trong lúc bay vút, Kiệt Sâm còn cảm nhận được cơn bạo loạn dưới mặt biển này thỉnh thoảng ẩn ẩn có một cỗ khí tức kinh người tán dật ra, ngẫu nhiên có từng bóng mờ khổng lồ xuất hiện lập lờ dưới đáy biển, vô cùng khủng cmn bố.
Kiệt Sâm biết rõ những cái này đều là những linh thú tiềm phục bên trong cụ phong ma hải, tuyệt đại bộ phận trong đó đều là linh thú biển hoàng cấp thất giai. Còn có một ít là linh thú biển đế cấp bát giai, linh sư tầm thường tiến vào thì đều gặp phải công kích mãnh liệt. Nhưng đối với hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, những linh thú khủng bố dưới đáy biển này đều ẩn núp chứ không dám có chút khinh cử vọng động nào.
Cho dù ngẫu nhiên có linh thú biển không có mắt cả gan đánh lén thì cũng căn bản không làm giảm tốc độ của hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã.
Trong lúc hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã đang bay vút, sau mấy canh giờ, hai nươời đã ra khỏi khu vực kinh khủng nhất của Cụ Phong Lôi Hải, một mảnh mặt biển yên tĩnh lập tức xuất hiện trước mặt hai người.
Kiệt Sâm minh bạch, nếu căn cứ vị trí địa lý đã được phân chia thì lúc này hai người đã tới hải vực Thiên hải đại lục rồi.
- Vèo! Vèo!
Hai đạo lưu quang vạch phá đường chân trời, ba ngày sau, trên mặt biển xa xa đã xuất hiện một đường tuyến màu đen dài, trường tuyến này càng lúc càng rộng, càng lúc càng lớn, từ xa xa nhìn lại thì có thể nhận ra đó chính là một mảnh đại lục rộng lớn.
- Thiên Hải đại lục, cuối cùng cũng tới rồi.
Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều lộ ra một vòng mừng rỡ, trải qua nửa tháng phi hành không ngừng nghỉ, rốt cục hai người cũng đã tới được Thiên Hải đại lục.
- Đi!
Hai đạo lưu quang lại vạch phá chân trời, hăng hái hướng về đại lục to lớn kia.
...
Bầu trời bao la mờ mịt, gió lạnh gào thét mang đến sự giá lạnh vô tận.
Phía dưới đường chân trời thưa thớt màu xanh tự nhiên, cát vàng điên cuồng lăn mình.
Nơi này chính là bình nguyên hoang vu.
Chỉ thấy binh sĩ vô hạn vô biên, rậm rạp chằng chịt phân chia thành hai bên đang giằng co với nhau, mỗi một phương đều có mấy vạn người, cầm trường thương, phác đao, chiến phủ, cự thuẫn trong tay, thiết giáp che đậy thân thể, sát khí trùng thiên, chiến ý ngập trời.
Những binh lính này đều có chút nhỏ yếu, tuyệt đại đa số đều là cấp bậc linh đồ nhất giai, còn có một chút ước chừng là linh sĩ nhị cấp, linh sư tam giai. Trừ những người này ra thì còn có một ít đội trưởng, thủ lĩnh là cường giả Tông linh sư ngũ giai, Tôn linh sư lục giai. Mà đầu lĩnh song phương chính là bấy cường giả cấp bậc hoàng linh sư thất giai đang lạnh lùng giằng co, sát khí nghiêm nghị.
/1885
|