Cách đó không xa, Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được, khí tức toát ra trên người Kiệt Sâm lúc trước mặc dù cường đại, nhưng thuộc tính lại thấp hơn nhiều so với Hoàng Linh Sư Thất Giai hắn, nhưng giờ phút này, hắn lại cảm thấy trên người Kiệt Sâm đang mơ hồ truyền ra một loại khí tức cực kì khủng bố.
- Tiểu tử này giở trò quỷ gì?
Trong lòng Khoa Ân Hi Nhĩ ngờ vực lên tiếng, đồng thời huy kiếm chém ra.
Hưu!
Một đạo kiếm quang màu vàng kim trong nháy mắt phá vỡ trường không, điên cuồng lướt đi về phía Kiệt Sâm.
Thân hình Kiệt Sâm đột nhiên lắc lư một cái, tránh thoát mũi nhọn công kích của Khoa Ân Hi Nhĩ, rồi sau đó tiếp tục trôi lơ lửng ở bên kia, không có phát động tiến công.
Oanh!
Đúng lúc này trong cơ thể Kiệt Sâm đột nhiên truyền ra một đạo âm thanh nổ vang như sấm rền.
Trong miệng Kiệt Sâm thét lên một tiếng kêu đau đớn, sắc mặt lộ ra vẻ có chút tái nhợt, đồng thời một cỗ lực lượng vô cùng cường đại, từ bên ngoài thân thể hắn chợt bay lên.
Cỗ lực lượng này truyền ra uy áp cực kỳ kinh khủng, khiến cho Khoa Ân Hi Nhĩ vốn dĩ có được Linh Thức Thất Giai cũng là nhịn không được cảm thấy run sợ.
- Đây là lực lượng gì, quá kinh khủng . . .
Mà dân chúng ở phía dưới có thực lực thấp, dưới uy áp của cỗ lực lượng này lại càng hoàn toàn mất đi Đề Kháng Chi Lực, tất cả đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, hai chân như nhũn ra.
"Ba ba ba. . ."
Trên người Kiệt Sâm chợt tuôn ra từng đoàn huyết vụ, thân thể sáng ngời, bất quá vẫn như cũ đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời, thần sắc lạnh như băng, ánh mắt sắc bén.
Hai sợi lực lượng kia, ở dưới tín niệm ngoan cường của Kiệt Sâm, không ngừng dung hợp, rốt cục, hai loại lực lượng chỉ kém một tia, chính là có thể hoàn toàn dung hợp lại với nhau, lần trước, Kiệt Sâm chính là thất bại ở một bước cuối cùng này, thất bại trong gang tấc.
Bất quá chỉ là bởi vì ban đầu Kiệt Sâm mới là Linh Sư Tứ Giai Cao Cấp, Linh Lực trong cơ thể cũng không ổn định, nhưng lần này, Kiệt Sâm lên cấp Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp, trong lòng có tín tâm mười phần.
- Không thể để cho tiểu tử này tiếp tục như vậy được nữa.
Cách đó không xa, sắc mặt của Khoa Ân Hi Nhĩ đã hoàn toàn biến sắc.
Hắn mặc dù không biết giờ phút này Kiệt Sâm đang làm gì, nhưng là trực giác của Hoàng Linh Sư Thất Giai, làm cho trong lòng hắn cảm nhận được một cỗ bất an thật lớn.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Linh Lực trong cơ thể Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt gầm hét lên, hàng loạt kiếm quang màu vàng kim nhanh như tia chớp ngưng tụ, rồi sau đó mãnh liệt lướt về phía Kiệt Sâm đang đứng, cố gắng ngăn cản hành động của Kiệt Sâm.
Nhưng mà Kiệt Sâm sau khi phục dụng hàng loạt Linh Dược Tề, tốc độ cùng thực lực cũng là tăng lên một tầng, Thiểm Lôi Chi Dực sau lưng không ngừng lóe lên, vừa dung hợp hai cổ lực lượng đồng thời, đem tất cả công kích của Khoa Ân Hi Nhĩ đều tránh khỏi.
Sự bất an trong lòng Ân Hi Nhĩ càng ngày càng mãnh liệt.
Con ngươi của hắn trong nháy mắt biến thành màu vàng, bên ngoài thân thể phát ra vạn đạo kim quang, tạo thành một mảnh sương mù hư ảnh.
Vô số luồng sáng màu vàng không ngừng ngưng tụ ở trước mặt của hắn, rồi sau đó không ngừng du động, cuối cùng tạo thành một đạo kiếm cầu vồng màu vàng kim với phiếm hồng mang mơ hồ.
- Chết đi!
Khoa Ân Hi Nhĩ trong miệng rống giận lên tiếng, kiếm cầu vồng màu vàng kim màu đỏ sậm nhanh như tia chớp nhắm ngay Kiệt Sâm lao đi.
Ngang!
Kiếm cầu vồng màu vàng kim chuyển động với tốc độ cao đâm thủng hư không, phong tỏa một phương trời, Linh Lực cường đại mang theo tốc độ, làm cho Kiệt Sâm căn bản khó có thể tránh né.
Mà vào giờ khắc này, hai cổ dị lực trong cơ thể Kiệt Sâm rốt cục dưới sự cố gắng của hắn, hoàn toàn dung hợp lại với nhau.
Một đạo lực lượng kinh khủng khó có thể hình dung từ trên người Kiệt Sâm chợt bay lên, uy áp kinh khủng, giống như là đêm tối phủ xuống, làm cho lông tơ cả người Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là trong nháy mắt dựng đứng lên.
Mà dân chúng ở phía dưới, trái tim trong ngực đập "thình thịch" liên hồi, bị đè nén vô cùng.
Trong lòng không kịp mừng rỡ, một sát na này, chính là thời khắc sinh tử, Linh Thần Quyết trong cơ thể Kiệt Sâm điên cuồng vận chuyển, trong tầm mắt của Kiệt Sâm chợt tuôn ra một đoàn tinh mang, rồi sau đó Kiệt Sâm gập đầu ngón tay mạnh mẽ bắn ra.
Hưu!
Luồng sáng màu đen giống như một chút hàn tinh, từ trong ngón tay của Kiệt Sâm phóng ra bên ngoài, hóa thành một đạo lưu quang, giống như sao băng, nhanh như tia chớp bay vụt tới nghênh đón kiếm cầu vồng màu vàng thẫm kia.
Ở quảng trường phía dưới, trong vô số ánh mắt khẩn trương đang nhìn chăm chú của mọi người, hai đạo lưu quang một đen một vàng nhanh chóng dao động mạnh giữa không trung, cuối cùng, giống như hai đạo lưu tinh chạm vào nhau, hung hăng đối đầu với nhau.
Oanh!
Một đạo tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa không bị khống chế, nhất thời ở trên hư không nổ vang ra.
Sau khi nổ, hai đạo năng lượng kia vẫn còn giống như núi lửa bộc phát phụt lên năng lượng va chạm, hai đạo năng lượng vô cùng hung hãn, ở giữa không trung vừa tiếp xúc, chính là điên cuồng thả ra năng lượng kinh khủng ẩn chứa riêng của mình tiếp xúc với nhau.
Dường như là một loại năng lượng hủy diệt, từ trong hư không khuếch tán ra, không gian hư vô, vào thời khắc này nổi lên từng trận sóng lăn tăn, ngay cả không khí hư ảo kia cũng là bị năng lượng cường đại đụng nhau khiến cho nó mơ hồ bị bóp méo đôi chút.
Quang mang Linh Lực sáng lạn, ở trên bầu trời xanh thẳm nổ tung, tựa như sóng lửa càn quét bầu trời, chỉ một thoáng, ở trong phiến thiên địa này, nhiệt độ chợt lên cao rất nhiều.
Ở trong ánh mắt ngây ngốc của mọi người, năng lượng màu đen do Kiệt Sâm phóng xuất ra trong nháy mắt liền nuốt hết kiếm cầu vồng màu vàng thẫm do Khoa Ân Hi Nhĩ phóng xuất ra, rồi sau đó ù ù đến gần Khoa Ân Hi Nhĩ trên mặt đang lộ ra vẻ kinh hãi đứng ở cách đó không xa.
- Không . . .
Trong miệng Khoa Ân Hi Nhĩ phát ra một tiếng gầm thét hoảng sợ, hai mắt của hắn trừng tròn xoe, quang mang màu vàng kim trên người Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt phun, muốn ngăn trở lực lượng công kích màu đen kia.
Nhưng mà dưới áp lực của năng lượng màu đen kinh khủng kia, thân thể Khoa Ân Hi Nhĩ giống như bị vợt bóng bàn nặng nề đập vào quả bóng vậy, từ trên không trung mạnh mẽ rơi xuống dưới, rồi sau đó ầm vang một tiếng rơi vào bên trong đài tỷ thí ở bên dưới, kinh động tới mức bụi mù bay đầy trời.
Dọc đường, máu tươi màu đỏ rải đầy phía chân trời, giống như một cầu vồng máu tươi đẹp.
Bên trong Thiên Hồng Thành, vô số người đều là ngây ngốc ngẩng đầu nhìn Khoa Ân Hi Nhĩ từ phía trên rơi xuống, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Năng lượng màu đen càn quét trên bầu trời kia, cho dù cách xa khoảng cách trăm ngàn thước, nhưng cỗ khí tức kinh khủng kia, vẫn là khiến cho người ta cảm thấy mồ hôi đầm đìa, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh khủng, không khỏi quỳ rạp xuống đất.
- Tiểu tử này giở trò quỷ gì?
Trong lòng Khoa Ân Hi Nhĩ ngờ vực lên tiếng, đồng thời huy kiếm chém ra.
Hưu!
Một đạo kiếm quang màu vàng kim trong nháy mắt phá vỡ trường không, điên cuồng lướt đi về phía Kiệt Sâm.
Thân hình Kiệt Sâm đột nhiên lắc lư một cái, tránh thoát mũi nhọn công kích của Khoa Ân Hi Nhĩ, rồi sau đó tiếp tục trôi lơ lửng ở bên kia, không có phát động tiến công.
Oanh!
Đúng lúc này trong cơ thể Kiệt Sâm đột nhiên truyền ra một đạo âm thanh nổ vang như sấm rền.
Trong miệng Kiệt Sâm thét lên một tiếng kêu đau đớn, sắc mặt lộ ra vẻ có chút tái nhợt, đồng thời một cỗ lực lượng vô cùng cường đại, từ bên ngoài thân thể hắn chợt bay lên.
Cỗ lực lượng này truyền ra uy áp cực kỳ kinh khủng, khiến cho Khoa Ân Hi Nhĩ vốn dĩ có được Linh Thức Thất Giai cũng là nhịn không được cảm thấy run sợ.
- Đây là lực lượng gì, quá kinh khủng . . .
Mà dân chúng ở phía dưới có thực lực thấp, dưới uy áp của cỗ lực lượng này lại càng hoàn toàn mất đi Đề Kháng Chi Lực, tất cả đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, hai chân như nhũn ra.
"Ba ba ba. . ."
Trên người Kiệt Sâm chợt tuôn ra từng đoàn huyết vụ, thân thể sáng ngời, bất quá vẫn như cũ đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời, thần sắc lạnh như băng, ánh mắt sắc bén.
Hai sợi lực lượng kia, ở dưới tín niệm ngoan cường của Kiệt Sâm, không ngừng dung hợp, rốt cục, hai loại lực lượng chỉ kém một tia, chính là có thể hoàn toàn dung hợp lại với nhau, lần trước, Kiệt Sâm chính là thất bại ở một bước cuối cùng này, thất bại trong gang tấc.
Bất quá chỉ là bởi vì ban đầu Kiệt Sâm mới là Linh Sư Tứ Giai Cao Cấp, Linh Lực trong cơ thể cũng không ổn định, nhưng lần này, Kiệt Sâm lên cấp Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp, trong lòng có tín tâm mười phần.
- Không thể để cho tiểu tử này tiếp tục như vậy được nữa.
Cách đó không xa, sắc mặt của Khoa Ân Hi Nhĩ đã hoàn toàn biến sắc.
Hắn mặc dù không biết giờ phút này Kiệt Sâm đang làm gì, nhưng là trực giác của Hoàng Linh Sư Thất Giai, làm cho trong lòng hắn cảm nhận được một cỗ bất an thật lớn.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Linh Lực trong cơ thể Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt gầm hét lên, hàng loạt kiếm quang màu vàng kim nhanh như tia chớp ngưng tụ, rồi sau đó mãnh liệt lướt về phía Kiệt Sâm đang đứng, cố gắng ngăn cản hành động của Kiệt Sâm.
Nhưng mà Kiệt Sâm sau khi phục dụng hàng loạt Linh Dược Tề, tốc độ cùng thực lực cũng là tăng lên một tầng, Thiểm Lôi Chi Dực sau lưng không ngừng lóe lên, vừa dung hợp hai cổ lực lượng đồng thời, đem tất cả công kích của Khoa Ân Hi Nhĩ đều tránh khỏi.
Sự bất an trong lòng Ân Hi Nhĩ càng ngày càng mãnh liệt.
Con ngươi của hắn trong nháy mắt biến thành màu vàng, bên ngoài thân thể phát ra vạn đạo kim quang, tạo thành một mảnh sương mù hư ảnh.
Vô số luồng sáng màu vàng không ngừng ngưng tụ ở trước mặt của hắn, rồi sau đó không ngừng du động, cuối cùng tạo thành một đạo kiếm cầu vồng màu vàng kim với phiếm hồng mang mơ hồ.
- Chết đi!
Khoa Ân Hi Nhĩ trong miệng rống giận lên tiếng, kiếm cầu vồng màu vàng kim màu đỏ sậm nhanh như tia chớp nhắm ngay Kiệt Sâm lao đi.
Ngang!
Kiếm cầu vồng màu vàng kim chuyển động với tốc độ cao đâm thủng hư không, phong tỏa một phương trời, Linh Lực cường đại mang theo tốc độ, làm cho Kiệt Sâm căn bản khó có thể tránh né.
Mà vào giờ khắc này, hai cổ dị lực trong cơ thể Kiệt Sâm rốt cục dưới sự cố gắng của hắn, hoàn toàn dung hợp lại với nhau.
Một đạo lực lượng kinh khủng khó có thể hình dung từ trên người Kiệt Sâm chợt bay lên, uy áp kinh khủng, giống như là đêm tối phủ xuống, làm cho lông tơ cả người Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là trong nháy mắt dựng đứng lên.
Mà dân chúng ở phía dưới, trái tim trong ngực đập "thình thịch" liên hồi, bị đè nén vô cùng.
Trong lòng không kịp mừng rỡ, một sát na này, chính là thời khắc sinh tử, Linh Thần Quyết trong cơ thể Kiệt Sâm điên cuồng vận chuyển, trong tầm mắt của Kiệt Sâm chợt tuôn ra một đoàn tinh mang, rồi sau đó Kiệt Sâm gập đầu ngón tay mạnh mẽ bắn ra.
Hưu!
Luồng sáng màu đen giống như một chút hàn tinh, từ trong ngón tay của Kiệt Sâm phóng ra bên ngoài, hóa thành một đạo lưu quang, giống như sao băng, nhanh như tia chớp bay vụt tới nghênh đón kiếm cầu vồng màu vàng thẫm kia.
Ở quảng trường phía dưới, trong vô số ánh mắt khẩn trương đang nhìn chăm chú của mọi người, hai đạo lưu quang một đen một vàng nhanh chóng dao động mạnh giữa không trung, cuối cùng, giống như hai đạo lưu tinh chạm vào nhau, hung hăng đối đầu với nhau.
Oanh!
Một đạo tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa không bị khống chế, nhất thời ở trên hư không nổ vang ra.
Sau khi nổ, hai đạo năng lượng kia vẫn còn giống như núi lửa bộc phát phụt lên năng lượng va chạm, hai đạo năng lượng vô cùng hung hãn, ở giữa không trung vừa tiếp xúc, chính là điên cuồng thả ra năng lượng kinh khủng ẩn chứa riêng của mình tiếp xúc với nhau.
Dường như là một loại năng lượng hủy diệt, từ trong hư không khuếch tán ra, không gian hư vô, vào thời khắc này nổi lên từng trận sóng lăn tăn, ngay cả không khí hư ảo kia cũng là bị năng lượng cường đại đụng nhau khiến cho nó mơ hồ bị bóp méo đôi chút.
Quang mang Linh Lực sáng lạn, ở trên bầu trời xanh thẳm nổ tung, tựa như sóng lửa càn quét bầu trời, chỉ một thoáng, ở trong phiến thiên địa này, nhiệt độ chợt lên cao rất nhiều.
Ở trong ánh mắt ngây ngốc của mọi người, năng lượng màu đen do Kiệt Sâm phóng xuất ra trong nháy mắt liền nuốt hết kiếm cầu vồng màu vàng thẫm do Khoa Ân Hi Nhĩ phóng xuất ra, rồi sau đó ù ù đến gần Khoa Ân Hi Nhĩ trên mặt đang lộ ra vẻ kinh hãi đứng ở cách đó không xa.
- Không . . .
Trong miệng Khoa Ân Hi Nhĩ phát ra một tiếng gầm thét hoảng sợ, hai mắt của hắn trừng tròn xoe, quang mang màu vàng kim trên người Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt phun, muốn ngăn trở lực lượng công kích màu đen kia.
Nhưng mà dưới áp lực của năng lượng màu đen kinh khủng kia, thân thể Khoa Ân Hi Nhĩ giống như bị vợt bóng bàn nặng nề đập vào quả bóng vậy, từ trên không trung mạnh mẽ rơi xuống dưới, rồi sau đó ầm vang một tiếng rơi vào bên trong đài tỷ thí ở bên dưới, kinh động tới mức bụi mù bay đầy trời.
Dọc đường, máu tươi màu đỏ rải đầy phía chân trời, giống như một cầu vồng máu tươi đẹp.
Bên trong Thiên Hồng Thành, vô số người đều là ngây ngốc ngẩng đầu nhìn Khoa Ân Hi Nhĩ từ phía trên rơi xuống, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Năng lượng màu đen càn quét trên bầu trời kia, cho dù cách xa khoảng cách trăm ngàn thước, nhưng cỗ khí tức kinh khủng kia, vẫn là khiến cho người ta cảm thấy mồ hôi đầm đìa, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh khủng, không khỏi quỳ rạp xuống đất.
/1885
|