Dược Thần

Chương 586: Kiệt Sâm tức giận. (2)

/1885


Có lẽ thật có giống như lời của Kiệt Sâm nói lúc trước, một nửa dân chúng trong thành Xích Diễm cũng sẽ chết đi.

Vừa nghĩ tới lúc nãy, mình vẫn đang cận kề cái chết lại có thể quay trở lại, tất cả mọi người đều cảm thấy một trận lạnh lẽo phía sau lưng.

Trong lúc nhất thời, trong đại sảnh, ánh mắt mọi người nhìn về Kiệt Sâm cũng đã thay đổi, cử động lúc nãy của Kiệt Sâm, tương đương cứu vớt tất cả mọi người ở chỗ này. Nhưng mà ngẫm lại thì mình đã làm cái gì?

Chỉ có giễu cợt cười lạnh, khinh thường…!

Trên thực tế, cẩn thận quay đầu lại suy ngẫm một chút, mọi người cũng có thể phát hiện rất nhiều có chỗ không đúng.

Dù sao Kiệt Sâm đột nhiên đánh nát bình Phản Phệ dược tề có thể cứu trị A Lỗ Địch Ba đại nhân, đã chính là một chuyện bất khả tư nghị, dù sao tại trong tình huống đó, A Lỗ Địch Ba đại nhân dưới cơn nổi giận, tùy thời cũng có thể trong nháy mắt, đem Kiệt Sâm kia đánh chết, kẻ nào có thể vì chọc tức một người khác mà ngu ngốc đem sinh mạng của mình ra đùa giỡn?

Nhưng là, ở tình huống mới vừa rồi, lại không ai nguyện ý nghe đối phương giải thích, chỉ sai lầm mà nhìn Kiệt Sâm mà chế nhạo như vậy, thật sự là không đúng a.

- A Lỗ Địch Ba đại nhân!

Ba Liên Đạt Nhân đại sư mang vẻ mặt xấu hổ, chậm rãi tiến lên:

- Lúc trước, nếu như không có vị Kiệt Sâm đại sư này mà nói.., chỉ sợ tên đệ tử này của ta có lẽ đã tạo nên đại họa.

Nói tới đây, trên mặt Ba Liên Đạt Nhân đại sư vẫn còn mang theo một bộ dáng nghĩ lại mà sợ, làm một vị Linh dược sư đẳng cấp cao nhất ở đây, trừ Kiệt Sâm ra, hắn là kẻ hiểu rõ nhất đối với hậu quả sinh ra của việc A Lỗ Địch Ba phục dụng Phản Phệ dược tề, uy lực sinh ra khi một gã bát cấp Đế linh sư nổ tung, tuyệt đối có thể làm cho tất cả mọi người trong đại sảnh trở thành người chết.

Mình chết ở chỗ này không có chuyện gì, nếu mà Đề Da Lợi Á hoàng tử cũng chết ở nơi này, như vậy, chỉ sợ mình chết rồi cũng phải gánh một thân danh nhơ.

- Ngươi cái tên khốn kiếp này, còn không mau qua đây hướng A Lỗ Địch Ba đại nhân nhận tội!

Ba Liên Đạt Nhân đại sư hướng về Ca Đốn với sắc mặt xanh mét đang đứng phía sau, rống giận thét lên.

- A Lỗ Địch Ba đại nhân, thật xin lỗi, ta...

- Ca Đốn đi tới trước mặt A Lỗ Địch Ba, trên mặt tràn đầy áy náy.

- Thôi, thôi!

A Lỗ Địch Ba đại nhân thở dài một hơi, khoát tay áo, ánh mắt của hắn mờ đi không ít.

Hắn không muốn truy cứu Ca Đốn thêm cái gì, dù sao người ta cũng là vì mình mà ra sức trị liệu, chỉ bất quá lúc trước thấy Phản Phệ dược tề, thật sự là để cho hắn quá mức vui mừng, hôm nay mặc dù được Kiệt Sâm cứu được, nhưng mất mác trong lòng, làm sao cũng không thể che dấu được.

Thấy Ca Đốn nói xin lỗi, Kiệt Sâm đứng một bên cũng chỉ cười lạnh không dứt.

- Hừ, còn có Kiệt Sâm đại sư, nếu như không có lời của hắn, mọi người nơi này mà xảy ra chuyện gì, ngươi có bao nhiêu cái mạng cũng trả không đủ, thật là khốn kiếp!

Hắn chửi ầm lên, vừa nghĩ tới trạng huống mạo hiểm lúc trước, trong lòng Ba Liên Đạt Nhân đại sư liền không nhịn được mà phát run.

Ca Đốn ngẩng đầu nhìn về Kiệt Sâm, hận ý trong đáy mắt chợt lóe lên, cắn răng, nhưng vẫn đi lên trước:

- Kiệt Sâm... đại sư, lúc trước thật là rất cảm tạ...

Hắn cúi đầu, trong nháy mắt thần sắc trở nên vô cùng thành khẩn.

- Ta không gánh nổi a.

Không đợi Ca Đốn đem lời nói xong, Kiệt Sâm trực tiếp tránh sang một bên, trên mặt của hắn mang theo nét cười lạnh, tràn đầy khinh thường.

Hành động này của Kiệt Sâm, nhất thời để cho mọi người trong đại sảnh xuất hiện một cảm giác giật mình, bất quá lại suy nghĩ đến tình huống nguy hiểm lúc trước của Kiệt Sâm, mặc dù mọi người cảm thấy tấm lòng của Kiệt Sâm không đủ hào phóng, nhưng đây cũng là nhân chi thường tình.

- Ba Liên Đạt Nhân đại sư, ngươi mặc dù là mang danh Linh dược hoàng sư, nhưng là ta không thể không nói, ánh mắt của ngươi khi nhận đệ tử thật sự là quá kém, lấy tâm tính của Ca Đốn này, căn bản là không xứng trở thành một gã Linh dược sư, hắn là đang vũ nhục Linh dược sư, một chức nghiệp thần thánh!

Anh mắt Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn Ba Liên Đạt Nhân, trong âm thanh của hắn tràn đầy tức giận khó có thể ngăn chặn, căn bản không có cố kỵ thân phận của đối phương.

Yên tĩnh!

Trong đại sảnh, tất cả mọi người đều trợn mắt hốc mồm nhìn vẻ mặt tức giận của Kiệt Sâm, bọn họ đều đem miệng há ra thật to, lộ ra vẻ mặt khó khó thể tin.

- Tên Kiệt Sâm này lại có thể dám phê bình Ba Liên Đạt Nhân đại sư? Có phải hay không ta nghe lộn rồi?

Vẻ mặt bọn họ dại ra, không thể tin được.

Ba Liên Đạt Nhân đại sư là ai? Đây chính là Linh dược đại sư của Đế quốc Cung đình, thất giai trung cấp Linh dược hoàng sư, coi như là ở trong đế quốc cũng là nhân vật có thân phận hiển hách. Mọi người ở đây, ngay cả A Lỗ Địch Ba đại nhân cùng Mục đại nhân đều không có tư cách dạy dỗ Ba Liên Đạt Nhân đại sư, thậm chí ngay cả Đề Da Lợi Á hoàng tử đều chưa hẳn là có thể, nhưng là cái tên tiểu tử Kiệt Sâm này lại dám nói như vậy đối với Ba Liên Đạt Nhân đại sư, thằng này chẳng lẽ điên rồi phải không?

Mặt của Ba Liên Đạt Nhân đại sư không khỏi co quắp một chút, trong mắt của hắn vừa bắt đầu hiện lên một chút tức giận, bất quá nghĩ đến tình huống lúc trước, hắn lại cố hết sức đè nén, trong miệng vang lên tiếng xin lỗi chân thành:

- Kiệt Sâm đại sư, ta gọi ngươi một tiếng đại sư, là bởi vì lúc trước ngươi biểu hiện ra thành tựu trên Linh dược học, bất quá Ca Đốn hắn cũng là ý tốt muốn trị liệu cho A Lỗ Địch Ba tộc trưởng...

- Ý tốt? Hắc, hắc hắc, hay một cái ý tốt!

Đột nhiên Kiệt Sâm cắt đứt lời của Ba Liên Đạt Nhân đại sư, cười lạnh hai tiếng, rồi sau đó lại mở miệng, trong lời tràn đầy hàm xúc giễu cợt ý tứ:

- Cho dù vô tri cũng không thể vô tri đến mức này!

Hành động này của Kiệt Sâm, nhất thời để mọi người ở nơi này cảm nhận được một trận khó chịu.

- Tiểu tử ngươi là cái thá gì? Người ta Ba Liên Đạt Nhân đại sư đã là thất giai trung cấp Linh dược hoàng sư, người ta có thể để xuống mặt mũi gọi ngươi đại sư, cũng hướng ngươi nói xin lỗi là để mắt ngươi, ngươi thật đúng coi mình là một đại nhân vật?

Trong lòng không ít người cũng đang nói thầm, bất quá, sau khi suy nghĩ đến lúc trước Kiệt Sâm cứu bọn họ là sự thật hiển nhiên. Nên lần này, bọn họ chẳng qua là ở một bên lẳng lặng nhìn, cũng không có lên tiếng.

- Kiệt Sâm đại sư, ngươi đây là ý gì?

Ba Liên Đạt Nhân đại sư coi như hàm dưỡng có tốt hơn nữa, bị một thiếu niên trách cứ liên tục, trên mặt vẫn hiện lên một chút tức giận, trong miệng trầm thấp lên tiếng.

- Có ý gì?

- Không có dấu hiệu chút nào, Kiệt Sâm đột nhiên tiến tới một bước, bắt được cánh tay Ca Đốn đang đứng trước mặt, rồi sau đó kéo ống tay trường bào của hắn lên.

/1885

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status