Đội thủ vệ này chừng sáu người, đều mặc khải giáp màu trắng bạc, lưng đeo trường kiếm, đứng ngạo nghễ ở đại môn như tôn thần.
Với thực lực của mọi người ở đây chỉ nhìn qua đã biết năm người trong số bọn họ là ngũ giai Tông Linh Sư, đầu lĩnh tiểu đội trưởng là lục giai Tôn Linh Sư.
Đội ngũ bên Kiệt Sâm không phải bình thường, chưa nói đến các lĩnh đội, chỉ nói đám tuyển thủ cũng đã có cấp bậc lục giai Tôn Linh Sư.
Trong mắt mọi người, ngũ giai Tông Linh Sư cùng lục giai Tôn Linh Sư tuy cường nhưng còn chưa đến mức khiến phải giật mình, nhưng nếu dùng để thủ vệ thì thật không nghĩ tới.
Để bất kỳ một lục giai Tôn Linh Sư nào tới một tiểu vương quốc như Áo Lan Đa vương quốc thì tối thiểu cũng là cường giả của một tỉnh, ở đây dùng để thủ vệ. Song Tháp cũng thật quá khoa trương.
Thấy đội ngũ rầm rộ của Tây Bắc, đám hộ vệ cũng không hề sợ hãi, nhìn chằm chằm vào rồi đưa tay ngăn lại.
- Đây là đội ngũ dự thi của Tây Bắc!
Đầu lĩnh Tạp Lạc Nhĩ đại nhân cùng Ngõa Đặc đại sư đưa ra lệnh bài, hộ vệ mới tản ra, sắc mặt vẻ cung kính.
Đợi đến lúc Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc đi qua, đám thủ vệ liếc nhìn các tuyển thủ, tuy không nói gì nhưng ánh mắt thoáng vẻ khinh thị.
- Đội ngũ Tây Bắc đến thật là nhanh, nhưng dù thế cũng không thay đổi được vận mệnh thất bại.
- Tây Bắc, ta nghe nói trên cơ bản không có thiên tài nào đặc biệt, vẫn là đám thiên tài của Tứ đại đế quốc mới thực sự là cao thủ.
Sau khi đội ngũ đi xa, đám thủ vệ mới bàn tán, phần lớn đều coi thường tuyển thủ Tây Bắc.
Rốt cục, xe ngựa ngừng lại. Lúc Kiệt Sâm xuống xe thì trước mặt hắn là cả một vùng kiến trúc. Kiến trúc trung tâm nổi bật, giống như mặt trăng giữa quần sao, chính là kiến trúc mà hắn thấy khi còn ở ngoài tường thành.
Toàn bộ kiến trúc cao tới trên trăm trượng, đứng bên dưới như chọc thẳng lên trời cao, làm lòng người rung động khó tả.
Ở chỗ này, có một áp lực cực lớn từ mấy ngàn năm lịch sử lắng đọng, khiến lòng người trở nên trang nghiêm.
- Xem, lại có đội ngũ dự thi đã tới, cũng không biết là đội ngũ ở đâu ?!
Đám Kiệt Sâm vừa đến thì không ít người đổ ra vây xem, phần lớn còn trẻ tuổi nhưng khí thế lại bất phàm.
- Xem nhân số không nhiều lắm, không giống đội ngũ của thế lực lớn.
- Vừa rồi ta nghe được ở cửa ra vào là đội ngũ ở Tây Bắc.
- Tây Bắc? Hóa ra là vùng này, đi thôi, đi thôi, không có gì hay để xem đâu!
- Chỗ đó có thiên tài gì?
Vừa nghe là vùng Tây Bắc, đám người kia lập tức mất hào hứng, chậm rãi tản ra.
Xa xa trong đám người, chỗ khu vực của Thần Phong đế quốc, có một lão giả, và một thanh niên tóc ngắn màu vàng mặc áo đen đang nhìn qua, ánh mắt dừng lại chỗ Kiệt Sâm.
- Thiếu niên tóc đen kia là Kiệt Sâm sao? Vậy bên cạnh hắn là Lôi Nặc rồi hả?
Thanh niên tóc vàng nghiến răng, biểu tình đột nhiên dữ tợn, nỗi oán hận khó có thể hình dung từ hai mắt cuồn cuộn tuôn ra.
Kiệt Sâm như có điều cảm giác, lập tức nhìn về chỗ kia nhưng chỉ thấy trống không.
Rất nhanh, đã có nhân viên của Song Tháp đi tới, sau khi thấy Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc thì cung kính thi lễ.
- Tốn Phượng đại nhân, chư vị, lát nữa lập tức sẽ có nhân viên Song Tháp an bài chỗ ở của các ngươi, chúng ta sẽ đưa đến nơi đây. Chuyện tiếp theo không quan hệ gì nữa, chúng ta còn phải trở về làm nhiệm vụ. Hi vọng lần này, Tây Bắc có thể phát huy.
Đang khi nói chuyện, Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc đều nhìn vào ba người Kiệt Sâm, Địch Ni Toa cùng với Thiết Mộc Chân, cười nhạt nói:
- Ta tin tưởng, Tây Bắc cũng tuyệt đối có thực lực này.
- Ha ha, hai vị không cần phải khách khí!
Tốn Phượng chắp tay, cũng cười nhạt.
Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc quay sang nói mấy câu với Lôi Nặc, Tha Lôi rồi đi ra.
- Chư vị đến từ Tây Bắc, tại hạ Tát Lạp, là nhân viên phụ trách sự vụ của chư vị ở đây, mời chư vị vào trong!
Đầu lĩnh đám nhân viên mà một trung niên tao nhã, dẫn mọi người đi vào bên trong.
- Nơi này là phòng ở mà Song Tháp an bài cho các vị lần này. Mỗi vị tuyển thủ cùng lĩnh đội đều có thể phân vào một phòng. Về phần thủ vệ thì Song Tháp sẽ an bài, bọn họ ở bên ngoài, xe ngựa cũng sẽ đảm bảo thích đáng.
- Cả khu vực này đều dành cho chư vị, nên chọn chỗ tốt nhất cho tuyển thủ. Sau khi chọn xong thì mỗi người đều có một tấm thẻ số phòng, lưu ý là thẻ này ngoại trừ dùng để ra vào phòng thì còn lại cũng là ra vào thành, vì thế chư vị cần giữ gìn.
- Ở trong thành không cho phép có đánh nhau.
- Kiến trúc trong cùng là trung tâm hành chính của Song Tháp, ngoại trừ được mời, còn lại không được tùy ý tiến vào.
Tát Lạp vừa dẫn mọi người đi vào vừa nói một số quy tắc, đám tuyển thủ đều nghiêm túc lắng nghe.
Chỗ khu vực của Thần Phong đế quốc, trong một căn phòng, gã thanh niên tóc vàng đang lộ vẻ dữ tợn.
- Thật tốt quá, Kiệt Sâm quả nhiên tham gia đấu đối kháng tinh anh đại lục, thật sự là quá tốt, không biết lần này dùng phương thức gì. Tốt nhất là để ta gặp Kiệt Sâm, nếu có cơ hội, Lợi Phùng Tư ta sẽ lấy mạng của hắn!
Thanh niên tóc vàng lạnh lùng nói, giọng cừu hận thật sâu.
- Không được, Lợi Phùng Tư, ngươi không thể động thủ với Kiệt Sâm. Chẳng lẽ ngươi đã quên điều chúng ta nói khi rời khỏi gia tộc sao?!
Lão giả bên cạnh nghiêm khắc cảnh cáo.
Thanh niên kia cắn răng nói:
- Nhị gia gia, Lôi Nặc giết thúc thúc La Tư Phúc cùng Hồ Phật, thêm cả gia gia cũng chết trong tay hắn, hủy diệt gia tộc chúng ta. Vừa lúc con hắn Kiệt Sâm cũng tham gia thi đấu đối kháng tinh anh, thực lực Lôi Nặc quá mạnh mẽ, trước hết đánh chết con hắn để hắn nếm mùi thống khổ mất thân nhân. Nơi này chính là Song Tháp, dù ta giết Kiệt Sâm, Lôi Nặc cũng không dám động thủ. Dù có thì cường giả cũng không cho phép.
Thanh niên lắc đầu.
Hai người này chính là Nhị Trưởng lão thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Hắc Ân Tư và đệ nhất thiên tài thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư Lợi Phùng Tư của Đức Khắc Lôi gia tộc ở Thần Phong đế quốc.
- Lợi Phùng Tư.
Lão giả thống khổ lên tiếng:
- Nếu nói về cừu hận, ta hận không thể tự tay đánh chết Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm nhưng ngươi phải biết rằng, giờ ngươi là hi vọng duy nhất của Đức Khắc Lôi gia tộc. Tương lai cả gia tộc đều dồn vào ngươi, chuyện cần làm nhất của ngươi hiện giờ cũng không phải giết Kiệt Sâm mà là trổ hết tài năng trong thi đấu, tốt nhất là có thể trở thành đệ tử hạch tâm của Song Tháp mới làm cho gia tộc tiếp tục sinh tồn ở Thần Phong đế quốc. So với tồn vong của gia tộc, sinh tử của Kiệt Sâm chỉ là râu ria.
Lão giả bực bội:
- Chỉ cần ngươi trở thành đệ tử hạch tâm của Song Tháp, với thiên phú của ngươi chắc chắn sẽ tấn cấp bát giai Đế Linh Sư. Đến lúc đó, chờ cho thực lực của ngươi thực sự áp đảo Lôi Nặc thì báo thù cũng chưa muộn!
Lão giả nói rất khẩn thiết vì biết rõ tình trạng của gia tộc hiện giờ.
Lần trước Lâm Đăng Tộc trưởng đơn thân tiến về Tây Bắc để dự định đánh chết Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm, tất cả thành viên gia tộc đều cho là chuyện đương nhiên. Nào ngờ tin tức họ nhận được không phải là chiến thắng của tộc trưởng mà là hắn bị Lôi Nặc đánh chết ở Hoành Đoạn sơn mạch.
Tin tức này vừa truyền về thiếu chút nữa khiến cho Đức Khắc Lôi gia tộc tiêu vong!
Năm đó, Hắc Cách Tộc trưởng tử vong đã làm cho Đức Khắc Lôi gia tộc mất đi địa vị siêu cấp đại gia tộc. Sở dĩ bọn họ còn sống sót là nhờ vào Lâm Đăng Tộc trưởng là bát giai trung cấp Đế Linh Sư . Nhưng Lâm Đăng Tộc trưởng vừa chết thì toàn bộ gia tộc coi như sụp đổ, hiện giờ tối cường giả của Đức Khắc Lôi gia tộc cũng chỉ là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Hắc Ân Tư, thực lực như vậy có thể coi được ở các tiểu vương quốc như vùng Tây Bắc các nước nhưng trong tứ đại đế quốc như Thần Phong đế quốc thì không thể xứng với một đại gia tộc.
Cũng may vừa lúc thi đấu đối kháng tinh anh đại lục đến nơi khiến Đức Khắc Lôi gia tộc có thời gian hòa hoãn.
Đệ nhất thiên tài Lợi Phùng Tư của gia tộc năm nay gần 27 tuổi, có thực lực thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, cũng có thiên phú cực cao với ám hệ pháp tắc.
Lợi Phùng Tư cường đại, để hắn trổ hết tài năng trong lần thi đấu tuyển bạt, đại biểu cho Thần Phong đế quốc đi đến Song Tháp tham gia đấu đối kháng, coi như hi vọng toàn bộ gia tộc đặt lên đó.
Chỉ cần Lợi Phùng Tư có thể thành công trong lần thi đấu đối kháng tinh anh đại lục, trở thành đệ tử hạch tâm của Song Tháp, vậy thì nhờ vào đủ loại nguyên nhân, có lẽ gia tộc còn sống sót. Một khi Lợi Phùng Tư thất bại thì gia tộc sẽ bị vô số đại gia tộc ở Thần Phong đế quốc cướp sạch.
- Yên tâm đi Nhị gia gia, lần này ta nhất định sẽ thành công lọt vào top 10, trở thành đệ tử quan trọng nhất của Song Tháp!
Lợi Phùng Tư nắm chặt song quyền, ánh mắt phẫn hận.
Với thực lực của mọi người ở đây chỉ nhìn qua đã biết năm người trong số bọn họ là ngũ giai Tông Linh Sư, đầu lĩnh tiểu đội trưởng là lục giai Tôn Linh Sư.
Đội ngũ bên Kiệt Sâm không phải bình thường, chưa nói đến các lĩnh đội, chỉ nói đám tuyển thủ cũng đã có cấp bậc lục giai Tôn Linh Sư.
Trong mắt mọi người, ngũ giai Tông Linh Sư cùng lục giai Tôn Linh Sư tuy cường nhưng còn chưa đến mức khiến phải giật mình, nhưng nếu dùng để thủ vệ thì thật không nghĩ tới.
Để bất kỳ một lục giai Tôn Linh Sư nào tới một tiểu vương quốc như Áo Lan Đa vương quốc thì tối thiểu cũng là cường giả của một tỉnh, ở đây dùng để thủ vệ. Song Tháp cũng thật quá khoa trương.
Thấy đội ngũ rầm rộ của Tây Bắc, đám hộ vệ cũng không hề sợ hãi, nhìn chằm chằm vào rồi đưa tay ngăn lại.
- Đây là đội ngũ dự thi của Tây Bắc!
Đầu lĩnh Tạp Lạc Nhĩ đại nhân cùng Ngõa Đặc đại sư đưa ra lệnh bài, hộ vệ mới tản ra, sắc mặt vẻ cung kính.
Đợi đến lúc Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc đi qua, đám thủ vệ liếc nhìn các tuyển thủ, tuy không nói gì nhưng ánh mắt thoáng vẻ khinh thị.
- Đội ngũ Tây Bắc đến thật là nhanh, nhưng dù thế cũng không thay đổi được vận mệnh thất bại.
- Tây Bắc, ta nghe nói trên cơ bản không có thiên tài nào đặc biệt, vẫn là đám thiên tài của Tứ đại đế quốc mới thực sự là cao thủ.
Sau khi đội ngũ đi xa, đám thủ vệ mới bàn tán, phần lớn đều coi thường tuyển thủ Tây Bắc.
Rốt cục, xe ngựa ngừng lại. Lúc Kiệt Sâm xuống xe thì trước mặt hắn là cả một vùng kiến trúc. Kiến trúc trung tâm nổi bật, giống như mặt trăng giữa quần sao, chính là kiến trúc mà hắn thấy khi còn ở ngoài tường thành.
Toàn bộ kiến trúc cao tới trên trăm trượng, đứng bên dưới như chọc thẳng lên trời cao, làm lòng người rung động khó tả.
Ở chỗ này, có một áp lực cực lớn từ mấy ngàn năm lịch sử lắng đọng, khiến lòng người trở nên trang nghiêm.
- Xem, lại có đội ngũ dự thi đã tới, cũng không biết là đội ngũ ở đâu ?!
Đám Kiệt Sâm vừa đến thì không ít người đổ ra vây xem, phần lớn còn trẻ tuổi nhưng khí thế lại bất phàm.
- Xem nhân số không nhiều lắm, không giống đội ngũ của thế lực lớn.
- Vừa rồi ta nghe được ở cửa ra vào là đội ngũ ở Tây Bắc.
- Tây Bắc? Hóa ra là vùng này, đi thôi, đi thôi, không có gì hay để xem đâu!
- Chỗ đó có thiên tài gì?
Vừa nghe là vùng Tây Bắc, đám người kia lập tức mất hào hứng, chậm rãi tản ra.
Xa xa trong đám người, chỗ khu vực của Thần Phong đế quốc, có một lão giả, và một thanh niên tóc ngắn màu vàng mặc áo đen đang nhìn qua, ánh mắt dừng lại chỗ Kiệt Sâm.
- Thiếu niên tóc đen kia là Kiệt Sâm sao? Vậy bên cạnh hắn là Lôi Nặc rồi hả?
Thanh niên tóc vàng nghiến răng, biểu tình đột nhiên dữ tợn, nỗi oán hận khó có thể hình dung từ hai mắt cuồn cuộn tuôn ra.
Kiệt Sâm như có điều cảm giác, lập tức nhìn về chỗ kia nhưng chỉ thấy trống không.
Rất nhanh, đã có nhân viên của Song Tháp đi tới, sau khi thấy Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc thì cung kính thi lễ.
- Tốn Phượng đại nhân, chư vị, lát nữa lập tức sẽ có nhân viên Song Tháp an bài chỗ ở của các ngươi, chúng ta sẽ đưa đến nơi đây. Chuyện tiếp theo không quan hệ gì nữa, chúng ta còn phải trở về làm nhiệm vụ. Hi vọng lần này, Tây Bắc có thể phát huy.
Đang khi nói chuyện, Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc đều nhìn vào ba người Kiệt Sâm, Địch Ni Toa cùng với Thiết Mộc Chân, cười nhạt nói:
- Ta tin tưởng, Tây Bắc cũng tuyệt đối có thực lực này.
- Ha ha, hai vị không cần phải khách khí!
Tốn Phượng chắp tay, cũng cười nhạt.
Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc quay sang nói mấy câu với Lôi Nặc, Tha Lôi rồi đi ra.
- Chư vị đến từ Tây Bắc, tại hạ Tát Lạp, là nhân viên phụ trách sự vụ của chư vị ở đây, mời chư vị vào trong!
Đầu lĩnh đám nhân viên mà một trung niên tao nhã, dẫn mọi người đi vào bên trong.
- Nơi này là phòng ở mà Song Tháp an bài cho các vị lần này. Mỗi vị tuyển thủ cùng lĩnh đội đều có thể phân vào một phòng. Về phần thủ vệ thì Song Tháp sẽ an bài, bọn họ ở bên ngoài, xe ngựa cũng sẽ đảm bảo thích đáng.
- Cả khu vực này đều dành cho chư vị, nên chọn chỗ tốt nhất cho tuyển thủ. Sau khi chọn xong thì mỗi người đều có một tấm thẻ số phòng, lưu ý là thẻ này ngoại trừ dùng để ra vào phòng thì còn lại cũng là ra vào thành, vì thế chư vị cần giữ gìn.
- Ở trong thành không cho phép có đánh nhau.
- Kiến trúc trong cùng là trung tâm hành chính của Song Tháp, ngoại trừ được mời, còn lại không được tùy ý tiến vào.
Tát Lạp vừa dẫn mọi người đi vào vừa nói một số quy tắc, đám tuyển thủ đều nghiêm túc lắng nghe.
Chỗ khu vực của Thần Phong đế quốc, trong một căn phòng, gã thanh niên tóc vàng đang lộ vẻ dữ tợn.
- Thật tốt quá, Kiệt Sâm quả nhiên tham gia đấu đối kháng tinh anh đại lục, thật sự là quá tốt, không biết lần này dùng phương thức gì. Tốt nhất là để ta gặp Kiệt Sâm, nếu có cơ hội, Lợi Phùng Tư ta sẽ lấy mạng của hắn!
Thanh niên tóc vàng lạnh lùng nói, giọng cừu hận thật sâu.
- Không được, Lợi Phùng Tư, ngươi không thể động thủ với Kiệt Sâm. Chẳng lẽ ngươi đã quên điều chúng ta nói khi rời khỏi gia tộc sao?!
Lão giả bên cạnh nghiêm khắc cảnh cáo.
Thanh niên kia cắn răng nói:
- Nhị gia gia, Lôi Nặc giết thúc thúc La Tư Phúc cùng Hồ Phật, thêm cả gia gia cũng chết trong tay hắn, hủy diệt gia tộc chúng ta. Vừa lúc con hắn Kiệt Sâm cũng tham gia thi đấu đối kháng tinh anh, thực lực Lôi Nặc quá mạnh mẽ, trước hết đánh chết con hắn để hắn nếm mùi thống khổ mất thân nhân. Nơi này chính là Song Tháp, dù ta giết Kiệt Sâm, Lôi Nặc cũng không dám động thủ. Dù có thì cường giả cũng không cho phép.
Thanh niên lắc đầu.
Hai người này chính là Nhị Trưởng lão thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Hắc Ân Tư và đệ nhất thiên tài thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư Lợi Phùng Tư của Đức Khắc Lôi gia tộc ở Thần Phong đế quốc.
- Lợi Phùng Tư.
Lão giả thống khổ lên tiếng:
- Nếu nói về cừu hận, ta hận không thể tự tay đánh chết Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm nhưng ngươi phải biết rằng, giờ ngươi là hi vọng duy nhất của Đức Khắc Lôi gia tộc. Tương lai cả gia tộc đều dồn vào ngươi, chuyện cần làm nhất của ngươi hiện giờ cũng không phải giết Kiệt Sâm mà là trổ hết tài năng trong thi đấu, tốt nhất là có thể trở thành đệ tử hạch tâm của Song Tháp mới làm cho gia tộc tiếp tục sinh tồn ở Thần Phong đế quốc. So với tồn vong của gia tộc, sinh tử của Kiệt Sâm chỉ là râu ria.
Lão giả bực bội:
- Chỉ cần ngươi trở thành đệ tử hạch tâm của Song Tháp, với thiên phú của ngươi chắc chắn sẽ tấn cấp bát giai Đế Linh Sư. Đến lúc đó, chờ cho thực lực của ngươi thực sự áp đảo Lôi Nặc thì báo thù cũng chưa muộn!
Lão giả nói rất khẩn thiết vì biết rõ tình trạng của gia tộc hiện giờ.
Lần trước Lâm Đăng Tộc trưởng đơn thân tiến về Tây Bắc để dự định đánh chết Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm, tất cả thành viên gia tộc đều cho là chuyện đương nhiên. Nào ngờ tin tức họ nhận được không phải là chiến thắng của tộc trưởng mà là hắn bị Lôi Nặc đánh chết ở Hoành Đoạn sơn mạch.
Tin tức này vừa truyền về thiếu chút nữa khiến cho Đức Khắc Lôi gia tộc tiêu vong!
Năm đó, Hắc Cách Tộc trưởng tử vong đã làm cho Đức Khắc Lôi gia tộc mất đi địa vị siêu cấp đại gia tộc. Sở dĩ bọn họ còn sống sót là nhờ vào Lâm Đăng Tộc trưởng là bát giai trung cấp Đế Linh Sư . Nhưng Lâm Đăng Tộc trưởng vừa chết thì toàn bộ gia tộc coi như sụp đổ, hiện giờ tối cường giả của Đức Khắc Lôi gia tộc cũng chỉ là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Hắc Ân Tư, thực lực như vậy có thể coi được ở các tiểu vương quốc như vùng Tây Bắc các nước nhưng trong tứ đại đế quốc như Thần Phong đế quốc thì không thể xứng với một đại gia tộc.
Cũng may vừa lúc thi đấu đối kháng tinh anh đại lục đến nơi khiến Đức Khắc Lôi gia tộc có thời gian hòa hoãn.
Đệ nhất thiên tài Lợi Phùng Tư của gia tộc năm nay gần 27 tuổi, có thực lực thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, cũng có thiên phú cực cao với ám hệ pháp tắc.
Lợi Phùng Tư cường đại, để hắn trổ hết tài năng trong lần thi đấu tuyển bạt, đại biểu cho Thần Phong đế quốc đi đến Song Tháp tham gia đấu đối kháng, coi như hi vọng toàn bộ gia tộc đặt lên đó.
Chỉ cần Lợi Phùng Tư có thể thành công trong lần thi đấu đối kháng tinh anh đại lục, trở thành đệ tử hạch tâm của Song Tháp, vậy thì nhờ vào đủ loại nguyên nhân, có lẽ gia tộc còn sống sót. Một khi Lợi Phùng Tư thất bại thì gia tộc sẽ bị vô số đại gia tộc ở Thần Phong đế quốc cướp sạch.
- Yên tâm đi Nhị gia gia, lần này ta nhất định sẽ thành công lọt vào top 10, trở thành đệ tử quan trọng nhất của Song Tháp!
Lợi Phùng Tư nắm chặt song quyền, ánh mắt phẫn hận.
/1885
|