Bởi vì thời gian dài thi triển "Lôi ngục thiên tai" làm cho linh lực trong thân thể của hắn không ngừng héo rút lại, rốt cuộc thân thể không chịu đựng nổi, đã bị linh lực cắn trả.
Không có Thác Nhĩ duy trì, vô tận lôi hải nhanh chóng bị trừ khử, tầng mây trên bầu trời không ngừng co rút, bầu trời đã nhanh chóng tiêu tán.
Dưới đài, lĩnh đội của tất cả thế lực không ngừng nghị luận với nhau, sau đó có một người xuất một lọ linh dược ra, rót vào trong miệng của Thác Nhĩ.
Được linh dược tẩm bổ, Thác Nhĩ bị thua cũng ngừng run rẩy, sau đó có người mang xuống dưới.
Trên luận võ đài, vẻ mặt Kiệt Sâm vô tội nhìn vào trọng tài cách đó không xa, tên trọng tài này mới bình tĩnh tâm thần, hét to nói:
- Số 15 Thác Nhĩ đã bị thương, Số 1 Kiệt Sâm chiến thắng!
- Cái này... Chuyện gì xảy ra?
- Trận đấu này, tại sao Kiệt Sâm cứ như vậy mà thắng?
Nghe âm thanh tuyên bố của trọng tài, dưới đài, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, trợn mắt há hốc mồm.
Cả cuộc tranh tài, Kiệt Sâm vẫn bị động phòng ngự, chưa bao giờ chủ động xuất kích một lần, nhưng cứ như thế, hắn là người giành được thắng lợi cuối cùng, ngược lại Thác Nhĩ một mực công kích lại bị trọng thương, rời khỏi trận đấu.
Kết quả này, làm cho không ít người phiền muộn, thiếu chút nữa thổ huyết.
Ở đây, tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, miệng há hốc, kết cục bi hài như vậy, làm cho khán giả nhất thời không biết nói gì.
Toàn thân cháy đen, Kiệt Sâm máu tươi đầm đìa, sau khi nghe trọng tài tuyên bố, thừa dịp lúc này, vụng trộm rời khỏi hiện trường.
Hắn cũng không có che dấu thương tổn trên người, ngược lại biểu hiện ra bản thân còn bị trọng thương nặng hơn.
Tại đây bạo lực Linh Sư còn chưa xuất hiện, tất cả mọi người thời đại này không xem trọng thân thể, Kiệt Sâm không muốn mình biểu hiện quá mức cường hãn, tuy đã có không ít người nhìn ra thân thể của hắn cường hãn kinh người, làm ra bộ dáng bị trọng thương, vẫn có thể đem thân thể mạnh mẽ không hợp thói thường của hắn che dấu đi.
Không tới nửa ngày, trận đấu vòng thứ ba đã kết thúc mỹ mãn, nhưng không giống các vòng trước, vòng này vừa chấm dứt, cơ hồ có tám mươi phần trăm tuyển thủ và dân chúng, đàm luận trận chiến của Kiệt Sâm.
Trong một vòng đấu này, Kiệt Sâm tuy cũng biểu hiện thực lực kinh người, nhưng dù sao cũng không phải tuyển thủ ưu tú nhất, chỉ có thể nói rõ Kiệt Sâm thực lực cũng không yếu.
Nhưng trận này, tất cả mọi người cũng hiểu chỗ khủng bố của Kiệt Sâm.
Không ít người nhìn thấy Kiệt Sâm đại chiến với thất cấp Hoàng Linh Sư Thác Nhĩ, quay đầu đều tưởng tượng, nếu như đứng trên lôi đài là mình chiến đấu với Thác Nhĩ, kết cục sẽ như thế nào đây?
Nghĩ tới đã làm cho người ta cảm thấy sợ hãi rồi, tràng cảnh lôi hải mênh mông cuồn cuộn, không ít cao thủ thất giai Hoàng Linh Sư uy tín lâu năm đều lắc đầu, cho dù là bọn họ, cũng không dám cam đoan mình có thể dưới thiên lôi kinh khủng oan tạc, giữ cho không bị bại.
Cho dù lôi thần Thác Nhĩ trong trận đấu bại bởi Kiệt Sâm, nhưng trải qua trận chiến lần này, thanh danh của hắn truyền đi rất xa, bởi vì tràng cảnh dẫn động thiên lôi mạnh mẽ kia, không ít người đã tắt tiếng, nếu như đối thủ vừa rồi không phải là Kiệt Sâm, trừ Khắc Lạp Khắc và vài tên mạnh nhất ra, tất cả tuyển thủ còn lại, kể cả hơn mười tên thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, gặp được tràng cảnh này, cũng khó trốn khỏi kết cục bị loại.
Đương nhiên, đây chỉ một ít suy nghĩ của dân chúng mà thôi, nhưng cũng đạt được mọi người tán đồng.
Mà tên tuổi của Kiệt Sâm, cũng triệt để truyền ra khắp Linh Đấu Thành, trải qua hai đợt oanh kích, những dân chúng vốn cho rằng Kiệt Sâm ăn gian trong không gian thí luyện, lần này, dã triệt để im lặng rồi.
- Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã thua!
Trong khu nghỉ ngơi của Tây Bắc, mặt mũi Khắc Lôi Nhã tràn đầy uể oải lên tiếng, mà ở bên cạnh, trên mặt của Địch Ny Toa vô cùng trầm trọng.
Trong một vòng này, trong bốn gã tuyển thủ của Tây Bắc, Khắc Lôi Nhã cùng Địch Ny Toa cũng bị loại rồi, hai người này rất không may, Khắc Lôi Nhã gặp được tuyển thủ cao cấp hơn mình, cũng là nhân tuyển chức quán quân, Khai La đế quốc thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Khắc Lạp Khắc .
- Thiếu gia, tên Khắc Lạp Khắc này quá mạnh mẽ, Khắc Lôi Nhã đã rất cố gắng, nhưng cũng không phải là đối thủ của hắn...
Khắc Lôi Nhã hai mắt đẫm lệ lên tiếng, trên người nàng, cũng không có chịu tổn thương gì, nhưng trong nội tâm rất thất lạc, không nói nên lời.
Đối mặt với cao thủ cường đại như thế, Khắc Lôi Nhã cố gắng chiến đấu, nhưng cuối cùng vẫn chỉ thua trận mà thôi.
Dùng thực lực hôm nay của Khắc Lôi Nhã, cho dù đối mặt với thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, cũng có sức chiến một trận, nhưng thời điểm đối mặt với thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Khắc Lạp Khắc, thực lực của bản thân chưa phát huy hoàn toàn, đã bị loại bỏ.
Mà Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc Địch Ny Toa, cũng cực kỳ bất hạnh, nàng gặp được Đấu Luân đế quốc thất giai trung cấp huyễn hệ Linh Sư Lai Ngang Nạp Đa.
- Tên Lai Ngang Nạp Đa thật đáng sợ!
Trong đại sảnh, đối mặt với ánh mắt của mọi người, sắc mặt của Địch Ny Toa tái nhợt, thẳng tới trận đấu hiện tại, Địch Ny Toa vẫn cảm thấy sợ hãi.
- Năm phút đồng hồ, chỉ năm phút đồng hồ, ta vẫn bại!
Địch Ny Toa lắc đầu lên tiếng.
- Năm phút đồng hồ?
Thiết Mộc Chân ở bên cạnh nhíu mày thật sâu, mang theo ngưng trọng trên mặt:
- Địch Ny Toa, thực lực của ngươi không yếu, tại sao bị loại bỏ trong năm phút.
Một bên, Kiệt Sâm cũng đem lực chú ý nhìn Địch Ny Toa.
Thực lực của Địch Ny Toa, Kiệt Sâm cũng có chỗ hiểu, bởi vì ban đầu ở Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, tiến hành giải thích nghi hoặc về phương diện Linh Sư và linh dược sư, Địch Ny Toa có lĩnh ngộ rất nhiều trong lĩnh vực áo nghĩa, trong nửa năm khắc khổ tu luyện, thực lực đã sớm đột nhiên tăng mạnh, so với A Đức Kim Tư lúc trước, cũng cao hơn một bậc.
Nhưng thực lực như thế, khi đối mặt với Lai Ngang Nạp Đa không ra tay động thủ lại không kiên trì được năm phút, chuyện này làm cho Kiệt Sâm cảm thấy hiếu kỳ.
Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Địch Ny Toa lắc đầu, trên mặt cười khổ, nói:
- Chư vị, các ngươi không biết, tên Lai Ngang Nạp Đa thực lực quá kinh khủng, đặc biệt là ảo thuật của hắn, rất khó phòng bị, trực tiếp tác dụng lên tinh thần và ý thức của người ta, ta căn bản không thấy được hắn ra chiêu như thế nào, nhưng lâm vào trong ảo thuật, đợi đến lúc ta tỉnh táo lại, ta đã nằm ở bên dưới lôi đài, thua cũng không biết tại sao lại thua.
- Hơn nữa ta đoán chừng tên Lai Ngang Nạp Đa kia ra tay với hắn, căn bản không có xuất toàn lực, ta chỉ thấy hắn vừa đến tứ giai linh hoàn, dùng thực lực thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư của hắn, không thể chỉ có bốn cái linh hoàn.
Không có Thác Nhĩ duy trì, vô tận lôi hải nhanh chóng bị trừ khử, tầng mây trên bầu trời không ngừng co rút, bầu trời đã nhanh chóng tiêu tán.
Dưới đài, lĩnh đội của tất cả thế lực không ngừng nghị luận với nhau, sau đó có một người xuất một lọ linh dược ra, rót vào trong miệng của Thác Nhĩ.
Được linh dược tẩm bổ, Thác Nhĩ bị thua cũng ngừng run rẩy, sau đó có người mang xuống dưới.
Trên luận võ đài, vẻ mặt Kiệt Sâm vô tội nhìn vào trọng tài cách đó không xa, tên trọng tài này mới bình tĩnh tâm thần, hét to nói:
- Số 15 Thác Nhĩ đã bị thương, Số 1 Kiệt Sâm chiến thắng!
- Cái này... Chuyện gì xảy ra?
- Trận đấu này, tại sao Kiệt Sâm cứ như vậy mà thắng?
Nghe âm thanh tuyên bố của trọng tài, dưới đài, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, trợn mắt há hốc mồm.
Cả cuộc tranh tài, Kiệt Sâm vẫn bị động phòng ngự, chưa bao giờ chủ động xuất kích một lần, nhưng cứ như thế, hắn là người giành được thắng lợi cuối cùng, ngược lại Thác Nhĩ một mực công kích lại bị trọng thương, rời khỏi trận đấu.
Kết quả này, làm cho không ít người phiền muộn, thiếu chút nữa thổ huyết.
Ở đây, tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, miệng há hốc, kết cục bi hài như vậy, làm cho khán giả nhất thời không biết nói gì.
Toàn thân cháy đen, Kiệt Sâm máu tươi đầm đìa, sau khi nghe trọng tài tuyên bố, thừa dịp lúc này, vụng trộm rời khỏi hiện trường.
Hắn cũng không có che dấu thương tổn trên người, ngược lại biểu hiện ra bản thân còn bị trọng thương nặng hơn.
Tại đây bạo lực Linh Sư còn chưa xuất hiện, tất cả mọi người thời đại này không xem trọng thân thể, Kiệt Sâm không muốn mình biểu hiện quá mức cường hãn, tuy đã có không ít người nhìn ra thân thể của hắn cường hãn kinh người, làm ra bộ dáng bị trọng thương, vẫn có thể đem thân thể mạnh mẽ không hợp thói thường của hắn che dấu đi.
Không tới nửa ngày, trận đấu vòng thứ ba đã kết thúc mỹ mãn, nhưng không giống các vòng trước, vòng này vừa chấm dứt, cơ hồ có tám mươi phần trăm tuyển thủ và dân chúng, đàm luận trận chiến của Kiệt Sâm.
Trong một vòng đấu này, Kiệt Sâm tuy cũng biểu hiện thực lực kinh người, nhưng dù sao cũng không phải tuyển thủ ưu tú nhất, chỉ có thể nói rõ Kiệt Sâm thực lực cũng không yếu.
Nhưng trận này, tất cả mọi người cũng hiểu chỗ khủng bố của Kiệt Sâm.
Không ít người nhìn thấy Kiệt Sâm đại chiến với thất cấp Hoàng Linh Sư Thác Nhĩ, quay đầu đều tưởng tượng, nếu như đứng trên lôi đài là mình chiến đấu với Thác Nhĩ, kết cục sẽ như thế nào đây?
Nghĩ tới đã làm cho người ta cảm thấy sợ hãi rồi, tràng cảnh lôi hải mênh mông cuồn cuộn, không ít cao thủ thất giai Hoàng Linh Sư uy tín lâu năm đều lắc đầu, cho dù là bọn họ, cũng không dám cam đoan mình có thể dưới thiên lôi kinh khủng oan tạc, giữ cho không bị bại.
Cho dù lôi thần Thác Nhĩ trong trận đấu bại bởi Kiệt Sâm, nhưng trải qua trận chiến lần này, thanh danh của hắn truyền đi rất xa, bởi vì tràng cảnh dẫn động thiên lôi mạnh mẽ kia, không ít người đã tắt tiếng, nếu như đối thủ vừa rồi không phải là Kiệt Sâm, trừ Khắc Lạp Khắc và vài tên mạnh nhất ra, tất cả tuyển thủ còn lại, kể cả hơn mười tên thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, gặp được tràng cảnh này, cũng khó trốn khỏi kết cục bị loại.
Đương nhiên, đây chỉ một ít suy nghĩ của dân chúng mà thôi, nhưng cũng đạt được mọi người tán đồng.
Mà tên tuổi của Kiệt Sâm, cũng triệt để truyền ra khắp Linh Đấu Thành, trải qua hai đợt oanh kích, những dân chúng vốn cho rằng Kiệt Sâm ăn gian trong không gian thí luyện, lần này, dã triệt để im lặng rồi.
- Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã thua!
Trong khu nghỉ ngơi của Tây Bắc, mặt mũi Khắc Lôi Nhã tràn đầy uể oải lên tiếng, mà ở bên cạnh, trên mặt của Địch Ny Toa vô cùng trầm trọng.
Trong một vòng này, trong bốn gã tuyển thủ của Tây Bắc, Khắc Lôi Nhã cùng Địch Ny Toa cũng bị loại rồi, hai người này rất không may, Khắc Lôi Nhã gặp được tuyển thủ cao cấp hơn mình, cũng là nhân tuyển chức quán quân, Khai La đế quốc thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Khắc Lạp Khắc .
- Thiếu gia, tên Khắc Lạp Khắc này quá mạnh mẽ, Khắc Lôi Nhã đã rất cố gắng, nhưng cũng không phải là đối thủ của hắn...
Khắc Lôi Nhã hai mắt đẫm lệ lên tiếng, trên người nàng, cũng không có chịu tổn thương gì, nhưng trong nội tâm rất thất lạc, không nói nên lời.
Đối mặt với cao thủ cường đại như thế, Khắc Lôi Nhã cố gắng chiến đấu, nhưng cuối cùng vẫn chỉ thua trận mà thôi.
Dùng thực lực hôm nay của Khắc Lôi Nhã, cho dù đối mặt với thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, cũng có sức chiến một trận, nhưng thời điểm đối mặt với thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Khắc Lạp Khắc, thực lực của bản thân chưa phát huy hoàn toàn, đã bị loại bỏ.
Mà Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc Địch Ny Toa, cũng cực kỳ bất hạnh, nàng gặp được Đấu Luân đế quốc thất giai trung cấp huyễn hệ Linh Sư Lai Ngang Nạp Đa.
- Tên Lai Ngang Nạp Đa thật đáng sợ!
Trong đại sảnh, đối mặt với ánh mắt của mọi người, sắc mặt của Địch Ny Toa tái nhợt, thẳng tới trận đấu hiện tại, Địch Ny Toa vẫn cảm thấy sợ hãi.
- Năm phút đồng hồ, chỉ năm phút đồng hồ, ta vẫn bại!
Địch Ny Toa lắc đầu lên tiếng.
- Năm phút đồng hồ?
Thiết Mộc Chân ở bên cạnh nhíu mày thật sâu, mang theo ngưng trọng trên mặt:
- Địch Ny Toa, thực lực của ngươi không yếu, tại sao bị loại bỏ trong năm phút.
Một bên, Kiệt Sâm cũng đem lực chú ý nhìn Địch Ny Toa.
Thực lực của Địch Ny Toa, Kiệt Sâm cũng có chỗ hiểu, bởi vì ban đầu ở Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, tiến hành giải thích nghi hoặc về phương diện Linh Sư và linh dược sư, Địch Ny Toa có lĩnh ngộ rất nhiều trong lĩnh vực áo nghĩa, trong nửa năm khắc khổ tu luyện, thực lực đã sớm đột nhiên tăng mạnh, so với A Đức Kim Tư lúc trước, cũng cao hơn một bậc.
Nhưng thực lực như thế, khi đối mặt với Lai Ngang Nạp Đa không ra tay động thủ lại không kiên trì được năm phút, chuyện này làm cho Kiệt Sâm cảm thấy hiếu kỳ.
Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Địch Ny Toa lắc đầu, trên mặt cười khổ, nói:
- Chư vị, các ngươi không biết, tên Lai Ngang Nạp Đa thực lực quá kinh khủng, đặc biệt là ảo thuật của hắn, rất khó phòng bị, trực tiếp tác dụng lên tinh thần và ý thức của người ta, ta căn bản không thấy được hắn ra chiêu như thế nào, nhưng lâm vào trong ảo thuật, đợi đến lúc ta tỉnh táo lại, ta đã nằm ở bên dưới lôi đài, thua cũng không biết tại sao lại thua.
- Hơn nữa ta đoán chừng tên Lai Ngang Nạp Đa kia ra tay với hắn, căn bản không có xuất toàn lực, ta chỉ thấy hắn vừa đến tứ giai linh hoàn, dùng thực lực thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư của hắn, không thể chỉ có bốn cái linh hoàn.
/1885
|