Âm thanh tiếc hận, tiếng thở dài, lập tức vang lên trong thạch viên.
Lôi Áo Lợi Âu đã chọn quáng thạch, chỉ đợi giải thạch, ánh mắt của mọi người nhìn qua Kiệt Sâm đang tìm đá.
Cho dù Kiệt Sâm còn chưa chọn đá, nhưng giờ phút này, cơ hồ tất cả mọi người nhìn Kiệt Sâm không được tốt, Lôi Áo Lợi Âu thi triển Đoạt Tinh Thần Thuật làm cho mọi người thán phục, không có người nào hoài nghi chiến thắng của hắn.
Đổ tinh là một chuyện cực kỳ mạo hiểm, đổ tinh, đổ tinh, mười đánh bạc chín thua, ở đây nhiều đá như thế, có thể giải ra linh tinh rất ít, nếu như muốn giải ra kỳ trân, càng khó thêm khó.
Bên cạnh Kiệt Sâm, Dong Thánh và đám người khác cảm thấy không ổn, Lôi Áo Lợi Âu biểu hiện lúc trước, làm cho nội tâm của bọn họ rất lo lắng.
Trong thạch viên, Kiệt Sâm mặt không biểu tình, trong lòng vô cùng bình tĩnh, tiếp tục tinh tế phân biệt rõ một ít tảng đá.
Hắn đi tới đi lui, không ngừng suy tư ngừng chân trước kỳ thạch, cuối cùng cũng rời đi.
- Như thế nào đây? Tuyển ra chưa? Tuyển không ra được, trực tiếp nhận thua đi, còn hơn phí tiền mua tảng đá.
Bọn người Khoa Luân không thấy Kiệt Sâm hạ quyết tâm, trong miệng cười ra tiếng.
- Tùy tiện chọn một khối, với vận khí của ngươi, nói không chừng có thần vật xuất thế.
- Hắc hắc, Lôi Áo Lợi Âu đại ca là tinh thuật đại sư, chỉ bằng ngươi là đồ nhà quê ở Tây Bắc, cũng dám đi đổ tinh của Lôi Áo Lợi Âu, quả thực không biết tự lượng sức mình.
Một công tử ca đều châm chọc khiêu khích, mỉa mai lên tiếng, muốn đánh gãy tư duy của Kiệt Sâm.
- Câm miệng!
Dong Thánh hừ lạnh lên tiếng với Khoa Luân:
- Tướng bên thua cũng kêu gào, có dám đánh cược với ta.
- Hừ, bây giờ là đại ca ta và sư phụ của ngươi đánh bạc, có bản lĩnh thì thắng trận này trước đi.
Song phương nhìn nhau chằm chằm, Khoa Luân một phương đắc ý không thôi, mà Dong Thánh thì không cam lòng yếu thế.
- Cứ cho hắn chậm rãi chọn đá đi, ta muốn cho hắn thua tâm phục khẩu phục!
Một bên, Lôi Áo Lợi Âu đạm mạc lên tiếng, ánh mắt của hắn lăng lệ ác liệt, lau tơ máu trên khóe miệng.
Kiệt Sâm quay lại mấy lần, đi tới khối tuyết linh thạch trước mặt.
Hắn cảm giác tảng đá này là kỳ lạ nhất, lúc trước hắn đã dùng thủ đoạn xem xét qua, phát hiện khối tuyết linh thạch này có kết cấu quy mô nhất, dường như không quá vài vạn năm, có lẽ chỉ mới vạn năm thôi.
Nhìn trình độ tán dật của linh thạch phát ra, nhưng tán dật vô cùng sạch sẽ, cho dù tốc độ tán dật linh thạch nhanh hơn nữa, cũng cần thời gian vài vạn năm, càng không cần phải nói tới linh khí bên trong của nó.
Sau khi Kiệt Sâm xem xét suốt nửa ngày, trong lúc này, Kiệt Sâm đã phát hiện cái gì đó, đem tảng đá này giơ lên cao cao, quan sát xuyên thấu qua ánh mặt trời.
Vầng sáng màu vàng của nó che kín đôi mắt của hắn, đôi mắt của Kiệt Sâm sáng lên.
- Ta tuyển tảng đá này!
Sau khi buông tuyết linh thạch ra, trong miệng Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.
- Ha ha, tiểu tử này cho rằng nhìn qua ánh mặt trời là có thể nhin xuyên thấu được tuyết linh thạch hay sao, chẳng lẽ là tinh thuật trong truyền thuyết?
- Cao minh, đúng là cao minh!
- Thủ pháp thạch thuật cỡ này, mọi người nên học theo thật tốt, vị này chính là cao thủ giải ra Tử Nguyên Tinh lúc trước sao?
- Ai, bội phục ah, bội phục, thật sự là quá lợi hại!
Bọn người Khoa Luân thái độ trào phúng, chỉ muốn giễu cợt người khác.
- Sư phụ, ngươi thực quyết định?
Một bên, Dong Thánh lo lắng lên tiếng, hắn lúc trước từ trong miệng của mấy lão giả biết được, khối tuyết linh thạch này có lịch sử mấy vạn năm, trong đó căn bản không có khả năng lưu lại cái gì.
- Xem ra hắn thực sự cái gì cũng không hiểu, lúc trước từ trong phế thạch giải ra Tử Nguyên Tinh, căn bản chỉ là vận khí.
Không ít cường giả chung quanh thở dài, bởi vì khối tuyết linh thạch này được không ít cao thủ xem qua, cuối cùng cũng buông tha nó, có một tinh thuật nổi tiếng cũng lên tiếng khằng định bên trong nó không có thứ gì.
Nếu như Kiệt Sâm lựa chọn kỳ thạch, có lẽ hắn vẫn còn một í cơ hội, nhưng nhìn thấy Kiệt Sâm lựa chọn khối tuyết linh thạch này, trên mặt mang theo thất lạc tới cực điểm.
- Xùy!
Một mực chú ý tới Kiệt Sâm, Lôi Áo Lợi Âu phát hiện Kiệt Sâm lựa chọn khối tuyết linh thạch này, cũng lập tức nhịn không được cười xùy ra tiếng.
Mỗi lần Kiệt Sâm lựa chọn đều nằm ngoài dự đoán của mọi người, hắn còn cho rằng, vận khí của mình tề thiên, chọn cáo gì cũng ra linh tinh sao?
- Nếu như ngươi muốn đổi, ta có thể cho ngươi một lần cơ hội!
Lôi Áo Lợi Âu đạm mạc lên tiếng.
- Chính là khối này!
Kiệt Sâm mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, lên tiếng nói.
- Đã như vầy, giải thạch thôi!
Lôi Áo Lợi Âu không hề lên tiếng, đi tới nơi giải thạch.
- Giải thạch, giải thạch!
Cường giả chung quanh đều lên tiếng, đều hy vọng lập tức biết được sẽ giải ra cái gì, đặc biệt là khối Hang Hổ Thạch trong tay của Lôi Áo Lợi Âu, tất cả mọi người đều chờ mong.
Sắc mặt người của Thánh Vương đổ tinh phường vô cùng khó coi, vốn biết được hai tiểu bối này đi tới nơi đây giải thạch tiêu hao số tiền lớn, còn vô cùng mừng rỡ, nhưng khi bọn họ nhìn thấy phân biệt tinh chi thuật của Lôi Áo Lợi Âu, sắc mặt xanh lên.
Mỗi một tảng đá ở đây, Thánh Vương đổ tinh phường đều mời đại sư xem qua, xác định tỷ lệ ra tinh linh không cao lắm, mới lấy ra đổ tinh, nhưng không nghĩ tới khối Hang Hổ Thạch này còn có linh tinh, bọn họ là đại sư đổ tinh của thạch phường, nếu như giải ra thứ thần kỳ, thật sự làm cho bọn họ đau lòng.
Tất cả mọi người đi tới một nơi hẻo lánh của thạch viên, hai kỳ thạch giá trên trời này cùng đặt với nhau.
Lần tuyển thạch này, hai người quy định một ức linh tệ, trùng hợp là, hai người chọn đá đều có giá là môt ức linh tệ, không nhiều không ít.
- Giải thạch, giải thạch!
Đám cường giả ở bên cạnh chờ mong, lên tiếng thúc dục.
- Lôi Áo Lợi Âu giải trước.
- Đúng, giải Hang Hổ Thạch trước.
- Chúng ta muốn xem Hang Hổ Thạch!
Không ít cường giả đều lên tiếng, ánh mắt cực nóng, không thể chờ đợi được, tràn ngập chờ mong với khối Hang Hổ Thạch này.
Giờ này khắc này, tất cả mọi người rất khẩn trương, tâm thần không chút phân tán, tập trung chú ý, cùng đợi khai quật Hang Hổ Thạch trước mặt.
Sau tiếng động rầm rĩ lớn, thạch viên rất nhanh bình tĩnh trở lại, yên tĩnh im ắng.
- Lúc này đây, ta tự mình giải thạch!
Lôi Áo Lợi Âu lên tiếng nói với thạch sư của Thánh Vương đổ tinh phường, sau đó lấy một cái hộp, nhẹ nhàng mở ra, bên trong bầy đặt có hơn mười thanh đao chất liệu khác nhau dùng cho việc giải thạch, hình dáng của đao không giống nhau.
Lôi Áo Lợi Âu lấy một thanh đao màu đỏ thẫm giải thạch, bắt đầu động thủ.
- Răng rắc!
Cho dù trước đó không nhìn ra thứ bên trong Hang Hổ Thạch là gì, nhưng động tác của Lôi Áo Lợi Âu không chút vội vàng xao động, đao đầu tiên rơi vào tai hổ, chém xuống một khối nhỏ, đao giải thạch rung rung, bột đá rơi xuống dưới, bên trong cái gì cũng không có.
- Trực tiếp giải thân thể!
- Đạo ánh sáng lúc trước nằm ở phần bụng!
Lôi Áo Lợi Âu đã chọn quáng thạch, chỉ đợi giải thạch, ánh mắt của mọi người nhìn qua Kiệt Sâm đang tìm đá.
Cho dù Kiệt Sâm còn chưa chọn đá, nhưng giờ phút này, cơ hồ tất cả mọi người nhìn Kiệt Sâm không được tốt, Lôi Áo Lợi Âu thi triển Đoạt Tinh Thần Thuật làm cho mọi người thán phục, không có người nào hoài nghi chiến thắng của hắn.
Đổ tinh là một chuyện cực kỳ mạo hiểm, đổ tinh, đổ tinh, mười đánh bạc chín thua, ở đây nhiều đá như thế, có thể giải ra linh tinh rất ít, nếu như muốn giải ra kỳ trân, càng khó thêm khó.
Bên cạnh Kiệt Sâm, Dong Thánh và đám người khác cảm thấy không ổn, Lôi Áo Lợi Âu biểu hiện lúc trước, làm cho nội tâm của bọn họ rất lo lắng.
Trong thạch viên, Kiệt Sâm mặt không biểu tình, trong lòng vô cùng bình tĩnh, tiếp tục tinh tế phân biệt rõ một ít tảng đá.
Hắn đi tới đi lui, không ngừng suy tư ngừng chân trước kỳ thạch, cuối cùng cũng rời đi.
- Như thế nào đây? Tuyển ra chưa? Tuyển không ra được, trực tiếp nhận thua đi, còn hơn phí tiền mua tảng đá.
Bọn người Khoa Luân không thấy Kiệt Sâm hạ quyết tâm, trong miệng cười ra tiếng.
- Tùy tiện chọn một khối, với vận khí của ngươi, nói không chừng có thần vật xuất thế.
- Hắc hắc, Lôi Áo Lợi Âu đại ca là tinh thuật đại sư, chỉ bằng ngươi là đồ nhà quê ở Tây Bắc, cũng dám đi đổ tinh của Lôi Áo Lợi Âu, quả thực không biết tự lượng sức mình.
Một công tử ca đều châm chọc khiêu khích, mỉa mai lên tiếng, muốn đánh gãy tư duy của Kiệt Sâm.
- Câm miệng!
Dong Thánh hừ lạnh lên tiếng với Khoa Luân:
- Tướng bên thua cũng kêu gào, có dám đánh cược với ta.
- Hừ, bây giờ là đại ca ta và sư phụ của ngươi đánh bạc, có bản lĩnh thì thắng trận này trước đi.
Song phương nhìn nhau chằm chằm, Khoa Luân một phương đắc ý không thôi, mà Dong Thánh thì không cam lòng yếu thế.
- Cứ cho hắn chậm rãi chọn đá đi, ta muốn cho hắn thua tâm phục khẩu phục!
Một bên, Lôi Áo Lợi Âu đạm mạc lên tiếng, ánh mắt của hắn lăng lệ ác liệt, lau tơ máu trên khóe miệng.
Kiệt Sâm quay lại mấy lần, đi tới khối tuyết linh thạch trước mặt.
Hắn cảm giác tảng đá này là kỳ lạ nhất, lúc trước hắn đã dùng thủ đoạn xem xét qua, phát hiện khối tuyết linh thạch này có kết cấu quy mô nhất, dường như không quá vài vạn năm, có lẽ chỉ mới vạn năm thôi.
Nhìn trình độ tán dật của linh thạch phát ra, nhưng tán dật vô cùng sạch sẽ, cho dù tốc độ tán dật linh thạch nhanh hơn nữa, cũng cần thời gian vài vạn năm, càng không cần phải nói tới linh khí bên trong của nó.
Sau khi Kiệt Sâm xem xét suốt nửa ngày, trong lúc này, Kiệt Sâm đã phát hiện cái gì đó, đem tảng đá này giơ lên cao cao, quan sát xuyên thấu qua ánh mặt trời.
Vầng sáng màu vàng của nó che kín đôi mắt của hắn, đôi mắt của Kiệt Sâm sáng lên.
- Ta tuyển tảng đá này!
Sau khi buông tuyết linh thạch ra, trong miệng Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.
- Ha ha, tiểu tử này cho rằng nhìn qua ánh mặt trời là có thể nhin xuyên thấu được tuyết linh thạch hay sao, chẳng lẽ là tinh thuật trong truyền thuyết?
- Cao minh, đúng là cao minh!
- Thủ pháp thạch thuật cỡ này, mọi người nên học theo thật tốt, vị này chính là cao thủ giải ra Tử Nguyên Tinh lúc trước sao?
- Ai, bội phục ah, bội phục, thật sự là quá lợi hại!
Bọn người Khoa Luân thái độ trào phúng, chỉ muốn giễu cợt người khác.
- Sư phụ, ngươi thực quyết định?
Một bên, Dong Thánh lo lắng lên tiếng, hắn lúc trước từ trong miệng của mấy lão giả biết được, khối tuyết linh thạch này có lịch sử mấy vạn năm, trong đó căn bản không có khả năng lưu lại cái gì.
- Xem ra hắn thực sự cái gì cũng không hiểu, lúc trước từ trong phế thạch giải ra Tử Nguyên Tinh, căn bản chỉ là vận khí.
Không ít cường giả chung quanh thở dài, bởi vì khối tuyết linh thạch này được không ít cao thủ xem qua, cuối cùng cũng buông tha nó, có một tinh thuật nổi tiếng cũng lên tiếng khằng định bên trong nó không có thứ gì.
Nếu như Kiệt Sâm lựa chọn kỳ thạch, có lẽ hắn vẫn còn một í cơ hội, nhưng nhìn thấy Kiệt Sâm lựa chọn khối tuyết linh thạch này, trên mặt mang theo thất lạc tới cực điểm.
- Xùy!
Một mực chú ý tới Kiệt Sâm, Lôi Áo Lợi Âu phát hiện Kiệt Sâm lựa chọn khối tuyết linh thạch này, cũng lập tức nhịn không được cười xùy ra tiếng.
Mỗi lần Kiệt Sâm lựa chọn đều nằm ngoài dự đoán của mọi người, hắn còn cho rằng, vận khí của mình tề thiên, chọn cáo gì cũng ra linh tinh sao?
- Nếu như ngươi muốn đổi, ta có thể cho ngươi một lần cơ hội!
Lôi Áo Lợi Âu đạm mạc lên tiếng.
- Chính là khối này!
Kiệt Sâm mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, lên tiếng nói.
- Đã như vầy, giải thạch thôi!
Lôi Áo Lợi Âu không hề lên tiếng, đi tới nơi giải thạch.
- Giải thạch, giải thạch!
Cường giả chung quanh đều lên tiếng, đều hy vọng lập tức biết được sẽ giải ra cái gì, đặc biệt là khối Hang Hổ Thạch trong tay của Lôi Áo Lợi Âu, tất cả mọi người đều chờ mong.
Sắc mặt người của Thánh Vương đổ tinh phường vô cùng khó coi, vốn biết được hai tiểu bối này đi tới nơi đây giải thạch tiêu hao số tiền lớn, còn vô cùng mừng rỡ, nhưng khi bọn họ nhìn thấy phân biệt tinh chi thuật của Lôi Áo Lợi Âu, sắc mặt xanh lên.
Mỗi một tảng đá ở đây, Thánh Vương đổ tinh phường đều mời đại sư xem qua, xác định tỷ lệ ra tinh linh không cao lắm, mới lấy ra đổ tinh, nhưng không nghĩ tới khối Hang Hổ Thạch này còn có linh tinh, bọn họ là đại sư đổ tinh của thạch phường, nếu như giải ra thứ thần kỳ, thật sự làm cho bọn họ đau lòng.
Tất cả mọi người đi tới một nơi hẻo lánh của thạch viên, hai kỳ thạch giá trên trời này cùng đặt với nhau.
Lần tuyển thạch này, hai người quy định một ức linh tệ, trùng hợp là, hai người chọn đá đều có giá là môt ức linh tệ, không nhiều không ít.
- Giải thạch, giải thạch!
Đám cường giả ở bên cạnh chờ mong, lên tiếng thúc dục.
- Lôi Áo Lợi Âu giải trước.
- Đúng, giải Hang Hổ Thạch trước.
- Chúng ta muốn xem Hang Hổ Thạch!
Không ít cường giả đều lên tiếng, ánh mắt cực nóng, không thể chờ đợi được, tràn ngập chờ mong với khối Hang Hổ Thạch này.
Giờ này khắc này, tất cả mọi người rất khẩn trương, tâm thần không chút phân tán, tập trung chú ý, cùng đợi khai quật Hang Hổ Thạch trước mặt.
Sau tiếng động rầm rĩ lớn, thạch viên rất nhanh bình tĩnh trở lại, yên tĩnh im ắng.
- Lúc này đây, ta tự mình giải thạch!
Lôi Áo Lợi Âu lên tiếng nói với thạch sư của Thánh Vương đổ tinh phường, sau đó lấy một cái hộp, nhẹ nhàng mở ra, bên trong bầy đặt có hơn mười thanh đao chất liệu khác nhau dùng cho việc giải thạch, hình dáng của đao không giống nhau.
Lôi Áo Lợi Âu lấy một thanh đao màu đỏ thẫm giải thạch, bắt đầu động thủ.
- Răng rắc!
Cho dù trước đó không nhìn ra thứ bên trong Hang Hổ Thạch là gì, nhưng động tác của Lôi Áo Lợi Âu không chút vội vàng xao động, đao đầu tiên rơi vào tai hổ, chém xuống một khối nhỏ, đao giải thạch rung rung, bột đá rơi xuống dưới, bên trong cái gì cũng không có.
- Trực tiếp giải thân thể!
- Đạo ánh sáng lúc trước nằm ở phần bụng!
/1885
|