- Đương nhiên, nếu như ngươi khư khư cố chấp, ta cũng sẽ không làm gì được ngươi cả, ta thân là trưởng lão, điểm quy củ này, ta cũng tuân thủ.
Kỳ Thác Khắc trưởng lão nói vang khắp lôi đài, làm cho tất cả mọi người nghe rõ rành mạch, nghe thì hợp tình hợp lý, nhưng Kiệt Sâm thân là người trong cuộc, làm sao không nghe được ý uy hiếp trong lời nói của đối phương chứ.
- Tên Mạt Nhĩ Đặc La nà là đệ tử ký danh của Kỳ Thác Khắc trưởng lão?
Kiệt Sâm chậm rãi đi tới trước mặt của Mạt Nhĩ Đặc La, mở miệng hỏi lần nữa.
- Đúng, lúc trước chính ta đã dẫn Mạt Nhĩ Đặc La vào Linh Dược Sư tháp, bình thường cũng chỉ điểm cho hắn, cũng xem như sư phụ của Mạt Nhĩ Đặc La.
Kỳ Thác Khắc trưởng lão giải thích.
Trong nội tâm Kiệt Sâm hiểu rõ, quan hệ nhân mạch trong Linh Dược Sư tháp cũng giống như trong học viện, cũng không có quan hệ thầy trò chính thức, mà cái gọi là ký danh đệ tử, cũng giống như quan hệ giữa mình và Khắc Phu Lâm trưởng lão, chính mình được Khắc Phu Lâm trưởng lão dẫn vào Linh Dược Sư tháo, tuy Khắc Phu Lâm trưởng lão cũng không đại biểu cho Linh Dược Sư tháp, nhưng mình cũng được xem là nhất mạch của Khắc Phu Lâm trưởng lão, mà Khắc Phu Lâm trưởng lão, cũng đối với đám người mà mình dẫn vào, càng thêm chiếu cố.
Mấy người ưu tú nhất trong đó, đương nhiên sẽ được Khắc Phu Lâm trưởng lão chú ý, chỉ điểm hoặc nhiều hoặc ít, tuy không có bái sư chân chính, nhưng coi như là nửa đệ tử, cũng giống như quan hệ giữa học trò và đạo sư ở học viện.
- Kiệt Sâm, Kỳ Thác Khắc trưởng lão nói đúng, chỉ cần ngươi tha ta, ta cam đoan về sau không bao giờ gây phiền toái cho ngươi nữa, tất cả tài sản trên người của ta, hoặc ngươi cần ta làm cái gì, ta sẽ làm cho ngươi!
Mạt Nhĩ Đặc La lúc trước còn la lớn cái gì mối thù bất cộng đái thiên, giờ khắc này, hắn lại biến cầu một kẻ hèn mọn bỉ ổi, xin Kiệt Sâm tha thứ.
Nhưng trong ánh mắt của hắn tràn ngập oán độc nhìn qua Kiệt Sâm, bất nhưng không có biểu hiện ra ngoài, ai cũng không biết lời của hắn là thật hay giả.
Nhưng Kỳ Thác Khắc trưởng lão xuất hiện cùng thỉnh cầu, đã làm cho Mạt Nhĩ Đặc La tràn ngập tin tưởng vào khả năng sống sót của mình.
Trong Linh Dược Sư tháp, trừ tháp chủ có quyền thế lớn nhất, là chủ nhân của Linh Dược Sư tháp này, nắm giữ toàn bộ Linh Dược Sư tháp, phía sau chính là hai đại phó tháp chủ, quản lý tất cả sự vụ trong Linh Dược Sư tháp, kế tiếp sau đó, chính là tứ đại trưởng lão và mười điện chủ.
Nhưng hai đại phó tháp chủ, đều ở trong Linh Dược Sư tháp tiềm tu, cơ hồ rất ít ló mặt ra ngoài, cho dù là đệ tử hạch tâm như Mạt Nhĩ Đặc La, ở trong Linh Dược Sư tháp hơn mười năm, cũng chưa bao giờ thấy qua, về phần tháp chủ trong truyền thuyết, càng hư vô mờ mịt, không ai biết chân diện mục của hắn, thậm chí là nam là nữ cũng không rõ.
Bởi vậy trong Linh Dược Sư tháp, trưởng lão đã là tồn tại cao thượng mà đệ tử khó gặp qua, cùng với mười điện chủ cùng nhau xử lý sự vụ trong tháp.
Một trưởng lão thỉnh cầu, đừng nói Kiệt Sâm là đệ tử cao cấp, cho dù là đệ tử hạch tâm cũng không dám lãnh đạm.
Trong lúc nhất thời, cả lôi đài hoàn toàn yên tĩnh, hào khí vô cùng quỷ dị, tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn vào gương mặt của Kiệt Sâm, muốn xem hắn quyết định ra sao.
Nhưng vụng trộm, bọn họ cũng thử thay thế vị trí của mình và địa vị của Kiệt Sâm hiện giờ,phát hiện mình không có lớn mật như thế, không dám làm ngơ với thỉnh cầu của một trưởng lão.
- Kiệt Sâm, ta...
Trong không khí quỷ dị, Mạt Nhĩ Đặc La ngẩng đầu, tiếp tục mở miệng lần nữa, muốn nói điều gì, nhưng không đợi hắn nói hết lời...
- XÍU...UU!!
Một đạo tàn ảnh hắc sắc từ sau lưng Kiệ Sâm hiện ra, nhanh như thiểm điện bổ vào Mạt Nhĩ Đặc La chỗ.
- Oanh!
Linh lực đáng sợ bộc phát trong chốc lát, nổ tung lên như thùng thuốc súng, bắn ra lực lượng không cách nào tưởng tượng nổi.
Trước mặt cổ linh lực khủng bố này, âm thanh của Mạt Nhĩ Đặc La im bặt, hắn hai mắt trừng tròn xoe, trong ánh mắt hiện ra thần sắc không hiểu nổi, còn có một biểu lộ vô cùng khó tin, rất hiển nhiên không rõ vì cái gì Kiệt Sâm dưới sự thỉnh cầu của Kỳ Thác Khắc trưởng lão còn dám ra tay với mình.
- Phốc!
Trọng kiếm màu đen bổ lên người của Mạt Nhĩ Đặc La, thân thể của Mạt Nhĩ Đặc La từ đầu tới chân, nhanh chóng biến thành bùn nhão.
Chung quanh lôi đài thoáng chốc yên tĩnh lại, các đệ tử đều trợn mắt há hốc mồm nhìn qua một màn này, giống như muốn nói cái gì đó, kinh hãi không nói ra lời.
- Kiệt Sâm ta đã từng nói giết ngươi, vậy ngươi nhất định phải chết.
Kiệt Sâm đưa kiếm vào vỏ, trong miệng bình tĩnh lên tiếng.
Hắn cũng không dám cam đoan cái gì, Mạt Nhĩ Đặc La, nhất định phải chết, hơn nữa đối với Kỳ Thác Khắc xuất hiện, trong nội tâm của Kiệt Sâm đã sớm có chuẩn bị rồi.
Tuy địa vị của Kiệt Sâm trong Linh Dược Sư tháp không cao, nhưng thực lực có thể so với thiên tài Đế Linh Sư như Mạt Nhĩ Đặc La, mà linh hồn của hắn càng mạnh mẽ, chính là linh hồn của cửu giai Thánh Linh Sư.
Từ lúc cùng Mạt Nhĩ Đặc La quyết đấu, thời điểm phối chế linh dược, lúc Kiệt Sâm lâm vào trạng thái không minh đã cảm nhận được cổ sát cơ cường đại, thủy chung chú ý tới tất cả diễn biến, hơn nữa từ nơi sát ý này bao phủ người hắn, cũng không phải thiện ý gì.
Bởi vậy khi đánh bại Mạt Nhĩ Đặc La, thời điểm quyết định sinh tử của Mạt Nhĩ Đặc La, Kiệt Sâm cũng không có trực tiếp hạ sát thủ, mà là phế bỏ hai tay của đối thủ, trong ánh mắt của người khác, Kiệt Sâm có chút nói nhảm và tàn nhẫn, trên thực tế, đây chính là mưu kế của Kiệt Sâm.
Hắn biết rõ, một khi hắn chuẩn bị đánh chết Mạt Nhĩ Đặc La, thì chủ nhân của sát cơ này sẽ ra tay ngăn cản, bởi vậy hắn lựa chọn mài mòn ý chí của Mạt Nhĩ Đặc La, dần dần phế hắn, làm cho bản thân của hắn bị trọng thương, không có lực đánh trả.
Như vậy vừa có thể tra tấn Mạt Nhĩ Đặc La, đồng thời thời điểm mình ra tay độc ác, hạ sát thủ, có thể lập tức đánh chết hắn ngay.
Gió nhẹ thoảng qua, bụi mù tung bay mùi máu tươi dày đặc phiêu đãng trong không khí, các đệ tử đang suy đoán quyết định của Kiệt Sâm lúc trước, vào lúc này sững sờ nhìn qua đống bùn nhão trên lôi đài, nhìn Kiệt Sâm đang cho hắc sắc trọng kiếm vào vỏ.
Một bát giai cấp thấp Đế Linh Sư, thất giai trung cấp linh dược hoàng sư ah, Kiệt Sâm này không chút do dự, bị hắn trực tiếp một kiếm đánh chết.
Cái này...
Tất cả mọi người cảm giác huyết mạch trong cơ thể của mình dừng lại, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại, không thể tin được những tình cảnh xảy ra trước mắt.
Không ít đệ tử không khống chế được, thân thể run rẩy, những người mềm yếu, cơ hồ khó có thể chèo chống, muốn té ngã trên đất.
- Ngươi...
Kỳ Thác Khắc trưởng lão lúc trước mặt mũi tràn ngập bình tĩnh như qua Kiệt Sâm, giờ khắc này, trong hai mắt có hào quang bắn mạnh ra, một cổ khí tức kinh người trên người của hắn bộc phát, nhưng trong chốc lát, lại không có chuyện gì xảy ra cả, hắn thu liễm vào trong cơ thể.
Kỳ Thác Khắc trưởng lão nói vang khắp lôi đài, làm cho tất cả mọi người nghe rõ rành mạch, nghe thì hợp tình hợp lý, nhưng Kiệt Sâm thân là người trong cuộc, làm sao không nghe được ý uy hiếp trong lời nói của đối phương chứ.
- Tên Mạt Nhĩ Đặc La nà là đệ tử ký danh của Kỳ Thác Khắc trưởng lão?
Kiệt Sâm chậm rãi đi tới trước mặt của Mạt Nhĩ Đặc La, mở miệng hỏi lần nữa.
- Đúng, lúc trước chính ta đã dẫn Mạt Nhĩ Đặc La vào Linh Dược Sư tháp, bình thường cũng chỉ điểm cho hắn, cũng xem như sư phụ của Mạt Nhĩ Đặc La.
Kỳ Thác Khắc trưởng lão giải thích.
Trong nội tâm Kiệt Sâm hiểu rõ, quan hệ nhân mạch trong Linh Dược Sư tháp cũng giống như trong học viện, cũng không có quan hệ thầy trò chính thức, mà cái gọi là ký danh đệ tử, cũng giống như quan hệ giữa mình và Khắc Phu Lâm trưởng lão, chính mình được Khắc Phu Lâm trưởng lão dẫn vào Linh Dược Sư tháo, tuy Khắc Phu Lâm trưởng lão cũng không đại biểu cho Linh Dược Sư tháp, nhưng mình cũng được xem là nhất mạch của Khắc Phu Lâm trưởng lão, mà Khắc Phu Lâm trưởng lão, cũng đối với đám người mà mình dẫn vào, càng thêm chiếu cố.
Mấy người ưu tú nhất trong đó, đương nhiên sẽ được Khắc Phu Lâm trưởng lão chú ý, chỉ điểm hoặc nhiều hoặc ít, tuy không có bái sư chân chính, nhưng coi như là nửa đệ tử, cũng giống như quan hệ giữa học trò và đạo sư ở học viện.
- Kiệt Sâm, Kỳ Thác Khắc trưởng lão nói đúng, chỉ cần ngươi tha ta, ta cam đoan về sau không bao giờ gây phiền toái cho ngươi nữa, tất cả tài sản trên người của ta, hoặc ngươi cần ta làm cái gì, ta sẽ làm cho ngươi!
Mạt Nhĩ Đặc La lúc trước còn la lớn cái gì mối thù bất cộng đái thiên, giờ khắc này, hắn lại biến cầu một kẻ hèn mọn bỉ ổi, xin Kiệt Sâm tha thứ.
Nhưng trong ánh mắt của hắn tràn ngập oán độc nhìn qua Kiệt Sâm, bất nhưng không có biểu hiện ra ngoài, ai cũng không biết lời của hắn là thật hay giả.
Nhưng Kỳ Thác Khắc trưởng lão xuất hiện cùng thỉnh cầu, đã làm cho Mạt Nhĩ Đặc La tràn ngập tin tưởng vào khả năng sống sót của mình.
Trong Linh Dược Sư tháp, trừ tháp chủ có quyền thế lớn nhất, là chủ nhân của Linh Dược Sư tháp này, nắm giữ toàn bộ Linh Dược Sư tháp, phía sau chính là hai đại phó tháp chủ, quản lý tất cả sự vụ trong Linh Dược Sư tháp, kế tiếp sau đó, chính là tứ đại trưởng lão và mười điện chủ.
Nhưng hai đại phó tháp chủ, đều ở trong Linh Dược Sư tháp tiềm tu, cơ hồ rất ít ló mặt ra ngoài, cho dù là đệ tử hạch tâm như Mạt Nhĩ Đặc La, ở trong Linh Dược Sư tháp hơn mười năm, cũng chưa bao giờ thấy qua, về phần tháp chủ trong truyền thuyết, càng hư vô mờ mịt, không ai biết chân diện mục của hắn, thậm chí là nam là nữ cũng không rõ.
Bởi vậy trong Linh Dược Sư tháp, trưởng lão đã là tồn tại cao thượng mà đệ tử khó gặp qua, cùng với mười điện chủ cùng nhau xử lý sự vụ trong tháp.
Một trưởng lão thỉnh cầu, đừng nói Kiệt Sâm là đệ tử cao cấp, cho dù là đệ tử hạch tâm cũng không dám lãnh đạm.
Trong lúc nhất thời, cả lôi đài hoàn toàn yên tĩnh, hào khí vô cùng quỷ dị, tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn vào gương mặt của Kiệt Sâm, muốn xem hắn quyết định ra sao.
Nhưng vụng trộm, bọn họ cũng thử thay thế vị trí của mình và địa vị của Kiệt Sâm hiện giờ,phát hiện mình không có lớn mật như thế, không dám làm ngơ với thỉnh cầu của một trưởng lão.
- Kiệt Sâm, ta...
Trong không khí quỷ dị, Mạt Nhĩ Đặc La ngẩng đầu, tiếp tục mở miệng lần nữa, muốn nói điều gì, nhưng không đợi hắn nói hết lời...
- XÍU...UU!!
Một đạo tàn ảnh hắc sắc từ sau lưng Kiệ Sâm hiện ra, nhanh như thiểm điện bổ vào Mạt Nhĩ Đặc La chỗ.
- Oanh!
Linh lực đáng sợ bộc phát trong chốc lát, nổ tung lên như thùng thuốc súng, bắn ra lực lượng không cách nào tưởng tượng nổi.
Trước mặt cổ linh lực khủng bố này, âm thanh của Mạt Nhĩ Đặc La im bặt, hắn hai mắt trừng tròn xoe, trong ánh mắt hiện ra thần sắc không hiểu nổi, còn có một biểu lộ vô cùng khó tin, rất hiển nhiên không rõ vì cái gì Kiệt Sâm dưới sự thỉnh cầu của Kỳ Thác Khắc trưởng lão còn dám ra tay với mình.
- Phốc!
Trọng kiếm màu đen bổ lên người của Mạt Nhĩ Đặc La, thân thể của Mạt Nhĩ Đặc La từ đầu tới chân, nhanh chóng biến thành bùn nhão.
Chung quanh lôi đài thoáng chốc yên tĩnh lại, các đệ tử đều trợn mắt há hốc mồm nhìn qua một màn này, giống như muốn nói cái gì đó, kinh hãi không nói ra lời.
- Kiệt Sâm ta đã từng nói giết ngươi, vậy ngươi nhất định phải chết.
Kiệt Sâm đưa kiếm vào vỏ, trong miệng bình tĩnh lên tiếng.
Hắn cũng không dám cam đoan cái gì, Mạt Nhĩ Đặc La, nhất định phải chết, hơn nữa đối với Kỳ Thác Khắc xuất hiện, trong nội tâm của Kiệt Sâm đã sớm có chuẩn bị rồi.
Tuy địa vị của Kiệt Sâm trong Linh Dược Sư tháp không cao, nhưng thực lực có thể so với thiên tài Đế Linh Sư như Mạt Nhĩ Đặc La, mà linh hồn của hắn càng mạnh mẽ, chính là linh hồn của cửu giai Thánh Linh Sư.
Từ lúc cùng Mạt Nhĩ Đặc La quyết đấu, thời điểm phối chế linh dược, lúc Kiệt Sâm lâm vào trạng thái không minh đã cảm nhận được cổ sát cơ cường đại, thủy chung chú ý tới tất cả diễn biến, hơn nữa từ nơi sát ý này bao phủ người hắn, cũng không phải thiện ý gì.
Bởi vậy khi đánh bại Mạt Nhĩ Đặc La, thời điểm quyết định sinh tử của Mạt Nhĩ Đặc La, Kiệt Sâm cũng không có trực tiếp hạ sát thủ, mà là phế bỏ hai tay của đối thủ, trong ánh mắt của người khác, Kiệt Sâm có chút nói nhảm và tàn nhẫn, trên thực tế, đây chính là mưu kế của Kiệt Sâm.
Hắn biết rõ, một khi hắn chuẩn bị đánh chết Mạt Nhĩ Đặc La, thì chủ nhân của sát cơ này sẽ ra tay ngăn cản, bởi vậy hắn lựa chọn mài mòn ý chí của Mạt Nhĩ Đặc La, dần dần phế hắn, làm cho bản thân của hắn bị trọng thương, không có lực đánh trả.
Như vậy vừa có thể tra tấn Mạt Nhĩ Đặc La, đồng thời thời điểm mình ra tay độc ác, hạ sát thủ, có thể lập tức đánh chết hắn ngay.
Gió nhẹ thoảng qua, bụi mù tung bay mùi máu tươi dày đặc phiêu đãng trong không khí, các đệ tử đang suy đoán quyết định của Kiệt Sâm lúc trước, vào lúc này sững sờ nhìn qua đống bùn nhão trên lôi đài, nhìn Kiệt Sâm đang cho hắc sắc trọng kiếm vào vỏ.
Một bát giai cấp thấp Đế Linh Sư, thất giai trung cấp linh dược hoàng sư ah, Kiệt Sâm này không chút do dự, bị hắn trực tiếp một kiếm đánh chết.
Cái này...
Tất cả mọi người cảm giác huyết mạch trong cơ thể của mình dừng lại, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại, không thể tin được những tình cảnh xảy ra trước mắt.
Không ít đệ tử không khống chế được, thân thể run rẩy, những người mềm yếu, cơ hồ khó có thể chèo chống, muốn té ngã trên đất.
- Ngươi...
Kỳ Thác Khắc trưởng lão lúc trước mặt mũi tràn ngập bình tĩnh như qua Kiệt Sâm, giờ khắc này, trong hai mắt có hào quang bắn mạnh ra, một cổ khí tức kinh người trên người của hắn bộc phát, nhưng trong chốc lát, lại không có chuyện gì xảy ra cả, hắn thu liễm vào trong cơ thể.
/1885
|