Tên đệ tử hạch tâm mặt sẹo này cố ý bới móc, hiển nhiên hắn là một gã thổ hệ cao cấp Hoàng Linh Sư, đã lĩnh ngộ pháp tắc tới trình độ cực kỳ sâu sắc, một thi triển đi ra, thì có cảm giác không gì ngăn cản được, cho dù va chạm đơn giản, trong đó ẩn chứa ngàn vạn biến hóa, các loại kình lực biến hóa, đều ở trong đó, người ta không cách nào dò xét được.
Hơn nữa khi va chạm, dường như còn ẩn chứa một loại huyền ảo kỳ bí, linh lực thổ hệ ngưng tụ chung quanh, làm cho người ta cảm thấy áp bách không hiểu, nhưng người ta không thể không thừa nhận, cũng không có cách ngăn cản.
Tên mặt thẹo này, cũng là nhân vật có thiên phú tuyệt đỉnh.
Va chạm mạnh mẽ như thế này, nếu như là thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư bình thường, chỉ sợ căn bản khó có thể ngăn cản, sẽ bị trọng thương ngay lập tức, nhưng Kiệt Sâm là ai? Đây chính là nhân vật đã đánh chết bát giai cấp thấp Đế Linh Sư Mạt Nhĩ Đặc La đấy, há có thể để cho một tiểu thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư khiêu khích?
- Đi đường không có mắt?
Nhìn thấy tên mặt thẹo này đang nhìn mình cười lạnh, cũng trực tiếp kiếm chuyện với mình, đột nhiên Kiệt Sâm ngẩn đầu lên, trong miệng hét lớn, Linh Thần Quyết trong cơ thể vận chuyển như thiểm điện, linh lực kinh người bay lên, khi sắp va chạm, Kiệt Sâm một bạt tai đánh tới.
- Ầm ầm!
Kiệt Sâm tát một cái, thoáng chốt một cổ linh lực thổ hệ ngưng tụ áp bách, đồng thời, một đạo pháp tắc linh lực màu vàng đất hiện ra, giống như một tấm linh phù phức tạp, làm cho Kiệt Sâm trở nên nguy nga tráng lệ.
Một bạt tai này, ẩn chứa pháp tắc thổ hệ kinh người, nhìn thì bình thản không có gì, nhưng chiến ý ẩn chứa bên trong đó, làm lòng người sinh sợ hãi, nếu như nói tên mặt thẹo này vận chuyển pháp tắc thổ hệ, biến bản thân của mình thành một ngọn núi, vào giờ khắc này, trong cảm giác của tất cả mọi người, Kiệt Sâm giống như biến thành một tòa sơn mạch phập phồng, phóng xuất lực lượng áp bách lớn hơn đối phương không biết bao nhiêu lần.
- Phanh!
Thân thể tên mặt thẹo cứng lại, cảm giác được linh lực giam cầm của bản thân mình bố trí giống như giấy mỏng, bị đối phương xé rách dễ dàng, Kiệt Sâm một chưởng bổ tới, hắn căn bản không có biện pháp trốn tránh, chỉ có thể đủ trừng to mắt hoảng sợ, trơ mắt nhìn bàn tay của đối phương tới gần.
- Rống!
Sâu trong nội tâm của hắn, phát ra tiếng rầm rú tức giận, nhưng không có chút tác dụng nào, tiếng rầm rú chỉ lên được tới cổ họng mà không cách nào phát ra ngoài, đau đớn kịch liệt, gân mạch trong cơ thể đứt gãy làm cho tiếng rầm rú của hắn biến thành kêu la thảm thiết.
Tên nam tử mặt sẹo trúng một tát của Kiệt Sâm, thân thể của hắn lập tức bị đánh bay ra ngoài, tuy một kích này đánh vào mặt của hắn, nhưng thân thể của hắn lại vặn vẹo, trong miệng phun máu huyết như suối, giống như heo chết bay đi.
Thời điểm Kiệt Sâm đánh đối phương bay đi, nhưng may mắn gương mặt của nam tử mặt sẹo này kịp hình thành áo giáp linh lực, phản ứng nhanh chóng như vậy, cũng là một cao thủ, nhưng trước mặt của Kiệt Sâm, lại không có tác dụng gì, yếu ớt giống như tờ giấy mỏng.
- Ah!
Hắn la hét thê lương, phốc thông một tiếng, sau khi bay đi, lăn xuống mặt đất, thân thể giãy dụa, giống như con cá rời khỏi nước, miệng của hắn phun máu như suối, giống như chỉ cần một cơn gió thổi qua, hắn sẽ biến thành con cá chết, không có ngoại lệ như trước, thong dong, cùng hung hăng càn quấy.
Nhìn bộ dáng đối phương chật vật, bỗng dưng Kiệt Sâm vận chuyển linh lực, rửa sạch bàn tay, giống như vừa chạm vào thứ dơ bẩn gì đó, trong ánh mắt mang theo chán ghét.
- Con sâu cái kiến, dám càn rỡ như vậy, quả thực là không biết chữ chết viết như thế nào, dạy cho ngươi, cũng vì muốn tốt cho ngươi, không phải ai ngươi cũng có thể đắc tội được.
Kiệt Sâm đứng ngạo nghễ trước cửa điện, ánh mắt lạnh lùng, âm thanh lạnh như băng, trong ánh mắt tràn ngập khinh miệt cùng khinh thường.
Tuy hắn chỉ mới đạt tới thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư, nhưng muốn giáo huấn một thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, hoàn toàn không có chút khó khăn nào.
- Cái gì? Hắc Liệt sư huynh cứ như vậy bị đánh bay?
- Hắc Liệt sư huynh tấn cấp thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư cũng được một thời gian rồi, hơn nữa đem nguyệt giai công pháp Bá Thổ Vu thần công luyện đến tình trạng thâm sâu, làm sao có thể bị một cái tát đánh bay?
- Thiếu niên này có thật là thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư không? Chẳng lẽ là chúng ta nhìn lầm? Hắn ẩn dấu thực lực?
- Đều là người hung ác, tên nhân vật mới này, ra tay thật ác độc! Khó trách hắn càn quấy như thế, thì ra đúng là có chút tài năng, không phải nhân vật bình thường
- Thật đẹp mắt, thì ra trong số nhân vật mới còn có hạng người như thế, loại hung hăng càn quấy này, nhất định sẽ kinh động một ít nhân vật yêu nghiệt trong hàng đệ tử hạch tâm, thật sự là không biết thu liễm.
Trong nháy mắt nhìn qua Kiệt Sâm, liền đem tên mặt sẹo là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư đánh bay, một ít đệ tử hạch tâm ở chung quanh, trên mặt lập tức xuất hiện biểu lộ vô cùng khiếp sợ, vô ý thức lui ra phía sau.
Bọn họ đều biết rõ, cũng không phải mỗi một đệ tử mới gia nhập vào hàng ngũ đệ tử hạch tâm đều nhỏ yếu, ở bên ngoài, có một ít linh dược sư thiên phú không được, thậm chí sau khi tấn cấp bát giai Đế Linh Sư, mới đột phá đến thất giai cấp thấp linh dược hoàng sư, mới có thể được thu nạp vào trong đệ tử hạch tâm, nhân vật như thế, vừa tiến vào cũng rất hung hăng càn quấy.
Nhưng mà vô dunhj, nếu như không biết thu liễm, sớm muộn gì cũng bị thu thập, đương nhiên, chuyện này không quan hệ gì tới thất giai Hoàng Linh Sư như bọn họ, thân là thất giai Hoàng Linh Sư, bọn họ nhìn thấy đối phương liền tránh lui.
- Xem ra ở đâu cũng cần hung hăng càn quấy một chút, bằng không sẽ bị người ta khi dễ, người thiện bị lấn, ngựa hiền bị cưỡi, ở bất cứ nơi đâu, chân lý này cũng tồn tại.
Ánh mắt Kiệt Sâm quét ngang, sau đó những tên đệ tử hạch tâm muốn đi lên ức hiếp hắn lập tức lui lại, cảm nhận được khí tức cường đại của hắn, thu liễm sắc mặt, không dám tiến lên khiêu khích.
Kiệt Sâm biết rõ, đệ tử hạch tâm cạnh tranh vô cùng tàn khốc, nếu như hôm nay hắn nương tay, không biểu hiện cường ngạnh một ít, về sau phiền toái nhất định sẽ không ngừng, giống nư Oát đại sư nói, ở chỗ này nên ít xuất hiện, có thực lực thì nên biểu hiện ra, nếu không rất dễ dàng bị người ta khi dễ.
- Ngươi dám, ngươi dám tổn thương ta, đáng giận, đáng giận!
Tên đệ tử hạch tâm Hắc Liệt bị Kiệt Sâm đánh bay, giãy dụa trên mặt đất hơn mười hô hấp mới tỉnh lại, nhảy dựng lên, trên người có hào quang lóe lên, trong hai mắt tràn đầy oán độc nhìn qua Kiệt Sâm, gào rú với hắn.
Trong tiếng gào thét, tay phải của hắn nhoáng một cái, lập tức có hai bình dược tề hiện ra, hào qung mỹ lệ óng ánh, trong đó có một bình dược tề có khí tức sinh mệnh, là một lọ dược tề lục giai chuyên chữa thương, mà lọ linh dược còn lại có màu vàng đất, linh lực thổ hệ không ngừng tụ tập, lấy tên mặt thẹo làm trung tâm, tiến vào bình dược tề.
Hơn nữa khi va chạm, dường như còn ẩn chứa một loại huyền ảo kỳ bí, linh lực thổ hệ ngưng tụ chung quanh, làm cho người ta cảm thấy áp bách không hiểu, nhưng người ta không thể không thừa nhận, cũng không có cách ngăn cản.
Tên mặt thẹo này, cũng là nhân vật có thiên phú tuyệt đỉnh.
Va chạm mạnh mẽ như thế này, nếu như là thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư bình thường, chỉ sợ căn bản khó có thể ngăn cản, sẽ bị trọng thương ngay lập tức, nhưng Kiệt Sâm là ai? Đây chính là nhân vật đã đánh chết bát giai cấp thấp Đế Linh Sư Mạt Nhĩ Đặc La đấy, há có thể để cho một tiểu thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư khiêu khích?
- Đi đường không có mắt?
Nhìn thấy tên mặt thẹo này đang nhìn mình cười lạnh, cũng trực tiếp kiếm chuyện với mình, đột nhiên Kiệt Sâm ngẩn đầu lên, trong miệng hét lớn, Linh Thần Quyết trong cơ thể vận chuyển như thiểm điện, linh lực kinh người bay lên, khi sắp va chạm, Kiệt Sâm một bạt tai đánh tới.
- Ầm ầm!
Kiệt Sâm tát một cái, thoáng chốt một cổ linh lực thổ hệ ngưng tụ áp bách, đồng thời, một đạo pháp tắc linh lực màu vàng đất hiện ra, giống như một tấm linh phù phức tạp, làm cho Kiệt Sâm trở nên nguy nga tráng lệ.
Một bạt tai này, ẩn chứa pháp tắc thổ hệ kinh người, nhìn thì bình thản không có gì, nhưng chiến ý ẩn chứa bên trong đó, làm lòng người sinh sợ hãi, nếu như nói tên mặt thẹo này vận chuyển pháp tắc thổ hệ, biến bản thân của mình thành một ngọn núi, vào giờ khắc này, trong cảm giác của tất cả mọi người, Kiệt Sâm giống như biến thành một tòa sơn mạch phập phồng, phóng xuất lực lượng áp bách lớn hơn đối phương không biết bao nhiêu lần.
- Phanh!
Thân thể tên mặt thẹo cứng lại, cảm giác được linh lực giam cầm của bản thân mình bố trí giống như giấy mỏng, bị đối phương xé rách dễ dàng, Kiệt Sâm một chưởng bổ tới, hắn căn bản không có biện pháp trốn tránh, chỉ có thể đủ trừng to mắt hoảng sợ, trơ mắt nhìn bàn tay của đối phương tới gần.
- Rống!
Sâu trong nội tâm của hắn, phát ra tiếng rầm rú tức giận, nhưng không có chút tác dụng nào, tiếng rầm rú chỉ lên được tới cổ họng mà không cách nào phát ra ngoài, đau đớn kịch liệt, gân mạch trong cơ thể đứt gãy làm cho tiếng rầm rú của hắn biến thành kêu la thảm thiết.
Tên nam tử mặt sẹo trúng một tát của Kiệt Sâm, thân thể của hắn lập tức bị đánh bay ra ngoài, tuy một kích này đánh vào mặt của hắn, nhưng thân thể của hắn lại vặn vẹo, trong miệng phun máu huyết như suối, giống như heo chết bay đi.
Thời điểm Kiệt Sâm đánh đối phương bay đi, nhưng may mắn gương mặt của nam tử mặt sẹo này kịp hình thành áo giáp linh lực, phản ứng nhanh chóng như vậy, cũng là một cao thủ, nhưng trước mặt của Kiệt Sâm, lại không có tác dụng gì, yếu ớt giống như tờ giấy mỏng.
- Ah!
Hắn la hét thê lương, phốc thông một tiếng, sau khi bay đi, lăn xuống mặt đất, thân thể giãy dụa, giống như con cá rời khỏi nước, miệng của hắn phun máu như suối, giống như chỉ cần một cơn gió thổi qua, hắn sẽ biến thành con cá chết, không có ngoại lệ như trước, thong dong, cùng hung hăng càn quấy.
Nhìn bộ dáng đối phương chật vật, bỗng dưng Kiệt Sâm vận chuyển linh lực, rửa sạch bàn tay, giống như vừa chạm vào thứ dơ bẩn gì đó, trong ánh mắt mang theo chán ghét.
- Con sâu cái kiến, dám càn rỡ như vậy, quả thực là không biết chữ chết viết như thế nào, dạy cho ngươi, cũng vì muốn tốt cho ngươi, không phải ai ngươi cũng có thể đắc tội được.
Kiệt Sâm đứng ngạo nghễ trước cửa điện, ánh mắt lạnh lùng, âm thanh lạnh như băng, trong ánh mắt tràn ngập khinh miệt cùng khinh thường.
Tuy hắn chỉ mới đạt tới thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư, nhưng muốn giáo huấn một thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, hoàn toàn không có chút khó khăn nào.
- Cái gì? Hắc Liệt sư huynh cứ như vậy bị đánh bay?
- Hắc Liệt sư huynh tấn cấp thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư cũng được một thời gian rồi, hơn nữa đem nguyệt giai công pháp Bá Thổ Vu thần công luyện đến tình trạng thâm sâu, làm sao có thể bị một cái tát đánh bay?
- Thiếu niên này có thật là thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư không? Chẳng lẽ là chúng ta nhìn lầm? Hắn ẩn dấu thực lực?
- Đều là người hung ác, tên nhân vật mới này, ra tay thật ác độc! Khó trách hắn càn quấy như thế, thì ra đúng là có chút tài năng, không phải nhân vật bình thường
- Thật đẹp mắt, thì ra trong số nhân vật mới còn có hạng người như thế, loại hung hăng càn quấy này, nhất định sẽ kinh động một ít nhân vật yêu nghiệt trong hàng đệ tử hạch tâm, thật sự là không biết thu liễm.
Trong nháy mắt nhìn qua Kiệt Sâm, liền đem tên mặt sẹo là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư đánh bay, một ít đệ tử hạch tâm ở chung quanh, trên mặt lập tức xuất hiện biểu lộ vô cùng khiếp sợ, vô ý thức lui ra phía sau.
Bọn họ đều biết rõ, cũng không phải mỗi một đệ tử mới gia nhập vào hàng ngũ đệ tử hạch tâm đều nhỏ yếu, ở bên ngoài, có một ít linh dược sư thiên phú không được, thậm chí sau khi tấn cấp bát giai Đế Linh Sư, mới đột phá đến thất giai cấp thấp linh dược hoàng sư, mới có thể được thu nạp vào trong đệ tử hạch tâm, nhân vật như thế, vừa tiến vào cũng rất hung hăng càn quấy.
Nhưng mà vô dunhj, nếu như không biết thu liễm, sớm muộn gì cũng bị thu thập, đương nhiên, chuyện này không quan hệ gì tới thất giai Hoàng Linh Sư như bọn họ, thân là thất giai Hoàng Linh Sư, bọn họ nhìn thấy đối phương liền tránh lui.
- Xem ra ở đâu cũng cần hung hăng càn quấy một chút, bằng không sẽ bị người ta khi dễ, người thiện bị lấn, ngựa hiền bị cưỡi, ở bất cứ nơi đâu, chân lý này cũng tồn tại.
Ánh mắt Kiệt Sâm quét ngang, sau đó những tên đệ tử hạch tâm muốn đi lên ức hiếp hắn lập tức lui lại, cảm nhận được khí tức cường đại của hắn, thu liễm sắc mặt, không dám tiến lên khiêu khích.
Kiệt Sâm biết rõ, đệ tử hạch tâm cạnh tranh vô cùng tàn khốc, nếu như hôm nay hắn nương tay, không biểu hiện cường ngạnh một ít, về sau phiền toái nhất định sẽ không ngừng, giống nư Oát đại sư nói, ở chỗ này nên ít xuất hiện, có thực lực thì nên biểu hiện ra, nếu không rất dễ dàng bị người ta khi dễ.
- Ngươi dám, ngươi dám tổn thương ta, đáng giận, đáng giận!
Tên đệ tử hạch tâm Hắc Liệt bị Kiệt Sâm đánh bay, giãy dụa trên mặt đất hơn mười hô hấp mới tỉnh lại, nhảy dựng lên, trên người có hào quang lóe lên, trong hai mắt tràn đầy oán độc nhìn qua Kiệt Sâm, gào rú với hắn.
Trong tiếng gào thét, tay phải của hắn nhoáng một cái, lập tức có hai bình dược tề hiện ra, hào qung mỹ lệ óng ánh, trong đó có một bình dược tề có khí tức sinh mệnh, là một lọ dược tề lục giai chuyên chữa thương, mà lọ linh dược còn lại có màu vàng đất, linh lực thổ hệ không ngừng tụ tập, lấy tên mặt thẹo làm trung tâm, tiến vào bình dược tề.
/1885
|