- Tốt, tốt, tốt, ta vốn nghĩ sẽ tới thu thập ngươi, không nghĩ tới ngươi không thể chờ đợi được, dám động thủ với ta, quả thực không biết trời cao đất rộng, vậy thì tốt, ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi, pháp tắc mộc hệ, phá cho ta.
Kiệt Sâm vốn muốn một lần hành động bắt lấy Già Mã, nhưng không nghĩ tới mình một quyền đánh bay Già Mã, thì Phổ Tư kim ở bên cạnh đã ra tay với hắn, trong nội tâm lúc này không khỏi giận dữ, trong miệng gào thét liên tục, năm ngón tay hóa trảo thành quyền, ngăn ở trước người.
- Ông!
Viên cầu mộc hệ trong đầu của Kiệt Sâm vận chuyển với tốc độ kinh người, một cổ khí tức mộc hệ kinh người từ trong người của hắn phát ra, xuất hiện hư ảnh một cây đại thụ che trời trên đầu của hắn, linh lực mộc hệ tung hoành trên người Kiệt Sâm.
Sau đó, tế bào trên người của hắn ma sát với nhau, chấn động, một cổ pháp tắc mộc hệ đại biểu tánh mạng vĩnh hằng, vui sướng hướng quang vinh, vô hạn sinh cơ, xuất hiện chung quanh thân thể của Kiệt Sâm, sau đó ngưng tụ vào nắm đấm của hắn.
- Cho ngươi nếm thử pháp tắc mộc hệ mà ta vừa lĩnh ngộ, cái gì Hủy Diệt Chi Kiếm, gà đất chó kiểng mà thôi, bạo cho ta!
Kiệt Sâm cười lạnh, phất tay một cái, đánh ra một quyền có ẩn chứa pháp tắc mộc hệ mà hắn lĩnh ngộ trên Hóa Thần đảo này suốt bốn tháng qua, đây là lực lượng thuộc về hắn.
Một quyền đánh ra.
Pháp tắc mộc hệ, tương khắc thổ hệ, hư không chấn động, thiên hạ vô địch.
- Bành...
- Bành...
- Bàng...
Phong bạo cực lớn, mang theo tất cả trong hư không, nắm tay phải của Kiệt Sâm đánh ra khí tức thanh sắc, linh lực mộc hệ thanh sắc không ngừng bao trùm lấy linh lực thổ hệ trên không trung, giống như rễ cây cắm vào đất, hấp thu chất dinh dưỡng bên trong.
Ngũ hành thì mộc khắc thổ, Phổ Tư kim ngưng tụ linh lực thổ hệ nổ vang trên bầu trời, sau đó tiêu tán đi, bị một kích đánh nát bấy, mà nắm đấm của Kiệt Sâm, dư uy trong không giảm, xuyên thăng qua hư không, đánh về phía Phổ Tư Kim.
- Không tốt!
Phổ Tư Kim liên tiếp lui về phía sau, trên mặt xuất hiện thần sắc hãi hùng, tuy Kiệt Sâm trước đó ba quyền đánh bay Già Mã, nhưng Phổ Tư kim đối với lực lượng của Kiệt Sâm, cũng không có cảm thụ trực quan, nhưng một quyền này của hắn hiện giờ đánh tan chiêu số khủng khiếp của hắn, dư uy không giảm, nhắm ngay hắn bao phủ tới, trong nội tâm Phổ Tư Kim tràn ngập hoảng sợ.
Thân thể của hắn bay lên, trong hai mắt xuất hiện hai đạo thần quang, đối mặt với công kích của Kiệt Sâm, một cổ lực lượng kinh người thức tỉnh trong người của hắn, phất tay, một cái la bàn cực lớn xuất hiện, không ngừng lưu chuyển, Kiệt Sâm một quyền đánh vào la bàn này, linh lực thổ hệ tung hoành, thoáng cái đã thôn phệ toàn bộ công kích của Kiệt Sâm.
- Đại Địa Luân Bàn, thiên địa duy nhất, đời đời kiếp kiếp, phai mờ thương khung.
Phổ Tư Kim điên cuồng hét lên, hai tay liên tục chuyển động, đạo đạo linh khí ẩn chứa pháp tắc thổ hệ không ngừng lưu chuyển qua ngón tay của hắn, cái la bàn cực lớn kia, linh vân ẩn chứa pháp tắc thổ hệ trên đó càng ngày càng sáng lên, tản mát uy áp khiến người ta rung động tâm thần.
- Đây là... Đại Địa Luân Bàn, Phổ Tư Kim sư huynh đã tu luyện Đại Địa Chuyển Công đại pháp tới mức Đại Địa Luân Bàn hiện ra, quả nhiên không hỗ là thiên chi kiêu tử, thiên phú bực này, quá kinh người.
- Tốt, tốt, chúng ta có thể được cứu rồi, ha ha, chúng ta có thể được cứu rồi, nghe đồn rằng, Đại Địa Luân Bàn đại biểu đại địa luân hồi, chiêu này thi triển đi ra, vĩnh viễn đứng ở thế bất bại, bất luận công kích này cũng bị la bàn hấp thu, cuối cùng trở thành lực lượng của Đại Địa Luân Bàn.
- Ồ, đây là hư ảnh của Đại Địa Luân Bàn sao, cũng không có thật thể hiện ra, nhưng cũng không có gì, diệt sát tên Kiệt Sâm này đã dư xài rồi.
- Tên Kiệt Sâm này, cũng dám kích thương Già Mã sư huynh, đáng chết, đáng chết.
- Phổ Tư Kim sư huynh, đè chết hắn!
Đại Địa Luân Bàn vừa ra, vốn là bởi vì Kiệt Sâm đại phát thần uy, ba quyền đánh bay Già Mã, hai quyền bức lui Phổ Tư Kim, cho nên mấy tên đệ tử hạch tâm thát giai Hoàng Linh Sư vô cùng hoảng sợ, toàn thân run rẩy, thời điểm này trong ánh mắt có hào quang vui sướng hiện ra, tiếp tục càn rỡ rống to lên, ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm mang theo sát ý.
- Cái gì Đại Địa Luân Bàn? Vĩnh viễn đứng ở thế bất bại, vô dụng thôi, trước mặt Kiệt Sâm ta, trừ thần phục, cái gì cũng vô dụng!
Kiệt Sâm đứng ngạo nghễ trên không trung, cười lạnh liên tục, công kích huyền ảo của hắn, lần đầu tiên thi triển ra, còn chưa thuần thục, nhưng hiện giờ đại chiến với Già Mã còn có Phổ Tư Kim một phen, đã khiến hắn sử dụng càng thêm thuần thục, các loại công kích huyền ảo thiên biến vạn hóa, đều bắt đầu dung hợp thật chất, hắn cảm ngộ với pháp tắc ngũ hành, có thêm lĩnh ngộ mới.
- Xùy!
Lời của Kiệt Sâm vừa ra, hắc sắc trọng kiếm sau lưng của hắn xuất hiện, trên mặt của Kiệt Sâm mang theo nụ cười lãnh khốc.
Thoáng chốc, một đạo hào quang năm màu hiện ra trên người của Kiệt Sâm, tất cả hào quang của ngũ hành đều hiển hiện, quấn quanh hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm.
- Năm đi thay đổi liên tục, thiên địa hóa nhất, tương sinh tương khắc, xưng bá thế gian, phá cho ta!
Trong miệng của Kiệt Sâm gào thét, hắc sắc trọng kiếm dưới sự bao bọc của pháp tắc ngũ hành, tiếng rống to vang vọng, nhắm ngay Đại Địa Luân Bàn trước người của Phổ Tư Kim mà chém tới.
- Ầm ầm!
Hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm, thoáng chốc hóa thành một con rồng năm màu, gầm thét, cùng Đại Địa Luân Bàn trước người Phổ Tư Kim va chạm với nhau.
Hào quang năm màu tung hoành, cắt hết tất cả, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hào quang năm màu đó một lần hành động xé rách Đại Địa Luân Bàn, do vô số pháp tắc của đại địa, đặc biệt là huyền ảo cùng linh lực thổ hệ kinh người ngưng tụ thành Đại Địa Luân Bàn, triệt để sụp đổ, tiêu tán trong hư không, hóa thành vô hình.
Đại Địa Luân Bàn bị nghiền nát, thân thể của Phổ Tư Kim chấn động mạnh một cái, áo giáp linh lực thổ hệ bên ngoài thân thể nát bấy, thân thể lui vài chục thước trong không trung, miệng phun máu tươi, trong ánh mắt mang theo kinh hãi khó che dấu.
Nghe đồn một khi thi triển Đại Địa Luân Bàn đã đứng ở thế bất bại, trước mặt công kích huyền ảo của ngũ hành, yếu ớt căn bản không chịu nổi một kích.
- Cái gì? Đây là thực lực gì, vì cái gì khủng bố như thế?
- Đại Địa Luân Bàn đều là bị hắn một kiếm bổ diệt, tại sao xảy ra chuyện này?
- Tên Kiệt Sâm này rốt cuộc là yêu nghiệt gì, vì cái gì ta cảm giác tất cả các thuộc tính của ngũ hành, chẳng lẽ hắn chính là ngũ hệ linh sư sao?
- Không có khả năng, tên Kiệt Sâm này làm sao cường đại như thế được.
Lúc trước còn dương dương đắc ý, đám đệ tử hạch tâm này cho rằng mình đã nắm tất cả trong tay, lúc này miệng phát ra tiếng thét kinh hãi.
Nhưng Kiệt Sâm chỉ cười lạnh, sát cơ lạnh như băng nhìn qua Phổ Tư Kim.
Kiệt Sâm vốn muốn một lần hành động bắt lấy Già Mã, nhưng không nghĩ tới mình một quyền đánh bay Già Mã, thì Phổ Tư kim ở bên cạnh đã ra tay với hắn, trong nội tâm lúc này không khỏi giận dữ, trong miệng gào thét liên tục, năm ngón tay hóa trảo thành quyền, ngăn ở trước người.
- Ông!
Viên cầu mộc hệ trong đầu của Kiệt Sâm vận chuyển với tốc độ kinh người, một cổ khí tức mộc hệ kinh người từ trong người của hắn phát ra, xuất hiện hư ảnh một cây đại thụ che trời trên đầu của hắn, linh lực mộc hệ tung hoành trên người Kiệt Sâm.
Sau đó, tế bào trên người của hắn ma sát với nhau, chấn động, một cổ pháp tắc mộc hệ đại biểu tánh mạng vĩnh hằng, vui sướng hướng quang vinh, vô hạn sinh cơ, xuất hiện chung quanh thân thể của Kiệt Sâm, sau đó ngưng tụ vào nắm đấm của hắn.
- Cho ngươi nếm thử pháp tắc mộc hệ mà ta vừa lĩnh ngộ, cái gì Hủy Diệt Chi Kiếm, gà đất chó kiểng mà thôi, bạo cho ta!
Kiệt Sâm cười lạnh, phất tay một cái, đánh ra một quyền có ẩn chứa pháp tắc mộc hệ mà hắn lĩnh ngộ trên Hóa Thần đảo này suốt bốn tháng qua, đây là lực lượng thuộc về hắn.
Một quyền đánh ra.
Pháp tắc mộc hệ, tương khắc thổ hệ, hư không chấn động, thiên hạ vô địch.
- Bành...
- Bành...
- Bàng...
Phong bạo cực lớn, mang theo tất cả trong hư không, nắm tay phải của Kiệt Sâm đánh ra khí tức thanh sắc, linh lực mộc hệ thanh sắc không ngừng bao trùm lấy linh lực thổ hệ trên không trung, giống như rễ cây cắm vào đất, hấp thu chất dinh dưỡng bên trong.
Ngũ hành thì mộc khắc thổ, Phổ Tư kim ngưng tụ linh lực thổ hệ nổ vang trên bầu trời, sau đó tiêu tán đi, bị một kích đánh nát bấy, mà nắm đấm của Kiệt Sâm, dư uy trong không giảm, xuyên thăng qua hư không, đánh về phía Phổ Tư Kim.
- Không tốt!
Phổ Tư Kim liên tiếp lui về phía sau, trên mặt xuất hiện thần sắc hãi hùng, tuy Kiệt Sâm trước đó ba quyền đánh bay Già Mã, nhưng Phổ Tư kim đối với lực lượng của Kiệt Sâm, cũng không có cảm thụ trực quan, nhưng một quyền này của hắn hiện giờ đánh tan chiêu số khủng khiếp của hắn, dư uy không giảm, nhắm ngay hắn bao phủ tới, trong nội tâm Phổ Tư Kim tràn ngập hoảng sợ.
Thân thể của hắn bay lên, trong hai mắt xuất hiện hai đạo thần quang, đối mặt với công kích của Kiệt Sâm, một cổ lực lượng kinh người thức tỉnh trong người của hắn, phất tay, một cái la bàn cực lớn xuất hiện, không ngừng lưu chuyển, Kiệt Sâm một quyền đánh vào la bàn này, linh lực thổ hệ tung hoành, thoáng cái đã thôn phệ toàn bộ công kích của Kiệt Sâm.
- Đại Địa Luân Bàn, thiên địa duy nhất, đời đời kiếp kiếp, phai mờ thương khung.
Phổ Tư Kim điên cuồng hét lên, hai tay liên tục chuyển động, đạo đạo linh khí ẩn chứa pháp tắc thổ hệ không ngừng lưu chuyển qua ngón tay của hắn, cái la bàn cực lớn kia, linh vân ẩn chứa pháp tắc thổ hệ trên đó càng ngày càng sáng lên, tản mát uy áp khiến người ta rung động tâm thần.
- Đây là... Đại Địa Luân Bàn, Phổ Tư Kim sư huynh đã tu luyện Đại Địa Chuyển Công đại pháp tới mức Đại Địa Luân Bàn hiện ra, quả nhiên không hỗ là thiên chi kiêu tử, thiên phú bực này, quá kinh người.
- Tốt, tốt, chúng ta có thể được cứu rồi, ha ha, chúng ta có thể được cứu rồi, nghe đồn rằng, Đại Địa Luân Bàn đại biểu đại địa luân hồi, chiêu này thi triển đi ra, vĩnh viễn đứng ở thế bất bại, bất luận công kích này cũng bị la bàn hấp thu, cuối cùng trở thành lực lượng của Đại Địa Luân Bàn.
- Ồ, đây là hư ảnh của Đại Địa Luân Bàn sao, cũng không có thật thể hiện ra, nhưng cũng không có gì, diệt sát tên Kiệt Sâm này đã dư xài rồi.
- Tên Kiệt Sâm này, cũng dám kích thương Già Mã sư huynh, đáng chết, đáng chết.
- Phổ Tư Kim sư huynh, đè chết hắn!
Đại Địa Luân Bàn vừa ra, vốn là bởi vì Kiệt Sâm đại phát thần uy, ba quyền đánh bay Già Mã, hai quyền bức lui Phổ Tư Kim, cho nên mấy tên đệ tử hạch tâm thát giai Hoàng Linh Sư vô cùng hoảng sợ, toàn thân run rẩy, thời điểm này trong ánh mắt có hào quang vui sướng hiện ra, tiếp tục càn rỡ rống to lên, ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm mang theo sát ý.
- Cái gì Đại Địa Luân Bàn? Vĩnh viễn đứng ở thế bất bại, vô dụng thôi, trước mặt Kiệt Sâm ta, trừ thần phục, cái gì cũng vô dụng!
Kiệt Sâm đứng ngạo nghễ trên không trung, cười lạnh liên tục, công kích huyền ảo của hắn, lần đầu tiên thi triển ra, còn chưa thuần thục, nhưng hiện giờ đại chiến với Già Mã còn có Phổ Tư Kim một phen, đã khiến hắn sử dụng càng thêm thuần thục, các loại công kích huyền ảo thiên biến vạn hóa, đều bắt đầu dung hợp thật chất, hắn cảm ngộ với pháp tắc ngũ hành, có thêm lĩnh ngộ mới.
- Xùy!
Lời của Kiệt Sâm vừa ra, hắc sắc trọng kiếm sau lưng của hắn xuất hiện, trên mặt của Kiệt Sâm mang theo nụ cười lãnh khốc.
Thoáng chốc, một đạo hào quang năm màu hiện ra trên người của Kiệt Sâm, tất cả hào quang của ngũ hành đều hiển hiện, quấn quanh hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm.
- Năm đi thay đổi liên tục, thiên địa hóa nhất, tương sinh tương khắc, xưng bá thế gian, phá cho ta!
Trong miệng của Kiệt Sâm gào thét, hắc sắc trọng kiếm dưới sự bao bọc của pháp tắc ngũ hành, tiếng rống to vang vọng, nhắm ngay Đại Địa Luân Bàn trước người của Phổ Tư Kim mà chém tới.
- Ầm ầm!
Hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm, thoáng chốc hóa thành một con rồng năm màu, gầm thét, cùng Đại Địa Luân Bàn trước người Phổ Tư Kim va chạm với nhau.
Hào quang năm màu tung hoành, cắt hết tất cả, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hào quang năm màu đó một lần hành động xé rách Đại Địa Luân Bàn, do vô số pháp tắc của đại địa, đặc biệt là huyền ảo cùng linh lực thổ hệ kinh người ngưng tụ thành Đại Địa Luân Bàn, triệt để sụp đổ, tiêu tán trong hư không, hóa thành vô hình.
Đại Địa Luân Bàn bị nghiền nát, thân thể của Phổ Tư Kim chấn động mạnh một cái, áo giáp linh lực thổ hệ bên ngoài thân thể nát bấy, thân thể lui vài chục thước trong không trung, miệng phun máu tươi, trong ánh mắt mang theo kinh hãi khó che dấu.
Nghe đồn một khi thi triển Đại Địa Luân Bàn đã đứng ở thế bất bại, trước mặt công kích huyền ảo của ngũ hành, yếu ớt căn bản không chịu nổi một kích.
- Cái gì? Đây là thực lực gì, vì cái gì khủng bố như thế?
- Đại Địa Luân Bàn đều là bị hắn một kiếm bổ diệt, tại sao xảy ra chuyện này?
- Tên Kiệt Sâm này rốt cuộc là yêu nghiệt gì, vì cái gì ta cảm giác tất cả các thuộc tính của ngũ hành, chẳng lẽ hắn chính là ngũ hệ linh sư sao?
- Không có khả năng, tên Kiệt Sâm này làm sao cường đại như thế được.
Lúc trước còn dương dương đắc ý, đám đệ tử hạch tâm này cho rằng mình đã nắm tất cả trong tay, lúc này miệng phát ra tiếng thét kinh hãi.
Nhưng Kiệt Sâm chỉ cười lạnh, sát cơ lạnh như băng nhìn qua Phổ Tư Kim.
/1885
|