- Kiệt Sâm kia quả nhiên thật sự có tài!
Trên dãy ghế quý tân, nhóm người Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão nhìn thấy cuộc chiến đấu của Kiệt Sâm, đôi mắt đều phát ra từng đạo tinh mang, như có điều suy nghĩ gật đầu.
- Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão, Khoa Ni Lí Áo Tư điện chủ, Kiệt Sâm kia rõ ràng có được thực lực cường đại như thế, nhưng trong trận đấu lại hạ độc thủ như vậy, đây rõ ràng là muốn lấy mạng Khảm Tư Thông, cố tình làm bậy như thế, hành vi hung hăng càn quấy như vậy ta cảm thấy nên nghiêm trị không tha, cá nhân ta đề nghị hủy bỏ tư cách thi đấu của hắn, khuyến cáo với các đệ tử, đem hắn bắt lại đợi sau khi trận thi đấu chấm dứt thì xử lý!
Đúng lúc này Kỳ Thác Khắc trưởng lão căm giận lên tiếng.
- Hừ, Kỳ Thác Khắc, ngươi không phải nói chuyện giật gân quá mức đi? Trong trận đấu sinh tử do mệnh, tài nghệ không bằng người điều này có thể trách ai, hơn nữa trong trận đấu Kiệt Sâm cũng đã lưu một tay, Khảm Tư Thông cũng chỉ bị trọng thương, chẳng lẽ dùng thực lực của ngươi nhìn không ra hắn vẫn chưa chết?
Nghe được câu nói của Kỳ Thác Khắc trưởng lão, Khắc Phu Lâm chợt nổi giận.
- Ngươi thân là trưởng lão, lúc nào cũng đối nghịch với một đệ tử, chẳng lẽ đây là khí độ làm trưởng lão của ngươi? Nếu như trưởng lão cùng điện chủ của Linh Dược Sư Tháp đều giống như ngươi vậy, Linh Dược Sư Tháp chúng ta còn có tư cách gì đứng sừng sững trên đỉnh đại lục, quả thật buồn cười!
- Khắc Phu Lâm, ngươi nói lời gì đây, ta chỉ bất quá là luận sự mà thôi!
Sắc mặt Kỳ Thác Khắc trưởng lão tái nhợt.
- Được rồi, hai người các ngươi đừng cãi nhau nữa, mọi người đều là trưởng lão Linh Dược Sư Tháp, nên hòa khí đoàn kết nhất trí mới có thể phát triển tốt Linh Dược Sư Tháp!
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão lên tiếng:
- Tuy Kiệt Sâm hạ thủ độc ác một chút, nhưng vẫn đúng mực, tuy nhìn bộ dáng Khảm Tư Thông thê thảm nhưng ít ra không bị nguy hiểm tính mạng, sinh tử quyết đấu, vốn là như thế, chúng ta cũng không cần gây khó xử cho một đệ tử!
- Được rồi, chuyện này tạm thời bỏ qua, chúng ta xem tiếp trận đấu đi!
Lời Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão vừa nói ra, mọi người lại đưa mắt chuyển lên cuộc thi đấu tiếp theo trên lôi đài.
Trên lôi đài, một vòng quyết đấu khí thế hừng hực lại sinh ra, một vòng này tuyển thủ bài danh 32 đối chiến với một nhân vật mới xâm nhập vào danh ngạch ba mươi người tiếp đó.
Tuyển thủ 32 chính là Cát Mễ Đặc Lạp từng đến Hóa Thần Đảo muốn cướp đoạt hòn đảo của Kiệt Sâm, sau đó bị Tạp Tắc Nỗ Tư hung hăng nhục nhã một trận, quay về phủ đệ của mình điều dưỡng suốt ba tháng mới có thể hoàn toàn hồi phục.
Dựa theo thực lực của hai người, Cát Mễ Đặc Lạp đánh bại tuyển thủ kia dễ dàng, nhưng bởi vì cuộc chiến đấu giữa Kiệt Sâm cùng Khảm Tư Thông khiến trong lòng Cát Mễ Đặc Lạp sợ hãi, khi vừa bắt đầu cuộc chiến đã liên tục làm ra sai lầm, nhận lấy vài lần công kích của tuyển thủ mới kia, cũng may thực lực của Cát Mễ Đặc Lạp vượt qua thử thách, cuối cùng không tới nỗi bị đánh bại, cứu vãn được thế cục.
Đối với những cuộc chiến đấu như vậy, Kiệt Sâm chỉ lướt mắt nhìn thoáng qua đã không còn hứng thú, ngồi ngay trên ghế tu luyện, dù sao sau khi hắn hấp thu Thổ Linh Châu lại tấn thăng hoàng linh sư thất giai cao cấp xong đã vội vàng chạy về tham gia thi đấu, còn chưa tận tâm quen thuộc với tình huống của chính mình hiện tại, tự nhiên phải nắm lấy hết thảy cơ hội tăng lên thực lực của mình.
Hơn nữa với thực lực hiện tại của Kiệt Sâm, chỉ cần chú ý những cao thủ chân chính, ngoài ra những đệ tử bài danh từ ba mươi trở xuống căn bản đã không còn tạo thành được uy hiếp đối với hắn, Kiệt Sâm cũng không cần tiếp tục đi nhìn.
Trên thực tế, không chỉ là Kiệt Sâm, trên quảng trường có không ít đệ tử thực lực mạnh mẽ cũng không chú ý tới mỗi trận đấu, đều cùng nhau lợi dụng thời gian đến đề thăng thực lực của mình.
Thiên tài, yêu nghiệt, sau lưng những xưng hô thanh danh hiển hách như vậy rốt cục phải đổ xuống bao nhiêu mồ hôi, chỉ có những người được xưng hô như thế mới thật sự biết rõ.
- Ân?
Ngay khi Kiệt Sâm lẳng lặng tu luyện, đột nhiên hắn cảm thấy có một cỗ sát ý dày đặc bao phủ lên người mình, hắn không khỏi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Ngải Trạch Lạp Tư ở cách đó không xa đang lạnh lùng nhìn mình chăm chú, khóe môi hiện lên dáng tươi cười sâm lãnh, nhưng không đợi hắn tươi cười được bao lâu đã thoáng chốc cứng ngắc lại, bởi vì hắn chứng kiến có hai người đang hướng Kiệt Sâm đi tới.
Hai người kia chính là hai người xếp hàng thứ nhất cùng thứ ba trên Linh Dược Bảng, Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư.
- Kiệt Sâm, tên tiểu tử ngươi rốt cục đã chạy đi nơi nào, đến bây giờ mới chịu trở về?
Lam Nguyệt Cổ Sâm thở phì phì đi tới trước mặt Kiệt Sâm, nhíu mày lên tiếng.
Chứng kiến bộ dáng tức giận của Lam Nguyệt Cổ Sâm, Kiệt Sâm chỉ cười cười, hắn cũng biết nàng chỉ vì quan tâm cho mình.
- Ha ha, Kiệt Sâm huynh đệ, không nghĩ tới mới hai tháng không gặp, thực lực của ngươi lại tinh tiến rồi, xem ra trận thi đấu Linh Dược Bảng lần này, thật có ý tứ…
Tạp Tắc Nỗ Tư tươi cười đi tới.
- Còn nói ta? Tạp Tắc Nỗ Tư huynh, ta cảm giác tu vi của ngươi so với lúc ta rời đi cũng đã tinh tiến hơn không ít đi!
Kiệt Sâm cũng cười lên tiếng, không hề chú ý tới ánh mắt kinh ngạc của những đệ tử chung quanh.
Phải biết rằng, vô luận là Lam Nguyệt Cổ Sâm hay Tạp Tắc Nỗ Tư, ở trong Hạch Tâm Điện đều là nhân vật tuyệt đỉnh chân chính, mà sau cuộc chiến kia của Kiệt Sâm, cũng thật làm các đệ tử ghi nhớ. Hôm nay ba người họ tụ tập cùng một chỗ, tự nhiên sẽ hấp dẫn lực chú ý của các đệ tử khác, thậm chí kể cả Ai Đức Mễ Tư đang lẳng lặng tĩnh tọa một bên tu luyện cũng dùng đôi mắt sắc bén nhìn qua.
- Ha ha, đây không phải nhờ có ngươi hay sao, nếu không nhờ có linh dược tề của ngươi, ta cũng không thể loại bỏ tai họa ngầm gây phức tạp cho mình nhiều năm như vậy. Bây giờ ta đúng là một thân nhẹ nhõm ah…
Tạp Tắc Nỗ Tư cởi mở cười to, đôi mắt lại va chạm cùng ánh mắt của Ai Đức Mễ Tư đang nhìn qua, tóe ra từng đạo hỏa hoa vô tình.
Hai người bọn họ, một đứng thứ hai một đứng thứ ba trong Linh Dược Bảng, lần trước khi giao chiến Tạp Tắc Nỗ Tư bởi vì bị khí tức bạo ngược ẩn trong thân thể phát tác mà thua một chiêu, đã rơi vào danh thứ ba, làm Tạp Tắc Nỗ Tư vẫn luôn một mực rầu rĩ không vui.
Hôm nay ở trên Hóa Thần Đảo có được linh khí gấp mười lần của Kiệt Sâm tu luyện thời gian dài như vậy, khí tức bạo ngược trong cơ thể đã được linh dược tề của Kiệt Sâm trị liệu hoàn toàn, lần này giải thi đấu Linh Dược Bảng mục tiêu của Tạp Tắc Nỗ Tư là đánh bại Ai Đức Mễ Tư, lấy vị trí thứ hai đoạt về trong tay.
Sau trận đấu của Kiệt Sâm, những cuộc chiến đấu nối liền không dứt, mức độ còn lửa nóng hơn cả cuộc chiến giữa Kiệt Sâm cùng Khảm Tư Thông.
Trên dãy ghế quý tân, nhóm người Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão nhìn thấy cuộc chiến đấu của Kiệt Sâm, đôi mắt đều phát ra từng đạo tinh mang, như có điều suy nghĩ gật đầu.
- Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão, Khoa Ni Lí Áo Tư điện chủ, Kiệt Sâm kia rõ ràng có được thực lực cường đại như thế, nhưng trong trận đấu lại hạ độc thủ như vậy, đây rõ ràng là muốn lấy mạng Khảm Tư Thông, cố tình làm bậy như thế, hành vi hung hăng càn quấy như vậy ta cảm thấy nên nghiêm trị không tha, cá nhân ta đề nghị hủy bỏ tư cách thi đấu của hắn, khuyến cáo với các đệ tử, đem hắn bắt lại đợi sau khi trận thi đấu chấm dứt thì xử lý!
Đúng lúc này Kỳ Thác Khắc trưởng lão căm giận lên tiếng.
- Hừ, Kỳ Thác Khắc, ngươi không phải nói chuyện giật gân quá mức đi? Trong trận đấu sinh tử do mệnh, tài nghệ không bằng người điều này có thể trách ai, hơn nữa trong trận đấu Kiệt Sâm cũng đã lưu một tay, Khảm Tư Thông cũng chỉ bị trọng thương, chẳng lẽ dùng thực lực của ngươi nhìn không ra hắn vẫn chưa chết?
Nghe được câu nói của Kỳ Thác Khắc trưởng lão, Khắc Phu Lâm chợt nổi giận.
- Ngươi thân là trưởng lão, lúc nào cũng đối nghịch với một đệ tử, chẳng lẽ đây là khí độ làm trưởng lão của ngươi? Nếu như trưởng lão cùng điện chủ của Linh Dược Sư Tháp đều giống như ngươi vậy, Linh Dược Sư Tháp chúng ta còn có tư cách gì đứng sừng sững trên đỉnh đại lục, quả thật buồn cười!
- Khắc Phu Lâm, ngươi nói lời gì đây, ta chỉ bất quá là luận sự mà thôi!
Sắc mặt Kỳ Thác Khắc trưởng lão tái nhợt.
- Được rồi, hai người các ngươi đừng cãi nhau nữa, mọi người đều là trưởng lão Linh Dược Sư Tháp, nên hòa khí đoàn kết nhất trí mới có thể phát triển tốt Linh Dược Sư Tháp!
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão lên tiếng:
- Tuy Kiệt Sâm hạ thủ độc ác một chút, nhưng vẫn đúng mực, tuy nhìn bộ dáng Khảm Tư Thông thê thảm nhưng ít ra không bị nguy hiểm tính mạng, sinh tử quyết đấu, vốn là như thế, chúng ta cũng không cần gây khó xử cho một đệ tử!
- Được rồi, chuyện này tạm thời bỏ qua, chúng ta xem tiếp trận đấu đi!
Lời Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão vừa nói ra, mọi người lại đưa mắt chuyển lên cuộc thi đấu tiếp theo trên lôi đài.
Trên lôi đài, một vòng quyết đấu khí thế hừng hực lại sinh ra, một vòng này tuyển thủ bài danh 32 đối chiến với một nhân vật mới xâm nhập vào danh ngạch ba mươi người tiếp đó.
Tuyển thủ 32 chính là Cát Mễ Đặc Lạp từng đến Hóa Thần Đảo muốn cướp đoạt hòn đảo của Kiệt Sâm, sau đó bị Tạp Tắc Nỗ Tư hung hăng nhục nhã một trận, quay về phủ đệ của mình điều dưỡng suốt ba tháng mới có thể hoàn toàn hồi phục.
Dựa theo thực lực của hai người, Cát Mễ Đặc Lạp đánh bại tuyển thủ kia dễ dàng, nhưng bởi vì cuộc chiến đấu giữa Kiệt Sâm cùng Khảm Tư Thông khiến trong lòng Cát Mễ Đặc Lạp sợ hãi, khi vừa bắt đầu cuộc chiến đã liên tục làm ra sai lầm, nhận lấy vài lần công kích của tuyển thủ mới kia, cũng may thực lực của Cát Mễ Đặc Lạp vượt qua thử thách, cuối cùng không tới nỗi bị đánh bại, cứu vãn được thế cục.
Đối với những cuộc chiến đấu như vậy, Kiệt Sâm chỉ lướt mắt nhìn thoáng qua đã không còn hứng thú, ngồi ngay trên ghế tu luyện, dù sao sau khi hắn hấp thu Thổ Linh Châu lại tấn thăng hoàng linh sư thất giai cao cấp xong đã vội vàng chạy về tham gia thi đấu, còn chưa tận tâm quen thuộc với tình huống của chính mình hiện tại, tự nhiên phải nắm lấy hết thảy cơ hội tăng lên thực lực của mình.
Hơn nữa với thực lực hiện tại của Kiệt Sâm, chỉ cần chú ý những cao thủ chân chính, ngoài ra những đệ tử bài danh từ ba mươi trở xuống căn bản đã không còn tạo thành được uy hiếp đối với hắn, Kiệt Sâm cũng không cần tiếp tục đi nhìn.
Trên thực tế, không chỉ là Kiệt Sâm, trên quảng trường có không ít đệ tử thực lực mạnh mẽ cũng không chú ý tới mỗi trận đấu, đều cùng nhau lợi dụng thời gian đến đề thăng thực lực của mình.
Thiên tài, yêu nghiệt, sau lưng những xưng hô thanh danh hiển hách như vậy rốt cục phải đổ xuống bao nhiêu mồ hôi, chỉ có những người được xưng hô như thế mới thật sự biết rõ.
- Ân?
Ngay khi Kiệt Sâm lẳng lặng tu luyện, đột nhiên hắn cảm thấy có một cỗ sát ý dày đặc bao phủ lên người mình, hắn không khỏi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Ngải Trạch Lạp Tư ở cách đó không xa đang lạnh lùng nhìn mình chăm chú, khóe môi hiện lên dáng tươi cười sâm lãnh, nhưng không đợi hắn tươi cười được bao lâu đã thoáng chốc cứng ngắc lại, bởi vì hắn chứng kiến có hai người đang hướng Kiệt Sâm đi tới.
Hai người kia chính là hai người xếp hàng thứ nhất cùng thứ ba trên Linh Dược Bảng, Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư.
- Kiệt Sâm, tên tiểu tử ngươi rốt cục đã chạy đi nơi nào, đến bây giờ mới chịu trở về?
Lam Nguyệt Cổ Sâm thở phì phì đi tới trước mặt Kiệt Sâm, nhíu mày lên tiếng.
Chứng kiến bộ dáng tức giận của Lam Nguyệt Cổ Sâm, Kiệt Sâm chỉ cười cười, hắn cũng biết nàng chỉ vì quan tâm cho mình.
- Ha ha, Kiệt Sâm huynh đệ, không nghĩ tới mới hai tháng không gặp, thực lực của ngươi lại tinh tiến rồi, xem ra trận thi đấu Linh Dược Bảng lần này, thật có ý tứ…
Tạp Tắc Nỗ Tư tươi cười đi tới.
- Còn nói ta? Tạp Tắc Nỗ Tư huynh, ta cảm giác tu vi của ngươi so với lúc ta rời đi cũng đã tinh tiến hơn không ít đi!
Kiệt Sâm cũng cười lên tiếng, không hề chú ý tới ánh mắt kinh ngạc của những đệ tử chung quanh.
Phải biết rằng, vô luận là Lam Nguyệt Cổ Sâm hay Tạp Tắc Nỗ Tư, ở trong Hạch Tâm Điện đều là nhân vật tuyệt đỉnh chân chính, mà sau cuộc chiến kia của Kiệt Sâm, cũng thật làm các đệ tử ghi nhớ. Hôm nay ba người họ tụ tập cùng một chỗ, tự nhiên sẽ hấp dẫn lực chú ý của các đệ tử khác, thậm chí kể cả Ai Đức Mễ Tư đang lẳng lặng tĩnh tọa một bên tu luyện cũng dùng đôi mắt sắc bén nhìn qua.
- Ha ha, đây không phải nhờ có ngươi hay sao, nếu không nhờ có linh dược tề của ngươi, ta cũng không thể loại bỏ tai họa ngầm gây phức tạp cho mình nhiều năm như vậy. Bây giờ ta đúng là một thân nhẹ nhõm ah…
Tạp Tắc Nỗ Tư cởi mở cười to, đôi mắt lại va chạm cùng ánh mắt của Ai Đức Mễ Tư đang nhìn qua, tóe ra từng đạo hỏa hoa vô tình.
Hai người bọn họ, một đứng thứ hai một đứng thứ ba trong Linh Dược Bảng, lần trước khi giao chiến Tạp Tắc Nỗ Tư bởi vì bị khí tức bạo ngược ẩn trong thân thể phát tác mà thua một chiêu, đã rơi vào danh thứ ba, làm Tạp Tắc Nỗ Tư vẫn luôn một mực rầu rĩ không vui.
Hôm nay ở trên Hóa Thần Đảo có được linh khí gấp mười lần của Kiệt Sâm tu luyện thời gian dài như vậy, khí tức bạo ngược trong cơ thể đã được linh dược tề của Kiệt Sâm trị liệu hoàn toàn, lần này giải thi đấu Linh Dược Bảng mục tiêu của Tạp Tắc Nỗ Tư là đánh bại Ai Đức Mễ Tư, lấy vị trí thứ hai đoạt về trong tay.
Sau trận đấu của Kiệt Sâm, những cuộc chiến đấu nối liền không dứt, mức độ còn lửa nóng hơn cả cuộc chiến giữa Kiệt Sâm cùng Khảm Tư Thông.
/1885
|