Dưỡng điêu thành hậu
Ngoại truyện : Thương Lang Quốc
Chương 23 : Chữ quá xấu
Edit : Angelina Yang
"Ách. . . Ngươi nói ai đây! ?"
Nghe được Độc Cô Ngạo Vũ nói lời này, chân mày Cố Duy Nhất cau lại một cái, liền quay sang Độc Cô Ngạo Vũ hung hăng lườm nguýt!
Bị Cố Duy Nhất hung hăng trừng mắt nhìn, Độc Cô Ngạo Vũ không khỏi lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, mở miệng nói.
"Nói chính là ngươi!"
Nghe được Độc Cô Ngạo Vũ đáp vậy, Cố Duy Nhất lập tức giận dữ trừng mắt trợn tròn. Nàng hé mở làn môi hồng, liền muốn mở miệng nói cái gì đó.
Chỉ là lại thấy Độc Cô Ngạo Phong ngồi ở bên cạnh, Cố Duy Nhất lập tức nuốt trở lại tất cả lời nói vào trong bụng .
Dù sao, mấy ngày hôm trước nàng đã đồng ý với Độc Cô Ngạo Phong, rằng sẽ ngoan ngoãn, tuyệt đối không làm gì dẫn đến hắn tức giận!
Cho nên, nàng hiện tại cũng không so đo cùng Độc Cô Ngạo Vũ , tạm thời coi lời nói của hắn là đánh rắm thì cũng được rồi!
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Cố Duy Nhất liền quay mặt đi, không lại để ý thêm tới Độc Cô Ngạo Vũ, tự mình mở miệng ăn bừa một thứ gì đó.
Độc Cô Ngạo Vũ ở một bên thấy vậy, trên mặt lập tức sửng sốt.
Trong lòng càng là nghi hoặc không thôi.
Dù sao, nếu như thay đổi là dĩ vãng trước đây, cái tên ma lem này khẳng định sẽ tiếp tục đối chọi cùng hắn. Làm thế nào mà hiện tại, lại không cãi nhau với hắn đây! ? Thật sự ly kỳ!
Đối với Độc Cô Ngạo Vũ nghi hoặc không thôi, Độc Cô Ngạo Phong ngồi ở một bên thấy vậy, dường như là nghĩ đến cái gì, khóe miệng không khỏi nhẹ nhàng cong lên một cái, trong mắt xẹt qua vài phần vui mừng.
Mặc dù, khóe miệng Độc Cô Ngạo Phong cười, rất nhạt nhòa, lại vẫn bị Cố Duy Nhất nắm bắt được.
Thấy vậy, trong lòng Cố Duy Nhất vui vẻ.
Nghĩ đến, chính mình không so đo cùng Độc Cô Ngạo Vũ là đúng! Ít nhất có thể khiến Độc Cô Ngạo Phong hài lòng đây!
Nghĩ tới đây, Cố Duy Nhất hé mở làn môi hồng, lập tức, dường như lại nghĩ đến cái gì , ánh mắt nhìn Độc Cô Ngạo Phong, càng là nổi lên vài phần hi vọng và cầu khẩn.
"Phụ hoàng, hiện nay vẫn còn không có phu tử chỉ bảo Duy Nhất học tập, chính là Duy Nhất muốn học viết chữ đây! Duy Nhất đợi cũng lâu rồi, lúc này có khả năng đến thư phòng của phụ hoàng , đi theo để cùng đọc sách học tập được không! ?"
Cố Duy Nhất mở miệng, ánh mắt nhìn Độc Cô Ngạo Phong , càng là tràn đầy vẻ cầu khẩn.
Nghĩ đến, chính mình ở kiếp hiện đại đã học sách nhiều năm như vậy . Nay đi tới triều đại này, lại thành nửa thất học , thật sự đủ buồn cười.
Hiện nay, những phu tử này, vừa nghe đến đại danh của Độc Cô Ngạo Vũ thì đều sợ đến gà bay chó sủa. Cũng không biết trước đây Độc Cô Ngạo Vũ rốt cuộc dùng biện pháp gì, hù dọa nhiều phu tử phải bỏ chạy như vậy.
Làm hại nàng đã qua thời gian dài như vậy, mà cũng không có phu tử nào dám đến dạy bài học cho bọn họ.
Cố Duy Nhất trước đây cũng không phải là người thích đọc sách . Chỉ là, sau khi đi tới triều đại này, nàng cũng không thể ngay cả một chữ cũng không biết.
Huống chi nàng bây giờ còn là đường đường Quận chúa đây!
Nếu như bị người biết, đường đường Quận chúa mà không biết chữ, nếu nói ra thì mất mặt đến đâu a!
Liền vào lúc trong lòng Cố Duy Nhất suy nghĩ, Độc Cô Ngạo Phong ngồi ở một bên, khi nghe được lời này của Cố Duy Nhất, trong mắt không khỏi xẹt qua vài phần vui mừng.
"Cái đó đương nhiên có khả năng, hiếm có người hiếu học được như ngươi, phụ hoàng rất vui mừng! Không giống A Vũ, trẫm cho dù khiến hắn học tập như thế nào, đều không chịu cố gắng học."
Độc Cô Ngạo Phong mở miệng vừa nói, lập tức, đồng mâu nheo nheo kia nhẹ nhàng quét nhanh một lượt, liền nhìn thẳng vào trên người Độc Cô Ngạo Vũ ngồi ở một bên, trong mắt mang theo vài phần bất đắc dĩ và chỉ trích.
Nghe được lời này của Độc Cô Ngạo Phong, lại thấy hắn nhìn về phía chính mình với ánh mắt bất đắc dĩ chỉ trích , trên mặt Độc Cô Ngạo Vũ lập tức liền buồn bực.
Hắn từ nhỏ liền không thích tập võ học chữ, chỉ thích chơi chim chọi dế, những thứ này có thể trách hắn sao! ?
Đều do cái tên ma lem này, quả thực chính là một kẻ Mã Thí Tinh ( nịnh bợ), không ngừng giả bộ có vẻ ham học ngoan ngoãn trước mặt hoàng huynh, còn không ngừng cuốn lấy hoàng huynh, đối với hoàng huynh thì vuốt mông ngựa, hiện tại hoàng huynh đều thương nàng nhiều hơn so với hắn.
Nghĩ tới đây, Độc Cô Ngạo Vũ không khỏi hung hăng trợn mắt nhìn Cố Duy Nhất, đôi môi đỏ mọng hơi trề ra, tràn đầy vẻ không vui.
Bị Độc Cô Ngạo Vũ hung hăng trừng mắt nhìn, Cố Duy Nhất lại cũng không từng để ý tới một chút nào.
Giờ phút này, sau khi nghe được lời Độc Cô Ngạo Phong nói, thấy hắn đã đáp ứng lời thỉnh cầu của chính mình, Cố Duy Nhất không biết cao hứng biết bao đây!
Nàng nghĩ sau này, mỗi ngày đều có thể ở lại bên người Độc Cô Ngạo Phong, nấu cơm cho hắn ăn, giữa trưa còn có thể cùng hắn ở lại Ngự Thư Phòng, đọc sách, học chữ. Như thế thời gian ở chung cùng hắn lại tăng thêm không ít!
Nàng thật sự là có lời rồi!
Nghĩ tới đây, trong lòng Cố Duy Nhất bùng nổ niềm vui, khiến cho trong đôi mắt long lanh kia, càng là lộ rõ niềm vui tràn đầy.
Nhìn thấy dáng vẻ Cố Duy Nhất tràn đầy mừng thầm, Độc Cô Ngạo Vũ liền tức tối.
Chính là, đồng thời với cơn tức giận , Độc Cô Ngạo Vũ cũng lại đói bụng. Nhìn thấy trước mặt chỉ có hai đôi bát đũa, lại không có cái nào dành cho chính mình, Độc Cô Ngạo Vũ lập tức há to cổ họng, quay ra bên ngoài quát lớn.
"Người đâu, dọn bát đũa đến cho ta!"
Nghe được lời Độc Cô Ngạo Vũ quát, cung nhân lập tức vội vã đưa đến một bộ bát đũa.
Độc Cô Ngạo Vũ cũng không khách khí với Cố Duy Nhất , cầm lấy bát đũa, liền sung sướng bắt đầu cắn ngốn ngấu.
Tính toán phải ăn một bữa thật nhiều để trút giận một phen.
Ai biết, đến lúc Độc Cô Ngạo Vũ ăn thức ăn trên bàn, đôi mắt lập tức sáng ngời.
Từ nhỏ sống cuộc đời sang trọng xa xỉ, Độc Cô Ngạo Vũ có cái gì ngon miệng mà chưa hề được ăn! ?
Chính là những món ăn trước mắt này nhìn qua thì đơn giản, nhưng lại ăn ngon như vậy!
Món cá hấp cách thủy, thịt cá trơn mềm, thơm ngon mỹ vị.
Còn món thịt bò xào chua cay kia nữa, chất thơm ngon của thịt bò , ngon miệng cực kỳ!
Lại cả món mao huyết vượng kia, cay xé lưỡi!
Độc Cô A Vũ đã nếm tất cả đồ ăn Thương Lang Quốc, lại chưa từng có ăn được món nào ngon như vậy!
Trong miệng được nếm món ăn ngon như vậy, Độc Cô Ngạo Vũ chỉ cảm thấy toàn bộ tức giận trong lòng không còn sót lại chút gì . Nên hắn, cũng không lại đấu võ mồm gì gì đó với Cố Duy Nhất nữa, chỉ là cầm lấy đôi đũa, sung sướng bắt đầu cắn ngốn ngấu.
Nhìn thấy Độc Cô Ngạo Vũ giống như trận Long Quyển Phong (vòi rồng), không ngừng càn quét thức ăn trên bàn. Cố Duy Nhất nhìn mà thấy tức tối!
Những thức ăn này, chính là nàng làm một buổi sáng, là muốn làm cho Độc Cô Ngạo Phong ăn. Độc Cô Ngạo Vũ này dám chế giễu, nói cái gì đồ nàng làm thì không thể ăn được. Nhưng giờ phút này lại ăn cực kì hứng thú, đều sắp sửa chén sạch những món nàng làm cho Độc Cô Ngạo Phong ăn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Cố Duy Nhất càng là phun phì phì. Thế nhưng có Độc Cô Ngạo Phong ở đây, nên nàng cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ là không ngừng cầm lấy đôi đũa, gắp thức ăn cho Độc Cô Ngạo Phong.
Độc Cô Ngạo Vũ này, cũng không biết là con quỷ chết đói đầu thai hay như thế nào, hắn lại ăn nhanh như vậy. Nàng nhất định phải nhanh lên một chút gắp thức ăn cho Độc Cô Ngạo Phong, bằng không, đều bị Độc Cô Ngạo Vũ ăn sạch !
Trong lòng suy nghĩ như vậy, Cố Duy Nhất càng là không ngừng cầm đôi đũa gắp thức ăn cho Độc Cô Ngạo Phong , thỉnh thoảng, đưa ánh mắt nhìn trừng trừng Độc Cô Ngạo Vũ.
Chỉ là giờ phút này, Độc Cô Ngạo Vũ hơi đâu vẫn còn để ý tới nàng! ?
Hắn chỉ cảm thấy, những thức ăn này ngon miệng quá chừng, trong lòng chính lúc đang tính toán, sau này ngày ngày phải đến chỗ hoàng huynh
/623
|