Ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, thời điểm ánh sáng lan vào phòng, Lạc Tiểu Thiến trong phòng luyện đàn rốt cuộc cũng viết xong ca khúc cuối cùng.
“…Tình cờ gặp nhau, trân trọng trọn đời.”
Âm nhạc là tiếng nói của linh hồn, đối với sự nghiệp của Lạc Tiểu Thiến, âm nhạc cũng là phương pháp giải quyết tốt nhất để cô giảm đi áp lực.
Trải qua một ngày phải kiềm nén, toàn bộ cảm xúc đã được cô truyền tải vào bài hát do cô sáng tác “Tình cờ gặp nhau”.
“Vì tình cờ, em đi vào cuộc sống của anh, quấy nhiễu cung đàn của anh….
…
Vì tình cờ gặp nhau, nên em đã không là nốt nhạc cuối trong tiếng đàn của anh….
Nhưng em sẽ khắc ghi trong tim.
Tha thứ cho em đã yếu đuối và không đủ dũng cảm, chỉ có thể âm thầm đứng ở phía sau nhìn ngắm anh…”
Dạo lại khúc nhạc do chính mình tạm thời sáng tác một lần nữa, Lạc Tiểu Thiến hít một hơi thật sâu, vươn tay lau đi nước mắt đọng lại trên mặt còn chưa khô hết.
…
…
Ngày hôm sau công tác ghi âm tiến hành tương đối thuận lợi, vội chỉnh sửa một ngày đêm, nhạc đệm cùng bộ phận biểu diễn đã hoàn toàn chuẩn bị xong xuôi.
Trác Á Nam cùng tất cả nhân viên trong kế hoạch chụp hình cũng đã tụ họp lại một chỗ.
Sáng ngày thứ ba, thời điểm Lạc Tiểu Thiến cùng Trác Á Nam cùng nhau nghe bản mo-rát, thì Vu Đồng đã đến.
“Vé máy bay là hai tiếng sau, bay thẳng tới Maldives, nhân viên công tác tổ quay phim đã đến sân bay, mọi người ở đây thế nào rồi?”
“Ok!’ Á Nam gỡ đầu ống nghe điện thoại xuống, “Hoàn toàn không có vấn đề, phần chế tác hậu kì cứ giao lại cho tôi, cô có thể an tâm đi quay MV.”
“Tôi đã chuẩn bị xong giúp cô một ít đồ dùng sinh hoạt đơn giản, về phần trang phục gì đó, khi tới đó rồi hãy mua, dù sao nơi đó cũng có rất nhiều siêu thị miễn thuế, vô cùng tiện lợi, hơn nữa chúng ta sẽ ở đó hai ngày, rồi sẽ bay sang nước khác, cô nghỉ ngơi một chút đi, chúng ta sẽ trực tiếp đến sân bay!” Vu Đồng để hộp cơm dành cho cả hai lên bàn, “Đây là bữa sáng.”
Lạc Tiểu Thiến không có ý kiến gì, thời gian gấp rút, quần áo với cô mà nói không cần yêu cầu quá nhiều, huống hồ, tổ quay phim sớm đã chuẩn bị cho cô trang phục chụp hình theo yêu cầu.
Lúc ăn cơm, Lạc Tiểu Thiến lại bàn luận với Trác Á Nam một chút vấn đề, sau khi ăn xong, cô cùng Vu Đồng trực tiếp đi tới phi trường quốc tế Bắc Kinh, cùng chờ công tác giao lưu đơn giản ở sân bay rồi đi thẳng lên phi cơ Maldives.
Lần này, nội dung MV có phần giống với nội dung gốc trong tiểu thuyết do Lâm Tịch đưa vào, sẽ chia ra quay cảnh ở biển, cảnh tuyết cùng cảnh mặt trời mọc trên sa mạc, Maldives là trạm đầu tiên của đoàn phim.
Sau khi ngồi lên phi cơ, Lạc Tiểu Thiến liền dùng thư điện tử của Vu Đồng, bắt đầu lật xem nguyên tác của quyển tiểu thuyết trên mạng.
Đương nhiên, đã hơn hai ngày không được ngủ ngon giấc, lại luôn làm việc ở trạng thái cao , lúc này rốt cục trầm tĩnh lại, bao nhiêu mệt mỏi hoàn toàn ập tới.
tình hình công việc đang ở mức độ cao, lúc này rốt cuộc cũng giảm xuống,
Chờ đến lúc cô tỉnh lại, nhìn xuyên qua cửa sổ phi cơ, rơi vào mắt cô là bầu trời đêm cùng với chuỗi ánh đèn như những hạt ngọc lấp lánh, đã đến Maldives rồi.
Xuống máy bay, gió biển đập vào mặt, ngửi thấy hương vị quen thuộc, Lạc Tiểu Thiến lấy cặp kính mắt sáng màu đeo lên mặt, che đi đôi mắt hơi cay cay.
Nhân viên công tác đã đến đây từ sớm, đưa mọi người tới khách sạn.
Lúc ăn cơm tối, Trác Á Nam giới thiệu sơ qua về việc ghi hình tại Maldives, bởi vì chủ yếu là lấy cảnh mặt trời mọc vfa cảnh ban ngày, cho nên tối nay có thể nghỉ ngơi một đêm thật tốt.
Sau bữa cơm, mọi người tự trở về phòng nghỉ của mình, chuẩn bị tinh thần thật sớm cho buổi quay hình.
“…Tình cờ gặp nhau, trân trọng trọn đời.”
Âm nhạc là tiếng nói của linh hồn, đối với sự nghiệp của Lạc Tiểu Thiến, âm nhạc cũng là phương pháp giải quyết tốt nhất để cô giảm đi áp lực.
Trải qua một ngày phải kiềm nén, toàn bộ cảm xúc đã được cô truyền tải vào bài hát do cô sáng tác “Tình cờ gặp nhau”.
“Vì tình cờ, em đi vào cuộc sống của anh, quấy nhiễu cung đàn của anh….
…
Vì tình cờ gặp nhau, nên em đã không là nốt nhạc cuối trong tiếng đàn của anh….
Nhưng em sẽ khắc ghi trong tim.
Tha thứ cho em đã yếu đuối và không đủ dũng cảm, chỉ có thể âm thầm đứng ở phía sau nhìn ngắm anh…”
Dạo lại khúc nhạc do chính mình tạm thời sáng tác một lần nữa, Lạc Tiểu Thiến hít một hơi thật sâu, vươn tay lau đi nước mắt đọng lại trên mặt còn chưa khô hết.
…
…
Ngày hôm sau công tác ghi âm tiến hành tương đối thuận lợi, vội chỉnh sửa một ngày đêm, nhạc đệm cùng bộ phận biểu diễn đã hoàn toàn chuẩn bị xong xuôi.
Trác Á Nam cùng tất cả nhân viên trong kế hoạch chụp hình cũng đã tụ họp lại một chỗ.
Sáng ngày thứ ba, thời điểm Lạc Tiểu Thiến cùng Trác Á Nam cùng nhau nghe bản mo-rát, thì Vu Đồng đã đến.
“Vé máy bay là hai tiếng sau, bay thẳng tới Maldives, nhân viên công tác tổ quay phim đã đến sân bay, mọi người ở đây thế nào rồi?”
“Ok!’ Á Nam gỡ đầu ống nghe điện thoại xuống, “Hoàn toàn không có vấn đề, phần chế tác hậu kì cứ giao lại cho tôi, cô có thể an tâm đi quay MV.”
“Tôi đã chuẩn bị xong giúp cô một ít đồ dùng sinh hoạt đơn giản, về phần trang phục gì đó, khi tới đó rồi hãy mua, dù sao nơi đó cũng có rất nhiều siêu thị miễn thuế, vô cùng tiện lợi, hơn nữa chúng ta sẽ ở đó hai ngày, rồi sẽ bay sang nước khác, cô nghỉ ngơi một chút đi, chúng ta sẽ trực tiếp đến sân bay!” Vu Đồng để hộp cơm dành cho cả hai lên bàn, “Đây là bữa sáng.”
Lạc Tiểu Thiến không có ý kiến gì, thời gian gấp rút, quần áo với cô mà nói không cần yêu cầu quá nhiều, huống hồ, tổ quay phim sớm đã chuẩn bị cho cô trang phục chụp hình theo yêu cầu.
Lúc ăn cơm, Lạc Tiểu Thiến lại bàn luận với Trác Á Nam một chút vấn đề, sau khi ăn xong, cô cùng Vu Đồng trực tiếp đi tới phi trường quốc tế Bắc Kinh, cùng chờ công tác giao lưu đơn giản ở sân bay rồi đi thẳng lên phi cơ Maldives.
Lần này, nội dung MV có phần giống với nội dung gốc trong tiểu thuyết do Lâm Tịch đưa vào, sẽ chia ra quay cảnh ở biển, cảnh tuyết cùng cảnh mặt trời mọc trên sa mạc, Maldives là trạm đầu tiên của đoàn phim.
Sau khi ngồi lên phi cơ, Lạc Tiểu Thiến liền dùng thư điện tử của Vu Đồng, bắt đầu lật xem nguyên tác của quyển tiểu thuyết trên mạng.
Đương nhiên, đã hơn hai ngày không được ngủ ngon giấc, lại luôn làm việc ở trạng thái cao , lúc này rốt cục trầm tĩnh lại, bao nhiêu mệt mỏi hoàn toàn ập tới.
tình hình công việc đang ở mức độ cao, lúc này rốt cuộc cũng giảm xuống,
Chờ đến lúc cô tỉnh lại, nhìn xuyên qua cửa sổ phi cơ, rơi vào mắt cô là bầu trời đêm cùng với chuỗi ánh đèn như những hạt ngọc lấp lánh, đã đến Maldives rồi.
Xuống máy bay, gió biển đập vào mặt, ngửi thấy hương vị quen thuộc, Lạc Tiểu Thiến lấy cặp kính mắt sáng màu đeo lên mặt, che đi đôi mắt hơi cay cay.
Nhân viên công tác đã đến đây từ sớm, đưa mọi người tới khách sạn.
Lúc ăn cơm tối, Trác Á Nam giới thiệu sơ qua về việc ghi hình tại Maldives, bởi vì chủ yếu là lấy cảnh mặt trời mọc vfa cảnh ban ngày, cho nên tối nay có thể nghỉ ngơi một đêm thật tốt.
Sau bữa cơm, mọi người tự trở về phòng nghỉ của mình, chuẩn bị tinh thần thật sớm cho buổi quay hình.
/374
|