Tuy rằng chưa muốn gặp lão ba tiện nghi kia nhưng đối với Tần Hàn Nguyệt, ở sâu trong lòng Tần Lập vẫn hết sức cảm kích. Ngậm đắng nuốt cay nuôi con khôn lớn, tuy rằng trải qua mưa gió nhưng mặc kệ thế nào, vẫn là câu châm ngôn kia nói rất đúng:
- Con không chê mẹ xấu, chó không chê nhà nghèo!
Tần Lập tuy rằng trong lòng cũng muốn nóng lòng muốn nhìn thấy người vợ chưa cưới mình nhớ nhung mấy năm, nhưng cái loại tiên thiên linh thể như Thượng Quan Thi Vũ ở trong môn phái nào khảng định cũng trở thành bảo bối được nâng niu, khảng định sẽ không có người nào dám bắt nạt nàng.
Mà mẫu thân của mình thì lại không giống. Tuy rằng không muốn đánh giá phụ thân của thân thể này nhưng Tần Lập vẫn cảm thấy được người vô trách nhiệm kia cũng không phải là biết Tần Hàn Nguyệt có bầu mà còn rời đi. Trên thực tế, nam nhân Tần Văn Hiên kia lúc rời đi cũng không biết điều này.
Tần Lập hận là nam nhân kia mười ba năm qua không ngờ lại không ra khỏi Huyền Đảo một lần đi thăm hỏi mẫu thân mình. Theo hắn điều này có chút quá đáng.
Lối vào Huyền Đảo hàng năm đều mở ra, hơn nữa đệ tử Huyền Đảo muốn đi vào thế tục còn có cách khác. Mà hắn ta lại ước hẹn mẫu thân hai mươi năm sau gặp lại. Chẳng lẽ hắn không biết hai mươi năm đối với một cô gái trẻ có ý nghĩa thế nào sao?
Ý nghĩa là cảnh xuân tươi đẹp sắp biến thành hoang vu, nghĩa là thanh xuân trôi đi, nghĩa là khóe mắt có thêm vài nếp nhăn!
Một đoạn thời gian tươi đẹp nhất trong đời nữ nhân cứ vậy bị lãng phí một cánh vô ích.
Mà như vậy chỉ bởi vì một cái ước hẹn chó má của hắn!
Về phần hắn muốn nói Tần Hàn Nguyệt cùng hắn rời đi, theo quan điểm của Tần Lập lại càng chó má hơn. Không danh không phận, người ta là một tiểu thư khuê các dựa vào đâu mà đi theo ngươi?
Ngươi nếu không thể làm hết trách nhiệm thì không nên làm chuyện như vậy!
Cho nên ở sâu trong lòng Tần Lập vẫn tràn ngập phản cảm đối với lão ba tiện nghi kia. Mặc dù hắn chưa bao giờ nói với một người nào, đơn giản là:
- Con không nói cha có lỗi!
Tuy nhiên, nếu là gặp nam nhân kia mà mẫu thân của mình cũng không được hạnh phúc như trong tưởng tượng, như vậy nhất định Tần Lập đối mặt nam nhân kia, hỏi hắn một câu:
- Ngươi là cầm thú không có lương tâm sao?
- Tới thành Phong Sa rồi!
Tần Lập tựa vào ghế mềm trên xe ngựa, cảm xúc có chút suy sụp. Đây là vấn đề mà hắn không nguyện ý đối mắt nhất nhưng hiện tại lại không thể không đối mặt.
Đối với nam nhân không có bất kì cảm tình nào, trong lòng Tần Lập vẫn tràn ngập mâu thuẫn.
Nếu nói đối với một người có linh hồn hai kiếp làm người mà nói, Tần Hàn Nguyệt vô tận quan ái (quan tâm, thương yêu) đối với hắn có thể làm Tần Lập tiếp nhận. Như vậy Tần Văn Hiên ích kỷ khiến cho Tần Lập tràn ngập phản cảm.
Trong lòng hắn nghĩ thầm:
- Nếu ngươi có thể làm mẫu thân ta được hạnh phúc như vậy ta sẽ không so đo với ngươi. Nếu mẫu thân của ta ở thành Phong Sa lại sống cuộc sống như quá khứ, như vậy...Tần Văn Hiên. Vậy cho dù ngươi là phụ thân của thân thể này ta cũng nên vì mẫu thân ta đòi một cái công đạo! ".
- Ta cũng không quản gia tộc ngươi là cái gì cường đại nơi thần bí!
Lệnh Hồ Phi Nguyệt cảm giác được Tần Lập nôn nóng, nàng cũng không biết khuyên nhủ Tần Lập như nào mới tốt. Đối với nàng mà nói, loại chuyện này rất khó khăn, cho nên Lệnh Hồ Phi Nguyệt từ trước tới giờ luôn nói nhảm thì trên đường đi lần này lại im lặng bất ngờ.
Tần gia, thành Phong Sa.Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Tần gia ở trong thành Phong Sa cũng được cho là gia tộc cường đại, tuy rằng không phải là hạng nhất nhưng cũng không phải loại kẻ yếu mặc người xâm lược.
Gia chủ hiện tại Tần Lĩnh Sơn đã hơn một trăm bảy mươi tuổi, đạt tới cảnh giới Dung Thiên trung kỳ, thực lực đạt đến mức tuyệt hảo. Đây cũng là một trong những võ giả thiên tài xuất sắc nhất Tần gia từ trước đến nay rất có hi vọng bước vào cảnh giới Chí Tôn!
Cho nên thế lực tổng thể của Tần gia tuy bình thường nhưng bởi vì có Tần Lĩnh Sơn cho nên Tần gia ở trong phạm vi mấy trăm dặm thành Phong Sa được coi như rất có tiếng tăm.
Trong gia tộc còn có ba Thái thượng trưởng lão cảnh giới Dung Thiên quanh năm bế quan, tuổi tác đều đã khá lớn. Nếu không thể đột phá cảnh giới Chí Tôn, như vậy tử vong là không thể tránh khỏi.
Trưởng lão cảnh giới Hợp Thiên còn có tám người mà võ giả cảnh giới Phá Thiên thì Tần gia có hơn ba mươi người!
Cho nên nói Tần gia thực lực cũng không yếu. Ít nhất, vào lúc Cực Nhạc Thiên Cung bị Tần Lập tiêu diệt xa xa không bằng Tần gia. Mà gia tộc như vậy ở trên Huyền Đảo không ngờ chỉ xếp hạng trung bình, bởi vậy có thể thấy được thực lực tổng thể Huyền Đảo là mạnh mẽ cỡ nào!
Người trẻ tuổi có thực lực Thiên cấp của Tần gia lại là số lượng khổng lồ, không dưới trăm người. Hơn nữa thế hệ này còn có mấy người trẻ tuổi thiên tư tuyệt hảo, đều khoảng trên dưới hai mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới Thiên cấp đỉnh. Có thể nói là nhân vật nổi bật thế hệ này của Tần gia!
Cũng chính là ngôi sao hi vọng ở giải đấu Chí Tôn trên Huyền Đảo vài năm sau đó!
Trên Huyền Đảo này không có bất kì người nào dám khinh thị giải đấu Chí Tôn.
Mà nó bị người người coi trọng như vậy nguyên nhân chủ yếu chính là phần thưởng của nó cũng không phải là do gia tộc hay môn phái trên Huyền Đảo đưa ra!
Bảy mươi năm một lần, ở trên đỉnh Huyền Vũ nơi cao nhất trên Huyền Đảo sẽ xuất hiện một tòa cung điện lớn vô cùng. Cung điện kia hoàn toàn là chế tạo từ hoàng kim, được gọi là Hoàng Kim Cung!
Lai lịch của nó không ai biết tới. Có người nói là Tiên nhân tạo ra, tuy nhiên cho dù trên Thiên Nguyên Đại Lục thì Tiên nhân cũng chỉ là một truyền thuyết. Võ giả thông qua các loại phương pháp đột phá thân thể mình đến cực hạn, có thể sống thêm rất nhiều năm. Nghe nói cảnh giới Chí Tôn có thể sống mấy ngàn năm.
Mà Tiên nhân trong truyền thuyết lại có tấm thân bất tử muôn đời. Đối với tất cả những sinh vật có linh tính mà nói thì đây là một hấp dẫn cực lớn.
Mà sự tồn tại của Hoàng Kim Cung dường như là bằng chứng tốt nhất chứng minh trên đời này có Tiên nhân, tuy nhiên lại chưa có ai từng nhìn thấy.
Giải đấu Chí Tôn từ khi nào bắt đầu cũng không ai biết. Chỉ là một dạng lưu truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác từ thời thượng cổ!
Mỗi bảy mươi năm, ngay trên đỉnh Huyền Vũ sẽ tổ chức một hồi thi đấu luận võ.
Hơn nữa quy củ còn rất nghiêm khắc. Võ giả ngoài trăm tuổi, võ giả từ Chí Tôn trở lên đều không thể tham gia. Quy củ này cũng là Hoàng Kim Cung đặt ra, toàn bộ quá trình thi đấu hoàn toàn do Hoàng Kim Cung khống chế. Tất cả gia tộc trên Huyền Đảo đều chỉ có quyền tham dự mà không có bất kì quyền quyết định gì! Không ai gặp người sống nào ở Hoàng Kim Cung, nhưng nếu có người không phù hợp điều kiện thì căn bản không thể đi vào hình chiếu sân thi đấu do Hoàng Kim Cung chiếu ra!
Đúng vậy, ngay cả sân thi đấu cũng là do Hoàng Kim Cung chiếu ra! Mặc kệ có bao nhiêu người báo danh, sân thi đấu chỉ có một cái, chiến đấu cũng chỉ có thể tiến hành từng trận một.
Trận đấu dùng chế độ đào thải, người báo danh đều phải tiến vào sân dự bị do Hoàng Kim Cung chiếu ra, sau đó mỗi lần sẽ có hai người bị truyền tống vào sân thi đấu. Thua sẽ trực tiếp bị truyền ra ngoài! Bảy mươi năm có một lần cơ hội như vậy, nói cách khác một người cả đời nhiều nhất cũng chỉ được tham gia hai lần mà thôi.
Kì thật cơ bản đại đa số người cả đời cũng chỉ có một lần cơ hội.
Hơn nữa, cũng không phải thực lực mạnh mẽ là nhất định có thể trụ đến cuối cùng. Nếu không may rất có khả năng trực tiếp gặp được một người có thực lực mạnh hơn, bị đào thải ra; nếu cực kì may mắn có thể mỗi lần đều vòng trống, đến cuối cùng đạt tới điều kiện lĩnh thưởng của Hoàng Kim Cung, chiếm được lợi ích thật lớn!
Trên lịch sử đã từng có hai người như vậy. Bởi vì giải đấu Chí Tôn sau khi đánh tới cuối cùng, còn lại mười người thì giải đấu sẽ chấm dứt!
Mười người này sẽ được truyền tống đến những nơi khác nhau trong Hoàng Kim Cung khổng lồ đó, sau đó mỗi người được phép mang đi ba bảo vật của Hoàng Kim Cung!
Trong đó có bí phương đan dược tuyệt phẩm, có tâm pháp chiến kỹ Thần cấp, cũng có tuyệt thế thần binh. Thậm chí có người càng may mắn chiếm được Thần đan trong Hoàng Kim Cung.
Truyền thuyết sau khi sử dụng thậm chí có thể tiến vào cảnh giới Chí Tôn mà không gặp trở ngại nào!
Phàm là người mỗi một lần thi đấu tiến vào Hoàng Kim Cung đều được Hoàng Kim Cung che chở mười năm. Trong vòng mười năm sau giải đấu, nếu người đó gặp nguy hiểm sẽ được một đạo thần quang bất ngờ xuất hiện di chuyển đến nơi khác; mà người làm hại hắn sẽ bị thần quang xử lí!
Từ thời thượng cổ đã từng có một đệ tử môn phái nhỏ rất may mắn, thực lực mới Thiên cấp lại nhiều lần gặp vòng trống đến cuối cùng thành một trong mười người. Người đó ở trong Hoàng Kim Cung tìm được một quyển chiến kỹ Thần cấp, một viên thần đan và một thanh tuyệt thế thần binh!
Điều này dẫn đến vô số người thèm nhỏ dãi, bởi vì người trẻ tuổi kia bất kể là hắn hay môn phái sau lưng đều không có bất kì năng lực gì bảo vệ được bảo vật họ đoạt được.
Vì thế bọn họ đồng loạt di dời vào vùng cấm nhân loại trên Huyền Đảo, nhưng cho dù là vậy cũng có người tìm được họ.
Cũng bất kể đối thủ cường đại cỡ nào, mỗi khi người trẻ tuổi may mắn gặp nguy hiểm thì sẽ xuất hiện hai đạo thần quang. Mọt đạo tống hắn đi mà một đạo khác thì biến địch nhân của hắn thành bụi bặm!
Mười năm thời gian, các thế lực không cam lòng trước sau bồi tại trên người thanh niên này chừng mấy trăm người! Thực lực mạnh nhất là một cường giả cảnh giới Dung Thiên đỉnh, ở trước sự che chở của của Hoàng Kim Cung ngay cả tư cách chống đỡ cũng không có!
Cứ như vậy, thanh niên kia tuy rằng an toàn mười năm nhưng mười năm qua hắn đã kết rất nhiều thâm cừu đại hận với nhiều môn phái gia tộc. Đợi cho thời hạn mười năm qua đi không biết bao nhiêu người muốn lấy mạng hắn.
Bọn họ lại không từng nghĩ rằng, chỉ mười năm thời gian thanh niên may mắn năm xưa không ngờ đã đạt tới cảnh giới Dung Thiên đỉnh, đem những người tìm tới trả thù giết ba ngày ba đêm!
Mấy trăm võ giả mạnh mẽ không ai sống sót!
Chuyện này tại thời bấy giờ ở Huyền Đảo tạo thành một hồi chấn động. Có rất nhiều gia tộc môn phái bởi vì trận chiến ấy mà vẫn chưa gượng dậy nổi. Đến cuối cùng con cháu bọn họ thậm chí đều trở thành người bình thường yếu ớt nhất trên Huyền Đảo!
Bởi vậy từ xưa đến nay, phàm là người tiến vào Hoàng Kim Cung gần như không có bao nhiêu người dám trêu chọc!
Hiện nay, đã qua hơn sáu mươi năm giải đấu Chí Tôn lần trước. Những người may mắn năm xưa hơn nữa đều đạt tới cảnh giới rất cao, trở thành cường giả một phương.
Cho nên nói giải đấu Chí Tôn quả thực là một bữa tiệc thịnh soạn, tràn ngập thần bí trên Huyền Đảo, làm cho người ta chìm vào điên cuồng!
Mà hiện tại Tần Lĩnh Sơn hoàn toàn vì chuyện này mà cảm thấy vô cùng buồn bực.
Bởi vì Thiên Sát môn có tiếng tăm rất kém trên Huyền Đảo gần đây thả ra một tin tức, thề sống chết rằng Tần gia thành Phong Sa có một thiên tài tuyệt thế mười sáu, mười bảy tuổi thực lực đã đạt tới cảnh giới Phá Thiên!
- Con không chê mẹ xấu, chó không chê nhà nghèo!
Tần Lập tuy rằng trong lòng cũng muốn nóng lòng muốn nhìn thấy người vợ chưa cưới mình nhớ nhung mấy năm, nhưng cái loại tiên thiên linh thể như Thượng Quan Thi Vũ ở trong môn phái nào khảng định cũng trở thành bảo bối được nâng niu, khảng định sẽ không có người nào dám bắt nạt nàng.
Mà mẫu thân của mình thì lại không giống. Tuy rằng không muốn đánh giá phụ thân của thân thể này nhưng Tần Lập vẫn cảm thấy được người vô trách nhiệm kia cũng không phải là biết Tần Hàn Nguyệt có bầu mà còn rời đi. Trên thực tế, nam nhân Tần Văn Hiên kia lúc rời đi cũng không biết điều này.
Tần Lập hận là nam nhân kia mười ba năm qua không ngờ lại không ra khỏi Huyền Đảo một lần đi thăm hỏi mẫu thân mình. Theo hắn điều này có chút quá đáng.
Lối vào Huyền Đảo hàng năm đều mở ra, hơn nữa đệ tử Huyền Đảo muốn đi vào thế tục còn có cách khác. Mà hắn ta lại ước hẹn mẫu thân hai mươi năm sau gặp lại. Chẳng lẽ hắn không biết hai mươi năm đối với một cô gái trẻ có ý nghĩa thế nào sao?
Ý nghĩa là cảnh xuân tươi đẹp sắp biến thành hoang vu, nghĩa là thanh xuân trôi đi, nghĩa là khóe mắt có thêm vài nếp nhăn!
Một đoạn thời gian tươi đẹp nhất trong đời nữ nhân cứ vậy bị lãng phí một cánh vô ích.
Mà như vậy chỉ bởi vì một cái ước hẹn chó má của hắn!
Về phần hắn muốn nói Tần Hàn Nguyệt cùng hắn rời đi, theo quan điểm của Tần Lập lại càng chó má hơn. Không danh không phận, người ta là một tiểu thư khuê các dựa vào đâu mà đi theo ngươi?
Ngươi nếu không thể làm hết trách nhiệm thì không nên làm chuyện như vậy!
Cho nên ở sâu trong lòng Tần Lập vẫn tràn ngập phản cảm đối với lão ba tiện nghi kia. Mặc dù hắn chưa bao giờ nói với một người nào, đơn giản là:
- Con không nói cha có lỗi!
Tuy nhiên, nếu là gặp nam nhân kia mà mẫu thân của mình cũng không được hạnh phúc như trong tưởng tượng, như vậy nhất định Tần Lập đối mặt nam nhân kia, hỏi hắn một câu:
- Ngươi là cầm thú không có lương tâm sao?
- Tới thành Phong Sa rồi!
Tần Lập tựa vào ghế mềm trên xe ngựa, cảm xúc có chút suy sụp. Đây là vấn đề mà hắn không nguyện ý đối mắt nhất nhưng hiện tại lại không thể không đối mặt.
Đối với nam nhân không có bất kì cảm tình nào, trong lòng Tần Lập vẫn tràn ngập mâu thuẫn.
Nếu nói đối với một người có linh hồn hai kiếp làm người mà nói, Tần Hàn Nguyệt vô tận quan ái (quan tâm, thương yêu) đối với hắn có thể làm Tần Lập tiếp nhận. Như vậy Tần Văn Hiên ích kỷ khiến cho Tần Lập tràn ngập phản cảm.
Trong lòng hắn nghĩ thầm:
- Nếu ngươi có thể làm mẫu thân ta được hạnh phúc như vậy ta sẽ không so đo với ngươi. Nếu mẫu thân của ta ở thành Phong Sa lại sống cuộc sống như quá khứ, như vậy...Tần Văn Hiên. Vậy cho dù ngươi là phụ thân của thân thể này ta cũng nên vì mẫu thân ta đòi một cái công đạo! ".
- Ta cũng không quản gia tộc ngươi là cái gì cường đại nơi thần bí!
Lệnh Hồ Phi Nguyệt cảm giác được Tần Lập nôn nóng, nàng cũng không biết khuyên nhủ Tần Lập như nào mới tốt. Đối với nàng mà nói, loại chuyện này rất khó khăn, cho nên Lệnh Hồ Phi Nguyệt từ trước tới giờ luôn nói nhảm thì trên đường đi lần này lại im lặng bất ngờ.
Tần gia, thành Phong Sa.Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Tần gia ở trong thành Phong Sa cũng được cho là gia tộc cường đại, tuy rằng không phải là hạng nhất nhưng cũng không phải loại kẻ yếu mặc người xâm lược.
Gia chủ hiện tại Tần Lĩnh Sơn đã hơn một trăm bảy mươi tuổi, đạt tới cảnh giới Dung Thiên trung kỳ, thực lực đạt đến mức tuyệt hảo. Đây cũng là một trong những võ giả thiên tài xuất sắc nhất Tần gia từ trước đến nay rất có hi vọng bước vào cảnh giới Chí Tôn!
Cho nên thế lực tổng thể của Tần gia tuy bình thường nhưng bởi vì có Tần Lĩnh Sơn cho nên Tần gia ở trong phạm vi mấy trăm dặm thành Phong Sa được coi như rất có tiếng tăm.
Trong gia tộc còn có ba Thái thượng trưởng lão cảnh giới Dung Thiên quanh năm bế quan, tuổi tác đều đã khá lớn. Nếu không thể đột phá cảnh giới Chí Tôn, như vậy tử vong là không thể tránh khỏi.
Trưởng lão cảnh giới Hợp Thiên còn có tám người mà võ giả cảnh giới Phá Thiên thì Tần gia có hơn ba mươi người!
Cho nên nói Tần gia thực lực cũng không yếu. Ít nhất, vào lúc Cực Nhạc Thiên Cung bị Tần Lập tiêu diệt xa xa không bằng Tần gia. Mà gia tộc như vậy ở trên Huyền Đảo không ngờ chỉ xếp hạng trung bình, bởi vậy có thể thấy được thực lực tổng thể Huyền Đảo là mạnh mẽ cỡ nào!
Người trẻ tuổi có thực lực Thiên cấp của Tần gia lại là số lượng khổng lồ, không dưới trăm người. Hơn nữa thế hệ này còn có mấy người trẻ tuổi thiên tư tuyệt hảo, đều khoảng trên dưới hai mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới Thiên cấp đỉnh. Có thể nói là nhân vật nổi bật thế hệ này của Tần gia!
Cũng chính là ngôi sao hi vọng ở giải đấu Chí Tôn trên Huyền Đảo vài năm sau đó!
Trên Huyền Đảo này không có bất kì người nào dám khinh thị giải đấu Chí Tôn.
Mà nó bị người người coi trọng như vậy nguyên nhân chủ yếu chính là phần thưởng của nó cũng không phải là do gia tộc hay môn phái trên Huyền Đảo đưa ra!
Bảy mươi năm một lần, ở trên đỉnh Huyền Vũ nơi cao nhất trên Huyền Đảo sẽ xuất hiện một tòa cung điện lớn vô cùng. Cung điện kia hoàn toàn là chế tạo từ hoàng kim, được gọi là Hoàng Kim Cung!
Lai lịch của nó không ai biết tới. Có người nói là Tiên nhân tạo ra, tuy nhiên cho dù trên Thiên Nguyên Đại Lục thì Tiên nhân cũng chỉ là một truyền thuyết. Võ giả thông qua các loại phương pháp đột phá thân thể mình đến cực hạn, có thể sống thêm rất nhiều năm. Nghe nói cảnh giới Chí Tôn có thể sống mấy ngàn năm.
Mà Tiên nhân trong truyền thuyết lại có tấm thân bất tử muôn đời. Đối với tất cả những sinh vật có linh tính mà nói thì đây là một hấp dẫn cực lớn.
Mà sự tồn tại của Hoàng Kim Cung dường như là bằng chứng tốt nhất chứng minh trên đời này có Tiên nhân, tuy nhiên lại chưa có ai từng nhìn thấy.
Giải đấu Chí Tôn từ khi nào bắt đầu cũng không ai biết. Chỉ là một dạng lưu truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác từ thời thượng cổ!
Mỗi bảy mươi năm, ngay trên đỉnh Huyền Vũ sẽ tổ chức một hồi thi đấu luận võ.
Hơn nữa quy củ còn rất nghiêm khắc. Võ giả ngoài trăm tuổi, võ giả từ Chí Tôn trở lên đều không thể tham gia. Quy củ này cũng là Hoàng Kim Cung đặt ra, toàn bộ quá trình thi đấu hoàn toàn do Hoàng Kim Cung khống chế. Tất cả gia tộc trên Huyền Đảo đều chỉ có quyền tham dự mà không có bất kì quyền quyết định gì! Không ai gặp người sống nào ở Hoàng Kim Cung, nhưng nếu có người không phù hợp điều kiện thì căn bản không thể đi vào hình chiếu sân thi đấu do Hoàng Kim Cung chiếu ra!
Đúng vậy, ngay cả sân thi đấu cũng là do Hoàng Kim Cung chiếu ra! Mặc kệ có bao nhiêu người báo danh, sân thi đấu chỉ có một cái, chiến đấu cũng chỉ có thể tiến hành từng trận một.
Trận đấu dùng chế độ đào thải, người báo danh đều phải tiến vào sân dự bị do Hoàng Kim Cung chiếu ra, sau đó mỗi lần sẽ có hai người bị truyền tống vào sân thi đấu. Thua sẽ trực tiếp bị truyền ra ngoài! Bảy mươi năm có một lần cơ hội như vậy, nói cách khác một người cả đời nhiều nhất cũng chỉ được tham gia hai lần mà thôi.
Kì thật cơ bản đại đa số người cả đời cũng chỉ có một lần cơ hội.
Hơn nữa, cũng không phải thực lực mạnh mẽ là nhất định có thể trụ đến cuối cùng. Nếu không may rất có khả năng trực tiếp gặp được một người có thực lực mạnh hơn, bị đào thải ra; nếu cực kì may mắn có thể mỗi lần đều vòng trống, đến cuối cùng đạt tới điều kiện lĩnh thưởng của Hoàng Kim Cung, chiếm được lợi ích thật lớn!
Trên lịch sử đã từng có hai người như vậy. Bởi vì giải đấu Chí Tôn sau khi đánh tới cuối cùng, còn lại mười người thì giải đấu sẽ chấm dứt!
Mười người này sẽ được truyền tống đến những nơi khác nhau trong Hoàng Kim Cung khổng lồ đó, sau đó mỗi người được phép mang đi ba bảo vật của Hoàng Kim Cung!
Trong đó có bí phương đan dược tuyệt phẩm, có tâm pháp chiến kỹ Thần cấp, cũng có tuyệt thế thần binh. Thậm chí có người càng may mắn chiếm được Thần đan trong Hoàng Kim Cung.
Truyền thuyết sau khi sử dụng thậm chí có thể tiến vào cảnh giới Chí Tôn mà không gặp trở ngại nào!
Phàm là người mỗi một lần thi đấu tiến vào Hoàng Kim Cung đều được Hoàng Kim Cung che chở mười năm. Trong vòng mười năm sau giải đấu, nếu người đó gặp nguy hiểm sẽ được một đạo thần quang bất ngờ xuất hiện di chuyển đến nơi khác; mà người làm hại hắn sẽ bị thần quang xử lí!
Từ thời thượng cổ đã từng có một đệ tử môn phái nhỏ rất may mắn, thực lực mới Thiên cấp lại nhiều lần gặp vòng trống đến cuối cùng thành một trong mười người. Người đó ở trong Hoàng Kim Cung tìm được một quyển chiến kỹ Thần cấp, một viên thần đan và một thanh tuyệt thế thần binh!
Điều này dẫn đến vô số người thèm nhỏ dãi, bởi vì người trẻ tuổi kia bất kể là hắn hay môn phái sau lưng đều không có bất kì năng lực gì bảo vệ được bảo vật họ đoạt được.
Vì thế bọn họ đồng loạt di dời vào vùng cấm nhân loại trên Huyền Đảo, nhưng cho dù là vậy cũng có người tìm được họ.
Cũng bất kể đối thủ cường đại cỡ nào, mỗi khi người trẻ tuổi may mắn gặp nguy hiểm thì sẽ xuất hiện hai đạo thần quang. Mọt đạo tống hắn đi mà một đạo khác thì biến địch nhân của hắn thành bụi bặm!
Mười năm thời gian, các thế lực không cam lòng trước sau bồi tại trên người thanh niên này chừng mấy trăm người! Thực lực mạnh nhất là một cường giả cảnh giới Dung Thiên đỉnh, ở trước sự che chở của của Hoàng Kim Cung ngay cả tư cách chống đỡ cũng không có!
Cứ như vậy, thanh niên kia tuy rằng an toàn mười năm nhưng mười năm qua hắn đã kết rất nhiều thâm cừu đại hận với nhiều môn phái gia tộc. Đợi cho thời hạn mười năm qua đi không biết bao nhiêu người muốn lấy mạng hắn.
Bọn họ lại không từng nghĩ rằng, chỉ mười năm thời gian thanh niên may mắn năm xưa không ngờ đã đạt tới cảnh giới Dung Thiên đỉnh, đem những người tìm tới trả thù giết ba ngày ba đêm!
Mấy trăm võ giả mạnh mẽ không ai sống sót!
Chuyện này tại thời bấy giờ ở Huyền Đảo tạo thành một hồi chấn động. Có rất nhiều gia tộc môn phái bởi vì trận chiến ấy mà vẫn chưa gượng dậy nổi. Đến cuối cùng con cháu bọn họ thậm chí đều trở thành người bình thường yếu ớt nhất trên Huyền Đảo!
Bởi vậy từ xưa đến nay, phàm là người tiến vào Hoàng Kim Cung gần như không có bao nhiêu người dám trêu chọc!
Hiện nay, đã qua hơn sáu mươi năm giải đấu Chí Tôn lần trước. Những người may mắn năm xưa hơn nữa đều đạt tới cảnh giới rất cao, trở thành cường giả một phương.
Cho nên nói giải đấu Chí Tôn quả thực là một bữa tiệc thịnh soạn, tràn ngập thần bí trên Huyền Đảo, làm cho người ta chìm vào điên cuồng!
Mà hiện tại Tần Lĩnh Sơn hoàn toàn vì chuyện này mà cảm thấy vô cùng buồn bực.
Bởi vì Thiên Sát môn có tiếng tăm rất kém trên Huyền Đảo gần đây thả ra một tin tức, thề sống chết rằng Tần gia thành Phong Sa có một thiên tài tuyệt thế mười sáu, mười bảy tuổi thực lực đã đạt tới cảnh giới Phá Thiên!
/956
|