Tháng 6 thời tiết nóng nực vẫn bao phủ khắp nơi , trên thảm cỏ xanh rờn một cô gái xinh đẹp trong chiếc máy màu hồng nhạt đang nhắm mắt nghỉ ngơi , Uyên Nhi không mở mắt cảm nhận sự mềm mại của thảm cỏ bên dưới cô có thói quen khi buồn hoặc có chuyện phải suy nghĩ thì sẽ tới vườn và nằm trên bãi cỏ này sự êm ái của cỏ mùi cây cối cùng hương hoa thơm ngát ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi mang theo một cảm giác ấm áp lạ thường . Ngày hôn qua chứng kiến sự khổ sở của Jenny cô chợt nhận ra bản thân thật nhỏ bé , đối với Uy Vũ cô chỉ là một bông hoa dại trong vườn hoa rực rỡ bạt ngàn , một chấm nhỏ trên bầu trời đầy sao và là một tiểu vũ trụ trong một giải ngân hà rộng lớn …
Mở đôi mắt to xinh đẹp Uyên Nhi nhếch khóe môi tự cười bản thân quá ngốc nghếch , ủy mị bắt đầu từ bao giờ Uyên Nhi cô lại trở thành yếu đuối thế này ? Cũng không phải cô bị phản bội hay lừa gạt chỉ là thứ tình cảm đơn phương không có kết quả tại sao cô phải buồn ? Không được thế này nữa , Uyên Nhi đứng dậy từ thảm cỏ êm ái bàn tay nắm chặt , cô phải quay trở lại thành cô gái vô lo vô nghĩ không được yếu đuối như vậy nữa đem thứ tình cảm dày vò tâm can này chon xuống sâu trong đáy tim rồi một ngày nào đó nó cũng sẽ biến mất như mẹ vẫn hay nói mỗi khi cô buồn “ Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi con yêu của mẹ “
Sau khi chỉnh đốn lại tâm trạng Uyên Nhi mang theo tâm trạng vui vẻ mới được phục hồi đứng lên định đi tìm Bảo Ngọc , đang đi bỗng nhiên cô đâm sầm vào một bức tường thịt ,
- Ui da ……
- Ai ?
Quát lên một tiếng rồi ôm lấy cái trán đau điếng ngẩng lên nhìn xem ai mà thịt cứng như đá vậy làm cô đau muốn chết … Không nhìn thì thôi nhìn rồi chỉ muốn đấm cho cái tên trước mặt mình một phát vì đó chính là tên lăng nhăng phản bội Uy Vũ .
Nhìn cô gái nhỏ bé đang nhăn nhó ôm trán Uy Vũ tốt bụng đưa tay lên đụng nhẹ vào trán cô ân cần hỏi
- Sao vậy đau lắm không ?
Uyên Nhi nãy giờ luôn trừng mắt để nhìn anh nhưng khi anh chạm vào cô nói những lời quan tâm ấy trái tim cô lại bắt đầu đập nhanh trong lồng ngực một cảm giác ấm áp quen thuộc lại dâng trào , cảm động ngước đôi mắt xinh đẹp long lanh lên nhìn Uy Vũ muốn nói “ không sao “ nhưng nhớ lại nước mắt của Jenny nhớ lại chuyện anh phản bội cô ấy khiến sự cảm động và ấm áp trong lòng Uyên Nhi tan biến hoàn toàn cô lạnh nhạt hất tay anh ra quát lên
- Đừng có chạm vào tôi
Nói xong cô bỏ đi thật nhanh , một giọt nước nhẹ nhàng lăn dài trên đôi má trắng hồng của Uyên Nhi cô đưa tay gạt đi giọt nước nóng ấm ấy tự hứa với bản thân mình nhất định không được khóc vì anh ta nữa , anh ta không đáng …
Nhìn dáng vẻ chạy trốn của cô Uy Vũ nhíu mày hôm nay thái độ Uyên Nhi với anh rất lạ khác với ngày thường , một tia sáng lóe lên trong đôi mắt đen sáng ngời
- Không lẽ Jenny … không ổn rồi …
******************
Bữa cơm gia đình đầm ấm những món ăn ngon bốc lên những hương thơm ngào ngạt nhưng Uyên Nhi không muốn ăn một chút nào cả , cô đưa mắt nhìn qua chỗ ngồi trống không cạnh Uy Vũ thở dài ngao ngán bạn gái như vậy mà anh ta còn có tâm trạng ăn cơm đúng là máu lạnh
Đang dùng bữa bỗng nhiên Uy Vũ cảm thấy có ai đó đang nhìn mình , anh ngẩng đầu thì bắt gặp ánh mắt Uyên Nhi , ngày thường cô cũng hay nhìn trộm anh nhưng khi anh nhìn lại cô sẽ đỏ mặt cúi xuống nhưng hôm nay thì khác anh nhìn cô nhưng cô không những không cúi xuống mà còn trừng mắt như nhìn kẻ thù , chắc chắn là Jenny đã nói gì đó
- Will
Tiếng gọi ẽo ợt vang lên từ phía cửa ra vào , Uy Vũ nghe thấy phản ứng đầu tiên chính là hóa đá , giọng nói này là
- Elena ?
Uyên Nhi nhìn về phía cửa chỉ thấy một cô gái xinh đẹp cười tươi tắn đang đi tới , không lẽ cô ấy là Elena bạn thân của Jenny và cũng chính là … Uyên Nhi quay lại nhìn về phía Uy Vũ thấy anh đang nhìn chằm chằm vào cô gái xinh đẹp kia như là ngoài cô ấy ra anh không bỏ gì khác vào mắt vậy …
Elena mỉm cười tươi tắn mặc kệ ánh mắt sững sờ của bao người chạy tới ôm lấy cánh tay Uy Vũ
- Will em nhớ anh …
( stop giải thích tí ạ : nhân vật Elena có thể nói tiếng Việt vì cô ấy là người Mỹ gốc Việt ạ ^^! )
Uy Vũ gạt cánh tay Elena ra rồi quay sang nhìn Uyên NhI chỉ thấy cô đang nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường , chán ghét Uy Vũ tự chửi mình ngu ngốc sao lại dây vào con mụ Jenny kia chứ ?
Bị đẩy ra nhưng Elena không có chút hụt hẫng hay tức giận cô ngay lập tức xán vào chỗ Uy Vũ ôm lấy cánh tay anh õng ẹo
- Sao lại đẩy người ta như vậy chứ rất đau
Nắm chặt đôi đũa trong tay Uyên Nhi cố kìm nén không nôn hết những cọng rau cô vừa ăn buông đũa đứng dậy hướng cha mẹ xin phép
- Con no rồi mọi người cứ ăn tự nhiên ạ
Thấy con gái vội vàng muốn đi Mỹ Anh bỏ quên chuyện kì lạ đang diễn ra nhìn Uyên Nhi
- Con mới ăn có chút à sao no rồi ?
Liếc mắt nhìn đôi gian phu dâm phụ kia một cái Uyên Nhi lắc đầu
- Con ăn không nổi nữa
Nói đoạn cô dứt khoát đi lên phía trước , vừa đi tới cầu thang đã thấy Jenny đứng đó nhìn Uy Vũ và cô gái kia khuôn mặt lộ rõ vẻ buồn bã thất vọng , Uyên Nhi kéo tay cô ấy quan tâm hỏi
- Are you ok ?
Jenny nhìn Uyên Nhi lắc đầu
- I’m ok …
Nói xong cô nhìn Uyên Nhi cố gắng nở một nụ cười nhợt nhạt rồi quay lưng đi lên lầu , Uyên Nhi nhìn theo bóng dáng yếu đuối của Jenny trong lòng đang muốn đem Uy Vũ ra băm thành trăm nghàn mảnh …
Thấy bộ dạng ngạc nhiên của mọi người Uy Vũ lung túng đến muốn điên lên anh kéo tay Elena lôi cô ra ngoài , ra bên ngoài Uy Vũ hất tay Elena ra gằn giọng
- Ai cho cô tới đây ?
Elena chẳng có chút ngạc nhiên với thái độ này của anh cô nhún vai đi tới chiếc ghế đá gần đó ngồi xuống hai chân vắt chéo bìh thản trả lời
- Em nghe nói anh có đối tượng nên đến xem chút thôi , nghe nói chỉ là con nhóc còn học trung học Will à anh thích gặm cỏ non từ bao giờ vậy ?
Uy Vũ quay phắt lại quát lên
- Cô ăn nói đoàng hoàng cho tôi là Jenny gọi cô tới phải không ?
- Đúng , Will anh nghĩ chỉ cần về nước là thoát khỏi em sao ? anh quên em là ai rồi sao ?
Vừa nói cô vừa đi về phía anh bàn tay vuốt nhẹ lên đường nét nam tính trên khuôn mặt anh
Uy Vũ hất tay cô ra quay lại nắm lấy cánh tay mảnh khảnh trắng ngần nắm chặt một cách thô bạo
- Ai
Elena kêu lên một tiếng đau đớn nhăn mặt trách
- Anh nắm chặt vậy đau quá
Uy Vũ gần như quên đi cái gì gọi là nhân từ anh bóp chặt lấy cánh tay cô gằn từng chữ cảnh cáo
- Nếu cô dám bày trò khiến Uyên Nhi hiểu lầm thì đừng trách tôi ác
Uyên Nhi , thì ra cô gái kia tên là Uyên Nhi được lắm Elena cười nhạt cô sẽ không khiến cô ta hiểu lầm nhưng cô sẽ chứng minh cô ta là kẻ thua cuộc khiến cô ta hối hận vì cướp đi người đàn ông của cô …
Uy Vũ thấy cô không nói gì anh cho là cô sợ nên hư một tiếng rồi bỏ vào trong nhà …
Mở đôi mắt to xinh đẹp Uyên Nhi nhếch khóe môi tự cười bản thân quá ngốc nghếch , ủy mị bắt đầu từ bao giờ Uyên Nhi cô lại trở thành yếu đuối thế này ? Cũng không phải cô bị phản bội hay lừa gạt chỉ là thứ tình cảm đơn phương không có kết quả tại sao cô phải buồn ? Không được thế này nữa , Uyên Nhi đứng dậy từ thảm cỏ êm ái bàn tay nắm chặt , cô phải quay trở lại thành cô gái vô lo vô nghĩ không được yếu đuối như vậy nữa đem thứ tình cảm dày vò tâm can này chon xuống sâu trong đáy tim rồi một ngày nào đó nó cũng sẽ biến mất như mẹ vẫn hay nói mỗi khi cô buồn “ Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi con yêu của mẹ “
Sau khi chỉnh đốn lại tâm trạng Uyên Nhi mang theo tâm trạng vui vẻ mới được phục hồi đứng lên định đi tìm Bảo Ngọc , đang đi bỗng nhiên cô đâm sầm vào một bức tường thịt ,
- Ui da ……
- Ai ?
Quát lên một tiếng rồi ôm lấy cái trán đau điếng ngẩng lên nhìn xem ai mà thịt cứng như đá vậy làm cô đau muốn chết … Không nhìn thì thôi nhìn rồi chỉ muốn đấm cho cái tên trước mặt mình một phát vì đó chính là tên lăng nhăng phản bội Uy Vũ .
Nhìn cô gái nhỏ bé đang nhăn nhó ôm trán Uy Vũ tốt bụng đưa tay lên đụng nhẹ vào trán cô ân cần hỏi
- Sao vậy đau lắm không ?
Uyên Nhi nãy giờ luôn trừng mắt để nhìn anh nhưng khi anh chạm vào cô nói những lời quan tâm ấy trái tim cô lại bắt đầu đập nhanh trong lồng ngực một cảm giác ấm áp quen thuộc lại dâng trào , cảm động ngước đôi mắt xinh đẹp long lanh lên nhìn Uy Vũ muốn nói “ không sao “ nhưng nhớ lại nước mắt của Jenny nhớ lại chuyện anh phản bội cô ấy khiến sự cảm động và ấm áp trong lòng Uyên Nhi tan biến hoàn toàn cô lạnh nhạt hất tay anh ra quát lên
- Đừng có chạm vào tôi
Nói xong cô bỏ đi thật nhanh , một giọt nước nhẹ nhàng lăn dài trên đôi má trắng hồng của Uyên Nhi cô đưa tay gạt đi giọt nước nóng ấm ấy tự hứa với bản thân mình nhất định không được khóc vì anh ta nữa , anh ta không đáng …
Nhìn dáng vẻ chạy trốn của cô Uy Vũ nhíu mày hôm nay thái độ Uyên Nhi với anh rất lạ khác với ngày thường , một tia sáng lóe lên trong đôi mắt đen sáng ngời
- Không lẽ Jenny … không ổn rồi …
******************
Bữa cơm gia đình đầm ấm những món ăn ngon bốc lên những hương thơm ngào ngạt nhưng Uyên Nhi không muốn ăn một chút nào cả , cô đưa mắt nhìn qua chỗ ngồi trống không cạnh Uy Vũ thở dài ngao ngán bạn gái như vậy mà anh ta còn có tâm trạng ăn cơm đúng là máu lạnh
Đang dùng bữa bỗng nhiên Uy Vũ cảm thấy có ai đó đang nhìn mình , anh ngẩng đầu thì bắt gặp ánh mắt Uyên Nhi , ngày thường cô cũng hay nhìn trộm anh nhưng khi anh nhìn lại cô sẽ đỏ mặt cúi xuống nhưng hôm nay thì khác anh nhìn cô nhưng cô không những không cúi xuống mà còn trừng mắt như nhìn kẻ thù , chắc chắn là Jenny đã nói gì đó
- Will
Tiếng gọi ẽo ợt vang lên từ phía cửa ra vào , Uy Vũ nghe thấy phản ứng đầu tiên chính là hóa đá , giọng nói này là
- Elena ?
Uyên Nhi nhìn về phía cửa chỉ thấy một cô gái xinh đẹp cười tươi tắn đang đi tới , không lẽ cô ấy là Elena bạn thân của Jenny và cũng chính là … Uyên Nhi quay lại nhìn về phía Uy Vũ thấy anh đang nhìn chằm chằm vào cô gái xinh đẹp kia như là ngoài cô ấy ra anh không bỏ gì khác vào mắt vậy …
Elena mỉm cười tươi tắn mặc kệ ánh mắt sững sờ của bao người chạy tới ôm lấy cánh tay Uy Vũ
- Will em nhớ anh …
( stop giải thích tí ạ : nhân vật Elena có thể nói tiếng Việt vì cô ấy là người Mỹ gốc Việt ạ ^^! )
Uy Vũ gạt cánh tay Elena ra rồi quay sang nhìn Uyên NhI chỉ thấy cô đang nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường , chán ghét Uy Vũ tự chửi mình ngu ngốc sao lại dây vào con mụ Jenny kia chứ ?
Bị đẩy ra nhưng Elena không có chút hụt hẫng hay tức giận cô ngay lập tức xán vào chỗ Uy Vũ ôm lấy cánh tay anh õng ẹo
- Sao lại đẩy người ta như vậy chứ rất đau
Nắm chặt đôi đũa trong tay Uyên Nhi cố kìm nén không nôn hết những cọng rau cô vừa ăn buông đũa đứng dậy hướng cha mẹ xin phép
- Con no rồi mọi người cứ ăn tự nhiên ạ
Thấy con gái vội vàng muốn đi Mỹ Anh bỏ quên chuyện kì lạ đang diễn ra nhìn Uyên Nhi
- Con mới ăn có chút à sao no rồi ?
Liếc mắt nhìn đôi gian phu dâm phụ kia một cái Uyên Nhi lắc đầu
- Con ăn không nổi nữa
Nói đoạn cô dứt khoát đi lên phía trước , vừa đi tới cầu thang đã thấy Jenny đứng đó nhìn Uy Vũ và cô gái kia khuôn mặt lộ rõ vẻ buồn bã thất vọng , Uyên Nhi kéo tay cô ấy quan tâm hỏi
- Are you ok ?
Jenny nhìn Uyên Nhi lắc đầu
- I’m ok …
Nói xong cô nhìn Uyên Nhi cố gắng nở một nụ cười nhợt nhạt rồi quay lưng đi lên lầu , Uyên Nhi nhìn theo bóng dáng yếu đuối của Jenny trong lòng đang muốn đem Uy Vũ ra băm thành trăm nghàn mảnh …
Thấy bộ dạng ngạc nhiên của mọi người Uy Vũ lung túng đến muốn điên lên anh kéo tay Elena lôi cô ra ngoài , ra bên ngoài Uy Vũ hất tay Elena ra gằn giọng
- Ai cho cô tới đây ?
Elena chẳng có chút ngạc nhiên với thái độ này của anh cô nhún vai đi tới chiếc ghế đá gần đó ngồi xuống hai chân vắt chéo bìh thản trả lời
- Em nghe nói anh có đối tượng nên đến xem chút thôi , nghe nói chỉ là con nhóc còn học trung học Will à anh thích gặm cỏ non từ bao giờ vậy ?
Uy Vũ quay phắt lại quát lên
- Cô ăn nói đoàng hoàng cho tôi là Jenny gọi cô tới phải không ?
- Đúng , Will anh nghĩ chỉ cần về nước là thoát khỏi em sao ? anh quên em là ai rồi sao ?
Vừa nói cô vừa đi về phía anh bàn tay vuốt nhẹ lên đường nét nam tính trên khuôn mặt anh
Uy Vũ hất tay cô ra quay lại nắm lấy cánh tay mảnh khảnh trắng ngần nắm chặt một cách thô bạo
- Ai
Elena kêu lên một tiếng đau đớn nhăn mặt trách
- Anh nắm chặt vậy đau quá
Uy Vũ gần như quên đi cái gì gọi là nhân từ anh bóp chặt lấy cánh tay cô gằn từng chữ cảnh cáo
- Nếu cô dám bày trò khiến Uyên Nhi hiểu lầm thì đừng trách tôi ác
Uyên Nhi , thì ra cô gái kia tên là Uyên Nhi được lắm Elena cười nhạt cô sẽ không khiến cô ta hiểu lầm nhưng cô sẽ chứng minh cô ta là kẻ thua cuộc khiến cô ta hối hận vì cướp đi người đàn ông của cô …
Uy Vũ thấy cô không nói gì anh cho là cô sợ nên hư một tiếng rồi bỏ vào trong nhà …
/38
|