- Xin lỗi, cho tôi hỏi mấy giờ rồi? - Mai Anh hỏi, đôi mắt ngước nhìn qua ô cửa sổ.
- Bây giờ là 9 giờ hơn. - anh thản nhiên đáp lại, mắt vẫn nhìn vào người cô.
- Đã muộn thế rồi cơ á? - Cô sững người - Xin phép, tôi phải về! - Cô lật chăn ra, bước xuống giường.
- Bây giờ đã muộn thế này, em còn muốn đi đâu?
- Về nhà! - Cô bước đi. Anh vươn tay nắm chặt đôi bàn tay nhỏ bé kia
- Em đừng đi, hãy ở lại với tôi! - Giọng anh trầm hẳn xuống. Cô ngỡ ngàng. Nó...ấm áp quá! Trái tim cô và anh đều đang loạn nhịp, khoonh biết phải làm gì.
- Nhưng còn bố mẹ tôi? Tôi phải giải thích với họ thế nào? - Cô ngẹn ngào, cô cũng muốn ở lại lắm chứ. Ngay từ lần gặp đầu, cô đã biết anh rất tốt, cô đã đặt niềm tin của mình trong anh.
- Tôi sẽ giải thích! - Nói rồi anh ôm cô đặt nhẹ xuống giường, hôn nhẹ lên trán cô. Cô nhắm mắt đi ngủ. Cô mệt lắm rồi, cần được nghỉ ngơi.
Anh cầm áo khoác mỏng khoác vào, đóng nhẹ cửa rồi bước ra ngoài.
**** Sáng hôm sau ****
Mặt trời chiếu những ánh sáng tinh nghịch ùa vào vào căn phòng gam màu tím nô đùa. Chúng đua nhau chạy nhảy trên hai gương mặt kia. Cô khẽ cựa mình, ánh nắng làm cô tỉnh giấc.
Sao cả người cô không cử động được thế này? Cô tự hỏi. Hơi thở của anh đều đặn phả vào gáy cô làm cô hơi buồn cười. Cô quay mặt sang, anh đang ngủ. TRông anh lúc ngủ thật giống thiên thần.
Cô đỏ mặt nhớ lại chuyện hôm qua.
- Tôi làm em tỉnh giấc? - Anh vẫn nhắm mắt hỏi.
End chap
Sr mina nha! Chap này hơi ngắn a~~
- Bây giờ là 9 giờ hơn. - anh thản nhiên đáp lại, mắt vẫn nhìn vào người cô.
- Đã muộn thế rồi cơ á? - Cô sững người - Xin phép, tôi phải về! - Cô lật chăn ra, bước xuống giường.
- Bây giờ đã muộn thế này, em còn muốn đi đâu?
- Về nhà! - Cô bước đi. Anh vươn tay nắm chặt đôi bàn tay nhỏ bé kia
- Em đừng đi, hãy ở lại với tôi! - Giọng anh trầm hẳn xuống. Cô ngỡ ngàng. Nó...ấm áp quá! Trái tim cô và anh đều đang loạn nhịp, khoonh biết phải làm gì.
- Nhưng còn bố mẹ tôi? Tôi phải giải thích với họ thế nào? - Cô ngẹn ngào, cô cũng muốn ở lại lắm chứ. Ngay từ lần gặp đầu, cô đã biết anh rất tốt, cô đã đặt niềm tin của mình trong anh.
- Tôi sẽ giải thích! - Nói rồi anh ôm cô đặt nhẹ xuống giường, hôn nhẹ lên trán cô. Cô nhắm mắt đi ngủ. Cô mệt lắm rồi, cần được nghỉ ngơi.
Anh cầm áo khoác mỏng khoác vào, đóng nhẹ cửa rồi bước ra ngoài.
**** Sáng hôm sau ****
Mặt trời chiếu những ánh sáng tinh nghịch ùa vào vào căn phòng gam màu tím nô đùa. Chúng đua nhau chạy nhảy trên hai gương mặt kia. Cô khẽ cựa mình, ánh nắng làm cô tỉnh giấc.
Sao cả người cô không cử động được thế này? Cô tự hỏi. Hơi thở của anh đều đặn phả vào gáy cô làm cô hơi buồn cười. Cô quay mặt sang, anh đang ngủ. TRông anh lúc ngủ thật giống thiên thần.
Cô đỏ mặt nhớ lại chuyện hôm qua.
- Tôi làm em tỉnh giấc? - Anh vẫn nhắm mắt hỏi.
End chap
Sr mina nha! Chap này hơi ngắn a~~
/10
|