Ánh sáng sớm mai rọi vào khe cửa, chiếu vào cô gái đang say giấc, mi cô khẽ rung, cô cựa người nằm quay lưng, co tròn người lại, ôm trăn rồi nói mơ:
'' Ba ba con không lấy chồng đâu!!''
Tiểu Yên lăn lộn trên giường, rồi rơi '' bụp'' một phát xuống đất. Cô mơ màng tỉnh ngủ, rồi ôm đầu thất thiểu đứng dậy.
Tiểu Yên đi xuống nhà thì đụng trúng phải một bức tường vững trãi, nhưng chuyện lạ là bực tường rất êm.....Cô ngẩng đầu lên thì thấy trước mắt mình không phải là cái cô nghĩ...là Thục Xương.
- Tôi đang định kêu cô dậy!
- À!
Bỗng chốc cái hình ảnh trong phòng tắm hôm qua hiện lại trong trí nhớ của cô, làm cho mặt cô có chút nóng nóng. Tiểu Yên cười ngượng:
- Tôi đi rửa mặt một chút!
Rồi cô chạy mất hút, khiến anh chàng kia có chút suy nghĩ thoáng qua, anh rờ tay lên khoảng ngưc mà cô đụng phải rồi lẩm bẩm:
- Sao tim mình chẳng ổn chút nào nhỉ!
Bà Thục Xương từ sáng sớm đã đi lượn cùng hội bạn, chỉ còn hai người ngồi ăn sáng. Được cái Thục Xương đúng là mẫu đàn ông lí tưởng, anh đã nấu sẵn bữa ăn, những món ăn pha màu một cách bắt mắt, khiến cho Tiểu Yên suýt xoa:
- Anh nấu hả? Tôi cứ tưởng đang được ăn trong nhà hàng chứ! Cảm ơn nha!( Cô làm động tác vỗ tay tỏ vẻ thích thú)
Thục Xương chỉ cười nhẹ, anh nhìn cô gái đang ăn ngon lành kia, đôi lúc để ý thì cô gái ấy có nét đáng yêu đấy chứ!
'' kít''
Chiếc xe hơi sang chảnh màu đỏ rực dừng ngay trước ngôi nhà của Thục Xương, một anh chàng bước ra, khuôn mặt lãnh đạm, tiến tới bấm chuông cửa.
'' Ring roong''
Thục Xương đứng dậy đi ra, anh đi tới đôi tay thon dài nắm tay nắm cửa.
'' cạch''
Cánh cửa mở ra cũng là lúc cuộc chạm mặt không báo trước, hai đôi mắt nhìn nhau như hai thái cực đối lập, một nóng một lạnh, cảm giác như có tia sét xuyên qua cả hai,... Nhân Kiệt bắt đầu câu chuyện bằng một câu gọn nhẹ:
- Tiểu Yên cô ấy đâu!
Thục Xương đánh giá con người trước mặt, hẳn là một tên uy quyền, gia thế không tầm thường, anh đáp lại:
- Anh là ai?
- Chồng tương lai!
Câu trả lời như phát ra tiếng '' rầm'' của sấm rền , đây là gã mà cô ấy đang cố chạy trốn sao?
Có vẻ đang vội, Nhân Kiệt không đợi chủ nhà cho phép, anh cũng tự ý xông vào, nhưng đi được vài bước thì bị ai đó túm tay:
- Anh có biết xâm phạm nhà người khác khi chưa được cho phép là phạm luật không?
- Vậy giam giữ vợ người khác là tội gì? ( Nhân Kiệt quay ra nhìn Thục Xương )
- Chưa đăng kí kết hôn chưa tổ chức cưới thì cô ấy không phải vợ anh!
Tên trước mặt Nhân Kiệt đâu có vừa, cuộc chạm trán gay gấn của hai kẻ không tầm thường..
'' Ba ba con không lấy chồng đâu!!''
Tiểu Yên lăn lộn trên giường, rồi rơi '' bụp'' một phát xuống đất. Cô mơ màng tỉnh ngủ, rồi ôm đầu thất thiểu đứng dậy.
Tiểu Yên đi xuống nhà thì đụng trúng phải một bức tường vững trãi, nhưng chuyện lạ là bực tường rất êm.....Cô ngẩng đầu lên thì thấy trước mắt mình không phải là cái cô nghĩ...là Thục Xương.
- Tôi đang định kêu cô dậy!
- À!
Bỗng chốc cái hình ảnh trong phòng tắm hôm qua hiện lại trong trí nhớ của cô, làm cho mặt cô có chút nóng nóng. Tiểu Yên cười ngượng:
- Tôi đi rửa mặt một chút!
Rồi cô chạy mất hút, khiến anh chàng kia có chút suy nghĩ thoáng qua, anh rờ tay lên khoảng ngưc mà cô đụng phải rồi lẩm bẩm:
- Sao tim mình chẳng ổn chút nào nhỉ!
Bà Thục Xương từ sáng sớm đã đi lượn cùng hội bạn, chỉ còn hai người ngồi ăn sáng. Được cái Thục Xương đúng là mẫu đàn ông lí tưởng, anh đã nấu sẵn bữa ăn, những món ăn pha màu một cách bắt mắt, khiến cho Tiểu Yên suýt xoa:
- Anh nấu hả? Tôi cứ tưởng đang được ăn trong nhà hàng chứ! Cảm ơn nha!( Cô làm động tác vỗ tay tỏ vẻ thích thú)
Thục Xương chỉ cười nhẹ, anh nhìn cô gái đang ăn ngon lành kia, đôi lúc để ý thì cô gái ấy có nét đáng yêu đấy chứ!
'' kít''
Chiếc xe hơi sang chảnh màu đỏ rực dừng ngay trước ngôi nhà của Thục Xương, một anh chàng bước ra, khuôn mặt lãnh đạm, tiến tới bấm chuông cửa.
'' Ring roong''
Thục Xương đứng dậy đi ra, anh đi tới đôi tay thon dài nắm tay nắm cửa.
'' cạch''
Cánh cửa mở ra cũng là lúc cuộc chạm mặt không báo trước, hai đôi mắt nhìn nhau như hai thái cực đối lập, một nóng một lạnh, cảm giác như có tia sét xuyên qua cả hai,... Nhân Kiệt bắt đầu câu chuyện bằng một câu gọn nhẹ:
- Tiểu Yên cô ấy đâu!
Thục Xương đánh giá con người trước mặt, hẳn là một tên uy quyền, gia thế không tầm thường, anh đáp lại:
- Anh là ai?
- Chồng tương lai!
Câu trả lời như phát ra tiếng '' rầm'' của sấm rền , đây là gã mà cô ấy đang cố chạy trốn sao?
Có vẻ đang vội, Nhân Kiệt không đợi chủ nhà cho phép, anh cũng tự ý xông vào, nhưng đi được vài bước thì bị ai đó túm tay:
- Anh có biết xâm phạm nhà người khác khi chưa được cho phép là phạm luật không?
- Vậy giam giữ vợ người khác là tội gì? ( Nhân Kiệt quay ra nhìn Thục Xương )
- Chưa đăng kí kết hôn chưa tổ chức cưới thì cô ấy không phải vợ anh!
Tên trước mặt Nhân Kiệt đâu có vừa, cuộc chạm trán gay gấn của hai kẻ không tầm thường..
/66
|