Cao Vỹ Triết và Thẩm Mạc nghe tiếng hét của ai đó. Vội chạy đến chỗ có tiếng hét.
Đó là nhà vệ sinh nữ...
Cao Vỹ Triết có linh cảm không lành, cả Thẩm Mạc nữa.
Cả hai xông vào...
Và...
Đập vào mắt họ là cô, người của cô bây giờ chỉ toàn là... Máu!
Anh chạy lại, ôm cô vào lòng, lay mạnh cô.
Vỹ Nhi... Vỹ Nhi... Anh gọi tên cô.
Cánh tay cô run rẩy, đưa lên: Tr.. i.. ết
Đưa cô ấy đến bệnh viện, mau lên Thẩm Mạc quát lớn.
Anh hoàn hồn, bế cô lên, chạy như điên ra khỏi nhà vệ sinh.
Bệnh viện...
Anh cần đến bệnh viện gắp.
Vỹ Nhi, em đừng xảy ra chuyện mà.
Phong toả tất cả, không một ai được rời khỏi bữa tiệc này Thẩm Mạc ra lệnh.
Tất cả người của Thẩm gia phong toả, không một ai được rời khỏi.
Lần này... Thẩm thiếu gia thật sự tức giận rồi.
...
Bệnh viện.
Vỹ Nhi, Vỹ Nhi, em hãy cố lên, cố lên Anh cứ chạy theo, gọi tên cô, đừng ngủ, em đừng ngủ.
Y tá và bác sĩ đẩy cô đến phòng cấp cứu.
Mời anh ở bên ngoài Y tá ngăn anh lại.
Cửa phòng đóng lại, anh đứng lo lắng bên ngoài.
Cả người anh... Chỉ toàn là máu của cô.
Nhi... Em đừng xảy ra chuyện!!!
...
Bữa tiệc của Thẩm gia bị ngưng lại, cảnh sát cũng đến.
Những người tham gia bữa tiệc đều bị lấy lời khai, cả Thẩm lão gia.
Đầu bếp, phục vụ cũng vậy.
Nhưng đâu ai biết...
Bên ngoài nhà hàng.
Một người đàn ông lạ, miệng nở nụ cười...ác quỷ.
Lấy điện thoại trong túi ra, người đàn ông đó bấm một dãy số: Đã xong
...
Bệnh viện.
Cao Vy và Kính Dạ nghe tin liền chạy đến bệnh viện.
Anh hai Cao Vy lo lắng chạy đến chỗ anh.
Sao cả người đầy máu thế này? Anh có sao không? Cao Vy hỏi.
Anh không sao, là máu... Của Vỹ Nhi Anh nói.
Cao Vy khựng lại, nhìn cánh cửa phòng cấp cứu.
Cô lại.... Gặp chuyện sao?
Kính Dạ cau mày.
Tại sao... Cô cứ luôn gặp chuyện?
Anh đứng không vững nữa, cả người ngồi bệch xuống sàn. Miệng lẩm bẩm tên cô.
Nhi à... Em đừng xảy ra chuyện mà.
Cầu xin em... Đừng xảy ra chuyện.
Ông trời, ông đừng đưa cô ấy đi. Con chưa cầu hôn, con và cô ấy chưa cùng nhau kết hôn, bước vào lễ đường mà.
Anh hai Cao Vy sợ hãi, anh hai quá khác... Từ khi cô xuất hiện, anh hai đều như vậy.
Anh hai... Thật sự vì cô, yêu rất nhiều.
Rất nhiều...!!!
Cô ấy sẽ không sao đâu, cậu đừng lo Kính Dạ thở dài, vỗ vai anh.
Kính Dạ anh biết, Vỹ Triết đã rất yêu cô.
Nếu như cô gặp chuyện xấu, e rằng anh cũng không ổn.
Cầu mong.... Cô đừng xảy ra chuyện gì!!!
...
Thẩm gia.
Thẩm Mạc và Thẩm lão gia mệt mỏi ngồi ở phòng khách.
Cả hai im lặng.
Cô bé ấy, sao lại... Thẩm lão gia lên tiếng.
Ba biết Vỹ Nhi? Thẩm Mạc cau mày.
Ba trước đấy ít khi quan tâm ai, nhưng cô thì lại...
Thẩm lão gia im lặng.
Chuyện này, ông chưa thể nói rõ được, nên im lặng tốt hơn.
Vấn đề đó ba nói cho con biết sau, cô bé đấy tại sao lại bị ra như thế ? Thẩm lão gia đổi vấn đề.
Con không rõ Đầu óc Thẩm Mạc anh chỉ nhớ đến cảnh tượng người cô đầy máu.
Máu...rất nhiều.
Cầu mong... Cô đừng xảy ra chuyện.
Thẩm lão gia và anh lại rơi vào im lặng.
...
Bệnh viện.
Cô đã vào đó, năm tiếng rồi.
Tại sao lâu như vậy bác sĩ chưa ra chứ?
Vỹ Nhi Anh thẩn thờ bên ngoài, em đừng xảy ra chuyện mà...
Cạch...!
Cuối cùng cánh cửa cũng mở ra.
Bác sĩ đầy mệt mỏi ra ngoài.
Anh nhìn thấy bác sĩ, liền chạy đến: Bác sĩ... Cô ấy sao rồi?
Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, nhưng vết đâm khá sâu, lại mất nhiều máu nên sẽ hôn mê Bác sĩ nói.
Lúc nào cô ấy sẽ tỉnh dậy? Anh lại hỏi.
Nếu đêm mai cô ấy không tỉnh lại... Thì chúng tôi... Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức Bác sĩ nói.
Đoàng!!!
Câu nói của bác sĩ làm cả người anh đứng không vững, không thể nào!!!
Đó là nhà vệ sinh nữ...
Cao Vỹ Triết có linh cảm không lành, cả Thẩm Mạc nữa.
Cả hai xông vào...
Và...
Đập vào mắt họ là cô, người của cô bây giờ chỉ toàn là... Máu!
Anh chạy lại, ôm cô vào lòng, lay mạnh cô.
Vỹ Nhi... Vỹ Nhi... Anh gọi tên cô.
Cánh tay cô run rẩy, đưa lên: Tr.. i.. ết
Đưa cô ấy đến bệnh viện, mau lên Thẩm Mạc quát lớn.
Anh hoàn hồn, bế cô lên, chạy như điên ra khỏi nhà vệ sinh.
Bệnh viện...
Anh cần đến bệnh viện gắp.
Vỹ Nhi, em đừng xảy ra chuyện mà.
Phong toả tất cả, không một ai được rời khỏi bữa tiệc này Thẩm Mạc ra lệnh.
Tất cả người của Thẩm gia phong toả, không một ai được rời khỏi.
Lần này... Thẩm thiếu gia thật sự tức giận rồi.
...
Bệnh viện.
Vỹ Nhi, Vỹ Nhi, em hãy cố lên, cố lên Anh cứ chạy theo, gọi tên cô, đừng ngủ, em đừng ngủ.
Y tá và bác sĩ đẩy cô đến phòng cấp cứu.
Mời anh ở bên ngoài Y tá ngăn anh lại.
Cửa phòng đóng lại, anh đứng lo lắng bên ngoài.
Cả người anh... Chỉ toàn là máu của cô.
Nhi... Em đừng xảy ra chuyện!!!
...
Bữa tiệc của Thẩm gia bị ngưng lại, cảnh sát cũng đến.
Những người tham gia bữa tiệc đều bị lấy lời khai, cả Thẩm lão gia.
Đầu bếp, phục vụ cũng vậy.
Nhưng đâu ai biết...
Bên ngoài nhà hàng.
Một người đàn ông lạ, miệng nở nụ cười...ác quỷ.
Lấy điện thoại trong túi ra, người đàn ông đó bấm một dãy số: Đã xong
...
Bệnh viện.
Cao Vy và Kính Dạ nghe tin liền chạy đến bệnh viện.
Anh hai Cao Vy lo lắng chạy đến chỗ anh.
Sao cả người đầy máu thế này? Anh có sao không? Cao Vy hỏi.
Anh không sao, là máu... Của Vỹ Nhi Anh nói.
Cao Vy khựng lại, nhìn cánh cửa phòng cấp cứu.
Cô lại.... Gặp chuyện sao?
Kính Dạ cau mày.
Tại sao... Cô cứ luôn gặp chuyện?
Anh đứng không vững nữa, cả người ngồi bệch xuống sàn. Miệng lẩm bẩm tên cô.
Nhi à... Em đừng xảy ra chuyện mà.
Cầu xin em... Đừng xảy ra chuyện.
Ông trời, ông đừng đưa cô ấy đi. Con chưa cầu hôn, con và cô ấy chưa cùng nhau kết hôn, bước vào lễ đường mà.
Anh hai Cao Vy sợ hãi, anh hai quá khác... Từ khi cô xuất hiện, anh hai đều như vậy.
Anh hai... Thật sự vì cô, yêu rất nhiều.
Rất nhiều...!!!
Cô ấy sẽ không sao đâu, cậu đừng lo Kính Dạ thở dài, vỗ vai anh.
Kính Dạ anh biết, Vỹ Triết đã rất yêu cô.
Nếu như cô gặp chuyện xấu, e rằng anh cũng không ổn.
Cầu mong.... Cô đừng xảy ra chuyện gì!!!
...
Thẩm gia.
Thẩm Mạc và Thẩm lão gia mệt mỏi ngồi ở phòng khách.
Cả hai im lặng.
Cô bé ấy, sao lại... Thẩm lão gia lên tiếng.
Ba biết Vỹ Nhi? Thẩm Mạc cau mày.
Ba trước đấy ít khi quan tâm ai, nhưng cô thì lại...
Thẩm lão gia im lặng.
Chuyện này, ông chưa thể nói rõ được, nên im lặng tốt hơn.
Vấn đề đó ba nói cho con biết sau, cô bé đấy tại sao lại bị ra như thế ? Thẩm lão gia đổi vấn đề.
Con không rõ Đầu óc Thẩm Mạc anh chỉ nhớ đến cảnh tượng người cô đầy máu.
Máu...rất nhiều.
Cầu mong... Cô đừng xảy ra chuyện.
Thẩm lão gia và anh lại rơi vào im lặng.
...
Bệnh viện.
Cô đã vào đó, năm tiếng rồi.
Tại sao lâu như vậy bác sĩ chưa ra chứ?
Vỹ Nhi Anh thẩn thờ bên ngoài, em đừng xảy ra chuyện mà...
Cạch...!
Cuối cùng cánh cửa cũng mở ra.
Bác sĩ đầy mệt mỏi ra ngoài.
Anh nhìn thấy bác sĩ, liền chạy đến: Bác sĩ... Cô ấy sao rồi?
Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, nhưng vết đâm khá sâu, lại mất nhiều máu nên sẽ hôn mê Bác sĩ nói.
Lúc nào cô ấy sẽ tỉnh dậy? Anh lại hỏi.
Nếu đêm mai cô ấy không tỉnh lại... Thì chúng tôi... Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức Bác sĩ nói.
Đoàng!!!
Câu nói của bác sĩ làm cả người anh đứng không vững, không thể nào!!!
/29
|