Ngày hôm nay cô đã rửa được hận,và cũng là ngày cô thực hiện lời hứa vào 5 năm trước hôm nay là ngày gĩô của Tâm Tâm và ngày này là ngày kết thúc nhưng cũng đã mở đầu cho bí mật của cuộc đời cô.Cô là ai,gia đình thật sự của cô ở đâu,cô sẽ phải làm sao để tìm ra họ đây-Tâm Tâm à,mình lại đến nói chuyện với cậu đây,hai lần trong một ngày rồi nhỉ,à,mình đã giết ông ta rồi,mình giỏi hơn và mạnh hơn trước rồi
-cậu biết không,mình thật hối hận,vì sao lúc trước mình lại ngu si nghe lời cậu giải thoát cho cậu,để rồi mình lại chìm vào u mê tội lỗi,phải chi lúc đó mình đi giết ông ta viên đạn đó dành cho ông ta mới đúng,cậu biết không mình cô đơn lắm,mình sợ lắm,bóng tối lạnh lẽo mình thật muốn được cậu ôm biết bao
năm năm nay mình luôn nói những lời này càng ngày mình càng mệt mỏi,mình tính giải quyết ông ta xong rồi sẽ đến với cậu nhưng không ngờ mình không phải con ông ta,vậy mà lúc trước mình lại bảo vệ ông ta lúc đó để cậu đi giết ông ta thì hay biết mấy,mình bây gờ phải tìm gia đình mình.Khi nào tìm được mình lại nói cho cậu,tạm biệt
Phải,năm năm nay cô đều như vậy sống một cuộc sống không niềm vui,chỉ có ở đây nói chuyện cùng bia mộ lạnh lẽo cô mới mỉm cười được một chút.Bây gìơ có lẽ cô nên bắt đầu tìm kiếm hoặc là vô vọng nhưng biết đâu lại tìm ra dù một tia hi vọng
.........
-Lão đại
-ờ
-Trí Lâm,Trí Hùng,hôm nay tôi muốn nhờ hai người tiếp quản bang-giọng cô không lạnh không ấm nói
-vậy còn ngài-Trí Hùng lên tiếng
-tôi muốn đến trường,tôi muốn đi học như bao người-mắt cô nhìn ra xa xăm,một ánh mắt trông mong về những ngày sắp tới
-không phải ngài tốt nghiệp đại học rồi sao?-Trí Lâm thắc mắc nói
-đó không gọi là học,chỉ một mình với giáo viên thì sao gọi là đến trường
-......
-vâng,chúng tôi đã biết-cả hai người đồng thanh nói
-ừm,còn chuyện công ty tôi sẽ tiếp quản,mấy cậu đi tìm một trường học đăng ký gíup tôi,còn lại chuyện trong bang mấy anh tự gỉa quyết.chỉ cần gĩư người có năng lực ai không có thì xóa bỏ
cô nói xong liền quay lưng bỏ đi,ngày mai sẽ là ngày trang mới của cuộc đời cô được mở ra
liệu đó sẽ là ánh sáng hay sẽ tiếp tục rơi vào bóng tối.Cô muốn bước ra khỏi vực sâu không đáy này cô muốn tự mình tìm kíếm ánh sáng dù chỉ một chút ánh sáng roị sáng bóng tối trong cô một chút cũng được
con người ai mà muốn chìm trong hận thù,ai mà muốn đôi tay đầy máu ai mà muốn chìm trong bóng đêm vĩnh hằng đâu,sợ là một từ mà ai cũng có.và đặc biệt họ sợ trái tim mình mất đi ánh sáng họ sợ nó sẽ bíên thành tim của lòai quỷ dữ,và cô muốn trái tim này sẽ không còn quỷ dữ ngự trị
..................
trừơng Blue Sky
hôm nay là ngày đầu tiên của 17 năm,lần đầu tiên cô được đến trường,nên cô đã dậy sớm bắt đầu thu thập
khu cô ở cũng không xa trường học lắm,cô chọn mua một căn biệt thự mới người làm vẫn như cũ chỉ ít hơn lúc còn ở biệt thự cũ
-tiểu thư,ngài có cần kêu tài xế đưa đi không ạ-ông quản gia kính cẩn cúi đầu nói
-tôi tự lái,không cần phiền phức-cô vẫn lãnh đạm nói
-vâng,tiểu thư đi cẩn thận
một đường lái xe đến trường,cô nhìn ngắm nơi mới đến này.nơi đây có thể là nơi tấp nập chỉ mới sáng sớm mà đã thấy xe chạy đầy,đặc biệt đều là những chiếc xe mắc tiền
xe dừng lại trước cổng trường,chỉ mới tới mà đã biết bao con mắt nhìn vào xe cô,một màu đen tuyền cả kính xe cũng đen
-woa,xe chi mà đen,đẹp quá-một người nói
-ừm,phải nói là hàng hiếm-lại một người bàn tán
-không biết ai trong đó nữă-cứ thế lời bàn tán lan rộng ra
-cô thấy rất nhiều xe khác cũng tới nhưng đều có tài xế sau đó xe liền rời đi
cô cũng mặc kệ chả quan tâm
-cốc cốc
cô hơi hạ kính xe xuống nhìn người gõ cửa
-em không biết là học sinh không được lái xe đến trường saô-một người đàn ông nghiêm nghị nói
-mới đến,không biết-cô thờ ơ nói
-tạm chấp nhận,vậy gìơ em kêu người đến lấy xe đi
-ờ
-hừ,ăn nói thiếu lễ phép
ông thầy hừ lạnh bỏ đi
- quản gia,kêu người đến trường tôi lấy xe về
tút tút
cô bước xuống xe ai nấy đều ngây ngẩn,một chíếc váy xanh,áo sơvin tay ngắn màu trắng,cổ áo thắc một cái cà vạt hơi lỏng màu xanh,chân mang giày trắng.tóc đen dài xõa,mắt phượng dài đen đằng sau một chiếc kính cận (không có cận đâu,đeo để che đi đôi mắt vô hồn thôi)
môi mỏng đỏ không son,mũi cao thanh tú và đặc biệt một chiều cao không người con gái nào bằng 1m73,cô bước đi với biết bao nhiêu ánh mắt.
-reng reng
lớp 11A
-cả lớp trật tự,lớp ta hôm nay có một thành viên mới
-ồ
cả lớp ồ lên ngóng ra ngoài cửa
-em vào đi
-đây là thành viên mới của lớp ta,em giới thiệu đi
-chào,tôi tên Lam Nguyệt
một lời giới thiệu ngắn hơn bao gìơ hết làm cả lớp cứng họng không nói được lời nào
-ê,sao tao thấy lạnh quá mày-một cậu nói
-ờ,tao cũng vậy-một bạn gái tiếp lời và thế là cả lớp hướng tới người đang đứng trên kia
-à,em về chỗ đi,bàn thứ 5
cô bước từng bước về chỗ của mình,dù lạnh nhưng ai cũng nhìn vẻ đẹp đó.
-cậu biết không,mình thật hối hận,vì sao lúc trước mình lại ngu si nghe lời cậu giải thoát cho cậu,để rồi mình lại chìm vào u mê tội lỗi,phải chi lúc đó mình đi giết ông ta viên đạn đó dành cho ông ta mới đúng,cậu biết không mình cô đơn lắm,mình sợ lắm,bóng tối lạnh lẽo mình thật muốn được cậu ôm biết bao
năm năm nay mình luôn nói những lời này càng ngày mình càng mệt mỏi,mình tính giải quyết ông ta xong rồi sẽ đến với cậu nhưng không ngờ mình không phải con ông ta,vậy mà lúc trước mình lại bảo vệ ông ta lúc đó để cậu đi giết ông ta thì hay biết mấy,mình bây gờ phải tìm gia đình mình.Khi nào tìm được mình lại nói cho cậu,tạm biệt
Phải,năm năm nay cô đều như vậy sống một cuộc sống không niềm vui,chỉ có ở đây nói chuyện cùng bia mộ lạnh lẽo cô mới mỉm cười được một chút.Bây gìơ có lẽ cô nên bắt đầu tìm kiếm hoặc là vô vọng nhưng biết đâu lại tìm ra dù một tia hi vọng
.........
-Lão đại
-ờ
-Trí Lâm,Trí Hùng,hôm nay tôi muốn nhờ hai người tiếp quản bang-giọng cô không lạnh không ấm nói
-vậy còn ngài-Trí Hùng lên tiếng
-tôi muốn đến trường,tôi muốn đi học như bao người-mắt cô nhìn ra xa xăm,một ánh mắt trông mong về những ngày sắp tới
-không phải ngài tốt nghiệp đại học rồi sao?-Trí Lâm thắc mắc nói
-đó không gọi là học,chỉ một mình với giáo viên thì sao gọi là đến trường
-......
-vâng,chúng tôi đã biết-cả hai người đồng thanh nói
-ừm,còn chuyện công ty tôi sẽ tiếp quản,mấy cậu đi tìm một trường học đăng ký gíup tôi,còn lại chuyện trong bang mấy anh tự gỉa quyết.chỉ cần gĩư người có năng lực ai không có thì xóa bỏ
cô nói xong liền quay lưng bỏ đi,ngày mai sẽ là ngày trang mới của cuộc đời cô được mở ra
liệu đó sẽ là ánh sáng hay sẽ tiếp tục rơi vào bóng tối.Cô muốn bước ra khỏi vực sâu không đáy này cô muốn tự mình tìm kíếm ánh sáng dù chỉ một chút ánh sáng roị sáng bóng tối trong cô một chút cũng được
con người ai mà muốn chìm trong hận thù,ai mà muốn đôi tay đầy máu ai mà muốn chìm trong bóng đêm vĩnh hằng đâu,sợ là một từ mà ai cũng có.và đặc biệt họ sợ trái tim mình mất đi ánh sáng họ sợ nó sẽ bíên thành tim của lòai quỷ dữ,và cô muốn trái tim này sẽ không còn quỷ dữ ngự trị
..................
trừơng Blue Sky
hôm nay là ngày đầu tiên của 17 năm,lần đầu tiên cô được đến trường,nên cô đã dậy sớm bắt đầu thu thập
khu cô ở cũng không xa trường học lắm,cô chọn mua một căn biệt thự mới người làm vẫn như cũ chỉ ít hơn lúc còn ở biệt thự cũ
-tiểu thư,ngài có cần kêu tài xế đưa đi không ạ-ông quản gia kính cẩn cúi đầu nói
-tôi tự lái,không cần phiền phức-cô vẫn lãnh đạm nói
-vâng,tiểu thư đi cẩn thận
một đường lái xe đến trường,cô nhìn ngắm nơi mới đến này.nơi đây có thể là nơi tấp nập chỉ mới sáng sớm mà đã thấy xe chạy đầy,đặc biệt đều là những chiếc xe mắc tiền
xe dừng lại trước cổng trường,chỉ mới tới mà đã biết bao con mắt nhìn vào xe cô,một màu đen tuyền cả kính xe cũng đen
-woa,xe chi mà đen,đẹp quá-một người nói
-ừm,phải nói là hàng hiếm-lại một người bàn tán
-không biết ai trong đó nữă-cứ thế lời bàn tán lan rộng ra
-cô thấy rất nhiều xe khác cũng tới nhưng đều có tài xế sau đó xe liền rời đi
cô cũng mặc kệ chả quan tâm
-cốc cốc
cô hơi hạ kính xe xuống nhìn người gõ cửa
-em không biết là học sinh không được lái xe đến trường saô-một người đàn ông nghiêm nghị nói
-mới đến,không biết-cô thờ ơ nói
-tạm chấp nhận,vậy gìơ em kêu người đến lấy xe đi
-ờ
-hừ,ăn nói thiếu lễ phép
ông thầy hừ lạnh bỏ đi
- quản gia,kêu người đến trường tôi lấy xe về
tút tút
cô bước xuống xe ai nấy đều ngây ngẩn,một chíếc váy xanh,áo sơvin tay ngắn màu trắng,cổ áo thắc một cái cà vạt hơi lỏng màu xanh,chân mang giày trắng.tóc đen dài xõa,mắt phượng dài đen đằng sau một chiếc kính cận (không có cận đâu,đeo để che đi đôi mắt vô hồn thôi)
môi mỏng đỏ không son,mũi cao thanh tú và đặc biệt một chiều cao không người con gái nào bằng 1m73,cô bước đi với biết bao nhiêu ánh mắt.
-reng reng
lớp 11A
-cả lớp trật tự,lớp ta hôm nay có một thành viên mới
-ồ
cả lớp ồ lên ngóng ra ngoài cửa
-em vào đi
-đây là thành viên mới của lớp ta,em giới thiệu đi
-chào,tôi tên Lam Nguyệt
một lời giới thiệu ngắn hơn bao gìơ hết làm cả lớp cứng họng không nói được lời nào
-ê,sao tao thấy lạnh quá mày-một cậu nói
-ờ,tao cũng vậy-một bạn gái tiếp lời và thế là cả lớp hướng tới người đang đứng trên kia
-à,em về chỗ đi,bàn thứ 5
cô bước từng bước về chỗ của mình,dù lạnh nhưng ai cũng nhìn vẻ đẹp đó.
/17
|