Em Là Định Mệnh Của Đời Anh

Chương 34 - Chương 34

/66


Editor Hoa Trong Tuyết

Dây buộc ở ngực bị tuột ta, làn váy bị người vung lên.

Anh giống như phù thủy che giấu pháp lực, rốt cuộc đã dỡ bỏ lớp ngụy trang, đôi tay di chuyển trên vai cô, phát ra lửa nóng vô hình.

Lần đầu tiên, môi của anh chạm vào xương quai xanh của cô, chậm rãi hướng xuống phía dưới, dụ dỗ làm tim cô đập rộn lên, nghe như từng tiếng như trống đánh vào tai, giống như phát ra tiếng báo động khi gặp nguy hiểm, lại giống như một đứa trẻ nơi thôn quê chưa từng nhìn thấy thành phố, hưng phấn khi gặp được nhân vật lớn, đánh trống đón chào.

Chân Bảo bối rối đưa tay, lại bị anh phát hiện, nhanh tay nắm chặt, lòng bàn tay của anh nóng bỏng, muốn kéo cô trầm luân vào biển lửa.

Chân Bảo mở to mắt, nhìn thấy đèn thủy tinh trên đầu không được bật sáng, chỉ phản chiếu ánh nến trên bàn cơm.

Dung túng hay là cự tuyệt?

Anh giữ chặt tay cô, nếu như cô mở miệng, anh phỉa làm như thế nào?

Chân bảo không muốn, cũng có chút sợ hãi, cô cảm giác, cảm thấy, sau khi tốt nghiệp làm loại chuyện này mới thích hợp.

Phó Minh Thời nếu chờ đến lúc cô tốt nghiệp, anh đã hơn ba mươi tuổi rồi, trước đây những lúc thân mật, hôn, Chân Bảo có thể cảm nhận được anh đều cố gắng kềm nén.

...

Chân Bảo nhắm mắt lại.

Nếu như anh thật sự muốn, cô cũng sẽ đồng ý.

Phó Minh Thời rất muốn, cằm chạm vào phần ngực trên lễ phục, anh nhẹ nhàng hôn một cái, lặng lẽ ngẩng đầu, muốn nhìn xem phản ứng của Chân Bảo để quyết định xem có nên tiếp tục hay không.

Những việc cần thiết đã chuẩn bị xong. Ánh nến mờ nhạt lãng mạn, cô nhắm chặt hai mắt, như lâm đại địch, nhưng nàng thật biết điều, tại ngầm đồng ý hắn càng tiến một bước.

Phó Minh Thời càng lúc càng nóng vội, anh nâng lên nửa người trên, một tay chống lên ghế sô pha, một tay vội vàng kéo nút áo sơ mi. Lộ ra lòng ngực cường trán, Phó Minh Thời nhìn vào mắt Chân Bảo, yết hầu chuyển động lên xuống, sau đấy quyết tâm choàng tay qua sau lưng Chân Bảo, ngây ngô tìm khóa kéo lễ phục.

Ý đồ, rất rõ ràng.

Chân Bảo nhịn không được phát run, không biết là khẩn trương hay là sợ hãi, cô không biết được.

Phó Minh Thời nhìn vị hôn thê đang run nhè nhẹ dưới thân, động tác càng ngày càng chậm. Tuổi cô còn rất trẻ, mới hai mươi, không thích ganh đua so sánh chưng diện, thời gian rảnh đều đi thư viện học bài, vẫn có suy nghĩ không việc gì quan trong bằng thành tích học tập tốt.

Thật sự là chưa chuẩn bị xong, nhưng vẫn suy nghĩ vì anh?

Thực xin lỗi, đêm nay uống nhiều quá. Một lần nữa cúi người xuống, Phó Minh Thời nhìn cô cả người lẫn mặt đều đỏ, đồng thời kéo lại khóa áo.

Chân Bảo rất bất ngờ.

Phó Minh Thời cười chạm vào chóp mũi của cô, Đi, đưa em đi xem quà giáng sinh.

Chân Bảo ngơ ra, ngơ ngác bị Phó Minh Thời ôm ngang lên, dép bông trên chân đã sớm rơi xuống đất.

Một hơi leo đến lầu ba, Phó Minh Thời ôm Chân Bảo vào phòng cô, đặt cô trên giường lớn trải gra hồng, lại hôn một lát, mới quay về lấy quà tặng. Anh vừa đi, Chân bảo lập tức ngồi dậy, cúi đầu nhìn ngực, xoa xoa dấu vết trên ngực, có một chút dấu vết mờ ám. Một chút hồng hồng.

Đó là nơi anh vừa chạm qua.

Cộc cộc cộc, có người gõ cửa.

Chân Bảo vội vàng chỉnh lại áo ngực, vừa muốn đi lại, Phó Minh Thời đã bước vào, trong tay cầm một hộp quà tặng xinh đẹp.

Nghỉ đông chúng ta đi tắm suối nước nóng. Phó Minh Thời đưa hộp quà cho Chân Bảo, cúi đầu nhìn ánh mắt của cô, Yên tâm, sẽ đi tắm suối nước nóng cực kỳ đơn thuần. Anh rất thích đi cùng với cô, rất thích thể hiện sự sở hữu của mình đối với cô, bất kể là lớn hay nhỏ, bất kể là bình thường hay đặc biệt.

Chân Bảo nhận hộp quà tặng, do dự mà gật gật đầu. Vừa rồi anh còn nhịn được, tắm suối nước nóng có lẽ cũng sẽ không có gì nguy hiểm.

Đi ngủ sớm một chút. Phó Minh Thời cúi người, rất luu luyến hôn tạm biệt chúc cô ngủ ngon.

Chân Bảo tiễn anh ra ngoài, mặc lại áo ngủ bình thường, mới tò mò mở hộp quà ra, cũng là quần áo, nhưng hình như là dành cho mùa hè. Chân Bảo nghi ngờ, rốt cuộc nhìn rõ, là áo tắm, áo tắm liền thân, trong các loại kiểu áo tắm xem như là rất bảo thủ, nhưng dù có bảo thủ, thì cũng là áo tắm.

Mặt Chân Bảo giống như bốc hỏa, ngay cả áo tắm cũng chuẩn bị giúp cô, Phó Minh Thời quan tâm chăm sóc quá rồi?

~

Sau tết âm lịch, các sinh viên chuẩn bị cho thi cuối cùng.

Chân Bảo không sợ thi rớt, nhưng cô muốn được học bổng, vì vậy mỗi ngày đều cùng nhóm bạn đến phòng tự học chiếm chỗ, lúc này ngay cả Phó Minh Thời làm gì cũng không phải là quang tâm lớn nhất của cô.

Đến khi năm hai thi xong, Chân Bảo nhận được tin nhắn của Mạnh Kế Ninh, anh ta mời toàn bộ thành viên trong câu lạc bộ ăn cơm, thời gian là mười một giờ sáng thứ bảy.

Vì là hoạt động của câu lạc bộ, Chân Bảo đúng giờ đến nơi hẹn.

Có người đang nghỉ phép, còn những sinh viên năm ba năm tư chỉ xuất hiện khi có vấn đề cần hỗ trợ, rất ít tham gia các hoạt động vui chơi gặp mặt của câu lạc bộ, vì vậy những người có mặt tính luôn Chân Bảo, chỉ




/66

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status