KHI anh mang cô vào xe , muốn đặt cô sang ghế phụ , để cô dễ ngủ mà anh cũng dễ lái xe .
Vậy mà cô nhất quyết không nghe ,
hai tay cô ôm chặt lấy cổ anh , không chịu rời .
Khiến anh bất giác phì cười , cô như đứa trẻ khi đi ngủ vẫn phải bám chặt lấy người thân , như sợ sẽ bỏ mình vậy .
Thế là anh đành để cô ngồi trong lòng mình , vì hơi bất tiện lên anh chỉ giám lái xe chậm để đảm an toàn cho cả hai .
Nhìn gương mặt đang ngủ bình yên trong lòng mình ,
anh đột nhiên cúi xuống hôn lên bờ môi đang mím chặt kia . Coi như trả thù nao anh cho ôm anh suốt đường về .
Về đến nhà . Anh bế cô vào nhà trong sự ngạc nhiên của mọi người .
Vì đây là lần đầu tiên anh quan tâm 1 ai đó đến thế
_ Ông chủ cô ấy sao thế
- Chỉ là buồn ngủ thôi , cô mang cho tôi chậu nước ấm
_”ông chủ chiều cô ta qúa , chưa gì mà cô ta đã ôm ông chủ chặt cứng thế kia rồi”
~ Này các cậu , 1 tháng trước cô ta còn là trộm , sao bây giờ đã thành thế này rồi
+ Nguy hiểm thật ,các cô phải cẩn thận đấy nhé
_ Nhưng dù sao , cũng nhờ cô ta mà ông chủ bớt lạnh lùng băng giá rồi
- Thôi các cô đi làm việc của mình đi , đứng đó mà buôn chuyện à
Hoàng Kỳ đặt Ngọc trúc xuống giường mà nhất quyết cô không nghe , làm thế nào cô cũng không chịu bỏ tay ra khỏi cổ anh .
Khiến anh phải nhẹ giọng khẳng định
_ Ngoan , bỏ tay ra nào , nằm xuống giường ngủ nào.
Tôi hứa tôi sẽ không bỏ đi đây
tôi sẽ luôn ở bên cô đến khi cô ngủ dậy được không , ngoan nhé .
Bất ngờ được nghe những lời đó của anh , khiến cô hầu gái mang nước vào bất giác mỉm cười .
Cô chưa bao giờ thấy anh quan tâm , dịu dàng với ai như thế .
Cô ước rằng người đang nằm trên giường đó là cô , nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra , nên ước mơ vẫn là ước mơ .
Nhìn thấy cô hầu gái mang nước vào .
Anh bảo cô ta để đấy và đi ra luôn
nhìn thấy khuôn mặt đang ửng hồng của cô . Anh biết cô đã nghe thấy gì và muốn gì .
Điều đó khiến anh rất không hài lòng .
Nhìn lại cô gái bướng bỉnh trong lòng mình , anh đàng phải dỗ dành thêm một chút vậy .
_ Em bỏ tay ra đi , để anh còn rửa mặt cho em nữa chứ .
Nhìn mặt em khóc tèm lem nước mắt bẩn hết rồi này , trông xấu xí lắm .
Thấy cô vẫn không có động tĩng gì anh đành phải hạ chiêu cuối cùng
- Ngoan nào , thế bỏ tay ra để anh rửa mặt cho em , rửa xong lại cho em ôm anh tiếp được không?
Anh nói vậy cô mới thả lỏng tay ra .
Anh bỏ tay cô ra để rửa mặt cho cô.
Nhưng tay cô lại vội vàng bám chặt vào áo anh , khiến chúng nhăn nhúm hẳn lên.
Nhìn hành động đó của cô ,anh bất giác bật cười và nói,
_ Anh không chạy mất đâu mà sợ , cô ngốc ạ .
Anh vừa lau cho cô xong , cô vội vàng ôm chặt lấy cổ anh , khiến anh mất đà ngã đè lên cô .
Thật sự nằm đè lên cô thế này cảm giác rất khác .
Nhìn khuôn mặt trắng hồng , đôi môi đỏ mọng như mời gọi ,
khiến tim anh đập nhanh hơn , hô hấp anh như dồn dập khi anh nhìn thấy bờ ngực căng tròn đang lấp ló sau aó .
Thật sự lúc này đây anh rất muốn cô , nhưng anh không thể làm thế được .
Cô đã buồn lắm rồi , anh không muốn làm tổn thương cô thêm nữa.
Nghĩ đến vậy anh thở dài nhìn ngắm khuôn mặt xinh xắn của cô .
Nhưng hôn thì chắc là được .
Anh từ từ cúi xuống hôn lên môi cô , thật ra đầu tiên anh chỉ định hôn phớt lên môi cô thôi .
Nhưng khi đã chạm lên đôi môi ngọt ngào , thơm ngon thì khó mà cưỡng lại được .
Thế là anh đưa lưỡi vào miệng cô , đùa giỡn với lưỡi cô , nghịch ngợm khám phá khoang miệng cô .
Cho đến khi cô rên lên vì khó thở có mới luyến tiếc bỏ ra .
Rồi anh không bỏ xót cơ hội hôn khắp mặt anh , từ đôi mắt đang nhắm nghiền vì mệt mỏi , đến cánh mũi đang phập kia , ở trán anh tặng cho vài dấu hôn , nhìn khắp đôi má hồng hào anh không kiềm chế được vừa hôn vừa cắn mút .
Cảm thấy hôn như vậy đã đủ , anh vội kiếm chế lại , anh không giám đi qúa xa vì sợ sẽ làm tổn thương cô .
Anh nằm xuống , rồi ôm cô ngủ .
Anh biết hôm nay anh sẽ ngủ rất ngon vì có cô bên cạnh .
Được ôm cô người cô vừa mềm vừa thơm , anh cảm thấy rất hạnh phút .
Rồi anh lại 1 lần nữa hôn lên môi cô thay cho lời chúc ngủ ngon của cô dành cho anh
bảo bối ngủ ngon em nhé .
Anh sẽ luôn bên em mãi mãi
Vậy mà cô nhất quyết không nghe ,
hai tay cô ôm chặt lấy cổ anh , không chịu rời .
Khiến anh bất giác phì cười , cô như đứa trẻ khi đi ngủ vẫn phải bám chặt lấy người thân , như sợ sẽ bỏ mình vậy .
Thế là anh đành để cô ngồi trong lòng mình , vì hơi bất tiện lên anh chỉ giám lái xe chậm để đảm an toàn cho cả hai .
Nhìn gương mặt đang ngủ bình yên trong lòng mình ,
anh đột nhiên cúi xuống hôn lên bờ môi đang mím chặt kia . Coi như trả thù nao anh cho ôm anh suốt đường về .
Về đến nhà . Anh bế cô vào nhà trong sự ngạc nhiên của mọi người .
Vì đây là lần đầu tiên anh quan tâm 1 ai đó đến thế
_ Ông chủ cô ấy sao thế
- Chỉ là buồn ngủ thôi , cô mang cho tôi chậu nước ấm
_”ông chủ chiều cô ta qúa , chưa gì mà cô ta đã ôm ông chủ chặt cứng thế kia rồi”
~ Này các cậu , 1 tháng trước cô ta còn là trộm , sao bây giờ đã thành thế này rồi
+ Nguy hiểm thật ,các cô phải cẩn thận đấy nhé
_ Nhưng dù sao , cũng nhờ cô ta mà ông chủ bớt lạnh lùng băng giá rồi
- Thôi các cô đi làm việc của mình đi , đứng đó mà buôn chuyện à
Hoàng Kỳ đặt Ngọc trúc xuống giường mà nhất quyết cô không nghe , làm thế nào cô cũng không chịu bỏ tay ra khỏi cổ anh .
Khiến anh phải nhẹ giọng khẳng định
_ Ngoan , bỏ tay ra nào , nằm xuống giường ngủ nào.
Tôi hứa tôi sẽ không bỏ đi đây
tôi sẽ luôn ở bên cô đến khi cô ngủ dậy được không , ngoan nhé .
Bất ngờ được nghe những lời đó của anh , khiến cô hầu gái mang nước vào bất giác mỉm cười .
Cô chưa bao giờ thấy anh quan tâm , dịu dàng với ai như thế .
Cô ước rằng người đang nằm trên giường đó là cô , nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra , nên ước mơ vẫn là ước mơ .
Nhìn thấy cô hầu gái mang nước vào .
Anh bảo cô ta để đấy và đi ra luôn
nhìn thấy khuôn mặt đang ửng hồng của cô . Anh biết cô đã nghe thấy gì và muốn gì .
Điều đó khiến anh rất không hài lòng .
Nhìn lại cô gái bướng bỉnh trong lòng mình , anh đàng phải dỗ dành thêm một chút vậy .
_ Em bỏ tay ra đi , để anh còn rửa mặt cho em nữa chứ .
Nhìn mặt em khóc tèm lem nước mắt bẩn hết rồi này , trông xấu xí lắm .
Thấy cô vẫn không có động tĩng gì anh đành phải hạ chiêu cuối cùng
- Ngoan nào , thế bỏ tay ra để anh rửa mặt cho em , rửa xong lại cho em ôm anh tiếp được không?
Anh nói vậy cô mới thả lỏng tay ra .
Anh bỏ tay cô ra để rửa mặt cho cô.
Nhưng tay cô lại vội vàng bám chặt vào áo anh , khiến chúng nhăn nhúm hẳn lên.
Nhìn hành động đó của cô ,anh bất giác bật cười và nói,
_ Anh không chạy mất đâu mà sợ , cô ngốc ạ .
Anh vừa lau cho cô xong , cô vội vàng ôm chặt lấy cổ anh , khiến anh mất đà ngã đè lên cô .
Thật sự nằm đè lên cô thế này cảm giác rất khác .
Nhìn khuôn mặt trắng hồng , đôi môi đỏ mọng như mời gọi ,
khiến tim anh đập nhanh hơn , hô hấp anh như dồn dập khi anh nhìn thấy bờ ngực căng tròn đang lấp ló sau aó .
Thật sự lúc này đây anh rất muốn cô , nhưng anh không thể làm thế được .
Cô đã buồn lắm rồi , anh không muốn làm tổn thương cô thêm nữa.
Nghĩ đến vậy anh thở dài nhìn ngắm khuôn mặt xinh xắn của cô .
Nhưng hôn thì chắc là được .
Anh từ từ cúi xuống hôn lên môi cô , thật ra đầu tiên anh chỉ định hôn phớt lên môi cô thôi .
Nhưng khi đã chạm lên đôi môi ngọt ngào , thơm ngon thì khó mà cưỡng lại được .
Thế là anh đưa lưỡi vào miệng cô , đùa giỡn với lưỡi cô , nghịch ngợm khám phá khoang miệng cô .
Cho đến khi cô rên lên vì khó thở có mới luyến tiếc bỏ ra .
Rồi anh không bỏ xót cơ hội hôn khắp mặt anh , từ đôi mắt đang nhắm nghiền vì mệt mỏi , đến cánh mũi đang phập kia , ở trán anh tặng cho vài dấu hôn , nhìn khắp đôi má hồng hào anh không kiềm chế được vừa hôn vừa cắn mút .
Cảm thấy hôn như vậy đã đủ , anh vội kiếm chế lại , anh không giám đi qúa xa vì sợ sẽ làm tổn thương cô .
Anh nằm xuống , rồi ôm cô ngủ .
Anh biết hôm nay anh sẽ ngủ rất ngon vì có cô bên cạnh .
Được ôm cô người cô vừa mềm vừa thơm , anh cảm thấy rất hạnh phút .
Rồi anh lại 1 lần nữa hôn lên môi cô thay cho lời chúc ngủ ngon của cô dành cho anh
bảo bối ngủ ngon em nhé .
Anh sẽ luôn bên em mãi mãi
/51
|