“ Đây là Alida, con gái duy nhất của Emma, xin anh hãy bảo vệ nó, nó là nguồn hy vọng duy nhất của gia tộc tụi em, xin anh, xin anh hãy bảo vệ nó”
Đó là lần đầu tiên tôi gặp Alida, hay nói chính xác hơn là Phi Ảnh, bạn thân của tôi.
Bố tôi vội vàng đỡ lấy đứa bé gái ấy, giao cho mẹ tôi, lo lắng nói “Em đi tìm Ex, kêu cậu ta chăm sóc con bé”
Mẹ tôi gật đầu, vội vàng ôm cô bé ra cửa. Mẹ mở cửa, vừa hay gặp tôi đang đứng đấy, mẹ nhíu mày “Con chưa ngủ sao??”
Tôi lắc lắc đầu “Chưa mẹ ạ”
Mẹ tôi tiếp tục bước đi “Vậy cũng tốt, con phụ với Ex chăm sóc Alida cho mẹ nhé??”
Tôi đặt chiếc máy tính trên tay xuống, vội vàng chạy theo mẹ “Vâng, được ạ”
****
Chúng tôi băng dọc một hành lang rộng với ánh đèn ngủ màu vàng chiếu rọi ấm áp. Mẹ tôi dừng lại trước một căn phòng ở giữa hành lang, đưa tay lên gõ cửa nhè nhẹ. Trong phòng có tiếng nói ấm áp vọng ra “Ai vậy? Mời vào”
Mẹ tôi mở cửa, tiến vào phòng. Ngồi trên bàn làm việc là một thanh niên tóc vàng điển trai đang nghiên cứu một cuốn sách. Ngẩn mặt lên khỏi cuốn sách, anh ta hướng mẹ tôi, cười hỏi “ Phu nhân, khuya thế này cô tìm cháu có vệc gì vậy?”
Mẹ tôi đặt Alida lên chiếc giường trắng bên cạnh tường “Con bé này là con gái của một người bạn cô, cháu chăm sóc nó giùm cô nhé? Tiện thể giữ luôn bé White cho cô được không, cô và chú phải ra ngoài có chút việc”
Cậu ta gật đầu “Được rồi phu nhân, cô cứ an tâm”
Mẹ tôi gật đầu tỏ ý cảm ơn rồi quay ra ngoài cửa, vẫy chào tạm biệt tôi rồi khẽ khép cửa lại. Tôi mệt mỏi buông mình xuống Sopha. Anh Ex đi qua, khẽ xoa xoa đầu tôi “Mẹ em bảo em ở lại chăm sóc anh đấy”
Tôi bỉu môi “Anh mà cần phải chăm sóc, anh lo mà đi làm việc của anh đi, để em ngủ, em buồn ngủ lắm rồi”
Anh khẽ cốc đầu tôi “Ngủ vậy thì về phòng mà ngủ, đừng chiếm phòng của anh”
Tôi gạt tay, lèm bèm “Ai nha, đồ keo kiệt…” rồi leo lên giường đắp chăn, nhanh chóng chẳng còn biết trời trăng gì cả. Tôi ngủ say….
***
Ánh sáng sớm nhè nhẹ chiếu qua cửa sổ làm tôi tỉnh giấc. Tôi dụi mắt, ngẩn đầu dậy từ giữa đống chăn, mơ hồ nhìn quanh. Tôi đang ở đâu vậy kìa??
Tôi ngồi dậy, ngẩn người một lúc lâu mới nhớ rằng tối qua mình ngủ lại ở phòng của anh Ex. Tôi leo xuống khỏi sopha, nhìn quanh. Không có anh Ex ở trong phòng, chắc hẳn anh ấy đi ăn sáng rồi. Tôi cẩn thận gấp chăn lại rồi chạy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, sau đó đi đến chiếc tủ lạnh mini ở góc phòng lấy ra một chai nước định uống thì bỗng nghe thấy trên giường có tiến sột soạt.Ngoài tôi ra chắc hẳn chỉ có cô bé đó thôi, hình như tên là Alida thì phải? Có tiếng động chắc hẳn cô ấy tỉnh rồi. Tôi mở cửa tủ lấy thêm một chai nước nữa, đem đến bên giường.
Tôi đặt nhẹ chai nước lên chiếc tủ cạnh giường. Cô bé ấy chưa dậy nhưng có vẻ bị gặp một cơn ác mộng khủng khiếp. Cô liên tục la hét gì đó, mồ hôi vã ra như tắm. Tôi nhanh chóng chạy vào trong nhà tắm, vắt ướt một cái khăn sạch rồi nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán của cô, vừa lau vừa gọi điện thoại cho anh Ex, bảo anh lên xem thử. Tôi nhẹ nhàng kề tai lên sát môi cô ấy thì nghe cô bé ấy thét nhỏ, giọng đau đớn “Mẹ…mẹ..mẹ làm ơn, đừng đi, đừng bỏ con, đừng đi mẹ ơi, đừng đi mà, mẹ đi rồi con phải làm sao bây giờ?? Mẹ ơi…” rồi khóc nức nở. Tôi đau lòng lấy giấy lau đi nước mắt trên đôi gò má xanh xao của cô bé, nhẹ giọng an ủi “Không sao rồi, không sao rồi, không sao rồi…”
Anh Ex vội vã mở cửa phòng , nhanh chóng xem xét cho cô bé đó. Anh khẽ sờ trán cô rồi nhăn mặt “Sốt cao quá, hình như bị mê sảng rồi. White, em nhanh chóng mở hết rèm trong phòng ra, rồi vào phòng tắm chuẩn bị một chậu nước ấm lau người cho cô bé, anh đi lấy thuốc.”
Tôi gật đầu, nhanh chóng làm theo những lời anh dặn. Tôi lau khô người cho cô bé, thay cho cô bé một bộ pijama mới tinh màu vàng nhạt. Anh Ex quay trở lại, tiêm cho cô một mũi thuốc rồi kiên nhẫn quan sát, sau đó đo lại nhiệt độ thêm một lần nữa rồi thở phào, nhẹ nhàng chỉnh gối lại cho cô “Em ấy đã đỡ, em có rảnh không, ở lại chăm sóc em ấy nhé, anh có chút việc phải làm”
Tôi gật đầu. Nhìn lại cô bé đang nằm an tĩnh trên giường, tôi bỗng chợt nghĩ - Cô ấy thật là cô đơn và tội nghiệp, cô ấy có lẽ cần lắm một người chia sẻ. Tôi nắm chặt tay, tôi quyết định rồi..Tôi sẽ cố gắng trở thành một người bạn tốt của cô ấy, một người mà cô ấy có thể chia sẻ hết mọi điều.
***
Lưu ý: Tất cả đối thoại đều là nói bằng tiếng nước ngoài nhé
Đó là lần đầu tiên tôi gặp Alida, hay nói chính xác hơn là Phi Ảnh, bạn thân của tôi.
Bố tôi vội vàng đỡ lấy đứa bé gái ấy, giao cho mẹ tôi, lo lắng nói “Em đi tìm Ex, kêu cậu ta chăm sóc con bé”
Mẹ tôi gật đầu, vội vàng ôm cô bé ra cửa. Mẹ mở cửa, vừa hay gặp tôi đang đứng đấy, mẹ nhíu mày “Con chưa ngủ sao??”
Tôi lắc lắc đầu “Chưa mẹ ạ”
Mẹ tôi tiếp tục bước đi “Vậy cũng tốt, con phụ với Ex chăm sóc Alida cho mẹ nhé??”
Tôi đặt chiếc máy tính trên tay xuống, vội vàng chạy theo mẹ “Vâng, được ạ”
****
Chúng tôi băng dọc một hành lang rộng với ánh đèn ngủ màu vàng chiếu rọi ấm áp. Mẹ tôi dừng lại trước một căn phòng ở giữa hành lang, đưa tay lên gõ cửa nhè nhẹ. Trong phòng có tiếng nói ấm áp vọng ra “Ai vậy? Mời vào”
Mẹ tôi mở cửa, tiến vào phòng. Ngồi trên bàn làm việc là một thanh niên tóc vàng điển trai đang nghiên cứu một cuốn sách. Ngẩn mặt lên khỏi cuốn sách, anh ta hướng mẹ tôi, cười hỏi “ Phu nhân, khuya thế này cô tìm cháu có vệc gì vậy?”
Mẹ tôi đặt Alida lên chiếc giường trắng bên cạnh tường “Con bé này là con gái của một người bạn cô, cháu chăm sóc nó giùm cô nhé? Tiện thể giữ luôn bé White cho cô được không, cô và chú phải ra ngoài có chút việc”
Cậu ta gật đầu “Được rồi phu nhân, cô cứ an tâm”
Mẹ tôi gật đầu tỏ ý cảm ơn rồi quay ra ngoài cửa, vẫy chào tạm biệt tôi rồi khẽ khép cửa lại. Tôi mệt mỏi buông mình xuống Sopha. Anh Ex đi qua, khẽ xoa xoa đầu tôi “Mẹ em bảo em ở lại chăm sóc anh đấy”
Tôi bỉu môi “Anh mà cần phải chăm sóc, anh lo mà đi làm việc của anh đi, để em ngủ, em buồn ngủ lắm rồi”
Anh khẽ cốc đầu tôi “Ngủ vậy thì về phòng mà ngủ, đừng chiếm phòng của anh”
Tôi gạt tay, lèm bèm “Ai nha, đồ keo kiệt…” rồi leo lên giường đắp chăn, nhanh chóng chẳng còn biết trời trăng gì cả. Tôi ngủ say….
***
Ánh sáng sớm nhè nhẹ chiếu qua cửa sổ làm tôi tỉnh giấc. Tôi dụi mắt, ngẩn đầu dậy từ giữa đống chăn, mơ hồ nhìn quanh. Tôi đang ở đâu vậy kìa??
Tôi ngồi dậy, ngẩn người một lúc lâu mới nhớ rằng tối qua mình ngủ lại ở phòng của anh Ex. Tôi leo xuống khỏi sopha, nhìn quanh. Không có anh Ex ở trong phòng, chắc hẳn anh ấy đi ăn sáng rồi. Tôi cẩn thận gấp chăn lại rồi chạy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, sau đó đi đến chiếc tủ lạnh mini ở góc phòng lấy ra một chai nước định uống thì bỗng nghe thấy trên giường có tiến sột soạt.Ngoài tôi ra chắc hẳn chỉ có cô bé đó thôi, hình như tên là Alida thì phải? Có tiếng động chắc hẳn cô ấy tỉnh rồi. Tôi mở cửa tủ lấy thêm một chai nước nữa, đem đến bên giường.
Tôi đặt nhẹ chai nước lên chiếc tủ cạnh giường. Cô bé ấy chưa dậy nhưng có vẻ bị gặp một cơn ác mộng khủng khiếp. Cô liên tục la hét gì đó, mồ hôi vã ra như tắm. Tôi nhanh chóng chạy vào trong nhà tắm, vắt ướt một cái khăn sạch rồi nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán của cô, vừa lau vừa gọi điện thoại cho anh Ex, bảo anh lên xem thử. Tôi nhẹ nhàng kề tai lên sát môi cô ấy thì nghe cô bé ấy thét nhỏ, giọng đau đớn “Mẹ…mẹ..mẹ làm ơn, đừng đi, đừng bỏ con, đừng đi mẹ ơi, đừng đi mà, mẹ đi rồi con phải làm sao bây giờ?? Mẹ ơi…” rồi khóc nức nở. Tôi đau lòng lấy giấy lau đi nước mắt trên đôi gò má xanh xao của cô bé, nhẹ giọng an ủi “Không sao rồi, không sao rồi, không sao rồi…”
Anh Ex vội vã mở cửa phòng , nhanh chóng xem xét cho cô bé đó. Anh khẽ sờ trán cô rồi nhăn mặt “Sốt cao quá, hình như bị mê sảng rồi. White, em nhanh chóng mở hết rèm trong phòng ra, rồi vào phòng tắm chuẩn bị một chậu nước ấm lau người cho cô bé, anh đi lấy thuốc.”
Tôi gật đầu, nhanh chóng làm theo những lời anh dặn. Tôi lau khô người cho cô bé, thay cho cô bé một bộ pijama mới tinh màu vàng nhạt. Anh Ex quay trở lại, tiêm cho cô một mũi thuốc rồi kiên nhẫn quan sát, sau đó đo lại nhiệt độ thêm một lần nữa rồi thở phào, nhẹ nhàng chỉnh gối lại cho cô “Em ấy đã đỡ, em có rảnh không, ở lại chăm sóc em ấy nhé, anh có chút việc phải làm”
Tôi gật đầu. Nhìn lại cô bé đang nằm an tĩnh trên giường, tôi bỗng chợt nghĩ - Cô ấy thật là cô đơn và tội nghiệp, cô ấy có lẽ cần lắm một người chia sẻ. Tôi nắm chặt tay, tôi quyết định rồi..Tôi sẽ cố gắng trở thành một người bạn tốt của cô ấy, một người mà cô ấy có thể chia sẻ hết mọi điều.
***
Lưu ý: Tất cả đối thoại đều là nói bằng tiếng nước ngoài nhé
/39
|