Có lẽ số đen đủi hôm nay An Na gặp dân đàn anh đàn chị trong trường, với những thể loại này chỉ lùi không thể tiến.
Cô nuốt nước bọt, cô nhìn hắn nhưng có chút biết điều hơn, nhỏ nhẹ nói:
_Tôi đã làm gì nào? Tự nhiên anh ở đâu mọc lên trước nhà vệ sinh nữ làm tôi bị va vào anh ,người bị ê mông là tôi đáng lẽ tôi phải được một lời xin lỗi ? đáng…..
Rành mạch phân giải lại cho ra nhẽ còn chưa nói cô được ăn nguyên một trái “lườm” đến tê dại con ngươi.
Hắn cười nửa miệng:
_Xin lỗi ư? Cô tỉnh ngủ chưa?- cái giọng chế giễu của hắn khiến đầu cô muốn bôc khói quá. Nhưng hắn có biết là đang được nói chuyện với một cao thủ nói móc chuyên xoắn đểu xoắn dai xoắn dài xoắn không ngần ngại như Na hong ta?
_Tôi dậy cách đây hai tiếng rồi còn anh hình như thừa tuổi đi học ![– bởi vì đầu óc có vấn đề tự dưng nhảy bổ ra bắt nạt một người ngoan hiền như cô đây.
Đáp lại câu xoáy đểu ấy. Hắn nói:
_Một lần ở chỗ để xe! Một lần ở chỗ này,tôi nghĩ cô mới là người quá tuổi để đi học !
Gì cơ, chỗ để xe ?…..Na ngáo ngơ vài giây
“Lúc nãy ở chỗ để xe chỉ có một lũ con trai đứng tán dóc chứ mình có làm cái gì đâu nhỉ “ cô nghi ngờ.
_Anh có nhầm người không? ở chỗ để xe tôi đâu làm gì anh!- Thậm chí cố còn chả thấy mặt hắn nữa là.
Nhưng mặt hắn vẫn không bộc lộ cảm xúc nào và kết tội:
_Cô giẫm vào chân tôi!
Ôi trời giẫm chân hắn ư? Tên này trí nhớ kém thật đấy, cô đây đi thẳng có thèm ngó ngàng gì đên hắn đâu.
Ker mà khoan đi thẳng rồi nghe có tiếng* Làm cái quái gì thế *
Hay là lúc ý giẫm vô chân hắn mà không biết ta?
Chợt nhớ ra rồi à lên một tiếng
_giọng nói ấy là của anh sao?
An Na khẽ liếc mắt xuống dưới chân, xem nào đôi giầy hắn mang rất đẹp bóng trơn, chắc là hàng hiệu, trên đấy không có chút xước xác hay dính bẩn tên này không thể đến đòi tiền đền bù.
Vậy hắn lần mò đên đây chỉ đê nạt nộ dọa dẫm con người hiền lành , yếu ớt như cô vì đã dẫm vào cái chân vàng chân ngọc của hắn ư?
_Anh yếu thế ah? Chẳng ra dáng đàn ông con trai gì cả!
Giờ thì cô đắc ý vì xoắn đươc một câu quá hay.
Hằn chừng mắt, khuôn mặt điển trai kia chuyển sang đỏ dân rồi lại ngả tim tím.
_Cô….
Hắn ghét nhất người nào gây chuyện rồi không có đến một lời xin lỗi, cô ta dám ngang nhiên dẫm bẹp gí chân hắn xong cao cao tự đại đi mất mà chẳng có lời tiếng gì trong khi hắn đã giật giọng gọi lại.
Không để địch phản công, Na chặn họng luôn:
_Không những thế, còn chẳng có chút ga-lăng gì, thấy người khác ngã mà còn dửng dưng khoanh tay đừng nhìn!
Rồi lại lắc lắc đầu buông thêm:
_Đàn ông con trai bây giờ chán thật không những thể lực yếu mà còn mất đi những đặc trưng cơ bản nhất.
Nhìn mặt hắn lúc này cứ như quả cà tím ấy ,cô đắc ý sung sướng nhưng vẫn cố nhịn nén , giấu niềm vui nho nhỏ trong lòng, chỉ có miệng hơi tủm tỉm nhưng tuyệt đối không phát ra tiếng.
Hắn lấy ngay lại được vẻ mặt băng khốc thấm đấm mùi sát khí.
Đôi mắt vô cảm ấy , ngang tàn ấy lại quét một lượt từ dưới lên trên con người An Na.
_Cô được lắm,để xem …..
Tiếng điện thoại từ người hắn réo rắt vang lên….Những mắt hắn vẫn chăm chăm nhìn vào mắt Na Na mà không ngó ngang gì đên cái thứ đáng rung rung trong túi quần. Hình như vẫn định làm gì đó với cô
Được thể Na ném chả luôn:
_Nhìn không chán ah, điện thoại anh sắp nổ rồi đấy!
Anh ta vẫn nhìn cô còn tay thì từ từ rút điện thoại trong bọc quân.
Hắn trả lời điện thoại vẫn không quên nhìn cô như canh trừng con mồi vậy!
………
_Đang bận với một đứa khùng.
Cái gì cơ ‘Khùng “ sao, tên nay láo thật dám kêu Na Na khùng. Vài tia lửa đỏ hằn lên trong mắt, cô lúc này chỉ muốn dẫm thêm một cái thật mạnh vào chân hắn.
Nhưng mình quân tử không chấp với hạng tiểu nhân, đánh lén sau lưng cô đây không thích .
_Biết rồi!
Cách nói chuyện trống không của hắn đủ để thấy hắn có “lễ giáo” ra sao.
……………
_Có gì đến đấy nói tiếp!
……….
_Ok
Hắn cúp máy.
Thời cơ đến rồi! Na đang háo hức định dìm hang hắn tiếp thì hắn lấy một tay bịt miệng cô lại, tay kia vuốt ve bầu má cô.
Cái gì thế này! Dám đụng vào cả người ta nữa sao, tên này quá bỉ.
Rồi từ từ hắn ghé mặt vào sát tai An Na.Hơi thở lạnh lẽo của hắn cảnh báo trước với cô là có điều gì không hay sắp xảy ra.
Tiếng nói lạnh lùng ấy lại vàng lên phất sự ma mãnh nữa.
_Gan cô lớn thật, để rồi xem ai sẽ chịu đau nhiều hơn!
Một tiếng cười nhẹ ,dù rất nhẹ nhưng Na Na cũng cảm giác được hắn đang cười nhưng chắc chắn đó là kiểu cưởi nửa miệng.
Nói xong hắn cũng lập tức chạy đi, cô thì vẫn đứng đó chẳng hiểu chuyện gì chỉ đứng nhìn phía sau lưng hắn.
Mặt nghệt ra.
Thôi , may quá không trả thù được cũng không sao, cô rộng lượng mà với lại đỡ phải đối diện với tảng băng di dộng chẳng phải rất tốt ư.
Đưa tay lên xem đồng hồ, thôi chết muộn giờ rồi,cô chạy như lao vê phía phòng học.
Vừa đên cửa lớp cô vội phanh chân lại, cúi đầu gấp 90 độ kính cẩn chào vị giáo sư trước mặt.
_Em thưa thầy cho em vào lớp ạ - Giọng nói nhẹ nhàng chậm dãi và hết sức từ tốn, Na ngước đôi mắt ngây thơ hối lỗi nhìn thầy giáo.
_15 phút,nể lần đầu vào đi - giọng ông thây nghiêm khắc
Cô nhanh chóng an tọa tại chỗ ngồi thường ngày của mình, cùng với những cô bạn mới quen khi đặt chân vào trường ĐH này.
An Navà Minh Minh đều học khác khoa vậy ở trong một môi trường mới cô cần phải có đồng minh để mình không bị biến thành kẻ cô lập. Cô hay trò chuyện cùng 3 người là Hồng Dương, Mai Hàn, Quỳnh Vy….Bọn họ đều sinh sống ở Hà Nội nhưng tính cách rất hòa đồng và thân thiện, đặc biệt là nói chuyện hợp guu nên khá thân thiết với Na.
Là một lớp chuyên ngành kinh tế nhưng hoạt động ngoại khóa lớp cô rất sổi nổi chứ không khô khốc như cái tên “ Kinh tế đối ngoại “. Nguyên nhân phải kể đến là lớp cô có bộ ba sát thủ “ Tam ca kiu”, là ba cô gái xinh đẹp, hát hay thường xuyên đại diện cho lớp đi thi các chương trình ở trường: Lệ Phương, Lệ Hương, Minh Diễm. Không biết là do chưa từng tiếp xúc hay là cô quá nhạy cảm mà cô thấy họ dường như có gì đó hơi khó gần.
+++++
Trên chiếc mô tô BMV S1000RR mạnh mẽ, có một anh chàng mặt lạnh lao như bay trên đường.Dường như không để ý đến xung quanh ,ánh mắt vô cảm khuôn mắt lạnh lung môi anh lại khẽ nhếch mép “ Muốn gây ấn tượng với hắn không nên dùng cách này, con gái bây giờ thật lắm thủ đoạn “
( A anh này tự tin quá đáng)
Reng…..reng…ggg
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của anh .
_Tao đang trên đường đến, kế hoạch vẫn như sáng nay bàn!
……………………….
_Bọn nó đến hết chứ????
…………………..
_3 phút nữa, Xử
Ở một công trường hoang chỉ ngồn ngang toàn gạch những thanh sắt vứt bừa bộn
Nơi đây khá vắng vẻ nhưng chưa đây ba phút sau tiếng còi gầm rú của những chiếc xe đua hạng nặng bắt đâu ing ỏi phá vỡ bầu không khí tĩnh nặng ban đầu.
Một đoàn người mặc áo đen tay câm côn, đao khuôn mặt giữ tợn đứng dàn hàng ngang ,người bọn chúng xăm trổ kín mít . Tên cầm đầu lũ này một gã đâu trọc trên khuôn mặt có một vết xẹo chạy dọc từ trán chéo xuống qua mắt, vẻ khiếp đảm của gã đủ dọa bọn con nít khóc ba ngày ba đêm.
Một đám thanh niên khá đông ,bọn họ cưỡi những chiến xe đua màu đen bóng loáng tay cầm típ nước sắt ,mã tấu. Tất cả đồng thời cúng tiến lên xếp đều tăm tắp ngay trước mặt lũ người săm hình. Vì đầu ai cũng đội mũ bảo hiểm nên không rõ nét mặt ra sao.
Đi theo sau đoàn xe đó là một chiếc limo trắng.
Một người đàn ông đứng tuổi ăn mặc thanh cảnh và lịch sự từ trong oto bước xuống, màu da dám nắng. Trông ông ta không giống kiểu chùm mafia hay bang hội là bao, chỉ ngoại trừ cặp kính dâm sậm màu.
Lúc bước xuông, tất cả lũ tay sai bên phía ấy cúi đầu hô to:
_Anh Hào!
Ông ta tiến lên đâu rồi huýt sao cho một tên cuoi BMW kia lại gân - tên đó chính là hắn kẻ vưa hù dọa Na Na.
_Lâu rồi không gặp! Trần Hào ông quả là không thay đổi- tên trọc đầu lên tiếng.
Khóe miệng khẽ nâng lên, Trần Hào gật đầu không đáp lời hắn.
_Có bí quyết gì thì chia sẽ cho Tý Sẹo tôi với chứ – Dứt lời hắn cười ha hả, giọng điệu như đang tán gẫu cùng bạn cũ.
Trần Hào lắc đầu cười :
_Không có bí quyết gì !
_Không có ư ? Khuôn mặt kia chẳng thay đổi là do không cần lo nghĩ, vì thị trường của ông rộng lớn nên chẳng cần lo đến cái ăn cái mặc cho đàn em như tôi đây – vẻ mặt hắn lạnh dần, quay ngoắt 180 độ với nét mặt lúc đầu, vứt quách câu lệ tiểu tiết hắn trực tiếp vào thẳng vấn đề – Mấy địa bàn béo bở trước đây do đàn em tao quản lí đều bị đám chó cẩu nhà mày nẫng tây trên, là thằng đầu đàn mày không biết dạy dỗ sao ?Mẹ Kiếp ! Hay để hôm nay tao thay mặt mày ra tay dãy dỗ đám Mã Đen các người ?
Tý Sẹo thực sự nổi nóng, ánh mắt như tia lửa điện.
_Không cần phiền đến ông, người tôi tôi tự quản, có trách thì trách người của ông quá kém để bang tôi lấn áp– Khuôn mặt Trần Hào, một chút gợn sóng tức giận cũng không có, ông chỉ thờ dài lắc đầu.
Xem ra đây là một người khá bình tĩnh, khó nào mà chọc tức được !
_Ông còn gì muốn nói nữa không ? – Trần Hào hỏi
Đáp lại là một tiếng cười nhạt của Tý Sẹo :
_Tao ghét kẻ lắm lời !
Nghe xong, Trần Hào quay sang thì thầm gì đó với kẻ đứng cạnh mình.
_Hôm nay sẽ sòng phẳng tất cả.Kẻ nào có ân oán gì thì tự mình giải quyết đi. Luật vẫn như cũ, ai vi phạm sẽ phải chịu hậu quả![]- Hắn – kẻ hù dọa An Na cất giọng băng khốc nhuốm mùi máu tanh.
Vừa dứt lời một phát súng được bắn ra hướng thắng lên cao.
Bắt đầu trận thanh toán của giang hồ!
Hai bên chạy xô vào nhau hung hắn và đầy giữ tợn, những kẻ đi xe máy tay cầm côn vít ga lượn lờ vung tay quật túi bụi không thương tiếc vào đối thủ, mấy tên kia cũng chống chả quyết kiết, nhiều tên chơi xấu đâm thủng lốp xe không thì cũng nện mã tấu xuống, cố làm bê bết biến chúng thành đống sắt vụn. Cảnh tượng diễn ra vô vùng hỗn loạn, đám đi xe đua tựa như đang cưỡi ngựa giệt đuổi quân thù, động tác giống hệt trong các trận chiến dã sử thời đại xưa còn lũ săm hình hệt những chiến binh la mã lực lưỡng tay cầm binh khí lao vào trận chiến.
Cả hai bên đều lao vào như hổ đói !
Tên con trai có đôi mắt sắc lạnh đứng cạnh ông Hào. Hai người họ đứng chiều tướng với Tý Sẹo nhìn nhau, mắt giao mắt không nói một lời. Bộ dạng ba người rất thư thả, đứng lặng im nhìn lũ đàn em thanh toán như chẳng hề có chuyện gì xảy ra chắc vì đã quá quen với cảnh tượng này nên tầm điền triệt để không chút xao động.
Thoạt tường là như vậy, nhưng những cái nhìn “ chiếu tướng “ kia không phải tầm thường, ảnh mắt tựa dao găm xuyên thủng kẻ đối diện , vẻ tà khí lấn áp tất cả đến nỗi rợn tóc gáy nổi da gà.
Đánh qua đánh lại một hồi , hai bên bên nào cũng dầy thương vong và đau đớn. Mùi máu, mồ hôi nhưng tiếng rên rỉ ỉ ôi la lối.
Trên mặt đất những vũng máu chảy dài , tung tóe vương *** khắp nơi ngỡ lầm là huyết vũ ( Mưa máu)
Bỗng nhiên một viên gạch từ đâu bay tới hướng thẳng về phía người đứng đầu bên Mã Đen.
_Cẩn thận ! - một giọng thét vang trời.
Một người bên bang Mã Đen đang đứng bỗng ngã phịch xuống nền đất.
Cô nuốt nước bọt, cô nhìn hắn nhưng có chút biết điều hơn, nhỏ nhẹ nói:
_Tôi đã làm gì nào? Tự nhiên anh ở đâu mọc lên trước nhà vệ sinh nữ làm tôi bị va vào anh ,người bị ê mông là tôi đáng lẽ tôi phải được một lời xin lỗi ? đáng…..
Rành mạch phân giải lại cho ra nhẽ còn chưa nói cô được ăn nguyên một trái “lườm” đến tê dại con ngươi.
Hắn cười nửa miệng:
_Xin lỗi ư? Cô tỉnh ngủ chưa?- cái giọng chế giễu của hắn khiến đầu cô muốn bôc khói quá. Nhưng hắn có biết là đang được nói chuyện với một cao thủ nói móc chuyên xoắn đểu xoắn dai xoắn dài xoắn không ngần ngại như Na hong ta?
_Tôi dậy cách đây hai tiếng rồi còn anh hình như thừa tuổi đi học ![– bởi vì đầu óc có vấn đề tự dưng nhảy bổ ra bắt nạt một người ngoan hiền như cô đây.
Đáp lại câu xoáy đểu ấy. Hắn nói:
_Một lần ở chỗ để xe! Một lần ở chỗ này,tôi nghĩ cô mới là người quá tuổi để đi học !
Gì cơ, chỗ để xe ?…..Na ngáo ngơ vài giây
“Lúc nãy ở chỗ để xe chỉ có một lũ con trai đứng tán dóc chứ mình có làm cái gì đâu nhỉ “ cô nghi ngờ.
_Anh có nhầm người không? ở chỗ để xe tôi đâu làm gì anh!- Thậm chí cố còn chả thấy mặt hắn nữa là.
Nhưng mặt hắn vẫn không bộc lộ cảm xúc nào và kết tội:
_Cô giẫm vào chân tôi!
Ôi trời giẫm chân hắn ư? Tên này trí nhớ kém thật đấy, cô đây đi thẳng có thèm ngó ngàng gì đên hắn đâu.
Ker mà khoan đi thẳng rồi nghe có tiếng* Làm cái quái gì thế *
Hay là lúc ý giẫm vô chân hắn mà không biết ta?
Chợt nhớ ra rồi à lên một tiếng
_giọng nói ấy là của anh sao?
An Na khẽ liếc mắt xuống dưới chân, xem nào đôi giầy hắn mang rất đẹp bóng trơn, chắc là hàng hiệu, trên đấy không có chút xước xác hay dính bẩn tên này không thể đến đòi tiền đền bù.
Vậy hắn lần mò đên đây chỉ đê nạt nộ dọa dẫm con người hiền lành , yếu ớt như cô vì đã dẫm vào cái chân vàng chân ngọc của hắn ư?
_Anh yếu thế ah? Chẳng ra dáng đàn ông con trai gì cả!
Giờ thì cô đắc ý vì xoắn đươc một câu quá hay.
Hằn chừng mắt, khuôn mặt điển trai kia chuyển sang đỏ dân rồi lại ngả tim tím.
_Cô….
Hắn ghét nhất người nào gây chuyện rồi không có đến một lời xin lỗi, cô ta dám ngang nhiên dẫm bẹp gí chân hắn xong cao cao tự đại đi mất mà chẳng có lời tiếng gì trong khi hắn đã giật giọng gọi lại.
Không để địch phản công, Na chặn họng luôn:
_Không những thế, còn chẳng có chút ga-lăng gì, thấy người khác ngã mà còn dửng dưng khoanh tay đừng nhìn!
Rồi lại lắc lắc đầu buông thêm:
_Đàn ông con trai bây giờ chán thật không những thể lực yếu mà còn mất đi những đặc trưng cơ bản nhất.
Nhìn mặt hắn lúc này cứ như quả cà tím ấy ,cô đắc ý sung sướng nhưng vẫn cố nhịn nén , giấu niềm vui nho nhỏ trong lòng, chỉ có miệng hơi tủm tỉm nhưng tuyệt đối không phát ra tiếng.
Hắn lấy ngay lại được vẻ mặt băng khốc thấm đấm mùi sát khí.
Đôi mắt vô cảm ấy , ngang tàn ấy lại quét một lượt từ dưới lên trên con người An Na.
_Cô được lắm,để xem …..
Tiếng điện thoại từ người hắn réo rắt vang lên….Những mắt hắn vẫn chăm chăm nhìn vào mắt Na Na mà không ngó ngang gì đên cái thứ đáng rung rung trong túi quần. Hình như vẫn định làm gì đó với cô
Được thể Na ném chả luôn:
_Nhìn không chán ah, điện thoại anh sắp nổ rồi đấy!
Anh ta vẫn nhìn cô còn tay thì từ từ rút điện thoại trong bọc quân.
Hắn trả lời điện thoại vẫn không quên nhìn cô như canh trừng con mồi vậy!
………
_Đang bận với một đứa khùng.
Cái gì cơ ‘Khùng “ sao, tên nay láo thật dám kêu Na Na khùng. Vài tia lửa đỏ hằn lên trong mắt, cô lúc này chỉ muốn dẫm thêm một cái thật mạnh vào chân hắn.
Nhưng mình quân tử không chấp với hạng tiểu nhân, đánh lén sau lưng cô đây không thích .
_Biết rồi!
Cách nói chuyện trống không của hắn đủ để thấy hắn có “lễ giáo” ra sao.
……………
_Có gì đến đấy nói tiếp!
……….
_Ok
Hắn cúp máy.
Thời cơ đến rồi! Na đang háo hức định dìm hang hắn tiếp thì hắn lấy một tay bịt miệng cô lại, tay kia vuốt ve bầu má cô.
Cái gì thế này! Dám đụng vào cả người ta nữa sao, tên này quá bỉ.
Rồi từ từ hắn ghé mặt vào sát tai An Na.Hơi thở lạnh lẽo của hắn cảnh báo trước với cô là có điều gì không hay sắp xảy ra.
Tiếng nói lạnh lùng ấy lại vàng lên phất sự ma mãnh nữa.
_Gan cô lớn thật, để rồi xem ai sẽ chịu đau nhiều hơn!
Một tiếng cười nhẹ ,dù rất nhẹ nhưng Na Na cũng cảm giác được hắn đang cười nhưng chắc chắn đó là kiểu cưởi nửa miệng.
Nói xong hắn cũng lập tức chạy đi, cô thì vẫn đứng đó chẳng hiểu chuyện gì chỉ đứng nhìn phía sau lưng hắn.
Mặt nghệt ra.
Thôi , may quá không trả thù được cũng không sao, cô rộng lượng mà với lại đỡ phải đối diện với tảng băng di dộng chẳng phải rất tốt ư.
Đưa tay lên xem đồng hồ, thôi chết muộn giờ rồi,cô chạy như lao vê phía phòng học.
Vừa đên cửa lớp cô vội phanh chân lại, cúi đầu gấp 90 độ kính cẩn chào vị giáo sư trước mặt.
_Em thưa thầy cho em vào lớp ạ - Giọng nói nhẹ nhàng chậm dãi và hết sức từ tốn, Na ngước đôi mắt ngây thơ hối lỗi nhìn thầy giáo.
_15 phút,nể lần đầu vào đi - giọng ông thây nghiêm khắc
Cô nhanh chóng an tọa tại chỗ ngồi thường ngày của mình, cùng với những cô bạn mới quen khi đặt chân vào trường ĐH này.
An Navà Minh Minh đều học khác khoa vậy ở trong một môi trường mới cô cần phải có đồng minh để mình không bị biến thành kẻ cô lập. Cô hay trò chuyện cùng 3 người là Hồng Dương, Mai Hàn, Quỳnh Vy….Bọn họ đều sinh sống ở Hà Nội nhưng tính cách rất hòa đồng và thân thiện, đặc biệt là nói chuyện hợp guu nên khá thân thiết với Na.
Là một lớp chuyên ngành kinh tế nhưng hoạt động ngoại khóa lớp cô rất sổi nổi chứ không khô khốc như cái tên “ Kinh tế đối ngoại “. Nguyên nhân phải kể đến là lớp cô có bộ ba sát thủ “ Tam ca kiu”, là ba cô gái xinh đẹp, hát hay thường xuyên đại diện cho lớp đi thi các chương trình ở trường: Lệ Phương, Lệ Hương, Minh Diễm. Không biết là do chưa từng tiếp xúc hay là cô quá nhạy cảm mà cô thấy họ dường như có gì đó hơi khó gần.
+++++
Trên chiếc mô tô BMV S1000RR mạnh mẽ, có một anh chàng mặt lạnh lao như bay trên đường.Dường như không để ý đến xung quanh ,ánh mắt vô cảm khuôn mắt lạnh lung môi anh lại khẽ nhếch mép “ Muốn gây ấn tượng với hắn không nên dùng cách này, con gái bây giờ thật lắm thủ đoạn “
( A anh này tự tin quá đáng)
Reng…..reng…ggg
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của anh .
_Tao đang trên đường đến, kế hoạch vẫn như sáng nay bàn!
……………………….
_Bọn nó đến hết chứ????
…………………..
_3 phút nữa, Xử
Ở một công trường hoang chỉ ngồn ngang toàn gạch những thanh sắt vứt bừa bộn
Nơi đây khá vắng vẻ nhưng chưa đây ba phút sau tiếng còi gầm rú của những chiếc xe đua hạng nặng bắt đâu ing ỏi phá vỡ bầu không khí tĩnh nặng ban đầu.
Một đoàn người mặc áo đen tay câm côn, đao khuôn mặt giữ tợn đứng dàn hàng ngang ,người bọn chúng xăm trổ kín mít . Tên cầm đầu lũ này một gã đâu trọc trên khuôn mặt có một vết xẹo chạy dọc từ trán chéo xuống qua mắt, vẻ khiếp đảm của gã đủ dọa bọn con nít khóc ba ngày ba đêm.
Một đám thanh niên khá đông ,bọn họ cưỡi những chiến xe đua màu đen bóng loáng tay cầm típ nước sắt ,mã tấu. Tất cả đồng thời cúng tiến lên xếp đều tăm tắp ngay trước mặt lũ người săm hình. Vì đầu ai cũng đội mũ bảo hiểm nên không rõ nét mặt ra sao.
Đi theo sau đoàn xe đó là một chiếc limo trắng.
Một người đàn ông đứng tuổi ăn mặc thanh cảnh và lịch sự từ trong oto bước xuống, màu da dám nắng. Trông ông ta không giống kiểu chùm mafia hay bang hội là bao, chỉ ngoại trừ cặp kính dâm sậm màu.
Lúc bước xuông, tất cả lũ tay sai bên phía ấy cúi đầu hô to:
_Anh Hào!
Ông ta tiến lên đâu rồi huýt sao cho một tên cuoi BMW kia lại gân - tên đó chính là hắn kẻ vưa hù dọa Na Na.
_Lâu rồi không gặp! Trần Hào ông quả là không thay đổi- tên trọc đầu lên tiếng.
Khóe miệng khẽ nâng lên, Trần Hào gật đầu không đáp lời hắn.
_Có bí quyết gì thì chia sẽ cho Tý Sẹo tôi với chứ – Dứt lời hắn cười ha hả, giọng điệu như đang tán gẫu cùng bạn cũ.
Trần Hào lắc đầu cười :
_Không có bí quyết gì !
_Không có ư ? Khuôn mặt kia chẳng thay đổi là do không cần lo nghĩ, vì thị trường của ông rộng lớn nên chẳng cần lo đến cái ăn cái mặc cho đàn em như tôi đây – vẻ mặt hắn lạnh dần, quay ngoắt 180 độ với nét mặt lúc đầu, vứt quách câu lệ tiểu tiết hắn trực tiếp vào thẳng vấn đề – Mấy địa bàn béo bở trước đây do đàn em tao quản lí đều bị đám chó cẩu nhà mày nẫng tây trên, là thằng đầu đàn mày không biết dạy dỗ sao ?Mẹ Kiếp ! Hay để hôm nay tao thay mặt mày ra tay dãy dỗ đám Mã Đen các người ?
Tý Sẹo thực sự nổi nóng, ánh mắt như tia lửa điện.
_Không cần phiền đến ông, người tôi tôi tự quản, có trách thì trách người của ông quá kém để bang tôi lấn áp– Khuôn mặt Trần Hào, một chút gợn sóng tức giận cũng không có, ông chỉ thờ dài lắc đầu.
Xem ra đây là một người khá bình tĩnh, khó nào mà chọc tức được !
_Ông còn gì muốn nói nữa không ? – Trần Hào hỏi
Đáp lại là một tiếng cười nhạt của Tý Sẹo :
_Tao ghét kẻ lắm lời !
Nghe xong, Trần Hào quay sang thì thầm gì đó với kẻ đứng cạnh mình.
_Hôm nay sẽ sòng phẳng tất cả.Kẻ nào có ân oán gì thì tự mình giải quyết đi. Luật vẫn như cũ, ai vi phạm sẽ phải chịu hậu quả![]- Hắn – kẻ hù dọa An Na cất giọng băng khốc nhuốm mùi máu tanh.
Vừa dứt lời một phát súng được bắn ra hướng thắng lên cao.
Bắt đầu trận thanh toán của giang hồ!
Hai bên chạy xô vào nhau hung hắn và đầy giữ tợn, những kẻ đi xe máy tay cầm côn vít ga lượn lờ vung tay quật túi bụi không thương tiếc vào đối thủ, mấy tên kia cũng chống chả quyết kiết, nhiều tên chơi xấu đâm thủng lốp xe không thì cũng nện mã tấu xuống, cố làm bê bết biến chúng thành đống sắt vụn. Cảnh tượng diễn ra vô vùng hỗn loạn, đám đi xe đua tựa như đang cưỡi ngựa giệt đuổi quân thù, động tác giống hệt trong các trận chiến dã sử thời đại xưa còn lũ săm hình hệt những chiến binh la mã lực lưỡng tay cầm binh khí lao vào trận chiến.
Cả hai bên đều lao vào như hổ đói !
Tên con trai có đôi mắt sắc lạnh đứng cạnh ông Hào. Hai người họ đứng chiều tướng với Tý Sẹo nhìn nhau, mắt giao mắt không nói một lời. Bộ dạng ba người rất thư thả, đứng lặng im nhìn lũ đàn em thanh toán như chẳng hề có chuyện gì xảy ra chắc vì đã quá quen với cảnh tượng này nên tầm điền triệt để không chút xao động.
Thoạt tường là như vậy, nhưng những cái nhìn “ chiếu tướng “ kia không phải tầm thường, ảnh mắt tựa dao găm xuyên thủng kẻ đối diện , vẻ tà khí lấn áp tất cả đến nỗi rợn tóc gáy nổi da gà.
Đánh qua đánh lại một hồi , hai bên bên nào cũng dầy thương vong và đau đớn. Mùi máu, mồ hôi nhưng tiếng rên rỉ ỉ ôi la lối.
Trên mặt đất những vũng máu chảy dài , tung tóe vương *** khắp nơi ngỡ lầm là huyết vũ ( Mưa máu)
Bỗng nhiên một viên gạch từ đâu bay tới hướng thẳng về phía người đứng đầu bên Mã Đen.
_Cẩn thận ! - một giọng thét vang trời.
Một người bên bang Mã Đen đang đứng bỗng ngã phịch xuống nền đất.
/28
|