TRong những ngày đầu, nó sống không khác gì ở VN là mấy .
Rồi nó bất đầu làm quen với cuộc sống ở 1 nơi mới. Đang kí những đợt tập huấn gắt gao dành cho những sát thủ chuyên nghiệp và nghiễm nhiên với tố chất sẵn có nó trổ thành học trò cưng của những thầy giáo huấn luyện.
Những ông thầy thấy nó rất quyết tâm nên đã truyền đạt những tâm huyết của mình cho nó . Bây giờ không ai có thể tưởng tượng sức mạnh của nó khủng khiếp đến mức độ nào
Như Thường lệ mỗi lúc nó nhớ me nó thường mò đến một vườn hoa ngoại ô ở xách xa trung tâm thành phố L.A ,đang ngồi hướng ánh mắt vào khoảng không trung thì có 1 tiếng nói cất lên :
- Này bạn ơi ! Bạn đang buồn ha~?- Nó ngước lên nhìn là môt cô gái rất dễ thương đang nở một nụ cười với nó
- Hử? Sao bạn biết là mình buồn – nó nhìn nụ cười mà bị hút hồn
- Ánh mắt của bạn cho mình biết là bạn đang rất buồn – cô gái ấy tiếp tục lên tiếng
- Thiệt vậy sao ?- nó
- Đúng vậy ! Ánh mắt của bạn cho mình biết điều đó- cô gái
- Đúng! Mình đang cảm thấy rất buồn – Nó
- Bạn buồn ak`! VẬy thì lại đây – Nói rồi cố gái ấy kéo nó lại và ôm
- Bạn đã cảm thấy đỡ hơn chưa- Cô gái tiếp tục nói
- Ukm ! Mình đã cảm thấy tốt hơn nhiều rồi cảm ơn bạn- Nó thoáng nghĩ cô gái này thật kì lạ không giống những đứa con gái khác . Có một điều gì đó rất chân thật ở cô ấy
- Bạn tên gì? – Nó buộc miệng hỏi
- Mình tên là Lauren Forss, cứ gọi là Lauren- Cô gái ấy nói
- Mình tên là Alice , tụi mình có thể làm bạn được không- Nó
- Thiệt không,Alice muốn lànm bạn của mình-Lauren nói thoáng có điều gì đó vui mừng
- Thiệt , được không- nó hỏi tiếp
- Tất nhiên, tất nhiên rồi- Lauren nói rồi ôm trầm lấy Alice
Một tình bạn đẹp bắt đầu từ đây
Rồi nó bất đầu làm quen với cuộc sống ở 1 nơi mới. Đang kí những đợt tập huấn gắt gao dành cho những sát thủ chuyên nghiệp và nghiễm nhiên với tố chất sẵn có nó trổ thành học trò cưng của những thầy giáo huấn luyện.
Những ông thầy thấy nó rất quyết tâm nên đã truyền đạt những tâm huyết của mình cho nó . Bây giờ không ai có thể tưởng tượng sức mạnh của nó khủng khiếp đến mức độ nào
Như Thường lệ mỗi lúc nó nhớ me nó thường mò đến một vườn hoa ngoại ô ở xách xa trung tâm thành phố L.A ,đang ngồi hướng ánh mắt vào khoảng không trung thì có 1 tiếng nói cất lên :
- Này bạn ơi ! Bạn đang buồn ha~?- Nó ngước lên nhìn là môt cô gái rất dễ thương đang nở một nụ cười với nó
- Hử? Sao bạn biết là mình buồn – nó nhìn nụ cười mà bị hút hồn
- Ánh mắt của bạn cho mình biết là bạn đang rất buồn – cô gái ấy tiếp tục lên tiếng
- Thiệt vậy sao ?- nó
- Đúng vậy ! Ánh mắt của bạn cho mình biết điều đó- cô gái
- Đúng! Mình đang cảm thấy rất buồn – Nó
- Bạn buồn ak`! VẬy thì lại đây – Nói rồi cố gái ấy kéo nó lại và ôm
- Bạn đã cảm thấy đỡ hơn chưa- Cô gái tiếp tục nói
- Ukm ! Mình đã cảm thấy tốt hơn nhiều rồi cảm ơn bạn- Nó thoáng nghĩ cô gái này thật kì lạ không giống những đứa con gái khác . Có một điều gì đó rất chân thật ở cô ấy
- Bạn tên gì? – Nó buộc miệng hỏi
- Mình tên là Lauren Forss, cứ gọi là Lauren- Cô gái ấy nói
- Mình tên là Alice , tụi mình có thể làm bạn được không- Nó
- Thiệt không,Alice muốn lànm bạn của mình-Lauren nói thoáng có điều gì đó vui mừng
- Thiệt , được không- nó hỏi tiếp
- Tất nhiên, tất nhiên rồi- Lauren nói rồi ôm trầm lấy Alice
Một tình bạn đẹp bắt đầu từ đây
/26
|