"Không cho gọi chồng ơi, vậy tụi em phải gọi là gì! Anh có phải hết yêu tụi em rồi không!"
Lận Châu cảm thấy mình đối với fans đều không quá nhiệt tình, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ cho fans một chút phúc lợi.
Nhưng bây giờ, mấy người này lại muốn được đằng chân lân đằng đầu đi.
Đuôi mắt hơi híp tạo thành hình vòng cung, khóe môi hơi mím lại, trực tiếp làm cho một nhóm fans đang xen phát sóng trực tiếp kêu lên "meo meo meo".
Lận Châu không để ý, chỉ nhẹ giọng nói: "Cứ gọi là cha đi."
Làn đạn chết lặng hai giây, rồi bắt đầu spam liên tục chữ "cha" vừa rồi.
Người đàn ông xấu xa, chúng tôi cho rằng anh muốn làm chồng của chúng tôi.
Vậy mà không nghĩ tới anh chỉ muốn làm cha thiên hạ!
Lận Châu nhìn một màn hình toàn "cha" đến hơi hoa mắt, nhưng tâm trạng của anh lại tốt lên không ít.
Anh cầm miếng thịt bò đã chuẩn vị sẵn, tẩm ướp gia vị, trả lời câu hỏi khi nãy fans đặt: "Làm món bò kho cho tiểu hồ ly của tôi ăn."
"Hồ ly ăn bò kho rất lạ sao? Vậy có thể là do hồ ly nhà tôi có chút kiêu ngạo hơn những con hồ ly khác. Mọi người không cảm thấy cô ấy* rất dễ thương sao? Bây giờ chỉ là cho cô ấy ăn một ít thịt bò mà thôi, tôi còn có thể cho cô ấy bất cứ thứ gì cô ấy muốn."
cô ấy*: trong tiếng Trung, chữ cô ấy "她", anh ấy "他" và nó "它" viết khác nhau, nhưng có cùng cách phát âm là "tā". Chỗ này, anh nhà gọi chị nhà là "她" (cô ấy) nhưng làn đạn nghĩ anh đang gọi con hồ ly là "它" (nó) nên không ai thắc mắc ý
"Tôi đã nói hồ lý nhà tôi thuộc chủng loại đáng yêu mà mọi người không tin."
"Không có con hồ ly nào giống vậy đâu, mọi người từ bỏ suy nghĩ đó đi."
"Thịt hồ ly kho tàu? Quản trị viên có ở đây không, giúp tôi chặn tài khoản này mười năm."
Lận Châu vừa lải nhải, vừa làm bò kho.
Anh nói với Diệp Phù Dư rằng anh ăn chay, thiệt ra cũng chỉ là lừa gạt tiểu hồ ly này thôi.
Nửa tiếng sau, bò kho rốt cuộc cũng làm xong.
Lận Châu nhìn nhìn chén bò kho, rồi quay đầu lại nhìn phòng khách có chít yên tĩnh.
Anh không chút do dự tắt phát sóng trực tiếp.
Làn đạn: "?????"
Chuyện gì vậy, kết thúc rồi?
Nghệ sĩ nào đó kết thúc phát sóng trực tiếp thậm chí còn không nói tạm biệt với fans?!!
Các fan vừa tức, lại vừa buồn cười.
Lận Châu tắt phát sóng trực tiếp xong liền đi tới phòng của Diệp Phù Dư.
Gõ cửa ba cái, đợi một lúc sau vẫn không nghe thấy trong phòng có động tĩnh gì, Lận Châu nhướng mày, trực tiếp xoay tay nắm cửa.
"Cạch" một tiếng, cửa mở ra.
Thoáng nhìn một cái, căn phòng dường như cũng không có thay đổi quá nhiều.
Đây là biệt thự của Lận Châu, anh luôn ghi nhớ cách bố trí của từng căn phòng.
Tiểu hồ ly hình như không quan tâm lắm việc trang hoàng lại căn phòng của mình, cũng có thể cô ấy không có ý định xem đây là nhà mình, nên mới có thái độ thờ ơ như vậy.
Lận Châu không nghĩ nhiều, ánh mắt đảo khắp phòng tìm kiếm bóng dáng của tiểu hồ ly.
Nhìn một lúc, rốt cuộc anh cũng thấy được gì đó, đột nhiên cười khẽ.
Trên bộ drap giường trắng như tuyết, một con hồ ly nhỏ màu trắng cuộn tròn hai chân, ôm lấy đuôi của mình, nhìn giống như một trái banh nhỏ.
(cái tướng ngủ y như con bé Bông nhà tui luôn á (em mèo nhà tui là tam thể nên tui kêu bé nó là Bông hihi), cưng quá~)
Màu sắc của hai vật thể giống nhau đến mức lúc đầu, Lận Châu cũng không nhìn ra.
Khi Lận Châu bước tới, cái mũi của tiểu hồ ly hơi giật giật, nhưng sau đó lại vùi mặt vào chăn.
Chậc.
Thật đáng yêu.
Người đàn ông đứng ở một bên cảm khái.
Anh suy nghĩ một lát cũng không quấy rầy tiểu hồ ly, lấy ngón tay chọc nhẹ lên người hồ ly, cười khẽ một tiếng, rồi thật nhẹ nhàng đặt dĩa thịt bò lên bàn, cuối cùng, anh xoay người đi ra ngoài.
Đứng ở cửa, Lận Châu dựa vào cửa phòng, vẻ mặt có chút mờ mịt.
Khi Diệp Phù Dư thức dậy, cô chỉ cảm thấy mùi thịt bò xộc vào mũi.
Thật ra, ngay cả mơ, cô cũng mơ thấy mùi thịt bò.
Cô ngồi dậy, móng vuốt xoa nhẹ cái mũi, lơ đãng nhìn xung quanh.
Khi nhìn thấy dĩa thịt bò đặt trên bàn, toàn thân đều sửng sốt.
- --
Editor có lời muốn nói:
Trong truyện tranh thì chị nhà là con hồ ly lông cam á 〜( ̄▽ ̄〜) dễ thương lắm, nên lúc thấy truyện chữ ghi chị lông trắng thì tui có chút không quen.
Mọi người đoán thử xem, đến chương bao nhiêu thì anh nhà bị conduytinhyeu quật (~‾▽‾)~
Lận Châu cảm thấy mình đối với fans đều không quá nhiệt tình, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ cho fans một chút phúc lợi.
Nhưng bây giờ, mấy người này lại muốn được đằng chân lân đằng đầu đi.
Đuôi mắt hơi híp tạo thành hình vòng cung, khóe môi hơi mím lại, trực tiếp làm cho một nhóm fans đang xen phát sóng trực tiếp kêu lên "meo meo meo".
Lận Châu không để ý, chỉ nhẹ giọng nói: "Cứ gọi là cha đi."
Làn đạn chết lặng hai giây, rồi bắt đầu spam liên tục chữ "cha" vừa rồi.
Người đàn ông xấu xa, chúng tôi cho rằng anh muốn làm chồng của chúng tôi.
Vậy mà không nghĩ tới anh chỉ muốn làm cha thiên hạ!
Lận Châu nhìn một màn hình toàn "cha" đến hơi hoa mắt, nhưng tâm trạng của anh lại tốt lên không ít.
Anh cầm miếng thịt bò đã chuẩn vị sẵn, tẩm ướp gia vị, trả lời câu hỏi khi nãy fans đặt: "Làm món bò kho cho tiểu hồ ly của tôi ăn."
"Hồ ly ăn bò kho rất lạ sao? Vậy có thể là do hồ ly nhà tôi có chút kiêu ngạo hơn những con hồ ly khác. Mọi người không cảm thấy cô ấy* rất dễ thương sao? Bây giờ chỉ là cho cô ấy ăn một ít thịt bò mà thôi, tôi còn có thể cho cô ấy bất cứ thứ gì cô ấy muốn."
cô ấy*: trong tiếng Trung, chữ cô ấy "她", anh ấy "他" và nó "它" viết khác nhau, nhưng có cùng cách phát âm là "tā". Chỗ này, anh nhà gọi chị nhà là "她" (cô ấy) nhưng làn đạn nghĩ anh đang gọi con hồ ly là "它" (nó) nên không ai thắc mắc ý
"Tôi đã nói hồ lý nhà tôi thuộc chủng loại đáng yêu mà mọi người không tin."
"Không có con hồ ly nào giống vậy đâu, mọi người từ bỏ suy nghĩ đó đi."
"Thịt hồ ly kho tàu? Quản trị viên có ở đây không, giúp tôi chặn tài khoản này mười năm."
Lận Châu vừa lải nhải, vừa làm bò kho.
Anh nói với Diệp Phù Dư rằng anh ăn chay, thiệt ra cũng chỉ là lừa gạt tiểu hồ ly này thôi.
Nửa tiếng sau, bò kho rốt cuộc cũng làm xong.
Lận Châu nhìn nhìn chén bò kho, rồi quay đầu lại nhìn phòng khách có chít yên tĩnh.
Anh không chút do dự tắt phát sóng trực tiếp.
Làn đạn: "?????"
Chuyện gì vậy, kết thúc rồi?
Nghệ sĩ nào đó kết thúc phát sóng trực tiếp thậm chí còn không nói tạm biệt với fans?!!
Các fan vừa tức, lại vừa buồn cười.
Lận Châu tắt phát sóng trực tiếp xong liền đi tới phòng của Diệp Phù Dư.
Gõ cửa ba cái, đợi một lúc sau vẫn không nghe thấy trong phòng có động tĩnh gì, Lận Châu nhướng mày, trực tiếp xoay tay nắm cửa.
"Cạch" một tiếng, cửa mở ra.
Thoáng nhìn một cái, căn phòng dường như cũng không có thay đổi quá nhiều.
Đây là biệt thự của Lận Châu, anh luôn ghi nhớ cách bố trí của từng căn phòng.
Tiểu hồ ly hình như không quan tâm lắm việc trang hoàng lại căn phòng của mình, cũng có thể cô ấy không có ý định xem đây là nhà mình, nên mới có thái độ thờ ơ như vậy.
Lận Châu không nghĩ nhiều, ánh mắt đảo khắp phòng tìm kiếm bóng dáng của tiểu hồ ly.
Nhìn một lúc, rốt cuộc anh cũng thấy được gì đó, đột nhiên cười khẽ.
Trên bộ drap giường trắng như tuyết, một con hồ ly nhỏ màu trắng cuộn tròn hai chân, ôm lấy đuôi của mình, nhìn giống như một trái banh nhỏ.
(cái tướng ngủ y như con bé Bông nhà tui luôn á (em mèo nhà tui là tam thể nên tui kêu bé nó là Bông hihi), cưng quá~)
Màu sắc của hai vật thể giống nhau đến mức lúc đầu, Lận Châu cũng không nhìn ra.
Khi Lận Châu bước tới, cái mũi của tiểu hồ ly hơi giật giật, nhưng sau đó lại vùi mặt vào chăn.
Chậc.
Thật đáng yêu.
Người đàn ông đứng ở một bên cảm khái.
Anh suy nghĩ một lát cũng không quấy rầy tiểu hồ ly, lấy ngón tay chọc nhẹ lên người hồ ly, cười khẽ một tiếng, rồi thật nhẹ nhàng đặt dĩa thịt bò lên bàn, cuối cùng, anh xoay người đi ra ngoài.
Đứng ở cửa, Lận Châu dựa vào cửa phòng, vẻ mặt có chút mờ mịt.
Khi Diệp Phù Dư thức dậy, cô chỉ cảm thấy mùi thịt bò xộc vào mũi.
Thật ra, ngay cả mơ, cô cũng mơ thấy mùi thịt bò.
Cô ngồi dậy, móng vuốt xoa nhẹ cái mũi, lơ đãng nhìn xung quanh.
Khi nhìn thấy dĩa thịt bò đặt trên bàn, toàn thân đều sửng sốt.
- --
Editor có lời muốn nói:
Trong truyện tranh thì chị nhà là con hồ ly lông cam á 〜( ̄▽ ̄〜) dễ thương lắm, nên lúc thấy truyện chữ ghi chị lông trắng thì tui có chút không quen.
Mọi người đoán thử xem, đến chương bao nhiêu thì anh nhà bị conduytinhyeu quật (~‾▽‾)~
/82
|