Diệp Phù Dư cẩn thận suy nghĩ nửa ngày xem nên trả lời câu hỏi này của đạo diễn hamster như thế nào.
Việc nói Lận Châu tuổi già lại còn xấu tính cũng chỉ có fan não tàn của anh ta dám làm, một tiểu hồ ly thông minh như cô chắc chắn không đến mức có mắt không tròng mà nói những lời như vậy.
Nhưng mà, Diệp Phù Bị nghẹn nửa ngày cũng không nghĩ ra được chiêu nào, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể nói một câu: "Chúng tôi là hôn nhân sắp đặt, không có nền tảng tình cảm. "
"À, bị ép buộc. Tôi nói mà, cô gái nào lại không có mắt lại coi trọng tên gia súc như Lận Châu."
Diệp Phù Dư: "..." Chuyện anh nói Lận Châu là gia súc, anh ta có biết không?
Tuy Diệp Phù Dư rất muốn vỗ tay cho đạo diễn hamster một cái, nhưng lý trí nói cho cô biết, cô phải trầm ổn.
Hai người đi được một đoạn đường, Kim Mân cầm quả hạch xoay đầu lại, thân mình tròn trịa khiến người ta nhìn thấy mà nhũn lòng.
Anh ta dùng móng vuốt nhỏ chọt chọt tai Diệp Phù Dư, nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Phù, cô là chủng loài gì vậy? "
"Hồ ly."
Diệp Phù Dư cảm thấy không có gì phải che giấu, sau khi nói xong, đôi mắt xinh đẹp lóe lên một tia sáng, cô cũng nhỏ giọng hỏi: "Đạo diễn Kim, anh có biết Lận Châu là giống gì không? "
"Tôi nói rồi, là gia súc."
Diệp Phù Dư: "?"
*
Sau khi Kim Mân đưa Diệp Phù đến nhà, liền nhảy xuống khỏi vai tiểu hồ ly, chui vào một bãi cỏ rồi lập tức không thấy bóng dáng.
Cảnh tượng này khiến Diệp Phù Dư phải tấm tắc khen ngợi.
Mặc dù cô gia nhập showbiz cũng đã được một thời gian, nhưng đối với cô mà nói, một đạo diễn lớn như Kim Mân có thể gặp không thể cầu.
Nhưng, kể cả gặp cô cũng chưa từng gặp qua. Chỉ là thỉnh thoảng nghe người ta nói về anh ta.
Kim Mân còn trẻ đã nổi tiếng, phim điện ảnh đầu tiên chính là hợp tác với Lận Châu.
Cũng chính từ bộ phim này, Kim Mân được người trong giới lẫn ngoài giới phong làm đạo diễn thiên tài, Lận Châu cũng thuận lợi ngồi ở vị trí nam diễn viên mới xuất sắc nhất.
Sau đó, chỉ cần là phim điện ảnh do hai người hợp tác, cả danh thu phòng vé và danh tiếng bộ phim đều nhất định cực kỳ tốt.
Nhưng rất nhiều người đều nói rằng tính tình của Kim Mân không tốt lắm.
Ở trường quay mắng chửi đến mức diễn viên khóc là chuyện bình thường.
Chỉ là không ai có thể ngờ được, đạo diễn Kim Mân được xưng là quỷ kiến sầu* lại là một con hamster.
quỷ kiến sầu*: nguyên văn là "鬼见愁", có nghĩa là đến quỷ nhìn thấy còn phải sợ. Ngoài ra nếu tui nhớ không lầm thì đây cũng là tên của một nhân vật nào đó trong truyện Kim Dung á.
Cái này kêu là gì?
Tương phản manh*?
Tương phản manh*: sự tương phản khiến người khác cảm thấy dễ thương, cutoeee
Diệp Phù Dư vừa cảm khái vừa trở về phòng mình. Cô tắm rửa xong, vừa từ nhà tắm đi ra liền nhận được tin nhắn của Lận Châu.
【 Lận Châu: Trong tủ lạnh có đồ ăn, đều là hôm qua Kim Mân mua. Nếu cô muốn ăn món gì thì tự mình làm. Khi tôi đi vắng, ăn thịt cũng không thành vấn đề. Không được kêu cơm hộp. 】
Diệp Phù Dư: "..." Trước khi nhìn thấy dòng cuối cùng, cô thật sự tính kêu cơm hộp về ăn.
Tiểu hồ ly bĩu môi, tùy ý thu dọn xong, xuống lầu, mở tủ lạnh ra.
Một đạo diễn lớn như Kim Mân thật sự lại hầu hạ Lận Châu về đến nhà.
Trong tủ lạnh gần như nhét đầy rau xanh.
Nhưng là một con hồ ly ăn thịt, cô chỉ liếc mắt một cái liền chuyển hướng về ngăn đông lạnh.
Có thịt gà và thịt bò.
Đây mới là thực đơn của hồ ly chứ.
Diệp Phù Dư lấy điện thoại ra, mở Baidu, tìm tòi cách làm bò kho.
Nấu xong một phần bò kho đã là hơn hai tiếng sau đó.
Tiểu hồ ly biến về nguyên hình, ngồi xổm trên bàn ăn, nhìn chằm chằm thịt bò màu sắc nhạt nhẽo, lâm vào suy tư.
Không biết ăn xong có xảy ra chuyện gì hay không.
Cả biệt thự chỉ có một mình cô, lỡ như xảy ra chuyện cũng không ai có thể tới cứu cô.
Tiểu hồ ly liếm liếm móng vuốt, nhắm chặt mắt lại, mới run rẩy vươn ra móng vuốt nhỏ của mình.
Hai giây sau, miếng thịt bò rơi xuống bàn, tiểu hồ ly đẩy dĩa thịt bò sang một bên.
---
Editor có lời muốn nói:
Hai chương bù lại mấy ngày lười biếng. Với tốc độ này chắc là vài năm nữa tui mới lấp xong hố này quá :~ hiuuuhiuuu
Việc nói Lận Châu tuổi già lại còn xấu tính cũng chỉ có fan não tàn của anh ta dám làm, một tiểu hồ ly thông minh như cô chắc chắn không đến mức có mắt không tròng mà nói những lời như vậy.
Nhưng mà, Diệp Phù Bị nghẹn nửa ngày cũng không nghĩ ra được chiêu nào, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể nói một câu: "Chúng tôi là hôn nhân sắp đặt, không có nền tảng tình cảm. "
"À, bị ép buộc. Tôi nói mà, cô gái nào lại không có mắt lại coi trọng tên gia súc như Lận Châu."
Diệp Phù Dư: "..." Chuyện anh nói Lận Châu là gia súc, anh ta có biết không?
Tuy Diệp Phù Dư rất muốn vỗ tay cho đạo diễn hamster một cái, nhưng lý trí nói cho cô biết, cô phải trầm ổn.
Hai người đi được một đoạn đường, Kim Mân cầm quả hạch xoay đầu lại, thân mình tròn trịa khiến người ta nhìn thấy mà nhũn lòng.
Anh ta dùng móng vuốt nhỏ chọt chọt tai Diệp Phù Dư, nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Phù, cô là chủng loài gì vậy? "
"Hồ ly."
Diệp Phù Dư cảm thấy không có gì phải che giấu, sau khi nói xong, đôi mắt xinh đẹp lóe lên một tia sáng, cô cũng nhỏ giọng hỏi: "Đạo diễn Kim, anh có biết Lận Châu là giống gì không? "
"Tôi nói rồi, là gia súc."
Diệp Phù Dư: "?"
*
Sau khi Kim Mân đưa Diệp Phù đến nhà, liền nhảy xuống khỏi vai tiểu hồ ly, chui vào một bãi cỏ rồi lập tức không thấy bóng dáng.
Cảnh tượng này khiến Diệp Phù Dư phải tấm tắc khen ngợi.
Mặc dù cô gia nhập showbiz cũng đã được một thời gian, nhưng đối với cô mà nói, một đạo diễn lớn như Kim Mân có thể gặp không thể cầu.
Nhưng, kể cả gặp cô cũng chưa từng gặp qua. Chỉ là thỉnh thoảng nghe người ta nói về anh ta.
Kim Mân còn trẻ đã nổi tiếng, phim điện ảnh đầu tiên chính là hợp tác với Lận Châu.
Cũng chính từ bộ phim này, Kim Mân được người trong giới lẫn ngoài giới phong làm đạo diễn thiên tài, Lận Châu cũng thuận lợi ngồi ở vị trí nam diễn viên mới xuất sắc nhất.
Sau đó, chỉ cần là phim điện ảnh do hai người hợp tác, cả danh thu phòng vé và danh tiếng bộ phim đều nhất định cực kỳ tốt.
Nhưng rất nhiều người đều nói rằng tính tình của Kim Mân không tốt lắm.
Ở trường quay mắng chửi đến mức diễn viên khóc là chuyện bình thường.
Chỉ là không ai có thể ngờ được, đạo diễn Kim Mân được xưng là quỷ kiến sầu* lại là một con hamster.
quỷ kiến sầu*: nguyên văn là "鬼见愁", có nghĩa là đến quỷ nhìn thấy còn phải sợ. Ngoài ra nếu tui nhớ không lầm thì đây cũng là tên của một nhân vật nào đó trong truyện Kim Dung á.
Cái này kêu là gì?
Tương phản manh*?
Tương phản manh*: sự tương phản khiến người khác cảm thấy dễ thương, cutoeee
Diệp Phù Dư vừa cảm khái vừa trở về phòng mình. Cô tắm rửa xong, vừa từ nhà tắm đi ra liền nhận được tin nhắn của Lận Châu.
【 Lận Châu: Trong tủ lạnh có đồ ăn, đều là hôm qua Kim Mân mua. Nếu cô muốn ăn món gì thì tự mình làm. Khi tôi đi vắng, ăn thịt cũng không thành vấn đề. Không được kêu cơm hộp. 】
Diệp Phù Dư: "..." Trước khi nhìn thấy dòng cuối cùng, cô thật sự tính kêu cơm hộp về ăn.
Tiểu hồ ly bĩu môi, tùy ý thu dọn xong, xuống lầu, mở tủ lạnh ra.
Một đạo diễn lớn như Kim Mân thật sự lại hầu hạ Lận Châu về đến nhà.
Trong tủ lạnh gần như nhét đầy rau xanh.
Nhưng là một con hồ ly ăn thịt, cô chỉ liếc mắt một cái liền chuyển hướng về ngăn đông lạnh.
Có thịt gà và thịt bò.
Đây mới là thực đơn của hồ ly chứ.
Diệp Phù Dư lấy điện thoại ra, mở Baidu, tìm tòi cách làm bò kho.
Nấu xong một phần bò kho đã là hơn hai tiếng sau đó.
Tiểu hồ ly biến về nguyên hình, ngồi xổm trên bàn ăn, nhìn chằm chằm thịt bò màu sắc nhạt nhẽo, lâm vào suy tư.
Không biết ăn xong có xảy ra chuyện gì hay không.
Cả biệt thự chỉ có một mình cô, lỡ như xảy ra chuyện cũng không ai có thể tới cứu cô.
Tiểu hồ ly liếm liếm móng vuốt, nhắm chặt mắt lại, mới run rẩy vươn ra móng vuốt nhỏ của mình.
Hai giây sau, miếng thịt bò rơi xuống bàn, tiểu hồ ly đẩy dĩa thịt bò sang một bên.
---
Editor có lời muốn nói:
Hai chương bù lại mấy ngày lười biếng. Với tốc độ này chắc là vài năm nữa tui mới lấp xong hố này quá :~ hiuuuhiuuu
/82
|