Ninh Thu Thu nhìn Triển Thanh Việt ngồi trên sofa bình tĩnh nhìn máy tính bảng, ánh đèn phòng khách chiếu vào trên người anh, khiến anh càng đẹp trai ưu nhã hơn, so với người đàn ông Triển Thanh Viễn kia, càng có phong thái của nam chính hơn.
Đáng tiếc, bụng dạ xấu xa.
Ninh Thu Thu nhớ lại lúc trước đọc tiểu thuyết, trong đó có một câu nói rất kinh điển: Đấu với trời, vô cùng vui vẻ, đấu với đất, vô cùng vui vẻ, đấu với Boss, ngu ngốc vô cùng.
Lúc ấy cô còn siêu hâm mộ người ta, gả cho một người chồng có tiền xấu bụng lại thông minh, mỗi lần nhìn thấy Boss trêu đùa nữa chính, khuôn mặt cũng đỏ bừng, không nhịn được trên mặt toàn là nụ cười người mẹ, trong lòng lại hét lên a a a muốn gả cho nam chính quyến rũ đẹp trai.
Bây giờ, ha ha.
Bây giờ cô chỉ muốn bùng nổ.
Triển Thanh Việt lại còn nói: “ Nhớ phải đưa ý kiến về mặt sắp xếp cho Chu Dương, để cậu ta thu thập ý kiến, nhanh chóng khởi công bố trí cho văn phòng thật cẩn thận. "
" Được rồi, không thành vấn đề! Tôi hiểu nhất là cho ý kiến ", Tinh Tinh hưng phấn nói.
Ninh Thu Thu: "... "
Đã sắp khởi công rồi, đã nói sẽ cho cô đầu tư cơ mà, tên khốn này!
Vì sao hoàn toàn không có động tĩnh gì.
Cô cứ tưởng rằng vì Trác Sâm quay về trong tay Triển Thanh Việt mà việc công ty giải trí đã mắc cạn rồi.
Hơn nữa, lần này Triển Thanh Viễn rời khỏi nhà, tạm thời không có ý định tiếp quản lại nữa, đứa nhỏ này chịu kích thích cực lớn, nói muốn từ từ, đúng lúc Phó tổng giám đốc dự án của công ty từ chức đi ăn máng khác, Triển Thanh Viễn liền tự mình nhận chức này.
Bảo anh tử tế làm Tổng giám đốc thì không thích, nhất định phải làm một Phó tổng giám đốc dự án, cùng người khác thưởng thức giang sơn, có phải logic bị bệnh rồi không, có tiền có quyền không sướng à, bị anh trai chèn ép trên đầu rất thoải mái sao?
Ninh Thu Thu không hiểu được suy nghĩ của nam chính trong sách, tám phần là tình yêu làm cháy hỏng não.
Cho nên Trác Sâm vẫn còn trên tay Triển Thanh Việt, Ninh Thu Thu tưởng việc công ty giải trí đã ngâm nước nóng, cộng thêm Triển Thanh Việt còn đang trị liệu hồi phục, liền không hỏi đến chuyện này nữa, sợ gây áp lực cho anh, ai biết người này chẳng những đã thuê xong văn phòng, còn chuẩn bị khởi công.
Ninh Thu Thu không hiểu được tinh lực của Triển Thanh Việt, ngày thường thấy anh không cố gắng nhiều, bình thường không đến công ty, chỉ ở trong phòng sách nhiều nhất tám tiếng, bằng giờ làm việc với người khác.
Nhưng sao anh có thể làm nhiều chuyện như thế chứ?
Rốt cuộc là thông mình làm ít nhưng hiệu quả hơn người khác, hay là người này hi sinh thời gian nghỉ ngơi, ở nơi bọn họ không nhìn thấy vụng trộm cố gắng.
Tinh Tinh không biết hai người này đang cãi cọ, vui sướng tiếp tục nói với Ninh Thu Thu.
“ Đáng tiếc hôm nay cô Ninh không rảnh đi xem, chúng tôi chụp rất nhiều ảnh, đợi chút nữa tôi gửi Wechat cho cô nhà, cô Ninh, cô cũng có thể cho ý kiến ở phương diện bố trí, hơn nữa... "
Khuôn mặt Tinh Tinh tràn đầy si mê: “ Hôm nay chúng tôi đi chung với giám đốc hành chính, rất có khí chất rất dịu dàng. "
Ninh Thu Thu: "... "
Ngay cả giám đốc hành chính cũng có rồi.
Triển Thanh Việt cất máy tính bảng, nghe Tinh Tinh nói xong: “ Nếu cô thích, tôi có thể để Chu Dương giới thiệu hai người với nhau. "
“ Thôi đi "
Tinh Tinh vội vàng nói, “ Chẳng may người ta chướng mắt tôi, tôi sợ lắm. "
Lúc trước vì ông cụ Triển rất thích Tinh Tinh, liên giới thiệu một số người trẻ mà bản thân coi trọng cho cô ấy, đám người kia là đối tượng được nhà họ Triển giúp đỡ, các xí nghiệp gia đình thích làm trò này, ông cụ Triển cũng không ngoại lệ, đặc biệt sau khi Triển Thanh Việt xảy ra chuyện ông cụ làm rất nhiều việc tốt, cầu phúc cho anh.
Thế nhưng những người đàn ông này, tuy anh rất ưu tú, nhưng thực chất bên trong lại mang theo sự kiêu ngạo, từ tận đáy lòng rất coi thường nghề nghiệp này của Tinh Tinh.
Cho dù bây giờ Tinh Tinh là người chăm sóc cao cấp, cộng thêm được ông cụ Triển yêu thích, tiền lương rất cao, còn nhận được rất nhiều phúc lợi từ ông bà chủ, Ninh Thu Thu quay quảng cáo xuất hiện ở hoạt động, thường xuyên được nhà tài trợ hoặc bên A đưa rất nhiều thứ, bản thân Ninh Thu Thu không dùng nhiều như vậy, đều cho Tiểu Trì và Tinh Tinh.
Triển Thanh Việt càng khỏi phải nói, xưa nay anh không tiếc tiền.
Nói tóm lại, Tinh Tinh là một người chăm sóc siêu nghiêm túc siêu có tiền, nhưng những người được ông cụ Triển giới thiệu không nhìn thấy cái này, chỉ cảm thấy ngành nghề phục vụ như Tinh Tinh rất kém, chướng mắt cô ấy, lúc đầu còn e ngại ông cụ Triển nên cùng cô một thời gian, sau đó trực tiếp dụ dỗ được con gái ông chủ nào đó, liền đá cô ấy.
Việc này khiến ông cụ Triển và Tinh Tinh rất xấu hổ, ông cụ Triển căn bản không biết bản thân lại giúp đỡ những người trẻ không khiêm tốn như vậy, tóm lại sau việc này, Tinh Tinh vẫn là chó độc thân vui vẻ, ông cụ Triển cũng không giới thiệu đối tượng cho cô nữa.
Nghĩ đến chuyện kia, Ninh Thu Thụ cầm tay Tinh Tinh vỗ vỗ: “ Công việc không phân giàu nghèo, đừng vì tên ngu xuẩn kia tự coi nhẹ bản thân, cô xứng đáng gặp người tốt hơn anh ta. "
“ Tôi không vì tên ngu xuẩn kia đâu, "
Tinh Tinh nhếch một, " Thật ra tôi thuận miệng lấy lý do thôi, bây giờ tôi còn chưa muốn, cảm ơn ý tốt của anh Triển ”
Ninh Thu Thu dựa vào cảm giác thứ sáu của phụ nữ: “ Có phải cô có người mình thích rồi không? "
“ Không có! ", Tinh Tinh giơ tay thề.
"... "
Không có thì không có, kích động như vậy, Ninh Thu Thu càng nghi ngờ.
Đáng tiếc, bụng dạ xấu xa.
Ninh Thu Thu nhớ lại lúc trước đọc tiểu thuyết, trong đó có một câu nói rất kinh điển: Đấu với trời, vô cùng vui vẻ, đấu với đất, vô cùng vui vẻ, đấu với Boss, ngu ngốc vô cùng.
Lúc ấy cô còn siêu hâm mộ người ta, gả cho một người chồng có tiền xấu bụng lại thông minh, mỗi lần nhìn thấy Boss trêu đùa nữa chính, khuôn mặt cũng đỏ bừng, không nhịn được trên mặt toàn là nụ cười người mẹ, trong lòng lại hét lên a a a muốn gả cho nam chính quyến rũ đẹp trai.
Bây giờ, ha ha.
Bây giờ cô chỉ muốn bùng nổ.
Triển Thanh Việt lại còn nói: “ Nhớ phải đưa ý kiến về mặt sắp xếp cho Chu Dương, để cậu ta thu thập ý kiến, nhanh chóng khởi công bố trí cho văn phòng thật cẩn thận. "
" Được rồi, không thành vấn đề! Tôi hiểu nhất là cho ý kiến ", Tinh Tinh hưng phấn nói.
Ninh Thu Thu: "... "
Đã sắp khởi công rồi, đã nói sẽ cho cô đầu tư cơ mà, tên khốn này!
Vì sao hoàn toàn không có động tĩnh gì.
Cô cứ tưởng rằng vì Trác Sâm quay về trong tay Triển Thanh Việt mà việc công ty giải trí đã mắc cạn rồi.
Hơn nữa, lần này Triển Thanh Viễn rời khỏi nhà, tạm thời không có ý định tiếp quản lại nữa, đứa nhỏ này chịu kích thích cực lớn, nói muốn từ từ, đúng lúc Phó tổng giám đốc dự án của công ty từ chức đi ăn máng khác, Triển Thanh Viễn liền tự mình nhận chức này.
Bảo anh tử tế làm Tổng giám đốc thì không thích, nhất định phải làm một Phó tổng giám đốc dự án, cùng người khác thưởng thức giang sơn, có phải logic bị bệnh rồi không, có tiền có quyền không sướng à, bị anh trai chèn ép trên đầu rất thoải mái sao?
Ninh Thu Thu không hiểu được suy nghĩ của nam chính trong sách, tám phần là tình yêu làm cháy hỏng não.
Cho nên Trác Sâm vẫn còn trên tay Triển Thanh Việt, Ninh Thu Thu tưởng việc công ty giải trí đã ngâm nước nóng, cộng thêm Triển Thanh Việt còn đang trị liệu hồi phục, liền không hỏi đến chuyện này nữa, sợ gây áp lực cho anh, ai biết người này chẳng những đã thuê xong văn phòng, còn chuẩn bị khởi công.
Ninh Thu Thu không hiểu được tinh lực của Triển Thanh Việt, ngày thường thấy anh không cố gắng nhiều, bình thường không đến công ty, chỉ ở trong phòng sách nhiều nhất tám tiếng, bằng giờ làm việc với người khác.
Nhưng sao anh có thể làm nhiều chuyện như thế chứ?
Rốt cuộc là thông mình làm ít nhưng hiệu quả hơn người khác, hay là người này hi sinh thời gian nghỉ ngơi, ở nơi bọn họ không nhìn thấy vụng trộm cố gắng.
Tinh Tinh không biết hai người này đang cãi cọ, vui sướng tiếp tục nói với Ninh Thu Thu.
“ Đáng tiếc hôm nay cô Ninh không rảnh đi xem, chúng tôi chụp rất nhiều ảnh, đợi chút nữa tôi gửi Wechat cho cô nhà, cô Ninh, cô cũng có thể cho ý kiến ở phương diện bố trí, hơn nữa... "
Khuôn mặt Tinh Tinh tràn đầy si mê: “ Hôm nay chúng tôi đi chung với giám đốc hành chính, rất có khí chất rất dịu dàng. "
Ninh Thu Thu: "... "
Ngay cả giám đốc hành chính cũng có rồi.
Triển Thanh Việt cất máy tính bảng, nghe Tinh Tinh nói xong: “ Nếu cô thích, tôi có thể để Chu Dương giới thiệu hai người với nhau. "
“ Thôi đi "
Tinh Tinh vội vàng nói, “ Chẳng may người ta chướng mắt tôi, tôi sợ lắm. "
Lúc trước vì ông cụ Triển rất thích Tinh Tinh, liên giới thiệu một số người trẻ mà bản thân coi trọng cho cô ấy, đám người kia là đối tượng được nhà họ Triển giúp đỡ, các xí nghiệp gia đình thích làm trò này, ông cụ Triển cũng không ngoại lệ, đặc biệt sau khi Triển Thanh Việt xảy ra chuyện ông cụ làm rất nhiều việc tốt, cầu phúc cho anh.
Thế nhưng những người đàn ông này, tuy anh rất ưu tú, nhưng thực chất bên trong lại mang theo sự kiêu ngạo, từ tận đáy lòng rất coi thường nghề nghiệp này của Tinh Tinh.
Cho dù bây giờ Tinh Tinh là người chăm sóc cao cấp, cộng thêm được ông cụ Triển yêu thích, tiền lương rất cao, còn nhận được rất nhiều phúc lợi từ ông bà chủ, Ninh Thu Thu quay quảng cáo xuất hiện ở hoạt động, thường xuyên được nhà tài trợ hoặc bên A đưa rất nhiều thứ, bản thân Ninh Thu Thu không dùng nhiều như vậy, đều cho Tiểu Trì và Tinh Tinh.
Triển Thanh Việt càng khỏi phải nói, xưa nay anh không tiếc tiền.
Nói tóm lại, Tinh Tinh là một người chăm sóc siêu nghiêm túc siêu có tiền, nhưng những người được ông cụ Triển giới thiệu không nhìn thấy cái này, chỉ cảm thấy ngành nghề phục vụ như Tinh Tinh rất kém, chướng mắt cô ấy, lúc đầu còn e ngại ông cụ Triển nên cùng cô một thời gian, sau đó trực tiếp dụ dỗ được con gái ông chủ nào đó, liền đá cô ấy.
Việc này khiến ông cụ Triển và Tinh Tinh rất xấu hổ, ông cụ Triển căn bản không biết bản thân lại giúp đỡ những người trẻ không khiêm tốn như vậy, tóm lại sau việc này, Tinh Tinh vẫn là chó độc thân vui vẻ, ông cụ Triển cũng không giới thiệu đối tượng cho cô nữa.
Nghĩ đến chuyện kia, Ninh Thu Thụ cầm tay Tinh Tinh vỗ vỗ: “ Công việc không phân giàu nghèo, đừng vì tên ngu xuẩn kia tự coi nhẹ bản thân, cô xứng đáng gặp người tốt hơn anh ta. "
“ Tôi không vì tên ngu xuẩn kia đâu, "
Tinh Tinh nhếch một, " Thật ra tôi thuận miệng lấy lý do thôi, bây giờ tôi còn chưa muốn, cảm ơn ý tốt của anh Triển ”
Ninh Thu Thu dựa vào cảm giác thứ sáu của phụ nữ: “ Có phải cô có người mình thích rồi không? "
“ Không có! ", Tinh Tinh giơ tay thề.
"... "
Không có thì không có, kích động như vậy, Ninh Thu Thu càng nghi ngờ.
/90
|