Chương 4.2: Vẽ bùa
Ninh Thu Thu mang bưu kiện vào trong phòng, khi cô đang tìm một con dao để mở hộp ra thì điện thoại di động trên bàn reo lên, thông báo có tin nhắn Wechat mới, Ninh Thu Thu liếc nhìn màn hình di động, người gửi tin nhắn Wechat cho cô, tên hiển thị là “Anh Viễn”.
[Anh Viễn: Có rảnh không? Ra uống một ly cà phê đi]
Triển Thanh Viễn căn bản sẽ không chủ động gửi tin nhắn WeChat cho Ninh Thu Thu, chưa kể đến việc hẹn cô ra ngoài uống cà phê lãng mạng như vậy, nếu đổi lại là Ninh Thu Thu lúc đầu, khi nhìn thấy tin nhắn này có lẽ sẽ xúc động muốn khóc.
Thật không may, cô không phải là cô ấy, Ninh Thu Thu đơn giản lỗ mãng nhắn lại hai từ: Không rảnh.
Có lẽ có rất ít người dám nói với Triển nhị thiếu gia mấy lời như vậy, đối phương bị sốc khi thấy hai từ không hề khách khí này, một lúc sau mới nhắn tin lại.
[Anh Viễn: Tôi muốn nói chuyện với cô.]
[Ninh Thu Thu: Xin lỗi, tôi sắp trở thành chị dâu của anh rồi, tôi không muốn bị người khác hiểu nhầm.]
[Anh Viễn:......]
Đối phương gửi lại tin nhắn với sáu dấu chấm, một lúc sau liền trực tiếp gọi tới.
"Ninh Thu Thu, rốt cuộc là cô muốn làm cái gì?" Lúc vừa mới bắt máy, bên kia đã truyền đến giọng nói cố nén giận của Triển Thanh Viễn.
Ninh Thu Thu chớp mắt mấy cái, vô tội nói: "Muốn làm cái gì là sao cơ?"
"Đừng giả ngốc." Triển Thanh Viễn không hề khách khí nói:" Tôi cảm thấy người nhà họ Triển chúng tôi không có khảm kim cương lên người, cô rốt cuộc là nhìn chúng điểm gì ở chúng tôi, cô có ý đồ gì hả?"
Lúc đầu Triển Thanh Viễn cho rằng cô ta muốn kết hôn với anh trai mình chỉ là nhất thời tức giận, cho đến khi nhà bọn họ nói với ông nội anh ta rằng bọn họ đã đồng ý mối hôn sự này, ông nội của anh ta chần chờ hai ngày liền bắt đầu thu xếp, lúc này anh ta mới nhận ra rằng Ninh Thu Thu không phải là nhất thời nổi hứng.
Ninh Thu Thu thật sự muốn kết hôn với anh trai của anh ta.
Mà ông nội lại thực sự chấp nhận cuộc hôn nhân này!
Điều này thật nực cười, phim truyền hình con mẹ nó cũng không tình tiết như vậy.
Triển Thanh Viễn kiên quyết phản đối cuộc hôn nhân này, nhưng cho dù anh ta là chủ nhân của nhà họ Triển, anh ta cũng không có quyền quyết định hôn nhân của anh trai mình.
Hơn nữa loại chuyện này, nếu Triển Thanh Viễn phản đối kịch liệt, ngược lại còn lộ ra mục đích không đơn thuần.
Lý do là gì? Triển Thanh Việt xảy ra chuyện, người được lợi nhiều nhất ngoài em trai anh ra thì không còn ai khác, nếu Triển Thanh Viễn một mực ngăn cản, rõ ràng là không muốn anh trai của anh ta tỉnh lại.
Tồ tệ hơn chính là, đầu năm nay ông cụ Triển đã từng đi coi bói, thầy bói đã nói qua, nên xung hỉ cho Triển Thanh Việt thử xem, ông cụ Triển từng này tuổi rồi, đối với những thứ như ma quỷ như này không hiểu rõ như những người trẻ tuổi, chỉ là nếu cưới vợ cho một người thực vật, không có ý thức, không thể tự chăm sóc cho mình chắc chắn sẽ làm hại con gái người khác, mặc dù gia đình họ có tiền, nhưng chắc chắn họ sẽ không làm những việc vô nhân đạo như vậy.
Vì vậy việc này không giải quyết được gì.
Nhưng nếu ai đó tự nguyện kết hôn với Triển Thanh Việt để xung hỉ thì mọi chuyện sẽ khác, ông nội anh ta suy nghĩ trong hai ngày, thực sự là lên kế hoạch để bình tĩnh giải quyết vấn đề.
Anh ta không thể thuyết phục ông nội nên chỉ có thể ra tay với Ninh Thu Thu.
Ninh Thu Thu tiếp tục giả vờ vô tội: "Tôi thích anh Thanh Việt, chẳng lẽ thích một người đối với anh lại biến thành động cơ bất chính, không có ý tốt sao anh Thanh Viễn?."
Triển Thanh Viễn: "..."
Giọng điệu của Ninh Thu Thu nghe rất khéo léo, làm cho Triển Thanh Viễn cảm thấy Ninh Thu Thu vì cầu mà không được, vì yêu mà sinh hận, sau đó vì trả thù anh ta mà kết hôn với anh trai của mình.
Im lặng một lúc, Triển Thanh Viễn nhẹ nhàng nói: "Thu Thu, đừng gây rắc rối nữa, được không?"
/509
|