Sau khi xử lý xong xui mọi người cùng nhau đi đến trung tâm của tầng 2.Trên quãng đường đi là bao nhiêu ánh mắt Nhân Ngưu tộc nhìn bọn họ.Chẳng ai dám tấn công vì có lẽ bọn chúng đã được Ngưu Tôn tân vương ra lệnh.Hoặc bọn chúng đã ý thức được sức mạnh của những kẻ này.
Không gian yên tĩnh như có một thứ áp lực nào đó.Mọi âm thanh lúc này đều bị đàn áp.Chẳng ai dám hé một câu nào.Mãi đến khi cả đám bước tới trung tâm thì Long mới mở lời:
- Nếu có thể thì các ngươi có thể cho ta đi nhờ cổng cùng.
Âm thanh vang lên đánh thức tâm trí mọi người.Dương lập tức phản ứng:
- Vâng tất nhiên rồi!Ngài đã giúp chúng tôi rất nhiều!Chúng tôi thật sự mang ơn ngài!
Nghe thấy lời cảm ơn Long xoa đầu ngại ngùng quay mặt về phía bàn dịch chuyển.Thấy thế Dương cầm tấm đá đến đặt vào nhưng ngay lập tức bị Thúy cản lại.
- Chuyện gì vậy em?
Dương khuôn mặt khó hiểu hỏi.
Thúy quay mặt sang Long nói:
- Tôi muốn nhờ ngài giúp tôi một số chuyện nếu ngài có quay về Trái Đất!
Đến lúc này Dương bổng thay đổi.Kẻ làm cha ngốc như hắn thì đâu biết làm gì trong tình huống này.Long thấy ánh mắt Thúy rất kiên cường như muốn làm một chuyện gì đó quan trọng nên đáp lại:
- Ngươi cứ nói.
- Chúng tôi có một đứa con.Nó tên là Long nếu có thể thì xin ngài hãy giúp chúng tôi trông chừng thằng bé.
Long nghe thấy lời nhờ vả chăm hộ một đứa trẻ liền làm hắn lúng túng.Hắn không ngờ rằng hai người này lại tin tưởng mình đến thế.Chẳng hỏi lý do tại Long ngay lập tức gật đầu.Vừa nhìn thấy lời đề nghị được chấp thuận Thúy lập tức trào ra một lời câu nói:
- Thằng bé hiện nay chắc có lẽ đã được một người nào đó nhận nuôi nếu có thể thì tôi mong ngài hãy trực tiếp dạy dỗ nó.
À còn nữa nếu có thể thì tôi mong ngài đừng quá cưng chiều thằng bé quá.Thi thoảng hãy nói chuyện với nó đừng để nó bị cảm thấy cô đơn.Và đừng để nó giao du với đám bạn bè xấu.Một mình cha nó mang quần ống loe để tóc Đan Trường là đủ rồi.
Dương từ xa nghe thấy rú lên:
- Này anh đã bảo là không nhắc lại chuyện cũ mà.
Long vừa nghe xong cảm thấy có gì đó không ổn liền hỏi:
- Ngươi nói quần ống loe tóc Đan Trường là sao?
Thúy nghĩ Long không hiểu nên cất giọng giải thích:
- Năm 2003 vẫn có người ăn mặc như thế mà (Thật sự tác cũng không chắc nếu có sai xin mọi người bỏ qua).
- 2003!
Long cất giọng tràng đầy nghi vấn.
Dương từ xa thấy Long có vẻ bối rối nên hỏi:
- Có chuyện gì thế?
Long nhìn cả Thúy và Long hỏi:
- Cả hai người đều đến từ năm 2003 sao?
Cả hai bọn họ đồng loạt trả lời:
- Đúng vậy!Có chuyện gì sao?
Long lấy tay bóp trán ngồi bẹp xuống đất nói:
- Có vẻ như trong dungeon này có thứ gì đó khiến không thời gian ở đây hỗn loạn rồi.
Đôi vợ chồng cùng nhau khó hiểu nên đồng thanh hỏi:
- Ý ngài là sao?Long lấy ba cục đá kẻ một đường trên đất đặt hai viên đá lên đường kẻ cục còn lại đặt xa khỏi đường kẻ sau đó nói:
- Ở đường kẻ này là trục thời gian chính.Cục đá này là năm 2003 các ngươi được dịch chuyển tới cục đá dungeon này.Còn cục đá còn lại nằm trên đường kẻ là thời đại của ta năm 2018.Ta được đưa tới dungeon này và vì một lý do nào đó mà cục đá dungeon này không chịu ảnh hưởng của trục thời gian chính khiến chúng ta có thể gặp nhau dù khác thời đại.
Thúy lúc này dựa trên lời kết luận của Long nói:
- Vậy tức có nghĩa là con của chúng ta đã 15 tuổi!
- Ừm....Chắc vậy!
Dương lời nói có chút e dè.Bản thân hắn cũng không quá bi quang nhưng tương lai ai nói trước được điều gì.
Long thấy sự bi quang của đôi vợ chồng nên cất tiếng:
- Nếu có thể thì hãy đưa ta máu của hai ngươi ta sẽ lấy nó làm manh mối tìm ra con của hai ngươi.
- Thật chứ?
Vợ chồng trẻ đồng thanh.
Một niềm tin le lói bổng sáng bừng.
Sau khi lấy máu Long cất nó trong hai ly thủy tinh.Lúc này Dương thực hiện điều dang dở lúc nãy.Đặt phiến đá vào chiếc bàn.
Từ trên đỉnh đầu toàn bộ ánh sáng tụ lại một điểm chúng tích tụ đủ lâu đến nỗi bất cứ kẻ nào nhìn vào cũng sẽ bị mù lòa.Rất nhanh thứ ánh sáng tích tụ phóng thẳng xuống chiếc bàn.
Một vòi ròng ánh sáng tuyệt đẹp lộ ra trước mắt.Dương và Thúy nắm tay nhau bước lên phía trước vòi ròng họ nhìn nhau sau đó quay lại nhìn Long và nói:
- Ngài có thể cho chúng tôi biết tên?
- Ta là Cuồng Long!
Long đáp.
Cả hai bọn họ cúi đầu xuống chào sau đó đi thẳng vào vòi ròng.Nhưng chưa bao lâu thì một thân ảnh từ đâu dưới đất chui lên đâm thẳng cây gậy vào chiếc bàn.
- Ngưu Tôn!!!!Ngươi làm gì vậy!
Long gào thét khi thấy hắn vừa phá nát bàn dịch chuyển.
Mặc cho lời gào thét của Long Ngưu Tôn từ trong miệng phun ra một ngụm máu gục tại chỗ.Tay hắn nắm chắc cây gậy nói:
- Quả nhiên sừng Nhân Ngưu vương có thể phá vỡ bàn dịch chuyển.Không uổng công khi nhỏ bị cha rút hết hai bên sừng.Giờ ta có thể kết thúc triều đại ngu ngốc này rồi.
Vốn dĩ khi nhỏ từ lúc Ngưu Tôn được sinh ra hắn đã bị chính cha hắn rút mất hai bên sừng gộp lại thành cây gậy hắn cầm bây giờ.Trong truyền thuyết chỉ có sừng của Nhân Ngưu vương mới có thể phá vỡ mọi định luật của Nhân Ngưu tộc.
Cha Ngưu Tôn làm điều tàn nhẫn như thế là vì ông ta đã quá mệt với triều đại này.Tại vùng đất khắc nghiệt này ánh sáng chẳng lấy làm có chỉ có những ai dám hi sinh cả cuộc đời để canh giữa ngôi đền trung tâm thì ánh sáng mới le lói xuất hiện.
Và nhiệm vụ canh giữa đó chẳng ai khác ngoài tầng lớp đứng đầu.Vì khi Nhân Ngưu tăng bậc thành Nhân Ngưu vương tuổi thọ sức bền sẽ đồng loạt được tăng lên trăm lần.
Những ai canh giữ ngôi đền chỉ trong vòng vài ngày sẽ hòa làm một với trung tâm trở thành người canh gác bị tẩy não.Bởi thế trước khi kế nhiệm cha Ngưu Tôn đã rút sừng của hắn với hi vọng một ngày nào đó hắn có thể phá bỏ nơi ngu ngốc này.
Trở lại lúc này Long chẳng còn thời gian rảnh mà hỏi bất cứ điều gì ở Ngưu Tôn.Dùng toàn bộ sức mạnh cường hóa Long nhảy cao hết mức đến phần ánh sáng dịch chuyển cuối cùng.May mắn trót lọt Long nhảy thẳng vào ánh sáng dịch chuyển đi lên tầng 3 cùng Sát Điêu và Tiểu Tỵ.
Giờ đây bỏ lại một kẻ bại trận.Ngưu Tôn đã dùng hết ý chí còn sót lại để phá vỡ bàn dịch chuyển.Ánh sáng bây giờ đã được giải phóng không còn bị thu hẹp tại một chỗ.
Ai nấy đều vui mừng nhưng chỉ có duy nhất một kẻ giả dối cảm thấy trống rỗng.
- Có lẽ ta nên kết thúc tại đây!
Ngưu Tôn nghĩ trong đầu sau đó từ từ nhắm mắt lại.
- Mọi thứ đều cần nền móng.Đã đến lúc ngươi bắt đầu trở thành huyền thoại.
Một giọng nói quen thuộc nhưng lại lạ lẫm GOD lần nữa xuất hiện để làm theo kế hoạch của chủ nhân.
Không gian yên tĩnh như có một thứ áp lực nào đó.Mọi âm thanh lúc này đều bị đàn áp.Chẳng ai dám hé một câu nào.Mãi đến khi cả đám bước tới trung tâm thì Long mới mở lời:
- Nếu có thể thì các ngươi có thể cho ta đi nhờ cổng cùng.
Âm thanh vang lên đánh thức tâm trí mọi người.Dương lập tức phản ứng:
- Vâng tất nhiên rồi!Ngài đã giúp chúng tôi rất nhiều!Chúng tôi thật sự mang ơn ngài!
Nghe thấy lời cảm ơn Long xoa đầu ngại ngùng quay mặt về phía bàn dịch chuyển.Thấy thế Dương cầm tấm đá đến đặt vào nhưng ngay lập tức bị Thúy cản lại.
- Chuyện gì vậy em?
Dương khuôn mặt khó hiểu hỏi.
Thúy quay mặt sang Long nói:
- Tôi muốn nhờ ngài giúp tôi một số chuyện nếu ngài có quay về Trái Đất!
Đến lúc này Dương bổng thay đổi.Kẻ làm cha ngốc như hắn thì đâu biết làm gì trong tình huống này.Long thấy ánh mắt Thúy rất kiên cường như muốn làm một chuyện gì đó quan trọng nên đáp lại:
- Ngươi cứ nói.
- Chúng tôi có một đứa con.Nó tên là Long nếu có thể thì xin ngài hãy giúp chúng tôi trông chừng thằng bé.
Long nghe thấy lời nhờ vả chăm hộ một đứa trẻ liền làm hắn lúng túng.Hắn không ngờ rằng hai người này lại tin tưởng mình đến thế.Chẳng hỏi lý do tại Long ngay lập tức gật đầu.Vừa nhìn thấy lời đề nghị được chấp thuận Thúy lập tức trào ra một lời câu nói:
- Thằng bé hiện nay chắc có lẽ đã được một người nào đó nhận nuôi nếu có thể thì tôi mong ngài hãy trực tiếp dạy dỗ nó.
À còn nữa nếu có thể thì tôi mong ngài đừng quá cưng chiều thằng bé quá.Thi thoảng hãy nói chuyện với nó đừng để nó bị cảm thấy cô đơn.Và đừng để nó giao du với đám bạn bè xấu.Một mình cha nó mang quần ống loe để tóc Đan Trường là đủ rồi.
Dương từ xa nghe thấy rú lên:
- Này anh đã bảo là không nhắc lại chuyện cũ mà.
Long vừa nghe xong cảm thấy có gì đó không ổn liền hỏi:
- Ngươi nói quần ống loe tóc Đan Trường là sao?
Thúy nghĩ Long không hiểu nên cất giọng giải thích:
- Năm 2003 vẫn có người ăn mặc như thế mà (Thật sự tác cũng không chắc nếu có sai xin mọi người bỏ qua).
- 2003!
Long cất giọng tràng đầy nghi vấn.
Dương từ xa thấy Long có vẻ bối rối nên hỏi:
- Có chuyện gì thế?
Long nhìn cả Thúy và Long hỏi:
- Cả hai người đều đến từ năm 2003 sao?
Cả hai bọn họ đồng loạt trả lời:
- Đúng vậy!Có chuyện gì sao?
Long lấy tay bóp trán ngồi bẹp xuống đất nói:
- Có vẻ như trong dungeon này có thứ gì đó khiến không thời gian ở đây hỗn loạn rồi.
Đôi vợ chồng cùng nhau khó hiểu nên đồng thanh hỏi:
- Ý ngài là sao?Long lấy ba cục đá kẻ một đường trên đất đặt hai viên đá lên đường kẻ cục còn lại đặt xa khỏi đường kẻ sau đó nói:
- Ở đường kẻ này là trục thời gian chính.Cục đá này là năm 2003 các ngươi được dịch chuyển tới cục đá dungeon này.Còn cục đá còn lại nằm trên đường kẻ là thời đại của ta năm 2018.Ta được đưa tới dungeon này và vì một lý do nào đó mà cục đá dungeon này không chịu ảnh hưởng của trục thời gian chính khiến chúng ta có thể gặp nhau dù khác thời đại.
Thúy lúc này dựa trên lời kết luận của Long nói:
- Vậy tức có nghĩa là con của chúng ta đã 15 tuổi!
- Ừm....Chắc vậy!
Dương lời nói có chút e dè.Bản thân hắn cũng không quá bi quang nhưng tương lai ai nói trước được điều gì.
Long thấy sự bi quang của đôi vợ chồng nên cất tiếng:
- Nếu có thể thì hãy đưa ta máu của hai ngươi ta sẽ lấy nó làm manh mối tìm ra con của hai ngươi.
- Thật chứ?
Vợ chồng trẻ đồng thanh.
Một niềm tin le lói bổng sáng bừng.
Sau khi lấy máu Long cất nó trong hai ly thủy tinh.Lúc này Dương thực hiện điều dang dở lúc nãy.Đặt phiến đá vào chiếc bàn.
Từ trên đỉnh đầu toàn bộ ánh sáng tụ lại một điểm chúng tích tụ đủ lâu đến nỗi bất cứ kẻ nào nhìn vào cũng sẽ bị mù lòa.Rất nhanh thứ ánh sáng tích tụ phóng thẳng xuống chiếc bàn.
Một vòi ròng ánh sáng tuyệt đẹp lộ ra trước mắt.Dương và Thúy nắm tay nhau bước lên phía trước vòi ròng họ nhìn nhau sau đó quay lại nhìn Long và nói:
- Ngài có thể cho chúng tôi biết tên?
- Ta là Cuồng Long!
Long đáp.
Cả hai bọn họ cúi đầu xuống chào sau đó đi thẳng vào vòi ròng.Nhưng chưa bao lâu thì một thân ảnh từ đâu dưới đất chui lên đâm thẳng cây gậy vào chiếc bàn.
- Ngưu Tôn!!!!Ngươi làm gì vậy!
Long gào thét khi thấy hắn vừa phá nát bàn dịch chuyển.
Mặc cho lời gào thét của Long Ngưu Tôn từ trong miệng phun ra một ngụm máu gục tại chỗ.Tay hắn nắm chắc cây gậy nói:
- Quả nhiên sừng Nhân Ngưu vương có thể phá vỡ bàn dịch chuyển.Không uổng công khi nhỏ bị cha rút hết hai bên sừng.Giờ ta có thể kết thúc triều đại ngu ngốc này rồi.
Vốn dĩ khi nhỏ từ lúc Ngưu Tôn được sinh ra hắn đã bị chính cha hắn rút mất hai bên sừng gộp lại thành cây gậy hắn cầm bây giờ.Trong truyền thuyết chỉ có sừng của Nhân Ngưu vương mới có thể phá vỡ mọi định luật của Nhân Ngưu tộc.
Cha Ngưu Tôn làm điều tàn nhẫn như thế là vì ông ta đã quá mệt với triều đại này.Tại vùng đất khắc nghiệt này ánh sáng chẳng lấy làm có chỉ có những ai dám hi sinh cả cuộc đời để canh giữa ngôi đền trung tâm thì ánh sáng mới le lói xuất hiện.
Và nhiệm vụ canh giữa đó chẳng ai khác ngoài tầng lớp đứng đầu.Vì khi Nhân Ngưu tăng bậc thành Nhân Ngưu vương tuổi thọ sức bền sẽ đồng loạt được tăng lên trăm lần.
Những ai canh giữ ngôi đền chỉ trong vòng vài ngày sẽ hòa làm một với trung tâm trở thành người canh gác bị tẩy não.Bởi thế trước khi kế nhiệm cha Ngưu Tôn đã rút sừng của hắn với hi vọng một ngày nào đó hắn có thể phá bỏ nơi ngu ngốc này.
Trở lại lúc này Long chẳng còn thời gian rảnh mà hỏi bất cứ điều gì ở Ngưu Tôn.Dùng toàn bộ sức mạnh cường hóa Long nhảy cao hết mức đến phần ánh sáng dịch chuyển cuối cùng.May mắn trót lọt Long nhảy thẳng vào ánh sáng dịch chuyển đi lên tầng 3 cùng Sát Điêu và Tiểu Tỵ.
Giờ đây bỏ lại một kẻ bại trận.Ngưu Tôn đã dùng hết ý chí còn sót lại để phá vỡ bàn dịch chuyển.Ánh sáng bây giờ đã được giải phóng không còn bị thu hẹp tại một chỗ.
Ai nấy đều vui mừng nhưng chỉ có duy nhất một kẻ giả dối cảm thấy trống rỗng.
- Có lẽ ta nên kết thúc tại đây!
Ngưu Tôn nghĩ trong đầu sau đó từ từ nhắm mắt lại.
- Mọi thứ đều cần nền móng.Đã đến lúc ngươi bắt đầu trở thành huyền thoại.
Một giọng nói quen thuộc nhưng lại lạ lẫm GOD lần nữa xuất hiện để làm theo kế hoạch của chủ nhân.
/150
|