- Haiz.....
Đứng trước bàn dịch chuyển Long dài một hơi. Dù sao nơi đây cũng đã gắn bó với hắn hơn 2 năm bây giờ rời xa cũng có chút gì đó nuối tiếc.
- Vĩnh biệt.
Long bước lên bàn dịch chuyển luồng sáng từ trên trời lập tức chiếu xuống hút hắn bay lên.
Lúc này ở tầng 7.
Tại ngôi làng nhỏ nằm giữa hai ngọn núi. Cư dân Xà tộc đang làm công việc hằng ngày. Những đứa trẻ nhỏ trong làng đang chơi đùa cùng nhau. Thì bỗng dưng hàng nghìn tiếng kêu khó chịu từ đâu phát ra.
- Không thể nào!
- Lũ sâu bọ đó vào tháng này lại tấn công chúng ta được cơ chứ.
- Cũng không thể nói trước được nạn châu chấu chỉ mới xuất hiện cách đây 2 năm.
- Em ôm con mình chạy đến nơi dịch chuyển anh đi sơ tán mọi người.
Cư dân như thế nháo nhào lên bỏ chạy. Chẳng ai ở nơi đây đều không biết nạn châu chấu kinh khủng đến mức nào.
Không lâu sau tiếng kèn sơ tán reo lên. Mọi người như thế theo sự chỉ thị của trưởng làng mà sơ tán
- Phụ nữ trẻ em và người già sơ tán đầu tiên còn những người còn lại ở lại kéo dài thời gian. Huyền Xà đại nhân ngày cũng đi theo mọi người để đảm bảo an toàn.
Huyền Xà đại nhân mà trưởng làng vừa nói đến là một trong những đại tướng trong liên minh Tam Tầng. Nàng là một Xà Nhân tài sắc vẹn toàn.
Không ai rõ xuất thân của nàng từ đâu nhưng ai ai cũng biết sức mạnh của nàng mạnh hơn bất kỳ kẻ nào khác.
Lúc này sau khi nghe xong lời trưởng làng nàng liền nói:
- Không. Nhiệm vụ của ta là phải bảo vệ người dân.
Nói xong nàng lấy trong người ra tấm huy hiệu đưa cho trưởng làng:
- Khi đến tầng 8 hãy đưa thứ này cho lính gác. Bọn họ sẽ cho người của chúng ta vào.
Trưởng làng quỳ xuống kín cẩn nhận lấy tấm huy hiệu sau đó cùng người dân sơ tán.
Huyền Xà ánh mắt đăm chiêu về phía xa. Sau một hồi nàng kéo dây buộc tóc xõa ra mái tóc đen óng mượt bồng bềnh trong gió.
Hình Huyền Xà đứng hiên ngang giữa pháo đài, dù là nữ nhi nhưng khí chất lúc này là không thể bàn cãi.
- Đóng cửa!!! Bằng mọi giá không để cho chúng vượt qua cánh cổng. Cung thủ chuẩn bị.
- Khoan.......!
Bỗng từ phía xa một âm thanh vang đến.
- Khoan....!
Huyền Xà nghe thấy tự thầm thì:
- Âm thanh này. Chẳng lẽ.
Thân ảnh phát sáng Cuồng Loạn huyết mạch với thân thể hóa thú dẫn sau lưng là một lũ châu chấu. Kẻ đó không ai khác chính là Long.
“Chả hiểu sao dịch chuyển tới đâu không tới tới ngay cái tổ châu chấu. Làm hại ta phải chạy thục mạng” Long vừa chạy vừa chửi thầm.
- Cung thủ bắn tên!!!
Huyền Xà lạnh lùng ra lệnh
- Nhưng đại nhân chẳng phải có ai.....
Lính gác đáp.
- Ta bảo là bắn!!!
- Vâng! Bắn tên!
Tên lính gác ra lệnh trong sợ hãi. Hắn không muốn chết dưới tay nữ xà này.
- Quần què gì vậy? Lũ tầng 7 chả thân thiện gì cả.
Long nhìn mưa tên trên trời mà cảm thán. Kèm theo đó là cơn đau điếng người. Làm hắn vấp té lộn nhào mấy chục vòng về phía trước.
“Giới hạn của mình chỉ mới tới đây sao? Được lắm! Liều mạng làm quả cuối” Cố gắng đứng dậy với một bên là vô số châu chấu và một bên là vô số cung tên.
Từ giữa lòng ngực Long sáng lên trong tích tắc biến ra một khẩu pháo to đùng vác lên vai. Đây chính là chiến lợi phẩm hắn lấy được từ lần giết Cua súng lục.
Uy lực của thứ vũ khí này thì Long chưa từng thử qua nhưng giờ phút này còn gì mà không dám thử chứ.
Hít một hơi thật sâu rồi thở một hơi thật dài. Cảm giác đứng trước nguy hiểm giờ phút này thật sự rất hoài niệm.
Đặt tay lên khẩu pháo chuẩn bị, lập tức khẩu pháo rung lên mãnh liệt. Toàn bộ sự rung động đều được đồn vào phía miệng pháo.
Rung động này càng lúc càng mãnh liệt. Dù không biết giới hạn của việc tích tụ này là bao lâu. Và dù rất muốn trải nghiệm toàn bộ sức mạnh nhưng có lẽ thời gian không cho phép.
Rất nhanh Long hướng khẩu pháo vào phía châu châu và hô lên:
- Bắn!
Vừa nói xong một lực đẩy lớn từ khẩu pháo phóng ra. Dù không ai nhìn thấy thứ gì bắn ra từ khẩu pháo nhưng đối với Dead eyes thì thứ được bắn ra từ khẩu pháo đó chính là một khối hỗn độn.
Khối hỗn độn này lao đến lũ châu chấu lập tức chúng bị càn quét. Từng con từng con một bị khối hỗn độn làm cho nổ tung. Trong tích tắc lũ châu chấu bị giết sạch. Dù đây vẫn chưa phải là toàn bộ lũ châu chấu nhưng chúng cũng đủ cầm chân chúng một khoảng thời gian.
Ngay lúc này Long hướng khẩu pháo sang phía mũi tên.
- Bắn!
*Pháo Tôm Súng đã được sử dụng cần thời gian chờ để được sử dụng lại* Tiếng hệ thống thông báo phát lên.
- Hay lắm.
Long độc thoại yếu ớt sau đó ngã quỵ xuống ngất xỉu. Cường hóa cơ thể lúc này cũng biến mất theo. Không một sự bảo vệ Long phải tự mình đỡ sức mạnh của hàng nghìn mũi tên.
Nhưng tất nhiên mọi thứ đâu dễ xảy ra như thế. Thân rắn Huyền Xà từ pháo đài bổng đỏ ửng lên. Tứ chi dần dần ẩn vào bên trong trở thành dạng rắn nguyên bản.
Nàng ta nhảy lên không trung với lời nhắn:
- Thông báo tất cả lính gác sơ tán không ai được ở lại.
- Còn ngài thì sao?
- Ta phải cứu người này.
Nói xong nàng ta lao đến chỗ Long chỉ trong tích tắc nàng đã tóm được hắn và cuộn chặt bảo vệ hắn khỏi những mũi tên.
Đứng trước bàn dịch chuyển Long dài một hơi. Dù sao nơi đây cũng đã gắn bó với hắn hơn 2 năm bây giờ rời xa cũng có chút gì đó nuối tiếc.
- Vĩnh biệt.
Long bước lên bàn dịch chuyển luồng sáng từ trên trời lập tức chiếu xuống hút hắn bay lên.
Lúc này ở tầng 7.
Tại ngôi làng nhỏ nằm giữa hai ngọn núi. Cư dân Xà tộc đang làm công việc hằng ngày. Những đứa trẻ nhỏ trong làng đang chơi đùa cùng nhau. Thì bỗng dưng hàng nghìn tiếng kêu khó chịu từ đâu phát ra.
- Không thể nào!
- Lũ sâu bọ đó vào tháng này lại tấn công chúng ta được cơ chứ.
- Cũng không thể nói trước được nạn châu chấu chỉ mới xuất hiện cách đây 2 năm.
- Em ôm con mình chạy đến nơi dịch chuyển anh đi sơ tán mọi người.
Cư dân như thế nháo nhào lên bỏ chạy. Chẳng ai ở nơi đây đều không biết nạn châu chấu kinh khủng đến mức nào.
Không lâu sau tiếng kèn sơ tán reo lên. Mọi người như thế theo sự chỉ thị của trưởng làng mà sơ tán
- Phụ nữ trẻ em và người già sơ tán đầu tiên còn những người còn lại ở lại kéo dài thời gian. Huyền Xà đại nhân ngày cũng đi theo mọi người để đảm bảo an toàn.
Huyền Xà đại nhân mà trưởng làng vừa nói đến là một trong những đại tướng trong liên minh Tam Tầng. Nàng là một Xà Nhân tài sắc vẹn toàn.
Không ai rõ xuất thân của nàng từ đâu nhưng ai ai cũng biết sức mạnh của nàng mạnh hơn bất kỳ kẻ nào khác.
Lúc này sau khi nghe xong lời trưởng làng nàng liền nói:
- Không. Nhiệm vụ của ta là phải bảo vệ người dân.
Nói xong nàng lấy trong người ra tấm huy hiệu đưa cho trưởng làng:
- Khi đến tầng 8 hãy đưa thứ này cho lính gác. Bọn họ sẽ cho người của chúng ta vào.
Trưởng làng quỳ xuống kín cẩn nhận lấy tấm huy hiệu sau đó cùng người dân sơ tán.
Huyền Xà ánh mắt đăm chiêu về phía xa. Sau một hồi nàng kéo dây buộc tóc xõa ra mái tóc đen óng mượt bồng bềnh trong gió.
Hình Huyền Xà đứng hiên ngang giữa pháo đài, dù là nữ nhi nhưng khí chất lúc này là không thể bàn cãi.
- Đóng cửa!!! Bằng mọi giá không để cho chúng vượt qua cánh cổng. Cung thủ chuẩn bị.
- Khoan.......!
Bỗng từ phía xa một âm thanh vang đến.
- Khoan....!
Huyền Xà nghe thấy tự thầm thì:
- Âm thanh này. Chẳng lẽ.
Thân ảnh phát sáng Cuồng Loạn huyết mạch với thân thể hóa thú dẫn sau lưng là một lũ châu chấu. Kẻ đó không ai khác chính là Long.
“Chả hiểu sao dịch chuyển tới đâu không tới tới ngay cái tổ châu chấu. Làm hại ta phải chạy thục mạng” Long vừa chạy vừa chửi thầm.
- Cung thủ bắn tên!!!
Huyền Xà lạnh lùng ra lệnh
- Nhưng đại nhân chẳng phải có ai.....
Lính gác đáp.
- Ta bảo là bắn!!!
- Vâng! Bắn tên!
Tên lính gác ra lệnh trong sợ hãi. Hắn không muốn chết dưới tay nữ xà này.
- Quần què gì vậy? Lũ tầng 7 chả thân thiện gì cả.
Long nhìn mưa tên trên trời mà cảm thán. Kèm theo đó là cơn đau điếng người. Làm hắn vấp té lộn nhào mấy chục vòng về phía trước.
“Giới hạn của mình chỉ mới tới đây sao? Được lắm! Liều mạng làm quả cuối” Cố gắng đứng dậy với một bên là vô số châu chấu và một bên là vô số cung tên.
Từ giữa lòng ngực Long sáng lên trong tích tắc biến ra một khẩu pháo to đùng vác lên vai. Đây chính là chiến lợi phẩm hắn lấy được từ lần giết Cua súng lục.
Uy lực của thứ vũ khí này thì Long chưa từng thử qua nhưng giờ phút này còn gì mà không dám thử chứ.
Hít một hơi thật sâu rồi thở một hơi thật dài. Cảm giác đứng trước nguy hiểm giờ phút này thật sự rất hoài niệm.
Đặt tay lên khẩu pháo chuẩn bị, lập tức khẩu pháo rung lên mãnh liệt. Toàn bộ sự rung động đều được đồn vào phía miệng pháo.
Rung động này càng lúc càng mãnh liệt. Dù không biết giới hạn của việc tích tụ này là bao lâu. Và dù rất muốn trải nghiệm toàn bộ sức mạnh nhưng có lẽ thời gian không cho phép.
Rất nhanh Long hướng khẩu pháo vào phía châu châu và hô lên:
- Bắn!
Vừa nói xong một lực đẩy lớn từ khẩu pháo phóng ra. Dù không ai nhìn thấy thứ gì bắn ra từ khẩu pháo nhưng đối với Dead eyes thì thứ được bắn ra từ khẩu pháo đó chính là một khối hỗn độn.
Khối hỗn độn này lao đến lũ châu chấu lập tức chúng bị càn quét. Từng con từng con một bị khối hỗn độn làm cho nổ tung. Trong tích tắc lũ châu chấu bị giết sạch. Dù đây vẫn chưa phải là toàn bộ lũ châu chấu nhưng chúng cũng đủ cầm chân chúng một khoảng thời gian.
Ngay lúc này Long hướng khẩu pháo sang phía mũi tên.
- Bắn!
*Pháo Tôm Súng đã được sử dụng cần thời gian chờ để được sử dụng lại* Tiếng hệ thống thông báo phát lên.
- Hay lắm.
Long độc thoại yếu ớt sau đó ngã quỵ xuống ngất xỉu. Cường hóa cơ thể lúc này cũng biến mất theo. Không một sự bảo vệ Long phải tự mình đỡ sức mạnh của hàng nghìn mũi tên.
Nhưng tất nhiên mọi thứ đâu dễ xảy ra như thế. Thân rắn Huyền Xà từ pháo đài bổng đỏ ửng lên. Tứ chi dần dần ẩn vào bên trong trở thành dạng rắn nguyên bản.
Nàng ta nhảy lên không trung với lời nhắn:
- Thông báo tất cả lính gác sơ tán không ai được ở lại.
- Còn ngài thì sao?
- Ta phải cứu người này.
Nói xong nàng ta lao đến chỗ Long chỉ trong tích tắc nàng đã tóm được hắn và cuộn chặt bảo vệ hắn khỏi những mũi tên.
/150
|