Lâm Ngọc hỏi câu này thì ngay cả Lý Mạc Sầu cũng ngạc nhiên. Câu này vốn là câu mà nàng sẽ hỏi Tiểu Long Nữ và Lý Mạc Sầu sau này.
Tiểu Long Nữ do tính tình lạnh nhạt từ nhỏ nên không chút do dự đồng ý còn Lý Mạc Sầu thì lại lưỡng lự nên Lâm Ngọc đã truyền lại chức chưởng môn cho Tiểu Long Nữ và cho Lý Mạc Sầu xuất sư.
Lý Mạc Sầu vừa muốn nói gì đó nhưng đồng thời lại cũng muốn nghe câu trả lời của Phạm Thiên.
Phạm Thiên liền lớn tiếng nói:
- Đương nhiên rồi! Vì Mạc Sầu ta sẵn sàng hy sinh cả mạng sống của mình!!
Phạm Thiên thái độ đường hoàng giọng nói nghiêm túc không chút do dự khiến cho Lâm Ngọc cũng phải kinh ngạc.
Trong lòng Phạm Thiên cười thầm, câu này cho dù là kẻ ngu ngốc nhất cũng phải biết trả lời ra sao. Trước mặt Lý Mạc Sầu mà hắn không đủ dũng khí nói ra câu này thì mọi cố gắng suốt cả tháng nay sẽ trở thành vô ích.
Hơn nữa đây chỉ là một lời nói đầu môi, nói ra rồi cũng chẳng ai quản trong lòng hắn nghĩ sao cũng không ai biết. Quan trong là Phạm Thiên nói ra câu này thì hắn chẳng mất mát gì chắc chắn sẽ khiến Lý Mạc Sầu phải cảm động.
Hai mắt của Lý Mạc Sầu lúc này nhìn về phía Phạm Thiên đã tràn ngập nhu tình, hình tượng của hắn trong lòng của nàng cũng đã trở nên lớn hơn tất cả, lớn hơn cả sư phụ nàng.
Nhưng Lâm Ngọc sống đã hơn nửa đời người thì sẽ không dễ dàng tin vào lời nói ngoài miệng của Phạm Thiên. Nàng bỗng rút kiếm ra và nói:
- Ngươi nói mình sẵn sàng chết vì Mạc Sầu ư? Vậy thì để ta thử xem điều đó có thật không!!
Lâm Ngọc thi triển Ngọc Nữ Kiếm Pháp tấn công Phạm Thiên.
Mặc dù chưa tu Ngọc Nữ Tâm Kinh tới đại thành nhưng Ngọc Nữ Kiếm Pháp trong tay Lâm Ngọc vẫn lợi hại hơn nhiều so với những môn võ công tạp nham khác.
Có điều trong mắt Phạm Thiên thì đừng nói là Ngọc Nữ Kiếm Pháp do Lâm Ngọc thi triển ra, cho dù có là Lâm Triêu Anh ra tay thì đối với hắn cũng như nhau mà thôi.
Phạm Thiên lập tức thi triển Cửu Âm Thần Trảo hai tay hóa thành móng vuốt tóm chặt lấy lưỡi kiếm của Lâm Ngọc.
- Keng!!!
Kiếm của Lâm Ngọc trong tay Phạm Thiên giống như một miếng gỗ mục bẻ cái là gãy.
Lâm Ngọc bị phản chấn đẩy lui ra phía sau mấy bước trong lòng hoảng sợ trước công phu của hắn.
Nhìn thanh kiếm gãy trên tay mình Lâm Ngọc tức giận nói:
- Hừ, không phải ngươi nói sẵn sàng chết vì Mạc Sầu sao? Sao ngươi còn phản kháng?
Phạm Thiên cười lạnh:
- Chắc là ở trong Cổ Mộ quá lâu thiếu ánh mặt trời nên đầu óc ngươi cũng không dùng được nữa phải không. Ta nói là ta sẵn sàng chết vì Mạc Sầu chứ không phải vì ngươi.
Nụ cười trên khuôn mặt Phạm Thiên dần biến mất thay vào đó là sát khí:
- Ngươi không phải Mạc Sầu nhưng lại dám ra tay với ta. Ngươi đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chết chưa?
Cả Lâm Ngọc và Lý Mạc Sầu đều biến sắc khi nghe Phạm Thiên nói ra lời này. Chỉ thông qua một chiêu thôi Lâm Ngọc đã biết mình không có chút cơ hội nào chống lại hắn cả.
Lý Mạc Sầu lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt tức giận của người tình và thấy hắn đối chọi gay gắt với sư phụ mình thì trong lòng lo lắng.
- Sư phụ, xin người đừng làm khó Thiên ca ca nữa.
Lý Mạc Sầu đứng cản trước mặt Phạm Thiên, dù nói vậy nhưng nàng rõ ràng là đang ngăn cản không cho hắn ra tay.
- Mạc Sầu biết Thiên ca ca thực lòng, vậy là đủ rồi. Sư phụ không cần kiểm chứng nữa đâu.
Lâm Ngọc thấy Lý Mạc Sầu cho mình một bậc thang để trèo xuống thì trong lòng thở dài một tiếng và nói:
- Mạc Sầu, nếu ngươi quyết định đi theo hắn vậy thì tình sư đồ giữa hai chúng ta đến đây là kết thúc. Từ hôm nay ngươi không còn là đệ tử của Lâm Ngọc ta nữa, ngươi đã bị trục xuất ra khỏi môn phái.
Nói xong Lâm Ngọc liền lặng lẽ quay lưng bỏ đi.
- Đa tạ sư phụ đã thành toàn!
Lý Mạc Sầu lặng lẽ rơi lệ, nàng bỗng nhiên cảm thấy một bàn tay đặt lên vai mình khi quay lại nhìn thấy khuôn mặt của Phạm Thiên thì nàng liền lao vào lòng hắn khóc lớn.
Phạm Thiên để mặc Lý Mạc Sầu phát tiết trong lòng và trên tay lặng lẽ xuất hiện một tấm Tỏa Linh Lệnh. Hiện tại Lý Mạc Sầu tâm linh bối rối, nàng coi hắn là chỗ dựa duy nhất để bám víu vào nên sự bài xích trong lòng đã hạ xuống mức thấp nhất.
Nhân cơ hội này Phạm Thiên liền tiến hành Tỏa Linh trước khi mang nàng xuống núi.
“Tỏa Linh thành công”
……
Thành công thu phục Lý Mạc Sầu thì Phạm Thiên không vội vàng rời đi mà ngay sau đó bám theo phía sau Lâm Ngọc.
Khi mà Lâm Ngọc còn chưa kịp nhận biết sự có mặt của Phạm Thiên thì nàng đã bị hắn điểm huyệt.
Ngay lúc này hắn nhân cơ hội lách qua mà không để cho Lâm Ngọc nhìn thấy mình và chạy về phía Hoạt Tử Nhân Mộ.
Tiến vào bên trong Cổ Mộ mọi thứ đều chìm trong bóng tối Phạm Thiên phải dùng tới Phá Vọng Chi Nhãn để tìm đường đi.
Hắn đi tới một căn phòng nhỏ thì thấy một người phụ nữ trung niên mái tóc hoa râm đang đi lại trong phòng.
Một lát sau người phụ nữ này mới rời khỏi phòng mà không nhận ra Phạm Thiên đang ẩn nấp ở một bên.
Đợi nàng đi rồi Phạm Thiên mới tiến vào bên trong căn phòng và thấy được một tiểu nữ hài chỉ mới được khoảng một tuổi đang nằm ngủ rất yên bình.
Nàng chính là Tiểu Long Nữ mới được Lâm Ngọc mang về nuôi cách đây không lâu.
Phạm Thiên tiếp tục lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh. Tiểu Long Nữ giờ vẫn là một đứa bé, tư tưởng của nàng còn chưa thành thục thì rất dễ bị thu phục.
Điều này giống như là việc thu phục chiến sủng vậy, việc nuôi dưỡng từ nhỏ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với lúc đã trưởng thành.
Tấm Tỏa Linh Lệnh biến mất thì Phạm Thiên liền nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Long Nữ rồi rời khỏi Cổ Mộ.
Lần này Phạm Thiên tới Chung Nam Sơn hơn một tháng thì mặc dù không lấy Tiên Thiên Công nhưng bù lại hắn lại mang về được Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ.
Khi Hoàng Dung và Mục Niệm Từ nhìn thấy Phạm Thiên cùng Lý Mạc Sầu trở về trên tay còn ôm một tiểu nữ hài mới một tuổi thì hai nàng còn tưởng rằng đó là con của hắn và Lý Mạc Sầu cơ.
Phạm Thiên phải vội vàng giải thích nhưng trên khuôn mặt Hoàng Dung và Mục Niệm Từ vẫn mang vẻ không tin cho lắm.
Phạm Thiên phải cố giải thích mãi tới khi hắn chuẩn bị bỏ cuộc rồi thì Hoàng Dung bỗng ôm lấy Tiểu Long Nữ và mang tới một bên khiến cho Mục Niệm Từ và Lý Mạc Sầu cười khúc khích khi hắn bị trêu đùa.
Hoàng Dung và Mục Niệm Từ thấy Tiểu Long Nữ đáng yêu như vậy thì hai nàng cực kỳ yêu thích không muốn buông tay.
- Long nhi mau cười cho a di xem nào.
Hoàng Dung và Mục Niệm Từ tự động nâng mình lên thành a di của Tiểu Long Nữ khiến cho Phạm Thiên gãi đầu.
Nếu như vậy thì sau này chẳng lẽ thân phận của Phạm Thiên sẽ cao hơn Tiểu Long Nữ một bậc sao?
Nếu vậy thì mối tình với cô cô lại phải đổi thành thúc thúc rồi… khụ khụ…
Rời khỏi Chung Nam Sơn, Phạm Thiên tiếp tục nam hạ nhưng lần này lại đi theo hướng đông nam về thành Tương Dương.
Không tìm được Tiên Thiên Công thì Phạm Thiên đành phải tiếp tục tập trung vào mục đích thứ hai mà mình tới phó bản này là tìm cách nâng cao công lực.
Phạm Thiên nhớ tại ngoại thành Tương Dương có một loại quái xà được Thần Điêu bắt về cho Dương Quá ăn trong lúc luyện tập nhằm gia tăng công lực của hắn.
Từ Chung Nam Sơn tại Thiểm Tây Phạm Thiên phải đi vòng qua hướng đông để tránh đường núi tới Hà Nam sau đó mới tiếp tục đi về phía nam tới Hồ Bắc được.
Ngày này Phạm Thiên đang trên đường đi ngang qua một huyện nhỏ tại vùng Hà Nam thì bỗng nhiên phát hiện ra một đám người đang đánh nhau trong một ngôi miếu.
Trong giang hồ thì xung đột phân tranh là chuyện quá đỗi bình thường, trên đường đi hắn đã thấy không dưới 10 vụ xung đột giữa các môn phái võ lâm rồi.
Nhưng những kẻ tham gia vào cuộc giao tranh này lại khiến cho Phạm Thiên cảm thấy hết sức hứng thú.
- Chúng ta tới đó xem sao.
Phạm Thiên đi tới gần thì thấy được một người thanh niên ăn mặc không giống người trung nguyên đang đứng giữa khoảng chục thiếu nữ áo trắng mũi thẳng mắt xanh rõ ràng là người tây vực.
Bên còn lại thì là một cặp ăn mày già quần áo bẩn thỉu nhưng khí thế khá mạnh, là cao thủ của Cái Bang.
Bên cạnh hai lão ăn mày thì còn có một thiếu nữ xinh đẹp ăn mặc hoa lệ trông giống như đại tiểu thư nhà giàu có vậy.
Phạm Thiên thấy đám người tây vực đặc biệt như vậy thì không cần dùng Phá Vọng Chi Nhãn nhìn cũng có thể đoán được tên thanh niên đứng giữa được những thiếu nữ bảo hộ là con trai của Tây Độc Âu Dương Phong, Âu Dương Khắc.
Sau đó hắn khẽ liếc nhìn về phe ba người hai ăn mày một mỹ nhân.
Lê Sinh
Đẳng cấp: 18
Dư Triệu Hưng
Đẳng cấp: 19
Trình Dao Già
Đẳng cấp: 16
Hai người kia chính là người của Cái Bang một người được Hồng Thất Công truyền cho một thức Thần Long Bài Vĩ trong Hàng Long Thập Bát Chưởng và Tiêu Dao Du quyền pháp.
Còn vị thiếu nữ xinh đẹp đứng bên cạnh kia là Trình Dao Già, đệ tử của Thanh Tịnh tán nhân Tôn Bất Nhị, một trong Toàn Chân thất tử.
- ------☆☆☆☆-------
Tiểu Long Nữ do tính tình lạnh nhạt từ nhỏ nên không chút do dự đồng ý còn Lý Mạc Sầu thì lại lưỡng lự nên Lâm Ngọc đã truyền lại chức chưởng môn cho Tiểu Long Nữ và cho Lý Mạc Sầu xuất sư.
Lý Mạc Sầu vừa muốn nói gì đó nhưng đồng thời lại cũng muốn nghe câu trả lời của Phạm Thiên.
Phạm Thiên liền lớn tiếng nói:
- Đương nhiên rồi! Vì Mạc Sầu ta sẵn sàng hy sinh cả mạng sống của mình!!
Phạm Thiên thái độ đường hoàng giọng nói nghiêm túc không chút do dự khiến cho Lâm Ngọc cũng phải kinh ngạc.
Trong lòng Phạm Thiên cười thầm, câu này cho dù là kẻ ngu ngốc nhất cũng phải biết trả lời ra sao. Trước mặt Lý Mạc Sầu mà hắn không đủ dũng khí nói ra câu này thì mọi cố gắng suốt cả tháng nay sẽ trở thành vô ích.
Hơn nữa đây chỉ là một lời nói đầu môi, nói ra rồi cũng chẳng ai quản trong lòng hắn nghĩ sao cũng không ai biết. Quan trong là Phạm Thiên nói ra câu này thì hắn chẳng mất mát gì chắc chắn sẽ khiến Lý Mạc Sầu phải cảm động.
Hai mắt của Lý Mạc Sầu lúc này nhìn về phía Phạm Thiên đã tràn ngập nhu tình, hình tượng của hắn trong lòng của nàng cũng đã trở nên lớn hơn tất cả, lớn hơn cả sư phụ nàng.
Nhưng Lâm Ngọc sống đã hơn nửa đời người thì sẽ không dễ dàng tin vào lời nói ngoài miệng của Phạm Thiên. Nàng bỗng rút kiếm ra và nói:
- Ngươi nói mình sẵn sàng chết vì Mạc Sầu ư? Vậy thì để ta thử xem điều đó có thật không!!
Lâm Ngọc thi triển Ngọc Nữ Kiếm Pháp tấn công Phạm Thiên.
Mặc dù chưa tu Ngọc Nữ Tâm Kinh tới đại thành nhưng Ngọc Nữ Kiếm Pháp trong tay Lâm Ngọc vẫn lợi hại hơn nhiều so với những môn võ công tạp nham khác.
Có điều trong mắt Phạm Thiên thì đừng nói là Ngọc Nữ Kiếm Pháp do Lâm Ngọc thi triển ra, cho dù có là Lâm Triêu Anh ra tay thì đối với hắn cũng như nhau mà thôi.
Phạm Thiên lập tức thi triển Cửu Âm Thần Trảo hai tay hóa thành móng vuốt tóm chặt lấy lưỡi kiếm của Lâm Ngọc.
- Keng!!!
Kiếm của Lâm Ngọc trong tay Phạm Thiên giống như một miếng gỗ mục bẻ cái là gãy.
Lâm Ngọc bị phản chấn đẩy lui ra phía sau mấy bước trong lòng hoảng sợ trước công phu của hắn.
Nhìn thanh kiếm gãy trên tay mình Lâm Ngọc tức giận nói:
- Hừ, không phải ngươi nói sẵn sàng chết vì Mạc Sầu sao? Sao ngươi còn phản kháng?
Phạm Thiên cười lạnh:
- Chắc là ở trong Cổ Mộ quá lâu thiếu ánh mặt trời nên đầu óc ngươi cũng không dùng được nữa phải không. Ta nói là ta sẵn sàng chết vì Mạc Sầu chứ không phải vì ngươi.
Nụ cười trên khuôn mặt Phạm Thiên dần biến mất thay vào đó là sát khí:
- Ngươi không phải Mạc Sầu nhưng lại dám ra tay với ta. Ngươi đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chết chưa?
Cả Lâm Ngọc và Lý Mạc Sầu đều biến sắc khi nghe Phạm Thiên nói ra lời này. Chỉ thông qua một chiêu thôi Lâm Ngọc đã biết mình không có chút cơ hội nào chống lại hắn cả.
Lý Mạc Sầu lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt tức giận của người tình và thấy hắn đối chọi gay gắt với sư phụ mình thì trong lòng lo lắng.
- Sư phụ, xin người đừng làm khó Thiên ca ca nữa.
Lý Mạc Sầu đứng cản trước mặt Phạm Thiên, dù nói vậy nhưng nàng rõ ràng là đang ngăn cản không cho hắn ra tay.
- Mạc Sầu biết Thiên ca ca thực lòng, vậy là đủ rồi. Sư phụ không cần kiểm chứng nữa đâu.
Lâm Ngọc thấy Lý Mạc Sầu cho mình một bậc thang để trèo xuống thì trong lòng thở dài một tiếng và nói:
- Mạc Sầu, nếu ngươi quyết định đi theo hắn vậy thì tình sư đồ giữa hai chúng ta đến đây là kết thúc. Từ hôm nay ngươi không còn là đệ tử của Lâm Ngọc ta nữa, ngươi đã bị trục xuất ra khỏi môn phái.
Nói xong Lâm Ngọc liền lặng lẽ quay lưng bỏ đi.
- Đa tạ sư phụ đã thành toàn!
Lý Mạc Sầu lặng lẽ rơi lệ, nàng bỗng nhiên cảm thấy một bàn tay đặt lên vai mình khi quay lại nhìn thấy khuôn mặt của Phạm Thiên thì nàng liền lao vào lòng hắn khóc lớn.
Phạm Thiên để mặc Lý Mạc Sầu phát tiết trong lòng và trên tay lặng lẽ xuất hiện một tấm Tỏa Linh Lệnh. Hiện tại Lý Mạc Sầu tâm linh bối rối, nàng coi hắn là chỗ dựa duy nhất để bám víu vào nên sự bài xích trong lòng đã hạ xuống mức thấp nhất.
Nhân cơ hội này Phạm Thiên liền tiến hành Tỏa Linh trước khi mang nàng xuống núi.
“Tỏa Linh thành công”
……
Thành công thu phục Lý Mạc Sầu thì Phạm Thiên không vội vàng rời đi mà ngay sau đó bám theo phía sau Lâm Ngọc.
Khi mà Lâm Ngọc còn chưa kịp nhận biết sự có mặt của Phạm Thiên thì nàng đã bị hắn điểm huyệt.
Ngay lúc này hắn nhân cơ hội lách qua mà không để cho Lâm Ngọc nhìn thấy mình và chạy về phía Hoạt Tử Nhân Mộ.
Tiến vào bên trong Cổ Mộ mọi thứ đều chìm trong bóng tối Phạm Thiên phải dùng tới Phá Vọng Chi Nhãn để tìm đường đi.
Hắn đi tới một căn phòng nhỏ thì thấy một người phụ nữ trung niên mái tóc hoa râm đang đi lại trong phòng.
Một lát sau người phụ nữ này mới rời khỏi phòng mà không nhận ra Phạm Thiên đang ẩn nấp ở một bên.
Đợi nàng đi rồi Phạm Thiên mới tiến vào bên trong căn phòng và thấy được một tiểu nữ hài chỉ mới được khoảng một tuổi đang nằm ngủ rất yên bình.
Nàng chính là Tiểu Long Nữ mới được Lâm Ngọc mang về nuôi cách đây không lâu.
Phạm Thiên tiếp tục lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh. Tiểu Long Nữ giờ vẫn là một đứa bé, tư tưởng của nàng còn chưa thành thục thì rất dễ bị thu phục.
Điều này giống như là việc thu phục chiến sủng vậy, việc nuôi dưỡng từ nhỏ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với lúc đã trưởng thành.
Tấm Tỏa Linh Lệnh biến mất thì Phạm Thiên liền nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Long Nữ rồi rời khỏi Cổ Mộ.
Lần này Phạm Thiên tới Chung Nam Sơn hơn một tháng thì mặc dù không lấy Tiên Thiên Công nhưng bù lại hắn lại mang về được Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ.
Khi Hoàng Dung và Mục Niệm Từ nhìn thấy Phạm Thiên cùng Lý Mạc Sầu trở về trên tay còn ôm một tiểu nữ hài mới một tuổi thì hai nàng còn tưởng rằng đó là con của hắn và Lý Mạc Sầu cơ.
Phạm Thiên phải vội vàng giải thích nhưng trên khuôn mặt Hoàng Dung và Mục Niệm Từ vẫn mang vẻ không tin cho lắm.
Phạm Thiên phải cố giải thích mãi tới khi hắn chuẩn bị bỏ cuộc rồi thì Hoàng Dung bỗng ôm lấy Tiểu Long Nữ và mang tới một bên khiến cho Mục Niệm Từ và Lý Mạc Sầu cười khúc khích khi hắn bị trêu đùa.
Hoàng Dung và Mục Niệm Từ thấy Tiểu Long Nữ đáng yêu như vậy thì hai nàng cực kỳ yêu thích không muốn buông tay.
- Long nhi mau cười cho a di xem nào.
Hoàng Dung và Mục Niệm Từ tự động nâng mình lên thành a di của Tiểu Long Nữ khiến cho Phạm Thiên gãi đầu.
Nếu như vậy thì sau này chẳng lẽ thân phận của Phạm Thiên sẽ cao hơn Tiểu Long Nữ một bậc sao?
Nếu vậy thì mối tình với cô cô lại phải đổi thành thúc thúc rồi… khụ khụ…
Rời khỏi Chung Nam Sơn, Phạm Thiên tiếp tục nam hạ nhưng lần này lại đi theo hướng đông nam về thành Tương Dương.
Không tìm được Tiên Thiên Công thì Phạm Thiên đành phải tiếp tục tập trung vào mục đích thứ hai mà mình tới phó bản này là tìm cách nâng cao công lực.
Phạm Thiên nhớ tại ngoại thành Tương Dương có một loại quái xà được Thần Điêu bắt về cho Dương Quá ăn trong lúc luyện tập nhằm gia tăng công lực của hắn.
Từ Chung Nam Sơn tại Thiểm Tây Phạm Thiên phải đi vòng qua hướng đông để tránh đường núi tới Hà Nam sau đó mới tiếp tục đi về phía nam tới Hồ Bắc được.
Ngày này Phạm Thiên đang trên đường đi ngang qua một huyện nhỏ tại vùng Hà Nam thì bỗng nhiên phát hiện ra một đám người đang đánh nhau trong một ngôi miếu.
Trong giang hồ thì xung đột phân tranh là chuyện quá đỗi bình thường, trên đường đi hắn đã thấy không dưới 10 vụ xung đột giữa các môn phái võ lâm rồi.
Nhưng những kẻ tham gia vào cuộc giao tranh này lại khiến cho Phạm Thiên cảm thấy hết sức hứng thú.
- Chúng ta tới đó xem sao.
Phạm Thiên đi tới gần thì thấy được một người thanh niên ăn mặc không giống người trung nguyên đang đứng giữa khoảng chục thiếu nữ áo trắng mũi thẳng mắt xanh rõ ràng là người tây vực.
Bên còn lại thì là một cặp ăn mày già quần áo bẩn thỉu nhưng khí thế khá mạnh, là cao thủ của Cái Bang.
Bên cạnh hai lão ăn mày thì còn có một thiếu nữ xinh đẹp ăn mặc hoa lệ trông giống như đại tiểu thư nhà giàu có vậy.
Phạm Thiên thấy đám người tây vực đặc biệt như vậy thì không cần dùng Phá Vọng Chi Nhãn nhìn cũng có thể đoán được tên thanh niên đứng giữa được những thiếu nữ bảo hộ là con trai của Tây Độc Âu Dương Phong, Âu Dương Khắc.
Sau đó hắn khẽ liếc nhìn về phe ba người hai ăn mày một mỹ nhân.
Lê Sinh
Đẳng cấp: 18
Dư Triệu Hưng
Đẳng cấp: 19
Trình Dao Già
Đẳng cấp: 16
Hai người kia chính là người của Cái Bang một người được Hồng Thất Công truyền cho một thức Thần Long Bài Vĩ trong Hàng Long Thập Bát Chưởng và Tiêu Dao Du quyền pháp.
Còn vị thiếu nữ xinh đẹp đứng bên cạnh kia là Trình Dao Già, đệ tử của Thanh Tịnh tán nhân Tôn Bất Nhị, một trong Toàn Chân thất tử.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|