- Hài tử, con đã khôn lớn rồi, phải đề phòng nữ nhân lừa dối con. Nữ nhân càng xinh đẹp, càng giỏi lừa người.
Phạm Thiên vừa mới mở ra hai mắt của mình sau khi bị hút vào vòng xoáy kỳ lạ kia thì bỗng nhiên cảm thấy có kẻ đang tiếp cận mình. Vừa định ra tay thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được một thân thể mềm mại đang ôm lấy mình và một giọng nói dịu dàng vang lên bên tai hắn.
- Mẹ đã không nói cho lão hòa thượng kia, chúng ta ai cũng sẽ không nói. Mẹ chỉ đang lừa lão ta thôi.
Nói xong câu này thì người đang ôm lấy Phạm Thiên liền buông thõng hai tay và ngã ra sau.
Phạm Thiên thấy đây là một nữ nhân hết sức xinh đẹp đang nhìn hắn với ánh mắt từ ái. Trước ngực nữ nhân này là một con dao nhỏ đang cắm xuyên qua lồng ngực.
Toàn bộ những người đứng ở xung quanh trông thấy cảnh này thì bỗng trở nên yên lặng cực kỳ.
Phạm Thiên bỗng quay qua nhìn thì thấy những kẻ này ăn mặc theo lối trang phục Trung Quốc thời xưa. Hắn cũng không thể phân biệt được nó là kiểu quần áo đời nhà Tống hay đời nhà Thanh đơn giản là vì hắn chẳng biết gì về chúng cả.
Có điều đám người này ăn mặc theo từng nhóm một. Ánh mắt của Phạm Thiên bỗng nhìn tới một cái xác của đạo sĩ trung niên nào đó đang nằm trên đất với vết kiếm ở cổ rồi lại nhìn về phía nữ nhân này.
Phạm Thiên cảm thấy cảnh tượng này rất quen, giống như là hắn đã từng thấy ở đâu đó rồi. Đặc biệt là câu nói vừa rồi của nữ nhân này cũng cực kỳ quen thuộc.
Nữ nhân càng xinh đẹp thì càng giỏi lừa người?
Đây không phải lời dạy mà Ân Tố Tố đã nói với Trương Vô Kỵ lúc lâm chung sao?
Nếu như vậy thì nơi này là thế giới Ỷ Thiên Đồ Long Ký, nữ nhân trước mặt Phạm Thiên là Ân Tố Tố còn bản thân hắn là… Trương Vô Kỵ??
Mặc dù còn nhiều điều nghi hoặc nhưng khi chú ý tới hơi thở của Ân Tố Tố ngày càng yếu thì Phạm Thiên liền nhíu mày. Mặc dù không thích tự nhiên có thêm một người mẹ nhưng dù sao hắn cũng không thể nào nhìn Ân Tố Tố chết như vậy được.
- “Hệ thống có cách nào để cứu mạng Ân Tố Tố không?”
“Ký chủ có thể sử dụng Tỏa Linh Lệnh để thu nữ nhân này làm thuộc hạ. Lúc đó nàng sẽ tự động được hồi phục tới trạng thái đỉnh phong. Xin lưu ý chỉ có thể sử dụng Tỏa Linh Lệnh với sinh vật còn sống, lòng phản kháng càng thấp hay trạng thái càng yếu tỉ lệ thu phục thành công càng cao. Chỉ cần đối phương chưa chết có thể liên tục sử dụng Tỏa Linh Lệnh tới lúc thu phục được đối phương”
Nghe hệ thống nói vậy thì Phạm Thiên liền nhanh tay mở ra thương thành và mua Tỏa Linh Lệnh. Hơi thở của Ân Tố Tố ngày càng yếu đi tức là có thể chết bất cứ lúc nào. Nếu ra tay chậm thì nàng sẽ ra đi vĩnh viễn.
Tỏa Linh Lệnh trong thương thành bán với giá 100 kim nguyên bảo 1 chiếc. Với số tiền còn lại Phạm Thiên chỉ có một cơ hội duy nhất mà thôi.
- “Sử dụng Tỏa Linh Lệnh lên Ân Tố Tố”
“Tỏa Linh thành công, chúc mừng ký chủ đạt được thuộc hạ đầu tiên, mở ra hệ thống đồng hành.”
Phạm Thiên chỉ mới thử lần đầu mà đã thành công rồi, có vẻ như mệnh của Ân Tố Tố còn chưa cạn.
Thực ra cũng bởi vì Ân Tố Tố đã cực kỳ cận kề cái chết cộng thêm thân phận hiện tại khiến cho Ân Tố Tố hoàn toàn không có lòng phản kháng đối với Phạm Thiên nên mới thành công ngay trong lần đầu như vậy.
Phạm Thiên tiến tới gần và rút con dao đang cắm ở ngực của Ân Tố Tố ra và vết thương liền nhanh chóng lành lại.
Mọi chuyện xảy ra sau khi Ân Tố Tố ngã xuống tới lúc hắn đưa tay rút con dao trên ngực nàng ra cũng chỉ chưa tới 5 giây đồng hồ. Đám người xung quanh còn chưa kịp phản ứng gì cả.
- Chuyện này… Trương chân nhân, biến cố này không ai liệu trước được. Phu phụ Trương ngũ hiệp đã tự vẫn như vậy thì chuyện này không nên truy cứu nữa…
Một lão hòa thượng ho nhẹ một cái nói ra những lời này rồi vội vàng quay đầu rời khỏi.
- Không tiễn.
Một lão đạo sĩ râu tóc bạc trắng vẻ mặt lạnh nhạt vẫy tay nói.
Mấy tên tăng nhân cũng liền đứng dậy đi theo lão hòa thượng kia. Đám còn lại cũng lần lượt lên tiếng xin cáo lui để lại mấy đạo sĩ trung niên chạy tới ôm lấy thi thể đạo sĩ trung niên kia gào khóc. Phạm Thiên cho rằng đó chính là cha của Trương Vô Kỵ, Võ Đang ngũ hiệp Trương Thúy Sơn rồi.
Thấy không khí xung quanh cực kỳ bi thương Phạm Thiên cũng muốn giúp nhưng mà không thể. Không nói tới 1 vạn kim tệ của hắn đã dùng để đổi lấy tấm Tỏa Linh Lệnh kia rồi.
Phải Võ Đang mặc dù gia đại nghiệp đại nhưng dù sao cũng là người tu hành nên mặc dùng có sở hữu tài sản riêng cũng đều là mấy thứ như ruộng vườn đất đai hay lương thực mà không thể nào có một lượng lớn vàng ở đây được.
Mà cho dù là có đi chăng nữa thì Trương Thúy Sơn đã chết được một lúc rồi nên không thể sử dụng Tỏa Linh Lệnh để cứu sống hắn được.
Ân Tố Tố tạm thời chưa thể tỉnh lại vì trái tim bị tổn thương phục hồi lại thì cũng cần một lát để hoạt động trở lại.
Lúc này trong một đám người đã đi hết thì chỉ còn lại một đám toàn là nữ nhân. Và trong đám này có một nữ nhân đang nói chuyện với một đạo sĩ trung niên phái Võ Đang.
Phá Vọng Chi Nhãn lóe lên và thông tin của nữ nhân này liền lộ ra trước mắt Phạm Thiên.
Kỷ Hiểu Phù
Đẳng cấp: 13
Không có cảnh giới!
Kỷ Hiểu Phù hắn có nhớ mang máng người này là đệ tử phái Nga Mi có hôn ước với Võ Đang lục hiệp n Lê Đình nhưng lại đem lòng yêu và sinh cho Quang Minh Tả Sứ Dương Tiêu một nữ nhi đặt tên là Dương Bất Hối.
Mặc dù chưa đọc tiểu thuyết nên thông tin mà Phạm Thiên biết chỉ dựa vào những bộ phim hắn xem lúc nhỏ. Hắn không quá rõ về những chuyện xoay quanh Kỷ Hiểu Phù mà chỉ nhớ rõ một chi tiết là nàng sẽ bị Diệt Tuyệt Sư Thái giết tại Hồ Điệp Cốc.
“Ký chủ nhận được nhiệm vụ [Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân]. Yêu cầu thí chủ cứu vớt những vị mỹ nhân khỏi cái kết buồn thảm trong nguyên tác, cứu được càng nhiều phần thưởng càng phong phú. Hiện tại đã cứu: 1”
Phạm Thiên còn tưởng mình nghe nhầm nữa, cái hệ thống này mà cũng biết ra những loại nhiệm vụ này sao?
“Ký chủ lại quên rồi, Võ Thần hệ thống được xây dựng theo trò chơi mà ký chủ đã tải về nên nhiệm vụ cũng sẽ theo quy luật tương ứng.”
Phạm Thiên lúc trước chỉ xem qua giới thiệu trên trang chủ sau đó liền tải về chứ còn những chức năng phụ khác hắn ít lưu tâm tới.
Dù vậy thì nếu như có nhiệm vụ thì hắn vẫn sẽ làm thôi. Đặc biệt là nhiệm vụ này cực kỳ dễ làm và cũng không đi ngược với ý nguyện của Phạm Thiên.
Cuối cùng khi tất cả mọi người đều đã rời đi thì thi thể của Ân Tố Tố bắt đầu cử động.
- Ta… ta không phải đã chết sao? - Ân Tố Tố ngồi dậy đưa tay đặt lên ngực mình nhưng chỉ thấy một vết rách tại phần ngực áo nhưng da thịt bên trong lại vẫn mịn màng không một dấu vết.
Phạm Thiên lập tức đưa tay ôm lấy Ân Tố Tố sau đó chân đạp Huyễn Linh Tam Bộ hóa thành một tàn ảnh biến mất khỏi nơi này.
Trương Tam Phong phát hiện ra ở phía Ân Tố Tố có động tĩnh thì liền giật mình quay ra.
- Vô Kỵ!!!
Phạm Thiên vừa rồi đã quan sát qua vị Trương chân nhân này. Trương Tam Phong có đẳng cấp lên tới 39, tức là ngang ngửa với đẳng cấp của cửu tinh Đại Võ Sư, đương nhiên đó cũng chỉ là đẳng cấp mà thôi. Cho dù cảnh giới hiện tại của Trương Tam Phong cũng tương đương với cửu tinh Đại Võ Sư thì bàn về linh giác vẫn không đủ nhạy bén để phát hiện ra động tác của kẻ mang tự nhiên võ hồn như Phạm Thiên.
Còn những kẻ còn lại đẳng cấp chủ yếu tương đương với Võ Sĩ và cũng chỉ có một vài kẻ mới có đẳng cấp của Võ Sư. Tuyệt nhiên không có ai đạt đến hay thậm chí là tiếp cận đẳng cấp Đại Võ Sư như Trương Tam Phong.
……
Phạm Thiên ôm theo Ân Tố Tố hóa thành một cái bóng dài lao ra khỏi Võ Đang Sơn. Tốc độ của hắn mặc dù không biết khinh công nhưng vẫn nhanh hơn hầu hết đám võ lâm cao thủ ở bên ngoài.
Phạm Thiên chạy tới một khu vườn nhỏ và mang theo Ân Tố Tố vào trong căn chòi ở gần đó.
- Vô Kỵ, tại sao con lại chạy nhanh như vậy?
Ân Tố Tố sau khi sống lại và bị Phạm Thiên mang theo chạy khỏi Võ Đang Sơn thì đã muốn nói ra hàng chục câu hỏi nhưng sau đó tất cả đều bị đẩy ra sau câu hỏi này.
Ân Tố Tố là người biết võ công, nàng nhận ra tốc độ của Phạm Thiên tuyệt đối không phải là của một đứa trẻ có thể đạt được.
Ân Tố Tố chỉ từng thấy qua tốc độ như vậy ở Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu mà thôi.
- ------☆☆☆☆-------
Phạm Thiên vừa mới mở ra hai mắt của mình sau khi bị hút vào vòng xoáy kỳ lạ kia thì bỗng nhiên cảm thấy có kẻ đang tiếp cận mình. Vừa định ra tay thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được một thân thể mềm mại đang ôm lấy mình và một giọng nói dịu dàng vang lên bên tai hắn.
- Mẹ đã không nói cho lão hòa thượng kia, chúng ta ai cũng sẽ không nói. Mẹ chỉ đang lừa lão ta thôi.
Nói xong câu này thì người đang ôm lấy Phạm Thiên liền buông thõng hai tay và ngã ra sau.
Phạm Thiên thấy đây là một nữ nhân hết sức xinh đẹp đang nhìn hắn với ánh mắt từ ái. Trước ngực nữ nhân này là một con dao nhỏ đang cắm xuyên qua lồng ngực.
Toàn bộ những người đứng ở xung quanh trông thấy cảnh này thì bỗng trở nên yên lặng cực kỳ.
Phạm Thiên bỗng quay qua nhìn thì thấy những kẻ này ăn mặc theo lối trang phục Trung Quốc thời xưa. Hắn cũng không thể phân biệt được nó là kiểu quần áo đời nhà Tống hay đời nhà Thanh đơn giản là vì hắn chẳng biết gì về chúng cả.
Có điều đám người này ăn mặc theo từng nhóm một. Ánh mắt của Phạm Thiên bỗng nhìn tới một cái xác của đạo sĩ trung niên nào đó đang nằm trên đất với vết kiếm ở cổ rồi lại nhìn về phía nữ nhân này.
Phạm Thiên cảm thấy cảnh tượng này rất quen, giống như là hắn đã từng thấy ở đâu đó rồi. Đặc biệt là câu nói vừa rồi của nữ nhân này cũng cực kỳ quen thuộc.
Nữ nhân càng xinh đẹp thì càng giỏi lừa người?
Đây không phải lời dạy mà Ân Tố Tố đã nói với Trương Vô Kỵ lúc lâm chung sao?
Nếu như vậy thì nơi này là thế giới Ỷ Thiên Đồ Long Ký, nữ nhân trước mặt Phạm Thiên là Ân Tố Tố còn bản thân hắn là… Trương Vô Kỵ??
Mặc dù còn nhiều điều nghi hoặc nhưng khi chú ý tới hơi thở của Ân Tố Tố ngày càng yếu thì Phạm Thiên liền nhíu mày. Mặc dù không thích tự nhiên có thêm một người mẹ nhưng dù sao hắn cũng không thể nào nhìn Ân Tố Tố chết như vậy được.
- “Hệ thống có cách nào để cứu mạng Ân Tố Tố không?”
“Ký chủ có thể sử dụng Tỏa Linh Lệnh để thu nữ nhân này làm thuộc hạ. Lúc đó nàng sẽ tự động được hồi phục tới trạng thái đỉnh phong. Xin lưu ý chỉ có thể sử dụng Tỏa Linh Lệnh với sinh vật còn sống, lòng phản kháng càng thấp hay trạng thái càng yếu tỉ lệ thu phục thành công càng cao. Chỉ cần đối phương chưa chết có thể liên tục sử dụng Tỏa Linh Lệnh tới lúc thu phục được đối phương”
Nghe hệ thống nói vậy thì Phạm Thiên liền nhanh tay mở ra thương thành và mua Tỏa Linh Lệnh. Hơi thở của Ân Tố Tố ngày càng yếu đi tức là có thể chết bất cứ lúc nào. Nếu ra tay chậm thì nàng sẽ ra đi vĩnh viễn.
Tỏa Linh Lệnh trong thương thành bán với giá 100 kim nguyên bảo 1 chiếc. Với số tiền còn lại Phạm Thiên chỉ có một cơ hội duy nhất mà thôi.
- “Sử dụng Tỏa Linh Lệnh lên Ân Tố Tố”
“Tỏa Linh thành công, chúc mừng ký chủ đạt được thuộc hạ đầu tiên, mở ra hệ thống đồng hành.”
Phạm Thiên chỉ mới thử lần đầu mà đã thành công rồi, có vẻ như mệnh của Ân Tố Tố còn chưa cạn.
Thực ra cũng bởi vì Ân Tố Tố đã cực kỳ cận kề cái chết cộng thêm thân phận hiện tại khiến cho Ân Tố Tố hoàn toàn không có lòng phản kháng đối với Phạm Thiên nên mới thành công ngay trong lần đầu như vậy.
Phạm Thiên tiến tới gần và rút con dao đang cắm ở ngực của Ân Tố Tố ra và vết thương liền nhanh chóng lành lại.
Mọi chuyện xảy ra sau khi Ân Tố Tố ngã xuống tới lúc hắn đưa tay rút con dao trên ngực nàng ra cũng chỉ chưa tới 5 giây đồng hồ. Đám người xung quanh còn chưa kịp phản ứng gì cả.
- Chuyện này… Trương chân nhân, biến cố này không ai liệu trước được. Phu phụ Trương ngũ hiệp đã tự vẫn như vậy thì chuyện này không nên truy cứu nữa…
Một lão hòa thượng ho nhẹ một cái nói ra những lời này rồi vội vàng quay đầu rời khỏi.
- Không tiễn.
Một lão đạo sĩ râu tóc bạc trắng vẻ mặt lạnh nhạt vẫy tay nói.
Mấy tên tăng nhân cũng liền đứng dậy đi theo lão hòa thượng kia. Đám còn lại cũng lần lượt lên tiếng xin cáo lui để lại mấy đạo sĩ trung niên chạy tới ôm lấy thi thể đạo sĩ trung niên kia gào khóc. Phạm Thiên cho rằng đó chính là cha của Trương Vô Kỵ, Võ Đang ngũ hiệp Trương Thúy Sơn rồi.
Thấy không khí xung quanh cực kỳ bi thương Phạm Thiên cũng muốn giúp nhưng mà không thể. Không nói tới 1 vạn kim tệ của hắn đã dùng để đổi lấy tấm Tỏa Linh Lệnh kia rồi.
Phải Võ Đang mặc dù gia đại nghiệp đại nhưng dù sao cũng là người tu hành nên mặc dùng có sở hữu tài sản riêng cũng đều là mấy thứ như ruộng vườn đất đai hay lương thực mà không thể nào có một lượng lớn vàng ở đây được.
Mà cho dù là có đi chăng nữa thì Trương Thúy Sơn đã chết được một lúc rồi nên không thể sử dụng Tỏa Linh Lệnh để cứu sống hắn được.
Ân Tố Tố tạm thời chưa thể tỉnh lại vì trái tim bị tổn thương phục hồi lại thì cũng cần một lát để hoạt động trở lại.
Lúc này trong một đám người đã đi hết thì chỉ còn lại một đám toàn là nữ nhân. Và trong đám này có một nữ nhân đang nói chuyện với một đạo sĩ trung niên phái Võ Đang.
Phá Vọng Chi Nhãn lóe lên và thông tin của nữ nhân này liền lộ ra trước mắt Phạm Thiên.
Kỷ Hiểu Phù
Đẳng cấp: 13
Không có cảnh giới!
Kỷ Hiểu Phù hắn có nhớ mang máng người này là đệ tử phái Nga Mi có hôn ước với Võ Đang lục hiệp n Lê Đình nhưng lại đem lòng yêu và sinh cho Quang Minh Tả Sứ Dương Tiêu một nữ nhi đặt tên là Dương Bất Hối.
Mặc dù chưa đọc tiểu thuyết nên thông tin mà Phạm Thiên biết chỉ dựa vào những bộ phim hắn xem lúc nhỏ. Hắn không quá rõ về những chuyện xoay quanh Kỷ Hiểu Phù mà chỉ nhớ rõ một chi tiết là nàng sẽ bị Diệt Tuyệt Sư Thái giết tại Hồ Điệp Cốc.
“Ký chủ nhận được nhiệm vụ [Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân]. Yêu cầu thí chủ cứu vớt những vị mỹ nhân khỏi cái kết buồn thảm trong nguyên tác, cứu được càng nhiều phần thưởng càng phong phú. Hiện tại đã cứu: 1”
Phạm Thiên còn tưởng mình nghe nhầm nữa, cái hệ thống này mà cũng biết ra những loại nhiệm vụ này sao?
“Ký chủ lại quên rồi, Võ Thần hệ thống được xây dựng theo trò chơi mà ký chủ đã tải về nên nhiệm vụ cũng sẽ theo quy luật tương ứng.”
Phạm Thiên lúc trước chỉ xem qua giới thiệu trên trang chủ sau đó liền tải về chứ còn những chức năng phụ khác hắn ít lưu tâm tới.
Dù vậy thì nếu như có nhiệm vụ thì hắn vẫn sẽ làm thôi. Đặc biệt là nhiệm vụ này cực kỳ dễ làm và cũng không đi ngược với ý nguyện của Phạm Thiên.
Cuối cùng khi tất cả mọi người đều đã rời đi thì thi thể của Ân Tố Tố bắt đầu cử động.
- Ta… ta không phải đã chết sao? - Ân Tố Tố ngồi dậy đưa tay đặt lên ngực mình nhưng chỉ thấy một vết rách tại phần ngực áo nhưng da thịt bên trong lại vẫn mịn màng không một dấu vết.
Phạm Thiên lập tức đưa tay ôm lấy Ân Tố Tố sau đó chân đạp Huyễn Linh Tam Bộ hóa thành một tàn ảnh biến mất khỏi nơi này.
Trương Tam Phong phát hiện ra ở phía Ân Tố Tố có động tĩnh thì liền giật mình quay ra.
- Vô Kỵ!!!
Phạm Thiên vừa rồi đã quan sát qua vị Trương chân nhân này. Trương Tam Phong có đẳng cấp lên tới 39, tức là ngang ngửa với đẳng cấp của cửu tinh Đại Võ Sư, đương nhiên đó cũng chỉ là đẳng cấp mà thôi. Cho dù cảnh giới hiện tại của Trương Tam Phong cũng tương đương với cửu tinh Đại Võ Sư thì bàn về linh giác vẫn không đủ nhạy bén để phát hiện ra động tác của kẻ mang tự nhiên võ hồn như Phạm Thiên.
Còn những kẻ còn lại đẳng cấp chủ yếu tương đương với Võ Sĩ và cũng chỉ có một vài kẻ mới có đẳng cấp của Võ Sư. Tuyệt nhiên không có ai đạt đến hay thậm chí là tiếp cận đẳng cấp Đại Võ Sư như Trương Tam Phong.
……
Phạm Thiên ôm theo Ân Tố Tố hóa thành một cái bóng dài lao ra khỏi Võ Đang Sơn. Tốc độ của hắn mặc dù không biết khinh công nhưng vẫn nhanh hơn hầu hết đám võ lâm cao thủ ở bên ngoài.
Phạm Thiên chạy tới một khu vườn nhỏ và mang theo Ân Tố Tố vào trong căn chòi ở gần đó.
- Vô Kỵ, tại sao con lại chạy nhanh như vậy?
Ân Tố Tố sau khi sống lại và bị Phạm Thiên mang theo chạy khỏi Võ Đang Sơn thì đã muốn nói ra hàng chục câu hỏi nhưng sau đó tất cả đều bị đẩy ra sau câu hỏi này.
Ân Tố Tố là người biết võ công, nàng nhận ra tốc độ của Phạm Thiên tuyệt đối không phải là của một đứa trẻ có thể đạt được.
Ân Tố Tố chỉ từng thấy qua tốc độ như vậy ở Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu mà thôi.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|