Lúc này tại sân lớn thì khách khứa cũng đã đến đầy đủ cả rồi. Gia Hình Thiên cùng với Pháp Mã coi như là hai người có thân phận cao nhất Gia Mã đế quốc hiện nay. Một người là người đứng đầu đế quốc người còn lại thì là người đứng đầu Luyện Dược Công Hội nên tất cả đều phải nhường cho bọn họ ngồi trên cùng.
Phạm Thiên cũng mới là lần đầu gặp Gia Hình Thiên và Pháp Mã nhưng vẫn dễ dàng phân biệt được ra hai người.
Pháp Mã chắp tay nói:
- Chúc mừng Phạm Thiên đại sư thành tựu thất phẩm Luyện Dược Sư lại có thể cưới được mỹ nhân về nhà, quả là hảo sự thành song.
Pháp Mã dù đã từng là người chỉ dạy luyện dược thuật cho Cổ Hà nhưng cũng không lấy thân phận trưởng bối để đối diện với Phạm Thiên. Hắn là một người cực kỳ coi trọng luyện dược thuật, trong mắt Pháp Mã thì đạt giả vi sư, Phạm Thiên thành tựu luyện dược cao hơn hắn nhiều nên hắn sẽ lấy lễ để đối đãi.
Gia Hình Thiên cũng tiến lên chào hỏi:
- Phạm Thiên đại sư quả thực là tuổi trẻ tài cao, Gia Mã đế quốc có được ngươi quả thực là vô cùng hữu hạnh.
Nói xong hắn mới chỉ về phía thiếu nữ xinh đẹp ở phía sau mình và nói:
- Đây là Yêu Dạ tôn nữ của ta, nàng đối với quản lý đế quốc sự vụ rất có thiên phú.
Gia Hình Thiên tỏ ý rất rõ đối với Phạm Thiên, Yêu Dạ là người được hắn coi trọng và đào tạo để kế thừa đế quốc nay lại dẫn tới để ra mắt Phạm Thiên thì chính là đang thể hiện ý thuần phục.
Hắn thấy hiện giờ Phạm Thiên chính là người duy nhất có thể kiềm chế được Vân Sơn vào lúc này, nếu như có thể có được sự công nhận của Phạm Thiên thì Gia Mã hoàng thất mới có thể tránh được một kiếp.
Hơn nữa Phạm Thiên là Luyện Dược Sư thì hẳn là đối với quyền lực không có quá nhiều hứng thú, nếu thuần phục với hắn thì ít ra Gia Mã hoàng thất vẫn sẽ giữ được vai trò chủ đạo ở Gia Mã đế quốc.
Phạm Thiên thoáng nhìn Yêu Dạ một cái rồi đáp:
- Yêu Dạ công chúa quả thưc là ưu tú, ta còn nghe Liễu Linh nói nàng còn có một người muội muội có thiên phú luyện dược rất cao thậm chí còn cao hơn cả hắn nữa, không biết có phải vậy không?
Liễu Linh là đệ tử của Cổ Hà, khi Phạm Thiên thay thế Cổ Hà thì cũng đã lấy cớ để hắn ra ngoài lịch luyện mà đem Liễu Linh đuổi đi. Hắn mới không có hứng thú dạy dỗ nam đệ tử.
Yêu Dạ thấy Phạm Thiên hỏi thì nàng liền đáp:
- Nguyệt Nhi quả thực có chút thiên phú luyện dược nhưng cũng chưa thể sánh bằng đại sư cao đồ.
Pháp Mã lúc thấy hắn nhắc tới đề tài luyện dược thì liền vui vẻ nói:
- Yêu Dạ công chúa ngươi đừng khiêm tốn không đúng lúc, Nguyệt Nhi tiểu công chúa quả thực là người có thiên phú mạnh nhất ta từng thấy, mới mười tám tuổi mà nàng đã trở thành tam phẩm Luyện Dược Sư rồi. Chỉ tiếc là sư phụ của nàng là Thiết Mễ Nhĩ mới chỉ là tứ phẩm Luyện Dược Sư thì cũng phần nào hạn chế sự phát triển của tiểu công chúa.
Pháp Mã sống đã lâu nên đương nhiên khả năng hiểu được ý ngầm tốt hơn Yêu Dạ nhiều. Hắn cố tình đem thiên phú của Nguyệt Nhi nói ra là để cho Phạm Thiên nghe.
Quả nhiên Phạm Thiên liền cười đáp:
- Nghe Pháp Mã đại sư nói vậy thì ta lại nổi lòng ái tài, nếu như Thiết Mễ Nhĩ đại sư không ngại thì ta có thể chỉ điểm Nguyệt Nhi công chúa một chút luyện dược thuật.
Phạm Thiên vừa nói ra thì Gia Hình Thiên liền hai mắt phát sáng cảm kích nhìn Pháp Mã. Nếu tôn nữ của hắn được Phạm Thiên thu nhận thì Gia Mã hoàng thất của họ cho dù có phải thuần phục với Vân Lam Tông vẫn sẽ có thể giữ vững được địa vị của mình.
Chỉ cần có thể giữ vững được gia nghiệp tổ tông để lại thì Gia Hình Thiên vẫn có thể thỏa hiệp ở một mức độ nào đó.
Pháp Mã nhìn Gia Hình Thiên một cái rồi mới quay ra cười nói:
- Đương nhiên, Thiết Mễ Nhĩ đại sư chắc chắn sẽ vô cùng nguyện ý để tiểu công chúa đi theo học hỏi Phạm Thiên đại sư ngươi.
Gia Hình Thiên lúc này cũng nói:
- Sau khi hôn lễ kết thúc ta sẽ để cho Yêu Dạ dẫn theo Nguyệt Nhi tới gặp Phạm Thiên đại sư, ta tin nàng khi nhận được sự chỉ dạy của ngươi sẽ tiến bộ rất nhanh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, khi đã đến gần trưa thì Vân Sơn cũng đã xuất hiện. Sau khi nghe qua về việc Phạm Thiên có ý thu nhân tôn nữ của Gia Hình Thiên làm đệ tử thì hắn cũng khá bất ngờ.
- Đã bị hồn điện nhắm vào thì ngươi cũng khó mà sống lâu được, khi ngươi đã chết rồi thì cũng sẽ không còn ai có thể bảo hộ được cho Gia Mã hoàng thất nữa.
Vân Sơn dã tâm vô cùng nhưng biết hiện giờ hắn chưa thể động vào Phạm Thiên được nên mới tạm thời thỏa hiệp.
Chờ đến khi Hồn Điện ra tay rồi thì Gia Mã đế quốc này liền trở thành thiên địa của Vân Sơn hắn.
- Giờ lành đã đến, đại hôn bắt đầu!
……
Vân Lam Tông thế như mặt trời ban trưa, lại thêm Phạm Thiên là thất phẩm Luyện Dược Sư thân phận cao quý nên không một kẻ nào dám cả gan gây chuyện tại hôn lễ của hắn.
Phạm Thiên cùng Vân Vận thuận lợi thành thân và tiến vào động phòng. Sau đó vào ban đêm Phạm Thiên liền âm thầm tổ chức thêm hai cái hôn lễ cho Nhã Phi cùng Nạp Lan Yên Nhiên. Bốn người cùng nhau bái đường trong phòng sau đó thì không khí lại ngập tràn xuân sắc.
Phạm Thiên một tháng này ở lại Vân Lam Tông thì vui quên trời đất, ngoài Vân Vận, Nhã Phi và Nạp Lan Yên Nhiên thì nửa tháng sau hôn lễ Yêu Dạ công chúa liền mang theo muội muội Nguyệt Nhi tiểu công chúa tiến lên Vân Lam Tông.
Sau một hồi uy bức lợi dụ thì Phạm Thiên liền đem Nguyệt Nhi lừa gạt tới tay. Đối với Yêu Dạ có chút quật cường hơn thì Phạm Thiên liền dùng chút biện pháp mạnh mẽ đen nàng tỏa linh thành công thì cũng đã thuận lợi thu vào trong phòng.
Ở lại Vân Lam Tông cũng đã hơn hai tháng thì Phạm Thiên liền dự định ra ngoài một chuyến. Trước đó hắn đã hứa với Hải Ba Đông sẽ giúp hắn luyện chế Phá Ách Đan để đổi lấy Tịnh Liên Yêu Hỏa tàn đồ thì bây giờ cũng nên thực hiện lời hứa.
Vân Vận thấy Phạm Thiên lại muốn đi thì đêm hôm đó nàng liền quyết định một mình nghênh tiếp Phạm Thiên khiến cho ngày hôm sau hai chân vô lực nhưng vẫn cố gắng hầu hạ hắn mặc quần áo.
Nhìn thấy Vân Vận đối với mình ôn nhu săn sóc như vậy thì Phạm Thiên đối với nàng yêu thương không thôi. Quả nhiên Vân Vận mới là Đấu Phá đệ nhất nữ nhân.
Rời khỏi Vân Lam Tông thì Phạm Thiên lại một lần nữa một thân một mình đi ra ngoài. Do lần này chỉ có hắn độc hành lại thêm quen thuộc đường xá nên khi một lần nữa đặt chân tới Tháp Qua Nhĩ sa mạc thì cũng chỉ mới là nửa tháng sau đó.
Phạm Thiên mới đặt chân vào sa mạc thì Thất Thải Thôn Thiên Mãng liền từ trong ống tay áo của hắn chui ra. Nó vô cùng vui sướng khi cuối cùng cũng đã được trở về nhà.
Nhờ có Phạm Thiên trấn an nên Mỹ Đỗ Toa nữ vương không cùng Tiểu Thất tranh đoạt quyền khống chế thân thể nên đã vài tháng trôi qua nó vẫn chưa hề biến thành dạng người lần nào. Đương nhiên cũng đã không dưới một lần Phạm Thiên nhận được linh hồn truyền âm từ Mỹ Đỗ Toa nữ vương thúc dục mình đi tìm kiếm Dung Linh Đan.
- Đừng lo lắng, sau khi đi dạo qua sa mạc một chuyến thì ta sẽ lập tức đi tìm Dung Linh Đan.
Phạm Thiên nói xong thì liền một lần nữa đặt chân vào bên trong sa mạc thành trì nơi Hải Ba Đông ẩn cư.
Vẫn là một gian cửa hàng nhỏ với đầy giá gỗ chứa những tấm bản đồ được vẽ tỉ mỉ.
Phạm Thiên vừa tiến vào thì Hải Ba Đông đã nhạy cảm phát hiện ra.
- Ngươi cuối cùng cũng đã quay trở lại rồi sao? Ta còn nghĩ rằng ngươi sẽ còn đắm chìm trong ôn nhu hương của nha đầu Vân Vận đó thêm nửa năm một năm nữa chứ?
Hôn lễ của Phạm Thiên là một cái đại sư có thể nói là lớn nhất trong thời gian này nên cho dù là ở trong sa mạc Hải Ba Đông cũng đã được nghe nói tới.
- Nếu như ngươi không vội thì ta có thể một năm nữa mới quay lại đây.
Hải Ba Đông thấy Phạm Thiên muốn bỏ đi thì vội vàng nói:
- Khoan đã, ta chỉ đang đùa chút thôi!
Phạm Thiên sau khi trêu chọc lão già Hải Ba Đông một chút thì mới lấy ra một chiếc bình ngọc. Thấy hắn lấy ra bình ngọc thì Hải Ba Đông hô hấp có chút nặng nề giống như là đang nhìn vào một cái tuyệt thế mỹ nhân vậy.
- Đây là Phá Ách Đan như đã hứa, ngươi có cần kiểm hàng không?
Hải Ba Đông lập tức đưa tay ra tóm lấy bình ngọc nói:
- Không cần, tín dự của thất phẩm Luyện Dược Sư như ngươi vẫn là rất đáng tin.
Hải Ba Đông không kịp chờ mà đem Phá Ách Đan ném vào trong miệng. Ngay lập tức một đạo kinh khủng khí tràng bắt đầu truyền ra từ trong thể nội của hắn.
- ------☆☆☆☆-------
Phạm Thiên cũng mới là lần đầu gặp Gia Hình Thiên và Pháp Mã nhưng vẫn dễ dàng phân biệt được ra hai người.
Pháp Mã chắp tay nói:
- Chúc mừng Phạm Thiên đại sư thành tựu thất phẩm Luyện Dược Sư lại có thể cưới được mỹ nhân về nhà, quả là hảo sự thành song.
Pháp Mã dù đã từng là người chỉ dạy luyện dược thuật cho Cổ Hà nhưng cũng không lấy thân phận trưởng bối để đối diện với Phạm Thiên. Hắn là một người cực kỳ coi trọng luyện dược thuật, trong mắt Pháp Mã thì đạt giả vi sư, Phạm Thiên thành tựu luyện dược cao hơn hắn nhiều nên hắn sẽ lấy lễ để đối đãi.
Gia Hình Thiên cũng tiến lên chào hỏi:
- Phạm Thiên đại sư quả thực là tuổi trẻ tài cao, Gia Mã đế quốc có được ngươi quả thực là vô cùng hữu hạnh.
Nói xong hắn mới chỉ về phía thiếu nữ xinh đẹp ở phía sau mình và nói:
- Đây là Yêu Dạ tôn nữ của ta, nàng đối với quản lý đế quốc sự vụ rất có thiên phú.
Gia Hình Thiên tỏ ý rất rõ đối với Phạm Thiên, Yêu Dạ là người được hắn coi trọng và đào tạo để kế thừa đế quốc nay lại dẫn tới để ra mắt Phạm Thiên thì chính là đang thể hiện ý thuần phục.
Hắn thấy hiện giờ Phạm Thiên chính là người duy nhất có thể kiềm chế được Vân Sơn vào lúc này, nếu như có thể có được sự công nhận của Phạm Thiên thì Gia Mã hoàng thất mới có thể tránh được một kiếp.
Hơn nữa Phạm Thiên là Luyện Dược Sư thì hẳn là đối với quyền lực không có quá nhiều hứng thú, nếu thuần phục với hắn thì ít ra Gia Mã hoàng thất vẫn sẽ giữ được vai trò chủ đạo ở Gia Mã đế quốc.
Phạm Thiên thoáng nhìn Yêu Dạ một cái rồi đáp:
- Yêu Dạ công chúa quả thưc là ưu tú, ta còn nghe Liễu Linh nói nàng còn có một người muội muội có thiên phú luyện dược rất cao thậm chí còn cao hơn cả hắn nữa, không biết có phải vậy không?
Liễu Linh là đệ tử của Cổ Hà, khi Phạm Thiên thay thế Cổ Hà thì cũng đã lấy cớ để hắn ra ngoài lịch luyện mà đem Liễu Linh đuổi đi. Hắn mới không có hứng thú dạy dỗ nam đệ tử.
Yêu Dạ thấy Phạm Thiên hỏi thì nàng liền đáp:
- Nguyệt Nhi quả thực có chút thiên phú luyện dược nhưng cũng chưa thể sánh bằng đại sư cao đồ.
Pháp Mã lúc thấy hắn nhắc tới đề tài luyện dược thì liền vui vẻ nói:
- Yêu Dạ công chúa ngươi đừng khiêm tốn không đúng lúc, Nguyệt Nhi tiểu công chúa quả thực là người có thiên phú mạnh nhất ta từng thấy, mới mười tám tuổi mà nàng đã trở thành tam phẩm Luyện Dược Sư rồi. Chỉ tiếc là sư phụ của nàng là Thiết Mễ Nhĩ mới chỉ là tứ phẩm Luyện Dược Sư thì cũng phần nào hạn chế sự phát triển của tiểu công chúa.
Pháp Mã sống đã lâu nên đương nhiên khả năng hiểu được ý ngầm tốt hơn Yêu Dạ nhiều. Hắn cố tình đem thiên phú của Nguyệt Nhi nói ra là để cho Phạm Thiên nghe.
Quả nhiên Phạm Thiên liền cười đáp:
- Nghe Pháp Mã đại sư nói vậy thì ta lại nổi lòng ái tài, nếu như Thiết Mễ Nhĩ đại sư không ngại thì ta có thể chỉ điểm Nguyệt Nhi công chúa một chút luyện dược thuật.
Phạm Thiên vừa nói ra thì Gia Hình Thiên liền hai mắt phát sáng cảm kích nhìn Pháp Mã. Nếu tôn nữ của hắn được Phạm Thiên thu nhận thì Gia Mã hoàng thất của họ cho dù có phải thuần phục với Vân Lam Tông vẫn sẽ có thể giữ vững được địa vị của mình.
Chỉ cần có thể giữ vững được gia nghiệp tổ tông để lại thì Gia Hình Thiên vẫn có thể thỏa hiệp ở một mức độ nào đó.
Pháp Mã nhìn Gia Hình Thiên một cái rồi mới quay ra cười nói:
- Đương nhiên, Thiết Mễ Nhĩ đại sư chắc chắn sẽ vô cùng nguyện ý để tiểu công chúa đi theo học hỏi Phạm Thiên đại sư ngươi.
Gia Hình Thiên lúc này cũng nói:
- Sau khi hôn lễ kết thúc ta sẽ để cho Yêu Dạ dẫn theo Nguyệt Nhi tới gặp Phạm Thiên đại sư, ta tin nàng khi nhận được sự chỉ dạy của ngươi sẽ tiến bộ rất nhanh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, khi đã đến gần trưa thì Vân Sơn cũng đã xuất hiện. Sau khi nghe qua về việc Phạm Thiên có ý thu nhân tôn nữ của Gia Hình Thiên làm đệ tử thì hắn cũng khá bất ngờ.
- Đã bị hồn điện nhắm vào thì ngươi cũng khó mà sống lâu được, khi ngươi đã chết rồi thì cũng sẽ không còn ai có thể bảo hộ được cho Gia Mã hoàng thất nữa.
Vân Sơn dã tâm vô cùng nhưng biết hiện giờ hắn chưa thể động vào Phạm Thiên được nên mới tạm thời thỏa hiệp.
Chờ đến khi Hồn Điện ra tay rồi thì Gia Mã đế quốc này liền trở thành thiên địa của Vân Sơn hắn.
- Giờ lành đã đến, đại hôn bắt đầu!
……
Vân Lam Tông thế như mặt trời ban trưa, lại thêm Phạm Thiên là thất phẩm Luyện Dược Sư thân phận cao quý nên không một kẻ nào dám cả gan gây chuyện tại hôn lễ của hắn.
Phạm Thiên cùng Vân Vận thuận lợi thành thân và tiến vào động phòng. Sau đó vào ban đêm Phạm Thiên liền âm thầm tổ chức thêm hai cái hôn lễ cho Nhã Phi cùng Nạp Lan Yên Nhiên. Bốn người cùng nhau bái đường trong phòng sau đó thì không khí lại ngập tràn xuân sắc.
Phạm Thiên một tháng này ở lại Vân Lam Tông thì vui quên trời đất, ngoài Vân Vận, Nhã Phi và Nạp Lan Yên Nhiên thì nửa tháng sau hôn lễ Yêu Dạ công chúa liền mang theo muội muội Nguyệt Nhi tiểu công chúa tiến lên Vân Lam Tông.
Sau một hồi uy bức lợi dụ thì Phạm Thiên liền đem Nguyệt Nhi lừa gạt tới tay. Đối với Yêu Dạ có chút quật cường hơn thì Phạm Thiên liền dùng chút biện pháp mạnh mẽ đen nàng tỏa linh thành công thì cũng đã thuận lợi thu vào trong phòng.
Ở lại Vân Lam Tông cũng đã hơn hai tháng thì Phạm Thiên liền dự định ra ngoài một chuyến. Trước đó hắn đã hứa với Hải Ba Đông sẽ giúp hắn luyện chế Phá Ách Đan để đổi lấy Tịnh Liên Yêu Hỏa tàn đồ thì bây giờ cũng nên thực hiện lời hứa.
Vân Vận thấy Phạm Thiên lại muốn đi thì đêm hôm đó nàng liền quyết định một mình nghênh tiếp Phạm Thiên khiến cho ngày hôm sau hai chân vô lực nhưng vẫn cố gắng hầu hạ hắn mặc quần áo.
Nhìn thấy Vân Vận đối với mình ôn nhu săn sóc như vậy thì Phạm Thiên đối với nàng yêu thương không thôi. Quả nhiên Vân Vận mới là Đấu Phá đệ nhất nữ nhân.
Rời khỏi Vân Lam Tông thì Phạm Thiên lại một lần nữa một thân một mình đi ra ngoài. Do lần này chỉ có hắn độc hành lại thêm quen thuộc đường xá nên khi một lần nữa đặt chân tới Tháp Qua Nhĩ sa mạc thì cũng chỉ mới là nửa tháng sau đó.
Phạm Thiên mới đặt chân vào sa mạc thì Thất Thải Thôn Thiên Mãng liền từ trong ống tay áo của hắn chui ra. Nó vô cùng vui sướng khi cuối cùng cũng đã được trở về nhà.
Nhờ có Phạm Thiên trấn an nên Mỹ Đỗ Toa nữ vương không cùng Tiểu Thất tranh đoạt quyền khống chế thân thể nên đã vài tháng trôi qua nó vẫn chưa hề biến thành dạng người lần nào. Đương nhiên cũng đã không dưới một lần Phạm Thiên nhận được linh hồn truyền âm từ Mỹ Đỗ Toa nữ vương thúc dục mình đi tìm kiếm Dung Linh Đan.
- Đừng lo lắng, sau khi đi dạo qua sa mạc một chuyến thì ta sẽ lập tức đi tìm Dung Linh Đan.
Phạm Thiên nói xong thì liền một lần nữa đặt chân vào bên trong sa mạc thành trì nơi Hải Ba Đông ẩn cư.
Vẫn là một gian cửa hàng nhỏ với đầy giá gỗ chứa những tấm bản đồ được vẽ tỉ mỉ.
Phạm Thiên vừa tiến vào thì Hải Ba Đông đã nhạy cảm phát hiện ra.
- Ngươi cuối cùng cũng đã quay trở lại rồi sao? Ta còn nghĩ rằng ngươi sẽ còn đắm chìm trong ôn nhu hương của nha đầu Vân Vận đó thêm nửa năm một năm nữa chứ?
Hôn lễ của Phạm Thiên là một cái đại sư có thể nói là lớn nhất trong thời gian này nên cho dù là ở trong sa mạc Hải Ba Đông cũng đã được nghe nói tới.
- Nếu như ngươi không vội thì ta có thể một năm nữa mới quay lại đây.
Hải Ba Đông thấy Phạm Thiên muốn bỏ đi thì vội vàng nói:
- Khoan đã, ta chỉ đang đùa chút thôi!
Phạm Thiên sau khi trêu chọc lão già Hải Ba Đông một chút thì mới lấy ra một chiếc bình ngọc. Thấy hắn lấy ra bình ngọc thì Hải Ba Đông hô hấp có chút nặng nề giống như là đang nhìn vào một cái tuyệt thế mỹ nhân vậy.
- Đây là Phá Ách Đan như đã hứa, ngươi có cần kiểm hàng không?
Hải Ba Đông lập tức đưa tay ra tóm lấy bình ngọc nói:
- Không cần, tín dự của thất phẩm Luyện Dược Sư như ngươi vẫn là rất đáng tin.
Hải Ba Đông không kịp chờ mà đem Phá Ách Đan ném vào trong miệng. Ngay lập tức một đạo kinh khủng khí tràng bắt đầu truyền ra từ trong thể nội của hắn.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|