- Sư huynh cẩn thận!!
Một lão già khác của phái Hoa Sơn vội vàng nhảy ra cản lấy đòn tấn công của Phạm Thiên. Cả hai cùng lúc thi triển Ưng Xà Sinh Tử Bác vốn là tuyệt học của phái Hoa Sơn hòng cản hắn lại.
Nhưng trường côn trong tay Phạm Thiên lập tức xoay tròn và đánh thẳng vào song chưởng của hai lão già phái Hoa Sơn.
- Rắc!!
Hai lão già vốn là cao thủ của phái Hoa Sơn công lực còn cao hơn cả Tiên Vu Thông cùng nhau hợp lực vậy mà lại không thể cản nổi một đòn của Phạm Thiên. Hai lão già cảm thấy một luồng nội kình nóng rực truyền đến từ đầu côn khiến cho hai người cảm thấy cực kỳ đau đớn.
- A!!
Hai lão già này ngã ra phía sau trong khi cổ tay đã hoàn toàn biến dạng, xương bàn tay đã dập nát khiến cho cánh tay này bị phế đi.
Lúc này Hà Thái Xung và Ban Thục Nhàn cùng nhau xuất kiếm tấn công Phạm Thiên từ phía sau. Không chỉ có vậy Không Động ngũ lão, Không Trí cùng nhau xông tới.
Tống Viễn Kiều ra lệnh cho sư đệ của mình là Du Liên Châu, Trương Tùng Khê, Ân Lê Đình, Mạc Thanh Cốc và con trai của mình Tống Thanh Thư cùng một đệ tử Võ Đang khác cùng nhau lập thành Chân Vũ Thất Tiệt Trận.
Đám đệ tử Nga Mi sau khi đưa Diệt Tuyệt ra thì cũng lao tới cùng đệ tử của những môn phái khác tạo thành vòng vây xung quanh Phạm Thiên.
Bị cả trăm người cùng lúc vây công thì Phạm Thiên không hề lo lắng, chân hắn đạp Huyễn Linh Tam Bộ nhẹ nhàng né tránh sát chiêu của hai vợ chồng Hà Thái Xung và Ban Thục Nhàn sau đó lập tức lao về phía Chân Vũ Thất Tiệt Trận của phái Võ Đang.
Ngoài trừ những cao thủ đứng đầu lục đại phái ra thì đám đệ tử bao vây xung quanh cũng chỉ để làm màu mà thôi. Chỉ cần hắn giải quyết những cao thủ này thì đám đệ tử không cần phải lo tới.
Trong đó Chân Vũ Thất Tiệt Trận của phái Võ Đang là nguy hiểm nhất vì thế Phạm Thiên quyết định loại bỏ nó trước.
Mãnh Hổ Khiêu Giản!!!
Phạm Thiên tung người lên và vung trường côn vụt xuống đầu Tống Thanh Thư, Tống Viễn Kiều và những vị sư đệ giật mình chụm lại giơ kiếm muốn cản lại chiêu số của hắn.
Nhưng Cuồng Phong Côn Pháp vốn là một môn võ kỹ cực kỳ cuồng bạo, cộng thêm lực đạo kinh người của Phạm Thiên sau khi luyện Càn Khôn Đại Na Di đã được kích phát toàn bộ khiến cho sáu người Tống Viễn Kiều cảm thấy như kiếm trong tay mình đang nâng đỡ một hòn đá lớn vậy.
- Ầm!!
Kiếm của Tống Viễn Kiều và những người khác bị tuột ra và thế công của Phạm Thiên không giảm tiếp tục giáng xuống.
Cũng may là Tống Thanh Thư được cha và các vị sư thúc tranh thủ cho chút thời gian thì lập tức lui lại. Nhưng chưa kịp lui ra xa thì Phạm Thiên đã đổi hướng tấn công và dùng trường côn bắn ra một luồng Nhất Dương Chỉ khí vô hình đánh thẳng vào huyệt Trật Biên ở khớp háng.
Tống Thanh Thư lập tức mất thăng bằng và ngã ra đất khiến cho Chân Vũ Thất Tiệt Trận bị phá.
- Cẩn thận!!!
Tống Viễn Kiều thấy Phạm Thiên nhìn về phía tên đệ tử Võ Đang đang cùng mình bày trận thì vội vàng giơ chân đá bay tên sư điệt của mình ra và cùng các sư đệ mình lui lại bảo vệ Tống Thanh Thư và tên đệ tử kia.
Chân Vũ Thất Tiệt Trận của phái Võ Đang mặc dù rất nguy hiểm nhưng hiện tại Võ Đang thất hiệp không có đủ phải dùng hai tên đệ tử đời thứ 3 để bổ khuyết thì để lộ ra quá nhiều điểm yếu.
Nếu là cao thủ bình thường thì mấy người Tống Viễn Kiều còn có thể hỗ trợ kịp thời nhưng vừa rồi Phạm Thiên ra tay quá nhanh khiến cho kiếm trận nhanh chóng bị phá.
Không Trí ở xa thấy Phạm Thiên tấn công phái Võ Đang thì lập tức thi triển ra Long Trảo Thủ muốn tóm lấy thắt lưng hắn. Nhưng đã luyện thành Càn Khôn Đại Na Di thì Phạm Thiên có khả năng kiểm soát mọi phương vị, Không Trí không sử dụng binh khí nên với lợi thế chiều dài của trưởng côn Phạm Thiên liền quét về phía lão ta.
Không Trí đưa tay ra dùng Long Trảo Thủ tóm lấy trường côn của Phạm Thiên thì cảm thấy hổ khẩu tê rần.
Đám xung quanh thấy Không Trí bắt được trường côn của Phạm Thiên thì mừng rỡ định nhào tới tấn công. Nhưng ngay lúc này hắn nhẹ nhàng xoay người và kẹp trường côn vào nách.
- Lên!!!
Phạm Thiên lập tức nhấc bổng Không Trí đang tóm lấy trường côn của mình sau đó liền múa một vòng.
Không Trí thấy thế vội vàng buông trường côn ra nhưng do thân hình đang ở trên không nên bị hắn bắt lấy sơ hở.
Trực Đảo Hoàng Long!!!
Trường côn của Phạm Thiên đâm thẳng vào lồng ngực của Không Trí. Lão ta đưa tay lên tóm lấy trường côn muốn cản lại nhưng lập tức bị hắn đẩy lui ra xa.
- Khục!!!
Khóe miệng của Không Trí chảy máu, tâm tạng của lão ta đã bị thương rồi.
Cuối cùng Không Trí bị Phạm Thiên đẩy lui ra xa và khó khăn lắm mới có thể đứng vững được.
- Đại sư!! Ngươi không sao chứ?
Mấy người xung quanh đỡ lấy Không Trí và hỏi nhưng lao ta không thể trả lời mà chỉ tiếp tục phun ra một ngụm máu và vội vàng ngồi xuống điều tức.
Càng đấu đám người của lục đại môn phái càng thấy hoảng sợ. Phạm Thiên không chỉ ra tay tàn nhẫn khiến người phe họ liên tiếp bị thương mà dù bị nhiều người như vậy vây công cũng không tỏ ra xuống sức.
Tu thành Cửu Dương Chân Kinh thì nội lực liên miên bất tuyệt, hiện giờ 365 khiếu huyệt trong cơ thể Phạm thiên không khác nào 365 cái đan điền không ngừng cung cấp nội kình cho hắn.
Bây giờ cho dù có phải chiến đâu 3 ngày 3 đêm Phạm Thiên cũng sẽ không có dấu hiệu xuống sức. Chưa kể đến trong hành trang của hắn còn tới 40 bình Hồi Khí Đan chưa hề dùng đến, đám lục đại phái này muốn chơi xa luân chiến mài mòn sức lực của hắn thì phải kéo ít nhất một nghìn cao thủ tới đây mới được. Còn nếu chỉ là đám ô hợp đứng bên ngoài thì đến bao nhiêu hắn cũng có thể giết bấy nhiêu.
- Mau rút lui!! Tên ma đầu này quá quái dị, chúng ta mau rút lui thôi!!!
Sau nửa ngày quần chiến cuối cùng cũng có người không nhịn được mà quát lên. Đám đệ tử lục đại phái thấy số người thương vong ngày càng gia tăng thì đã sớm nản lòng thoái chí lúc này thấy có người khởi xướng thì lập tức hưởng ứng.
Bọn chúng vác theo những người bị thương và tranh nhau rút lui khỏi Quang Minh Đỉnh.
Phạm Thiên thấy lục đại phái rút lui thì cũng không hề có ý định đuổi giết. Hắn thu côn lại và đi về phía Tiểu Chiêu và Thù Nhi đang được đám Dương Tiêu bảo vệ.
Vừa rồi không phải là không có kẻ nảy sinh ý định bắt hai tiểu cô nương này lại để uy hiếp hắn. Nhưng đám người Minh Giáo thấy hắn xả thân giúp họ ngăn cản lục đại phái thì sao có thể trơ mắt đứng nhìn.
Giáo chúng của Ngũ Hành Kỳ lập tức tạo thành một vòng vây xung quanh bảo vệ Thù Nhi và Tiểu Chiêu khiến cho những kẻ khác không thể tới gần.
Lúc này thấy Phạm Thiên nhẹ nhàng khoan khoái không chút nào giống như vừa trải qua một trận chiến đấu kịch liệt thì đám người Minh Giáo càng thêm khâm phục hắn.
……
Sau khi lục đại môn phái rút lui thì Phạm Thiên liền mang theo Thù Nhi và Tiểu Chiêu xuống núi dù cho đám Dương Tiêu đã thịnh tình mời hắn ở lại.
Phạm Thiên cũng không có ý định giao du với Minh Giáo, hắn không phải người của thế giới này nên cho dù thống nhất Minh Giáo đối với hắn lúc này dễ như trở bàn tay nhưng Phạm Thiên lại không làm thế.
- Tiểu Chiêu, mẹ của muội đang ở Linh Xà Đảo đúng không?
Tiểu Chiêu gật đầu đáp:
- Linh Xà Đảo nằm ở hải ngoại nhưng cũng không quá xa bờ, chúng ta đi thuyền khoảng hơn một ngày là tới.
Sau khi thấy Phạm Thiên đại phát thần uy trên Quang Minh Đỉnh thì Tiểu Chiêu lại càng sùng bái hắn và càng tin tưởng rằng Phạm Thiên có thể cứu mẹ con mình thoát khỏi sự truy đuổi của Minh Giáo Ba Tư.
Từ Tây Vực này đi tới bờ đông hải thì cần tới vài ngày đi đường bằng xe ngựa nữa nên Phạm Thiên cũng không gấp. Hắn cùng Thù Nhi và Tiểu Chiêu đi tới một tiểu trấn nhỏ và tìm một nhà trọ ở lại qua đêm.
Ban đêm ngồi ở trong phòng Phạm Thiên mới lấy Ỷ Thiên Kiếm ra và ngắm nghía một chút.
- Quả là một lợi khí, tiếc là phẩm chất chỉ đạt tới ưu tú.
Kỹ thuật luyện khí của thế giới này kém quá xa so với Thiên Thế đại lục, một binh khí phẩm chất ưu tú thì dù có là Hoàng cấp thượng phẩm vốn chỉ có thể coi là hơi cao cấp một chút mà trong thế giới Ỷ Thiên Đồ Long Ký này lại trở thành thần binh lợi khí.
Phạm Thiên đặt Ỷ Thiên Kiếm cắm ở trên sàn nhà sau đó lấy ra Linh Nhi Côn. Hắn bắt đầu vận kình và vung một côn vào thân kiếm.
- Keng!!!
Ỷ Thiên Kiếm ngay lập tức gãy ra làm đôi và phần chuôi kiếm rơi xuống sàn keo leng keng còn phần lưỡi vẫn cắm ở trên sàn nhà.
Phạm Thiên đi tới gần và thò tay vào bên trong phần ruột kiếm trống rỗng và lôi ra hai quyển trục nhỏ.
Xem ra đây chính là Cửu Âm Chân Kinh và Hàng Long Thập Bát Chưởng mà khi xưa Quách Tĩnh và Hoàng Dung cất vào trong lúc rèn Ỷ Thiên Kiếm.
- ------☆☆☆☆-------
Một lão già khác của phái Hoa Sơn vội vàng nhảy ra cản lấy đòn tấn công của Phạm Thiên. Cả hai cùng lúc thi triển Ưng Xà Sinh Tử Bác vốn là tuyệt học của phái Hoa Sơn hòng cản hắn lại.
Nhưng trường côn trong tay Phạm Thiên lập tức xoay tròn và đánh thẳng vào song chưởng của hai lão già phái Hoa Sơn.
- Rắc!!
Hai lão già vốn là cao thủ của phái Hoa Sơn công lực còn cao hơn cả Tiên Vu Thông cùng nhau hợp lực vậy mà lại không thể cản nổi một đòn của Phạm Thiên. Hai lão già cảm thấy một luồng nội kình nóng rực truyền đến từ đầu côn khiến cho hai người cảm thấy cực kỳ đau đớn.
- A!!
Hai lão già này ngã ra phía sau trong khi cổ tay đã hoàn toàn biến dạng, xương bàn tay đã dập nát khiến cho cánh tay này bị phế đi.
Lúc này Hà Thái Xung và Ban Thục Nhàn cùng nhau xuất kiếm tấn công Phạm Thiên từ phía sau. Không chỉ có vậy Không Động ngũ lão, Không Trí cùng nhau xông tới.
Tống Viễn Kiều ra lệnh cho sư đệ của mình là Du Liên Châu, Trương Tùng Khê, Ân Lê Đình, Mạc Thanh Cốc và con trai của mình Tống Thanh Thư cùng một đệ tử Võ Đang khác cùng nhau lập thành Chân Vũ Thất Tiệt Trận.
Đám đệ tử Nga Mi sau khi đưa Diệt Tuyệt ra thì cũng lao tới cùng đệ tử của những môn phái khác tạo thành vòng vây xung quanh Phạm Thiên.
Bị cả trăm người cùng lúc vây công thì Phạm Thiên không hề lo lắng, chân hắn đạp Huyễn Linh Tam Bộ nhẹ nhàng né tránh sát chiêu của hai vợ chồng Hà Thái Xung và Ban Thục Nhàn sau đó lập tức lao về phía Chân Vũ Thất Tiệt Trận của phái Võ Đang.
Ngoài trừ những cao thủ đứng đầu lục đại phái ra thì đám đệ tử bao vây xung quanh cũng chỉ để làm màu mà thôi. Chỉ cần hắn giải quyết những cao thủ này thì đám đệ tử không cần phải lo tới.
Trong đó Chân Vũ Thất Tiệt Trận của phái Võ Đang là nguy hiểm nhất vì thế Phạm Thiên quyết định loại bỏ nó trước.
Mãnh Hổ Khiêu Giản!!!
Phạm Thiên tung người lên và vung trường côn vụt xuống đầu Tống Thanh Thư, Tống Viễn Kiều và những vị sư đệ giật mình chụm lại giơ kiếm muốn cản lại chiêu số của hắn.
Nhưng Cuồng Phong Côn Pháp vốn là một môn võ kỹ cực kỳ cuồng bạo, cộng thêm lực đạo kinh người của Phạm Thiên sau khi luyện Càn Khôn Đại Na Di đã được kích phát toàn bộ khiến cho sáu người Tống Viễn Kiều cảm thấy như kiếm trong tay mình đang nâng đỡ một hòn đá lớn vậy.
- Ầm!!
Kiếm của Tống Viễn Kiều và những người khác bị tuột ra và thế công của Phạm Thiên không giảm tiếp tục giáng xuống.
Cũng may là Tống Thanh Thư được cha và các vị sư thúc tranh thủ cho chút thời gian thì lập tức lui lại. Nhưng chưa kịp lui ra xa thì Phạm Thiên đã đổi hướng tấn công và dùng trường côn bắn ra một luồng Nhất Dương Chỉ khí vô hình đánh thẳng vào huyệt Trật Biên ở khớp háng.
Tống Thanh Thư lập tức mất thăng bằng và ngã ra đất khiến cho Chân Vũ Thất Tiệt Trận bị phá.
- Cẩn thận!!!
Tống Viễn Kiều thấy Phạm Thiên nhìn về phía tên đệ tử Võ Đang đang cùng mình bày trận thì vội vàng giơ chân đá bay tên sư điệt của mình ra và cùng các sư đệ mình lui lại bảo vệ Tống Thanh Thư và tên đệ tử kia.
Chân Vũ Thất Tiệt Trận của phái Võ Đang mặc dù rất nguy hiểm nhưng hiện tại Võ Đang thất hiệp không có đủ phải dùng hai tên đệ tử đời thứ 3 để bổ khuyết thì để lộ ra quá nhiều điểm yếu.
Nếu là cao thủ bình thường thì mấy người Tống Viễn Kiều còn có thể hỗ trợ kịp thời nhưng vừa rồi Phạm Thiên ra tay quá nhanh khiến cho kiếm trận nhanh chóng bị phá.
Không Trí ở xa thấy Phạm Thiên tấn công phái Võ Đang thì lập tức thi triển ra Long Trảo Thủ muốn tóm lấy thắt lưng hắn. Nhưng đã luyện thành Càn Khôn Đại Na Di thì Phạm Thiên có khả năng kiểm soát mọi phương vị, Không Trí không sử dụng binh khí nên với lợi thế chiều dài của trưởng côn Phạm Thiên liền quét về phía lão ta.
Không Trí đưa tay ra dùng Long Trảo Thủ tóm lấy trường côn của Phạm Thiên thì cảm thấy hổ khẩu tê rần.
Đám xung quanh thấy Không Trí bắt được trường côn của Phạm Thiên thì mừng rỡ định nhào tới tấn công. Nhưng ngay lúc này hắn nhẹ nhàng xoay người và kẹp trường côn vào nách.
- Lên!!!
Phạm Thiên lập tức nhấc bổng Không Trí đang tóm lấy trường côn của mình sau đó liền múa một vòng.
Không Trí thấy thế vội vàng buông trường côn ra nhưng do thân hình đang ở trên không nên bị hắn bắt lấy sơ hở.
Trực Đảo Hoàng Long!!!
Trường côn của Phạm Thiên đâm thẳng vào lồng ngực của Không Trí. Lão ta đưa tay lên tóm lấy trường côn muốn cản lại nhưng lập tức bị hắn đẩy lui ra xa.
- Khục!!!
Khóe miệng của Không Trí chảy máu, tâm tạng của lão ta đã bị thương rồi.
Cuối cùng Không Trí bị Phạm Thiên đẩy lui ra xa và khó khăn lắm mới có thể đứng vững được.
- Đại sư!! Ngươi không sao chứ?
Mấy người xung quanh đỡ lấy Không Trí và hỏi nhưng lao ta không thể trả lời mà chỉ tiếp tục phun ra một ngụm máu và vội vàng ngồi xuống điều tức.
Càng đấu đám người của lục đại môn phái càng thấy hoảng sợ. Phạm Thiên không chỉ ra tay tàn nhẫn khiến người phe họ liên tiếp bị thương mà dù bị nhiều người như vậy vây công cũng không tỏ ra xuống sức.
Tu thành Cửu Dương Chân Kinh thì nội lực liên miên bất tuyệt, hiện giờ 365 khiếu huyệt trong cơ thể Phạm thiên không khác nào 365 cái đan điền không ngừng cung cấp nội kình cho hắn.
Bây giờ cho dù có phải chiến đâu 3 ngày 3 đêm Phạm Thiên cũng sẽ không có dấu hiệu xuống sức. Chưa kể đến trong hành trang của hắn còn tới 40 bình Hồi Khí Đan chưa hề dùng đến, đám lục đại phái này muốn chơi xa luân chiến mài mòn sức lực của hắn thì phải kéo ít nhất một nghìn cao thủ tới đây mới được. Còn nếu chỉ là đám ô hợp đứng bên ngoài thì đến bao nhiêu hắn cũng có thể giết bấy nhiêu.
- Mau rút lui!! Tên ma đầu này quá quái dị, chúng ta mau rút lui thôi!!!
Sau nửa ngày quần chiến cuối cùng cũng có người không nhịn được mà quát lên. Đám đệ tử lục đại phái thấy số người thương vong ngày càng gia tăng thì đã sớm nản lòng thoái chí lúc này thấy có người khởi xướng thì lập tức hưởng ứng.
Bọn chúng vác theo những người bị thương và tranh nhau rút lui khỏi Quang Minh Đỉnh.
Phạm Thiên thấy lục đại phái rút lui thì cũng không hề có ý định đuổi giết. Hắn thu côn lại và đi về phía Tiểu Chiêu và Thù Nhi đang được đám Dương Tiêu bảo vệ.
Vừa rồi không phải là không có kẻ nảy sinh ý định bắt hai tiểu cô nương này lại để uy hiếp hắn. Nhưng đám người Minh Giáo thấy hắn xả thân giúp họ ngăn cản lục đại phái thì sao có thể trơ mắt đứng nhìn.
Giáo chúng của Ngũ Hành Kỳ lập tức tạo thành một vòng vây xung quanh bảo vệ Thù Nhi và Tiểu Chiêu khiến cho những kẻ khác không thể tới gần.
Lúc này thấy Phạm Thiên nhẹ nhàng khoan khoái không chút nào giống như vừa trải qua một trận chiến đấu kịch liệt thì đám người Minh Giáo càng thêm khâm phục hắn.
……
Sau khi lục đại môn phái rút lui thì Phạm Thiên liền mang theo Thù Nhi và Tiểu Chiêu xuống núi dù cho đám Dương Tiêu đã thịnh tình mời hắn ở lại.
Phạm Thiên cũng không có ý định giao du với Minh Giáo, hắn không phải người của thế giới này nên cho dù thống nhất Minh Giáo đối với hắn lúc này dễ như trở bàn tay nhưng Phạm Thiên lại không làm thế.
- Tiểu Chiêu, mẹ của muội đang ở Linh Xà Đảo đúng không?
Tiểu Chiêu gật đầu đáp:
- Linh Xà Đảo nằm ở hải ngoại nhưng cũng không quá xa bờ, chúng ta đi thuyền khoảng hơn một ngày là tới.
Sau khi thấy Phạm Thiên đại phát thần uy trên Quang Minh Đỉnh thì Tiểu Chiêu lại càng sùng bái hắn và càng tin tưởng rằng Phạm Thiên có thể cứu mẹ con mình thoát khỏi sự truy đuổi của Minh Giáo Ba Tư.
Từ Tây Vực này đi tới bờ đông hải thì cần tới vài ngày đi đường bằng xe ngựa nữa nên Phạm Thiên cũng không gấp. Hắn cùng Thù Nhi và Tiểu Chiêu đi tới một tiểu trấn nhỏ và tìm một nhà trọ ở lại qua đêm.
Ban đêm ngồi ở trong phòng Phạm Thiên mới lấy Ỷ Thiên Kiếm ra và ngắm nghía một chút.
- Quả là một lợi khí, tiếc là phẩm chất chỉ đạt tới ưu tú.
Kỹ thuật luyện khí của thế giới này kém quá xa so với Thiên Thế đại lục, một binh khí phẩm chất ưu tú thì dù có là Hoàng cấp thượng phẩm vốn chỉ có thể coi là hơi cao cấp một chút mà trong thế giới Ỷ Thiên Đồ Long Ký này lại trở thành thần binh lợi khí.
Phạm Thiên đặt Ỷ Thiên Kiếm cắm ở trên sàn nhà sau đó lấy ra Linh Nhi Côn. Hắn bắt đầu vận kình và vung một côn vào thân kiếm.
- Keng!!!
Ỷ Thiên Kiếm ngay lập tức gãy ra làm đôi và phần chuôi kiếm rơi xuống sàn keo leng keng còn phần lưỡi vẫn cắm ở trên sàn nhà.
Phạm Thiên đi tới gần và thò tay vào bên trong phần ruột kiếm trống rỗng và lôi ra hai quyển trục nhỏ.
Xem ra đây chính là Cửu Âm Chân Kinh và Hàng Long Thập Bát Chưởng mà khi xưa Quách Tĩnh và Hoàng Dung cất vào trong lúc rèn Ỷ Thiên Kiếm.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|