- Thiên ca ca, chúng ta sắp ra tới biển rồi sao?
Thù Nhi nói với vẻ mặt mong chờ. Kim Hoa bà bà là một trong những người thân thiết với nàng nên Thù Nhi cũng mong được gặp lại.
Trong những ngày gần đây Phạm Thiên phải giảm bớt tốc độ đi đường để thăm dò xem những gia đình giàu có hay quan lại quyền quý để đêm đến vào thăm hỏi gia tài của họ một chút.
Phạm Thiên cũng chỉ lấy vàng bạc cũng bảo thạch hay những thứ có thể đổi thành kim nguyên bảo mà thôi. Đống ngân phiếu với tranh chữ hay đồ cổ các loại hệ thống không thu nên hắn để lại không lấy.
Dọc đường đi Phạm Thiên “xin” được không ít của cải nhưng thực chất ra lại không được bao nhiêu kim tệ cả.
Nguyên quãng đường Phạm Thiên chỉ kiếm được thêm 12200 kim nguyên bảo còn chẳng bằng số tiền hắn thu được từ Chu Vũ liên hoàn trang và đồ cống nạp cho triều đình.
Dù sao những người này sản nghiệp chủ yếu nằm ở điền sản và lương thực chứ ít ai lại đi dự trữ vàng bạc trong thời loạn lạc như vậy.
Nhưng ít ra Phạm Thiên cũng có được 17100 kim nguyên bản thì hắn liền mua 150 viên Linh Thú Đan để bồi dưỡng trứng yêu thú.
Sau khi sử dụng Linh Thú Đan để bồi dưỡng thì hào quang và màu sắc quả trứng yêu thú dần đổi từ màu xanh lục sang màu xanh lam.
Và khi dùng tới 100 viên Linh Thú Đan thì nó dần chuyển sang màu vàng như hoàng kim.
Toàn bộ 150 viên được sử dụng thì quả trứng yêu thú đã trở thành một quả trứng vàng đúng nghĩa.
Thông qua sự thay đổi về màu sắc Phạm Thiên có thể suy đoán rằng phẩm chất của yêu thú thay đổi dựa theo màu sắc của chúng hiện tại. Và hệ thống màu sắc được sử dụng có lẽ giống với hệ thống màu sắc phân biệt phẩm chất của vật phẩm.
Khởi đầu với màu trắng, sau đó màu xanh lục là ưu tú, xanh lam là tinh phẩm, màu vàng là trác việt còn màu tím sẽ là hoàn mỹ.
Hiện giờ quả trứng đã đạt tới phẩm chất trác việt theo những gì hắn suy đoán. Như vậy sau nó sẽ là phẩm chất hoàn mỹ.
Biết rằng trứng yêu thú của mình chưa đạt tới phẩm chất cao nhất thì Phạm Thiên liền quyết định tiếp tục đi thăm hỏi một vài nơi nữa.
Cũng may thời đại này thông tin không quá linh thông nên thường sẽ mất tới vài ngày để tin tức các gia tộc lớn và quan lại bị mất trộm truyền tới nơi này. Nhất là khi mà Phạm Thiên liên tục di chuyển ra xa và một số người còn không biết mình bị trộm khiến cho tin tức càng thêm chậm lại.
Hiện nay người bị Phạm Thiên nhắm tới là một quan lại quyền quý triều nguyên. Do nằm ở khu vực phía đông cách xa Minh Giáo nên nơi này ít xảy ra nổi loạn vì thế hắn nghĩ rằng tên này chắc hẳn có rất nhiều của cải.
Sau vài lần rút kinh nghiệm từ lần trước thì Phạm Thiên không còn lựa chọn ở tại thị trấn quá gần mục tiêu nữa mà tiến hành lựa chọn một thị trấn ở cách khá xa làm mục tiêu tập hợp.
Sau đó Phạm Thiên sẽ để Thù Nhi dẫn theo Tiểu Chiêu đi tới đó trước và chờ hắn sau khi thành công sẽ lập tức chạy tới để hội hợp.
Thù Nhi và Tiểu Chiêu đều có võ công không kém hơn nữa Tiểu Chiêu tinh thông phép dịch dung do Đại Khỉ Ti dạy cho và Thiên Thù Vạn Độc Thủ của Thù Nhi cũng hết sức lợi hại nên để hai tiểu cô nương đi trước hắn cũng không quá lo lắng. Dù sao khu vực phía đông này an toàn hơn vùng tây vực nhiều.
……
Đêm đến, Phạm Thiên bắt đầu nhảy vào bên trong một sơn trang rộng lớn. Lần đầu tới đây hắn không biết rằng tài bảo được chủ nhân sơn trang cất giữ ở đâu nhưng theo thói quen của nhiều người chắc hẳn sẽ có lối đi bí mật trong thư phòng hoặc là phòng ngủ.
Sở hữu Phá Vọng Chi Nhãn giúp cho Phạm Thiên rất nhanh có thể tìm được nơi ở của chủ nhân gia trang nhưng bỗng nhiên khi vừa mới tiến vào trong sân trước thì bỗng trong lòng Phạm Thiên có một cảm giác là lạ.
Theo bản năng sử dụng Phá Vọng Chi Nhãn Phạm Thiên bất ngờ phát hiện ra xung quanh nơi này có rất nhiều cao thủ đang mai phục. Những kẻ này tuyệt đối là có đẳng cấp không thua gì Ngũ Tán Nhân của Minh Giáo.
Kẻ nào của Nguyên triều có thể tập hợp được nhiều cao thủ như vậy chứ? Ngoại trừ triều đình ra thì kẻ còn lại không suy nghĩ nhiều cũng có thể đoán ra.
Có thể là thấy Phạm Thiên bỗng nhiên đứng bất động thì kẻ nấp trong bóng tối cũng nhận ra là mình đã bị phát hiện nên liền tiến ra ngoài.
- Quả không hổ danh là kẻ khiến cho tiểu nữ khốn khổ tìm kiếm suốt 5 năm nay. Tính cảnh giác của vị thiếu hiệp này quả là cao.
Một thiếu nữ xinh đẹp trong bộ trường bào màu xanh nhạt bước ra từ bên trong một căn phòng cạnh đó. Ngay lúc này cánh cửa của những căn phòng xung quanh cũng được mở ra một đám người rất đông tràn ra tay cầm đuốc soi sáng cả khoảng sân vườn này.
Trong số những kẻ này có tám người mặc đồ lông thú tay cầm cung tiễn mà Phạm Thiên nhận ra. Bọn họ chính là Thần Tiễn Bát Hùng dưới trướng Triệu Mẫn đã từng chạm mặt hắn 5 năm trước.
Triệu Mẫn với sự hộ tống của Huyền Minh nhị lão tiến tới trước mặt hắn với vẻ đầy đắc ý như thể đã chiến thắng rồi vậy.
Nhìn thấy cảnh này thì Phạm Thiên biết mình đã rơi vào bẫy của Triệu Mẫn rồi nhưng hắn không hề lo lắng chút nào mà quay qua nhìn nàng. Năm năm này đã biến Triệu Mẫn từ một tiểu cô nương ngây ngô thành một mỹ thiếu nữ xinh đẹp động lòng người. Mặc dù những năm này Phạm Thiên đều ở cạnh mỹ nhân nhưng Triệu Mẫn lại mang một khí chất hoàn toàn khác nên vẫn hấp dẫn ánh mắt của hắn.
- Không ngờ ta lại có cơ hội gặp lại tiểu quận chúa. Ta chỉ thấy tò mò là tại sao ngươi lại xác định rằng ta sẽ xuất hiện ở đây?
Triệu Mẫn không tỏ ra tức giận mà đáp lại:
- Nói thực ra thì nhiều năm nay ta đã tìm kiếm tung tích của ngươi khắp Trung Nguyên nhưng lại chẳng thể tìm được chút manh mối nào cả. Giống như ngươi từ trên trời rơi xuống vậy.
Triệu Mẫn trong 5 năm này đã lục tung cả giới võ lâm mà không thể tìm thấy Phạm Thiên. Nàng biết kẻ có thể đánh bại Huyền Minh nhị lão một cách dễ dàng như vậy không thể nào là hạng người bừa bãi vô danh được.
Trong những năm này Triệu Mẫn đã thu thập được rất nhiều thông tin về những cao thủ trong võ lâm mà vẫn không thể tìm được tung tích của hắn. Cho tới vài ngày trước đây khi Triệu Mẫn thực hiện kế hoạch bắt cóc người của lục đại môn phái thì trong quá trình tra hỏi nàng mới biết được về chuyện một người thiếu niên đã đánh bại toàn bộ cao thủ của lục đại môn phái.
Triệu Mẫn lập tức mừng rỡ cho người đi tìm kiếm tin tức và ngay lập tức liền nghe được tin đoàn vận chuyển đồ cống nạp cho triều đình bị cướp giữa đường. Kẻ cướp chỉ lấy đi vàng bạc và bảo thạch mà không động vào thứ gì khác.
Dựa theo đặc điểm này Triệu Mẫn phát hiện ra rất nhiều quan lại quý tộc của Nguyên triều cũng bị trộm mất vàng bạc với trường hợp tương tự.
Lần theo dấu vết và suy đoán ra được hướng đi của Phạm Thiên là tới Đông Hải nên Triệu Mẫn liền triệu tập người vượt lên trước đi tới sơn trang này.
Chủ nhân sơn trang này là người thuộc dòng dõi quyền quý của Nguyên triều nên sở hữu tài sản rất lớn không có lý do gì mà Phạm Thiên lại bỏ qua nơi này cả.
Triệu Mẫn đã tiến hành mai phục ở sơn trang này suốt 2 ngày và cuối cùng thì đã chờ được Phạm Thiên tới.
Phạm Thiên cũng rất khâm phục tài năng của Triệu Mẫn khi nàng có thể tìm được ra hắn chỉ với một chút dấu vết nhỏ như vậy.
Chuyện này quả thật là do Phạm Thiên đã bất cẩn nhưng cũng do hắn không biết có người chú ý tới hành tung của hắn.
Mà cho dù có biết Phạm Thiên cũng không để tâm lắm, chỉ cần bọn chúng không theo kịp dấu chân của hắn là được rồi. Chỉ có Triệu Mẫn mới dựa vào một vài dữ kiện nhỏ và suy đoán ra được hướng đi của hắn từ đó tiến hành vòng lên chặn đầu còn những kẻ khác vẫn chẳng hay biết gì.
- Khá khen cho tiểu quận chúa vì đã tìm được ta. Chỉ là ngươi nghĩ bằng này người là có thể giữ chân được ta sao? Nếu như đã gặp được người của lục đại phái thì ngươi phải biết rõ hành động này sẽ dẫn đến hậu quả rất nghiêm trọng chứ.
Phạm Thiên nói xong thì nhìn xuống kiều đồn của Triệu Mẫn. Triệu Mẫn cảm nhận được ánh mắt của thì thấy phía sau của mình bắt đầu phát nhiệt.
Triệu Mẫn vẫn chưa quên mối nhục bị đánh mông từ 5 năm trước nên khi Phạm Thiên nhắc tới chuyện này khuôn mặt nàng liền đỏ bừng lên không biết vì tức giận hay xấu hổ.
Nhưng Triệu Mẫn đã không còn là tiểu cô nương dễ bị kích động như lúc xưa nữa. Rất nhanh nàng đã lấy lại bình tĩnh và mỉm cười nhìn hắn.
- Ta biết võ công của ngươi rất lợi hại nên những năm này ta đã chuẩn bị rất kỹ càng để đối phó với ngươi rồi. Ta sẽ khiến ngươi phải từ từ trả giá cho hành động khi xưa ngươi đã làm với ta!
Triệu Mẫn vừa nói xong thì liền vung tay lên, đám lính xung quanh cùng Thần Tiễn Bát Hùng và Huyền Minh nhị lão lập tức vào tư thế chuẩn bị lao về phía Phạm Thiên.
- ------☆☆☆☆-------
Thù Nhi nói với vẻ mặt mong chờ. Kim Hoa bà bà là một trong những người thân thiết với nàng nên Thù Nhi cũng mong được gặp lại.
Trong những ngày gần đây Phạm Thiên phải giảm bớt tốc độ đi đường để thăm dò xem những gia đình giàu có hay quan lại quyền quý để đêm đến vào thăm hỏi gia tài của họ một chút.
Phạm Thiên cũng chỉ lấy vàng bạc cũng bảo thạch hay những thứ có thể đổi thành kim nguyên bảo mà thôi. Đống ngân phiếu với tranh chữ hay đồ cổ các loại hệ thống không thu nên hắn để lại không lấy.
Dọc đường đi Phạm Thiên “xin” được không ít của cải nhưng thực chất ra lại không được bao nhiêu kim tệ cả.
Nguyên quãng đường Phạm Thiên chỉ kiếm được thêm 12200 kim nguyên bảo còn chẳng bằng số tiền hắn thu được từ Chu Vũ liên hoàn trang và đồ cống nạp cho triều đình.
Dù sao những người này sản nghiệp chủ yếu nằm ở điền sản và lương thực chứ ít ai lại đi dự trữ vàng bạc trong thời loạn lạc như vậy.
Nhưng ít ra Phạm Thiên cũng có được 17100 kim nguyên bản thì hắn liền mua 150 viên Linh Thú Đan để bồi dưỡng trứng yêu thú.
Sau khi sử dụng Linh Thú Đan để bồi dưỡng thì hào quang và màu sắc quả trứng yêu thú dần đổi từ màu xanh lục sang màu xanh lam.
Và khi dùng tới 100 viên Linh Thú Đan thì nó dần chuyển sang màu vàng như hoàng kim.
Toàn bộ 150 viên được sử dụng thì quả trứng yêu thú đã trở thành một quả trứng vàng đúng nghĩa.
Thông qua sự thay đổi về màu sắc Phạm Thiên có thể suy đoán rằng phẩm chất của yêu thú thay đổi dựa theo màu sắc của chúng hiện tại. Và hệ thống màu sắc được sử dụng có lẽ giống với hệ thống màu sắc phân biệt phẩm chất của vật phẩm.
Khởi đầu với màu trắng, sau đó màu xanh lục là ưu tú, xanh lam là tinh phẩm, màu vàng là trác việt còn màu tím sẽ là hoàn mỹ.
Hiện giờ quả trứng đã đạt tới phẩm chất trác việt theo những gì hắn suy đoán. Như vậy sau nó sẽ là phẩm chất hoàn mỹ.
Biết rằng trứng yêu thú của mình chưa đạt tới phẩm chất cao nhất thì Phạm Thiên liền quyết định tiếp tục đi thăm hỏi một vài nơi nữa.
Cũng may thời đại này thông tin không quá linh thông nên thường sẽ mất tới vài ngày để tin tức các gia tộc lớn và quan lại bị mất trộm truyền tới nơi này. Nhất là khi mà Phạm Thiên liên tục di chuyển ra xa và một số người còn không biết mình bị trộm khiến cho tin tức càng thêm chậm lại.
Hiện nay người bị Phạm Thiên nhắm tới là một quan lại quyền quý triều nguyên. Do nằm ở khu vực phía đông cách xa Minh Giáo nên nơi này ít xảy ra nổi loạn vì thế hắn nghĩ rằng tên này chắc hẳn có rất nhiều của cải.
Sau vài lần rút kinh nghiệm từ lần trước thì Phạm Thiên không còn lựa chọn ở tại thị trấn quá gần mục tiêu nữa mà tiến hành lựa chọn một thị trấn ở cách khá xa làm mục tiêu tập hợp.
Sau đó Phạm Thiên sẽ để Thù Nhi dẫn theo Tiểu Chiêu đi tới đó trước và chờ hắn sau khi thành công sẽ lập tức chạy tới để hội hợp.
Thù Nhi và Tiểu Chiêu đều có võ công không kém hơn nữa Tiểu Chiêu tinh thông phép dịch dung do Đại Khỉ Ti dạy cho và Thiên Thù Vạn Độc Thủ của Thù Nhi cũng hết sức lợi hại nên để hai tiểu cô nương đi trước hắn cũng không quá lo lắng. Dù sao khu vực phía đông này an toàn hơn vùng tây vực nhiều.
……
Đêm đến, Phạm Thiên bắt đầu nhảy vào bên trong một sơn trang rộng lớn. Lần đầu tới đây hắn không biết rằng tài bảo được chủ nhân sơn trang cất giữ ở đâu nhưng theo thói quen của nhiều người chắc hẳn sẽ có lối đi bí mật trong thư phòng hoặc là phòng ngủ.
Sở hữu Phá Vọng Chi Nhãn giúp cho Phạm Thiên rất nhanh có thể tìm được nơi ở của chủ nhân gia trang nhưng bỗng nhiên khi vừa mới tiến vào trong sân trước thì bỗng trong lòng Phạm Thiên có một cảm giác là lạ.
Theo bản năng sử dụng Phá Vọng Chi Nhãn Phạm Thiên bất ngờ phát hiện ra xung quanh nơi này có rất nhiều cao thủ đang mai phục. Những kẻ này tuyệt đối là có đẳng cấp không thua gì Ngũ Tán Nhân của Minh Giáo.
Kẻ nào của Nguyên triều có thể tập hợp được nhiều cao thủ như vậy chứ? Ngoại trừ triều đình ra thì kẻ còn lại không suy nghĩ nhiều cũng có thể đoán ra.
Có thể là thấy Phạm Thiên bỗng nhiên đứng bất động thì kẻ nấp trong bóng tối cũng nhận ra là mình đã bị phát hiện nên liền tiến ra ngoài.
- Quả không hổ danh là kẻ khiến cho tiểu nữ khốn khổ tìm kiếm suốt 5 năm nay. Tính cảnh giác của vị thiếu hiệp này quả là cao.
Một thiếu nữ xinh đẹp trong bộ trường bào màu xanh nhạt bước ra từ bên trong một căn phòng cạnh đó. Ngay lúc này cánh cửa của những căn phòng xung quanh cũng được mở ra một đám người rất đông tràn ra tay cầm đuốc soi sáng cả khoảng sân vườn này.
Trong số những kẻ này có tám người mặc đồ lông thú tay cầm cung tiễn mà Phạm Thiên nhận ra. Bọn họ chính là Thần Tiễn Bát Hùng dưới trướng Triệu Mẫn đã từng chạm mặt hắn 5 năm trước.
Triệu Mẫn với sự hộ tống của Huyền Minh nhị lão tiến tới trước mặt hắn với vẻ đầy đắc ý như thể đã chiến thắng rồi vậy.
Nhìn thấy cảnh này thì Phạm Thiên biết mình đã rơi vào bẫy của Triệu Mẫn rồi nhưng hắn không hề lo lắng chút nào mà quay qua nhìn nàng. Năm năm này đã biến Triệu Mẫn từ một tiểu cô nương ngây ngô thành một mỹ thiếu nữ xinh đẹp động lòng người. Mặc dù những năm này Phạm Thiên đều ở cạnh mỹ nhân nhưng Triệu Mẫn lại mang một khí chất hoàn toàn khác nên vẫn hấp dẫn ánh mắt của hắn.
- Không ngờ ta lại có cơ hội gặp lại tiểu quận chúa. Ta chỉ thấy tò mò là tại sao ngươi lại xác định rằng ta sẽ xuất hiện ở đây?
Triệu Mẫn không tỏ ra tức giận mà đáp lại:
- Nói thực ra thì nhiều năm nay ta đã tìm kiếm tung tích của ngươi khắp Trung Nguyên nhưng lại chẳng thể tìm được chút manh mối nào cả. Giống như ngươi từ trên trời rơi xuống vậy.
Triệu Mẫn trong 5 năm này đã lục tung cả giới võ lâm mà không thể tìm thấy Phạm Thiên. Nàng biết kẻ có thể đánh bại Huyền Minh nhị lão một cách dễ dàng như vậy không thể nào là hạng người bừa bãi vô danh được.
Trong những năm này Triệu Mẫn đã thu thập được rất nhiều thông tin về những cao thủ trong võ lâm mà vẫn không thể tìm được tung tích của hắn. Cho tới vài ngày trước đây khi Triệu Mẫn thực hiện kế hoạch bắt cóc người của lục đại môn phái thì trong quá trình tra hỏi nàng mới biết được về chuyện một người thiếu niên đã đánh bại toàn bộ cao thủ của lục đại môn phái.
Triệu Mẫn lập tức mừng rỡ cho người đi tìm kiếm tin tức và ngay lập tức liền nghe được tin đoàn vận chuyển đồ cống nạp cho triều đình bị cướp giữa đường. Kẻ cướp chỉ lấy đi vàng bạc và bảo thạch mà không động vào thứ gì khác.
Dựa theo đặc điểm này Triệu Mẫn phát hiện ra rất nhiều quan lại quý tộc của Nguyên triều cũng bị trộm mất vàng bạc với trường hợp tương tự.
Lần theo dấu vết và suy đoán ra được hướng đi của Phạm Thiên là tới Đông Hải nên Triệu Mẫn liền triệu tập người vượt lên trước đi tới sơn trang này.
Chủ nhân sơn trang này là người thuộc dòng dõi quyền quý của Nguyên triều nên sở hữu tài sản rất lớn không có lý do gì mà Phạm Thiên lại bỏ qua nơi này cả.
Triệu Mẫn đã tiến hành mai phục ở sơn trang này suốt 2 ngày và cuối cùng thì đã chờ được Phạm Thiên tới.
Phạm Thiên cũng rất khâm phục tài năng của Triệu Mẫn khi nàng có thể tìm được ra hắn chỉ với một chút dấu vết nhỏ như vậy.
Chuyện này quả thật là do Phạm Thiên đã bất cẩn nhưng cũng do hắn không biết có người chú ý tới hành tung của hắn.
Mà cho dù có biết Phạm Thiên cũng không để tâm lắm, chỉ cần bọn chúng không theo kịp dấu chân của hắn là được rồi. Chỉ có Triệu Mẫn mới dựa vào một vài dữ kiện nhỏ và suy đoán ra được hướng đi của hắn từ đó tiến hành vòng lên chặn đầu còn những kẻ khác vẫn chẳng hay biết gì.
- Khá khen cho tiểu quận chúa vì đã tìm được ta. Chỉ là ngươi nghĩ bằng này người là có thể giữ chân được ta sao? Nếu như đã gặp được người của lục đại phái thì ngươi phải biết rõ hành động này sẽ dẫn đến hậu quả rất nghiêm trọng chứ.
Phạm Thiên nói xong thì nhìn xuống kiều đồn của Triệu Mẫn. Triệu Mẫn cảm nhận được ánh mắt của thì thấy phía sau của mình bắt đầu phát nhiệt.
Triệu Mẫn vẫn chưa quên mối nhục bị đánh mông từ 5 năm trước nên khi Phạm Thiên nhắc tới chuyện này khuôn mặt nàng liền đỏ bừng lên không biết vì tức giận hay xấu hổ.
Nhưng Triệu Mẫn đã không còn là tiểu cô nương dễ bị kích động như lúc xưa nữa. Rất nhanh nàng đã lấy lại bình tĩnh và mỉm cười nhìn hắn.
- Ta biết võ công của ngươi rất lợi hại nên những năm này ta đã chuẩn bị rất kỹ càng để đối phó với ngươi rồi. Ta sẽ khiến ngươi phải từ từ trả giá cho hành động khi xưa ngươi đã làm với ta!
Triệu Mẫn vừa nói xong thì liền vung tay lên, đám lính xung quanh cùng Thần Tiễn Bát Hùng và Huyền Minh nhị lão lập tức vào tư thế chuẩn bị lao về phía Phạm Thiên.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|