Buổi sáng ngày hôm sau, Phạm Thiên vừa mới tỉnh dậy thì còn chưa kịp rời giường thì đã có người gõ cửa nhà hắn.
Phạm Thiên khoác một chiếc trường bào vào rồi sau đó đi ra mở cửa. Vừa mở cửa ra thì vẻ ngái ngủ trên mặt Phạm Thiên đã lập tức biến mất.
- Sư tỷ, sớm như vậy ngươi tới tìm ta làm gì vậy? Chẳng lẽ sư phụ có gì cần giao phó cho ta ư?
Phạm Thiên nhớ Phạm Thường Hi có nói rằng sẽ đưa cho Phạm Quân Dao một số thứ để giao lại cho mình nên hắn nghĩ rằng nàng tới đây để làm theo lệnh sư phụ.
- Đúng vậy, hôm nay ta tới để giao cho ngươi vài thứ. Mau đi theo ta.
Phạm Thiên trong lòng mang theo sự tò mò mà đi theo sau Phạm Quân Dao. Nàng dẫn Phạm Thiên đi sâu vào bên trong nội viện.
Càng đi Phạm Thiên càng thấy có ít người qua lại. Phạm Quân Dao dẫn Phạm Thiên tới trước một khu trang viên rộng lớn không kém gì trang viên của Phạm Thường Hi và quay lại nói.
- Sư đệ, ngươi hãy lấy tấm lệnh bài của thái thượng trưởng lão ra và đặt vào đây.
Phạm Thiên nghi hoặc lấy ra tấm lệnh bài của Chiến lão và đặt vào nơi mà Phạm Quân Dao chỉ.
Ngay lập tức tấm lệnh bài lóe sáng và Phạm Quân Dao nói tiếp:
- Rồi bây giờ hãy lấy tấm lệnh bài gia tộc của ngươi ra và đặt bên cạnh.
Phạm Thiên làm theo và ngay sau đó cánh cổng trang viên liền mở ra và hắn nhận ra trận pháp xung quanh trang viên được tạm thời vô hiệu hóa.
- Sư đệ, thứ mà sư phụ bảo ta giao cho ngươi chính là trang viên này.
Phạm Quân Dao nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ của Phạm Thiên thì giải thích:
- Trang viên này vốn thuộc về sư phụ ngươi Phạm Chiến. Nay thái thượng trưởng lão đã không còn ở Lạc Thiên Thành nữa nên ngươi thân là đệ tử của hắn sẽ được tiếp quản nơi này. Sư phụ ngày hôm qua đã thông báo với gia chủ cùng những vị trưởng lão khác chuyện này và đã được thông qua.
Sau đó Phạm Quân Dao còn nở nụ cười thần bí nói tiếp:
- Những thứ mà sư phụ muốn giao cho ngươi đều ở bên trong trang viên này, sư đệ cứ việc đi vào thì sẽ biết.
Phạm Thiên hỏi lại:
- Trang viên này từ này là của ta ư?
Phạm Quân Dao gật đầu xác nhận:
- Ngươi cứ vào bên trong xem thử đi, ta quay về trước đây.
Phạm Quân Dao bỏ đi để lại Phạm Thiên đứng trước trang viên.
Phạm Thiên đứng gãi đầu nhìn cái trang viên rộng lớn này của mình. Thật sự thì việc ở nhà quá rộng cũng rất bất hiện, hắn cảm thấy tòa biệt thự lúc trước của mình cũng là đủ rồi.
Nhưng nếu như nơi này đã thuộc về hắn thì Phạm Thiên cũng muốn thử kiểm tra một vòng xem sao.
Phạm Thiên bước qua cánh cổng và băng qua mảnh sân lớn thì liền tới được một tiểu đạo nhỏ có hai hàng cây xanh hai bên che chắn ánh nắng.
Phạm Thiên tiến vào bên trong thì liền thấy được một khoảng sân rộng được lát đá và một tòa nhà ở giữa. Tòa nhà này có tổng cộng ba tầng còn hai tòa nhà hai bên thì có những con đường lát đá dẫn tới khu vườn nhỏ có một cái đình ở trong còn bên còn lại thì lại dẫn tới một cái ao nhỏ.
Phạm Thiên cảm thấy nơi này mặc dù rộng lớn nhưng lại có cảm giác như là một trang viên dưỡng già của mấy lão gần đất xa trời vậy. Hắn vẫn thích cảm giác hiện đại của căn biệt thự cũ của mình hơn. Dù nó nhỏ hơn nhiều nhưng Phạm Thiên chỉ ở có một mình nên cũng không quá quan trọng.
Phạm Thiên chỉ ngó qua một chút thì liền cảm thấy hết hứng thú với trang viên này, có lẽ hắn sẽ chỉ đi vào kiểm tra xem bên trong có thứ gì và sẽ quay trở về căn nhà cũ của mình thôi.
Nhưng khi Phạm Thiên vừa định tiến vào thì từ trong nhà có một cái đầu nhỏ nhắn ló ra nhìn hắn.
Đó là một tiểu cô nương chỉ khoảng 12-13 tuổi ăn mặc một bộ đồ màu hồng nhạt với mái tóc được búi hai bên. Hai mắt của nàng toát lên vẻ linh động và bắt đầu đánh giá Phạm Thiên.
Sau khi quan sát thì tiểu cô nương này liền lon ton chạy tới trước mặt Phạm Thiên.
- Ngài chính là Phạm Thiên thiếu chủ đó sao? Tiểu tỳ tên là tiểu Ly, là thiếp thân thị nữ của ngài.
Phạm Thiên kinh ngạc đánh giá tiểu cô nương tự xưng là thiếp thân thị nữ của mình.
Phạm Ly
Đẳng cấp: 12
Mặc dù tuổi còn khá nhỏ nhưng tiểu cô nương này đã là nhị tinh Võ Sĩ rồi. Thiên phú của nàng so với Phạm Thiên trước khi xuyên tới còn cao hơn vậy mà chỉ là một thiếp thân thị nữ.
Tiểu Ly có họ Phạm, không có nghĩa nàng là con cháu của Phạm gia. Tiểu Ly vốn chỉ là cô nhi được Phạm gia thu dưỡng và được đặt cho họ Phạm thì sau này nếu tiểu Ly phục vụ cho gia tộc thì con cháu của nàng sẽ được coi như là chi thứ ngoại tộc.
Đương nhiên những người như vậy sẽ không có địa vị cao bằng con cháu của Phạm gia nhưng nếu biểu hiện tốt đẹp thì không phải là không có cơ hội tiến thân.
Tiểu Ly được Phạm Thường Hi an bài cho làm thiếp thân thị nữ của Phạm Thiên để chăm sóc cuộc sống thường ngày của hắn. Đáng lý ra con cháu chi tộc như Phạm Thiên không thể có thiếp thân thị nữ được nhưng ai nói hắn là đệ tử của một vị thái thượng trưởng lão và một vị trưởng lão đây.
Phạm Thiên nhìn tiểu cô nương năng động trước mặt mình thì có chút cảm thấy chưa thể thích ứng được.
- Ừm… tiểu Ly, sư phụ ta thất trưởng lão có dặn dò gì ngươi không?
Tiểu Ly lập tức đáp:
- Có chứ, nàng có kêu ta giao cho thiếu chủ cái rương này.
Tiểu Ly chạy vào trong nhà và ôm một chiếc rương lớn đi ra. Thân là Võ Sĩ thì khí lực của tiểu Ly không yếu nên chiếc rương trông thì nặng nề nhưng nàng không hề cố sức chút nào.
Phạm Thiên nhìn thấy chiếc rương này thì có thể nhìn thấy bên trên có trận pháp phong tỏa lại. Với tạo nghệ trận pháp hiện nay cộng thêm Phá Vọng Chi Nhãn thì Phạm Thiên hoàn toàn có thể phá giải được trận pháp này.
Sau khi xác định Phạm Thường Hi ngoại trừ giao cho mình một cái rương cùng một vị tiểu thị nữ mà không còn gì khác thì hắn liền lên đường trở về căn nhà cũ của mình.
Tiểu Ly mang theo chiếc rương còn lớn hơn cả cơ thể mình và tung tăng đi theo phía sau. Phạm Thiên vốn định cất chiếc rương vào hành trang nhưng hắn không muốn để lộ việc này cho một người mà hắn mới gặp lần đầu nên mới không làm vậy.
Phạm Thiên cũng đã nói tiểu Ly để cho mình mang chiếc rương nhưng nàng nhất quyết nói đây là trách nhiệm của mình nên đành phải để nàng mang chiếc rương.
……
Buổi chiều ngày hôm đó Linh Nhi và Vũ Đình tới nhà Phạm Thiên để cọ đồ ăn thì bỗng nhiên thấy một tiểu cô nương đang quét dọn ở trước cửa.
Sau khi biết được tiểu Ly là thiếp thân thị nữ của Phạm Thiên thì Linh Nhi và Vũ Đình nhanh chóng kết thân với nàng. Cả ba lập tức trở thành tỷ muội thân thiết của nhau chỉ thiếu mỗi cắt máu ăn thề kết nghĩa vườn đào mà thôi.
Có thêm một con tiểu la lỵ cùng với hai con đại la lỵ thì căn nhà của Phạm Thiên giống như trở thành cái chợ vậy.
Khi Phạm Thiên mang đồ ngọt từ trong bếp ra thì liền thấy tiểu Ly đang cùng Linh Nhi và Vũ Đình đang ngồi ở quanh chiếc bàn đá ở ngoài sân để chờ ăn bánh kẹo do hắn làm thì khuôn mặt của Phạm Thiên lập tức trở nên đen xì.
Rốt cuộc thì ai mới là chủ nhân của nơi này hả!?
Sau khi đuổi hai con đại la lỵ ăn chực đi và để tiểu Ly dọn dẹp nhà cửa thì Phạm Thiên mới bắt đầu tìm cách mở cái rương mang về lúc sáng.
Trận pháp bên ngoài cũng không khó phá nên chỉ mất khoảng một tiếng đồng hồ là hắn đã mở được cái rương rồi.
- Cạch!!
Mở chiếc rương ra thì Phạm Thiên lại thấy bên trong có một chiếc rương khác giống hệt nhưng lại nhỏ hơn một chút. Hắn nhấc cái rương ra thì liền thấy ở bên dưới đáy chiếc rương ngoài cùng có một vài quyển sách về trận pháp.
Phạm Thiên kiểm tra sơ qua mấy quyển sách này sau đó thì lại quay qua nhìn cái rương mình vừa mới lấy ra thì phát hiện ra ở bên trên chiếc rương này cũng có trận pháp phong ấn.
Trận pháp trên chiếc rương thứ hai này phức tạp hơn so với chiếc rương lúc trước rất nhiều. Với trình độ hiện nay của Phạm Thiên trong lúc nhất thời chưa thể mở ra được.
Phạm Thiên thử mở mấy quyển thư tịch ra thì thấy có một lá thư ở bên trong, là thư của Phạm Thường Hi.
“Ngươi nay đã trở thành môn hạ đệ tử của ta nên ta giao cho ngươi chiếc Thiên Cơ Hạp này. Thiên Cơ Hạp được phong ấn bởi nhiều lớp trận pháp từ cơ bản đến phức tạp. Lúc trước ta nhận nó từ tay sư phụ mình thì được biết chiếc rương này tổng cộng có 13 lớp khác nhau tương đương với 13 cấp bậc của Trận Pháp Sư. Ngươi phá được lớp trận pháp phong ấn đầu tiên chứng tỏ ngươi đã là Trận Pháp Sư nhất giai, cứ thế mà tính đến khi ngươi phá giải được tầng phong ấn thứ 10, 11, 12 và 13 ngươi đã là Trận Đạo Đại Sư, Trận Đạo Tông Sư, Trận Đạo Đại Tông Sư cùng với cảnh giới Trận Thánh trong truyền thuyết. Mỗi một lớp phong ấn được phá giải bên trong đều chứa thư tịch về trận đạo. Phạm Thường Hi ta nghiên cứu trận pháp đã 70 năm nay nhưng mới chỉ mở được phong ấn tầng thứ năm của Thiên Cơ Hạp, vốn dĩ Thiên Cơ Hạp được ta truyền lại cho sư tỷ ngươi nhưng Dao nhi đã nói rằng nàng muốn nhường lại nó cho ngươi nên ngươi nhất định phải giữ gìn nó cẩn thận”
Phạm Thiên đọc xong lá thư thì liền cảm kích Phạm Quân Dao, chiếc Thiên Cơ Hạp này rõ ràng là vật phẩm cực kỳ quý giá đối với Trận Pháp Sư. Nó vốn dĩ thuộc về Phạm Quân Dao nhưng nàng lại nhường lại cho hắn.
Điều này có nghĩa Phạm Quân Dao đặt hy vọng rất lớn ở Phạm Thiên và cho rằng tạo nghệ trận pháp của hắn sẽ vượt qua cả nàng nên mới nhường lại Thiên Cơ Hạp cho hắn.
- ------☆☆☆☆-------
Phạm Thiên khoác một chiếc trường bào vào rồi sau đó đi ra mở cửa. Vừa mở cửa ra thì vẻ ngái ngủ trên mặt Phạm Thiên đã lập tức biến mất.
- Sư tỷ, sớm như vậy ngươi tới tìm ta làm gì vậy? Chẳng lẽ sư phụ có gì cần giao phó cho ta ư?
Phạm Thiên nhớ Phạm Thường Hi có nói rằng sẽ đưa cho Phạm Quân Dao một số thứ để giao lại cho mình nên hắn nghĩ rằng nàng tới đây để làm theo lệnh sư phụ.
- Đúng vậy, hôm nay ta tới để giao cho ngươi vài thứ. Mau đi theo ta.
Phạm Thiên trong lòng mang theo sự tò mò mà đi theo sau Phạm Quân Dao. Nàng dẫn Phạm Thiên đi sâu vào bên trong nội viện.
Càng đi Phạm Thiên càng thấy có ít người qua lại. Phạm Quân Dao dẫn Phạm Thiên tới trước một khu trang viên rộng lớn không kém gì trang viên của Phạm Thường Hi và quay lại nói.
- Sư đệ, ngươi hãy lấy tấm lệnh bài của thái thượng trưởng lão ra và đặt vào đây.
Phạm Thiên nghi hoặc lấy ra tấm lệnh bài của Chiến lão và đặt vào nơi mà Phạm Quân Dao chỉ.
Ngay lập tức tấm lệnh bài lóe sáng và Phạm Quân Dao nói tiếp:
- Rồi bây giờ hãy lấy tấm lệnh bài gia tộc của ngươi ra và đặt bên cạnh.
Phạm Thiên làm theo và ngay sau đó cánh cổng trang viên liền mở ra và hắn nhận ra trận pháp xung quanh trang viên được tạm thời vô hiệu hóa.
- Sư đệ, thứ mà sư phụ bảo ta giao cho ngươi chính là trang viên này.
Phạm Quân Dao nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ của Phạm Thiên thì giải thích:
- Trang viên này vốn thuộc về sư phụ ngươi Phạm Chiến. Nay thái thượng trưởng lão đã không còn ở Lạc Thiên Thành nữa nên ngươi thân là đệ tử của hắn sẽ được tiếp quản nơi này. Sư phụ ngày hôm qua đã thông báo với gia chủ cùng những vị trưởng lão khác chuyện này và đã được thông qua.
Sau đó Phạm Quân Dao còn nở nụ cười thần bí nói tiếp:
- Những thứ mà sư phụ muốn giao cho ngươi đều ở bên trong trang viên này, sư đệ cứ việc đi vào thì sẽ biết.
Phạm Thiên hỏi lại:
- Trang viên này từ này là của ta ư?
Phạm Quân Dao gật đầu xác nhận:
- Ngươi cứ vào bên trong xem thử đi, ta quay về trước đây.
Phạm Quân Dao bỏ đi để lại Phạm Thiên đứng trước trang viên.
Phạm Thiên đứng gãi đầu nhìn cái trang viên rộng lớn này của mình. Thật sự thì việc ở nhà quá rộng cũng rất bất hiện, hắn cảm thấy tòa biệt thự lúc trước của mình cũng là đủ rồi.
Nhưng nếu như nơi này đã thuộc về hắn thì Phạm Thiên cũng muốn thử kiểm tra một vòng xem sao.
Phạm Thiên bước qua cánh cổng và băng qua mảnh sân lớn thì liền tới được một tiểu đạo nhỏ có hai hàng cây xanh hai bên che chắn ánh nắng.
Phạm Thiên tiến vào bên trong thì liền thấy được một khoảng sân rộng được lát đá và một tòa nhà ở giữa. Tòa nhà này có tổng cộng ba tầng còn hai tòa nhà hai bên thì có những con đường lát đá dẫn tới khu vườn nhỏ có một cái đình ở trong còn bên còn lại thì lại dẫn tới một cái ao nhỏ.
Phạm Thiên cảm thấy nơi này mặc dù rộng lớn nhưng lại có cảm giác như là một trang viên dưỡng già của mấy lão gần đất xa trời vậy. Hắn vẫn thích cảm giác hiện đại của căn biệt thự cũ của mình hơn. Dù nó nhỏ hơn nhiều nhưng Phạm Thiên chỉ ở có một mình nên cũng không quá quan trọng.
Phạm Thiên chỉ ngó qua một chút thì liền cảm thấy hết hứng thú với trang viên này, có lẽ hắn sẽ chỉ đi vào kiểm tra xem bên trong có thứ gì và sẽ quay trở về căn nhà cũ của mình thôi.
Nhưng khi Phạm Thiên vừa định tiến vào thì từ trong nhà có một cái đầu nhỏ nhắn ló ra nhìn hắn.
Đó là một tiểu cô nương chỉ khoảng 12-13 tuổi ăn mặc một bộ đồ màu hồng nhạt với mái tóc được búi hai bên. Hai mắt của nàng toát lên vẻ linh động và bắt đầu đánh giá Phạm Thiên.
Sau khi quan sát thì tiểu cô nương này liền lon ton chạy tới trước mặt Phạm Thiên.
- Ngài chính là Phạm Thiên thiếu chủ đó sao? Tiểu tỳ tên là tiểu Ly, là thiếp thân thị nữ của ngài.
Phạm Thiên kinh ngạc đánh giá tiểu cô nương tự xưng là thiếp thân thị nữ của mình.
Phạm Ly
Đẳng cấp: 12
Mặc dù tuổi còn khá nhỏ nhưng tiểu cô nương này đã là nhị tinh Võ Sĩ rồi. Thiên phú của nàng so với Phạm Thiên trước khi xuyên tới còn cao hơn vậy mà chỉ là một thiếp thân thị nữ.
Tiểu Ly có họ Phạm, không có nghĩa nàng là con cháu của Phạm gia. Tiểu Ly vốn chỉ là cô nhi được Phạm gia thu dưỡng và được đặt cho họ Phạm thì sau này nếu tiểu Ly phục vụ cho gia tộc thì con cháu của nàng sẽ được coi như là chi thứ ngoại tộc.
Đương nhiên những người như vậy sẽ không có địa vị cao bằng con cháu của Phạm gia nhưng nếu biểu hiện tốt đẹp thì không phải là không có cơ hội tiến thân.
Tiểu Ly được Phạm Thường Hi an bài cho làm thiếp thân thị nữ của Phạm Thiên để chăm sóc cuộc sống thường ngày của hắn. Đáng lý ra con cháu chi tộc như Phạm Thiên không thể có thiếp thân thị nữ được nhưng ai nói hắn là đệ tử của một vị thái thượng trưởng lão và một vị trưởng lão đây.
Phạm Thiên nhìn tiểu cô nương năng động trước mặt mình thì có chút cảm thấy chưa thể thích ứng được.
- Ừm… tiểu Ly, sư phụ ta thất trưởng lão có dặn dò gì ngươi không?
Tiểu Ly lập tức đáp:
- Có chứ, nàng có kêu ta giao cho thiếu chủ cái rương này.
Tiểu Ly chạy vào trong nhà và ôm một chiếc rương lớn đi ra. Thân là Võ Sĩ thì khí lực của tiểu Ly không yếu nên chiếc rương trông thì nặng nề nhưng nàng không hề cố sức chút nào.
Phạm Thiên nhìn thấy chiếc rương này thì có thể nhìn thấy bên trên có trận pháp phong tỏa lại. Với tạo nghệ trận pháp hiện nay cộng thêm Phá Vọng Chi Nhãn thì Phạm Thiên hoàn toàn có thể phá giải được trận pháp này.
Sau khi xác định Phạm Thường Hi ngoại trừ giao cho mình một cái rương cùng một vị tiểu thị nữ mà không còn gì khác thì hắn liền lên đường trở về căn nhà cũ của mình.
Tiểu Ly mang theo chiếc rương còn lớn hơn cả cơ thể mình và tung tăng đi theo phía sau. Phạm Thiên vốn định cất chiếc rương vào hành trang nhưng hắn không muốn để lộ việc này cho một người mà hắn mới gặp lần đầu nên mới không làm vậy.
Phạm Thiên cũng đã nói tiểu Ly để cho mình mang chiếc rương nhưng nàng nhất quyết nói đây là trách nhiệm của mình nên đành phải để nàng mang chiếc rương.
……
Buổi chiều ngày hôm đó Linh Nhi và Vũ Đình tới nhà Phạm Thiên để cọ đồ ăn thì bỗng nhiên thấy một tiểu cô nương đang quét dọn ở trước cửa.
Sau khi biết được tiểu Ly là thiếp thân thị nữ của Phạm Thiên thì Linh Nhi và Vũ Đình nhanh chóng kết thân với nàng. Cả ba lập tức trở thành tỷ muội thân thiết của nhau chỉ thiếu mỗi cắt máu ăn thề kết nghĩa vườn đào mà thôi.
Có thêm một con tiểu la lỵ cùng với hai con đại la lỵ thì căn nhà của Phạm Thiên giống như trở thành cái chợ vậy.
Khi Phạm Thiên mang đồ ngọt từ trong bếp ra thì liền thấy tiểu Ly đang cùng Linh Nhi và Vũ Đình đang ngồi ở quanh chiếc bàn đá ở ngoài sân để chờ ăn bánh kẹo do hắn làm thì khuôn mặt của Phạm Thiên lập tức trở nên đen xì.
Rốt cuộc thì ai mới là chủ nhân của nơi này hả!?
Sau khi đuổi hai con đại la lỵ ăn chực đi và để tiểu Ly dọn dẹp nhà cửa thì Phạm Thiên mới bắt đầu tìm cách mở cái rương mang về lúc sáng.
Trận pháp bên ngoài cũng không khó phá nên chỉ mất khoảng một tiếng đồng hồ là hắn đã mở được cái rương rồi.
- Cạch!!
Mở chiếc rương ra thì Phạm Thiên lại thấy bên trong có một chiếc rương khác giống hệt nhưng lại nhỏ hơn một chút. Hắn nhấc cái rương ra thì liền thấy ở bên dưới đáy chiếc rương ngoài cùng có một vài quyển sách về trận pháp.
Phạm Thiên kiểm tra sơ qua mấy quyển sách này sau đó thì lại quay qua nhìn cái rương mình vừa mới lấy ra thì phát hiện ra ở bên trên chiếc rương này cũng có trận pháp phong ấn.
Trận pháp trên chiếc rương thứ hai này phức tạp hơn so với chiếc rương lúc trước rất nhiều. Với trình độ hiện nay của Phạm Thiên trong lúc nhất thời chưa thể mở ra được.
Phạm Thiên thử mở mấy quyển thư tịch ra thì thấy có một lá thư ở bên trong, là thư của Phạm Thường Hi.
“Ngươi nay đã trở thành môn hạ đệ tử của ta nên ta giao cho ngươi chiếc Thiên Cơ Hạp này. Thiên Cơ Hạp được phong ấn bởi nhiều lớp trận pháp từ cơ bản đến phức tạp. Lúc trước ta nhận nó từ tay sư phụ mình thì được biết chiếc rương này tổng cộng có 13 lớp khác nhau tương đương với 13 cấp bậc của Trận Pháp Sư. Ngươi phá được lớp trận pháp phong ấn đầu tiên chứng tỏ ngươi đã là Trận Pháp Sư nhất giai, cứ thế mà tính đến khi ngươi phá giải được tầng phong ấn thứ 10, 11, 12 và 13 ngươi đã là Trận Đạo Đại Sư, Trận Đạo Tông Sư, Trận Đạo Đại Tông Sư cùng với cảnh giới Trận Thánh trong truyền thuyết. Mỗi một lớp phong ấn được phá giải bên trong đều chứa thư tịch về trận đạo. Phạm Thường Hi ta nghiên cứu trận pháp đã 70 năm nay nhưng mới chỉ mở được phong ấn tầng thứ năm của Thiên Cơ Hạp, vốn dĩ Thiên Cơ Hạp được ta truyền lại cho sư tỷ ngươi nhưng Dao nhi đã nói rằng nàng muốn nhường lại nó cho ngươi nên ngươi nhất định phải giữ gìn nó cẩn thận”
Phạm Thiên đọc xong lá thư thì liền cảm kích Phạm Quân Dao, chiếc Thiên Cơ Hạp này rõ ràng là vật phẩm cực kỳ quý giá đối với Trận Pháp Sư. Nó vốn dĩ thuộc về Phạm Quân Dao nhưng nàng lại nhường lại cho hắn.
Điều này có nghĩa Phạm Quân Dao đặt hy vọng rất lớn ở Phạm Thiên và cho rằng tạo nghệ trận pháp của hắn sẽ vượt qua cả nàng nên mới nhường lại Thiên Cơ Hạp cho hắn.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|