- Phù…
Phạm Thiên đứng ở bên giường nhìn Bao Tích Nhược đang ôn nhu giúp mình mặc quần áo thì hít sâu một hơi. Hắn biết rõ hành động vừa rồi của mình chính là đi ngược với đạo đức nhưng chỉ cần là con người thì sẽ luôn bị cái xấu hấp dẫn.
Nhân chi sơ, tính bản ác. Con người luôn nhắm tới việc có lợi cho mình. Lần đầu làm chuyện xấu có thể sẽ không quen nhưng sau khi Phạm Thiên nhìn mỹ nhân trước mặt thì tâm lý tội lỗi ngay lập tức tan biến.
Phạm Thiên đưa tay ra kéo mỹ nhân vào ngực và tùy ý chà đạp.
- Lão gia, đừng như vậy mà… vừa rồi ngài hung mãnh quá nên giờ thiếp không thể chịu được nữa đâu…
Phạm Thiên nhận ra khi mình đeo trang bị gia tăng thể lực trên người thì sức chiến đấu cũng được gia tăng đáng kể.
Chỉ với một chiếc Cực Huyền Bội trên người thì thể lực của Phạm Thiên được gia tăng thêm 107 điểm khiến cho vị nhân phụ trước mặt này phải liên tiếp xin tha.
Những chỉ số thể lực hiện tại hầu hết đều nằm ở hộ giáp của Phạm Thiên nên điều này khiến cho hắn thầm suy tính khi trở về mình phải chế tạo thêm một số vật trang sức gia tăng thể lực để mang theo trên người mới được.
Khác với hộ giáp cần phải cởi ra thì trang sức lại có thể đeo ở trên người ngay cả lúc hắn đàm đạo nhân sinh với mỹ nhân.
Phạm Thiên trêu chọc Bao Tích Nhược khiến cho trang phục nàng mới thay đổi trở nên rối loạn. Nàng đỏ mặt chỉnh lại trang phục của mình và lườm nhẹ Phạm Thiên một cái khiến hắn cười ha hả.
Phạm Thiên nói:
- Bây giờ nàng hãy cứ ở lại nơi này và làm theo lời ta nói, lần sau quay trở lại ta sẽ mang nàng đi.
Bao Tích Nhược nhẹ gật đầu sau đó đưa tiễn Phạm Thiên rời khỏi căn nhà nhỏ. Khi thấy bóng người của hắn biến mất vào trong màn đêm thì nàng mới từ từ trở vào bên trong và đóng cửa.
……
Phạm Thiên sau khi thu phục được Bao Tích Nhược thì cũng đã từ miệng nàng hỏi ra được nơi mà Lương Tử Ông đang cư trú.
Đám Sa Thông Thiên, Hầu Thông Hải và Lương Tử Ông cùng mấy kẻ khác đều ở bên trong khu nhà dành cho khách quý. Hiện giờ bọn chúng e là vẫn còn đang cùng Hoàn Nhan Hồng Liệt bàn tính việc chữa trị cho Dương Khang và tìm Phạm Thiên báo thù.
Phạm Thiên tiến hành lục soát một số căn nhà thì cuối cùng cùng tới được một căn phòng tối tràn ngập mùi dược thảo.
Phạm Thiên mở Phá Vọng Chi Nhãn ra thì đã thấy được con dược xà của Lương Tử Ông ở bên trong một chiếc giỏ trúc được đóng kín.
Phạm Thiên vừa mở chiếc giỏ trúc ra thì con dược xà đã bắn về phía hắn. Loài rắn có khả năng cảm nhận được rung động và nhiệt độ cơ thể của con mồi nên ngay khi hắn vừa bước vào phòng nó đã nhận ra rồi.
Nhưng con dược xà này cuối cùng cũng chỉ là một con rắn độc bình thường. Dù cho nó được ăn đủ loại thảo dược nhưng điều đó chỉ khiến toàn thân nó mang theo dược tính rất mạnh mà không khiến nó tiến hóa thành yêu thú thực sự rồi.
Nếu cách nuôi rắn của Lương Tử Ông có khả năng biến một con vật bình thường thành yêu thú thì hắn phải được gọi là dưỡng xà đại tông sư rồi.
Phạm Thiên đưa tay ra bắt lấy phần sau đầu của nó và dùng tay bóp chặt khiến nó không thể cử động.
Phạm Thiên lấy ra Hàn Thiết chủy thủ là một cây chủy thủ Hoàng Cấp thượng phẩm mà hắn mới chế tạo ra cách đây không lâu thay thế cho Ô Thiết Chủy Thủ.
Hàn Thiết Chủy Thủ - Hoàng Cấp thượng phẩm ****
Ngoại công +101
Nội công + 89
Bạo Kích + 113
Lưu Huyết + 97
Phạm Thiên dùng Hàn Thiết Chủy Thủ giết chết con rắn và bắt đầu trích máu của nó. Sau khi đem toàn bộ máu rắn đựng vào bên trong một bình ngọc thì Phạm Thiên bắt đầu rạch bụng nó ra lấy mật rắn rồi lột da và loại bỏ nội tạng giữ lại phần thịt rắn.
Ngoại trừ máu và mật ra thì thịt con dược xà này cũng rất bổ dưỡng nên Phạm Thiên định giữ lại để làm thức ăn.
Phạm Thiên vừa mới xử lý xong con dược xà thì bỗng nhiên cánh cửa căn phòng bỗng nhiên mở ra.
Lương Tử Ông mới từ chỗ của Hoàn Nhan Hồng Liệt trở về thì thấy có kẻ xuất hiện bên trong phòng mình và nhìn thấy chiếc giỏ đựng rắn của mình bị mở ra cùng với mùi máu tanh thì sao không nhận ra con rắn của mình đã bị kẻ trước mặt giết chết rồi.
- Ngươi…!!!
Lương Tử Ông vừa quát lên định lao tới thì Phạm Thiên đã nhanh tay sử dụng Nhất Dương Chỉ điểm huyệt hắn.
Phạm Thiên đứng dậy đi tới trước mặt Lương Tử Ông và nói:
- Vốn dĩ ta chỉ định trộm lấy dược xà của ngươi thôi nhưng không ngờ ngươi lại quay trở về vào lúc này. Đáng lý ra ngươi vẫn sẽ được sống nhưng để tránh gây náo động thì ta đành phải lấy mạng ngươi vậy.
Lương Tử Ông bị điểm á huyệt không thể lên tiếng thì bỗng cảm thấy ngực mình đau nhói và ngay sau đó hai mắt liền tối sầm lại.
Phạm Thiên rút thanh Hàn Thiết Chủy Thủ ra khỏi lồng ngực của Lương Tử Ông và đặt cái xác của hắn lên trên giường.
Phạm Thiên dùng một mảnh vải lau sạch máu trên cây chủy thủ để lộ ra lưỡi dao bằng hàn thiết bóng loáng như tỏa ra hàn khí. Cả xà lẫn chủ nhân đều đã phải bỏ mạng dưới cây chủy thủ này của hắn.
Cất cây chủy thủ vào trong ống tay áo Phạm Thiên lặng lẽ rời khỏi phòng của Lương Tử Ông và đi tới trung tâm của vương phủ mà đám người Sa Thông Thiên ở cách đó không xa không hề hay biết gì.
……
Sau khi kiểm tra tình trạng của Dương Khang thì Hoàn Nhan Hồng Liệt liền mang theo tâm trạng nặng nề và trở về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng vừa mới bước vào hắn đã cảm thấy toàn thân mình không thể cử động nổi.
Ngày ngày tiếp xúc với đám nhân sĩ võ lâm thì Hoàn Nhan Hồng Liệt biết rằng mình đã bị điểm huyệt rồi. Ngay sau đó hắn cảm thấy một lưỡi đao lạnh lẽo kề lên cổ mình.
Phạm Thiên cầm Hàn Thiết Chủy Thủ đứng sau lưng Hoàn Nhan Hồng Liệt nói:
- Nếu ngươi dám lên tiếng thì ngươi sẽ mất mạng đấy…
Hoàn Nhan Hồng Liệt không hổ là vương gia, sau khi hoảng sợ trong chốc lát thì hắn đã lấy lại được bình tĩnh
- Ngươi là kẻ nào, ngươi muốn gì ở ta?
Hoàn Nhan Hồng Liệt hiểu nếu như Phạm Thiên còn chưa giết mình thì hắn chắc chắn phải muốn thứ gì đó từ mình.
Phạm Thiên thấy Hoàn Nhan Hồng Liệt bày ra vẻ vương gia tỏ ý muốn thương lượng với mình thì liền cười thầm.
- Ngươi nghĩ ta muốn gì ở ngươi sao?
Hoàn Nhan Hồng Liệt liền đáp:
- Nếu không phải thì ngươi đã ra tay giết ta rồi.
Phạm Thiên mỉm cười thu lại chủy thủ và bước tới trước mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt.
Hoàn Nhan Hồng Liệt thấy hắn thu lại vũ khí thì cảm thấy mình đã đoán đúng nên liền nói:
- Nói đi, rốt cuộc thì ngươi muốn gì? Tiền bạc hay mỹ nhân, thậm chí là quyền lực ta cũng có thể cho ngươi. Ngươi có thể lặng lẽ đột nhập vào vương phủ thì thân thủ cũng không tệ, nếu như ngươi chịu làm thủ hạ của ta thì ngươi sẽ có vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết.
Phạm Thiên nghe vậy thì cười lớn:
- Tiền bạc, mỹ nhân, quyền lực? Những thứ đó đương nhiên là ta muốn nhưng không cần ngươi tới bố thí mà ta có thể tự mình đạt được.
Phạm Thiên híp mắt nói tiếp:
- Ta tới nơi này chỉ có một mục đích duy nhất mà thôi… ngươi có còn nhớ một đêm tuyết rơi 18 năm về trước hay không?
Phạm Thiên bỗng nhiên sử dụng Di Hồn Đại Pháp khiến cho thần trí của Hoàn Nhan Hồng Liệt trở nên hỗn loạn. Khi nhìn vào khuôn mặt của Phạm Thiên thì trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh của một người mà hắn cho rằng là đã chết từ 18 năm trước rồi.
- Ngươi… sao có thể, ngươi đã chết rồi kia mà…
Phạm Thiên lúc trước bỗng nổi hứng thú nên khiến cho Hoàn Nhan Hồng Liệt nhìn vào mình mà lầm tưởng rằng mình chính là Dương Thiết Tâm.
- Mười tám năm trước ngươi hãm hại ta, lừa gạt thê nhi của ta khiến cho ta dù chết cũng không thể siêu thoát. Cũng may ta là con cháu của Dương gia tướng đã từng lập nhiều công lao nên diêm vương cho ta một cơ hội hoàn dương. Ta được đầu thai chuyển thế một lần nữa và sau 18 năm ta đã tới tìm ngươi để báo thù đây!!!
Hoàn Nhan Hồng Liệt bị Phạm Thiên dọa cho sợ mất mật và khuôn mặt dần trở nên trắng bệch.
- Hoang đường… ngươi đã chết rồi, tại sao ngươi lại sống lại!? Tích Nhược, nàng chỉ thuộc về ta mà thôi…
Hoàn Nhan Hồng Liệt từ sợ hãi bắt đầu trở nên giận dữ, hai mắt của hắn đỏ lên như muốn ăn tươi nuốt sống Phạm Thiên.
- Ngươi lừa gạt Tích Nhược 18 năm nay nhưng không bao giờ có được trái tim của nàng. Mới vừa rồi trước khi tới đây ta đã tới gặp Tích Nhược và nàng đã lên giường hầu hạ ta giống như 18 năm trước vậy.
Phạm Thiên bắt đầu cười hết sức khoái chí khiến cho khuôn mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt đỏ bừng lên và phát ra tiếng gầm như dã thú vậy.
- Ngươi… không… Tích Nhược… ngươi… A!!
Bỗng nhiên Hoàn Nhan Hồng Liệt phát ra một tiếng kêu nghẹn như bị bóp cổ và hai mắt trợn ngược lên.
Phạm Thiên thử đi tới trước mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt và kiểm tra thì thấy mạch đập của hắn đã ngừng hẳn rồi.
- Tức quá mà chết sao? Không ngờ đường đường là vương gia mà sức chịu đựng kém thật.
Phạm Thiên chỉ là nổi hứng muốn chọc tức Hoàn Nhan Hồng Liệt thôi không ngờ hắn ta lại lửa giận công tâm mà chết.
- ------☆☆☆☆-------
Phạm Thiên đứng ở bên giường nhìn Bao Tích Nhược đang ôn nhu giúp mình mặc quần áo thì hít sâu một hơi. Hắn biết rõ hành động vừa rồi của mình chính là đi ngược với đạo đức nhưng chỉ cần là con người thì sẽ luôn bị cái xấu hấp dẫn.
Nhân chi sơ, tính bản ác. Con người luôn nhắm tới việc có lợi cho mình. Lần đầu làm chuyện xấu có thể sẽ không quen nhưng sau khi Phạm Thiên nhìn mỹ nhân trước mặt thì tâm lý tội lỗi ngay lập tức tan biến.
Phạm Thiên đưa tay ra kéo mỹ nhân vào ngực và tùy ý chà đạp.
- Lão gia, đừng như vậy mà… vừa rồi ngài hung mãnh quá nên giờ thiếp không thể chịu được nữa đâu…
Phạm Thiên nhận ra khi mình đeo trang bị gia tăng thể lực trên người thì sức chiến đấu cũng được gia tăng đáng kể.
Chỉ với một chiếc Cực Huyền Bội trên người thì thể lực của Phạm Thiên được gia tăng thêm 107 điểm khiến cho vị nhân phụ trước mặt này phải liên tiếp xin tha.
Những chỉ số thể lực hiện tại hầu hết đều nằm ở hộ giáp của Phạm Thiên nên điều này khiến cho hắn thầm suy tính khi trở về mình phải chế tạo thêm một số vật trang sức gia tăng thể lực để mang theo trên người mới được.
Khác với hộ giáp cần phải cởi ra thì trang sức lại có thể đeo ở trên người ngay cả lúc hắn đàm đạo nhân sinh với mỹ nhân.
Phạm Thiên trêu chọc Bao Tích Nhược khiến cho trang phục nàng mới thay đổi trở nên rối loạn. Nàng đỏ mặt chỉnh lại trang phục của mình và lườm nhẹ Phạm Thiên một cái khiến hắn cười ha hả.
Phạm Thiên nói:
- Bây giờ nàng hãy cứ ở lại nơi này và làm theo lời ta nói, lần sau quay trở lại ta sẽ mang nàng đi.
Bao Tích Nhược nhẹ gật đầu sau đó đưa tiễn Phạm Thiên rời khỏi căn nhà nhỏ. Khi thấy bóng người của hắn biến mất vào trong màn đêm thì nàng mới từ từ trở vào bên trong và đóng cửa.
……
Phạm Thiên sau khi thu phục được Bao Tích Nhược thì cũng đã từ miệng nàng hỏi ra được nơi mà Lương Tử Ông đang cư trú.
Đám Sa Thông Thiên, Hầu Thông Hải và Lương Tử Ông cùng mấy kẻ khác đều ở bên trong khu nhà dành cho khách quý. Hiện giờ bọn chúng e là vẫn còn đang cùng Hoàn Nhan Hồng Liệt bàn tính việc chữa trị cho Dương Khang và tìm Phạm Thiên báo thù.
Phạm Thiên tiến hành lục soát một số căn nhà thì cuối cùng cùng tới được một căn phòng tối tràn ngập mùi dược thảo.
Phạm Thiên mở Phá Vọng Chi Nhãn ra thì đã thấy được con dược xà của Lương Tử Ông ở bên trong một chiếc giỏ trúc được đóng kín.
Phạm Thiên vừa mở chiếc giỏ trúc ra thì con dược xà đã bắn về phía hắn. Loài rắn có khả năng cảm nhận được rung động và nhiệt độ cơ thể của con mồi nên ngay khi hắn vừa bước vào phòng nó đã nhận ra rồi.
Nhưng con dược xà này cuối cùng cũng chỉ là một con rắn độc bình thường. Dù cho nó được ăn đủ loại thảo dược nhưng điều đó chỉ khiến toàn thân nó mang theo dược tính rất mạnh mà không khiến nó tiến hóa thành yêu thú thực sự rồi.
Nếu cách nuôi rắn của Lương Tử Ông có khả năng biến một con vật bình thường thành yêu thú thì hắn phải được gọi là dưỡng xà đại tông sư rồi.
Phạm Thiên đưa tay ra bắt lấy phần sau đầu của nó và dùng tay bóp chặt khiến nó không thể cử động.
Phạm Thiên lấy ra Hàn Thiết chủy thủ là một cây chủy thủ Hoàng Cấp thượng phẩm mà hắn mới chế tạo ra cách đây không lâu thay thế cho Ô Thiết Chủy Thủ.
Hàn Thiết Chủy Thủ - Hoàng Cấp thượng phẩm ****
Ngoại công +101
Nội công + 89
Bạo Kích + 113
Lưu Huyết + 97
Phạm Thiên dùng Hàn Thiết Chủy Thủ giết chết con rắn và bắt đầu trích máu của nó. Sau khi đem toàn bộ máu rắn đựng vào bên trong một bình ngọc thì Phạm Thiên bắt đầu rạch bụng nó ra lấy mật rắn rồi lột da và loại bỏ nội tạng giữ lại phần thịt rắn.
Ngoại trừ máu và mật ra thì thịt con dược xà này cũng rất bổ dưỡng nên Phạm Thiên định giữ lại để làm thức ăn.
Phạm Thiên vừa mới xử lý xong con dược xà thì bỗng nhiên cánh cửa căn phòng bỗng nhiên mở ra.
Lương Tử Ông mới từ chỗ của Hoàn Nhan Hồng Liệt trở về thì thấy có kẻ xuất hiện bên trong phòng mình và nhìn thấy chiếc giỏ đựng rắn của mình bị mở ra cùng với mùi máu tanh thì sao không nhận ra con rắn của mình đã bị kẻ trước mặt giết chết rồi.
- Ngươi…!!!
Lương Tử Ông vừa quát lên định lao tới thì Phạm Thiên đã nhanh tay sử dụng Nhất Dương Chỉ điểm huyệt hắn.
Phạm Thiên đứng dậy đi tới trước mặt Lương Tử Ông và nói:
- Vốn dĩ ta chỉ định trộm lấy dược xà của ngươi thôi nhưng không ngờ ngươi lại quay trở về vào lúc này. Đáng lý ra ngươi vẫn sẽ được sống nhưng để tránh gây náo động thì ta đành phải lấy mạng ngươi vậy.
Lương Tử Ông bị điểm á huyệt không thể lên tiếng thì bỗng cảm thấy ngực mình đau nhói và ngay sau đó hai mắt liền tối sầm lại.
Phạm Thiên rút thanh Hàn Thiết Chủy Thủ ra khỏi lồng ngực của Lương Tử Ông và đặt cái xác của hắn lên trên giường.
Phạm Thiên dùng một mảnh vải lau sạch máu trên cây chủy thủ để lộ ra lưỡi dao bằng hàn thiết bóng loáng như tỏa ra hàn khí. Cả xà lẫn chủ nhân đều đã phải bỏ mạng dưới cây chủy thủ này của hắn.
Cất cây chủy thủ vào trong ống tay áo Phạm Thiên lặng lẽ rời khỏi phòng của Lương Tử Ông và đi tới trung tâm của vương phủ mà đám người Sa Thông Thiên ở cách đó không xa không hề hay biết gì.
……
Sau khi kiểm tra tình trạng của Dương Khang thì Hoàn Nhan Hồng Liệt liền mang theo tâm trạng nặng nề và trở về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng vừa mới bước vào hắn đã cảm thấy toàn thân mình không thể cử động nổi.
Ngày ngày tiếp xúc với đám nhân sĩ võ lâm thì Hoàn Nhan Hồng Liệt biết rằng mình đã bị điểm huyệt rồi. Ngay sau đó hắn cảm thấy một lưỡi đao lạnh lẽo kề lên cổ mình.
Phạm Thiên cầm Hàn Thiết Chủy Thủ đứng sau lưng Hoàn Nhan Hồng Liệt nói:
- Nếu ngươi dám lên tiếng thì ngươi sẽ mất mạng đấy…
Hoàn Nhan Hồng Liệt không hổ là vương gia, sau khi hoảng sợ trong chốc lát thì hắn đã lấy lại được bình tĩnh
- Ngươi là kẻ nào, ngươi muốn gì ở ta?
Hoàn Nhan Hồng Liệt hiểu nếu như Phạm Thiên còn chưa giết mình thì hắn chắc chắn phải muốn thứ gì đó từ mình.
Phạm Thiên thấy Hoàn Nhan Hồng Liệt bày ra vẻ vương gia tỏ ý muốn thương lượng với mình thì liền cười thầm.
- Ngươi nghĩ ta muốn gì ở ngươi sao?
Hoàn Nhan Hồng Liệt liền đáp:
- Nếu không phải thì ngươi đã ra tay giết ta rồi.
Phạm Thiên mỉm cười thu lại chủy thủ và bước tới trước mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt.
Hoàn Nhan Hồng Liệt thấy hắn thu lại vũ khí thì cảm thấy mình đã đoán đúng nên liền nói:
- Nói đi, rốt cuộc thì ngươi muốn gì? Tiền bạc hay mỹ nhân, thậm chí là quyền lực ta cũng có thể cho ngươi. Ngươi có thể lặng lẽ đột nhập vào vương phủ thì thân thủ cũng không tệ, nếu như ngươi chịu làm thủ hạ của ta thì ngươi sẽ có vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết.
Phạm Thiên nghe vậy thì cười lớn:
- Tiền bạc, mỹ nhân, quyền lực? Những thứ đó đương nhiên là ta muốn nhưng không cần ngươi tới bố thí mà ta có thể tự mình đạt được.
Phạm Thiên híp mắt nói tiếp:
- Ta tới nơi này chỉ có một mục đích duy nhất mà thôi… ngươi có còn nhớ một đêm tuyết rơi 18 năm về trước hay không?
Phạm Thiên bỗng nhiên sử dụng Di Hồn Đại Pháp khiến cho thần trí của Hoàn Nhan Hồng Liệt trở nên hỗn loạn. Khi nhìn vào khuôn mặt của Phạm Thiên thì trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh của một người mà hắn cho rằng là đã chết từ 18 năm trước rồi.
- Ngươi… sao có thể, ngươi đã chết rồi kia mà…
Phạm Thiên lúc trước bỗng nổi hứng thú nên khiến cho Hoàn Nhan Hồng Liệt nhìn vào mình mà lầm tưởng rằng mình chính là Dương Thiết Tâm.
- Mười tám năm trước ngươi hãm hại ta, lừa gạt thê nhi của ta khiến cho ta dù chết cũng không thể siêu thoát. Cũng may ta là con cháu của Dương gia tướng đã từng lập nhiều công lao nên diêm vương cho ta một cơ hội hoàn dương. Ta được đầu thai chuyển thế một lần nữa và sau 18 năm ta đã tới tìm ngươi để báo thù đây!!!
Hoàn Nhan Hồng Liệt bị Phạm Thiên dọa cho sợ mất mật và khuôn mặt dần trở nên trắng bệch.
- Hoang đường… ngươi đã chết rồi, tại sao ngươi lại sống lại!? Tích Nhược, nàng chỉ thuộc về ta mà thôi…
Hoàn Nhan Hồng Liệt từ sợ hãi bắt đầu trở nên giận dữ, hai mắt của hắn đỏ lên như muốn ăn tươi nuốt sống Phạm Thiên.
- Ngươi lừa gạt Tích Nhược 18 năm nay nhưng không bao giờ có được trái tim của nàng. Mới vừa rồi trước khi tới đây ta đã tới gặp Tích Nhược và nàng đã lên giường hầu hạ ta giống như 18 năm trước vậy.
Phạm Thiên bắt đầu cười hết sức khoái chí khiến cho khuôn mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt đỏ bừng lên và phát ra tiếng gầm như dã thú vậy.
- Ngươi… không… Tích Nhược… ngươi… A!!
Bỗng nhiên Hoàn Nhan Hồng Liệt phát ra một tiếng kêu nghẹn như bị bóp cổ và hai mắt trợn ngược lên.
Phạm Thiên thử đi tới trước mặt Hoàn Nhan Hồng Liệt và kiểm tra thì thấy mạch đập của hắn đã ngừng hẳn rồi.
- Tức quá mà chết sao? Không ngờ đường đường là vương gia mà sức chịu đựng kém thật.
Phạm Thiên chỉ là nổi hứng muốn chọc tức Hoàn Nhan Hồng Liệt thôi không ngờ hắn ta lại lửa giận công tâm mà chết.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|