CHƯƠNG 7
"Ưm..."
Thiếu niên kêu lên một tiếng, siết chặt tay đang bóp bộ ngực lớn của thiếu nữ.
"A Kỳ, anh sao thế?”
Giọng nói lo lắng của Kiều Như Tuyết lọt qua ống nghe truyền vào tai Ninh Tiếụ
Ý cười trong mắt cô càng sâu đậm hơn, cô nắm lấy côn thịt cứng rắn nóng bỏng của thiếu niên rồi vuốt ve lên xuống.
Cổ họng thiếu niên nghẹn lại, du͙c vọng trong mắt quay cuồng mãnh liệt.
"Không có gì, không cẩn thận đụng phải thôi.”
Kiều Như Tuyết ở đầu bên kia điện thoại cũng không nhận ra điều gì bất thường, ngược lại cô ấy cười ngọt ngào "A Kỳ, cuộc thi hùng biện của anh kết thúc chưa? Khi nào đi học lại thế?"
Lúc này Giang Kỳ không có tâm trạng nghe cô ấy nói.
Bởi vì thiếu nữ ngồi trên anh đã nâng eo lên, dùng tiểu huyệt dâm đãng của mình cọ xát vào côn thịt to lớn của anh.
Rõ ràng tiểu huyệt đó vừa đạt cực khoái hai lần, nhưng ngay khi bị côn thịt lớn cọ xát hai lần đã lập tức phun ra dâm thuỷ, nhỏ giọt lên trên côn thịt.
Sau đó bị thiếu nữ di chuyển lên xuống, bôi đều dâm thuỷ lên trên thân gậy của anh.
"A Kỳ? Anh có đang nghe không?"
Giọng nói lo lắng phát ra từ ống nghe.
Có lẽ là giọng nói của bạn gái vang lên bên tai đã kích thích anh, hoặc có lẽ là do đã lâu rồi anh không huyệt dâm vừa mềm vừa thơm của Ninh Tiếụ
Giang Kỳ chỉ cảm thấy côn thịt to của mình cương cứng đến phát đau, chỉ muốn ấn thiếu nữ lên bàn chơi cô thật mạnh mà thôi.
"Ngày mai anh sẽ quay lại.”
Khi Giang Kỳ nói lời này thì Ninh Tiếu đã cầm côn thịt lớn của Giang Kỳ nhắm vào tiểu huyệt ẩm ướt của mình, sau đó hạ eo xuống, tiểu huyệt tham ăn nuốt toàn bộ côn thịt lớn nóng hầm hập vào.
Tư thế ngồi trên của thiếu nữ quá sâu, khiến côn thịt đẩy thẳng vào miệng tử cung rồi tiến vào tử cung.
Giữa mày Ninh Tiếu nhăn lại, chỉ cảm thấy vừa đau vừa sướng.
Lúc tiểu huyệt nuốt xong côn thịt thì Giang Kỳ nhanh chóng di chuyển điện thoại ra xa, bất giác rên lên một tiếng khẽ khàng.
Quy đầu bị kẹt trong tử cung khiến Giang Kỳ sướng đến mức suýt bắn.
“Đồ dâm đãng, yên chút đi ” Giang Kỳ bóp mạnh lấy cặp núi tuyết của Ninh Tiếụ
Ninh Tiếu đặt lòng bàn tay lên cơ bụng của Giang Kỳ, cúi người xuống, áp cặρ vú bự vào bờ ngực rắn chắc của thiếu niên.
"Bạn gái của anh không dâm, sao anh không đi mà chơi cô ấy đi?"
Ninh Tiếu thật sự không hiểu nổi Giang Kỳ.
Lúc trước sau khi ngủ được một giấc, biết cô không còn xử nữ thì anh lập tức lật mặt.
Ngày hôm sau, anh lập tức đồng ý lời tỏ tình của Kiều Như Tuyết.
Nhưng khi cô hạ quyết tâm không tiếp xúc với anh nữa thì anh lại tiến lại gần vẫy đuôi như con chó vậy.
“Mau nghe điện thoại đi, nếu không bạn gái yêu quý của anh sẽ biết có chuyện không ổn đó.” Ninh Tiếu nhắc nhở.
Khi Giang Kỳ nghe máy tiếp thì Ninh Tiếu lại bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng.
Cô thề là cô không cố ý làm vậy, cô chỉ cảm thấy tiểu huyệt của mình ngứa quá mà thôi.
Cô muốn hết ngứa.
Bạn gái của Giang Kỳ là hoa khôi khoa Ngoại ngữ, cô thường nghi ngờ Giang Kỳ cố tình ngủ với mình một lần xong mới đồng ý lời tỏ tình của Kiều Như Tuyết.
Suy cho cùng, ngoại hình của cô khi so với Kiều Như Tuyết.
Một người là hoa khôi khí chất xuất chúng, người còn lại là kiểu miễn cưỡng được người qua đường gọi là đáng yêụ
Chỉ cần là đàn ông thì biết nên chọn bên nào rồi.
Nhưng Giang Kỳ lại càng tham lam hơn.
Anh quá tham lam cơ thể của mình nên phải chơi cô trước rồi mới đồng ý lời tỏ tình của người khác.
Ninh Tiếu cũng muốn kết thúc mối quan hệ này.
Nhưng của Giang Kỳ vừa thô vừa dài, hơn nữa gần một năm qua ở cùng cô và Kiều Như Tuyết anh đã hoàn toàn luyện được kỹ năng của mình.
Cho nên cô rất giỏi làm t̠ình.
Mỗi lần cô đề nghị chấm dứt quan hệ, chỉ cần Giang Kỳ nhét côn thịt to lớn của anh vào tiểu huyệt thì cô sẽ lập tức tước vũ khí đầu hàng.
Ninh Tiếu tự cử động một hồi, chỉ cảm thấy bên trong âm đa͙o của mình càng ngày càng ngứa.
Cô ngẩng đầu lên cắn một cái vào môi thiếu niên, muốn anh nhanh chóng cúp điện thoại để chơi cô thật mạnh.
“Em thích là được, ngày mai đến nhà hàng đó ăn tối.” Giọng nói của Giang Kỳ không hề quan tâm chút nào.
Dư quang dừng lại trên núm vú đỏ tươi của thiếu nữ.
Đầṳ vú của thiếu nữ cọ xát qua lại trên ngực anh, cương cứng như một viên sỏi nhỏ.
/182
|