Có đứa con trai mạnh mẽ như mình, mẹ cũng nên kiêu ngạo một chút đi, nhưng sao bây giờ mẹ lại trưng ra bộ mặt nhận lầm con thế???
Tử Lam nhìn Hi Hi giả bộ đáng thương, giả bộ làm ra vẻ vô tội, thật không muốn nhìn a !
Con trai, con cho người ta ăn quả lựu đạn mà bây giờ làm bộ mặt đáng thương với mẹ, như vậy rất vô sỉ a a a !
“Vậy mẹ nên lộ ra biểu tình gì ?” Tử Lam nhìn bé hỏi ngược lại .
“Ít nhất cũng phải tỏ ra mừng rỡ một tí, hoặc là kinh ngạc một tí, mẹ có thể bồi dưỡng con trai có thành tựu như ngày hôm nay mẹ phải nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng?” Hi Hi cười hỏi .
Tử Lam nhìn Hi Hi, khóe miệng nhếch lên nụ cười bất đắc dĩ, “Vinh hạnh cái gì ? Mẹ sợ người ta biết mẹ là mẹ của một phần tử khủng bố, sẽ cho người 24/24 theo dõi mẹ!”
Đến lúc đó, không biết mình có nên cảm thấy được vinh hạnh hay không?
Hi Hi vội vàng tiến lên, lộ ra một nụ cười, “Mẹ, mẹ yên tâm, bây giờ còn chưa có ai biết thân phận của bảo bối, tạm thời sẽ không có người để mắt tới mẹ ……”
Tạm thời ......
Tạm thời là bao lâu ?
Tử Lam còn có thể nói gì ?
“Mẹ, đừng có như vậy à, con cũng là vì cuộc sống, vì không để cho mẹ khổ cực như vậy a !” Hi Hi nói .
Nhìn mẹ khổ cực như vậy, Hi Hi thật đau lòng a .
Mẹ một mình một người ngậm đắng nuốt cay nuôi bé khôn lớn như vậy, Hi Hi cảm thấy rất khó chịu. Bé làm như vậy cũng chỉ là muốn giảm bớt gánh nặng cho mẹ, nhưng trời xui đất khiến bé lại được gia nhập Hợp Tung!
Vừa nghĩ tới đây, Tử Lam chợt nhớ tới một cái vấn đề .
“Bảo bối, vậy con bây giờ có thể kiếm bao nhiêu tiền?” Tử Lam hỏi .
……
Nhìn ánh mắt mê tiền của mẹ, Hi Hi cảm thấy đau lòng a !
“Mẹ, con không có đi làm nên cũng không có lãnh lương, cho nên cũng không thể tính như vậy được!”
“Vậy tính thế nào ?”
“Chúng ta mỗi lần giao hàng thì sẽ thu được tiền!”
“Rốt cuộc là bao nhiêu ?”
Bảo bối cười một tiếng, “Nói thật, ngay cả con cũng không rõ có bao nhiêu, nhưng mỗi nhóm hàng giao ra ít nhất cũng thu được một tỉ mấy, nhiều thì thậm chí trên mười tỉ!” Hi Hi nói .
Tử Lam chắc lưỡi hít hà .
Một tỉ mấy?
Gì chớ, cô làm việc vất vả là gì cái gì, còn không bằng con trai kiếm trong một ngày, không, cô làm cả đời còn không bằng con kiếm trong một ngày!
Tử Lam không tự ti, nhưng trong lòng cảm giác giàu nghèo chênh lệch thật lớn à!
Cô không phải là người mẹ thất bại mà là đứa con trai này của cô quá cường hãn !
Nghĩ tới đây, Hi Hi chợt nhớ tới một chuyện, “Đúng rồi, mẹ, mấy ngày nữa con sẽ cho mẹ một tin vui!” Hi Hi nói .
Tử Lam cau mày dò hỏi “Tin vui gì ?”
“Đến lúc đó mẹ sẽ biết !” Hi Hi cười nói .
Tử Lam cũng muốn biết, không biết tin vui kia so với cái tin này thì ra sao, nhìn dáng vẻ thần bí của Hi Hi, Tử Lam cũng không còn tâm tình mà đi hỏi nữa.
Suy nghĩ một chút, Tử Lam nhìn Hi Hi liền hỏi, “Chuyện này, cha con có biết không ?” Tử Lam hỏi .
“Dạ!” Hi Hi gật đầu một cái, “Đã biết !”
Tử Lam chợt nheo con ngươi lại. .
“Anh ấy so với mẹ còn biết sớm hơn?” Tử Lam hỏi .
Như vậy cô làm mẹ mà bị thua thiệt rồi!
Hi Hi vội vàng lắc đầu nói, “Con cũng không muốn a, nhưng lúc đó đang thi hành nhiệm vụ lại vừa đúng lúc đụng phải cha, vì vậy con phải thành thật khai báo!” Hi Hi nói .
Nếu như không phải là đụng phải cha, bé thật không tính nói ra.
Khi đang kể lại quá trình đó với mẹ, Hi Hi cố ý lướt qua mấy chỗ quan trọng.
Có một vài hình ảnh tự nhiên không thể kể cho mẹ a !
Nếu không thật không biết mẹ có thể sẽ lên cơn tức giận mà đi giải quyết cha, đến lúc đó mọi tính toán của bé sẽ đổ sông đổ biển à!
Tử Lam cau mày, “Chuyện này cùng cha con có quan hệ gì?” Tử Lam hỏi, mơ hồ cảm thấy lúc đó xảy ra chuyện gì đó.
“Mẹ, thật ra thì thân phận của cha cũng là thủ lĩnh của hắc đạo, hơn nữa hơn nữa băng của cha đối lập với băng của con. Ngày đó con ra ngoài làm nhiệm vụ, vừa đúng lúc cha lại muốn tiêu diệt băng của con ……” Hi Hi ý vị thâm trường nói .
“Sau đó thì sao ?” Tử Lam khẩn trương hỏi .
Hắc bang chi tranh, hẳn rất uy phong đi !
Tử Lam ảo tưởng tràng diện như vậy, rất muốn biết rốt cuộc ai thắng lợi!
“Sau đó, cha liền nể tình con, cùng Hợp Tung giải trừ ân oán!” Hi Hi nói .
“Đơn giản như vậy ?” Tử Lam không dám tin tưởng hỏi .
Dựa theo hiểu biết của cô đối với Mặc Thiếu Thiên, anh ta làm sao sẽ dễ dàng giải hòa như vậy?
Coi như là muốn hòa giải thì anh ta chỉ sợ cũng phải giả bộ làm ra dáng vẻ rất không tình nguyện, sau đó nhân cơ hội nói lên điều kiện đó!
“Dĩ nhiên không phải, cha lừa gạt bảo bối một mớ hàng, những món hàng đó là tự bảo bối phải chi trả, tâm hồn lẫn thể xác của bảo bối rất đau a ……” Hi Hi cố tình làm ra bộ dạng đau lòng nói .
Tử Lam bĩu môi, cô biết sẽ như thế mà, “Cha của con cũng thật là vô sỉ, ngay cả con trai của mình cũng không tha!”
“Dạ dạ!” Hi Hi gật đầu liên tục, đúng là không sai .
Tử Lam cũng có chút kinh ngạc, trước giờ cô cứ tưởng Mặc Thiếu Thiên bất quá chỉ là đại thiếu gia của một tập đoàn thôi, mặc dù bình thường hơi lớn lối một chút, nhưng là vạn lần không nghĩ tới …… anh ta cũng là người trong hắc đạo !
Không trách được có đôi lúc thoạt nhìn anh rất thần bí, người bình thường dám lớn lối như Mặc Thiếu Thiên vậy sao ?
Thì ra là như vậy !
Bất quá, thật đúng như người ta nói, cha nào con nấy a a a !!!
Tử Lam thật có các loại xúc động, cái gen của anh ta sao lại di truyền thành như vậy ? ? ?
Tử Lam cũng muốn con của mình được di truyền gen tốt, nhưng làm một tiểu thiên tài bình thường bình an lớn lên là được rồi. Tại sao phải làm cho lòng người ta phấn chấn vậy a a !!
Tử Lam nghĩ nghĩ, cô có cảm giác không chân thật.
Cô không phải vẫn còn đang nằm mơ chưa có tỉnh lại a !!!
“À còn cái cô Hoa Hồng thì sao? ?” Tử Lam chợt nhớ tới hỏi .
Mỗi khi xảy ra chuyện cô đều thấy Hoa Hồng, nếu như Hoa Hồng không xuất hiện thì Tử Lam cũng không suy nghĩ nhiều như vậy .
Hoa Hồng bên ngoài thì khí phách, lại giống như vô câu vô thúc. Mặc dù có đôi lúc cố ý cười rất ôn nhu, nhưng trong ôn nhu lại mang theo một sự phóng đãng không kềm chế được, làm cho người ta cảm giác cô ấy rất khác với mọi người. Đã trãi qua một ít chuyện, Tử Lam liền hoài nghi .
Có lúc, trực giác của phụ nữ thật đúng là rất chính xác !
“Hoa Hồng là đặc công sát thủ của chúng ta, đặc biệt phụ trách một số vụ ám sát, bất quá cô ấy nghe được tin tức của con cho nên đặc biệt tới đây để bảo vệ con!” Hi Hi cười nói, vẻ cười mị hoặc .
Tử Lam nhìn bé, trong đầu lại nhớ lại dáng vẻ của Hoa Hồng, một phụ nữ xinh đẹp như vậy lại là sát thủ, cái này, đúng là để cho người ta rất kinh ngạc .
“Cô ấy rất lợi hại phải không ?” Tử Lam hỏi, cô thật đúng là chưa từng thấy qua sát thủ, không, chính xác nói, chưa từng thấy qua sát thủ giết người .
Những thứ này đối với Tử Lam mà nói chỉ là thấy trên ti vi. Còn bây giờ thì đã được thấy ngay bên cạnh mình!
Hi Hi cười một tiếng, “Hoa Hồng là đặc công sát thủ xếp hàng thứ ba, thực lực thì khỏi phải nói. Bất quá mẹ yên tâm đi, bảo bối sau khi lớn lên nhất định sẽ còn mạnh hơn cô ấy. Đến lúc đó ai dám khi dễ mẹ con nhất định sẽ chiêu đãi hắn thật tốt!” Hi Hi nói, đến lúc đó bé nhất định sẽ mạnh hơn bất kỳ người nào, bé nhất định phải xếp hàng thứ nhất!
……
Tử Lam có cảm giác mình đang lạc vào thế giới ảo!
Được nghe liên tiếp ba tin tức kinh động làm cho Tử Lam cũng ngây ngẩn cả người !
“Mẹ, con đã cho mẹ biết tất cả mọi chuyện, con thề là con không có giấu mẹ chuyện gì nữa!” Hi Hi nhìn Tử Lam, hết sức thành khẩn khai báo.
“Í quên, còn có một chuyện!” Hi Hi hoảng hốt, lại nghĩ tới một chuyện .
Tử Lam nhìn về phía bé, “Chuyện gì ?”
“Chính là chuyện trước kia mẹ bị ám sát, đó là do Trọng Chính làm, mà nhà Trọng Chính bị người ta nổ tung chính là do bảo bối làm !” Hi Hi thẳng thắn thừa nhận .
Chuyện này lúc trước Tử Lam đã nghi ngờ rồi, nhưng bây giờ được nghe Hi Hi chính miệng nói cũng...cũng cảm giác được lòng thành khẩn của Hi Hi rồi.
Tử Lam suy nghĩ một chút, cũng biết Hi Hi bởi vì mình mới làm ra những chuyện này. Mặc dù là như vậy Tử Lam vẫn có chút lo lắng .
Suy nghĩ một chút, Tử Lam mở miệng nhìn Hi Hi .
“Bảo bối, con rất thích những chuyện này sao ... chính là thân phận của con bây giờ !” Tử Lam hỏi .
Hi Hi suy nghĩ một chút rất nghiêm túc gật đầu một cái. Ngay từ đầu, bé đã muốn trở nên mạnh mẻ, sau đó có thể bảo vệ cho mẹ. Bây giờ tôn chỉ mặc dù không có thay đổi nhưng bé lại chân chính thích làm cái này. Những chuyện này không ngừng rèn luyện bé, cũng làm cho bé cảm giác rất kích thích. Khi cùng Tạp Ni bọn họ chung một chỗ thương lượng đại kế, Hi Hi có thể cảm giác được máu của mình sôi trào, bé rất thích, cũng thích đám huynh đệ này!
Nhìn ánh mắt tản ra ánh sáng của Hi Hi, Tử Lam cũng không muốn mở miệng ngăn cản cái gì để tránh phá hủy ước mơ của bé, cô suy nghĩ một chút mở miệng, “Bảo bối, mẹ biết con là vì muốn tốt cho mẹ, nhưng nơi này là A thị, con cứ cách vài ngày lại đi ném lựu đạn đúng là sẽ khiến cho người ta chú ý. Con làm cái gì mẹ có thể mặc kệ, nhưng an toàn của con mẹ không thể làm ngơ!”
Hi Hi sửng sốt, mẹ lời này, cũng chính là chấp nhận con đường của bé!
Sẽ không ngăn cản bé!
Đây đối với Hi Hi mà nói không thể nghi ngờ là một tin tức tốt. Trước kia không nói cho mẹ biết chính là sợ mẹ phản đối, Hi Hi một mực do dự không dám nói. Bây giờ mẹ đã đồng ý, Hi Hi cảm giác lòng mình được buông xuống!
Hi Hi cười, “Mẹ, mẹ yên tâm, sẽ không đâu, hai chuyện này cha sẽ đi xử lý !” Hi Hi cười nói .
Cho nên bé ở đây mới dám lớn lối như vậy, ở đây không phải là địa bàn của cha sao ?
Hơn nữa coi như cha không xử lý, Hi Hi cũng có biện pháp để cho bọn người ta không điều tra ra được việc gì, chẳng qua là bé thích cha đi dọn tàn cuộc cho bé mà thôi!
Tử Lam nhếch môi, “Hi Hi, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, mẹ muốn con nhớ, bất kể lúc nào con cũng phải nhớ, cái gì cũng phải tùy theo sức của mình mà làm, dù sao con vẫn còn nhỏ, không phải là chuyện gì cũng có thể làm được!” Tử Lam nói .
Hi Hi cười một tiếng, “Cám ơn mẹ dạy bảo, bảo bối đã nhớ kỹ!”
Thấy dáng vẻ Hi Hi vui sướng như vậy, khóe miệng Tử Lam cũng ngoắc ngoắc .
Thôi, cứ để cho Hi Hi chơi đùa đi, đứa bé này có chủ kiến của riêng mình, nếu như bé không tự động buông tha, vô luận cô có khuyên như thế nào thì Hi Hi cũng sẽ hướng theo con đường của bé mà đi.
Nếu Hi Hi lựa chọn nói cho cô biết, như vậy chứng minh là bé tin tưởng cô, Tử Lam cũng tôn trọng lựa chon của Hi Hi.
Tử Lam nhìn Hi Hi giả bộ đáng thương, giả bộ làm ra vẻ vô tội, thật không muốn nhìn a !
Con trai, con cho người ta ăn quả lựu đạn mà bây giờ làm bộ mặt đáng thương với mẹ, như vậy rất vô sỉ a a a !
“Vậy mẹ nên lộ ra biểu tình gì ?” Tử Lam nhìn bé hỏi ngược lại .
“Ít nhất cũng phải tỏ ra mừng rỡ một tí, hoặc là kinh ngạc một tí, mẹ có thể bồi dưỡng con trai có thành tựu như ngày hôm nay mẹ phải nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng?” Hi Hi cười hỏi .
Tử Lam nhìn Hi Hi, khóe miệng nhếch lên nụ cười bất đắc dĩ, “Vinh hạnh cái gì ? Mẹ sợ người ta biết mẹ là mẹ của một phần tử khủng bố, sẽ cho người 24/24 theo dõi mẹ!”
Đến lúc đó, không biết mình có nên cảm thấy được vinh hạnh hay không?
Hi Hi vội vàng tiến lên, lộ ra một nụ cười, “Mẹ, mẹ yên tâm, bây giờ còn chưa có ai biết thân phận của bảo bối, tạm thời sẽ không có người để mắt tới mẹ ……”
Tạm thời ......
Tạm thời là bao lâu ?
Tử Lam còn có thể nói gì ?
“Mẹ, đừng có như vậy à, con cũng là vì cuộc sống, vì không để cho mẹ khổ cực như vậy a !” Hi Hi nói .
Nhìn mẹ khổ cực như vậy, Hi Hi thật đau lòng a .
Mẹ một mình một người ngậm đắng nuốt cay nuôi bé khôn lớn như vậy, Hi Hi cảm thấy rất khó chịu. Bé làm như vậy cũng chỉ là muốn giảm bớt gánh nặng cho mẹ, nhưng trời xui đất khiến bé lại được gia nhập Hợp Tung!
Vừa nghĩ tới đây, Tử Lam chợt nhớ tới một cái vấn đề .
“Bảo bối, vậy con bây giờ có thể kiếm bao nhiêu tiền?” Tử Lam hỏi .
……
Nhìn ánh mắt mê tiền của mẹ, Hi Hi cảm thấy đau lòng a !
“Mẹ, con không có đi làm nên cũng không có lãnh lương, cho nên cũng không thể tính như vậy được!”
“Vậy tính thế nào ?”
“Chúng ta mỗi lần giao hàng thì sẽ thu được tiền!”
“Rốt cuộc là bao nhiêu ?”
Bảo bối cười một tiếng, “Nói thật, ngay cả con cũng không rõ có bao nhiêu, nhưng mỗi nhóm hàng giao ra ít nhất cũng thu được một tỉ mấy, nhiều thì thậm chí trên mười tỉ!” Hi Hi nói .
Tử Lam chắc lưỡi hít hà .
Một tỉ mấy?
Gì chớ, cô làm việc vất vả là gì cái gì, còn không bằng con trai kiếm trong một ngày, không, cô làm cả đời còn không bằng con kiếm trong một ngày!
Tử Lam không tự ti, nhưng trong lòng cảm giác giàu nghèo chênh lệch thật lớn à!
Cô không phải là người mẹ thất bại mà là đứa con trai này của cô quá cường hãn !
Nghĩ tới đây, Hi Hi chợt nhớ tới một chuyện, “Đúng rồi, mẹ, mấy ngày nữa con sẽ cho mẹ một tin vui!” Hi Hi nói .
Tử Lam cau mày dò hỏi “Tin vui gì ?”
“Đến lúc đó mẹ sẽ biết !” Hi Hi cười nói .
Tử Lam cũng muốn biết, không biết tin vui kia so với cái tin này thì ra sao, nhìn dáng vẻ thần bí của Hi Hi, Tử Lam cũng không còn tâm tình mà đi hỏi nữa.
Suy nghĩ một chút, Tử Lam nhìn Hi Hi liền hỏi, “Chuyện này, cha con có biết không ?” Tử Lam hỏi .
“Dạ!” Hi Hi gật đầu một cái, “Đã biết !”
Tử Lam chợt nheo con ngươi lại. .
“Anh ấy so với mẹ còn biết sớm hơn?” Tử Lam hỏi .
Như vậy cô làm mẹ mà bị thua thiệt rồi!
Hi Hi vội vàng lắc đầu nói, “Con cũng không muốn a, nhưng lúc đó đang thi hành nhiệm vụ lại vừa đúng lúc đụng phải cha, vì vậy con phải thành thật khai báo!” Hi Hi nói .
Nếu như không phải là đụng phải cha, bé thật không tính nói ra.
Khi đang kể lại quá trình đó với mẹ, Hi Hi cố ý lướt qua mấy chỗ quan trọng.
Có một vài hình ảnh tự nhiên không thể kể cho mẹ a !
Nếu không thật không biết mẹ có thể sẽ lên cơn tức giận mà đi giải quyết cha, đến lúc đó mọi tính toán của bé sẽ đổ sông đổ biển à!
Tử Lam cau mày, “Chuyện này cùng cha con có quan hệ gì?” Tử Lam hỏi, mơ hồ cảm thấy lúc đó xảy ra chuyện gì đó.
“Mẹ, thật ra thì thân phận của cha cũng là thủ lĩnh của hắc đạo, hơn nữa hơn nữa băng của cha đối lập với băng của con. Ngày đó con ra ngoài làm nhiệm vụ, vừa đúng lúc cha lại muốn tiêu diệt băng của con ……” Hi Hi ý vị thâm trường nói .
“Sau đó thì sao ?” Tử Lam khẩn trương hỏi .
Hắc bang chi tranh, hẳn rất uy phong đi !
Tử Lam ảo tưởng tràng diện như vậy, rất muốn biết rốt cuộc ai thắng lợi!
“Sau đó, cha liền nể tình con, cùng Hợp Tung giải trừ ân oán!” Hi Hi nói .
“Đơn giản như vậy ?” Tử Lam không dám tin tưởng hỏi .
Dựa theo hiểu biết của cô đối với Mặc Thiếu Thiên, anh ta làm sao sẽ dễ dàng giải hòa như vậy?
Coi như là muốn hòa giải thì anh ta chỉ sợ cũng phải giả bộ làm ra dáng vẻ rất không tình nguyện, sau đó nhân cơ hội nói lên điều kiện đó!
“Dĩ nhiên không phải, cha lừa gạt bảo bối một mớ hàng, những món hàng đó là tự bảo bối phải chi trả, tâm hồn lẫn thể xác của bảo bối rất đau a ……” Hi Hi cố tình làm ra bộ dạng đau lòng nói .
Tử Lam bĩu môi, cô biết sẽ như thế mà, “Cha của con cũng thật là vô sỉ, ngay cả con trai của mình cũng không tha!”
“Dạ dạ!” Hi Hi gật đầu liên tục, đúng là không sai .
Tử Lam cũng có chút kinh ngạc, trước giờ cô cứ tưởng Mặc Thiếu Thiên bất quá chỉ là đại thiếu gia của một tập đoàn thôi, mặc dù bình thường hơi lớn lối một chút, nhưng là vạn lần không nghĩ tới …… anh ta cũng là người trong hắc đạo !
Không trách được có đôi lúc thoạt nhìn anh rất thần bí, người bình thường dám lớn lối như Mặc Thiếu Thiên vậy sao ?
Thì ra là như vậy !
Bất quá, thật đúng như người ta nói, cha nào con nấy a a a !!!
Tử Lam thật có các loại xúc động, cái gen của anh ta sao lại di truyền thành như vậy ? ? ?
Tử Lam cũng muốn con của mình được di truyền gen tốt, nhưng làm một tiểu thiên tài bình thường bình an lớn lên là được rồi. Tại sao phải làm cho lòng người ta phấn chấn vậy a a !!
Tử Lam nghĩ nghĩ, cô có cảm giác không chân thật.
Cô không phải vẫn còn đang nằm mơ chưa có tỉnh lại a !!!
“À còn cái cô Hoa Hồng thì sao? ?” Tử Lam chợt nhớ tới hỏi .
Mỗi khi xảy ra chuyện cô đều thấy Hoa Hồng, nếu như Hoa Hồng không xuất hiện thì Tử Lam cũng không suy nghĩ nhiều như vậy .
Hoa Hồng bên ngoài thì khí phách, lại giống như vô câu vô thúc. Mặc dù có đôi lúc cố ý cười rất ôn nhu, nhưng trong ôn nhu lại mang theo một sự phóng đãng không kềm chế được, làm cho người ta cảm giác cô ấy rất khác với mọi người. Đã trãi qua một ít chuyện, Tử Lam liền hoài nghi .
Có lúc, trực giác của phụ nữ thật đúng là rất chính xác !
“Hoa Hồng là đặc công sát thủ của chúng ta, đặc biệt phụ trách một số vụ ám sát, bất quá cô ấy nghe được tin tức của con cho nên đặc biệt tới đây để bảo vệ con!” Hi Hi cười nói, vẻ cười mị hoặc .
Tử Lam nhìn bé, trong đầu lại nhớ lại dáng vẻ của Hoa Hồng, một phụ nữ xinh đẹp như vậy lại là sát thủ, cái này, đúng là để cho người ta rất kinh ngạc .
“Cô ấy rất lợi hại phải không ?” Tử Lam hỏi, cô thật đúng là chưa từng thấy qua sát thủ, không, chính xác nói, chưa từng thấy qua sát thủ giết người .
Những thứ này đối với Tử Lam mà nói chỉ là thấy trên ti vi. Còn bây giờ thì đã được thấy ngay bên cạnh mình!
Hi Hi cười một tiếng, “Hoa Hồng là đặc công sát thủ xếp hàng thứ ba, thực lực thì khỏi phải nói. Bất quá mẹ yên tâm đi, bảo bối sau khi lớn lên nhất định sẽ còn mạnh hơn cô ấy. Đến lúc đó ai dám khi dễ mẹ con nhất định sẽ chiêu đãi hắn thật tốt!” Hi Hi nói, đến lúc đó bé nhất định sẽ mạnh hơn bất kỳ người nào, bé nhất định phải xếp hàng thứ nhất!
……
Tử Lam có cảm giác mình đang lạc vào thế giới ảo!
Được nghe liên tiếp ba tin tức kinh động làm cho Tử Lam cũng ngây ngẩn cả người !
“Mẹ, con đã cho mẹ biết tất cả mọi chuyện, con thề là con không có giấu mẹ chuyện gì nữa!” Hi Hi nhìn Tử Lam, hết sức thành khẩn khai báo.
“Í quên, còn có một chuyện!” Hi Hi hoảng hốt, lại nghĩ tới một chuyện .
Tử Lam nhìn về phía bé, “Chuyện gì ?”
“Chính là chuyện trước kia mẹ bị ám sát, đó là do Trọng Chính làm, mà nhà Trọng Chính bị người ta nổ tung chính là do bảo bối làm !” Hi Hi thẳng thắn thừa nhận .
Chuyện này lúc trước Tử Lam đã nghi ngờ rồi, nhưng bây giờ được nghe Hi Hi chính miệng nói cũng...cũng cảm giác được lòng thành khẩn của Hi Hi rồi.
Tử Lam suy nghĩ một chút, cũng biết Hi Hi bởi vì mình mới làm ra những chuyện này. Mặc dù là như vậy Tử Lam vẫn có chút lo lắng .
Suy nghĩ một chút, Tử Lam mở miệng nhìn Hi Hi .
“Bảo bối, con rất thích những chuyện này sao ... chính là thân phận của con bây giờ !” Tử Lam hỏi .
Hi Hi suy nghĩ một chút rất nghiêm túc gật đầu một cái. Ngay từ đầu, bé đã muốn trở nên mạnh mẻ, sau đó có thể bảo vệ cho mẹ. Bây giờ tôn chỉ mặc dù không có thay đổi nhưng bé lại chân chính thích làm cái này. Những chuyện này không ngừng rèn luyện bé, cũng làm cho bé cảm giác rất kích thích. Khi cùng Tạp Ni bọn họ chung một chỗ thương lượng đại kế, Hi Hi có thể cảm giác được máu của mình sôi trào, bé rất thích, cũng thích đám huynh đệ này!
Nhìn ánh mắt tản ra ánh sáng của Hi Hi, Tử Lam cũng không muốn mở miệng ngăn cản cái gì để tránh phá hủy ước mơ của bé, cô suy nghĩ một chút mở miệng, “Bảo bối, mẹ biết con là vì muốn tốt cho mẹ, nhưng nơi này là A thị, con cứ cách vài ngày lại đi ném lựu đạn đúng là sẽ khiến cho người ta chú ý. Con làm cái gì mẹ có thể mặc kệ, nhưng an toàn của con mẹ không thể làm ngơ!”
Hi Hi sửng sốt, mẹ lời này, cũng chính là chấp nhận con đường của bé!
Sẽ không ngăn cản bé!
Đây đối với Hi Hi mà nói không thể nghi ngờ là một tin tức tốt. Trước kia không nói cho mẹ biết chính là sợ mẹ phản đối, Hi Hi một mực do dự không dám nói. Bây giờ mẹ đã đồng ý, Hi Hi cảm giác lòng mình được buông xuống!
Hi Hi cười, “Mẹ, mẹ yên tâm, sẽ không đâu, hai chuyện này cha sẽ đi xử lý !” Hi Hi cười nói .
Cho nên bé ở đây mới dám lớn lối như vậy, ở đây không phải là địa bàn của cha sao ?
Hơn nữa coi như cha không xử lý, Hi Hi cũng có biện pháp để cho bọn người ta không điều tra ra được việc gì, chẳng qua là bé thích cha đi dọn tàn cuộc cho bé mà thôi!
Tử Lam nhếch môi, “Hi Hi, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, mẹ muốn con nhớ, bất kể lúc nào con cũng phải nhớ, cái gì cũng phải tùy theo sức của mình mà làm, dù sao con vẫn còn nhỏ, không phải là chuyện gì cũng có thể làm được!” Tử Lam nói .
Hi Hi cười một tiếng, “Cám ơn mẹ dạy bảo, bảo bối đã nhớ kỹ!”
Thấy dáng vẻ Hi Hi vui sướng như vậy, khóe miệng Tử Lam cũng ngoắc ngoắc .
Thôi, cứ để cho Hi Hi chơi đùa đi, đứa bé này có chủ kiến của riêng mình, nếu như bé không tự động buông tha, vô luận cô có khuyên như thế nào thì Hi Hi cũng sẽ hướng theo con đường của bé mà đi.
Nếu Hi Hi lựa chọn nói cho cô biết, như vậy chứng minh là bé tin tưởng cô, Tử Lam cũng tôn trọng lựa chon của Hi Hi.
/611
|