Edit : Oanh Love
Mặc Thiếu Thiên nhìn hai mẹ con bọn họ, sau đó đột nhiên trả lời một câu, “Cha ở chổ này !”
Một câu nói, khiến cho Tử Lam thật sự muốn hộc máu!
Trên đời này thật sự lại có chuyện trùng hợp đến thế sao? ? ? ?
Còn có thể ăn khớp như thế sao? ? ?
Rất dễ nhận thấy, nhìn Hi Hi lúc này trông thật bình tỉnh.
Thật ra lúc trước mua phòng ốc , bé cũng đã biết cha hiện tại đang sống ở chổ này , cho nên bé mới lưu loát đồng ý với mẹ không nói việc này cho cha biết , bởi vì coi như bé không nói, sớm muộn gì cũng sẽ gặp phải, chỉ là bé không ngờ lại trùng hợp như thế, mới ngày đầu tiên thì đã gặp được!
Mặc Thiếu Thiên nhìn lướt qua Tử Lam , sau đó nhìn Hi Hi , “ Hai mẹ con tại sao lại ở chỗ này?” Mặc Thiếu Thiên nhìn bọn họ hỏi.
Hi Hi vô cùng thân sĩ ưu nhã cười một tiếng, “Mặc tiên sinh, chúc mừng, về sau chúng ta sẽ trở thành hàng xóm với nhau rồi !”
Hàng xóm?
Mặc Thiếu Thiên cau mày, nhìn bọn họ, “Có ý tứ gì? Hai mẹ con dời đến nơi này sống sao?”
Hi Hi gật đầu một cái, cười nói, “Đúng, không sai!”
“Chuyện khi nào ?”
“Mới vừa!”
. . . . . .
Mặc Thiếu Thiên dĩ nhiên biết, lấy bản lãnh của Hi Hi , muốn ở chỗ này mua phòng ốc, dễ như trở bàn tay, chỉ là chuyện này, tại sao anh cái gì cũng đều không biết được? .
Mặc Thiếu Thiên cau mày, sau đó nhìn bọn họ, “Tại sao cha không biết?”
“Mặc tiên sinh , ngài bận rộn như vậy , làm sao có thời giờ a, ngay cả thời gian ăn cơm cũng không rảnh , con thế nào nói cho ngài đây!” Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, vẫn như cũ cười nói, trên mặt duy trì thân sĩ , cười nhạt , chỉ là nụ cười kia, thật làm người ta không hiểu trong lòng bé hiện tại đang nghĩ gì .
Đây là đứa con trai bảo bối của anh nên làm sao anh lại không hiểu rõ bé hơn ai chứ !
Bé càng cười vui vẻ, cười thân sĩ, càng chứng minh, bé đang rất tức giận.
Mặc Thiếu Thiên đi tới, nhìn Hi Hi , “Con đang tức giận sao ?”
Hi Hi cười một tiếng, “Mặc tiên sinh, xin hỏi con là cái gì phải tức giận?” Hi Hi cười hỏi ngược lại.
Bé là con trai của anh , nếu như ngay cả anh đều không biết bé hiện tại đang thế nào , anh dám chắc sẽ không có bất kỳ người nào hiểu được.
Mở miệng một tiếng Mặc tiên sinh, rất rõ ràng bé hiện tại đang tức giận!
Mặc Thiếu Thiên liếc mắt nhìn Tử Lam , Tư Lam thì nhìn về phía khác, chuyện này , cô không muốn tham dự.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi , nghe lời vừa rồi của bé , càng thêm chứng minh rõ ràng , hiện tại Hi Hi đang tức giận.
Mặc Thiếu Thiên mím môi, sau đó đi tới, “Chuyện lần trước, cha rời đi trước, là cha không đúng, nhưng quả thật có nguyên nhân!”
Hi Hi nhíu mày, “Con biết , theo mối tình đầu của ngài nha , Mặc tiên sinh, chúc ngài mạnh khỏe phúc khí a!”
. . . . . .
Nghe lời Hi Hi vừa nói, trong lòng Mặc Thiếu Thiên không nói nên lời , không biết nó là loại tư vị gì.
Bị con trai hiểu lầm, thì ra là loại cảm giác như thế này!
Mặc Thiếu Thiên nhìn gương mặt của Hi Hi như thế , anh mím môi, suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Cô ta là mối tình đầu của cha không sai, nhưng đó đã là chuyện đã qua, hôm đó cha bỏ đi trước, bởi vì cô ta gặp phải tai nạn xe cộ, ở chỗ này một mình không cò́n người thân, cha đi, cũng không có gì quá phận !” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi từng chút một giải thích cho bé hiểu , lời này, đây cũng chính là lời giải thích của anh đối với Tử Lam , Mặc Thiếu Thiên nói rất đúng trọng tâm.
Hi Hi ngẫm nghĩ , nói thật ra , bé cũng không biết mình đang giận cái gì, bé chỉ biết hiện tại bên cạnh cha xuất hiện thêm một người như vậy , bé cảm thấy rất khó chịu!
Hi Hi chợt nhíu mày, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Mặc tiên sinh, ngài thật thiện lương!”
. . . . . .
“Cùng thiện lương không liên quan, cô ta một mình lại không còn người thân nào sống trên đời này, cha không thể nào khoanh tay đứng nhìn, nhưng chuyện giữa cha và cô ta đã trở thành quá khứ rồi !” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Thật sao?”
Mặc Thiếu Thiên gật đầu, “Cha cần gì lừa con !”
Lúc này Hi Hi mới cảm thấy hài lòng cười một tiếng, “Được rồi, Mặc tiên sinh, tạm thời tin tưởng ngài một lần !”
. . . . . .
Biến hóa này, có phải hay không có chút quá nhanh?
Tử Lam nhìn Hi Hi, cứ như vậy nói một câu liền bị dụ dỗ rồi sao ?
Định lực cũng quá quá kém đi ?
Mặc Thiếu Thiên lại nở nụ cười nhạt, nhìn Hi Hi , thật ra lý do khiến Hi Hi tức giận, cũng bởi vì trong lòng bé thật sự rất quan tâm đến anh , cho nên anh cảm thấy thật cao hứng.
Sau đó , anh nhướng mày , nhìn Hi Hi hỏi, “Mấy tầng lầu?”
“19 !” Hi Hi nói.
“Có muốn đi lên tham quan một chút không ?” Hi Hi nhíu mày hỏi ngược lại.
“Từ chối thì có vẻ bất kính!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Vì vậy hai người thương lượng xong , liền quyết định lên .
Lúc này, Tử Lam đứng ở phía sau, Hi Hi chợt nhớ tới cái gì tự đắc, quay đầu lại liếc mắt nhìn Tử Lam , Tử Lam nhìn bọn họ, trên mặt cô cũng không có bất kỳ biểu tình nào.
Nhưng cái gì cũng đều không có, đây mới thực sự rất dọa người!
Hi Hi ngây người, suy nghĩ một chút, mở miệng, “Mặc tổng, muốn lên trên đó tham quan , dù sao cũng phải có biểu hiện chút gì chứ ? Cái này liền giao cho ngài!” Nói xong Hi Hi đưa tất cả đồ của bon họ đang cầm trên tay đưa sang cho Mặc Thiếu Thiên, sau đó Hi Hi lôi kéo Tử Lam đi lên lâu trước.
Mặc Thiếu Thiên đứng ở phía sau, nhìn đồ trong tay mình , cân nhắc một chút , sau đó anh mỉm cười đi theo.
19 tầng !
Bọn họ sau khi đi vào, Mặc Thiếu Thiên có chút sửng sốt.
Nơi này lắp đặt thiết bị theo phong cách của chỗ ở lúc trước của bọn họ , phong cách rất giống nhau, nhưng bởi vì gia cụ ở đây , đều là đồ mới, cho nên lúc vừa đi vào, làm cho người ta cảm giác có một loại một phong cách riêng .
“Như thế nào? Cũng không tệ lắm phải không?” Hi Hi đi vào liền cười hỏi.
Mặc Thiếu Thiên nhìn một loạt chung quanh , thấy phong cách thiết kế như vậy , không cần phải nói, chính là theo phong cách yêu thích của Lâm Tử Lam.
Nữ nhân có sở thích lúc nào cũng đặc biệt như vậy , nhưng không thể không công nhận nhìn vào quả thật rất có cảm giác, khiến cho người ta luôn có cảm giác rất ấm áp.
Mặc Thiếu Thiên đi chung quanh nhìn, “Con mua khi nào ?”
Lời này, rõ ràng hỏi Hi Hi.
Hi Hi cũng không phủ nhận, trả lời một câu, “Đã lâu rồi!”
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, liếc mắt nhìn bé, “Không tệ, rất tinh mắt!”
“Dĩ nhiên !” Hi Hi đắc chí nói, vì mẹ, cái gì cũng bé cũng có thể làm .
Mặc Thiếu Thiên cũng nhíu mày, “Vừa vặn , sau này ăn cơm dễ dàng hơn rồi. . . . . .”
. . . . . .
Mặc Thiếu Thiên nói một câu , liền nhận được hai ánh mắt khinh bỉ phóng về phía mình.
Tử Lam cũng nhìn quanh một vòng , phong cách như thế này cô rất thích, rất hợp với cô .
So với trước lúc vừa mới tới nhận nhà , hiện giờ nhìn thoải mái hơn, thích hơn, gian phòng đã lắp đặt thiết bị hoàn tất , xem ra, không khỏi thích.
Lúc này, bọn họ bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Tử Lam cùng Hi Hi tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội Mặc Thiếu Thiên hiện tại đang ở nơi này , lôi kéo Mặc Thiếu Thiên cùng nhau làm, Mặc Thiếu trời cũng không ngại, theo chân mẹ con bọn họ ở chung một chỗ, làm cái gì anh cũng đều ẩm thấy thật vui vẻ.
Mặc dù, anh một mực tranh thủ lúc rảnh rỗi!
“Đúng rồi cha, buổi tối chúng ta muốn bài tiệc chúc mừng nhà mới , cha có tới không?” Hi Hi bổng nhiên nhớ tới việc quan trọng này , bé nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Tối hôm nay?” Mặc Thiếu Thiên nhướng mày hỏi.
Hi Hi gật đầu, “Đúng, mẹ mời bạn bè , cùng nhau đến đây ăn cơm, hôm nay bảo bối tự mình xuống bếp nga! !” Hi Hi cười nói.
Hi hi mới vừa nói dứt lời, liền nhận được một ánh mắt xem thường Tử Lam phóng tới.
Hôm nay cô mời Cảnh Thần , nếu như Mặc Thiếu Thiên cũng đến , thấy hi hi, thấy Mặc Thiếu Thiên, đoán chừng, cái gì cũng biết rồi.
Mặc dù Tử Lam không muốn tiếp tục giấu diếm việc này, nhưng trong những trường hợp như vậy , cô cứ có cảm giác có chút quỷ dị.
Hi hi nhìn Tử Lam , bé cười hắc hắc, xem thường ánh mắt cảnh cáo của cô.
Mặc Thiếu Thiên quay đầu sang nhìn Tử Lam, “Lâm tiểu thư, em mời những ai đó?” Lúc nói những lời này, Mặc Thiếu Thiên hầu như cắn răng nghiến lợi.
Cũng chính là tất cả mọi người đều biết, duy nhất chỉ có anh là không biết gì cả , loại cảm giác này, thật khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu!
Nếu như không phải hôm nay anh vô tình gặp gỡ, phải chăng anh cũng đều bị bỏ qua?
Tử Lam cười cười, “Chỉ có mấy người Cảnh Thần , Tiểu Từ, Trần Mặc, mấy người bạn tri kỉ thôi !” Tử Lam nói đơn giản.
“Xem ra, Lâm tiểu thư không có tính toán mời cả anh nữa sao !” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô sâu kín nói, đối với biểu hiện của cô lúc này , anh hết sức bất mãn.
“Đó không phải là sợ Mặc tổng bận quá không tới được sao?” Tử Lam nói.
“Em không hỏi anh , làm sao lại biết anh bận rộn? Huống chi, anh bận rộn hay không bận rộn , em chính là thư ký của anh , chẳng lẻ còn không biết sao?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Tử Lam gằn từng chữ hỏi ngược lại, nữ nhân này rõ ràng chính là cố ý như thế !
. . . . . .
“Vậy được !” Tử Lam thở dài, sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ Mặc tổng, xin hỏi anh buổi tối hôm nay có rảnh không ?” Tử Lam nhìn anh hỏi.
Mặc Thiếu Thiên khẽ cười, “Chuyện gì?”
“Đương nhiên là muốn mời Mặc tổng tới nhà dùng cơm ? Không biết Mặc tổng có thời gian rảnh không?” Tử Lam kiên nhẫn nói.
Mặc Thiếu Thiên lúc này mới hả hê nói, “Nếu là Lâm tiểu thư mời khách, anh làm sao sẽ không vui lòng đây? Em yên tâm, anh nhất định sẽ đến !” Mặc Thiếu Thiên gằn từng chữ nói , nói xong ánh mắt vẫn còn hung hăng liếc Tử Lam một cái
. . . . . . .囧.
Tử Lam rất vô tội a!
Không mời cũng không đúng, mời xong còn đưa cho cô ánh mắt đó !
Dạo này, làm người quả thật không dễ dàng chút nào !
Thế nhưng dùng thời gian hơn nửa ngày , rốt cuộc tất cả đều được thu thập xong xuôi .
Thật ra cái gọi là thu thập , Tử Lam và Mặc Thiếu Thiên hai người hoàn toàn chỉ biết người đánh đấm giả bộ, người chân chính dọn dẹp, chỉ có một mình Hi Hi mà thôi .
Bọn họ thỉnh thoảng thu thập một chút, lại cãi nhau, chỉ có Hi Hi ân cần dọn dẹp tất cả.
Cũng may đồ cũng không nhiều lắm , rất nhanh đã thu thập xong, phân loại, Hi Hi làm những thứ này, quả thật dễ như trở bàn tay, một đĩa đồ ăn.
Sau khi thu thập xong , cả căn phòng cũng trở nên tràn đầy sức sống, cho người ta có cảm giác, rất thoải mái, rèm cửa sổ hoa nhỏ cho người ta có cảm giác càng thêm phiêu dật.
Sau khi tất cả đã được sắp xếp hoàn tất , Tử Lam ngồi trên ghế sô pha , cầm trên tay một ly cà phê, nghỉ ngơi, mở cửa sổ ra , cho gió thổi vào nhà , cô có cảm giác hết sức thoải mái.
Mặc Thiếu Thiên cũng như vậy , uống cà phê, ngồi nghỉ ngơi, nhìn Tử Lam dáng vẽ trông rất hưởng thụ , khóe miệng anh từ từ không khỏi nhếch lên.
Chỉ có Hi Hi , sau khi thu thập xong , lại thu thập gian phòng của mình, tất cả sau khi sẵn sàng , Hi Hi còn muốn đi siêu thị mua thức ăn, chuẩn bị cho dạ tiệc tối hôm nay.
“Mệt quá!” Tử Lam làm ổ ngay trên ghế sô pha.
Hi Hi nhìn cô , khinh bỉ liếc mắt một cái, “Mẹ, toàn bộ quá trình từ đầu đến cuối cha và mẹ đều tranh thủ lúc rảnh rổi nghỉ ngơi , mệt nhất chính là con ? Được không? ?” Hi Hi kháng nghị nói
. . . . . . . 囧.
Tử Lam nhìn Hi Hi , an ủi một câu, “Bảo bối, con thật cực khổ, bất quá , đứa bé nên rèn luyện nhiều hơn , mới có thể nhanh chóng trưởng thành !”
. . . . . .
Việc này cùng nhanh chóng trưởng thành có quan hệ gì với nhau ?
Bất quá , bé không có biện pháp gì nửa đâu , gặp phải cha mẹ như vậy , nhất định phải cực khổ!
Sau khi Hi hi thu thập , bé uống một chút thức uống, nghỉ ngơi một lúc , sau đó nhìn cha mẹ mình , “Cha, mẹ, hai người nghỉ ngơi trước đi, con muốn đi ra ngoài mua ít đồ !” Hi Hi nhìn bọn họ nói.
Mặc Thiếu Thiên nhìn hai mẹ con bọn họ, sau đó đột nhiên trả lời một câu, “Cha ở chổ này !”
Một câu nói, khiến cho Tử Lam thật sự muốn hộc máu!
Trên đời này thật sự lại có chuyện trùng hợp đến thế sao? ? ? ?
Còn có thể ăn khớp như thế sao? ? ?
Rất dễ nhận thấy, nhìn Hi Hi lúc này trông thật bình tỉnh.
Thật ra lúc trước mua phòng ốc , bé cũng đã biết cha hiện tại đang sống ở chổ này , cho nên bé mới lưu loát đồng ý với mẹ không nói việc này cho cha biết , bởi vì coi như bé không nói, sớm muộn gì cũng sẽ gặp phải, chỉ là bé không ngờ lại trùng hợp như thế, mới ngày đầu tiên thì đã gặp được!
Mặc Thiếu Thiên nhìn lướt qua Tử Lam , sau đó nhìn Hi Hi , “ Hai mẹ con tại sao lại ở chỗ này?” Mặc Thiếu Thiên nhìn bọn họ hỏi.
Hi Hi vô cùng thân sĩ ưu nhã cười một tiếng, “Mặc tiên sinh, chúc mừng, về sau chúng ta sẽ trở thành hàng xóm với nhau rồi !”
Hàng xóm?
Mặc Thiếu Thiên cau mày, nhìn bọn họ, “Có ý tứ gì? Hai mẹ con dời đến nơi này sống sao?”
Hi Hi gật đầu một cái, cười nói, “Đúng, không sai!”
“Chuyện khi nào ?”
“Mới vừa!”
. . . . . .
Mặc Thiếu Thiên dĩ nhiên biết, lấy bản lãnh của Hi Hi , muốn ở chỗ này mua phòng ốc, dễ như trở bàn tay, chỉ là chuyện này, tại sao anh cái gì cũng đều không biết được? .
Mặc Thiếu Thiên cau mày, sau đó nhìn bọn họ, “Tại sao cha không biết?”
“Mặc tiên sinh , ngài bận rộn như vậy , làm sao có thời giờ a, ngay cả thời gian ăn cơm cũng không rảnh , con thế nào nói cho ngài đây!” Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, vẫn như cũ cười nói, trên mặt duy trì thân sĩ , cười nhạt , chỉ là nụ cười kia, thật làm người ta không hiểu trong lòng bé hiện tại đang nghĩ gì .
Đây là đứa con trai bảo bối của anh nên làm sao anh lại không hiểu rõ bé hơn ai chứ !
Bé càng cười vui vẻ, cười thân sĩ, càng chứng minh, bé đang rất tức giận.
Mặc Thiếu Thiên đi tới, nhìn Hi Hi , “Con đang tức giận sao ?”
Hi Hi cười một tiếng, “Mặc tiên sinh, xin hỏi con là cái gì phải tức giận?” Hi Hi cười hỏi ngược lại.
Bé là con trai của anh , nếu như ngay cả anh đều không biết bé hiện tại đang thế nào , anh dám chắc sẽ không có bất kỳ người nào hiểu được.
Mở miệng một tiếng Mặc tiên sinh, rất rõ ràng bé hiện tại đang tức giận!
Mặc Thiếu Thiên liếc mắt nhìn Tử Lam , Tư Lam thì nhìn về phía khác, chuyện này , cô không muốn tham dự.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi , nghe lời vừa rồi của bé , càng thêm chứng minh rõ ràng , hiện tại Hi Hi đang tức giận.
Mặc Thiếu Thiên mím môi, sau đó đi tới, “Chuyện lần trước, cha rời đi trước, là cha không đúng, nhưng quả thật có nguyên nhân!”
Hi Hi nhíu mày, “Con biết , theo mối tình đầu của ngài nha , Mặc tiên sinh, chúc ngài mạnh khỏe phúc khí a!”
. . . . . .
Nghe lời Hi Hi vừa nói, trong lòng Mặc Thiếu Thiên không nói nên lời , không biết nó là loại tư vị gì.
Bị con trai hiểu lầm, thì ra là loại cảm giác như thế này!
Mặc Thiếu Thiên nhìn gương mặt của Hi Hi như thế , anh mím môi, suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Cô ta là mối tình đầu của cha không sai, nhưng đó đã là chuyện đã qua, hôm đó cha bỏ đi trước, bởi vì cô ta gặp phải tai nạn xe cộ, ở chỗ này một mình không cò́n người thân, cha đi, cũng không có gì quá phận !” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi từng chút một giải thích cho bé hiểu , lời này, đây cũng chính là lời giải thích của anh đối với Tử Lam , Mặc Thiếu Thiên nói rất đúng trọng tâm.
Hi Hi ngẫm nghĩ , nói thật ra , bé cũng không biết mình đang giận cái gì, bé chỉ biết hiện tại bên cạnh cha xuất hiện thêm một người như vậy , bé cảm thấy rất khó chịu!
Hi Hi chợt nhíu mày, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Mặc tiên sinh, ngài thật thiện lương!”
. . . . . .
“Cùng thiện lương không liên quan, cô ta một mình lại không còn người thân nào sống trên đời này, cha không thể nào khoanh tay đứng nhìn, nhưng chuyện giữa cha và cô ta đã trở thành quá khứ rồi !” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Thật sao?”
Mặc Thiếu Thiên gật đầu, “Cha cần gì lừa con !”
Lúc này Hi Hi mới cảm thấy hài lòng cười một tiếng, “Được rồi, Mặc tiên sinh, tạm thời tin tưởng ngài một lần !”
. . . . . .
Biến hóa này, có phải hay không có chút quá nhanh?
Tử Lam nhìn Hi Hi, cứ như vậy nói một câu liền bị dụ dỗ rồi sao ?
Định lực cũng quá quá kém đi ?
Mặc Thiếu Thiên lại nở nụ cười nhạt, nhìn Hi Hi , thật ra lý do khiến Hi Hi tức giận, cũng bởi vì trong lòng bé thật sự rất quan tâm đến anh , cho nên anh cảm thấy thật cao hứng.
Sau đó , anh nhướng mày , nhìn Hi Hi hỏi, “Mấy tầng lầu?”
“19 !” Hi Hi nói.
“Có muốn đi lên tham quan một chút không ?” Hi Hi nhíu mày hỏi ngược lại.
“Từ chối thì có vẻ bất kính!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Vì vậy hai người thương lượng xong , liền quyết định lên .
Lúc này, Tử Lam đứng ở phía sau, Hi Hi chợt nhớ tới cái gì tự đắc, quay đầu lại liếc mắt nhìn Tử Lam , Tử Lam nhìn bọn họ, trên mặt cô cũng không có bất kỳ biểu tình nào.
Nhưng cái gì cũng đều không có, đây mới thực sự rất dọa người!
Hi Hi ngây người, suy nghĩ một chút, mở miệng, “Mặc tổng, muốn lên trên đó tham quan , dù sao cũng phải có biểu hiện chút gì chứ ? Cái này liền giao cho ngài!” Nói xong Hi Hi đưa tất cả đồ của bon họ đang cầm trên tay đưa sang cho Mặc Thiếu Thiên, sau đó Hi Hi lôi kéo Tử Lam đi lên lâu trước.
Mặc Thiếu Thiên đứng ở phía sau, nhìn đồ trong tay mình , cân nhắc một chút , sau đó anh mỉm cười đi theo.
19 tầng !
Bọn họ sau khi đi vào, Mặc Thiếu Thiên có chút sửng sốt.
Nơi này lắp đặt thiết bị theo phong cách của chỗ ở lúc trước của bọn họ , phong cách rất giống nhau, nhưng bởi vì gia cụ ở đây , đều là đồ mới, cho nên lúc vừa đi vào, làm cho người ta cảm giác có một loại một phong cách riêng .
“Như thế nào? Cũng không tệ lắm phải không?” Hi Hi đi vào liền cười hỏi.
Mặc Thiếu Thiên nhìn một loạt chung quanh , thấy phong cách thiết kế như vậy , không cần phải nói, chính là theo phong cách yêu thích của Lâm Tử Lam.
Nữ nhân có sở thích lúc nào cũng đặc biệt như vậy , nhưng không thể không công nhận nhìn vào quả thật rất có cảm giác, khiến cho người ta luôn có cảm giác rất ấm áp.
Mặc Thiếu Thiên đi chung quanh nhìn, “Con mua khi nào ?”
Lời này, rõ ràng hỏi Hi Hi.
Hi Hi cũng không phủ nhận, trả lời một câu, “Đã lâu rồi!”
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, liếc mắt nhìn bé, “Không tệ, rất tinh mắt!”
“Dĩ nhiên !” Hi Hi đắc chí nói, vì mẹ, cái gì cũng bé cũng có thể làm .
Mặc Thiếu Thiên cũng nhíu mày, “Vừa vặn , sau này ăn cơm dễ dàng hơn rồi. . . . . .”
. . . . . .
Mặc Thiếu Thiên nói một câu , liền nhận được hai ánh mắt khinh bỉ phóng về phía mình.
Tử Lam cũng nhìn quanh một vòng , phong cách như thế này cô rất thích, rất hợp với cô .
So với trước lúc vừa mới tới nhận nhà , hiện giờ nhìn thoải mái hơn, thích hơn, gian phòng đã lắp đặt thiết bị hoàn tất , xem ra, không khỏi thích.
Lúc này, bọn họ bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Tử Lam cùng Hi Hi tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội Mặc Thiếu Thiên hiện tại đang ở nơi này , lôi kéo Mặc Thiếu Thiên cùng nhau làm, Mặc Thiếu trời cũng không ngại, theo chân mẹ con bọn họ ở chung một chỗ, làm cái gì anh cũng đều ẩm thấy thật vui vẻ.
Mặc dù, anh một mực tranh thủ lúc rảnh rỗi!
“Đúng rồi cha, buổi tối chúng ta muốn bài tiệc chúc mừng nhà mới , cha có tới không?” Hi Hi bổng nhiên nhớ tới việc quan trọng này , bé nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Tối hôm nay?” Mặc Thiếu Thiên nhướng mày hỏi.
Hi Hi gật đầu, “Đúng, mẹ mời bạn bè , cùng nhau đến đây ăn cơm, hôm nay bảo bối tự mình xuống bếp nga! !” Hi Hi cười nói.
Hi hi mới vừa nói dứt lời, liền nhận được một ánh mắt xem thường Tử Lam phóng tới.
Hôm nay cô mời Cảnh Thần , nếu như Mặc Thiếu Thiên cũng đến , thấy hi hi, thấy Mặc Thiếu Thiên, đoán chừng, cái gì cũng biết rồi.
Mặc dù Tử Lam không muốn tiếp tục giấu diếm việc này, nhưng trong những trường hợp như vậy , cô cứ có cảm giác có chút quỷ dị.
Hi hi nhìn Tử Lam , bé cười hắc hắc, xem thường ánh mắt cảnh cáo của cô.
Mặc Thiếu Thiên quay đầu sang nhìn Tử Lam, “Lâm tiểu thư, em mời những ai đó?” Lúc nói những lời này, Mặc Thiếu Thiên hầu như cắn răng nghiến lợi.
Cũng chính là tất cả mọi người đều biết, duy nhất chỉ có anh là không biết gì cả , loại cảm giác này, thật khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu!
Nếu như không phải hôm nay anh vô tình gặp gỡ, phải chăng anh cũng đều bị bỏ qua?
Tử Lam cười cười, “Chỉ có mấy người Cảnh Thần , Tiểu Từ, Trần Mặc, mấy người bạn tri kỉ thôi !” Tử Lam nói đơn giản.
“Xem ra, Lâm tiểu thư không có tính toán mời cả anh nữa sao !” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô sâu kín nói, đối với biểu hiện của cô lúc này , anh hết sức bất mãn.
“Đó không phải là sợ Mặc tổng bận quá không tới được sao?” Tử Lam nói.
“Em không hỏi anh , làm sao lại biết anh bận rộn? Huống chi, anh bận rộn hay không bận rộn , em chính là thư ký của anh , chẳng lẻ còn không biết sao?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Tử Lam gằn từng chữ hỏi ngược lại, nữ nhân này rõ ràng chính là cố ý như thế !
. . . . . .
“Vậy được !” Tử Lam thở dài, sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ Mặc tổng, xin hỏi anh buổi tối hôm nay có rảnh không ?” Tử Lam nhìn anh hỏi.
Mặc Thiếu Thiên khẽ cười, “Chuyện gì?”
“Đương nhiên là muốn mời Mặc tổng tới nhà dùng cơm ? Không biết Mặc tổng có thời gian rảnh không?” Tử Lam kiên nhẫn nói.
Mặc Thiếu Thiên lúc này mới hả hê nói, “Nếu là Lâm tiểu thư mời khách, anh làm sao sẽ không vui lòng đây? Em yên tâm, anh nhất định sẽ đến !” Mặc Thiếu Thiên gằn từng chữ nói , nói xong ánh mắt vẫn còn hung hăng liếc Tử Lam một cái
. . . . . . .囧.
Tử Lam rất vô tội a!
Không mời cũng không đúng, mời xong còn đưa cho cô ánh mắt đó !
Dạo này, làm người quả thật không dễ dàng chút nào !
Thế nhưng dùng thời gian hơn nửa ngày , rốt cuộc tất cả đều được thu thập xong xuôi .
Thật ra cái gọi là thu thập , Tử Lam và Mặc Thiếu Thiên hai người hoàn toàn chỉ biết người đánh đấm giả bộ, người chân chính dọn dẹp, chỉ có một mình Hi Hi mà thôi .
Bọn họ thỉnh thoảng thu thập một chút, lại cãi nhau, chỉ có Hi Hi ân cần dọn dẹp tất cả.
Cũng may đồ cũng không nhiều lắm , rất nhanh đã thu thập xong, phân loại, Hi Hi làm những thứ này, quả thật dễ như trở bàn tay, một đĩa đồ ăn.
Sau khi thu thập xong , cả căn phòng cũng trở nên tràn đầy sức sống, cho người ta có cảm giác, rất thoải mái, rèm cửa sổ hoa nhỏ cho người ta có cảm giác càng thêm phiêu dật.
Sau khi tất cả đã được sắp xếp hoàn tất , Tử Lam ngồi trên ghế sô pha , cầm trên tay một ly cà phê, nghỉ ngơi, mở cửa sổ ra , cho gió thổi vào nhà , cô có cảm giác hết sức thoải mái.
Mặc Thiếu Thiên cũng như vậy , uống cà phê, ngồi nghỉ ngơi, nhìn Tử Lam dáng vẽ trông rất hưởng thụ , khóe miệng anh từ từ không khỏi nhếch lên.
Chỉ có Hi Hi , sau khi thu thập xong , lại thu thập gian phòng của mình, tất cả sau khi sẵn sàng , Hi Hi còn muốn đi siêu thị mua thức ăn, chuẩn bị cho dạ tiệc tối hôm nay.
“Mệt quá!” Tử Lam làm ổ ngay trên ghế sô pha.
Hi Hi nhìn cô , khinh bỉ liếc mắt một cái, “Mẹ, toàn bộ quá trình từ đầu đến cuối cha và mẹ đều tranh thủ lúc rảnh rổi nghỉ ngơi , mệt nhất chính là con ? Được không? ?” Hi Hi kháng nghị nói
. . . . . . . 囧.
Tử Lam nhìn Hi Hi , an ủi một câu, “Bảo bối, con thật cực khổ, bất quá , đứa bé nên rèn luyện nhiều hơn , mới có thể nhanh chóng trưởng thành !”
. . . . . .
Việc này cùng nhanh chóng trưởng thành có quan hệ gì với nhau ?
Bất quá , bé không có biện pháp gì nửa đâu , gặp phải cha mẹ như vậy , nhất định phải cực khổ!
Sau khi Hi hi thu thập , bé uống một chút thức uống, nghỉ ngơi một lúc , sau đó nhìn cha mẹ mình , “Cha, mẹ, hai người nghỉ ngơi trước đi, con muốn đi ra ngoài mua ít đồ !” Hi Hi nhìn bọn họ nói.
/611
|