Edit : Oanh Love
Diệp An Nhiên rốt cuộc muốn làm gì?
Lúc này, Hi Hi nhìn Hoa Hồng, "Sau đó thì sao?"
"Sau đó ư? Sau đó dường như bị mẹ cậu phủ định trở về !" Hoa Hồng nói.
Nói đến đây, Hi Hi gật đầu, đây là phong cách của mẹ !
Dựa vào việc Diệp An Nhiên hành động như vậy, nói lên, đích xác cô ta muốn phá hư buổi lễ đính hôn của cha và mẹ !
Nhưng rất hiển nhiên, cô ta không thành công !
Cho nên, đã đổi biện pháp khác đến phá hư buổi lễ đính hôn của cha vè mẹ sao?
Nhưng Hi Hi không tin, chuyện này và Diệp An Nhiên không có quan hệ gì.
Chỉ là, Hi Hi nghĩ, dường như, đâu đó có điểm gì là lạ.
Nếu quả thật chính là Diệp An Nhiên làm, như vậy, cô ta chỉ đơn giản muốn phá hư buổi lễ đính hôn của cha và mẹ sao?
Vì sao Hi Hi nghĩ, chuyện này không giống như trong tưởng tượng đơn giản như vậy !
Hi Hi cau mày, ánh mắt nhìn phía trước, xe taxi phía trước, vẫn như củ chậm rãi lăn bánh.
Hi Hi nhìn, trong lòng càng ngày càng nghi ngờ.
Tuy nhiên, xe vẫn duy trì chạy với tốc độ như cũ.
Mãi cho đến khi dừng lại trước lầu nơi trọ của Diệp An Nhiên, lúc này, Diệp An Nhiên đẩy cửa xe ra, thanh toán tiền xe, xuống xe, về nhà.
Trừ lần đó ra, cũng không có những cử động nào khác thường.
Hoa Hồng và Hi Hi dừng la lại cách đó không xa.
Nhìn Diệp An Nhiên trở về nhà.
Hoa Hồng nhìn Hi Hi, "Dường như cô ta không có động tác nào khác thường ! " Hoa Hồng nhìn theo bóng lưng Diệp An Nhiên dần khuất nói.
Hi Hi ngồi trong xe, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng, "Càng giả vờ vô tội, càng khả nghi ! " Hi Hi lạnh lùng nói.
Hoa Hồng nhướn mày, "Tán thành !"
Hi Hi cũng không tin, bé sẽ vấn tiếp tục giám sát Diệp An Nhiên, thử xem cô ta có thể giả vờ đến lúc nào!
Lúc này, Hi Hi lấy điện thoại di động ra, bấm một dãi mã số.
"Uy, Lý Thuận, lập tức tới... " Hi Hi gọi cho Lý Thuận một cú điện thoại, nói địa chỉ, khiến anh ta tức tốc tới.
Mà trong khoảng thời gian này, Hi Hi cùng Hoa Hồng vẫn ngồi im trong xe, hai người đưa mắt nhìn về căn hộ của Diệp An Nhiên, rất nhanh, đèn bên trong được sáng lên.
Xem ra, Diệp An Nhiên rất thích giả dạng vô tội.
Mặc dù như thế, nếu không hiểu rõ Diệp An Nhiên là người như thế nào, có lẽ Hi Hi cũng bị cô ta lừa! Đó cũng là điều tự nhiên thôi .
Lúc này, Hi Hi quay đầu sang nhìn Hoa Hồng, "Tỷ nói thử xem, liệu thân phận thực sự của Diệp An Nhiên rốt cuộc là thế nào? " Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng lắc đầu, cái này cô cũng không rõ lắm, Hoa Hồng từ trước đến nay vô câu vô thúc, tiêu diêu tự tại, mặc dù là người của Hợp Tung, nhưng để cô làm một chuyện gì đó, Tạp Ni và Mặc Tử cũng phải nói đi nói lại vài lần, Hoa Hồng mới đồng ý , giống như cô không quan tâm chuyện nào hết, cũng không quá quan tâm để bụng.
Nhất là đối với thân phận của người khác, cô càng không quan tâm.
"Không biết ! " Hoa Hồng đúng sự thật nói, nói xong câu đó, đôi mắt Hoa Hồng hơi híp mắt lên, ánh mắt lười biếng như thế, cực kỳ giống với con mèo lười.
"Tôi có thể cảm giác được, thân thủ của Diệp An Nhiên rất tốt ! " Hoa Hồng nói.
Nói đến cái này, Hi Hi nhíu mày, Diệp An Nhiên, quả nhiên không phải là người đơn giản như vẽ ngoài của cô ta, lúc này, Hi Hi nhìn Hoa Hồng, "Tỷ và cô ta, ai lợi hại hơn một chút ! ?"
Nói đến đây, Hoa Hồng bỗng nhiên khẽ cười.
"Đừng lấy Diệp An Nhiên ra so sánh với tôi !"
"Thế giới có tam đại hắc bang, cộng thêm người của Mafia, tất cả nữ sát thủ, tôi đều không để vào mắt, hơn nữa trên danh sách xếp hạng, tôi không nói, cậu cũng có thể biết ! " Hoa Hồng nhìn Hi Hi gằn từng chữ nói.
Hi Hi đương nhiên biết, thế giới tồn tại ba loại thế lực hắc đạo !
Hoa Hồng nói những lời này, không chứa thành phần khoác lác.
Bất quá nói xong lời này, Hoa Hồng nhíu nhíu mày.
"Làm sao vậy? " Hi Hi nhìn Hoa Hồng hỏi.
"Ngoại trừ một nữ nhân nằm ngoài bảng danh sách ! " Hoa Hồng mở miệng.
Nghe thế, Hi Hi nhíu nhíu mày, "Ai?"
"Chi Tử * !"
[*Chi Tử, thân phận hơi đặc biệt một chút, mọi người chắc có lẽ cũng đoán được thân phận thật sự của cô nàng có biệt danh Chi Tử này rồi!!!]
"Đây chính là biệt danh của cô ta, không có ai biết tên thật của cô ta gọi là gì ! " Hoa Hồng nói.
"Cô ta là người như thế nào? " Hi Hi nhíu mày hỏi.
Hoa Hồng lắc đầu, "Chi Tử không phải là người trong hắc đạo, mà là người trong tổ chức quốc tế chống khủng bố!"
Nhắc đến tổ chức quốc tế, Hi Hi nhíu nhíu mày, nếu có nhân tài như vậy, đối với đám người bọn họ mà nói, thực sự là một vấn đề cực lớn.
"Tỷ không phải là đối thủ của Chi Tử sao ? " Hi Hi hỏi.
"Ngang tài ngang sức mà thôi ! " Hoa Hồng nói.
"Chi Tử là người như thế nào? " Hi Hi nhíu mày hỏi.
Hoa Hồng lắc đầu, "Chi Tử không phải người trong hắc đạo, mà là người trong tổ chức quốc tế !"
Nhắc đến quốc tế, Hi Hi nhíu nhíu mày, nếu có nhân tài như vậy, đối với đám người bọn họ mà nói, thực sự là một vấn đề cực lớn.
"Tỷ không phải là đối thủ của Chi Tử sao? " Hi Hi hỏi.
"Ngang tay mà thôi ! " Hoa Hồng nói.
Có đôi khi, Hoa Hồng thực sự rất muốn biết một chút về nữ nhân có biệt danh Chi Tử kia.
Từ xưa anh hùng trọng anh hùng, Hoa Hồng cũng coi như một người "Anh hùng ", cho nên cô đối nữ nhân được gọi Chi Tử, rất là hiếu kỳ.
Mặc dù không cùng một con đường, Hoa Hồng cũng rất kính trọng.
Dù sao, bọn họ giống nhau bài danh, nên tồn tại một chút duyên phận với nhau !
Nghe lời Hoa Hồng vừa nói..., Hi Hi gật đầu.
Vẻ mặt nghiêm túc.
Lúc này, ánh mắt của Hi Hi nhìn về căn hộ của Diệp An Nhiên, mày nhăn lại.
"Tôi muốn biết thân phận thật sự của Diệp An Nhiên! " Hi Hi gằn từng chữ nói.
"Nếu như Tạp Ni có tin tức, sẽ nói cho chúng ta ! " Hoa Hồng nói.
Chỉ dùng thời gian 30 phút, Lý Thuận đã mang theo người chạy tới dưới căn hộ nơi sống của Diệp An Nhiên đặt trụ sở giám sát tại đây.
Hi Hi ở trong xe, thấy Lý Thuận tới, liền xuống xe.
Khi Lý Thuận vừa nhìn thấy Hi Hi, vẻ mặt cực kỳ hài lòng, "Lão đại, tôi đã tới !"
Lúc này, Hoa Hồng và Hi Hi cùng nhau bước xuống, Lý Thuận nhìn Hoa Hồng, nhíu nhíu mày, "Vị tiểu thư này là?"
"Hoa Hồng ! " Hi Hi chỉ đơn giản giới thiệu một tiếng.
Hoa Hồng !
Lý Thuận làm sao lại không biết, anh cũng nghe Tạp Ni nói qua vài lần.
Hiện tại Hoa Hồng dĩ nhiên tới thành phố A!
Xảy ra chuyện gì rồi!
Dĩ nhiên cần Hoa Hồng tự mình đứng ra !
Hơn nữa, lớn lên lại xinh đẹp như vậy... Yêu tinh !
Lý Thuận nhìn Hoa Hồng, "Hoa Hồng lão đại ! " Lý Thuận gọi một tiếng.
Hoa Hồng lão đại...
Hoa Hồng không có thói quen bị người khác gọi cô như vậy, bất quá cô cũng không nói gì, hiện tại chuyện trọng yếu nhất, chính là phải tìm cho ra tung tích của Lâm Tử Lam!
"Lão đại, đã xảy ra chuyện gì? Ngày hôm nay không phải là lễ đính hôn của cha cậu và mẹ cậu sao? " Lý Thuận nhìn Hi Hi hỏi.
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Hi Hi càng lúc càng xấu đi.
"Tôi có một chuyện, cần anh hỗ trợ ! " Hi Hi nói.
Dùng hai từ hỗ trợ, Lý Thuận cảm thấy nói như vậu có vẻ quá nghiêm trọng !
Lập tức nghiêm nghị, "Lão đại, có chuyện gì cậu cứ nói !"
Hi Hi nhìn về phía căn hộ phía sau, "Tôi muốn anh phái người hai mươi bốn tiếng đồng hồ giám thị nhất cử nhất động của nữ nhân trong căn hộ này!"
Nghe lời Hi Hi vừa nói..., Lý Thuận gật đầu, "Tốt, không thành vấn đề !"
"Gặp qua người nào, đã cử động gì, đều phải giám sát nhất thanh nhị sở cho tôi! " Hi Hi nói.
Bé cũng không tin, nữ nhân có thể nhịn xuống điều gì đó cũng không làm !
Nếu như theo tính cách của Diệp An Nhiên, cô ta nhất định không sẽ an phận như vậy.
Diệp An Nhiên có thể nhẫn một ngày, bé cũng không tin Diệp An Nhiên có thể chịu đựng !
Nghe Hi Hi nói xong..., Lý Thuận gật đầu, "Tôi đã biết !"
"Mẹ tôi bị bắt cóc, Lý Thuận, chuyện này tôi liền giao cho anh ! " Hi Hi nhìn Lý Thuận nói, ủy thác trọng trách.
Nghe Hi Hi nói..., Lý Thuận líu lưỡi, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Nói vậy, lúc này nữ nhân trong đó, chính là đối tượng khiến Hi Hi nghi ngờ.
Nếu như vậy, Lý Thuận nhất định phải làm tốt chuyện này.
"Lão đại, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ tự mình giám sát, có tin tức gì, tôi nhất định trước tiên báo cho cậu biết ! " Lý Thuận nói.
Hi Hi gật đầu.
Ngay sau đó, cùng Lý Thuận nói thoáng một số chuyện, tiếp đó Hi Hi và Hoa Hồng rời khỏi.
Bọn họ vẫn còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.
Cho nên phải rời đi trước.
Bên này, Lý Thuận mang theo huynh đệ, hai mươi bốn tiếng đồng hồ giám sát Diệp An Nhiên !
Tiệc rượu bên kia, Mặc Ân Thiên bắt chuyện, cho tới cuối mọi người tan cuộc rời khỏi.
Mặc dù có chút kỳ quái, Mặc Thiếu Thiên và Lâm Tử Lam đi sau khi xuất hiện tại buổi tiệc một lúc vấn không có lộ diện thêm một lần nào nữa, tiếp đãi khó tránh có chút không chu toàn, chỉ là, loại ý nghĩ này, cũng chỉ có thể nghỉ trong lòng, không dám nói gì.
Người đứng đầu nhận thấy kỳ quái chính là Cảnh Thần, Từ Từ, Trần Mặc, còn có Lục Tử Thịnh.
Bọn họ đều cảm giác được chuyện này không thích hợp, nhưng cũng không biết tình huống, quan hệ giữa Mặc già và Mặc Thiếu Thiên luôn luôn không tốt lắm, dĩ nhiên khả năng đứng ra giúp Mặc Thiếu Thiên bắt chuyện cùng mọi người, cái này, khiến người ta vừa sợ vừa khó có thể tin.
Nhìn mọi người tan cuộc, Cảnh Thần và Từ Từ hai mặt nhìn nhau.
Trần Mặc không biết tình huống, chỉ nhìn một chút Cảnh Thần đứng cách đó không xa, ánh mắt Cảnh Thần như thế, trong lúc lơ đãng anh không cách nào chống lại, sau đó lại nhìn về phía người đang đứng bên cạnh mình, rất nhanh dời đi tầm mắt.
Tìm không được người, cuối cùng Cảnh Thần lôi kéo Từ Từ bỏ đi.
Trần Mặc nhìn theo bóng lưng Cảnh Thần, điều gì đó cũng nói không nên lời, lúc này, nữ nhân bên cạnh nhìn anh, "Mặc, anh đang nhìn gì đó? Sẽ không phải, bên ngoài anh còn có nữ nhân khác nữa sao? " Vị hôn thê của Trần Mặc nhìn anh hỏi.
Trần Mặc nghe lời của cô, "Em ở đây nói bậy bạ gì đó ! " Rất rõ ràng, Trần Mặc hoàn toàn đúng đắng phản bác.
Nhìn Trần Mặc bộ dạng sinh khí, nữ tử nhanh chóng hống anh, "Em chỉ tùy tiện nói một chút mà thôi, anh tức giận như vậy làm cái gì, em không nói nữa là được..."
Dứt lời, hai người cũng tay nắm tay nhau đi ra ngoài.
Tại cửa nhà hàng, ngừng lại một chiếc xe.
Mà người ngồi trong xe, mà người ngồi trong xe không ai khác chính là Tiêu Dật !
Anh đưa mắt nhìn về phía của nhà hàng, rất nhiều người đều từ bên trong đi ra, anh biết, nhất định đã xảy ra chuyện.
Lúc này, Ảnh Tử từ từ đi tới, sau đó nhanh chóng lên xe.
Tiêu Dật dựa lựng vào xe, thấy Ảnh Tử lên xe, lập tức hỏi, "Xảy ra chuyện gì?"
Ảnh Tử quay đầu lại, nhìn Tiêu Dật, suy nghĩ một chút, cuối mở miệng, "Tôi nghe nói, Lâm tiểu thư trong buổi lễ đính hôn sau khi hoàn thành nghi thức, đã biến mất không thấy tăm hơi..."
Không thấy chính là một khái niệm, Tiêu Dật rõ ràng biết được!
Diệp An Nhiên rốt cuộc muốn làm gì?
Lúc này, Hi Hi nhìn Hoa Hồng, "Sau đó thì sao?"
"Sau đó ư? Sau đó dường như bị mẹ cậu phủ định trở về !" Hoa Hồng nói.
Nói đến đây, Hi Hi gật đầu, đây là phong cách của mẹ !
Dựa vào việc Diệp An Nhiên hành động như vậy, nói lên, đích xác cô ta muốn phá hư buổi lễ đính hôn của cha và mẹ !
Nhưng rất hiển nhiên, cô ta không thành công !
Cho nên, đã đổi biện pháp khác đến phá hư buổi lễ đính hôn của cha vè mẹ sao?
Nhưng Hi Hi không tin, chuyện này và Diệp An Nhiên không có quan hệ gì.
Chỉ là, Hi Hi nghĩ, dường như, đâu đó có điểm gì là lạ.
Nếu quả thật chính là Diệp An Nhiên làm, như vậy, cô ta chỉ đơn giản muốn phá hư buổi lễ đính hôn của cha và mẹ sao?
Vì sao Hi Hi nghĩ, chuyện này không giống như trong tưởng tượng đơn giản như vậy !
Hi Hi cau mày, ánh mắt nhìn phía trước, xe taxi phía trước, vẫn như củ chậm rãi lăn bánh.
Hi Hi nhìn, trong lòng càng ngày càng nghi ngờ.
Tuy nhiên, xe vẫn duy trì chạy với tốc độ như cũ.
Mãi cho đến khi dừng lại trước lầu nơi trọ của Diệp An Nhiên, lúc này, Diệp An Nhiên đẩy cửa xe ra, thanh toán tiền xe, xuống xe, về nhà.
Trừ lần đó ra, cũng không có những cử động nào khác thường.
Hoa Hồng và Hi Hi dừng la lại cách đó không xa.
Nhìn Diệp An Nhiên trở về nhà.
Hoa Hồng nhìn Hi Hi, "Dường như cô ta không có động tác nào khác thường ! " Hoa Hồng nhìn theo bóng lưng Diệp An Nhiên dần khuất nói.
Hi Hi ngồi trong xe, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng, "Càng giả vờ vô tội, càng khả nghi ! " Hi Hi lạnh lùng nói.
Hoa Hồng nhướn mày, "Tán thành !"
Hi Hi cũng không tin, bé sẽ vấn tiếp tục giám sát Diệp An Nhiên, thử xem cô ta có thể giả vờ đến lúc nào!
Lúc này, Hi Hi lấy điện thoại di động ra, bấm một dãi mã số.
"Uy, Lý Thuận, lập tức tới... " Hi Hi gọi cho Lý Thuận một cú điện thoại, nói địa chỉ, khiến anh ta tức tốc tới.
Mà trong khoảng thời gian này, Hi Hi cùng Hoa Hồng vẫn ngồi im trong xe, hai người đưa mắt nhìn về căn hộ của Diệp An Nhiên, rất nhanh, đèn bên trong được sáng lên.
Xem ra, Diệp An Nhiên rất thích giả dạng vô tội.
Mặc dù như thế, nếu không hiểu rõ Diệp An Nhiên là người như thế nào, có lẽ Hi Hi cũng bị cô ta lừa! Đó cũng là điều tự nhiên thôi .
Lúc này, Hi Hi quay đầu sang nhìn Hoa Hồng, "Tỷ nói thử xem, liệu thân phận thực sự của Diệp An Nhiên rốt cuộc là thế nào? " Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng lắc đầu, cái này cô cũng không rõ lắm, Hoa Hồng từ trước đến nay vô câu vô thúc, tiêu diêu tự tại, mặc dù là người của Hợp Tung, nhưng để cô làm một chuyện gì đó, Tạp Ni và Mặc Tử cũng phải nói đi nói lại vài lần, Hoa Hồng mới đồng ý , giống như cô không quan tâm chuyện nào hết, cũng không quá quan tâm để bụng.
Nhất là đối với thân phận của người khác, cô càng không quan tâm.
"Không biết ! " Hoa Hồng đúng sự thật nói, nói xong câu đó, đôi mắt Hoa Hồng hơi híp mắt lên, ánh mắt lười biếng như thế, cực kỳ giống với con mèo lười.
"Tôi có thể cảm giác được, thân thủ của Diệp An Nhiên rất tốt ! " Hoa Hồng nói.
Nói đến cái này, Hi Hi nhíu mày, Diệp An Nhiên, quả nhiên không phải là người đơn giản như vẽ ngoài của cô ta, lúc này, Hi Hi nhìn Hoa Hồng, "Tỷ và cô ta, ai lợi hại hơn một chút ! ?"
Nói đến đây, Hoa Hồng bỗng nhiên khẽ cười.
"Đừng lấy Diệp An Nhiên ra so sánh với tôi !"
"Thế giới có tam đại hắc bang, cộng thêm người của Mafia, tất cả nữ sát thủ, tôi đều không để vào mắt, hơn nữa trên danh sách xếp hạng, tôi không nói, cậu cũng có thể biết ! " Hoa Hồng nhìn Hi Hi gằn từng chữ nói.
Hi Hi đương nhiên biết, thế giới tồn tại ba loại thế lực hắc đạo !
Hoa Hồng nói những lời này, không chứa thành phần khoác lác.
Bất quá nói xong lời này, Hoa Hồng nhíu nhíu mày.
"Làm sao vậy? " Hi Hi nhìn Hoa Hồng hỏi.
"Ngoại trừ một nữ nhân nằm ngoài bảng danh sách ! " Hoa Hồng mở miệng.
Nghe thế, Hi Hi nhíu nhíu mày, "Ai?"
"Chi Tử * !"
[*Chi Tử, thân phận hơi đặc biệt một chút, mọi người chắc có lẽ cũng đoán được thân phận thật sự của cô nàng có biệt danh Chi Tử này rồi!!!]
"Đây chính là biệt danh của cô ta, không có ai biết tên thật của cô ta gọi là gì ! " Hoa Hồng nói.
"Cô ta là người như thế nào? " Hi Hi nhíu mày hỏi.
Hoa Hồng lắc đầu, "Chi Tử không phải là người trong hắc đạo, mà là người trong tổ chức quốc tế chống khủng bố!"
Nhắc đến tổ chức quốc tế, Hi Hi nhíu nhíu mày, nếu có nhân tài như vậy, đối với đám người bọn họ mà nói, thực sự là một vấn đề cực lớn.
"Tỷ không phải là đối thủ của Chi Tử sao ? " Hi Hi hỏi.
"Ngang tài ngang sức mà thôi ! " Hoa Hồng nói.
"Chi Tử là người như thế nào? " Hi Hi nhíu mày hỏi.
Hoa Hồng lắc đầu, "Chi Tử không phải người trong hắc đạo, mà là người trong tổ chức quốc tế !"
Nhắc đến quốc tế, Hi Hi nhíu nhíu mày, nếu có nhân tài như vậy, đối với đám người bọn họ mà nói, thực sự là một vấn đề cực lớn.
"Tỷ không phải là đối thủ của Chi Tử sao? " Hi Hi hỏi.
"Ngang tay mà thôi ! " Hoa Hồng nói.
Có đôi khi, Hoa Hồng thực sự rất muốn biết một chút về nữ nhân có biệt danh Chi Tử kia.
Từ xưa anh hùng trọng anh hùng, Hoa Hồng cũng coi như một người "Anh hùng ", cho nên cô đối nữ nhân được gọi Chi Tử, rất là hiếu kỳ.
Mặc dù không cùng một con đường, Hoa Hồng cũng rất kính trọng.
Dù sao, bọn họ giống nhau bài danh, nên tồn tại một chút duyên phận với nhau !
Nghe lời Hoa Hồng vừa nói..., Hi Hi gật đầu.
Vẻ mặt nghiêm túc.
Lúc này, ánh mắt của Hi Hi nhìn về căn hộ của Diệp An Nhiên, mày nhăn lại.
"Tôi muốn biết thân phận thật sự của Diệp An Nhiên! " Hi Hi gằn từng chữ nói.
"Nếu như Tạp Ni có tin tức, sẽ nói cho chúng ta ! " Hoa Hồng nói.
Chỉ dùng thời gian 30 phút, Lý Thuận đã mang theo người chạy tới dưới căn hộ nơi sống của Diệp An Nhiên đặt trụ sở giám sát tại đây.
Hi Hi ở trong xe, thấy Lý Thuận tới, liền xuống xe.
Khi Lý Thuận vừa nhìn thấy Hi Hi, vẻ mặt cực kỳ hài lòng, "Lão đại, tôi đã tới !"
Lúc này, Hoa Hồng và Hi Hi cùng nhau bước xuống, Lý Thuận nhìn Hoa Hồng, nhíu nhíu mày, "Vị tiểu thư này là?"
"Hoa Hồng ! " Hi Hi chỉ đơn giản giới thiệu một tiếng.
Hoa Hồng !
Lý Thuận làm sao lại không biết, anh cũng nghe Tạp Ni nói qua vài lần.
Hiện tại Hoa Hồng dĩ nhiên tới thành phố A!
Xảy ra chuyện gì rồi!
Dĩ nhiên cần Hoa Hồng tự mình đứng ra !
Hơn nữa, lớn lên lại xinh đẹp như vậy... Yêu tinh !
Lý Thuận nhìn Hoa Hồng, "Hoa Hồng lão đại ! " Lý Thuận gọi một tiếng.
Hoa Hồng lão đại...
Hoa Hồng không có thói quen bị người khác gọi cô như vậy, bất quá cô cũng không nói gì, hiện tại chuyện trọng yếu nhất, chính là phải tìm cho ra tung tích của Lâm Tử Lam!
"Lão đại, đã xảy ra chuyện gì? Ngày hôm nay không phải là lễ đính hôn của cha cậu và mẹ cậu sao? " Lý Thuận nhìn Hi Hi hỏi.
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Hi Hi càng lúc càng xấu đi.
"Tôi có một chuyện, cần anh hỗ trợ ! " Hi Hi nói.
Dùng hai từ hỗ trợ, Lý Thuận cảm thấy nói như vậu có vẻ quá nghiêm trọng !
Lập tức nghiêm nghị, "Lão đại, có chuyện gì cậu cứ nói !"
Hi Hi nhìn về phía căn hộ phía sau, "Tôi muốn anh phái người hai mươi bốn tiếng đồng hồ giám thị nhất cử nhất động của nữ nhân trong căn hộ này!"
Nghe lời Hi Hi vừa nói..., Lý Thuận gật đầu, "Tốt, không thành vấn đề !"
"Gặp qua người nào, đã cử động gì, đều phải giám sát nhất thanh nhị sở cho tôi! " Hi Hi nói.
Bé cũng không tin, nữ nhân có thể nhịn xuống điều gì đó cũng không làm !
Nếu như theo tính cách của Diệp An Nhiên, cô ta nhất định không sẽ an phận như vậy.
Diệp An Nhiên có thể nhẫn một ngày, bé cũng không tin Diệp An Nhiên có thể chịu đựng !
Nghe Hi Hi nói xong..., Lý Thuận gật đầu, "Tôi đã biết !"
"Mẹ tôi bị bắt cóc, Lý Thuận, chuyện này tôi liền giao cho anh ! " Hi Hi nhìn Lý Thuận nói, ủy thác trọng trách.
Nghe Hi Hi nói..., Lý Thuận líu lưỡi, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Nói vậy, lúc này nữ nhân trong đó, chính là đối tượng khiến Hi Hi nghi ngờ.
Nếu như vậy, Lý Thuận nhất định phải làm tốt chuyện này.
"Lão đại, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ tự mình giám sát, có tin tức gì, tôi nhất định trước tiên báo cho cậu biết ! " Lý Thuận nói.
Hi Hi gật đầu.
Ngay sau đó, cùng Lý Thuận nói thoáng một số chuyện, tiếp đó Hi Hi và Hoa Hồng rời khỏi.
Bọn họ vẫn còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.
Cho nên phải rời đi trước.
Bên này, Lý Thuận mang theo huynh đệ, hai mươi bốn tiếng đồng hồ giám sát Diệp An Nhiên !
Tiệc rượu bên kia, Mặc Ân Thiên bắt chuyện, cho tới cuối mọi người tan cuộc rời khỏi.
Mặc dù có chút kỳ quái, Mặc Thiếu Thiên và Lâm Tử Lam đi sau khi xuất hiện tại buổi tiệc một lúc vấn không có lộ diện thêm một lần nào nữa, tiếp đãi khó tránh có chút không chu toàn, chỉ là, loại ý nghĩ này, cũng chỉ có thể nghỉ trong lòng, không dám nói gì.
Người đứng đầu nhận thấy kỳ quái chính là Cảnh Thần, Từ Từ, Trần Mặc, còn có Lục Tử Thịnh.
Bọn họ đều cảm giác được chuyện này không thích hợp, nhưng cũng không biết tình huống, quan hệ giữa Mặc già và Mặc Thiếu Thiên luôn luôn không tốt lắm, dĩ nhiên khả năng đứng ra giúp Mặc Thiếu Thiên bắt chuyện cùng mọi người, cái này, khiến người ta vừa sợ vừa khó có thể tin.
Nhìn mọi người tan cuộc, Cảnh Thần và Từ Từ hai mặt nhìn nhau.
Trần Mặc không biết tình huống, chỉ nhìn một chút Cảnh Thần đứng cách đó không xa, ánh mắt Cảnh Thần như thế, trong lúc lơ đãng anh không cách nào chống lại, sau đó lại nhìn về phía người đang đứng bên cạnh mình, rất nhanh dời đi tầm mắt.
Tìm không được người, cuối cùng Cảnh Thần lôi kéo Từ Từ bỏ đi.
Trần Mặc nhìn theo bóng lưng Cảnh Thần, điều gì đó cũng nói không nên lời, lúc này, nữ nhân bên cạnh nhìn anh, "Mặc, anh đang nhìn gì đó? Sẽ không phải, bên ngoài anh còn có nữ nhân khác nữa sao? " Vị hôn thê của Trần Mặc nhìn anh hỏi.
Trần Mặc nghe lời của cô, "Em ở đây nói bậy bạ gì đó ! " Rất rõ ràng, Trần Mặc hoàn toàn đúng đắng phản bác.
Nhìn Trần Mặc bộ dạng sinh khí, nữ tử nhanh chóng hống anh, "Em chỉ tùy tiện nói một chút mà thôi, anh tức giận như vậy làm cái gì, em không nói nữa là được..."
Dứt lời, hai người cũng tay nắm tay nhau đi ra ngoài.
Tại cửa nhà hàng, ngừng lại một chiếc xe.
Mà người ngồi trong xe, mà người ngồi trong xe không ai khác chính là Tiêu Dật !
Anh đưa mắt nhìn về phía của nhà hàng, rất nhiều người đều từ bên trong đi ra, anh biết, nhất định đã xảy ra chuyện.
Lúc này, Ảnh Tử từ từ đi tới, sau đó nhanh chóng lên xe.
Tiêu Dật dựa lựng vào xe, thấy Ảnh Tử lên xe, lập tức hỏi, "Xảy ra chuyện gì?"
Ảnh Tử quay đầu lại, nhìn Tiêu Dật, suy nghĩ một chút, cuối mở miệng, "Tôi nghe nói, Lâm tiểu thư trong buổi lễ đính hôn sau khi hoàn thành nghi thức, đã biến mất không thấy tăm hơi..."
Không thấy chính là một khái niệm, Tiêu Dật rõ ràng biết được!
/611
|