Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc
Chương 308: Mưu kế của Hi Hi và Hoa Hồng
/611
|
Mặc Thiếu Thiên gật đầu, ”Vậy liền đem tin tức này, tiết lộ cho Hợp Tung!”
Hợp Tung mặc dù là mấy năm này mới lớn mạnh , nhưng thực lực của bọn họ không thể khinh thường, nhất là ở quân hỏa cùng phương diện tình báo, cao hơn nhiều so với các chuyên gia.
Hơn nữa, Mặc Thiếu Thiên biết Hi Hi ở Hợp Tung có vị trí hết sức quan trọng, cho nên bọn họ biết, nhất định coi trọng.
Hơn nữa, Hoa Hồng cũng là đặc công của Hợp Tung, cho nên, bọn họ nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp cứu hai người đó ra ngoài.
Mấy người bọn hắn tìm, không bằng cùng người của Hợp Tung cùng nhau tìm, nhiều người tìm sẽ nhanh hơn.
Vì vậy, tin tức này, cũng nên cho người đi tiết lộ cho người của Hợp Tung.
Mặc Thiếu Thiên băng bó kỹ vết thương, phải đi xem Tô Cẩn Nhi, nếu như cô ta không có chuyện gì, chịu mở miệng, bọn họ liền nắm rõ đối với Mafia bên kia như lòng bàn tay.
May mắn thay, Tô Cẩn Nhi vết thương cũng không có gì đáng ngại, chỉ mất máu quá nhiều, cần truyền máu.
Nghe thấy tin tức, Mặc Thiếu Thiên không nói hai lời, lập tức cho người truyền máu cho Tô Cẩn Nhi.
Nếu cần sử dụng máu của Mặc Thiếu Thiên cũng không quan trọng.
Chỉ cần cô ta có thể tỉnh lại.
Nhưng bác sĩ nói, vết thương của Tô Cẩn Nhi vết thương là đặc biệt, nhóm máu Rh âm tính, loại này loại máu cực ít, 1000 người cũng khó kiếm thấy một người có loại máu đó.
[ Lavender: máu của chúng ta thường là nhóm Rh+, của cô ấy là nhóm máu hiếm Rh-]
Nghe thấy lời nói, mọi người tất cả đều sửng sốt một chút, ánh mắt rối rít nhìn về phía Hách Tôn.
Chuyện này có phải hay không cũng quá trùng hợp?
Ngược lại mặt Hách Tôn không chút thay đổi, nhìn bác sĩ, trực tiếp mở miệng, ” Tôi có, lấy máu của tôi đi!” Hách Tôn nói.
Nghe vậy, Mặc Thiếu Thiên cau mày, mở miệng, ” Tôn. . . . . .”
Mặc Thiếu Thiên biết thân phận của Hách Tôn, hơn nữa, gia tộc hắn sứ mạng rất nghiêm khắc, bây giờ vì một người phụ nữ rút máu, điều này làm cho Mặc Thiếu Thiên không biết nên nói cái gì.
Hách Tôn nhìn Mặc Thiếu Thiên, hình dáng người Anh, ánh mắt thâm thúy, nhìn Mặc Thiếu Thiên, mở miệng nói rõ ràng, ” Tôi là vì cậu, không phải vì cô ta!”
Nói xong, Hách Tôn trực tiếp đi tới, vén cánh tay lên.
Bác sĩ nhìn Hách Tôn.
“Lấy đi!” Hách Tôn lên tiếng.
Vì vậy, bác sĩ lúc này mới bắt đầu.
Nghe Hách Tôn nói, trong lòng Mặc Thiếu Thiên nhộn nhạo cảm giác nói không ra lời.
Anh em như vậy, còn gì để nói!
Tay Mặc Thiếu Thiên, nhẹ nhàng vỗ cánh tay Hách Tôn một cái, tất cả không cần nói.
Ninh Xá cùng Rayne đứng ở một bên nhìn, bọn họ cũng biết rõ sứ mạng gia tộc của Hách Tôn, hơn nữa máu của hắn cực kỳ quý hiếm, gia tộc của bọn họ có quy định nghiêm ngặt, nếu để cho ông nội hắn biết, sợ sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng dù, chuyện này đổi thành người nào trong bọn họ, cũng đều sẽ như thế làm.
Không phải vì Tô Cẩn Nhi, mà là vì Mặc Thiếu Thiên.
Phần tình cảm này, không nói, Mặc Thiếu Thiên cũng hiểu.
Sau đó, bác sĩ lấy máu, rất nhanh truyền qua cho Tô Cẩn Nhi.
Lân thứ nhất Tô Cẩn Nhi mơ mơ màng màng tỉnh lại, cô từ từ mở mắt, nhìn máu truyền vào trên cánh tay mình, tuy nhiên, ánh mắt nhìn lên, thấy gò má của Hách Tôn, cô rất muốn tỉnh lại, nhưng chống đỡ không nổi, một lần nữa hôn mê. . . . . .
Truyền máu xong, bác sĩ nhìn bọn họ, ” Đoán chừng ngày mai là có thể tỉnh!” bác sĩ nói.
Nghe được lời của bác sĩ, Rayne gật đầu.
Sau đó đưa bác sĩ rời đi, Rayne cho người mang Tô Cẩn Nhi đưa đến mật thất trông coi.
Cô ta tỉnh lại liên thông báo cho bọn họ.
Sau khi làm xong mọi chuyện, bọn họ mới rời khỏi.
Mặc Thiếu Thiên cho người lấy rượu ra, nhiều ngày gặp mặt như vậy, bọn họ cũng chưa cùng nhau uống rượu.
Hách Tôn hiểu ý của Mặc Thiếu Thiên, sau đó, uống một chút.
Bốn người uống hết không ít, mãi cho đến đêm khuya, mới trở về phòng của mình.
... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Phía Hợp Tung, lúc Tạp Ni nhận được tin tức, thiếu chút nữa lật bàn!
Chết tiệt, Hi Hi cùng Hoa Hồng đều bị bắt!
Tạp Ni lục soát người đem tin này đến, ” Người nào đưa tin tức?” Tạp Ni khó chịu hỏi.
Người mang tin đến nói , ” Mặc Thiếu Thiên!”
Khốn kiếp!
Tạp Ni tức, càng thêm tức thiếu chút hít thờ không thông!
Mặc Thiếu Thiên chính là cố ý!
Tạp Ni biết người phụ nữ của Mặc Thiếu Thiên, cũng chính là mẹ của bảo bối bị bắt , hai ngày trước Hi Hi còn cầu xin hắn giúp một tay tìm tin tức của Mafia.
Không nghĩ tới nhanh như vậy liền bị bắt đi.
Hơn nữa, còn liên quan Hoa Hồng cũng bị bắt!
Điều này làm cho Tạp Ti không nói ra được cảm giác.
Bắt đi Hoa Hồng, rất dễ dàng, rất nhanh sẽ lộ ra sơ hở, mặc dù Hoa Hồng giỏi về ngụy trang, nhưng là đặc công tiềm chất [ẩn nấp], thoáng khảo nghiệm sẽ tra ra .
Hơn nữa Hoa Hồng mạnh hơn, nếu bị đánh đập, tuyệt đối không thể nào chịu đựng không đánh trả.
Đây chính là điều khiến Tạp Ni lo lắng nhất!
Một khi thân phận bại lộ, hai người bọn họ cũng sống không nổi!
Nhưng nếu không có Hoa Hồng đi cùng, Tạp Ni còn lo lắng Hi Hi một mình hơn. . . . . .
Loại cảm giác phiền muộn này, thật mẹ nó quá khó chịu!
Sớm biết, hắn cũng không nên đồng ý Hi Hi!
Bây giờ suy nghĩ một chút, Mặc Thiếu Thiên cố ý tìm người để đưa tin tức cho hắn, chính là hi vọng hắn cũng ra mặt.
Khốn thật, người đàn ông này cũng quá thông minh rồi !
Tạp Ni rất muốn trực tiếp trở về, mặc kệ, nhưng là không làm được!
Sau một hồi ưu phiền, Tạp Ni lập tức cho người đi thăm dò tin tức Hi Hi cùng Hoa Hồng.
Mafia bên kia nếu thật dám động thủ, hắn lập tức bắn pháo công kích!
Dù sao, quân hỏa, hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Tại sao phải sợ bọn hắn không được sao!
Chết tiệt!
Mới vừa lệnh cho người đi điều tra, Tạp Ni liền đối nghịch người đến báo tin nói, ” Mặc kệ thế nào, mang người trở lại......!”
Người tới nhìn Tạp Ni, ” . . . . . .”
Im lặng!
Đây là loại tin tức gì?
Không khác chống khủng bố là mấy. Bất quá hắn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn tuân lệnh đi. . . . . .
Ai bảo người ta là lão đại !
Hắn mới vừa trở về trả lời, Tạp Ni liền lập tức báo cho Thẩm Dạ Thiên, cùng Mặc Tử.
Hi Hi là người quan trọng của Hợp Tung bọn họ.
Không có bé, hệ thống ai làm mới?
Ngộ nhỡ bị phá thì làm thế nào?
Khó tìm được thiên tài, làm người nối ngiệp Hợp Tung, bé nhất định phải an toàn mới được!
Sau đó, lập tức liên lạc Thẩm Dạ Thiên, Mặc Tử, bàn luận tìm cách cứu Hi Hi cùng Hoa Hồng. . . . . .
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Bên Hi Hi.
Cùng Hoa Hồng đã bị nhốt một ngày.
Nhưng đến bây giờ, vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Bé tới nơi này, là vì muốn phá hoại, cùng cha trong ứng ngoài hợp, cũng không phải là tới nơi này vì” ngồi tù” đâu!
Thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư!
Chính là không ai !
Mẹ nó!
Hi Hi mất kiên nhẫn.
Hoa Hồng ngồi ở chỗ đó, cũng rãnh rỗi an tĩnh.
Dù sao, không đến, cũng không có biện pháp!
Chi bằng ngồi nghỉ ngơi.
Hi Hi ở bên trong đi tới đi lui ,Hoa Hồng ngồi im một chỗ, cầm trong tay một cọng cỏ non, nhìn Hi Hi đi tới đi lui .
Lúc này, Hi Hi dừng lại, đi tới trước mặt Hoa Hồng ” Tôi không chờ nổi nữa!”
Hoa Hồng lười biếng chau mày, ” Sau đó thì sao?”
“Có cách gì hay không?” Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu một cái, ” Có!”
Ánh mắt Hi Hi chợt sáng lên, ” Cách gì?”
“Tự sát!” Hoa Hồng không nhẹ không nặng nói.
Hi Hi, ” . . . . . .”
Hi Hi rất muốn trả lời cho Hoa Hồng một câu, em gái cô!
Nhưng nghĩ đến tình huống thực tế, nhìn Hoa Hồng nói, ” Tỷ nói thật!”
Hoa Hồng có bộ mặt phớt tỉnh gật đầu, ” Tôi đang nói thật!”
Hi Hi cau mày, nhìn Hoa Hồng.
Sau đó, Hoa Hồng đứng lên, đi tới lưới sắt vừa bắt đầu hô to, ” Có ai không, có người tự sát. . . . . .”
Hi Hi, ” . . . . . .”
Chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của Hoa Hồng, Hi Hi nhìn, có chút buồn cười.
Quả nhiên, sau khi Hoa Hồng kêu như vậy, có người tới.
“Chuyện gì?” Người nọ dùng tiếng Ý hỏi.
Ngôn ngữ đối với hoa hồng mà nói, chỉ là một việc nhỏ.
Hi Hi nghe , nhưng là nghe không hiểu tiếng Ý, cau mày, nhìn Hoa Hồng.
Hoa Hồng cười, hướng người kia ngoắc ngoắc ngón tay, người nọ tiến tới, lúc này, Hoa Hồng lập tức vươn tay, ôm cổ người đàn ông, đánh tơi bời.
Hi Hi nhìn, hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hoa Hồng cũng quá bạo lực đi!
Nhưng lúc này, người bên ngoài nghe tiếng động, chạy vào, thấy tình hình trước mắt, sau đó, giơ súng lên, nhắm ngay Hoa hồng. “Dừng tay, nếu không tôi nổ súng!” Người kia nói.
Nghe nói như thế, Hoa Hồng đột nhiên ngước mắt hung hăng liếc nhìn bọn hắn.
Nếu như trong tay cô có súng, nhất định giết toàn bộ bọn họ.
Nhưng cô không có!
Vì vậy, Hoa hồng nhìn bọn họ, gật gật, buông lỏng ra.
Lúc này, người bị Hoa Hồng đánh, được buông ra, lập tức liền lùi lại.
Mới vừa rồi bị siết cổ không thở nổi.
Mới vừa lùi lại, hắn lập tức tức giận đoạt lấy súng trong tay người vừa tới, giơ lên, nhắm ngay Hoa Hồng.
“Ngươi dám nổ súng, tốt nhất suy nghĩ một chút, như thế nào báo cáo với cấp trên các ngươi!” Hắn vừa muốn nổ súng, Hi Hi lập tức lên tiếng nói, nhìn bọn họ, Hi Hi cũng rất khẩn trương.
Hi Hi vừa mới nói xong một tiếng, quả nhiên, người kia không dám, nhìn bọn họ, dùng tiếng ý nói chuyện, sau đó xoay người đi.
Nhìn bóng lưng tức giận, khiến Hi Hi nhíu mày.
Bọn họ nhất định sẽ trả thù!
Hoa Hồng đứng ở một bên, khi bọn hắn giơ súng lên, căn bản không có sợ hãi, Hi Hi lên tiếng, cám giác trong lòng cô không biết nói thế nào.
Có một loại cảm giác, được Hi Hi bảo vệ!
Nói thật, loại cảm giác này, cũng không tệ lắm!
Hoa Hồng trong lòng khen ngợi, cũng không biết, Hi Hi khó chịu!
Không nghĩ tới mới ra mặt, sẽ để cho Hoa Hồng đem người đánh dừng lại, muốn như thế nào thấy Tư Tuyệt a a a !
Hi Hi cũng không nói chuyện, xoay người trở về, ngồi chỗ vừa rồi, trầm mặc không nói .
Hoa Hồng nghiêng đầu sang nhìn Hi Hi, tức giận sao?
Khuôn mặt tuyệt đẹp, lộ ra nét xinh đẹp dí dỏm, hết sức đáng yêu.
Sau đó, Hoa Hồng đi tới, bước tới trước mặt Hi Hi, lấy tay chọc chọc bé, ” Cậu làm sao thế?”
Hi Hi không để ý tới, cũng không ngẩng đầu.
Lúc này, Hoa Hồng lần nữa chọc chọc bé, ” Tức giận?”
Hi Hi cũng không để ý.
Bé đương nhiên tức giận!
Tại sao có thể không tức giận!
Thật vất vả mới thấy người, cứ như vậy bị cô dọa chạy mất, như vậy còn không nói, thiếu chút nữa làm cho người ta dùng súng bắn chết, có biết hay không rất là nguy hiểm!
Hợp Tung mặc dù là mấy năm này mới lớn mạnh , nhưng thực lực của bọn họ không thể khinh thường, nhất là ở quân hỏa cùng phương diện tình báo, cao hơn nhiều so với các chuyên gia.
Hơn nữa, Mặc Thiếu Thiên biết Hi Hi ở Hợp Tung có vị trí hết sức quan trọng, cho nên bọn họ biết, nhất định coi trọng.
Hơn nữa, Hoa Hồng cũng là đặc công của Hợp Tung, cho nên, bọn họ nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp cứu hai người đó ra ngoài.
Mấy người bọn hắn tìm, không bằng cùng người của Hợp Tung cùng nhau tìm, nhiều người tìm sẽ nhanh hơn.
Vì vậy, tin tức này, cũng nên cho người đi tiết lộ cho người của Hợp Tung.
Mặc Thiếu Thiên băng bó kỹ vết thương, phải đi xem Tô Cẩn Nhi, nếu như cô ta không có chuyện gì, chịu mở miệng, bọn họ liền nắm rõ đối với Mafia bên kia như lòng bàn tay.
May mắn thay, Tô Cẩn Nhi vết thương cũng không có gì đáng ngại, chỉ mất máu quá nhiều, cần truyền máu.
Nghe thấy tin tức, Mặc Thiếu Thiên không nói hai lời, lập tức cho người truyền máu cho Tô Cẩn Nhi.
Nếu cần sử dụng máu của Mặc Thiếu Thiên cũng không quan trọng.
Chỉ cần cô ta có thể tỉnh lại.
Nhưng bác sĩ nói, vết thương của Tô Cẩn Nhi vết thương là đặc biệt, nhóm máu Rh âm tính, loại này loại máu cực ít, 1000 người cũng khó kiếm thấy một người có loại máu đó.
[ Lavender: máu của chúng ta thường là nhóm Rh+, của cô ấy là nhóm máu hiếm Rh-]
Nghe thấy lời nói, mọi người tất cả đều sửng sốt một chút, ánh mắt rối rít nhìn về phía Hách Tôn.
Chuyện này có phải hay không cũng quá trùng hợp?
Ngược lại mặt Hách Tôn không chút thay đổi, nhìn bác sĩ, trực tiếp mở miệng, ” Tôi có, lấy máu của tôi đi!” Hách Tôn nói.
Nghe vậy, Mặc Thiếu Thiên cau mày, mở miệng, ” Tôn. . . . . .”
Mặc Thiếu Thiên biết thân phận của Hách Tôn, hơn nữa, gia tộc hắn sứ mạng rất nghiêm khắc, bây giờ vì một người phụ nữ rút máu, điều này làm cho Mặc Thiếu Thiên không biết nên nói cái gì.
Hách Tôn nhìn Mặc Thiếu Thiên, hình dáng người Anh, ánh mắt thâm thúy, nhìn Mặc Thiếu Thiên, mở miệng nói rõ ràng, ” Tôi là vì cậu, không phải vì cô ta!”
Nói xong, Hách Tôn trực tiếp đi tới, vén cánh tay lên.
Bác sĩ nhìn Hách Tôn.
“Lấy đi!” Hách Tôn lên tiếng.
Vì vậy, bác sĩ lúc này mới bắt đầu.
Nghe Hách Tôn nói, trong lòng Mặc Thiếu Thiên nhộn nhạo cảm giác nói không ra lời.
Anh em như vậy, còn gì để nói!
Tay Mặc Thiếu Thiên, nhẹ nhàng vỗ cánh tay Hách Tôn một cái, tất cả không cần nói.
Ninh Xá cùng Rayne đứng ở một bên nhìn, bọn họ cũng biết rõ sứ mạng gia tộc của Hách Tôn, hơn nữa máu của hắn cực kỳ quý hiếm, gia tộc của bọn họ có quy định nghiêm ngặt, nếu để cho ông nội hắn biết, sợ sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng dù, chuyện này đổi thành người nào trong bọn họ, cũng đều sẽ như thế làm.
Không phải vì Tô Cẩn Nhi, mà là vì Mặc Thiếu Thiên.
Phần tình cảm này, không nói, Mặc Thiếu Thiên cũng hiểu.
Sau đó, bác sĩ lấy máu, rất nhanh truyền qua cho Tô Cẩn Nhi.
Lân thứ nhất Tô Cẩn Nhi mơ mơ màng màng tỉnh lại, cô từ từ mở mắt, nhìn máu truyền vào trên cánh tay mình, tuy nhiên, ánh mắt nhìn lên, thấy gò má của Hách Tôn, cô rất muốn tỉnh lại, nhưng chống đỡ không nổi, một lần nữa hôn mê. . . . . .
Truyền máu xong, bác sĩ nhìn bọn họ, ” Đoán chừng ngày mai là có thể tỉnh!” bác sĩ nói.
Nghe được lời của bác sĩ, Rayne gật đầu.
Sau đó đưa bác sĩ rời đi, Rayne cho người mang Tô Cẩn Nhi đưa đến mật thất trông coi.
Cô ta tỉnh lại liên thông báo cho bọn họ.
Sau khi làm xong mọi chuyện, bọn họ mới rời khỏi.
Mặc Thiếu Thiên cho người lấy rượu ra, nhiều ngày gặp mặt như vậy, bọn họ cũng chưa cùng nhau uống rượu.
Hách Tôn hiểu ý của Mặc Thiếu Thiên, sau đó, uống một chút.
Bốn người uống hết không ít, mãi cho đến đêm khuya, mới trở về phòng của mình.
... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Phía Hợp Tung, lúc Tạp Ni nhận được tin tức, thiếu chút nữa lật bàn!
Chết tiệt, Hi Hi cùng Hoa Hồng đều bị bắt!
Tạp Ni lục soát người đem tin này đến, ” Người nào đưa tin tức?” Tạp Ni khó chịu hỏi.
Người mang tin đến nói , ” Mặc Thiếu Thiên!”
Khốn kiếp!
Tạp Ni tức, càng thêm tức thiếu chút hít thờ không thông!
Mặc Thiếu Thiên chính là cố ý!
Tạp Ni biết người phụ nữ của Mặc Thiếu Thiên, cũng chính là mẹ của bảo bối bị bắt , hai ngày trước Hi Hi còn cầu xin hắn giúp một tay tìm tin tức của Mafia.
Không nghĩ tới nhanh như vậy liền bị bắt đi.
Hơn nữa, còn liên quan Hoa Hồng cũng bị bắt!
Điều này làm cho Tạp Ti không nói ra được cảm giác.
Bắt đi Hoa Hồng, rất dễ dàng, rất nhanh sẽ lộ ra sơ hở, mặc dù Hoa Hồng giỏi về ngụy trang, nhưng là đặc công tiềm chất [ẩn nấp], thoáng khảo nghiệm sẽ tra ra .
Hơn nữa Hoa Hồng mạnh hơn, nếu bị đánh đập, tuyệt đối không thể nào chịu đựng không đánh trả.
Đây chính là điều khiến Tạp Ni lo lắng nhất!
Một khi thân phận bại lộ, hai người bọn họ cũng sống không nổi!
Nhưng nếu không có Hoa Hồng đi cùng, Tạp Ni còn lo lắng Hi Hi một mình hơn. . . . . .
Loại cảm giác phiền muộn này, thật mẹ nó quá khó chịu!
Sớm biết, hắn cũng không nên đồng ý Hi Hi!
Bây giờ suy nghĩ một chút, Mặc Thiếu Thiên cố ý tìm người để đưa tin tức cho hắn, chính là hi vọng hắn cũng ra mặt.
Khốn thật, người đàn ông này cũng quá thông minh rồi !
Tạp Ni rất muốn trực tiếp trở về, mặc kệ, nhưng là không làm được!
Sau một hồi ưu phiền, Tạp Ni lập tức cho người đi thăm dò tin tức Hi Hi cùng Hoa Hồng.
Mafia bên kia nếu thật dám động thủ, hắn lập tức bắn pháo công kích!
Dù sao, quân hỏa, hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Tại sao phải sợ bọn hắn không được sao!
Chết tiệt!
Mới vừa lệnh cho người đi điều tra, Tạp Ni liền đối nghịch người đến báo tin nói, ” Mặc kệ thế nào, mang người trở lại......!”
Người tới nhìn Tạp Ni, ” . . . . . .”
Im lặng!
Đây là loại tin tức gì?
Không khác chống khủng bố là mấy. Bất quá hắn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn tuân lệnh đi. . . . . .
Ai bảo người ta là lão đại !
Hắn mới vừa trở về trả lời, Tạp Ni liền lập tức báo cho Thẩm Dạ Thiên, cùng Mặc Tử.
Hi Hi là người quan trọng của Hợp Tung bọn họ.
Không có bé, hệ thống ai làm mới?
Ngộ nhỡ bị phá thì làm thế nào?
Khó tìm được thiên tài, làm người nối ngiệp Hợp Tung, bé nhất định phải an toàn mới được!
Sau đó, lập tức liên lạc Thẩm Dạ Thiên, Mặc Tử, bàn luận tìm cách cứu Hi Hi cùng Hoa Hồng. . . . . .
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... .......
Bên Hi Hi.
Cùng Hoa Hồng đã bị nhốt một ngày.
Nhưng đến bây giờ, vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Bé tới nơi này, là vì muốn phá hoại, cùng cha trong ứng ngoài hợp, cũng không phải là tới nơi này vì” ngồi tù” đâu!
Thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư!
Chính là không ai !
Mẹ nó!
Hi Hi mất kiên nhẫn.
Hoa Hồng ngồi ở chỗ đó, cũng rãnh rỗi an tĩnh.
Dù sao, không đến, cũng không có biện pháp!
Chi bằng ngồi nghỉ ngơi.
Hi Hi ở bên trong đi tới đi lui ,Hoa Hồng ngồi im một chỗ, cầm trong tay một cọng cỏ non, nhìn Hi Hi đi tới đi lui .
Lúc này, Hi Hi dừng lại, đi tới trước mặt Hoa Hồng ” Tôi không chờ nổi nữa!”
Hoa Hồng lười biếng chau mày, ” Sau đó thì sao?”
“Có cách gì hay không?” Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu một cái, ” Có!”
Ánh mắt Hi Hi chợt sáng lên, ” Cách gì?”
“Tự sát!” Hoa Hồng không nhẹ không nặng nói.
Hi Hi, ” . . . . . .”
Hi Hi rất muốn trả lời cho Hoa Hồng một câu, em gái cô!
Nhưng nghĩ đến tình huống thực tế, nhìn Hoa Hồng nói, ” Tỷ nói thật!”
Hoa Hồng có bộ mặt phớt tỉnh gật đầu, ” Tôi đang nói thật!”
Hi Hi cau mày, nhìn Hoa Hồng.
Sau đó, Hoa Hồng đứng lên, đi tới lưới sắt vừa bắt đầu hô to, ” Có ai không, có người tự sát. . . . . .”
Hi Hi, ” . . . . . .”
Chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của Hoa Hồng, Hi Hi nhìn, có chút buồn cười.
Quả nhiên, sau khi Hoa Hồng kêu như vậy, có người tới.
“Chuyện gì?” Người nọ dùng tiếng Ý hỏi.
Ngôn ngữ đối với hoa hồng mà nói, chỉ là một việc nhỏ.
Hi Hi nghe , nhưng là nghe không hiểu tiếng Ý, cau mày, nhìn Hoa Hồng.
Hoa Hồng cười, hướng người kia ngoắc ngoắc ngón tay, người nọ tiến tới, lúc này, Hoa Hồng lập tức vươn tay, ôm cổ người đàn ông, đánh tơi bời.
Hi Hi nhìn, hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hoa Hồng cũng quá bạo lực đi!
Nhưng lúc này, người bên ngoài nghe tiếng động, chạy vào, thấy tình hình trước mắt, sau đó, giơ súng lên, nhắm ngay Hoa hồng. “Dừng tay, nếu không tôi nổ súng!” Người kia nói.
Nghe nói như thế, Hoa Hồng đột nhiên ngước mắt hung hăng liếc nhìn bọn hắn.
Nếu như trong tay cô có súng, nhất định giết toàn bộ bọn họ.
Nhưng cô không có!
Vì vậy, Hoa hồng nhìn bọn họ, gật gật, buông lỏng ra.
Lúc này, người bị Hoa Hồng đánh, được buông ra, lập tức liền lùi lại.
Mới vừa rồi bị siết cổ không thở nổi.
Mới vừa lùi lại, hắn lập tức tức giận đoạt lấy súng trong tay người vừa tới, giơ lên, nhắm ngay Hoa Hồng.
“Ngươi dám nổ súng, tốt nhất suy nghĩ một chút, như thế nào báo cáo với cấp trên các ngươi!” Hắn vừa muốn nổ súng, Hi Hi lập tức lên tiếng nói, nhìn bọn họ, Hi Hi cũng rất khẩn trương.
Hi Hi vừa mới nói xong một tiếng, quả nhiên, người kia không dám, nhìn bọn họ, dùng tiếng ý nói chuyện, sau đó xoay người đi.
Nhìn bóng lưng tức giận, khiến Hi Hi nhíu mày.
Bọn họ nhất định sẽ trả thù!
Hoa Hồng đứng ở một bên, khi bọn hắn giơ súng lên, căn bản không có sợ hãi, Hi Hi lên tiếng, cám giác trong lòng cô không biết nói thế nào.
Có một loại cảm giác, được Hi Hi bảo vệ!
Nói thật, loại cảm giác này, cũng không tệ lắm!
Hoa Hồng trong lòng khen ngợi, cũng không biết, Hi Hi khó chịu!
Không nghĩ tới mới ra mặt, sẽ để cho Hoa Hồng đem người đánh dừng lại, muốn như thế nào thấy Tư Tuyệt a a a !
Hi Hi cũng không nói chuyện, xoay người trở về, ngồi chỗ vừa rồi, trầm mặc không nói .
Hoa Hồng nghiêng đầu sang nhìn Hi Hi, tức giận sao?
Khuôn mặt tuyệt đẹp, lộ ra nét xinh đẹp dí dỏm, hết sức đáng yêu.
Sau đó, Hoa Hồng đi tới, bước tới trước mặt Hi Hi, lấy tay chọc chọc bé, ” Cậu làm sao thế?”
Hi Hi không để ý tới, cũng không ngẩng đầu.
Lúc này, Hoa Hồng lần nữa chọc chọc bé, ” Tức giận?”
Hi Hi cũng không để ý.
Bé đương nhiên tức giận!
Tại sao có thể không tức giận!
Thật vất vả mới thấy người, cứ như vậy bị cô dọa chạy mất, như vậy còn không nói, thiếu chút nữa làm cho người ta dùng súng bắn chết, có biết hay không rất là nguy hiểm!
/611
|