CHƯƠNG 1
Khu biệt thự Hoa phủ, nơi nổi tiếng chỉ dành cho người có tiền.
Tại nhà họ Tô đã là đêm khuya.
Các bức tường màu trắng sữa bên ngoài biệt thự được trang trí bằng hoa tường vi trắng và hồng, giàn dây leo màu xanh sẫm bò lổm ngổm khắp nơi trên các mặt tường.
Đây đúng là thời kỳ hưng thịnh của long sa đá quý.
Tô Mạn mặc một chiếc váy hai dây màu trắng, phần gấu váy miễn cưỡng che đi bắp đùi, cô ôm một con gấu bông màu tím vào trong lòng rồi nằm trên chiếc giường lớn kiểu Âu xem phim, đôi chân thon dài tinh tế lắc lư qua lại, tóc xoăn đen vương vãi trên lưng như rong biển vừa lúc che đi mảng lớn da thịt trắng nõn.
Dưới lầu loáng thoáng vang lên âm thanh động cơ ô tô tắt máy. Nghe được âm thanh, đôi mắt trong veo của Tô Mạn sáng bừng lên, cô chống người dậy đồng thời ném máy tính bảng đi, chạy vội xuống dưới lầụ
Ở trước cửa biệt thự, cuối cùng cô cũng nhìn thấy được người mà mình đã không gặp trong một tháng.
Tô Mạn bĩu đôi môi nhỏ nhắn, bộ dáng ủy khuất vô cùng.
Dưới ánh đèn mờ ảo, Tô Yến có dáng người cao gầy, mặc một bộ âu phục màu đen được đặt may thủ công, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng tinh trông thật trang nghiêm, cùng với chiếc cà vạt màu đen có hoạ tiết là những đường vân nghiêng dài trong vô cùng tinh tế.
Bên tay trái hắn cầm một chiếc vali công sở màu xám sẫm, khuy măng sét màu bạc tỏa ra ánh sáng yếu ớt, vẻ mặt lãnh đạm đứng im nơi đó mơ hồ làm cho người khác có cảm giác sợ hãi.
Tô Yến năm nay chỉ mới 37 tuổi đã là đối tác cao cấp của một công ty luật hàng đầụ Theo lời nói của Tô Mạn chính là, mỗi khi ba ba mặc âu phục luôn làm cho người ta có loại cảm giác đạm mạc xa cách, cấm dục gợi cảm.
Hơi thở xung quanh hắn khiến cho mọi người bất giác không dám đến gần.
Nhưng một khi đến gần rồi, sẽ không nhịn được muốn lột bỏ lớp mặt nạ cấm dục kia ra ngoài.
"Ba ba, ôm con một cái." Tô Mạn theo thói quen làm nũng, đi bước nhỏ muốn nhào vào trong ngực hắn.
Lúc này Tô Mạn chỉ muốn dính lấy hắn, ôm hắn một cái, dính hắn thật chặt. Cái người này vừa đi công tác một chuyến lại giống như muốn bỏ rơi cô, gọi điện thoại cũng không bắt máy, cô không thể ủy khuất hơn được nữa.
"Bây giờ không ôm con được." Tô Yến hơi nhíu mày, hắn dùng bàn tay to xương khớp rõ ràng nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của cô gái nhỏ "Ba ba đi tắm trước."
Hắn vừa trở về từ sân bay, trên người toàn là bụi bẩn và vi khuẩn. Mà Tô Mạn rõ ràng là vừa mới tắm rửa xong, cô đang mặc một chiếc váy ngủ cao cấp tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.
Cô gái nhỏ thích sạch sẽ, hắn không muốn làm dơ cô.
Tô Mạn không vui.
/298
|