Già Thiên

Chương 1290: Vấn tâm cầu đạo

/1822


Sáng sớm, một số người hoặc đứng trên tảng đá, hoặc ngồi xếp bằng trên đạo đài, phun nạp tinh hoa thiên địa, từng luồng hơi trắng từ miệng mũi bọn họ phun ra, phát ra như tiếng sấm.

Người ở Thánh thành thứ mười Nhân tộc dù là một đứa trẻ cũng biết một ít phương pháp luyện khí, trong cư dân có rất nhiều cao thủ, vẫn luôn chuyên cần tu luyện.

Thành thứ mười Nhân tộc đường phố rất rộng, dùng đá xanh lót thành, lúc này vang lên tiếng vó ngựa dồn dập như núi hồng bùng nổ, như sóng thần mãnh liệt truyền đi khắp cả đường phố.

Ánh bình minh sáng lạn chiếu rọi cả tòa thành trì, sáng sớm tràn ngập tinh thần phấn chấn, rất nhiều tu sĩ lên đường đi tới sinh mệnh hành tinh phía dưới kia.

Tu sĩ dừng chân lại ở tòa thành này rất nhiều, tính sơ phỏng chừng cũng có mấy ngàn người, tất cả đều thực lực phi phàm, có một số người sâu không lường được.

Một số từ khi bước trên tinh không cổ lộ tới nay chưa bao giờ bị bại, có thể nói Vương trong mọi người, cư ngụ lại trong thành vẫn không đi tiếp, vì muốn đạt được cơ duyên nghịch thiên.

Diệp Phàm cười trên lưng Long Mã. xen lẫn trong đám người tiến về hướng quảng trường, người đến người đi, cổ thú gào thét, huyết khí che lấp mặt trời.

Nhiều cường giả như vậy tập hợp cùng một chỗ, làm cho quảng trường của tòa thành thứ mười trở thành một chốn trang nghiêm, chiến khí mênh mông, giống như trăm vạn hùng sư hội tụ, rung động hoàn vù.

- Hết thảy đều biết nhiệm vụ lần này, ta không cần nói nhiều!

Tiếp dẫn sứ sai người mở ra phong ấn cổ thành, từng đội từng đội tu sĩ đạp lên không trung mà đi, từ trong pháp trận đi ra ngoài không gian.

Từng đầu từng đầu man thú, từng con từng con cổ cầm, rất nhiều cường giả tài giỏi cao chót vót, đều không nhường ai, tiến quân về hướng cổ địa thần bí.

"Ầm ầm!"

Như là một dòng thác lũ sắt thép, khắp bầu trời đều rung chuyển, một đám thiết kỵ đạp bước qua trời cao, ù ù rung động, khiến cho lòng người đều kinh sợ.

Chư hùng cùng khởi hành, nhiều năm qua như vậy cùng là lần đầu tiên nhất trí chinh phạt cùng một mục tiêu như vậy. Như thiên binh thiên tướng ra quân, rầm rộ buông xuống cổ tinh phía dưới.

Mây mù cuồn cuộn, chịu tải từng đầu đầu tọa kỵ hạ xuống, dao động cường thế lan tràn ra khắp bốn phía, không có một nhóm người nào là bình thường.

Nhiều cường giả Nhân tộc như vậy buông xuống, vó ngựa đạp trời cao hạ xuống, tự nhiên kinh động không ít sinh linh cường đại ở phía dưới, chúng chăm chú quan sát, kèm theo đầy sát khí.

Núi rừng sông hồ càng ngày càng rõ ràng, ma sơn cao ngất trong mây, sương mù dày đặc lớp lớp, tại khu vực này có thể nhìn thấy vài toà điện phủ xương khô, sát khí xông lên cuồn cuộn.

- Đây là đàn tràng của một con chồn hoang tu đạo mấy ngàn năm, từng cắn nuốt rất nhiều thí luyện giả xâm phạm, thực lực sâu không lường được, đến nay không ai muốn tùy tiện trêu chọc!

Hiển nhiên, đây là một chỗ đàn tràng cấm kỵ, tục truyền con chồn hoang này hơn phân nửa là một Thánh thú vương, tu luyện Vạn Yêu Quyết, xưng tôn ở khu vực này, mấy ngàn năm không thể lay chuyển.

Rất nhiều tu sĩ cảnh giới kém hơn đều không nghĩ trêu chọc nó, né tránh chỗ cấm địa này, khống chế tọa kỵ đi vòng qua khu vực vào sâu trong dãy núi.

Tránh khỏi khu vực nguy hiểm, độ cao tương đối thấp hơn một, trong rừng hoang truyền đến tiếng vượn hú hổ gầm, đinh tai nhức óc.

Ở phía dưới, dăy núi xanh ngắt, cổ thụ che trời, dây mây già cũng không biết sinh trưởng bao nhiêu năm, giống như thân rồng uốn quanh núi rừng, kéo dài qua mấy ngọn núi.

- Ngao rống...

Ở chỗ sâu trong dăy núi, vang lên tiếng Thánh thú vương rít gào, muôn cầm vạn thú đều sợ run, không dám xuất hiện.

Diệp Phàm kinh hãi, nơi này quả nhiên là một vùng đất nguyên thủy có không ít sinh linh cường đại. Có một số cấm địa không thể tùy tiện xâm phạm.

Càng tới gần đại địa linh khí càng dày đặc, quả thực như sắp hóa thành chất lỏng, tự chủ tiến vào trong cơ thể mọi người. Còn có thể nhìn thấy rõ ràng rất nhiều lão dược sinh trưởng, cắm rễ giữa khe đá vách núi.

Xuống tới mặt đất, đa số tu sĩ đều tự tản ra, tiến vào từng phiến từng phiến mật địa nguyên thủy, tiến vào khu vực bất đồng.

Viên cổ tinh này rất lớn cùng đủ cho những tu sĩ này rải rộng ra. Mới vừa rồi nhìn thấy trời đất mênh mông cùng chỉ là một góc nhỏ, còn nhiều khu vực thần bí không biết ở tận cuối chân trời.

Diệp Phàm phóng ngựa rong ruổi, tìm kiếm nơi ngộ đạo, hết thảy với hắn đều là tu bản thân mình là chính nên sẽ không lăng phí.

Long Mã bước qua một vùng đất cổ, gặp được vô số cổ yêu khí kinh khủng, nhưng cũng chưa xảy ra xung đột, hiển nhiên những con cổ thú đó cũng không muốn trêu chọc cường giả Nhân tộc.

- A...

Đi tới trước hơn bốn vạn dặm, bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu gào thảm thiết, xen lẫn tiếng thú gầm rống liên tục, phía trước có đại chiến kịch liệt, yêu khí mênh mông, kiếm khí ngút trời, không ít tu sĩ đang chạy trốn.

- Cửu Vĩ Ngạc Long phát cuồng rồi! Nó cắn nuốt hơn mười tu sĩ!

Có người trốn thoát kêu lên. Tại địa phương hỗn loạn kia đất rung núi lở, từng dãy núi bị san thành đất bằng.

Một con Thần Ngạc màu vàng giống như hoàng kim luyện chế thành, dài đến mấy trăm trượng, vắt ngang trên vòm trời. Hình dạng giống như cá sấu, đầu là đầu rồng, lại có chín cái đuôi. Mỗi lần há cái miệng rộng khép lại, liền cắn chết một đám tu sĩ tạo thành màn sương máu lượn lờ.

Đây là một sát tràng, thuộc loại cấm địa của một con Thánh thú, người ngoài không được đặt chân vào.

Không lâu sau, địa phương này yên tĩnh lại, Cửu Vĩ Ngạc Long quay về tổ, chìm sâu dưới đầm nước, biến mất không thấy.

Khi Diệp Phàm tới chiến trường, chiến đấu đã xong, mấy vị tu sĩ chạy thoát không hề quay đầu lại, từ đó đi xa.

- Ở lại chỗ này tu luyện đi!

Diệp Phàm ngừng lại cách mười dặm ở ngoài một cái hồ lớn mênh mông, dựng mái chòi ngụ lại, rất là thanh tịnh.

Con Thần Ngạc màu vàng kia cực kỳ cường đại, tuyệt đối là một cường giả trong cấp Cổ Thánh, tu sĩ bình thường không dám tới gần, có một hàng xóm hung ác như vậy, không có bao nhiêu người dám đến nơi này quấy rầy.

Người khác vì tổ khí Nhân tộc, vì Cổ Kinh của Đại đế, vì cổ bảo thần bí... nên phải đi khắp nơi tìm kiếm, xuất nhập rất nhiều mật địa ngày thường không được phép tới; còn Diệp Phàm thì không để ý những thứ này, hắn chuyên tâm tu đạo.

Tòa thành thứ mười lộ ra một ít lời đồn, mọi người đang bàn tán, trên tinh không cổ lộ có thể sẽ xuất hiện nguy cơ, tương lai không lâu có lẽ sẽ phát sinh đại chiến.

Chư hùng đều đang cố làm lớn mạnh bản thân, Diệp Phàm cùng như thế, tuy nhiên hắn không phải đi tìm Tổ khí, Đế bi các thứ, hắn không dựa vào ngoại vật, mà là tu đạo.

Có lời đồn đãi, nói có thể sẽ có tồn tại khó tin cấp Thánh linh ra tay, chặn đánh đứt đoạn cổ lộ của Nhân tộc, dưới loại bối cảnh này, trở nên cường đại là lựa chọn chính xác duy nhất của thí luyện giả.

Trước mái nhà tranh có vài cây cổ thụ, một vài tảng đá lớn thật đơn giản, cuộc sống có hơi hoang dã.

Long Mã ở vùng mật địa linh khí như sắp hóa thành chất lỏng này, nó bên trái cắn một trái Hỏa lân quả lấp lánh màu tím, bên phải ăn một cây dược linh Bích hà thảo hai vạn năm, thật là nhàn nhã.

Nó vừa ăn linh dược, vừa tu đạo, không chút hoang mang ngộ đạo, rất có đạo pháp tự nhiên, siêu nhiên làm theo ý mình.

Diệp Phàm ngồi xếp bằng trên tảng đá trước nhà tranh, tĩnh tâm ngộ đạo, tu pháp, không màng tới thế sự. Trong cơ thể truyền ra tiếng tụng kinh, mấy đại bí cảnh đang phát sáng.

Nhiều năm qua như vậy, đạo trong lòng hắn sớm đã có phương hướng, hắn không có lúc nào là không suy nghĩ, còn lại chính là khai sáng.

Đạo Kinh, Thái Âm tiên kinh, Tây Hoàng Kinh, Thái Dương tiên kinh các thứ, mặc dù nhiều quyển không phải là bộ đầy đủ, nhưng tổ hợp cùng một chỗ cũng giúp hắn tu năm đại bí cảnh đạt tới viên măn.

Chứng đạo, điều đó không có khả năng là thành công một sớm một chiều, từ nhiều năm trước, hắn đã nghĩ tới con đường của tương lai, sau này đạt tới thành Thánh càng có thêm nhận thức sâu sắc.

Ngày nay, từng bước một xác lập lối đi, từng bước một hiểu rõ đạo, Diệp Phàm có cảm giác như đột nhiên sắp đẩy ra mây mù nhìn thấy trời xanh bao la sáng tỏ.

Đặc biệt một năm này là thu hoạch lớn nhất.

Hàng ngàn thiên kinh nghĩa, từng cái cổ tự nhảy vọt ra, xoay tròn chung quanh hắn, biến nơi này thành một mảnh đất của đạo.

Xa xa nhìn lại một chừ lại một chừ Đạo, dầy đặc trong hư không, rực rỡ chói mắt như là kim khí luyện chế thành, tràn ngập áo nghĩa phức tạp, phụ trợ làm hắn nổi bật siêu nhiên như tiên.

Pháp môn chuyên tu từng bí cảnh của Thánh thể cũng đồng thời hiện lên, Cổ Kinh “ù ù” vang vọng trong lòng, phát ra đạo âm chân thật, làm cho cơ thể Diệp Phàm phát sáng rực rỡ.

Thánh thể nhất mạch sau khi đạt tới thánh cảnh, cần trọng tu Luân Hải, Đạo Cung, Tứ Cực, Hóa Long, Tiên Thai năm đại bí cảnh này, rồi sau đó mới có thể cuối cùng đại thành viên mãn.

Đây là điều hắn nhất định phải đối mặt, từ sau khi thành Thánh cả người hắn đều đắm chìm trong đó, tìm hiểu đạo của Thánh thể, tìm hiểu đủ loại pháp trong đó.

Mỗi một bí cảnh của hắn đều phát sáng. Pháp môn chuyên tu của Thánh thể tự hành vận chuyển, truyền ra từng trận tiếng đạo ngân, đại khí bàng bạc rực rỡ loá mắt.

Từng cái cổ tự từ trong cơ thể nhảy vọt ra, trong mỗi bí cảnh đều lưu chảy hào quang tràn đầy màu sắc, như là từng cái đạo đài trong vắt, nở rộ quang huy bất hủ.

Trên thực tế, khi hắn còn là một tu sĩ nho nhỏ, ngay tại Thánh Nhai nơi Thánh thể đại thành ngã xuống hắn đã được truyền lại pháp môn chuyên tu của Thánh thể, nhiều năm qua như vậy sớm đã chín muồi.

Tuy rằng không thành Thánh không thể tu luyện, nhưng hắn vẫn luôn suy nghĩ cân nhắc, thôi diễn trong lòng, đã có đủ loại ý tưởng.

Ngày nay, không có gì có thể ngăn cản bước chân của hắn.

Lúc này, Đạo Kinh, Thái Dương tiên kinh, pháp môn chuyên tu của Thánh thể... các thứ đang cùng nhau ngân vang, đang giao hòa cùng nhau, làm cho tiếng tụng kinh này có vẻ càng ngày càng lớn.

Diệp Phàm tu tới mấy bộ Cổ Kinh, lại có pháp môn chuyên tu của Thánh thể, hắn không muốn đi lên con dường như người khác, mà phải sáng tạo đạo, dưỡng bách kinh chung một lò, nhiều năm khổ sờ suy nghĩ như vậy chính là sắp hóa thành một lò, lột xác, thăng hoa.

Nhiều năm qua, đạo hạnh của hắn không ngừng tinh tiến, không ngừng suy tư, hiểu ra đạo của chính mình, cùng không có lãng phí một phút một giây nào.

Nhất là một năm gần đây, hắn củng cố Thánh cảnh, nghiền ngẫm lối đi, đây là một quá trình vấn tâm cầu đạo, thành tựu của tương lai với hắn mà nói ý nghĩa rất sâu xa, vô cùng trọng đại.

Ở trong tịch mịch thể ngộ, ở trong buồn tẻ buông lỏng tâm cảnh, thổi bay tất cả sương mù trong lòng, con dường của hắn càng ngày càng rõ ràng.

Nhiều năm qua như vậy, hắn có rất nhiều tiến bộ đều là ở lúc tĩnh tâm, trong khoảng thời gian nửa chặng đường đó cũng không tiến thêm, nhưng Diệp Phàm vẫn nhận định rằng, những sự trả giá đó đều đáng quý nhất, vấn tâm cầu đạo, đây là một tích lũy tối quan trọng, là một quá trình lắng đọng lại.

Bách kinh chung dưỡng một lò, cuối cùng hắn muốn vượt thoát ra, tìm được đạo, nhiều năm tĩnh tâm ngộ đạo và cân nhắc, con đường của hắn càng ngày càng vừng chắc.

Lúc này, Diệp Phàm càng lúc càng có vẻ uy nghiêm, giống như là một Thần Ma ngồi xếp bằng, tóc đen tung bay, mắt nhắm nghiền, cơ thể sáng rực như thần kim luyện chế thành, năm đại bí cảnh nỡ rộ tiên quang vô lượng, tràn ngập khí tức bất hủ.

Ở trong cơ thể hắn giống như có ba ngàn Phật Đà đang tụng kinh, hoặc giả như là có ba ngàn Ma Chủ đang gào rú, chuyển động quay chung quanh hắn, đại đạo không ngừng nổ vang.

Các Cổ Kinh Diệp Phàm từng tu luyện, cùng với pháp môn chuyên tu của nhất mạch Thánh thể đều đang nổ vang, như là từng cái từng cái đạo đang tụng kinh, thâm ảo khó lường, dung nhập trong máu thịt hắn, làm cho xương cốt hắn đều cùng ngân vang.

Trong cơ thể hắn, dường như có một đạo, một tiên, một ta đang tụng kinh, không ngừng giao hòa, không ngừng dung hợp, tất cả áo nghĩa huyền bí hỗn hợp cùng một chỗ, diễn biến ra đạo chính thống chung cực.

Con đường thuộc về hắn, đạo thuộc về hắn, đang từng bước một thành hình, sắp sửa xuất hiện ở thế gian, không giống người thường, hắn sắp khai sáng ra Cổ Kinh

Nhất thời, trong thiên địa phong lôi mãnh liệt, sấm rền chớp giật, dị tượng lộ ra, trời xanh dường như có cảm ứng, bởi vậy mà chấn động.

(Cái chương Đạo này, chính tác giả còn tự nhận là khó viết, hì hì đừng nói là người dịch... hiểu cái chết liền...)


/1822

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status