Ai cũng không ngờ được trận chiến này lại giằng co nửa năm!
Thương Viêm và mấy Tà Thần cổ xưa cầm Đế binh công phạt tới nhiều lần, lưu lại đủ thi thể mới trở về, đánh xuống dưới giếng ma kia.
Bảy tháng sau, đại chiến lại xảy ra.
Luyện Thần Hồ luyện chế từ Vũ Hóa Thanh Kim lóe lên bảo quang, giống như trăng sáng trên biển rộng, sóng nước trong vắt, lấp lánh ánh sáng lành vô cùng vô tận, như chứa cả càn khôn.
Đây là Đế binh Cực Đạo, trên đời hiếm thấy, nở rộ tiên quang trong tay Thánh linh Thương Viêm. Miệng hồ mênh mông vô ngần, có thể trải khắp thiên địa.
Thương Viêm cầm thần hồ trong bàn tay huyết nhục, cùng Thạch Lệnh triển khai quyết đấu kinh thiên động địa, khiến tinh hà rung động, vũ trụ chấn kinh, phóng thích ra lực lượng bất hủ.
Trận chiến này Sinh Mệnh cổ Tinh này rốt cục không đảm bảo được, dù là có Pháp trận của Đại đế cổ lưu lại nhưng nhiều lần bị Đế binh công phạt vẫn phải vỡ nát tan tành.
Tinh tú giải thể, phân tán trong vũ trụ hắc ầm. Non sông tráng lệ trở thành kiếp thổ. Đại chiến trong thời gian dài như vậy, nơi này sớm không còn một ngọn cỏ, hồ nước khô cạn rồi.
Giếng cổ ở Đại Nguyệt Pha và cả đại lục của nó lơ lửng trong vũ trụ, rách nát vô cùng nhưng được Thạch Lệnh và Huyết Ma che chở nên vẫn bảo tồn được.
- A ma nhiều cổ...
Hỏa Linh Thương Viêm tụng kinh, nhằm vào Thạch Lệnh như muốn triệu tập tổ khí của bọn chúng.
Đại lục lơ lửng trong vũ trụ tỏa ra ánh sáng lấp lạnh. Thạch Lệnh rực rỡ lóa mắt, trên mặt dày đặc những chữ nhỏ, trông như con nòng nọc, thần bí vô cùng.
- Đó là Bổ Thiên Thuật của bộ tộc Thánh linh ta!
Thương Viêm kêu to, liều mạng tấn công.
Đáng tiếc là những chữ kia chỉ lóe lên một chút rồi biến mất. Kinh hắn tụng có thể đánh động Thạch Lệnh trong khoảnh khắc nhưng không thể khống chế được.
Hắn điên cuồng, liều mạng tấn công, thúc dục Luyện Thần Hồ, muốn thu phục Thạch Lệnh, lấy được bí pháp khiến Thánh linh đạt tới đại viên mãn trên đó.
Trận chiến này kéo dài trong thời gian dài, mấy Tà Thần cổ xưa đều xông lên, tương trợ Thương Viêm, khiến Luyện Thần Hồ như biến thành Thánh linh, phát ra đế ảnh!
Nhưng bên trong Bạch Liên Hoa kia có mấy Huyết Ma chủ trì, khiến Thạch Lệnh phát ra ánh sáng không gì so sánh được.
Va chạm kịch liệt phát sinh. Đại Thánh rít gào, tinh hà chấn động. Hành tinh nổ tung. Cả vùng tinh vực này trở thành tàn vực rách nát.
Diệp Phàm đứng xa xa xem cuộc chiến, không nói một lời. Long Mã và Cửu Vĩ Ngạc Long đã sớm xuất quan, trong lòng sợ hãi, cuối cùng cũng hiểu Đại Thánh khủng bố tới mức nào, Đại đế cao không thể với tới.
Ầm!
Nơi mai táng Thần Quỷ nứt toạc ra, giếng cổ rách nát. Huyết Ma bị giết hai người. Bạch Liên Hoa cũng bị đập nát. Đó là đóa tà liên sinh ra do hấp thu máu Thánh linh vô thượng, có đặc tính bất hủ vậy mà lúc này cùng bị đánh tan, phát ra tiếng kêu thê lương.
Một gốc gây giống như lệ quỷ gầm rống, khiến lòng người lạnh lẽo.
Mà cổ khí kia dù sao cùng không phải là Đại đế vô thượng chân chính, chỉ dựa vào bàn tay khổng lồ kia, kết hợp lại mới có uy thế tới mức này. Lúc này nó không ngừng bị oanh kích nên đã ảm đạm đi.
Hỏa Linh Thương Viêm và mấy vị Tà Thần tấn công mạnh mẽ không cần biết tới hậu quả, sắp thấy được kết quả phi thường hữu hiệu rồi. Nơi mai táng Thần Quỷ sắp bị đánh tan, sắp hàng phục được Thạch Lệnh.
Keng keng...
Thạch Lệnh run rẩỵ, phát ra tiếng rung động. Kiếm khí hỗn độn vọt lên. Tảng đá mang phong cách cổ xưa nhoáng lên, rơi ra từng vết máu.
Đó là máu của Thánh linh. Văn tự dày đặc lại hiện ra. Thương Viêm như say như mê, hô to khóc lớn, dụng tâm nhớ đoạn Bổ Thiên Thuật này, mong ngày sau có thể đạt tới viên măn.
Diệp Phàm biến sắc. Thương Viêm siêu phàm thoát tục, cực kỳ khủng bố, có thể quyết đấu với Lão Phong Tử, là một Thánh linh kinh tài tuyệt diễm. Hắn nếu thăng cấp thì trên đời có ai đối địch nổi?
- A, không, tại sao lại như vậy!
Đột nhiên Thương Viêm kêu lớn, thần sắc tràn ngập thống khổ, dán mắt nhìn chằm chằm vào Thạch Lệnh.
Bổ Thiên Thuật phức tạp khó hiểu vô cùng. Đây là khẩu quỵết ban đầu, căn bản còn chưa viên mãn, cần lời dẫn, nhưng nó lại nằm trong ma giếng khác.
Có một quyển thạch thư, trên mặt chuyên ghi lại các loại cổ thuật này, không biết được chôn trong ma giếng nào.
Trong thời đại thần thoại, Thánh linh vô địch bị trấn sát, phong ấn trong một ma giếng. Thạch Lệnh và thạch thư đều là thánh vật thần chí, Đạo Tôn mới có tịnh hóa. Trong Nhân tộc trừ hắn ra không ai làm được điều này.
Đáng tiếc không ngờ luyện hóa huyết nhục Thánh linh thất bại, thần linh trong cổ binh cũng không thể hoàn toàn luyện được, trở thành một bộ phận của tiên dịch.
Bảy ma giếng nếu mở ra hết thì có thể đánh tan một đoạn tinh không cổ lộ, thật không biết còn xuất hiện tồn tại đáng sợ nào nữa.
Nên biết ràng chỉ một ma giếng thế nay thôi mà đã đáng sợ như vậy rồi, chết bao nhiêu người mới mở ra được.
Mà mấu chốt nhất chính là Ngao Mãng và một Tà Thần đã bị hủy diệt!
Nếu mở ra một ma giếng khác thì cùng gian nan nguy hiểm như vậy, nhưng không cần Nhân tộc ra tay. Hơn phân nửa là đám người Thánh linh sẽ phải ngà xuống hết.
Ầm ầm!
Hoa sen trắng nổn hoàn toàn nổ tung, bị Luyện Thần Hồ đánh thành bột mịn, hóa thành ánh sáng trắng bóc, biến mất trong vũ trụ.
Bàn tay to huyết nhục dài mấy trăm trượng kia giờ khắc này đột nhiên nứt toạc ra, thần huyết văng khắp nơi.
Thương Viêm kêu to. Thứ này đối với hắn là thần yêu, cần ra sức tranh đoạt nhưng đáng tiếc là thần huyết đều đã thiêu đốt cả, một khi rời khỏi sự khống chế của bàn tay thì đều hóa thành hào quang.
Thời đại thần thoại, Đạo Tôn cường đại tới mức nào, có được uy lực vô thượng, tuy rằng phán đoán sai lầm, không thể luyện hóa Thánh linh vô địch năm đó thành tiên dịch như sau nhiều năm phong ấn như vậy thì rốt cục cũng khiến huyết nhục này sụp đổ.
Lúc này dưới sự phát độn của Luyện Thần Hồ, huyết nhục của Thánh linh bị Đạo Tôn trấn áp muốn đời liền giải thể, không còn tồn tại nữa!
- A...
Thương Viêm kêu to, tràn ngập vẻ không cam lòng.
Mấy đại Tà Thần âm thầm thở phào. Nếu Thương Viêm thành công, có được thần huyết vô thượng thì có lẽ tương lai sẽ cao cao tại thượng, trấn áp bọn họ không thở nổi.
- Dựa theo ước định, Thạch Lệnh này thuộc về chúng ta!
Mấy Tà Thần nói, nhìn về hướng Thương Viêm.
- Điều kiện đầu tiên là các ngươi giúp ta thu được Bổ Thiên Thuật đầy đủ, ở được mấy ma giếng khác!
Thương Viêm lạnh lùng nói.
Lúc này không phải thời điểm bọn chúng thảo luận. Bởi vì Thạch Lệnh còn chưa bị thu phục thực, vẫn được rung động kịch liệt như trước.
- Trên Thạch Lệnh có một vết nứt, gần như sắp gày ra rồi!
Một Tà Thần biến sắc. Bởi vì đây có thể là chiến lợi phẩm của bọn họ, sắp bị tổn hại rồi.
- Đó là vết nứt do Đạo Tôn lưu lại!
Mọi người đều biến sắc, trong lòng tràn ngập rung động.
Bề ngoài Thạch Lệnh là đá, bên trong có huyết nhục. Đây là một Thánh linh đặc thù, sinh ra cùng chủ nhân, tất nhiên trở thành binh khí.
- Đạo Tôn chết tiệt, không chỉ giết cổ tổ của ta, luyện hóa huyết nhục mà còn muốn biến tổ khí của ta thành tiên dịch, thật sự là đáng giận!
Thương Viêm kêu to.
Nhưng hắn cũng không cách nào thay đổi được, chỉ còn có thể tĩnh tâm xuống
mà thúc dục Luyện Thần Hồ, thu phục Thạch Lệnh, đồng thời tụng Cổ Kinh, tiến hành triệu hoán.
Thạch Lệnh bình tĩnh lại, bị bọn họ thu vào bàn tay. Vài giọt chất lỏng rơi xuống. Mấy vị Đại Thánh đồng thời quan sát Thạch Lệnh, ngạc nhiên thán phục liên tục.
Đột nhiên hư không bị phá vờ. Một thân ảnh vọt ra, thu lấy mấy giọt chất lỏng này.
- Đó không phải là máu đen của Huyết Ma, có thể là tiên dịch do Thánh linh bộ tộc ta và Thạch Lệnh hóa sinh ra!
Thương Viêm kêu to, cùng mậy vị Tà Thần thúc dục Luyện Thần Hồ, đồng loạt ra tay. Đáng tiếc là đã chậm mất rồi. Hư không mờ mịt, Đại Thánh kia đã biến mất hoàn toàn.
Sâu trong vũ trụ, Diệp Phàm xuyên qua Tế Đàn thủy tinh nhìn thấy tất cả. Đó là một vị hộ đạo giả của Nhân tộc, chưa bao giờ thấy xuất hiện ở đây.
- Thạch Lệnh cũng có một phần của chúng ta.
Đột nhiên trong vũ trụ truyền tới tiếng nói uy nghiêm. Có một nhân vật tuyệt thế xuất hiện, đến từ một vùng tinh vực cổ xưa khác, muốn tranh đoạt Thạch Lệnh.
Không lâu sau đó, đại chiến lại bùng nổ, đánh nát nhừ nơi này. Những người kia đều tiến vào sâu trong vũ trụ.
- Đi!
Diệp Phàm hóa thành một luồng sáng, nhằm về phía mảnh lục địa rách nát kia.
Trong đó có một tầng đất nhìn không thấy gì đặc biết, chưa khiến bất cứ kẻ nào chú ý nhưng lúc này lại bị Diệp Phàm nhìn tới.
Hắn ẩn sở sâu trong tinh vực, mượn đài thủy tinh quan sát, sớm đã phát hiện ra điểm dị thường. Hắn có Nguyên Thuật thông thiên, biết bên trong có bảo dịch nghịch thiên.
Đây là dưới đáy giếng cổ, bị đánh bay về phía xa, dừng lại trong một góc nhỏ, không ai chú ý tới, cho rằng chỉ là bùn đất bình thường.
Vút!
Bí quyết chữ Binh vận chuyển, tiên quang lóe lên. Diệp Phàm thu hồi tầng đất đó, xong liền mang Long Mã và Cửu Vì Ngạc Long biến mất trong tinh không.
Ở sâu trong vũ trụ xảy ra đại chiến kịch liệt. Thạch Lệnh dẫn tới đại chiến của mấy đại chủng tộc khác, triển khai quyết đấu kinh thiên động địa.
Đây là giao tranh của cấp Đại Thánh, vận dụng Cực Đạo cổ binh Luyện Thần Hồ.
Mà ở một khu vực khác, Diệp Phàm rất kích động, lôi phiến đất kia ra, ném đi rất nhiều bùn đất, xóa bỏ tần đá, rốt cục ở trung tâm tòa ra ánh sáng trong suốt.
Ở trong đó có mười mấy giọt tiên dịch, mỗi giọt đều lớn cỡ ngón tay, không dính với nhau, tự phân chia ra, trong suốt rực rỡ.
Hương thơm ngào ngạt tòa ra, hít một hơi đã thấy cường gân tráng cốt, khớp xương kêu răng rắc như sắp lột xác rồi.
- Thủ đoạn của Đạo Tôn đã thành công, tuy rằng không hoàn toàn như chung quy cùng có một ít tiên dịch!
Long Mã run rẩy, vô cùng kích động nói.
Cửu Vĩ Ngạc Long đã gần như sợ run. Đạo Tôn sản xuất ra tiên dịch mà bọn họ lại chiếm được, thật sự là phúc lớn vô cùng.
Cổ tinh tại thành thứ mười của Nhân tộc vờ nát có nghĩa là đoạn cổ lộ này đã bị đánh gãy. Bởi vì tế đàn thông tới đoạn sau cùng bị đánh tan, nếu muốn chữa trị không biết phải đợi bao nhiêu năm tháng nữa.
Hơn nữa chuyện đáng sợ hơn xảy ra. Thánh linh tộc, Quang minh tộc và các chủ tộc ở tinh vực khác đều đồng loạt ra tay, nhằm về giếng cổ khác.
Trong vài năm sau đó, tinh không cổ lộ sụp đổ, mấy ma giếng khác đều bị dùng máu huyết mở ra. Đây đúng là một kiếp nạn.
Đại chiến trên cổ lộ xảy ra không ngừng, trời sụp đất nứt, hoàn toàn bị hủy diệt. Mà cường giả tại tinh vực này cũng đều xuất hiện, cướp đoạt Bổ Thiên Thuật, tìm kiếm tiên dịch, trạnh đoạt cơ duyên do Đạo Tôn lưu lại.
Máu tươi nhuốm đổ tinh không...
Thương Viêm và mấy Tà Thần cổ xưa cầm Đế binh công phạt tới nhiều lần, lưu lại đủ thi thể mới trở về, đánh xuống dưới giếng ma kia.
Bảy tháng sau, đại chiến lại xảy ra.
Luyện Thần Hồ luyện chế từ Vũ Hóa Thanh Kim lóe lên bảo quang, giống như trăng sáng trên biển rộng, sóng nước trong vắt, lấp lánh ánh sáng lành vô cùng vô tận, như chứa cả càn khôn.
Đây là Đế binh Cực Đạo, trên đời hiếm thấy, nở rộ tiên quang trong tay Thánh linh Thương Viêm. Miệng hồ mênh mông vô ngần, có thể trải khắp thiên địa.
Thương Viêm cầm thần hồ trong bàn tay huyết nhục, cùng Thạch Lệnh triển khai quyết đấu kinh thiên động địa, khiến tinh hà rung động, vũ trụ chấn kinh, phóng thích ra lực lượng bất hủ.
Trận chiến này Sinh Mệnh cổ Tinh này rốt cục không đảm bảo được, dù là có Pháp trận của Đại đế cổ lưu lại nhưng nhiều lần bị Đế binh công phạt vẫn phải vỡ nát tan tành.
Tinh tú giải thể, phân tán trong vũ trụ hắc ầm. Non sông tráng lệ trở thành kiếp thổ. Đại chiến trong thời gian dài như vậy, nơi này sớm không còn một ngọn cỏ, hồ nước khô cạn rồi.
Giếng cổ ở Đại Nguyệt Pha và cả đại lục của nó lơ lửng trong vũ trụ, rách nát vô cùng nhưng được Thạch Lệnh và Huyết Ma che chở nên vẫn bảo tồn được.
- A ma nhiều cổ...
Hỏa Linh Thương Viêm tụng kinh, nhằm vào Thạch Lệnh như muốn triệu tập tổ khí của bọn chúng.
Đại lục lơ lửng trong vũ trụ tỏa ra ánh sáng lấp lạnh. Thạch Lệnh rực rỡ lóa mắt, trên mặt dày đặc những chữ nhỏ, trông như con nòng nọc, thần bí vô cùng.
- Đó là Bổ Thiên Thuật của bộ tộc Thánh linh ta!
Thương Viêm kêu to, liều mạng tấn công.
Đáng tiếc là những chữ kia chỉ lóe lên một chút rồi biến mất. Kinh hắn tụng có thể đánh động Thạch Lệnh trong khoảnh khắc nhưng không thể khống chế được.
Hắn điên cuồng, liều mạng tấn công, thúc dục Luyện Thần Hồ, muốn thu phục Thạch Lệnh, lấy được bí pháp khiến Thánh linh đạt tới đại viên mãn trên đó.
Trận chiến này kéo dài trong thời gian dài, mấy Tà Thần cổ xưa đều xông lên, tương trợ Thương Viêm, khiến Luyện Thần Hồ như biến thành Thánh linh, phát ra đế ảnh!
Nhưng bên trong Bạch Liên Hoa kia có mấy Huyết Ma chủ trì, khiến Thạch Lệnh phát ra ánh sáng không gì so sánh được.
Va chạm kịch liệt phát sinh. Đại Thánh rít gào, tinh hà chấn động. Hành tinh nổ tung. Cả vùng tinh vực này trở thành tàn vực rách nát.
Diệp Phàm đứng xa xa xem cuộc chiến, không nói một lời. Long Mã và Cửu Vĩ Ngạc Long đã sớm xuất quan, trong lòng sợ hãi, cuối cùng cũng hiểu Đại Thánh khủng bố tới mức nào, Đại đế cao không thể với tới.
Ầm!
Nơi mai táng Thần Quỷ nứt toạc ra, giếng cổ rách nát. Huyết Ma bị giết hai người. Bạch Liên Hoa cũng bị đập nát. Đó là đóa tà liên sinh ra do hấp thu máu Thánh linh vô thượng, có đặc tính bất hủ vậy mà lúc này cùng bị đánh tan, phát ra tiếng kêu thê lương.
Một gốc gây giống như lệ quỷ gầm rống, khiến lòng người lạnh lẽo.
Mà cổ khí kia dù sao cùng không phải là Đại đế vô thượng chân chính, chỉ dựa vào bàn tay khổng lồ kia, kết hợp lại mới có uy thế tới mức này. Lúc này nó không ngừng bị oanh kích nên đã ảm đạm đi.
Hỏa Linh Thương Viêm và mấy vị Tà Thần tấn công mạnh mẽ không cần biết tới hậu quả, sắp thấy được kết quả phi thường hữu hiệu rồi. Nơi mai táng Thần Quỷ sắp bị đánh tan, sắp hàng phục được Thạch Lệnh.
Keng keng...
Thạch Lệnh run rẩỵ, phát ra tiếng rung động. Kiếm khí hỗn độn vọt lên. Tảng đá mang phong cách cổ xưa nhoáng lên, rơi ra từng vết máu.
Đó là máu của Thánh linh. Văn tự dày đặc lại hiện ra. Thương Viêm như say như mê, hô to khóc lớn, dụng tâm nhớ đoạn Bổ Thiên Thuật này, mong ngày sau có thể đạt tới viên măn.
Diệp Phàm biến sắc. Thương Viêm siêu phàm thoát tục, cực kỳ khủng bố, có thể quyết đấu với Lão Phong Tử, là một Thánh linh kinh tài tuyệt diễm. Hắn nếu thăng cấp thì trên đời có ai đối địch nổi?
- A, không, tại sao lại như vậy!
Đột nhiên Thương Viêm kêu lớn, thần sắc tràn ngập thống khổ, dán mắt nhìn chằm chằm vào Thạch Lệnh.
Bổ Thiên Thuật phức tạp khó hiểu vô cùng. Đây là khẩu quỵết ban đầu, căn bản còn chưa viên mãn, cần lời dẫn, nhưng nó lại nằm trong ma giếng khác.
Có một quyển thạch thư, trên mặt chuyên ghi lại các loại cổ thuật này, không biết được chôn trong ma giếng nào.
Trong thời đại thần thoại, Thánh linh vô địch bị trấn sát, phong ấn trong một ma giếng. Thạch Lệnh và thạch thư đều là thánh vật thần chí, Đạo Tôn mới có tịnh hóa. Trong Nhân tộc trừ hắn ra không ai làm được điều này.
Đáng tiếc không ngờ luyện hóa huyết nhục Thánh linh thất bại, thần linh trong cổ binh cũng không thể hoàn toàn luyện được, trở thành một bộ phận của tiên dịch.
Bảy ma giếng nếu mở ra hết thì có thể đánh tan một đoạn tinh không cổ lộ, thật không biết còn xuất hiện tồn tại đáng sợ nào nữa.
Nên biết ràng chỉ một ma giếng thế nay thôi mà đã đáng sợ như vậy rồi, chết bao nhiêu người mới mở ra được.
Mà mấu chốt nhất chính là Ngao Mãng và một Tà Thần đã bị hủy diệt!
Nếu mở ra một ma giếng khác thì cùng gian nan nguy hiểm như vậy, nhưng không cần Nhân tộc ra tay. Hơn phân nửa là đám người Thánh linh sẽ phải ngà xuống hết.
Ầm ầm!
Hoa sen trắng nổn hoàn toàn nổ tung, bị Luyện Thần Hồ đánh thành bột mịn, hóa thành ánh sáng trắng bóc, biến mất trong vũ trụ.
Bàn tay to huyết nhục dài mấy trăm trượng kia giờ khắc này đột nhiên nứt toạc ra, thần huyết văng khắp nơi.
Thương Viêm kêu to. Thứ này đối với hắn là thần yêu, cần ra sức tranh đoạt nhưng đáng tiếc là thần huyết đều đã thiêu đốt cả, một khi rời khỏi sự khống chế của bàn tay thì đều hóa thành hào quang.
Thời đại thần thoại, Đạo Tôn cường đại tới mức nào, có được uy lực vô thượng, tuy rằng phán đoán sai lầm, không thể luyện hóa Thánh linh vô địch năm đó thành tiên dịch như sau nhiều năm phong ấn như vậy thì rốt cục cũng khiến huyết nhục này sụp đổ.
Lúc này dưới sự phát độn của Luyện Thần Hồ, huyết nhục của Thánh linh bị Đạo Tôn trấn áp muốn đời liền giải thể, không còn tồn tại nữa!
- A...
Thương Viêm kêu to, tràn ngập vẻ không cam lòng.
Mấy đại Tà Thần âm thầm thở phào. Nếu Thương Viêm thành công, có được thần huyết vô thượng thì có lẽ tương lai sẽ cao cao tại thượng, trấn áp bọn họ không thở nổi.
- Dựa theo ước định, Thạch Lệnh này thuộc về chúng ta!
Mấy Tà Thần nói, nhìn về hướng Thương Viêm.
- Điều kiện đầu tiên là các ngươi giúp ta thu được Bổ Thiên Thuật đầy đủ, ở được mấy ma giếng khác!
Thương Viêm lạnh lùng nói.
Lúc này không phải thời điểm bọn chúng thảo luận. Bởi vì Thạch Lệnh còn chưa bị thu phục thực, vẫn được rung động kịch liệt như trước.
- Trên Thạch Lệnh có một vết nứt, gần như sắp gày ra rồi!
Một Tà Thần biến sắc. Bởi vì đây có thể là chiến lợi phẩm của bọn họ, sắp bị tổn hại rồi.
- Đó là vết nứt do Đạo Tôn lưu lại!
Mọi người đều biến sắc, trong lòng tràn ngập rung động.
Bề ngoài Thạch Lệnh là đá, bên trong có huyết nhục. Đây là một Thánh linh đặc thù, sinh ra cùng chủ nhân, tất nhiên trở thành binh khí.
- Đạo Tôn chết tiệt, không chỉ giết cổ tổ của ta, luyện hóa huyết nhục mà còn muốn biến tổ khí của ta thành tiên dịch, thật sự là đáng giận!
Thương Viêm kêu to.
Nhưng hắn cũng không cách nào thay đổi được, chỉ còn có thể tĩnh tâm xuống
mà thúc dục Luyện Thần Hồ, thu phục Thạch Lệnh, đồng thời tụng Cổ Kinh, tiến hành triệu hoán.
Thạch Lệnh bình tĩnh lại, bị bọn họ thu vào bàn tay. Vài giọt chất lỏng rơi xuống. Mấy vị Đại Thánh đồng thời quan sát Thạch Lệnh, ngạc nhiên thán phục liên tục.
Đột nhiên hư không bị phá vờ. Một thân ảnh vọt ra, thu lấy mấy giọt chất lỏng này.
- Đó không phải là máu đen của Huyết Ma, có thể là tiên dịch do Thánh linh bộ tộc ta và Thạch Lệnh hóa sinh ra!
Thương Viêm kêu to, cùng mậy vị Tà Thần thúc dục Luyện Thần Hồ, đồng loạt ra tay. Đáng tiếc là đã chậm mất rồi. Hư không mờ mịt, Đại Thánh kia đã biến mất hoàn toàn.
Sâu trong vũ trụ, Diệp Phàm xuyên qua Tế Đàn thủy tinh nhìn thấy tất cả. Đó là một vị hộ đạo giả của Nhân tộc, chưa bao giờ thấy xuất hiện ở đây.
- Thạch Lệnh cũng có một phần của chúng ta.
Đột nhiên trong vũ trụ truyền tới tiếng nói uy nghiêm. Có một nhân vật tuyệt thế xuất hiện, đến từ một vùng tinh vực cổ xưa khác, muốn tranh đoạt Thạch Lệnh.
Không lâu sau đó, đại chiến lại bùng nổ, đánh nát nhừ nơi này. Những người kia đều tiến vào sâu trong vũ trụ.
- Đi!
Diệp Phàm hóa thành một luồng sáng, nhằm về phía mảnh lục địa rách nát kia.
Trong đó có một tầng đất nhìn không thấy gì đặc biết, chưa khiến bất cứ kẻ nào chú ý nhưng lúc này lại bị Diệp Phàm nhìn tới.
Hắn ẩn sở sâu trong tinh vực, mượn đài thủy tinh quan sát, sớm đã phát hiện ra điểm dị thường. Hắn có Nguyên Thuật thông thiên, biết bên trong có bảo dịch nghịch thiên.
Đây là dưới đáy giếng cổ, bị đánh bay về phía xa, dừng lại trong một góc nhỏ, không ai chú ý tới, cho rằng chỉ là bùn đất bình thường.
Vút!
Bí quyết chữ Binh vận chuyển, tiên quang lóe lên. Diệp Phàm thu hồi tầng đất đó, xong liền mang Long Mã và Cửu Vì Ngạc Long biến mất trong tinh không.
Ở sâu trong vũ trụ xảy ra đại chiến kịch liệt. Thạch Lệnh dẫn tới đại chiến của mấy đại chủng tộc khác, triển khai quyết đấu kinh thiên động địa.
Đây là giao tranh của cấp Đại Thánh, vận dụng Cực Đạo cổ binh Luyện Thần Hồ.
Mà ở một khu vực khác, Diệp Phàm rất kích động, lôi phiến đất kia ra, ném đi rất nhiều bùn đất, xóa bỏ tần đá, rốt cục ở trung tâm tòa ra ánh sáng trong suốt.
Ở trong đó có mười mấy giọt tiên dịch, mỗi giọt đều lớn cỡ ngón tay, không dính với nhau, tự phân chia ra, trong suốt rực rỡ.
Hương thơm ngào ngạt tòa ra, hít một hơi đã thấy cường gân tráng cốt, khớp xương kêu răng rắc như sắp lột xác rồi.
- Thủ đoạn của Đạo Tôn đã thành công, tuy rằng không hoàn toàn như chung quy cùng có một ít tiên dịch!
Long Mã run rẩy, vô cùng kích động nói.
Cửu Vĩ Ngạc Long đã gần như sợ run. Đạo Tôn sản xuất ra tiên dịch mà bọn họ lại chiếm được, thật sự là phúc lớn vô cùng.
Cổ tinh tại thành thứ mười của Nhân tộc vờ nát có nghĩa là đoạn cổ lộ này đã bị đánh gãy. Bởi vì tế đàn thông tới đoạn sau cùng bị đánh tan, nếu muốn chữa trị không biết phải đợi bao nhiêu năm tháng nữa.
Hơn nữa chuyện đáng sợ hơn xảy ra. Thánh linh tộc, Quang minh tộc và các chủ tộc ở tinh vực khác đều đồng loạt ra tay, nhằm về giếng cổ khác.
Trong vài năm sau đó, tinh không cổ lộ sụp đổ, mấy ma giếng khác đều bị dùng máu huyết mở ra. Đây đúng là một kiếp nạn.
Đại chiến trên cổ lộ xảy ra không ngừng, trời sụp đất nứt, hoàn toàn bị hủy diệt. Mà cường giả tại tinh vực này cũng đều xuất hiện, cướp đoạt Bổ Thiên Thuật, tìm kiếm tiên dịch, trạnh đoạt cơ duyên do Đạo Tôn lưu lại.
Máu tươi nhuốm đổ tinh không...
/1822
|